Donnerstag, 26. Mai 2011

23-09-09 Ở nơi Vô Gian Đạo

Ở nơi Vô Gian Đạo
Biết rằng chuyện củ không nên hồi nghỉ lại ,nhưng chuyện bây giờ liên tiếp xảy đến cho mình thật khó xử điều phát xuất từ chuyện củ khốn cùng mà ra ,con chưa đến tuổi thành niên muốn xa nhà ở đêm nơi chỗ lạ ,vì muốn thay đổi cái không khí áp lực nặng nề trong nhà do cha mẹ gây ra ,chiều nay gồi ngoài vườn nho của nhà hàng ,hai mẹ con đi từ thảo luận vấn đề đến gây gổ ,vì tính nết rất ngang tàn lại thông minh của con ,mình đả phải mấy lần nghẹn lời không thể nói tiếp được ,đả từ bao lâu nay ,huấn dạy con hay trợ giúp trong việc bài vở toán học điều là phần trách nhiệm của cha  , mình chỉ chu toàn công việc tiệm và vệ sinh nhà cửa ,quần áo cho cả nhà ,bổng hôm nay mỏi thứ yêu cầu của con mình phải thay anh nghe và trả lời cho hay không cho ,sự từ trối đả làm tổn thương con ,vì cách giải thích một mực chỉ có hai lý do lo lắng và con chưa đến tuổi thành niên ,không được đi như vậy ,mình bị con bắt bẻ rất nhiều ,tại sao thường ngày nói tin tưởng con mà nay phải dùng lo lắng ra ngăn cản, mang đủ thứ giả thuyết ra mà ví như có chuyện không lành ,thì ở nhà củng có thể xảy ra, ngay trước cửa nhà vài chục mét V..V, nếu như con là xấu ,mọi việc điều có thể làm lén sau lưng mẹ mà ...trời ơi ! ngoài việc yêu cầu con trở về phòng nghỉ ngơi và chuẩn bị đi ngủ tối ,mình chỉ biết ngồi lặng thinh ,và nuốt nước mắt .

Không biết những ngày tháng kế tiếp ,mẹ con còn phải tranhluận thêm bao nhiêu vấn đề nửa ,khi mà từ trước đến nay ,con chỉ nghe lời có một mình cha, kể cả việc xin đi thực  tập hai tuần đả được nhận vào đài truyền hình ZDF mùa xuân năm sau ,con mình củng chỉ nói qua cho cha mẹ biết ,và trước đó đả tự mình nộp đơn gởi hồ sơ đi theo ý muốn của mình , tự biết là nhà cách xa nơi thực tập hơn hàng trăm cây số ,tự biết hỏi thăm người quen gần nơi đó  để nhờ ở tạm .....nhìn con vừa khóc vừa cải với mình chiều hôm nay ,tim mình như đang bị dao cắt từng miếng từng miếng một ,nổi uấ thận lại cuồn cuộn trở về, trong nổi buồn phiền không thể không mang theo niềm uất hận ,bao nhiêu là việc kế tiếp phải tự mình cố gắng khắc phục,bao nhiêu nổi đau còn vướn ở trong thâm tâm do ai reo rắc còn rỉ máu ,đau nhói ,sao người ta lại có thể đẩy cả nhà mình rơi lửng lờ ở giữa trần giang và địa ngục như thế nầy ,trong lòng họ bây giờ vui sướng về sự hạnh phúc chiến thắng đó lắm sao ?

Phải ,mình khổ tâm lắm ,đau lòng vì ai đả vô tình xô mình từ nhân giang vào đáy địa ngục ,đê rồi cùng ngập lặng trong địa ngục chơi vơi với mình ,hai vợ chồng như người sắp chết đuối cố mà tìm cách bơi một cách rối loạn, anh không thể bỏ hẳn vợ con để theo người tình củ vĩnh viển , lại không thể bỏ được cơ may cuối đời mối tình hồi xuân do internet đả nối  lại được nhau với người tình xưa , anh khổ bao nhiêu, thì vợ của anh phải khổ cả gấp hơn mười lần ,đau tận tinh thần lẩn thể xác khi bị người ta lừa gạt, bị một người đàn bà lớn tuổi hơn mình sau bao nhiêu năm trời anh không gặp mặt ,chỉ những câu tình tứ qua email và chat trên trang nhà HQ mà có thể giựt mất tình cảm của chồng dành cho vợ và con hơn 20 năm dài xây dựng ,trông thấy con hao mòn sinh lực vì cha mẹ, trái tim mình đau như bị dao cắt ra từng mảnh ,bị xát muối .anh có biết không ,khi đọc bài Thư gởi Hải của Ông Nguyễn Hoàng Tân gởi trên trang nhà HQPD, mình đả phải rơi nước mắt mà bật khóc ,những cảnh đời đau thương đến tận cùng của người bạn nhà đang viết ,chắc chắn những người sỉ quan như các anh đều phải trải qua và thấu hiểu cả , sao hôm nay trong hoàn cảnh tươi sáng ,trong hạnh phúc thiên liên được trời bang cho thế nhân ,đả không đối khổ và không túng thiếu ,thì hai người lại cố reo rắc những đau thương lên những mái đầu trẻ thơ ,những con người thiếu kinh nghiệm sống đời hơn mình ,lại cùng mang thận phận tỵ nạn CS như nhau ? chẳng lẻ đó là sự chia sẻ tâm tư vỉ đại của tình yêu mà trên trang nhà đả ngợi ca bằng những bài tình ca bất diệt đó sao ? tình yêu khi biết trước sẻ giết chết nhiều tâm hồn người khác mới có được ,như vậy củng gọi là tình yêu sao ! củng ngợi ca được hay sao ? tội nghiệp con của mình quá ! nó vô tội nhưng phải chịu hành chung số phận của cha mẹ , củng tội nghiệp anh của mình quá , người ta đả cố tình đưa anh đi vào từng giữa của địa ngục Vô Gian Đạo , là từng khổ ải nhất của tinh thần , vì nơi đó giam sống những con người không thể không làm vì mang tính cách là con người , lại không thể không vướng phải những thứ ham muốn, vì còn có quá nhiều si mê cuồng nhiệt ! anh ơi ,nếu đọc kỷ những câu dưới nầy của ông Tân viết thì con người sẻ trông sáng biết chừng nào :

..Những giọt nước làm cho mặt hồ xao động, chính là những hơi nước hồ đã bóc lên và động lại trên cành cây lâu ngày, chính sự tích tụ đó là nguồn góc của giọt nước rơi lại xuống chỗ cũ, làm xao động mặt hồ…Mặt hồ yên lặng kia…tự nó có xao động bao giờ…

Phải ,có thể vì mình xuất thân trong một gia đình là thương gia ,nên mọi thứ như anh nói ,người tính toán và đo lường ,mình như cây thước và cái đẩu đong gạo vậy ,chỉ biết xấu là xấu ,là không làm thương hại đến tất cả những sinh mạng biết suy nghỉ ,là trước khi làm việc gì đều phải lường trước được cái hậu quả của việc sẻ làm ,tốt là khi nhận được những cái đẹp ,cái hay của tạo hóa ban cho ,là khi ăn một món đồ thật ngon của anh làm,là khi mình làm được một điều tốt cho người thân hay nhân loại,cho dù chỉ làm được một chút xíu thôi củng là tốt , mình không biết viết và nói những lời quỷ mị ,những câu tình tứ nhớ nhung hay ôm anh xiết anh thật chặt vào lòng v..v ,mà chỉ biết cố làm sao làm tốt bổn phận của một người vợ ,một người mẹ , sống như mặt hồ vốn yên lặng kia ,vì vậy mà làm cho cuộc đời anh buồn chán ,cứ tưởng rằng ủng hộ anh làm một trang nhà cho cả niên khóa củ ,ôn lại cuộc sống buồn vui các sỉ quan một thời quai phong hào hùng nay bị gẩy cánh , mỏi người phải mưu sinh mỏi nghề khác nhau ,có dịp sau một ngày mưu sinh thì có thể ngồi ôn chuyện vỉ vãng cho thoải mái tinh thần ,thật sự không thể nào ngờ , củng thật đau lòng ,khi chính trang mạng nhà của anh mình hết lòng ủng hộ , lại là nguyên thủ mang đến kẻ giết chết hạnh phúc gia đình và giựt mất tình cảm chồng con của mình ,anh làm sao biết được ,đả có rất nhiều đêm ,anh say mê trang nhà cả đêm không ngủ ,mình buồn ,mình đả ganh với trang HQPD ,nhưng cứ nghỉ đó là cuộc đời còn lại thứ hai của anh ,nhịn cái buồn riêng của mình để anh được vui vẻ những giờ rảnh rổi trong cuộc sống ,thì củng đả là một niềm vui chung của chúng mình, làm sao ngờ được ,nơi mà mình tin tưởng nó thật chính nghỉa , lại là nơi hẹn hò của anh và người đàn bà kia đêm nầy qua đêm nọ ! đau lắm ,thật sự là đau lắm, không có ngôn từ nào có thể diễn tả nổi đau đớn mình phải mang chịu , có nhiều lúc mình đả khóc như một người điên ,đả nhiều đêm ,củng không thể nào ngủ được ,làm sao có thể tin được ,người chồng tốt bụng và người cha gương mẩu lại thay đổi đến như vậy .sao! ,trong bài viết thư gởi bạn ,nó chứa đầy hình ảnh năm xưa của anh ở trong đó ,những khí phách đó bây giờ chẳng lẻ bị thời gian và sự sung túc đầy đủ của cuỗc sống cướp mất hết rồi sao ?

24-9-2009.

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen