Donnerstag, 26. Mai 2011

27-9-09 Mộng dài ,mộng ngắn củng chỉ là mộng thôi .



Mộng dài ,mộng ngắn củng chỉ là mộng .

Chuyện củ nan giải bày ,Thế sự nan tiên liệu ,Đừng mang khổ sầu vào hướng tới , Mộng ác ,mộng buồn , Mộng ngắn ,Mộng dài , củng chỉ là mộng thôi .!

Sự tổn thương giữa con người và con người ,đôi khi qua lời nói nghe thật thấy chua sót và đáng ghét ,nhưng nếu qua hành động lén lúc lén lúc thì còn thật đáng kinh thường hơn .làm người không lỗi lạc , tâm và trí làm sao được thông thái .si tình là cái chi chi ,để người ta có thể bỏ hết nhân cách làm người quan minh lỗi lạc sáng xuốt mà trở thành những con bướm ma bay không biết phương hướng ? cuộc đời ơi ! ,tình khổ lụy là tình không trong sạch ,tình mang đầy nước mắt và khổ đau của những người phải bị hy sinh trong cuộc tình .vậy thì mẹ con mình hãy tập mở tấm lòng ra mà mặc kệ cuộc tình đó đi ,dù con có phải buồn ra thành bệnh đau tim , không thể đi học giờ thể dục được nửa ,dù con bây giờ chơi đàn toàn những bản nhạc buồn , dù thế nào đi nửa ,thời gian củng sẻ chỉ đi qua chứ không quay trở lại ,vết đau nào củng sẻ chỉcòn từ từ lành chứ không thể nặng ra thêm , vì chúng mình đả chịu qua cơn đau hết cở như hiện tại thế nầy rồi ,hãy thanh thản ở trong lòng để có thể hoặch định một con đường đúng hướng mà đi ,có mất mác như vậy mới biết quý những cái có sau nầy,có vượt được số phận ,thì con người mới thật sự đến được cửa của thành công.

Mình củng biết phải Tự cường ,Tự trọng ,Tự ái,Tự tôn và Tự lập ,mới thật sự mở
được ngưởng cửa hạnh phúc của nhân sinh .. thì thôi mẹ con mình đừng oán trách thế thái nhân tình nửa,mà hãy cảm ơn số phận đả đặt mình vào vị trí như ngày hôm nay ,để có được dịp rèn luyện cho thái độ xử thế một lần nữacho mai sau .và tránh xa đừng làm những thứ chuyện xấu xa như người ta đả làm đặt lên số phận của chúng mình .

Có khi ,tuy củng đả đọc thuộc hết những câu kinh điển của thánh hiền để lại ,để tự an ủi và tự khuyến khích mình trong cuộc sống , nhưng cứ mỏi lần thấy những hành động xấu xa giang trá kia xảy ra trước mặt mình ,hay những lời con nói đầy hiểu sự trước tuổi ,tự nhiên lại đau nhói lên như tâm bị hàng vạn cây kim chít ,lại tức ,lại thốt ra những lời không nên nói .

Có phải kiếp trước mình đả làm gì ác lắm phải không ?kiếp nầy tình cảm gia đình bị người ta phá tan nát rồi ,vẩn còn phải chịu đựng
sự chọc tức trên trang mạng niên khóa của chồng ,chả lẻ khi tuổi đả hơn nửa đời người ,giựt lại được người yêu củ thì không còn biết cái gì là xấu hổ ,cái gì là liêm sỉ của đàn bà ,hay tối thiểu cái gì là đạo đức của một con nguồi phải có sao ?.

Đả hợp nhau để qua mặt ,lừa gạt ,tổn thương những người kém tuổi đời,kém kinh nghiệm sống hơn mình,còn có thể mang những câu thơ ,bài hát tình yêu ra ca ngợi ,như vậy củng làm được sao ? tội nghiệp anh của mình quá ,bao nhiêu năm trời làm một nam tử hán đội trời đạp đất ,quang minh lỗi lạc ,người cha đáng kính yêu của hai đứa con ,kể cả CS anh củng không khuất phục ,mà hôm nay vướng vào cái đàn bà củ kia,thân bất tự chủ bị lôi kéo xuống dưới bùn vơ mà chơi văn thơ hát bài tình củ , lén lúc lén lúc ,chả dám không khai với bạn bè hay những người quen biết ,chỉ làm khổ tự mình và khổ vợ ,khổ con ,nhìn thấy anh ấn quang vì suy tư nhiều mà bị xưng vù,nhìn thấy con mất hết tiếng cười hay những câu cằn nhằn mẹ hàng ngày như trước kia,lúc đi chợ thì lựa mua cho được trái Xu để cha xào cho ăn ,sợ sau nầy không có dịp , mình khổ tâm quá , vẩn biết con ,miệng nói rất hiểu chuyện ,nhưng trong thâm tâm củng rất oán hờn kẻ đả phá hoại gia đình và rất sợ mất người cha , thật đau lòng không biết phải dùng cách nào giải thích cho con mình được hiểu ,sợ hay không sợ ,đả xảy ra như thế nầy rồi thì mất là phải chấp nhận mất ,là sống theo cách sống của một đứa con không có cha bên cạnh ,chỉ cần tự cố gắng vượt qua thời gian lúc ban đầu ,về sau sẻ dần dần quen theo cảnh sống , không có gì còn là đáng sợ nửa .

Không ai muốn nếu kéo những gì không phải thuộc về của mình ,thế kỷ nầy củng không ai có thể chấp nhận đi chia sẻ chồng với người đàn bà khác dù chỉ là lén lúc ,thà sống thanh thản một mình vẩn hay hơn phải sống trong cảnh khó chịu ,ghen và bực với những cái chả ra chút gì quang minh chính đại và đàng hoàng ,không hiểu sao khi một người có thể viết ra được chữ nghỉa trên giấy ,thì làm sao lại  có thể làm được những cái mờ ám tội lỗi gây nhiều oán thương cho nhiều người khác mà còn tự sung tự sướng được ?


26-9-09 Mùa tan thương

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen