Freitag, 27. Mai 2011

12-11 - 2009 Entry for November 12, 2009



Người ta nói có cái chết nhẹ tựa long ngỗng ,củng có cái chết nặng như núi thái sơn ,nhưng khi người ta chán đời ,buôn xuôi cuộc sống vì không đáp lại được những thứ tình không chính đáng ,không thể công khai với công chúng mà cứ phải nhờ những giây phút được lén lén lúc lúc để gặm nhấm ,được tự thả hồn theo vỉ vãng ngày xưa mà có thể côi nhẹ cả sinh mạng đi ,thì cuộc sống thật sự không có ý nghỉa gì cả ,cái gì gọi là "Hãy đi nhắc nhủ bao lòng ,đem son sắc khí nhuộm hồng giang sơn " chủ trương của trang mạng nhà HQPD khi lập ra và tự xung phong đóng lệ phí ?

Mình không phải là người gây ra đầu đuôi câu chuyện cho gia đình đổ vở ,củng không phải là người đi cướp giựt chồng và phá hoại gia đình hạnh phúc của người khác ,củng không phải là người khi đập đổ hạnh phúc của người ta rồi vẩn tiếp tục viết thư tình gởi cho chồng người ta và đêm đêm chờ sẵn trên mạng nhà mục văn nghệ ,để đồi chat yêu trên mạng nầy hay réo gợi qua mạng khác để chat đêm , mà bây giờ phải cố gắng chịu mọi sự tổn thương trong gia đình để giữ gìn sự nghiệp bao nhiêu năm cực khổ tạo dựng ra ,như vậy mà, có những câu hỏi chỉ liên quan đến cái tên Phương Mai của người đàn bà đáng tuổi làm bà ngoại kia thôi ,củng có thể mang một trận lửa nóng về để đốt hết không khí sống trong gia đình, ma quỷ thật sự là đáng sợ quá ,sức mạnh của quỷ ám có thể khiến người ta mang cả bàn thờ cả nhà ra chưởi nặng ,và xem thường luôn cả mạng sống của chính mình ,tự quỉ diệt lần sức khỏe và thân thể do cha mẹ có công sinh thành và dưỡng dục ,ngày tháng nầy tiếp tục sẻ ra sao khi ma quỷ cứ vẩn tiếp tục chờ sẵn hoài trên mạng nhà,tiếp tục gởi thư tình , gởi tin nhắn ,tiếp tục post những thứ nhạc kêu sầu ai oán ,kêu la nuối tiếc một thời đả qua đi 35 năm ,tiếp tục post đi post lại những bài viết củ ,chỉ cố để nhắc nhở chuyện xưa củ thời trong nước ?,luôn cả thơ văn củng lộ cả tình ngoại tình cho mọi người vào đọc đều cảm nhận được và ngán ngầm ,nên mấy ngày nay không thấy Thienbang hay Loibang sốt sắn post bài chuyện lai rai gì thêm trên mạng nhà nửa ,tất cả những cái nầy đâu phải do mình đả gây ra ,mà bây giờ mình lại là người trực tiếp phải cảm và nhận những cái hậu quả xấu xa đó ?.

*****Cứ muốn thử thách với ma quỷ ,vì cố tâm giữ gìn cho toàn vẹn,muốn chống trội với những cái vốn không chính đáng và không thể tổn tại trước ánh sáng mặt trời kia ,nhưng thật sự có lúc củng rất là mỏi mệt ,rất là buồn ,và cảm thấy cô đơn ,đôi khi đả rất thèm có một người bên cạnh cho mình được thố lộ mọi nổi niềm mệt mỏi và nhức nhói ,cho nên khi đọc bài " Bàn tay ấm không thể tự sưởi ấm cho mình " của một Blogger Việt tên NĐT thì nước mắt bổng nhiên tràn về,không ai thấu hiểu hơn mình hai câu viết xâu sắc như trong bài ""ai cũng sẽ có một bí mật riêng của cuộc đời mình, ai cũng có một nỗi buồn riêng, và một nỗi đau riêng không ai giống ai, nhưng con người ta cũng đành tự mình cất nỗi niềm đó vào một nơi thật sâu, vào một nơi thật kín để không bao giờ phải lấy ra gặm nhấm nó...,
Biết làm sao hơn ,khi đả là vợ cùng sống chung nhau qua hơn 27 năm rồi ,tình và nghỉa không phải những câu nói vô tình hay vô tri thì có thể làm tiêu tan mất hết không còn tồn tại ,thà người ta phụ mình trước ,chứ mình không phụ người ta trước bao giờ ,nhất là những lúc mình biết được người ta đang bị bệnh tâm lẩn cả thân !!!! làm sao có được một tri kỷ lúc nầy cho mình có thể thổ lộ mỏi nổi niềm cay đắng trong lòng ,để có thể nhẹ bớt hay ít nhất có được một lời khuyên hay an ủi ?


Củng từ giây phút nầy ,mình đả nghỉ đến chuyện thật sự ly thân nhau ,để vợ chồng có dịp tự nhìn lại mình và khẳn định lại ý nghỉa của cuộc sống ,thật sự đả chán lắm rồi ,khi phải giữ im lặng mải sự uất nghẹn trong lòng,để chứng kiến những thứ nó vốn không đáng cho con người ta tôn trọng vì không biết lẻ phải trong xả hội ,củng chán lắm rồi phải nhường nhịn để thấy thân xác của một người mình kính yêu bao nhiêu năm nay, ngày thì phải đóng vai chồng và cha tốt ,đêm về hay những lúc không có mặt vợ trên nhà thì lén lúc đi nghe những thứ nhạc tình si mê của người tình củ gởi ,như "nổi đau thời gian "thu hát cho người ","trăng tù "để tự làm hao mòn và ủy diệt tinh thần , chết dần theo thời gian ,làm đúng như ý muốn của thứ ma quỷ mong muốn ,thì thà rằng hãy đi sống chung với loài ma quỷ đó đi, nếu như kể cả mạng sống và tinh thần sức khỏe củng không biết quý trọng ,thì giữ gìn làm chi những thứ tiếng tâm và sự nghiệp ,nó vốn không mang xuống được theo người khi rời khỏi trần giang ?chỉ cần giữ lại cái hình ảnh đẹp của quá khứ đả từng có nhau ,còn hơn phải khổ sở hàng ngày khi nhìn thấy sự xa xúc tinh thần giữa sự giầy vò và lén lúc ,mình củng vĩnh viển không phải là người đàn bà rộng lượng ,có thể chấp nhận sự lén lúc qua lại thư từ của họ trong căn nhà vợ chồng cực khổ tạo dựng ra ,thật sự bây giờ không còn sự hờn ghen về tình cảm bị cướp mất ,mà chỉ có sự thất vọng và chán nản ,thất vọng đến hết mức đo lường rồi!

Đau khổ lắm chứ ,khi tình nghỉa hai mươi mấy năm cận kề chung vai chung sức lại không bằng tình yêu chỉ vài ba năm đầu thời trai trẻ lảng mạng ,tủi thâm lắm chứ ,khi chồng bị một bà già 60 tuổi giựt đi hết tâm và thần ,để có thể điểu khiển suy sụp hết cả một mạng sống và tương lai sáng rạng ,nhưng nếu đó là ý muốn của trời đất ,thì mình cố chống trội củng không thể khắc phục được nổi ,đau lắm chứ !!! thất vọng lắm chứ ,mà ai lại biết !!!!!
 *****因为爱过,所以慈悲;因为懂得,所以宽容 .

如果刻苦铭心的爱,非要刻苦铭心的痛,我宁愿两样都不要。

总是在珍惜与伤害间徘徊不定, 其实,想爱时好好珍惜,不爱时勇敢放手,既然缘分过了,就不要彼此伤害。爱需要付出,当然也需要成全,《放爱一条生路》,如果没有爱,就守住寂寞吧
 


人生常态。分手是一段感情的终结。真情的开始,真情的结束。爱过,即使分手,为什么还要去怨呢?《楓橋夜泊》——張繼

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen