Samstag, 28. Mai 2011

16 -3-2010 -Entry for March 16, 2010



16-3-10

    Sách đả từng dạy mình ,người ta không thể thay đổi được thời tiết ,và nếu củng không thể thay đổi được những chuyện bất hạnh đả xảy ra rồi ,thì tối thiếu có thể thay đổi tâm trạng và cách sống của chính bản thân mình ,để có thể luôn giữ được một tâm hồn hướng thượng và niềm tin trong cuộc sống .

   Cho đến giờ phút nầy ,thì mình vẩn tin tưởng chồng đả từng làmột người chồng tốt bụng ,và củng không hề có hối hận ngày xưa đả cải anh cải em để đi theo chồng một cách rất quang đường ,chỉ với một túi nhỏ quần áo trên tay ,có lẻ tại mình đả tạo nghiệp từ một kiếp nào ,nên ngày nay tình thương yêu chồng vợ gắn bó bao nhiêu năm dài ,bổng chóc lát đả bị một bà già vừa mất nết vừa vô lương tâm , lợi dụng lòng đa cảm của chồng để khiêu lên mọi kỷ niệm quá khứ tình yêu củ của họ ,cậy tài than khóc ,làm thơ ngoại  itình ,gởi nhạc kêu than ,óan trách số phận, than thân trách số để cố ý gầy lại tình cảm của chồng đả bị vuột bỏ  mất đi hơn 35 năm trước ,mà phá hoại không khí lành mạnh hơn quá  20 năm dài  của gia đình mình , chấp nhận sống bình thản trong những ngày luôn luôn có sự tổn thương trên tinh thần ,thật sự là rất đau khổ và nhói lòng ,nhưng khi không thể nào tránh khỏi sự khiêu kích ,quấy rầy và tổn thương mọi mặt ,thì mình chỉ còn học theo cách trong sách dạy,hãy côi những sự phiền muộn và bị phiền muộn như là thứ rác rưới ,cặn bả của xả hội mang đến cho con người , hãy cố gắng chịu khó chịu đựng mà thu gôm nó lại vứt vào thùng gác đi , trên đời nầy không ai khờ đến nổi phải buồn khổ vì thứ rác rưới ,nó chỉ làm cho người ta bực mình , hãy thay đổi tâm trạng bằng cách dọn sạch lòng mình ,cho thứ rác ấy vào thùng rác ngoài sân và đậy kín lại ,để khỏi phải bóc mùi hôi thúi ảnh hưởng đến không khí và tinh thần trong cuộc sống  hàng ngày ,giữ không khí cho tinh thần  được  lành mạnh, đừng đồi hỏi người ta ai phải thay đổi vì mình ,mà chính mình hãy thay đổi tâm trạng để sống cho hợp với cuộc  sống.

    Thế gian muôn sắc muôn màu ,không có tình yêu người ta vẩn sống khỏe mạnh ,làm mọi việc tốt và thiện tâm ,không có thơ tình để ca ngợi tình ngoài hôn ,hoài niệm quá khứ ,cuộc sống vẩn có thể làm ra nhiều việc có ý nghỉa và xứng đáng ngẩn mặt với đời ,xả hội là xả hội của công lý và sự thật ,phiền muộn chi những cái lén lúc , tổn thương người  khác một cách mờ mờ  ám ám trên mạng , dù là có sự đồng cảm của chồng đi nửa ,nhưng vẩn không có  được một phân lý lẻ hay hiện thực trong cái xả hội con người phài tồn tại và đang phải  sống nầy ,như vậy thì cuối cùng những việc làm ấy củng chỉ như cặn bả và  rác rưới , như sách đả  dẫn dạy  mà thôi .Càng làm phiền bao nhiêu ,mình càng thấy thương cảm cho chồng phải khổ tâm bấy nhiêu ,những lời lớn tiếng trách cứ của mình vừa qua chồng phải chịu đựng nghe ,nhừng thủ đoạn muôn kiểu lén lúc của bà già ấy chồng củng phải ráng chịu đựng im lặng cho  qua  ,kể cả lấy luôn cái họ Vỏ của chồng để làm nickname  củng phải ráng im lặng  mà chịu đựng ,thiết nghỉ ,nếu có một người vợ làm ra những việc titiện và đen tối như thế nầy ,thì người chồng sẻ có cảm nghĩ và cách ứng phó như thế nào đây ? có thể chịu đựng được hay không? dù mình có tự tin đến từng nào thì  củng không có câu giải đáp ,bởi vì từ kh ichồng có liên hệ lại  với bà già  mất nết đó  đến nay ,mình đả không còn biết được tâm tư của chồng là như thế nào nửa ,sự tổn thương trong gia đình vì nhửng vấn đề nầy đả quá lớn ,lớn đến nỗi đôi lúc mình sợ phải mắc bệnh trầm cảm hay thần kinh vì cứ phải chịu đựng ,và thỉnh thoản lại lớn tiếng tổn thương nhau ,thôi thì cứ phó thác cho phước phần của từng người ,và tự kiên cường trên đường đời để bước qua mọi sự trắc trở và nghịch lý ,hãy tin mọi chuyện rồi củng sẽ qua đi ..

“Đả không thể nào tránh né khổ đau. Khi cố tự vệ chống lại sự đau khổ, thì chỉ càng thêm đau khổ và không học được gì về kinh nghiệm của sự khổ đau”. Ngược lại hãy nên lấy làm an ủi: “Một trái tim chưa hề mở ra nhận chịu sự mất mát , chưa từng bị tổn thương qua ,một trái tim luôn được che chở, luôn vô tư an ổn, thì không thể thấm biết xâu xắc về hai mặt của sự yêu thương”. “Đừng dập tắt nổi đau khổ bang mọi giá hay mọi cách, hãy chấp nhận nó và giữ tâm nhạy bén với nổi khổ đau. Dù tuyệt vọng đến đâu,củng hãy nhận nổi đau khổ như nguyên trạng của nó, vì kỳ thực nó như đang đem lại cho người ta một món quà vô giá, nhờ tu tập tịnh tâm ,chịu đựng nổi đau khổ , bạn sẽ có cơ hội tìm ra được cái ẩn dấu sau nỗi đau buồn. Đau buồn có thể là khu vườn bi mẫn. Nếu cố gắng mở tấm lòng ra với mọi sự, thì nỗi khổ có thể trở thành đồng minh lớn nhất của mình trên đường tìm kiếm từ bi và trí tuệ.” Trí tuệ , luôn là người bạn tốt đồng hành với vận mệnh của con người ,để quyết định thái độ và cách hành xử trong nghịch cảnh của người ta bị mắc phải ,chứ không quyết định sự nặng nhọc hay lớn lau của nổi khổ sở  từng nếm trải .

   Phải, niềm vui, nỗi buồn, tất cả rồi sẽ qua đi. biết như thế, để con sống trọn vẹn hơn, từng phút, từng giây,để cố gắng không hối tiếc... Nhưng nếu  cứ theo cách nghĩ đó như trong sách ,thì trên đời này phải chăng không có cái gì gọi là trường tồn, vĩnh cửu ? Và sự hi sinh, hay  tình yêu, và lí tưởng... tất cả cũng chỉ là vô nghĩa, như một thoáng phù du  sao ?  mình không nghĩ thế. mà vẫn tin vào có nhiều cái chung sống nhau trước đó đả để lại dấu ấn sâu nặng trong tâm hồn,có những cái mãi mãi luôn làm con người ta nhớ đến.và tin vào sự bất tử. Khoan nói đến những bậc anh hùng - chỉ nói về ngay chính người bình thường thôi. Những năm tháng lâu dài ,cùng nhau khám phá những  nơi thắng cảnh mà dấu chân đả cùng  bước  qua ,cùng nhau chia sẻ một nổi sợ hải hay cùng một mối lo lắng trong cuộc sống ,cùng nhau chăm sóc cho con cái buổi cơm  hay buổi học đưa đón ..........  
Ai  có khẳng định chắc chắn  rằng : một lời nói , một hành động làm  tổn thương nhau sẽ không để lại chút dấu vết gì trong thâm tâm ? Ai đả  có tự cho mình cái "quyền" làm người khác đau lòng rồi sau đó tự biện minh rằng sẽ không sao đâu, mọi chuyện sẽ mau chóng trôi qua và người ta sẽ không còn nhớ đến?  đồng ý rằng quyền uy, vương giả ,danh vọng  sẻ chỉ là phù du, một ngày nào đó nó chỉ còn là cát bụi. Nhưng cát bụi cũng chứng tỏ sự hiện hữu và tồn tại , cát bụi cũng không che lấp được tất cả. Và tất nhiên  ai  cũng biết rằng, ngày mai của mỏi một người  là kết quả của hôm nay...

Biết thế, nhưng mỗi lúc buồn,thì vẫn hay tự an ủi mình : điều ấy rồi sẽ qua đi. Và cố gắng chỉ giữ lại những niềm vui, giữ lại niềm tin còn trong cõi đời này , trong đó có cả những sự bất tử và phù du...
  
Mìnhcũng như người đang bị mắc bệnh nan y , thật sự rất bế tắc trong lúc nầy . tình yêu, sự nghiệp, công danh đả có trong quá khứ, mọi thứ dường như đã đạt được, đã nắm được trong tay nhưng bây giờ lại như phải vụt mất tất cả.

Trong thuyết pháp mình củng đọc được , tất cả mọi danh vọng, chức tước, giàu sang, địa vị rồi sẽ qua đi. Nguyên nhân đau khổ mà chúng ta thường gặp là do chúng ta không thấy tính chất tạm bợ và mong manh của cuộc sống. Chính vì thế đức Phật đã từng dạy cho các môn đồ rằng hãy quán chiếu năm điều thường xuyên trong đời thường là:
1. Tất cả ai rồi cũng phải già
2. Tất cả ai rồi cũng phải bệnh
3. Tất cả ai rồi cũng phải chết
4. Những gì yêu thương, nắm giữ giữa cuộc đời ra đi phải để lại tất cả.
5. Lúc chết chỉ đem theo cái tội và cái phước.

    Biết là những lời dạy trên rất hay ,rất đúng ,nhưng thật sự muốn giác ngộ để buôn xuống hết mọi tạp niệm của phàm trần thì thật sự không dể dàng chút nào ,bởi vì mình sinh ra đả chịu sự giáo dục của khổng giáo ,con người luôn luôn phải có nghị lực để tự lực kính sinh ,tự cường bất tận .... Cứ mỏi sáng tối đốt nhan và cầu an trước bàn thờ của Ba ,thì những câu chăm ngôn ba đả dạy cho các con lúc còn sống lại như trở về từng  câu từng chữ trong tâm não của mình ,nhất là câu dù khó khăn nghịch cảnh đến cở nào ,còn hơi thở cuối cùng  mà  không dừng bước ,đó mới là lập chí ....củng dựa vào những câu dạy dỗ đó ,mà mình đả từ một cô tư tiểu thơ của một đại thương gia danh tiếng ở VN ,không ngần ngại làm lại cuộc đời gian lao với chồng bằng hai bàn tay trắng cho đến được như ngày hôm nay ........thế sự thật nan liệu ....

  Dù sao củng cảm ơn sách vở đả dạy cho mình những câu thật có ý nghỉa ,để hôm nay trong lúc buồn đau mình có thể từng bước một tự vượt qua những đoạn thời gian thật đau thương .mặc dù củng từng âm thầm tự khóc như một người điên ,tự mình tựa cửa như người bị mất linh hồn ,tự thức trắnng đêm vì nghỉ không thấu sao những chuyện nghịch lý như vậy lại xảy ra được cho mình ,khi minh đả chưa từng làm hại qua một sinh linh nào cả ,rồi  sau khi đọc và hiểu được bài thuyết nhân quả ,mình biết được ,thời gian chỉ đi tới ,và mọi việc gì củng sẻ qua đi .cũng biết rằng, ngày mai của mỏi một người  là kết quả của hôm nay...



Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen