Sonntag, 29. Mai 2011

8-3-11-- Đời Riêng Biệt .........

denmotluc
 
Trải qua nhiều sóng gió cuộc đời , khi nhìn lại  mình vẩn còn   mai mắn   giữ gìn được sức khỏe tốt , tâm trí vẩn thật minh mẩn ,hưởng thụ được không khí trong lành mỏi một ngày của vùng đồi núi cao nguyên ,   chợt nhận ra được hạnh phúc không phải  là những gì mình mơ tưởng  xa xôi trong tương lai tốt đẹp ,hoành tráng ,hay đứng trên đỉnh đồi tràn ngập những hoa màu nhìn xuống bình nguyên , hay những   bước  chân từng bước  qua trên bải biển đại tây dương  như những năm tháng dài hàng  năm đả  từng có  ,  chờ ngấm hoàng hôn khi  chiều xuống  , và lái xe rượt theo  mặt trời lặn , mà đích thật hạnh phúc bây giờ là mãn nguyện  qua từng giây phút của hiện tại  ,  thiện hóa bản thân mình  đang sống đời  hiện tại hơn là lo xây đấp thiên đường ở xa xôi .
 
Khi con gái nhỏ  nói mùa hè nầy muốn đi Canada nghỉ hè 4 tuần với bạn học gái cùng lớp ,vừa tham quan trao dồi thêm Anh ngữ  và  có  thể  thăm lại  thân nhân , ,mình chỉ cảm thấy rất vui mừng và an ủi , không có lòng lo lắng mọi mặt về ăn uốn hay sinh hoạt ,như kỳ  con gái lớn 17 tuổi  lấn đầu tiên một mình cùng bạn gái làm chuyến đi xa nhà qua Canada thăm cậu ruột củng 4 tuần   lể .Con gái  nhỏ của mình đả thật sự trưởng thành rất mau lẹ nhờ cảnh nhà bị xáo trộn 18 tháng trường ,mới tháng 2 vừa  qua ,biết hẹn với con trai nhỏ của Dung là Long 15 tuổi ,anh em chú bác nhau hai đứa xuất hành từ hai nơi  , gặp mặt nhau ở nhà ga MA để đi tiếp 60 cây số lên Frankfurt thăm 3 đứa con của Sơn và Vân ,cùng anh em chú bác khác của nhau ,sau khi cha mẹ 3 đứa  mới xé hôn thú được hai tuần lể .Mình thương Long như con ruột ,không phải vì Long có khuôn mặt và mái tóc giống con gái nhỏ ,mà tự thâm tâm mình rất quý trọng tâm hồn siêu vượt tuổi đời của Long ,khi xảy ra gia biến ,Long chưa đầy 9 tuổi ,những buổi tối Dung làm song đóng cửa nhà hàng lái xe  ra  xa  lộ  hay  đậu  cạnh mé rừng ngồi khóc la rào thét ,vì sợ khóc ở nhà thì  cha mẹ ,dì bảy và hai con thấy đau lòng ,Long luôn chờ mẹ về khóc  hỏi mẹ ở đâu , đến lúc người cha bị hụt hẳn vì tình mới vở mộng ,cả nhà ai củng lánh xa Nguyên ,thì củng Long là đứa con duy nhất mới 12 tuổi hơn ,đả nói với  mẹ ,nếu cha mẹ không chịu chung sống lại ,Long sẻ đi tự tử chết , không thì vào nhà cô nhi viện làm đứa trẻ mồ côi ,không muốn thấy cha mẹ mỏi người sống một nơi nửa . từ khi vợ chồng Dung sống chung trở lại ,Long như đứa con nít mau lớn ,cứng rắng ,lạc quan ,gặp ai chưa chào hỏi đả cười trước , lịch sự và tử tế như hai đứa con gái của mình  , cho nên Chị em họ rất là thân thích gắn bó nhau . hai hôm nay được nghỉ ,Long theo cha mẹ lên nhà hàng mình thăm bác , tự  xin ngủ lại đêm , tối đi côi KINO với hai chị nhà mình , hôm nay đi chợ MA chở theo hai đứa nhỏ thả ở trung tâm phố MA ,cho hai đứa  đi chơi hội chợ lể Hóa trang ,nhìn dáng sau lưng của hai đứa nhỏ cao ráo , đang đi trên phố đông người  cười nói với nhau , nét mặt đầy lòng tin với cuộc sống ,tự dưng cảm thấy thật an ủi trong lòng ,cuộc đời nầy thật sự  còn có nhiều mầu nhiệm ,hai đứa nhỏ nầy khi gia đình bị sức mẻ điều trong lúc tuổi  còn  thơ  dại ,vị thành niên , nhưng  hình  như  trời  cao  đả   đặc  biệt  ưu  đãi cho hai tâm hồn nhỏ bé nầy  điều có cho sẵn  một  sức  mạnh   tự  cường  rất  là  mạnh  , đả tự  vượt  qua  được  mọi  đau  thương  buồn  khổ  của  gia  đình  , luôn  nhìn đời bằng  một tâm trạng đầy lòng yêu thương  và  tự tin  trong cuộc sống . Hôm qua tối  mình từng nói với em chồng , tài sản vô giá là những đứa con biết suy nghi và tử tế của chúng ta ,hôm nay trong khoản khắc tỉnh lặng khi nhìn hai đứa con gái và Long cùng ngồi  chung bàn với vợ chồng mình ăn trưa ở  Le Büffer RNK zentrum , mới thấy rỏ thật sự  tài sản vô giá của một kiếp người , là khi có được những đứa con có đạo đức ,biết sống tử tế ,có ích lợi cho xả hội con người  đang sinh sống ,làm được công việc người nối tiếp người cho một xả hội lành mạnh , tốt đẹp ,  mới thật sự cảm nhận ra , niềm vui vô giá để giữ được của kiếp sống làm người là từ những lớp trẻ sống tử tế nầy mà có được .
 
Hôm qua củng nghe Dung tâm sự rất nhiều về chuyện quá khứ ,và cảm giác của hiện tại  , những  chuyện đau lòng mà người đàn bà hiền thục nầy đả trải qua, phải  gánh chịu , thật sự như những vết cháy phỏng nặng ,tuy có lành lại nhưng vĩnh viển sẻ còn những vết thẹo mang theo mải trong người ,khó có thể quên hay xóa sạch , mục đích bây giờ của Dung là sống vì con ,vì còn có trái tim đạo đức ,không thể bỏ mặc người chồng đang đau khổ  cô đơn , tinh thần không nơi nào nương tựa  , Dung củng là người nặng tình nghỉa vợ chồng,dù sao củng  hơn hai mươi năm chung sống với nhau , dù là  thật tế bây giờ hai người chỉ chia sẻ được công việc ,chứ khó có  thể nào chia sẻ được tâm hồn . Ở xuốt cả ngày từ trứa  đến 1 giờ đêm ,Nguyên thì cứ tâm tình với chồng mình cho lòng vơi bớt tủi thân , Dung thì củng nhân lúc chỉ có hai người , kể mình nghe nhiều chuyện động trời đất của người chồng đả ly vị mà còn chung sống lại trong lúc nầy , lúc ăn đêm lại nghe Nguyên kể tùm lum về mọi cớ sự thế thái nhân tình bạc, nghỉ ngợi cả đêm không sao ngủ được , mình  mở PC chuyển hết các links thực tập về môn học " Phương Pháp Nguyên Thủy Trị Liệu Đau Nhức  " bằng cách xoa nắn Nguyệt Đạo trên người, gởi vào email  cho Dung ,khuyên Dung nên học như mình đả từng tự học  lấy ,để giữ gìn sức khỏe ,có sức khỏe và tinh thần tốt ,con người sẻ tự tin , bao dung ,nhìn đời một cách rộng lượng và sáng xuốt hơn .  thật sự trong tình cảnh vợ chồng  mang những vết thẹo quá xấu mà chịu chung sống  lại với nhau ,  củng chỉ có lòng đại từ bi như Dung thì mới có thể làm được thôi , ngoài việc ngồi nghe Dung kể rồi đưa khăn giấy cho lao nước mắt , chẳng còn biết khuyên răng làm sao  bây giờ .Ít ra ,mình nghiệm ra được thế gian nầy  người có trái tim Bồ Tát hay Chúa  không phải là ít , sống không  nghỉ  đến  nổi  buồn khổ  riêng  ,hay thà  lựa  chọn  cuộc  sống an nhiên tự tại để sinh  sống cho thanh thản và sung sướng  với bản thân mình,  mà cắn răng  can  đảm vấn thân vào xả hội vì cục diện cho chu toàn nghỉa đạo và đời   , Ít  ra  ,những  câu  ngạn  ngữ  ngày  xưa  mình  bị  cha  bắt  học  thuộc  lòng   là rất  chính đáng ,đâu  đâu  củng  hiện  hữu  trong  nhân  gian  , hai câu ngạn ngữ bằng chữ Hoa  ba đả viết vào trang  đầu cuốn lưu bút thời học sinh của mình ,đến nay vẩn còn khắc sâu trong trí nhớ đó là " Thực Đắc  Khổ Trung Khổ ,Phương Vi Nhân Thượng Nhân ." Ta không dám tự ví mình nhân thượng nhân ,nhưng ít ra tự mình biết mình đả sống rất trung thực với cuộc đời nầy ,hết lòng vì gia đình ,chồng con ,không say mê những  cám dỗ xa hoa ,không ưu mê trên đường công danh sự nghiệp , không thẹn với trời và đất khi số mệnh được sinh ra là lớn lên làm con của ba mình là ông TTS , đả có lúc mình củng từng đau khổ đến sắp ngả quỵ , nhờ nhừng sách vở ngày xưa ba  bắt phải học thuộc lòng ,ngày nay đả dìu mình tự đứng thẳng người lên và  thật kiên cường ,vững mạnh , sáng xuốt để nhìn thấy thế gian nầy ,cuộc đời nào củng có sự khác biệt trong bể khổ , không ai có thể sống biệt lập ít kỷ mà đứng ngoài giòng xả hội để thoát được bể khổ cuộc đời , chính trong cái bể khổ đó vượt qua được mới thật sự có  bình an tại tâm , Ít ra mình biết được ,Dung thật sự bây giờ Tâm rất là bình an ,công việc tuy nhiều ,nhưng trái tim luôn lắng động ,không còn vướn bận những hỷ nộ ai lạc như thời gian  chưa vượt qua được nổi đau khổ bị chồng bội bạc . Mình thật kính nể Dung và thương Dung  hết lòng .
 
Có một câu ngạn ngữ bằng Englisch từng đọc qua  như thế nầy :  " Remember that not getting what you want ,is sometimes a wonderful  stroke of luck ! ""
Củng đọc qua một câu Thiện nghiệp trong kinh sách đả viết : Chúng ta bổng thông hiểu mọi quy luật của đất trời ,không có gì là trường tồn bất biến , Ngược lại chính nhờ biến đổi mà chúng ta có được những điều mới mẻ tinh khôi . Chinese củng  có câu " Tái Ông Thất mả , Chưa chắc là họa " nên mình hy vọng Dung học hỏi môn học của mình gởi cho , tự cường tráng lại  thân thể và cặp mắt bị cận hơi nặng ,tuần trước khi định khâu lại lai chiếc áo bị tuột chỉ , giữa lúc bận làm ,có điện thoại người quen gọi đến hỏi chuyện  ,sau đó sơ ý không đeo lại cặp kiến cận 1,5 độ thường ngày phải dùng trong việc đọc sách và viết hay khâu nút áo ,lai áo , làm luôn một mạch hết chỉ xỏ kim rồi khâu cho hoàn tất ,lúc xếp chiếc áo mới phát hiện mình đả không đeo kiến cận mà làm hết mọi chuyện như đả đeo ,mau mau lấy cây kim lại để xem ,thật sự  mắt bây giờ không đeo kiến  nhìn thấy lổ kim thật rỏ ràng và to ,lấy tờ báo Bild ra để đọc thử ,mới biết  không cần kiến cận vẩn đọc được chữ rỏ ràng ,chồng nói em đả từ cận thị chuyển sang diễn thị ,nhưng ta nghỉ ra được  là vì mỏi ngày điều xoa nguyệt Nguên Thần cho dể ngủ ngon không  bị mộng ,và nguyệt  trường  khuê từ trên đầu chạy xuống mặt  đến cổ cho người luôn tinh táo không bị đau nhức bậy bạ ,nên đả giúp cho con mắt củng sáng rỏ lại ,làm gì có chuyện tự nhiên từ cận thị chuyển sang diễn thị ?nhìn gần thấy bự ,nhìn xa không thấy rõ ,ai nhìn xa lại có thể thấy rõ thì là thiên lý nhãn chứ đâu phải mắt người nửa  ,mình biết chồng luôn côi mình như con nít nên nói cho xuông thôi ,không tin thành tích mình làm được tử gần một năm nay .Kệ ,ta  vẩn một lòng khuyên Dung phải học cho được môn học nầy ,dù không nói lý do vì sao cho Dung biết .
 
Thật ra giữa vợ chồng mình dù đả từng  xảy ra chuyện vui buồn hay tổn thương lời nói gì trong 18 tháng qua , điều mà đến bây giờ mình vẩn còn luôn  khẳn định ,  là đả có được một người chồng lương thiện thật chịu khó ,  và là một người cha tuyệt vời hết lòng vì hai đứa con gái . Những ưu điểm nầy đích thật là nguồn năng lực khiến cho mình không cảm thấy tiêu cực chán nản hay hối hận đả chung sống với nhau sau những ngày gia biến , mà trân quý mỏi một ngày trong cuộc sống hiện tại , tuy tình huống sinh hoạt đả không còn đơn thuần giữa hai người như tước , có lúc vui lúc buồn , lúc sáng lúc mờ mỏi khi có những chuyện chướng mắt vô liêm sỉ liên can đến tinh thần vợ chồng xảy ra trên HQ , thật rất khó làm nổi tự tại như  không  thấy  gì  biết  gì  , sống   an nhiên tự tại ,  giáo dục của mình  trong cuộc sống , thật sẻ là thật có tồn tại ,giả sẻ là giả trong hư không ,nên mỏi khi không an nhiên tự tại nổi ,thì mình nghỉ đến các ưu điểm của chồng đả từng có ,để khắc chế những nổi buồn đang xen lẩn vào  tinh thần ,những lúc nầy  hay tự ví mình như từng lấy được một cái mỏ đá quý ,đả trải qua  thời giang dài cùng nhau chịu khó đào xén và cực nhọc  mài  cắt  kỷ lưỡng ,trải qua sự lao khổ hao mòn mất mát ,đá mới  trở thành được cái quý giá  như Saphi , củng luôn tự an ủi với chính  mình ,nếu chồng không phải  thân như cục đá quý trong tay mình   ,thì  con  quỷ  già  độc  ác  kia  có  chịu  hạ  mình  xuống  thành  thứ vô liêm sỉ nhất trên đời nầy , cố chai mặt ra ngày nầy qua ngày khác làm giả tên đàn ông đàn bà đủ trò trên HQ để giành cho được cục đá Saphi mình đang có sẵn  hay không ?  nên mình tập  làm người nên tri túc mới  thường lạc , mặc dù cái Lạc nầy tự tìm ra trong nổi buồn khổ bị mất mát  của  đời  người , nhưng so với nhiều cuộc đời đáng tiếc  khác , gia đình mình vẩn là đang  sống trong vườn hoa luân lạc . Hạnh phúc bây giờ là mãn nguyện  qua từng giây phút của hiện tại  ,  thiện hóa hoàn cảnh  mình  đang sống đời  hiện tại ,giữ gìn những gì  mình đang có trong hiện tại . luôn luôn biết ơn Trời phật đả cho mình sống trong không gian đầy hạnh phúc có Thánh linh hiện hữu và  che chở mỏi bước  đi trên đường đời .
 
KhảiCa


Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen