Freitag, 27. Mai 2011

6-11-2009- Làm Thinh là rèn chí .







      Hai mươ imấy năm trước khi trốn tránh CS vượt biên ra nước ngoài , tuy tuổi vẩn còn rất nhỏ ,nhưng ba mình luôn luôn dạy cho các con một câu có tính cách rèn luyện ý chí ,câu nói mà ba hay viết ra cho moi người đọc bằng chữ thư pháp là : muốn để cho người ta nhớ đến mình mải ,là phải sống một cuộc sống có ý nghỉa cho thật là tốt,và có ý chí .

Cho đến bây giờ ,29 năm đả trôi qua ,mình vẩn luôn luôn nhớ đến những điều đó ,nhất là   những lúc sau nầy xảy ra chuyện gia biến .

5-11-09

      Hôm nay là kỷ niệm 27 năm ngày đám cưới của mình ( Lấy chồng từ lúc còn ngu ,nên giờ gặp phải muộn phiền xót xa ! ),tối qua khi dọn bàn của khách ,lở tay đánh rơi một bộ tách Cafee xuống nền gạch bằng men xứ của nhà hàng ,bể nát ,giống như điềm của những người Đức trước một ngày làm đám cưới ,phải đập bỏ dỉa ăn và tô súp củ,tượng chưng cho sự đón tiếp một gia đình có hai người chung sống mới , bỏ đi cái lối ăn đơn độc củ đi ,song mình không biết giữa tình trạng vợ chồng mình thì cái tách Caffe bị bể có mang ý niệm gì ,tuy nhiên cho đến giờ phút nầy ,mình vẩn tin tưởng là đả lấy được một người chồng tốt ,lương thiện và đả hết lòng lo cho gia đình, hai con gái , anh thật sự là một người tốt ở thế gian nầy ,mặc dù trong gia đình nay đả xảy ra gia biến ,tình cảm vợ chồng củng đả đổi thể đi ,khi có kẻ thứ 3 đả lén lún chen chân vào ,tuy rất là buồn và khổ  đau, nhưng mình bây giờ  đả biết côi đó là một nghiệp chướng luân hồi của mỏi một nghiệp quả mắc phả iở mỏi một đời người ,khi người ta đi đến một giai đoạn nào của nhân sinh , lúc tinh thân không đầy đủ sáng xuốt ,ý chí không bền chắc,phải xảy ra chuyện đáng tiếc,mang tổn thương đến cho cả nhà phải chịu đựng ,đôi khi củng do ý muốn của trời phật ,cố để thử thách năng lực của mỏi một người khi gặp trắc trở về tình cảm hay điều kiện nhân sinh ,thì việc cư xử của mỏi người sẻ như thế nào ,và cục diện sẻ trở thành ra sao cho số phận của mỏi một người cư xử theo phương hướng của từng người một .

       Mình củng đả từng thèm muốn có một người nào thật thân như cha mẹ hay chị em bạn gái bên cạnh ,để cho mình trút hết nổi niềm đau thương và uất ức bấy lâu nay trong lòng ra ,nhưng trên thực tế thì   lại cố gắng tự mình im lặng mà chịu đựng ,chỉ đối mặt tranh cải với chồng trực tiếp bao nhiêu lần ,từ to tiếng rồi đến được im lặng và bình tâm lại được như ngày hôm nay ,sự mất mát nào củng mang đến đau thương ,đáng tiếc ,nhưng khi người ta biết được sự đau thương đó không đáng làm tổn thất những gì mình đang có ,nhất là sự tổn thất đó lại do người khác mong muốn để thực hiện bằng được ý đồ riêng của họ ,thì tự nhiên ý chí làm người sẻ mạnh hơn là đau thương và chán nản .


   Trong cuộc sống giá trị con người không phải chỉ có tình yêu giữa trai gái ,mà nó bao gồm tất cả sự thành bại của cách sống nhân sinh  mỏi một người ,sự đóng gốp ích lợi cho xả hội ,tiếng tăm và nhân cách của cá nhân mình ,và nhất là hành động bản tính của mỏi con người ,khi đả trót làm một con người sống trong xả hội của những nhiều con người tập hợp lại .sự chịu đựng một mình của mình nó củng đả được chồng giúp đở một phần nào ,để vượt qua  được thời gian thật nhạy cảm và khổ sở nầy , tuy rằng vẩn còn nhiều lắm trướng ngại trong cảm giác thâm tâm ,nhưng ở đời không có chuyện hoàn mỹ thập tòan ,chỉ cần trong thời gian còn  sống chung trong nhà nầy ,chồng mình biết tôn trọng vợ và con ,không lén lúc viết hay đọc thư tình người đàn bà khác ,để mình khỏi phải mang tai tiếng đang sống chung với một người chồng ngoại tình ,bị cấm sừng mà vẩn như đui mù sống làm hề cho thiên hạ , thì sau nầy dù là có chia tay ,anh đi sống với bất cứ người đàn bà nào khác  có đáng hay không đáng cho cuối đời ,mình củng sẻ chỉ chúc phúc ,không lời nào hờn trách hay ghen ghét .

    Và kỷ niệm ngày đám cưới 27 năm ,mình thật vui sướng vì được có một bó hoa như những buổi tiệc đám cưới ,nó thật sự mang đến cho mình nhiều niềm vui trong tinh thần ,như một người đang khác nước trên xa mạc gặp được một giòng sông ,thật sung sướng khi gia đình còn nguyên vẹn chưa bị đổ nát ,thật vui mừng khi ma quỷ vẩn chưa đạt được mục đích tàn phá,tự nhiên câu thơ của Lý bạch lại trở về trong trí nhớ của mình ,Thị Phi thành bại chuyển đầu không ,thanh sơn y cực tại ,ánh dương luôn tỏa hồng .biết hưởng cái hạnh phúc hiện tại ,luôn luôn hạnh phúc hơn cứ phải tiếc nuối chuyện quá khứ,than trách ,cảm ơn trời đả cho mình có thời gian dài đọc sách thánh hiền ,để được thông xuốt hoàn cảnh trong lúc bị khốn cùng .vẩn tin tưởng trên đời nầy nhân giang tràn đầy tình chính nghỉa và lòng yêu thương của nhân loại ,ma quỷ chỉ tổn tại được ở địa ngục tự họ đi vào để làm kiếp sống đọa đài trong địa ngục ,không có gì quý hơn trí tuệ trong sáng ,sức khỏe đầy đủ ,và đạo đức làm một người có ích lợi cho xả hội đả nuôi lớn dạy dỗ mình ,đó là công ơn đền đáp tốt nhất cho đấn sinh thành .

  Một ngày thật nhớ đến người cha kính yêu đả mất .



6-11-09

爱到极爱,往往变成无情。恨到极恨,往往不再有恨。

  爱情永远是想像比现实美丽,相逢如是,告别也如是。

有时候,我们爱着的,不是现实的那个人,而是回忆里的他.

有些心事只能自言自语,有些痛苦只能默默承受 , 有些秘密只能讲给
自己 听 ;自己还是要靠自己 去 拯救.

桥这边寂寂无声,因为心死,失了往生的记忆
      桥那边哀哀呛天,因为心动,忘不掉的牵牵缠缠


 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen