Donnerstag, 26. Mai 2011

17-9-09 .Có một mùa thu thật cô hoạnh

Im September unter der regen


Ein Wind des Abends weinte in unserem Zimmer
Im September
Unter dem Regen
Sie kam dir nah
Trotz meiner Tränen
Voller Charme
Und Mühe

In wenigen Worten flog meine schönen Liebe fort
Und ich blieb ohne dich in dieser Nacht...

Der Wind des Abends weinte in unserem Zimmer
Im September
Unter dem Regen

Heute Morgen die Sonneam Horizont erschienen
Ist in das Haus
Doch mein Herz ist traurig
In mir gibt es nichts mehr
Dass dieser Tag kam,an demdu mich verhinderst
Dass nun alles beenden soll

In wenigen Worten flog meine schönen Liebefort
Und ich blieb ohne dich in dieser Nacht ...

Der Wind des Abends weinte in unserem Zimmer
Im September
Unter dem Regen

Warren H. - A. Dubin - J. Larue

En Septembre sous la pluie
Un vent du soir pleurait dans notre chambre
En septembre
Sous la pluie
Tu vint t'asseoir tout près
Bravant mes larmes
Plein de charme
Et d'ennui En quelque mots mon bel amour s'envola
Et je restai sans toi cette nuit là... Le vent du soir pleurait dans notre chambre
En septembre
Sous la pluie Le soleil ce matin de l'horizon
Est entré dans la maison
Pourtant mon coeur est triste
Ppour moi plus rien n'existe
Que ce jour où tu vint me prévenir
Que tout allait finir En quelque mots mon bel amour s'envola
Et je restai sans toi cette nuit là... Le vent du soir pleurait dans notre chambre
En septembre
Sous la pluie.


Có một mùa thu thật cô hoạnh


Tháng chính mùa thu lại trở về ,lần đầu tiên trên đời ,mùa thu đả mang đến cho mình một cảm giác thật cô đơn ,hiu hoạnh ,trống vắng ,đau buồn tủi thân ,xót xa và cay đắng khi phải chấp nhận sự thật từ mùa thu nầy ,mình đả mất đi hình tượng một người chồng vĩnh viển trong tâm trí ,một người chồng gương mẩu ,tốt bụng ,luôn luôn thương yêu chăm sóc vợ con mọi mặt,một người có tấm lòng thánh thiện của mọi từng lớp người trong xả hội củng như cả trong gia đình, tháng chính củng đả mang đến cho mình một nổi buồn vô tận ,không biết phải khóc tỏ cùng ai ,từ nay mỏi khi tâm thần bị yếu đúi ,mỏi lần gặp phải chuyện không hay,không còn một bờ vai vững mạnh cho mình được nương tựa ,bờ vai của chồng mình ,bây giờ đả giành cho người đàn bà khác ,vĩnh viển không còn là của riêng mình như từ bao nhiêu năm trời nửa ,trời ạ ,mình đả thật hảnh diện và hạnh phúc ,cảm động và luôn cảm thấy biết ơn trời biết bao, đả bang cho mình một cuộc đời thật sự rất ưu đãi ,đả có được một người bạn đời thật hoàn hảo và lương thiện bện cạnh chung sống với nhau xuốt một một thời giang dài lúc thiếu thốn củng như lúc quá đầy đủ ,đau đớn và phủ phàng làm sao ,khi đến từng tuổi nầy lại phải bị vấp ngả ,bị chính người thân nhất của mình đẩy mình vào địa ngục của trần giang .

Hờn ,giận ,tức ,khóc ,gào ,thét ,khi biết được
đảcó kẻ thứ ba lén lúc đi vào cuộc sống yên lành của gia đình chồng vợ,sau hai ngày hai đêm không thể chợp mắt, thì bây giờ là lúc phải từ từ tịnh tâm hoàn hồn lại ,để cùng nhau vặch ra một hướng đi thỏa đáng ,làm sao cho ít người phải chịu đựng đau khổ về tinh thần lẩn thể xác ,đó là làm theo luật tự nhiên của sự tuần hoàn ,người yêu nhau thì nên xum hợp lại với nhau ,người đả không còn chỗ đứng trong cái vị trí tinh thần gọi là tình yêu, thì nên cố gắng kiên cường chịu đựng sự mất mác ,cho dù có còn yêu hay không yêu ở trong lòng,có đau lòng như bị hàng vạn mủi kim đang chích vào thân hay bị cháy phỏng toàn thân thương tích ,thì củng phải cố gắng kiên cường ngẩn mặt lên để làm người ,và bắt buộc làm được như trong kinh phật đả dạy chúng ta rằng," Ta không vào địa ngục ,ai vào địa ngục ?"nếu không có nổi đau khổ tột cùng của sự mất mác đi người chồng mình yêu và kính nhiều năm nay,con mất đi một người cha yêu thương lo lắng cơm nước hàng ngày ,thì người ta làm sao biết được sự chịu đựng của từng người trong gia đình bị tổn thương xậu nặng đến mức độ nào ? niềm đau mất mác đó có thể biến đổi một người thay đổi theo hoàn cảnh ,và thời gian củng có thể chứng minh được giá trị của sự thay đổi hoàn cảnh do nổi đau vô tận ấy tạo ra .Tâm như đả chết nhưng vẩn còn ứa máu ,hồn củng không còn nhưng vẩn phải cố chống trội với giong bảo ,mưa tuyết theo thời gian, đối mặt với sự bạc bẻo của thế thái nhân tình mà tiếp tục sự sống và công ăn việc làm,vì đả trót sinh ra là thân phận một con người ,là mẹ ,và đả từng là vợ của một thời yêu thương và đầm ấm !!!!!!

Cảm ơn trời ,trong sách vở vẩn còn có những câu ngạn ngữ được viế tlại,để người hậu thế được có dịp học hỏi,có thể qua đó tìm lại một vài phương hướng cho mình trong sức mạnh của bản năng ,và sau khi bị quẩn trívà sắp điên cuồng trong hoàn cảnh bi đát tột cùng,củng cảm ơn cha mẹ đả tạo ra mình,cho mình được đầy đủ trí tuệ và thân thể lành lặn ,đả thật tự hào bước vào xả hội loài người ,dù là một xả hội toàn người khác chủng tộc .

Cảm ơn cuộc đời nầy củng đả xấp đặc cho mình đả từng yêu và đả lấy được một người chồng cùng chịu cam cộng khổ với nhau trong nhiều năm đầu ,chỉ có hai bàn tay trắng để xây dựng mái nhà cho riêng hai người,dù là cựckhổ,nhưng thật sự đả có rất nhiều rất nhiều ngày hạnh phúc của quá khứ lưu lại trong hồi ức .Cho dù ngày nay anh vì quá đa cảm ,dương vấn mói tình củ mà thay lòng đổi dạ ,không còn muốn sống với mình nửa ,thì vẩn cố gắng hết lời và có lòng rắng sức thu xếp mọi công việc nhà,việc sống làm sao cho thích đáng với vợ con .cho dù kế hoặch có thực hành được hay không ,thì đó củng là một ân nghỉa còn xót lại trong thế giới chồng vợ đả tan vở ,sau khi có một người thứ ba xen vào.

Cho dù mình có cần anh bên cạnh đến mức độ nào ,cho dù tự anh củng biết từ ngày quen nhau đến đám cưới và chung sống với nhau ,mình luôn thần tượng chồng như cha ,như người anh lớn trong nhà để nương tựa,chechởvà ỷ lại,đột nhiên khi phát hiện và đổ bể ra anh đả thay lòng đổi dạ ,lén lúc nối lại tình củ với người bạn gái xa xưa bao nhiêu năm trời không gặp mặt ,mà chỉ qua bạn bè và liên lạc lại bằng internet,thì tình yêu đó đả mạnh hơn tất cả tình nghỉa bao nhiêu năm trường sự cùng cam chung khổ ,mạnh hơn cả tình thương yêu cha con,Ôi con người mình đả đau đớn đến như bị hai người họ xô xuống đáy vực xâu ,phải ,làm sao không đau khổ và tủi thân đến tận cùng,khi tuổi tác của hai người họ cộng lại bằng gấp hai lần của tuổi tác mình còn phải cộng thêm tuổi của đứa con gái nhỏ nửa mới đủ số,sao người ta có ăn học ,lớn tuổi hơn mình nhiều như vậy mà lại có thể làm tổn thương giữa người với người nhau đau lòng vậy,lại như người lớn đi ăn hiếp và cướp mất món quà quý giá của đứa con nít ,sao hai người họ lớn hơn mình nhiều tuổi tới như vậy, lại có thể hợp sức nhau để qua mặt và đánh gục một người đả kém tuổi đời ,củng kém kinh nghiệm tình trường hơn họ một cách tàn nhẩn vô lương tâm như vậy ? Anh đả có một lần nào nghỉ đến nếu đặc ngược lại vị trí của anh vào trường hợp của mình bây giờ đang chịu đựng sẻ là cảm giác như thế nào không ?những ngày tháng củ chung sống với mình ,những tình cảm đó củng có thể là giả dối được hay sao ?

Hỏi thì củng vĩnh viển sẻ không có câu trả lời,cho nên mới có câu đo sông đo biển ,nhưng lại không đo được lòng người, thôi thì mình hãy cam lòng chịu đựng đi ,cơn sống nào lên tới hết cở rồi củng sẻ từ từ trở xuống mặt biển, đau khổ nào củng sẻ được từ từl ần theo thời gian mà lành lại thôi,về sau mình củng sẻ không còn cơ hội để nói chuyện hay hỏi đáp thân mật với nhau như ngày xưa đả từng có trong cuộc sống vợ chồng, không còn được sống chung một nhà trong không khí vui vẻ và bình yên hạnh phúc như trước,đau đớn lắm ,buồn lắm ,buồn đau hơn khi biết anh đả cảm tình đến nổ ica ngợ tình yêu của mùa thu xưa và một thoáng thu về của mùa thu nầy ,như là một bài viết lấy lòng và tỏ tình với người yêu củ nay đả trở lại thành người yêu mới hiện tại bên cạnh của lòng anh ,cho nên mình tạp viết nhật ký cho riêng mình , để có một góc nhỏt rong không gian nầy, cố gắng xua đuổi đi nổi cô đơn và buồn tủi bằng tự mình viết bài cho mình ,dành riêng chỉ cho tự mình đọc mà sẻ không có ai biết đến ,cho thời gian khổ tâm đau lòng nầy mau mau qua đi .ôi một thoáng thu về của ai là niềm cảm hứng yêu thương say đấm ,còn một thoáng thu về của mình là nhận lấy sự đau khổ đổ bể của cả một gia đình hạnh phúc gương mẩu ,là sự đau khổ hổ thẹn của đứa con gái không muốn mang tiếng bị mất cha,trở nên thành phần thuộc con cái có gia cảnh ly vị ở trường học ,nên đả vội vả trưởng thành trước tuổi mà âm thầm cầu xin với mẹ chờ con vào đại học rồi mẹ mới ly vị có được không !!! làm sao nói cho hết nổi vui mừng của đứa con gái chưa đầy15 tuổi,khi nghe mẹ nói chịu chờ là đả mừng đến thốt ra miệng hai chừ tin tức tốt ,gọi liền cho chị biết tin,và sau giờ học đả mua một khung hình để lòng chữ Ái lúc đi học ngoại ngữ tự tay viết bằng ngôn ngữ Nhật bản vào tặng cho mẹ như là một món quà cảm ơn , tự an ủi mình ,nhờ có một thoáng thu về ,con trưởng thành nhanh như màu lá cây thay sắc ,hiểu chuyện đời chỉ trong vài ba hôm ,không biết đó là cái may hay cái khổ của con trong số phận ,vốn không thể tự mình lựa chọn được .

Mùa thu ,9-2009 Như Tâm

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen