Sonntag, 29. Mai 2011

20- 3.11 Tháng Ba Năm 2011 với Nước Nhật

Tháng 3 của năm 2011 là mùa đại tan thương của nước Nhật Bản ,Thiên tai ,nhân họa , chết thảm ,mất tích vì bị sống thần cuốn trôi ra biển , và những con người học thức cao ,có tinh thần Vỏ Sỉ Đạo ,dấn thân cảm tử làm công việc điều khiển sửa chữa lại những lò Nguyên Tử đang bị hỏng , do hậu quả của  động đất và sống thần  gây ra , những con người côi nhẹ sinh mạng cá nhân và địa vị trong xả hội ,để đi đến nơi nguy hiểm nhất về tính mạng và sức khỏe , làm những công việc mà ai ai củng đang phải tránh xa ,  tháo chạy lo sợ bị phóng xạ nguyên tử lang nhiễm .
 
Học qua rất  nhiều lich sử Trung Quốc nói về những anh hùng dân tộc ,Những bài thơ ca  ngợi như "  Chính Khí Ca " của Văn Thiên Tường ," "Tiểu Trùng Sơn "hay "  Mãn Gian Hồng " của Nhạc Phi ,ca ngợi những việc và người vỉ đại đả hy sinh vì nước vì dân ,được   ghi danh vào thanh sử,còn được lưu truyền cho đến ngày hôm nay ,nhưng chưa bao giờ được chứng kiến tận mắt những anh hùng sống đời hiện thực ,như đang chứng kiến đội quân kỷ thuật gia và đội cứu hỏa cảm tử của Nhật đả tình nguyện dấn thân  làm trong phạm vi các lò nguyên tử bị hư hỏng ở Fukuschima  ,bản lảnh hiển hách của những  con người có nguồn góc tinh thần Vỏ Sỉ Đạo cao thoát  hơn sinh mạng và không gian trong tôn chỉ sống vì nước , chết vì dân . đang dùng sinh mạng an nguy của chính họ để viết thành lịch sử cho hậu thế lưu giữ .
 
Củng học qua từ sách vở  ,chết có thể nhẹ như long hồng , củng có cái chết nặng như núi Thái Sơn ,từng chứng kiến  qua những con người một thời mang  cấp  bật   hạng nặng trong nước , có người đả vì nước mất   nên  tự sát chết theo vận nước, để lại tiếng tâm đời đời cho  lịch sử nước nhà  ,củng có người chạy thoát ra thế giới tự do , lúc còn chức có thể hết ra lửa đạn , hết chức  rồi củng xổ ra bôm tấn tuy chỉ bằng miệng thôi ,nhưng đến lúc già thì phải  thiêu thiểu sống ở viện dưỡng lảo ,vợ con không còn quan hệ để nhìn  nhau ,trên cổ tay phải đeo những ký hiệu là khi có nguy bệnh là cho  chết theo bệnh tật ,chứ không chửa trị để được  tiếp tục sống, những cái chết âm thầm như những chiếc lá mùa thu rơi rụng trong rừng vắng  , trôi  qua  một kiếp  người mang nhiều màu sắc cầu vòng của cuộc đời ,  rồi để lại  tiếng thở dài cho những ai từng  quen biết  tiếp xúc với nhau qua . Củng  thấu hiểu được đích thật thế nào là hai chữ anh hùng qua đội cảm tử quân Fukushima  của Nhật  đả và đang làm . Và hai chữ vỉ đại thật đáng để ngợi ca cả một dân tộc đang bị thiên tai hoành hại trong lúc nầy . Mình vẩn còn nhớ và đả từng ghi lên sổ Tạp ký câu nói rất quan trọng Ba đả  dạy các con phong cách sống theo  ý tưởng của giới người Hoa  ở hải ngoại lúc còn sống là : Có Những Vinh Hiển Chung Trong Cuộc Sống, Một Ý Chí Chung trong Hiện Tại ,đả Cộng Tác Làm Thành Những Việc Vỉ Đại ,Và Còn luôn Muốn Làm Nửa ,Đó Là Những Điều Kiện Cần Thiết ,Để Kết Thành Một dân Tộc .Hôm nay lấy câu nói nầy để gắn vào bản sắc của dân tộc Nhật thì có lẻ đúng với hoàn cảnh một trăm phần trăm hơn .
 
 Khi chứng kiến thiên tai khủng khiếp tàn phá mọi sinh linh ,của cải , người ta tự nhận ra được cuộc đời nầy không có gì có thể là trường tồn để nắm bắt được vĩnh viễn , ngoại trừ có  tinh thần  cao cả   bất diệt ở tâm hồn . Khi tâm hồn có trái tim cao cả để hành sự ,thì củng nhận ra được con đường tâm linh thật sự rất là   cô đơn , dù người thân yêu nhất củng không  thể cùng hành hay gắn bó   ( Khi bắt tay  chef lên xe cứu hỏa ,trong truyền hình  mình thấy có người đang nuốt nước mắt vì đau thương được quay thoáng qua  rất mau )
 
Chợt hiểu được có một tình yêu siêu thoát đến bất diệt ,không có thứ tình nào có thể  sánh vai hay ngợi ca bằng tình yêu thương của những con người mang  thiên  trách sống vì nước ,chết vì dân đả từng  và đang sống trên trái đất nầy .
 
*******Đả từng nghe qua Ba   phân tích địa hình các  nước cho anh hai lúc mình còn là một tiểu nữ sinh   ở trường  Hoa Kiều KT, Nhớ rất kỷ ba nói với anh hai ,tuy TQ luôn cho mình là thiên tử ,là con cháu của Rồng ,nhưng địa hình TQ  giống như một cái Vợt lớn , bao nhiêu củng  muốn  vớt vào đó ,nhưng chất tinh và Nước sẻ chảy ra ngoài nhiều tùy vào lảnh đạo khôn khéo của thời cuộc ,con Rồng chính thức trên bản đồ là ở nước Nhât Bản , từ địa hình một đất nước người xưa có thể nhìn ra bản chất một dân tộc , củng như nước Việt Nam địa hình như một con rắng Mắt Kiến  ( hình như dịch ra là rắng Hổ Mang ),ngồi đối đầu với TQ bao nhiêu ngàn năm,tuy sách sử luôn đề cập VN  từng là một tỉnh hay thuộc địa của TQ ,nhưng cho đến bây giờ nước  nầy vẩn không phải thuộc về ai qua nhiều chiến  cuộc, còn có thể thôn tính thêm phần đất của Miên và Chim Thành ở phía nam  ,dù lúc đối hay  lúc no ,bởi vì dân tộc VN có bản sắc như rắng Mắt Kiến , Ba  giản theo sách cổ cho con nghe , không nghiên về phía nước nào ,mặc dù  ba   theo  giáo  dục  Khổng  giáo TQ  , nhưng  trong người của ba mình có đến  phân nửa là máu VN  do  bà nội là người Kinh góc Huế . Ba còn giảng cả các hình thù của những nước lân bang  gắn liền với vận mệnh của dân tộc họ v...v , nhớ kỷ nhất là ba  nói  đến các nước Gia Nả Đại ,Mỹ ,Úc ,Pháp và Đức những nước  có hình thù của những chữ điền viên trong chữ hán ,nên luôn là những thiên đàng  của nhân  loại , ba mình không thích Mỹ ,vẩn khen đất nước Mỹ như một cái Tô bự của địa cầu , chứa đựng tất cả tinh Hoa ,anh Tài ,Ngủ Cóc , Hầm mỏ  của thế giới  ,thuở  đó ai  biết được Mỹ  khống chế vũ khí toàn cầu như hiện tại ,có thể ra lệnh đánh nước nào thì đánh ,mặc dù hiện tại thực tế  đang là con  nợ của TQ  . Nhật và Anh .
 
Không biết sách cổ dạy có đúng hay không ,nhưng thật sự phong cách của những người Nhật cho thế giới một cái nhìn rất là khí phách  ,cao thoát như Rồng ,trong cơn hoạn nạng củng giữ được thái độ điềm đạm,cứng rắng  ,lể nghỉa như trong những lúc đang yên bình phú quý  ,đó là điều đáng cho những nước lớn và mình kính nể  học hỏi theo . ( Mặc dù củng nghe ba mình giản qua rất nhiều về thời đệ nhị thế chiến Nhật xâm lắng TQ , ba đả rừng  từng là một thanh niên sống sót dưới đao súng của quân đội Nhật ,lượm về VN một đứa con nuôi khi vừa  ..và những cuộc Thảm sát khác như ở Nam Kinh ,Thanh Đảo ....)
 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen