Sonntag, 29. Mai 2011

5-4-2011 Thức Đêm ..Tưởng Niệm

Đêm nay trăng khuyết,  trời mưa , Đêm như đang khóc cho những cuộc đời tang thương vì thiên tai ,thảm họa , chiến tranh ,khủng bố đang xảy ra khắp  nơi  trên thế giới  .
 
Đêm nay mất ngủ , ngồi nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sồ ,nhìn ra ánh đèn đường trước  nhà , cà  đồi núi trước mặt bị bao chùm bởi một màu  đen  của  đêm tối buông phủ khắp nơi , nhớ  nhà ,nhớ người cha uy nghiêm đả mất ,nhớ tuổi thơ và trường học ,bạn bè cùng lớp ,nhớ cả những mùa nghỉ hè được về cù lao của bà nội sống những ngày rất thiên nhiên ,rượt đuổi mấy con Ngỗng trước sân vườn ,lâu lâu củng nên phải mất ngủ một lần để tưởng niệm cuộc đời ,củng giống như trong tháng nên  có ít nhất một hai ngày chỉ ăn súp hay ăn thật ít ,để có thể làm sạch cơ thể máu huyết và  đường tiêu hóa .
 
Đêm nay ngồi trước pc định dịch bài các nguyệt xum quanh mắt cho Dung tự học lấy ,  tâm lại đi nghỉ đâu đâu ở quê nhà xa xôi nên không làm ra gì hết ,Dung tuy là có cha mẹ điều góc Hoa thứ thiệt ,lại không biết đến mặt muổi chữ Hoa ra làm sao cả ,sự sơ xuất của cha mẹ đối với con trong quá khứ ,thường đến một lúc nào đó mới nhận ra được  là đáng tiếc , thì thời gian đả không còn chỗ trống để cho mình sử dụng lại nửa .
 
Mình luôn kính và phục ba cách làm người lúc còn sống ,vì sao mọi khía cạnh trong cuộc sống nhân sinh ba điều nghỉ tới và làm được , kể cả việc bắt con phải học thuộc lòng các câu ngạn ngữ và  ngủ kinh , bắt đọc tam Quốc Chí diễn nghỉa , Xuân Thu chiến quôc , Thủy Hử ,những cuốn truyện dầy cộm trong tủ sách gia đình ba đặt trên ngăn sách , cuốn nào củng chữ đặc nghẹt từ trên đọc xuống rất  mỏi mắt , không giống sách in thời bây giờ từ trái viết qua phải ,vậy mà cả anh hai ,mình và em Ken điều nhất nhất nghe lời ba , đọc hết cuốn nầy đến cuốn kia ,như thầy chùa bị bắt đọc kinh . nhờ vậy mà bây giờ hiểu và nhớ hết các cốt chuyện , ý nghỉa làm người cho ra người của cổ nhân giáo huấn . những buổi cơm tối ,ba hay hỏi các con thích nhất nhân vật nào trong các chuyện ,anh hai thích Lưu Bị ,Triệu tử Long ,em ken ở Canada nhỏ hơn mình 3 tuổi , thích Chu Du ,Quang Vân Trường và Tào Tháo ,còn mình thích nhất là Ngọa Long tiên sinh Gia Cát Lượng , Ba  đả từ nhân vật yêu thích của các con ,mà giải ra được cá tánh của các anh em mình  sau nầy trưởng thành sẻ như thế nào .Bây giờ ngồi nghỉ lại ,chỉ riêng phần số của mình thôi ,ba đả nói trúng từ hơn 38 năm trước ( Nhà Hàng của mình thật có tên chữ Rồng , vị trí thì tọa lạt  tuốt trong thung lũng của khu rừng già ,18 năm hơn vừa sống ẩn cư vừa có thể làm ăn , tuy là nhà  trên núi cao rừng xâu , nhưng củng thật may mắn đả được rất nhiều nhân vật tung quành một thời  bay trên trời , chọc trời phá mây  , lướt gió với những chiếc trực thăng ,phi cơ đủ các loại  , sống ở các thành phố danh tiếng của Mỹ ,Cananda ,Pháp ,Úc , Đan Mạch ,Tây Tạng , TQ , đến tận nhà giếng thăm vợ chồng mình ,đến thăm hàng năm  là bạn thân cùng quê ,cùng khóa bay của chồng  ở Paris gia đình  KQ Lê Minh Chí  , có hai cô con gái như nhà mình thân nhau từ lúc nhỏ cho đến lớn , từ Mỹ qua  có vợ chồng KQ Chánh Địa Charli Do ,KQ Hảo TL ,gia đình KQ Vỏ Văn Tiến , Vợ chồng KQ đặng Chấn Kỳ , điều đến từ Cali ,còn  ở Texas đến có vợ chồng KQ Lâm Chí Hạo ,dù là  vợ anh LCHạo  có anh vợ sống ở Đức cách  nơi mình không xa ,nhưng  hai vợ chồng nầy vẩn ngủ đêm và ở nhà mình trong thời gian giếng thăn nước Đức ,còn có hai ông già một thời hết ra lửa thời VNCH , từ Mỹ qua Pháp chơi ,củng ghé qua nhà  mình để thăm chồng hàn hiên mấy hôm ,từ Đan Mạch tuy không quen  củng có qua nhà mình để hợp mặt bạn cùng  anh em là gia đình KQ Cao Bá Tuấn v...v. ba mình đả nhận biết  ra được cá tính của mình sau nầy sẻ có lối sống như ở ẩn  ,nhưng củng là người có hôn phối với người có cá tính  linh hoạt và thông minh bởi vì mình quá cảm , nhưng trong cuộc sống ẩn cư vẩn sẻ  có không khí hoạt bát mang theo trong gia đình , ngồi nhớ lại từng hồi một những việc trong  thời gian đả đi qua  , mới biết và thấm hiều được câu nói không ai hiểu hết  tính con hơn cha mẹ của dân giang để lại ,ba mình còn nói tính con ngoại cương nội nhu ,tuy là tính có ich lợi và thành quả trong  xả hội ,nhưng lúc bản thân có chuyện buồn  sẻ phải chịu đau khổ một mình , là tính luôn luôn thiệt thoài . tuy rời khỏi ba mình chỉ là đứa con nít mới lớn ,nhưng ba đả đáon hết được cá tính và sự thăng trầm vinh  hoa ,khổ ẩn của cuộc đời mình , 19 tháng nay ,đả có bao nhiêu là tâm sự thầm lặng , không nói được cho người thân còn sống nghe ,mà chỉ mỏi sáng tối  ,đứng trước bàn thờ ba hay đứng ngoài sân vườn Nho chảy nước mắt ,  gọi thầm Ba ơi ,cho con sức mạnh tử cường , chỉ cho  con một con đường sáng xuốt để đi cho thật kiên cường như ba đả  đi trên đất nước VN 60 năm trước .
 
Ba mình thật phi thường ,mang trong người hai giòng máu Việt Hoa , 3 tuổi mồ côi Cha ,ông cố bắt bà nội mang ba trở về Quảng Đông cho bà cố nuôi  thành người , từng tham gia cuộc chiến kháng Nhật , Lúc trở về VN tìm lại mẹ đẻ , mới biết mẹ không làm dâu ở TP mà về quê  Cù Lao ở quá  tự nuôi thân bằng trái cây hoa màu trên hai mẩu đất của ông Cố chia cho ,bà nội từng năng nỉ ba mình ở lại quê với bà ,nhưng ba đả nhất định về tp để lập nghiệp như ông  cố nội đả căn dặn trước khi nhắm mắt ,trong cộng đồng người Hoa lúc ban đầu người ta cười ba mình là con lai Việt ,đầu gà đít vịt ,vậy mà sau khi lập gia đình ,có con ,sự nghiệp thăng hoa , nhà cao ,nhiều của ,có cả vườn nhà ngoại ô cuối tuần cho con,ba mình còn  giành thời gian ra đề đảm nhiệm chúc tổng sự trưởng của một trường Hoa Kiều KT rất nhiều năm mải đến ngày mất nước , trong đó đà cộng tác với nhiều thương gia người Hoa cùng thời ,đóng góp chi phí  phụ giúp cho ngôi trường tư thục được bền vững chạy điều đặn ,cất thêm lầu lên cho thêm nhiều lớp học , phòng nội trú nam nữ , đóng học phí giùm cho những con em người Hoa có hoàn cảnh khó khăn , để họ  vẩn  được  đến  trường  học   ,những  việc  nầy  ,nếu  không  có  giới người Hoa nhiệt tâm công ích đứng ra tổ chức và  điều khiển ,  duy trì văn hóa tiếp tục cho hậu thế ,thì mình củng sẻ như Dung ngày hôm nay ,không biết mặt muổi chữ Hoa là nghỉa gì cả . Dung sinh trưởng ở Long Xuyên ,nơi có giới kinh danh Hoa Kiều rất ít ,nên trường tư thục Hoa ngữ  rất xơ xài .không có nhiều thầy giỏi ,củng ít người học .
 
 Bác V-Trung nói với mình lúc mình về VN :Ba lứ sống là người của xả hội ,chết rồi là người để mọi người vẩn luôn còn biết và nhớ đến , khen hay chê ,thích hay ghét là quyền của mọi người ,nhưng trong thời buổi khó khăn đó  ,đám ma của ba lứ  là cái đám ma đông nhất trong giới người Hoa chết , từ nhà người ta nối đuôi theo xe tang dài đến đại lộ HB ,trong đó có hầu hết người Hoa trong vùng , những người làm củ của nhà mình  ,thợ phu xe, những người bán ở chợ ,các thầy cô giáo trường Hoa Kiều ,và nhiều công chức từng là học sinh của trường KT củ . Ba mình chết oan lắm ,nhưng chắc thật mãn nguyện được nhắm mắt trên cửu tuyền .Một đứa con lai hai giòng máu ,lúc nhỏ về TQ sống với bà cố bị hàng xóm cười là con lai mọi ,trưởng thành rồi về VN lập nghiệp thì bị người ta nói đầu gà đít vịt ,cao to như tây lai .đến khi nằm trong quang tài , người đến cúng điếu ba mình là đủ cả người Việt ,người Hoa , người lai Miên ,lai Việt  đấy đủ mọi từng lớp thành phần trong xả hội . trong đó có một cán bộ CS từng giựt lấy vườn ở ngoại ô nhà mình củng đến trước linh vị ba đốt nhan ,mình tự  hỏi không biết họ đốt nhan nói gì với ba mình ?
 
Có một bí mật cho đến giờ phút nầy mình củng chưa nói  cho ai biết kể cả chồng hay anh em ruột trong nhà , vì sao mình dám lấy người chồng lớn hơn mình một khoản tuổi đời lại không do dự hay sợ bị lừa gạt , khi 30 năm trước xum quanh mình không thiếu những thanh niên  ngang ngửa tuổi và chơi chung nhau hàng ngày trong trại tỵ nạn rất vui vẻ ,hay các bạn thích mình định cư ở các nước khác. Đó là vì chồng mình đả có một dóc dáng cao ráo như ba  thời trai trẻ chưa phát tướng ,có nét nhân từ thoát ra từ vần tráng cao phẳng  như nhau ,khi cảnh tượng hai người đọc báo ,cùng   thoát ra trên khuôn mặt nét trầm tư như nhau , chồng  có hai con mắt sáng ,đen tròn ,hai mí thật rỏ và điều  như anh hai mình và bạn gái Nhung cùng vượt biên chung  một chuyến tàu, thân nhau từ lúc nhỏ,3 người nầy lúc cười quá độ điều có thói quen chảy nước mắt  ,chồng còn có đặc điểm là khi cười lên có hai đồng tiền thật xâu và dài ,nhìn rất có hậu  hệt như cô bạn Lương Khung Nghi học ở trường KT cùng lớp ngồi chung bàn từ lớp một lên đến lóp 6 , còn một điểm từng làm cho mình sùng bái nửa là có màu da đen ngâm như thầy Đổ dạy mình quốc ngữ hồi tiểu học  , thời đó thầy Đổ đang đi lính ( không biết lính gì mà mỏi tuần điều có mặt để dạy học ) ,thầy Đổ rất thích nghe bản nhạc Hoa Đổ Quyên ,  thầy đi lính , chắc phải  có người yêu ngóng trông thầy về nhà ,mình là  đứa học trò  luôn được thầy Đổ vào cuối giờ kêu tên lên hát bản nhạc Hoa Đổ Quyên để giải lao rồi ra sân .Bao nhiêu yếu tố đó đả làm cho mình cải anh cải em  cương quyết đi theo chồng sống với nhau hơn  nửa đời người ,cùng nhau tạo ra được một sự nghiệp chắc ba mình bên kia thế giới nhìn  thấy được củng sẻ rất hảnh diện và được  an ủi ,những  lời nói  trước khi đi con hứa sẻ làm nên những gì ba  bị mất  vào tay CS ,bây giờ vợ chồng con đả làm được ,dù là ở cuối đường tình vợ chồng  , con đả bị người ta xô té , bị chế ngạo ,nhưng con củng đả tự đứng lên được và sẻ đi tiếp tục con đường của mình đả  tự chọn lấy ,không than ,không khóc ,củng không oán . Bởi vì thế gian nầy ,người đau khổ không phải chỉ riêng một mình con ,và nếu mang mọi thứ hư thật ra đặt lên cán cân cuộc đời hiện thật  để  cân nhắc ,thì con đả luôn luôn là ở phía chính đáng ,hiện thực , còn được mọi sự ưu đãi của thế nhân , không có gì để phải  ân hận hay tiếc nuối . 
 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen