Đêm hợp mặt kỷ niệm 30 năm sống tị nạn trên nước Đức đả qua hai ngày rồi ,mà trong mình vẩn còn cảm giác bồi hồi , xúc động với cuộc gặp gở đầy tình thương vui mừng ,nặng ân nghỉa của một đời người , dư âm còn vang lại mải với những kỷ niệm vui buồn một thời đả qua ,được gặp lại những khuôn mặt hiền lành của những người làm việc từ thiện Hồng thập tự và xả hội sau 30 năm , niềm vui thật vô bờ bến để diễn tả , tuy rằng những ngày sống trong trại tị nạn ,thành phần độc thân và vị thành niên không được lo lắng chu toàn như những thành phần đả lập gia đình và có con nhỏ ở trại ,nhưng
ân nghỉa dìu dắt vẩn là ân nghỉa nặng như nhau ,từ ông Scheibe , bà Krammer ,ông bà Hilscheimer , Ông Thomas , bà Rossi , đến bà kebel , cả hai cô giáo Herold và bà Trautmann củng mang chồng đến dự , đêm hôm đó là một ngày vui nhất của đời mình , hơn cả niềm vui sinh đứa con đầu lòng ,bởi vì cuối cùng ,mọi người củng đả có được một cơ hội để bài tỏ lòng biết ơn đến chiếc tàu Cap Anamur đả từng cứu vớt sinh mạng mọi người ngoài biển đông , lấy hình ảnh trước và sau 30 năm
sinh sống ở nước Đức ,để bài tỏ sự tri ơn đối với nước Đức và người Đức đả dìu dắt hổ trợ cho mọi người lập lại cuộc sống mới trên xứ tự do , đả phát triển đến sự nghiệp và tương lai tốt đẹp cho con cái được như ngày hôm nay .
Đêm hợp mặt,củng đả tạo cơ hội cho hai đứa con gái mình có thể đích thân đến để tạ ơn ông Thomas ,bởi vì mình đả nói với hai con là ,sống ở Đức có 3 chuyện mà hai con không thể nào quên được ngoài việc Viêt Nam là nơi sinh đẻ của cha mẹ con ,
Chuyện thứ nhất là chiếc tàu Cap Anamur Đức và Dr.Rubert Neudeck đả cứu sống sinh mạng của cha mẹ ,không có chiếc tàu Cap Anamur xuất hiện đúng lúc thì ghe vượt biên của mẹ đả bị hải tặc đụng chìm ,và số phần mẹ đả không biết chết sống hay
trôi vạt về đâu.
trôi vạt về đâu.
Chuyện thứ hai là hãy luôn luôn cảm ơn nước Đức đả cho cơ hội cha mẹ lập lại một cuộc sống mới nơi xứ nầy ,vì vậy mà tương lai hai con mới sáng rạng như con mong muốn .
Chuyện thứ ba là con gái lớn hãy cảm ơn ông Thomas làm việc xả hội ở lamp nầy ,bởi vì khi có thai con gái đầu lòng ,mẹ chỉ như đứa con nít mới lớn ,chưa làm lể cưới với ba con ,nên bị anh hai của mẹ từ Pháp qua cản trở không cho cha
mẹ được đăng ký kết hôn ,lý do ba con xuất thân là lính ,lại là người Việt Nam ,cậu hai đả kêu ba con ra khỏi nhà ,sau đó một tháng cậu hai nói sau khi đẻ con ra thì cho cậu ,còn như muốn tiếp tục giữ liên hệ với cha con thì hãy đi ra khỏi cái nhà ở
Lamp .Hheim , vì muốn cho con có một người cha ,có một gia đình trọn vẹn ,mẹ đả phải mang cái bụng con gần 6 tháng ra khỏi nhà ,chỉ với một cái túi nylon của siêu thị Aldi,trong đó vỏn vẹn chỉ hai bồ đồ thay mặc và hai bộ đồ lót .và mẹ đả đến văn phòng của ông thomas nầy kể hết mọi việc ,sau khi nghe song ,ông Thomas đả quay điện thoại tứ tung trong buổi chiều hôm đó ,nhanh
Lamp .Hheim , vì muốn cho con có một người cha ,có một gia đình trọn vẹn ,mẹ đả phải mang cái bụng con gần 6 tháng ra khỏi nhà ,chỉ với một cái túi nylon của siêu thị Aldi,trong đó vỏn vẹn chỉ hai bồ đồ thay mặc và hai bộ đồ lót .và mẹ đả đến văn phòng của ông thomas nầy kể hết mọi việc ,sau khi nghe song ,ông Thomas đả quay điện thoại tứ tung trong buổi chiều hôm đó ,nhanh
chóng tìm được cho cha mẹ thuê một căn hộ ở giữa ruộng ,của một gia đình làm nông giữa đồng Lamp .từ đó ,cuộc sống cha mẹ mới ổn định dần dần ,mặc dù bị anh em ruồng bỏ ,nhưng cuối cùng thì gia đình mình củng đả sống đàng hoàng ,hạnh phúc tôt đẹp và phát triển được đến như ngày hôm nay .
Hai đứa con gái đến bàn ông Thomas chào hỏi ,biết mặt nhau ,và con gái nhỏ đả lên đọc những câu nói thay cho cha mẹ ,đặc biệt cảm ơn ông Thomas ở Lamp ,đả hết lòng giúp cho gia đình của cha mẹ lúc bị đời ngược đãi , để chị gái có một nơi ấm cúng trào đời trong tình cảnh có cha có mẹ .nghe song thật muốn khóc ,và cả ông thomas củng bị xúc động đỏ hết cả mắt ,tưởng là những chuyện đả xảy ra trên hai mươi năm rồi ,sẻ không còn ai nhớ tới nửa ,nhưng đêm hội ngộ ,qua hình ảnh và diễn văn ,đả thay cho trăm vạn lời nói biết ơn xâu xắc chứa đựng tự đáy lòng ,ông Scheibe củng đỏ cả mắt ,mọi người ai củng bị xúc động sau khi xem cả hai đoạn phim chứa đầy hình ảnh kỷ niệm từ lúc được tàu Cap Anamur vớt đến những chặn đường qua trại tị nạn ,đi học ,đi làm ,hội hè ,thể thao ,tổ chức Tết Á Đông ,Tết Trung Thu ,v..v luôn luôn có những người làm việc từ thiện bên nhau cho đến năm 89 , ngày 26-6-10 nầy khi hợp mặt lại , vẩn đầy đủ cả mọi người ,trong số nầy có thêm thế hệ thứ hai ,thế hệ thứ 3 ....
Có lẻ màng cảm động nhất phải nói là hai cô giáo Trautmann và Herold đứng lại chụp ảnh chung với các học trò củ ,sau 30 năm , học trò đả có người gần 60 tuổi ,đả có cháu ngoại ,cứ nhìn những cái cười vui vẻ trên mặt mọi người ,củng thấy và cảm giác được buổi hợp mặt đả nói lên sự hạnh phúc bao la không diễn tả nổi của cả hai bên người giúp và người nhận .cái kết thật có hậu của cả một đoạn đường dài 30 năm những người Việt sống lưu vong ở xứ Đức .tự nhiên nhớ đến lời dạy trong cuốn kinh Không Tử :
" hãy nói cảm ơn với người đả làm ơn với mình ,hãy nhớ những việc đả giúp mình có thể đạt được thuận lợi cho hôm nay .nó đồng nghỉa như câu ngạn ngữ " Uốn Nước nhớ nguồn "
Thật sự cảm ơn những con người tốt bụng và chịu khó ,đả xuất hiện trong thời gian cuộc đời mình đang nghiệt ngả,nguy ngập dù là ngắn ngủi ,nhưng củng đả bón cho mảnh đất tâm hồn mình một mùa hoa cỏ thật đẹp đẻ và ấm áp ,làm nên lề lối cho mình có thể đi trên con đường xạ lạ có thể tránh được những giấp ngả nặng nề về sau , củng tạ ơn cuộc đời nầy, dù rằng đả có những lúc tâm hồn đả bị tổn thương đến tan nát , đau như bị dao cắt trong tim ,nhưng bây giờ thì đả phôi pha, đả
không côi đó làm niềm đau nửa ,mà đả biến niềm nau đó trở thành sức mạnh để học hỏi những điều ích lợi cho sức khỏe và trí tuệ , cho hiện tại và tương lai , thật sự phải cảm ơn trên đời nầy đả sinh ra nhiều người tốt bụng ,cảm ơn trời đả cho mình có hai đứa con gái ngoan ,khỏe mạnh ,đẹp cả dung mạo lẩn tính người , càng cảm ơn trời phật đả cho mình có một sức khỏe thật tốt , máu huyết củng thật tốt như phòng mặch đả trả lời cho biết hồi cuối tháng trước ,vẩn biết được làm người , tình ,tiền tài điều có
thể bị mất ,duy chỉ trí tuệ và sức khỏe không thể nào mất được, nếu mất đi một trong hai thứ đó ,thì làm người củng không còn ý nghỉ gì nửa .
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen