Sonntag, 29. Mai 2011

25-4-2011 .... Ăn Mặn - Ăn Kiên

  
Tháng Tư Mưa Nắng Nắng Mưa Cuộc Đời ....3
 
.... Ăn Mặn - Ăn  Kiên
 
Tối nay  ăn con cá nước xuối được câu trong hồ nhân tạo trên đỉnh núi  cách  thị trấn mình ở 12 km .củng là thời gian ăn kiên của Thiên Chúa  giáo bắt đầu  chấm dứt ,mùa ăn kiên nầy ,vợ chồng  đả lên đỉnh hồ câu cá được năm lần  ,mỏi lần mang về 5,6 con cá bự bự , gần 3 kg, những con cá được người ta nuôi trong hồ trên núi bằng nước  xuối thịt trắng  tinh khiết như giấy trắng , mịn và giòn thơm thiên  nhiên ,không có mùi tanh như những  cá sông hay cá biển ,từ khi ăn loại cá trên vùng núi nầy nuôi ,thì mình đả không còn ăn những thứ cá khác chưng bán ngoài siêu thị ,những lúc không rảnh đi câu ,  củng có gả giang hồ đi câu rồi  mang đến bán  cho vợ chồng mình ăn   . Gần 2 tháng nay   vào những buổi  trưa  trời  nắng  đẹp , 2 vợ  chồng  thích  lên  đó  tự  câu  lấy   , vừa  có  thể  phơi  nắng  cho  khỏe  da  thịt  ,vừa  có  thể mang cá tươi về tối đó  xơi liền một  con  chiên vàng lên thật  là  thích .  
 
Cái thích nhất của mình là nhìn những người rải rác đang đứng câu cá  xum quanh hồ , mỏi một nét mặt người câu điều  hàm  chứa  mỏi sắc thái và nỏi  niềm  khác nhau , biểu hiện cho mỏi cá tính trong nội tại .  Những lúc ngồi quang sát chồng  ngồi câu cá ,cặp mắt chăm chú nhìn cái phao trên mặt hồ như  đứa con nít đang chăm chú  vào món quà hay đồ chơi mới lạ , không ai có thể tưởng ra được một người đả trải qua nửa đời phong sương ,nhọc nhằn 4 năm 8 tháng  trong trại cải tạo ,phấn đấu nhiều với cuộc sống mới trên quê hương lạ lập nên sự  nghiệp ,lại có những giây phút  hí hửng và tinh nghịch  như đứa con nít đang khám phá một thứ gì mang đầy niềm vui và mới lạ , thỉnh thoản hay  cười lén ,  những người không câu cá chỉ đi dạo quanh hồ , thường  đứng lại tò mò hỏi chồng mình vài câu xả giao ,chắc chắn họ củng cảm thấy thần sắc chồng mình mắc cười lắm ......thầm nghì trong chuyện Bản Phong Thần ,Khương Tử Nha ngồi câu thời gian chắc chắn không phải là mấy kiểu nầy , mỏi lần đi câu ,bổn phận của mình là khi cá ăn câu  ,thì phải lấy  vợt to để sẵn xuống mặt hồ chờ ,chồng kéo cá vào từ từ cho mình vớt lên  ,có hôm củng chợt chân sắp té xuống hồ với cá ,làm cá bị vuột mất , thứ năm vừa rồi đi câu , lúc dính cá được chồng tập cho quay giây cần câu kéo cá vào bờ ,chồng đứng vớt cá vào vợt ,mới thấy cầm cây cần câu trên tay thật không phải nhẹ nhàng . mỏi lần ngồi câu cá với chồng  ,hay nhớ đến cảnh anh Chí chồng Dung hai năm trước cùng nhau đi biển ở đại tây dương , sáng sớm  một mình lấy cái lưới của bạn bè mang từ VN qua tặng đi văng lưới ,đến trưa về chỉ có một con cá nhỏ như ngón tay cái ,cả nhà cười đến sấp té hết xuống đất , mình thật nhớ  hai vợ chồng tốt bụng nầy ,bao nhiêu năm là tri kỷ ,là bao nhiêu kỷ niệm đẹp và êm  ấm mang đến cho nhau . Hình như  trong đời mình quen những người tên Dung điều là hiền thục thông minh và tốt bụng , Dung người Góc Hoa thì không lanh miệng như Dung Ấn Độ ,nhưng hai người họ có cùng một ưu điểm mà mình khó có thể học được ,đó là lòng chịu đựng thật hay ,điều khéo tay nấu nướng ,biết làm nhiều loại bánh thật ngon .
 
 Em dâu Dung tuy nói là tu tại gia ,nhưng củng không ăn chay  ,không tụng kinh niệm Phật ,chỉ ăn trong  49 ngày sau khi cha chồng mất rồi ăn mặn lại ,hai mươi năm trước lúc sắp mở nhà hàng ,mấy chị em dâu có lần nói chuyện về ăn chay ,thời đó mẹ chồng vừa qua Đan mạch đoàn tụ với cha và gia đình em út chồng , các con  dâu mới biết má chồng ăn chay trường ,còn cha chồng ăn mặn ,thích uốn rượu Remy Martin ,uốn bier Đức ,cộng các món đồ biển  ,mình hỏi Dung có ăn chay như má chồng và má nuôi Dung  được không ,Dung bảo không ,sợ mới ăn một buổi thì thèm ăn xíu mại ,mang tội lắm , mình củng chẵn khác Dung , từ nhỏ ở nhà có bà nấu nướng chuyên nấu các món đặc biệt cho ba mẹ và anh chị em ăn mỏi ngày ,ra đây rồi tuy không biết nấu củng có  được ông chồng  thích ăn ngon ,còn biết nấu những thứ tuyệt phẩm của thế gian nầy , ai ăn một lần món tôm Hùm cháy của chồng rồi , sẻ như chị Tâm vợ của KQ Charli Đổ nói lúc gặp lại cả nhà mình ở  Mỹ khi đi dự hội ngộ kỷ niệm 30 năm  tháng 7 -2002  ,"qua Đức  ăn món tôm của bác Điệp làm ngon quá , về Mỹ nhớ hoài "  món   nầy là món đắc ý nhất của mình ,mỏi lần có khách ở đâu tới ,vợ chồng điều đãi  khách món Tôm cháy   ,cho những người quen  khỏi  phải  uổn  phí  như người  ta  nói  biết  mặt  con  tôm ngon , chưa biết qua cách ăn tôm ngon nhất như thế nào ....
 
Nhà mình không có đạo , không biết sao mùa ăn kiên của năm nay ,mình đả  có thể chỉ ăn tôm cá  và trứng nhiều ,không đụng đến miếng thịt Bò nào cả , càng không có ăn những miếng steack được ướp da vị Á đông có  Sacha hay bột  chá xíu vào thật thơm ngon , tự thấy nhịn được như vậy mà không chút nào nghỉ tới hay thèm ăn củng tạm mãn nguyện  với bản thân lắm , Không muốn khắc khe với bản thân mình vì làm người  phải có sức khỏe tốt .Ba mình củng dạy qua , thế nhân nói ăn để mà sống ,chứ không phải sống để mà ăn ,nhưng tổ tiên mình còn một câu hay hơn nửa để lại cho người đời ,là Nhân vỉ Thực Vi Tiên ,nếu có khả năng ăn thử những món cao lương mỹ vị ,thì củng đừng nên tránh né những dịp mai đó . Hèn chi nhà mình có bà Tư là đầu bếp giỏi , ba mình còn dạy các con ,có học đến bằng nào ,thì củng chỉ nên đi vào thương trường ,đưng bao giờ bước  vào chính trường hay chiến trường , ở thương trường dù tiểu phú hay đại phú , đác ý hay thất ý ,người ta luôn còn có chỗ ngồi ăn cho thân tâm khỏe mạnh ,Chính trường và chiến trường thì chỉ tính theo lệ một mất một còn ,không phải tôn chỉ sống của nhà mình , không biết ba mình có máu lai VN , vì sao lại có nhừng  cách dạy con thật lý thú ,lạ lùng là trong các con đả hơn phân nửa ,ai ai củng nghe lời đang sống trên thương trường  ,liệu con của các con có khi nào chịu nghe lời như  các anh em mình  vậy không ?
 
Củng có khi  thắc mắc ,sao chồng xuất thân là lính sỉ quang không quân , củng bước  vào thương trường linh hoạt được như những đứa con của thương gia , thế gian nầy thật sự có nhiều điều sắp xếp thật kỳ diệu ,  trong đó ,mọi một sinh linh điều  đóng góp một  vai trò cho xả hội muôn màu muôn sắc nầy , dù ăn chay hay ăn mặn ,ăn kiên , chỉ cần có đóng góp được công sức cho xả hội mình đang sống,dù nhiều hay ít ,thiết nghỉ đả làm và đạt được ý nghỉa của cuộc đời về tôn chỉ ích nước , lợi dân  , mình cảm thấy tu tại gia như Dung mà không ăn chay củng không có gì là kỳ lạ . trái lại là thuận theo tự nhiên , là hạnh phúc thực tại trong tâm .



Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen