Freitag, 27. Mai 2011

11-10-2009 Làm người mấy ai giải được chữ ngờ !


10-10-09-

Hôm nay là ngày thứ tư con mình vắng nhà đi học thêm,chiều nay sẻ được người quen chở về đến tận nhà giùm vì con viễc làm ăn của mình luôn luôn bận vào cuối tuần ,cả hai đêm tính luôn đêm nay nửa là 3 đêm mình không được ngủ ngon ,lòng bồn chồn lo lắng không biết con có thích nghi được cuộc sống tập thể hay không , ăn uốn có được ngon miệng không ,bởi vì thường ngày con mình củng ăn kén lắm , lại trải qua sự việc tai biến gia đình ,đả có lúc liên tục một tuần con không ăn được gì cả ,chỉ uốn sửa Kakao thôi , lo lo lắm rồi ngày chủ nhật củng tới , và con sẻ về chiều tối nay ........

Hôm nay mình lại đa sự đi đọc những giòng tin nhắn không biết xấu hổ kia ,củng tại tâm bồn chồn và thật muốn biết hai người họ cuối tuần sinh hoạt lén lúc như thế nào ,kết quả lại là một phen đau lòng không cầm được nước mắt , anh DannyVo của mình lúc nào củng lo lắng lo lắng cho người ngoài , còn sức khỏe bản thân và gia đình đang ngụp lặng trong không khí địa ngục thì chả sao cả , có lẻ người càng lớn tuổi như rừng càng già càng cay ,càng biết níu kéo thì càng được người ta quan tâm ,còn những người như mình muốn cái gì củng quan minh chính đại sạch sẻ mạch lạc , biết tự cường tự lập thì lại bị côi như là đồ cản trở ,vật trở ngại , thật là buồn ,khi nhà nầy là nhà của vợ chồng mình , nhà hàng củng là của hai vợ chồng cùng nhau cực khổ gầy dựng ra ,lại có người luôn luôn gọi điện đến để mà thám thính , trước kia khi chuyện chưa bị đổ bể ra thì cứ vào lúc 6 giờ chiều là có người gái Việt gọi diện thoại tới nhà hàng , hể nghe tiếng của mình hallo thì có giọng nói đàn bà muốn nói chuyện với nam chủ nhân vì có chuyện riêng , nếu không thì hey một tiếng rồi bỏ phone xuống , lập đi lập lại không biết bao nhiêu lần mà mình không đoán ra được là ai ,chiều nay củng con người đàn bà nói tiếng nam Việt đó gọi đến ,nghe tiếng mình hỏi song thì chỉ nói chỏng không ,chồng đả có tình yêu khác mà củng ham đeo hoài không đi ,sống không hạnh phúc sống chung để làm gì , rồi bỏ điện thoại xuống ,không biết tại sao trên đời lại có người đả cố tình giựt chồng người ta ,lại còn muốn xen vào nhà cửa của người ta mà dạy đời ,thật buồn cười đả già đến từng tuổi nầy ,còn tưởng những bài nhạc tình soạn từ thơ phổ ra ,tình nồng tình ảo trên mạng gởi qua đáp lại củng có thể can thiệp vào sự nghiệp và nhà cửa sinh hoạt của một gia đình có pháp luật của cả một hiến pháp nước Đức lập ra để bảo vệ gia đình hay sao ? , chưa bao giờ mình nghỉ rằng chuyện hoang đường như thế nầy củng có thể xảy ra cho mình được như chiều nay , nhất là vào lúc chồng đả không còn biế tđến cảm giác của người vợ chung vai sát cánh chịu cực với nhau hơn bao nhiêu năm dài ,mới tạo dựng được cơ nghiệp như ngày hôm nay ,từ khi nhặt lại mối tình củ kia ,thì anh một lòngchỉ muốn giao hết mọi thứ công việc kế tiếp cho mình mang gánh ,chỉ một lòng muốn càng sớm càng tốt để đi gặp lại mặt người tình xưa ,anh làm sao biết được ,người tình củ của anh ,hết lần nầy đến lần nọ, đả phá nát hạnh phúc của người ta rồi còn chưa chịu mãn nguyện , còn phải đả thương thêm nửa mới cảm thấy tự mình sung sướng hay sao ? trên đời sao lại có người sống bằng kỷ năng như thế nầy hởi trời !!!!!!

Mình biết anh thật khó xử lắm ,một bên là tình mộng mị ,đẹp huyền ảo ,thơ mộng qua lời nhạc câu thơ với bao nhiêu kỷ niệm xa xưa được gợi về trong tâm tư lúc nầy , còn một bên là nghỉa thiên liên của đời người khó có thể chối bỏ được , cho nên đả nhiều lần anh lở miệng nói ra những câu nói thật vô tri ,vô tình ,nào là mình có thể kiếm được một chỗ dựa khác ,nào là mấy chục năm nay cái gì mình củng là ưu tiên nhất ,nào là nên tu tâm dưỡng tánh v...v. suy nghỉ mải ,vợ chồng sống chung ,chăm sóc lẩn nhau hay có phước cùng hưởng trong thời gian qua ,thì tại sao lại là ưu tiên nhất ? chả lẻ có phước phải để giành đến ngày nay cho người ngoài hưởng mới là không ưu tiên hay sao ? hay bảo mình hãy tu tâm dưỡng tánh ,trong khi xuốt thời gian dài cho tới lúc nầy ít nhất có 4 người đàn ông Đức độc thân có hảo ý thổ lộ với mình ,một người còn luôn luôn ngồi mỏi đêm hai tiếng để được nói chuyện vài câu thời sự vu vơ thôi ,mà mình đâu có xa ngả bao giờ ,củng chưa từng siu lòng,một mực sống chỉ làm tốt công việc nhà hàng và việc gia đình ,người làm tan nát mái ấm gia đình là anh và người đàn bà kia ,mà khi bực anh lại kêu mình phải tu tâm dưỡng tánh !!!!!,còn nói mình muốn lấy người nào khác để dựa thân , thật giống như là vừa ăn cướp ,vừa la làng ,cho nên người tình củ của anh mới có thái độ đả giựt chồng người ta ,còn muốn xen vào việc nhà của người ta là vậy !!!!! anh ơi ,đời người chỉ có mấy mươi năm ,sống cho xứng đáng là một con người đả được sống trên cái xả hội quá ưu tú nầy ,làm khổ và tổn thương nhau chi để mai sau ngẫm nghỉ lại thì mọi thứ điều đả đổ nát cả rồi ,vợ anh có tội gì mà hôm nay anh có tình yêu khác thì lại hằn học và nói oan đủ thứ cho vợ mình ,khi người làm ra lỗi lầm ,không biết tự trọng tự ái đi phá hoại hạnh phúc gia đình người khác , giựt chồng người ta lại là người tình củ của anh ?


Thật sự có phải tình yêu có thể làm người ta đuôi mù lý trí đến như vậy không ? buồn chán quá ,nhiều khi muốn đi kiếm bác Đông A hay ông Tưởng Năng Tiến để mà thọ giáo ý kiến làm người của mình có sai ở nơi nào không , sao mình phải xui xẻo và đau khổ đến mức độ như thế nầy ?

Trong xã hội, kẻ trộm cướp còn có pháp luật trừng trị được , nhưng kẻ giựt chồng và sống trên đau khổ của người khác thì chỉ có toà án lương tâm lên án thôi. Tuy nhiên, điều đó không có tác dụng nếu toà án lương tâm của kẻ đó cũng đồng loã với hành vi xấu xa này ,cho nên ý chí và sức khỏe của mình bây giờ phải mạnh hơn bao giờ hết ,để có thể vượt qua được những khổ đau đen tối trong thời gian nầy . bảo đến tàn phá ,nhưng bảo không thể tồn tạitrong cuộc sống lúc thanh bình .


  11-10-09

Một buổi chiều chủ nhật buồn ngồi chờ con từ Mainz về .

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen