Bên lề cuộc hợp mặt ,củng có nhiều bức xúc chen lẩn sự vui mừng xum hợp với nhiều người quen cùng trại sau bao nhiêu năm
xa cách ,có 2 người ngày xưa thật khỏe mạnh ,thật yêu đời , bây giờ bị bệnh nầy bệnh nọ ,uốn thuốc trị liệu rụng hết tóc ,chân
mài thưa thớt ,da mặt bì phù phù thũng thủng , củng có người vì bệnh đang nằm viện tịnh dưỡng không thể đến dự ,vợ và
con gái có mặt thay thế ,có ông đả 58 tuổi rồi mà mới có thêm đứa con trai chỉ một tuổi hơn ,cha và con gầy ốm tong teo ,đặc biệt
nhất phải nói đến gia đình của chị Cúc ,hai mươi năm trước chồng chị về VN làm ăn và có vợ nhỏ ,bỏ lại 4 đứa con gái nheo nhóc
bên nầy tự chị phải xoay xở vừa làm vừa nuôi con ,bây giờ đứa con gái lớn đả lấy bằng tiến sỉ ,con gái thứ hai thì làm ở ngân hàng
bên Thụy Sỉ ,hai cô nhỏ sinh đôi còn đang theo học bằng trung học để thi vào đại học trong nay mai ,thế sự như bàn cờ luôn luôn
chứa đầy huyền bí ,người chồng làm khổ chị đả phải trả cái giá ở trong tù VN 15 năm khổ sai vì tội hình sự ,nay ra tù không có
tiền mua vé máy bay trở qua Đức ,khi đứa con gái đầu lòng 30 năm trước được ông bồng bế lên tàu vượt biên ,nay là bà nữ tiến sỉ ,sẻ nhiệm chức đi dạy ở trường đại học KA, côi những thước phim củ chụp trong trại ngày xưa về cha ,không biết 5 mẹ con có cảm giác như thế nào ,nhưng hầu như những cô con gái ấy luôn luôn nở nụ cười hảnh diện ,và mọi người có mặt củng hảnh diện theo .
Duy chỉ có gia đìng Sơn em chồng là mang đến cho nhiều người một ấn tượng ngậm ngùi ,vì đang trong tình cảnh ly thân , đến tham dự với cô con gái 14 tuổi và con trai 17 tuổi mang bệnh suy ngờ ,đi đâu củng phải có người dẫn dắt , đả từ lâu mình nghe nói đến bệnh tình của đứa cháu nầy ,nhưng chưa hề trông thấy tận mắt như trong đêm hội ngộ ,phải nói rằng không phải chỉ ngậm ngùi cho hoàn cảnh 3 đứa trẻ bị sống cảnh cha mẹ ly thân , càng xót xa ,đau lòng cho con gái út Mai Liên hơn ,vì bây giờ là đứa con gái duy nhất trong nhà , vừa phải đi học ,còn phải dọn dẹp nhà cửa ,giập ủi đồ cho hai người anh và ba ,không biết tại sao lại có những bậc cha mẹ lại đãy chính con mình vào cảnh nhọc nhằn tủi thân đến như vậy ,khi hai vợ chồng Sơn bỏ nhau không có kè thứ 3 chen vào cuộc sống như vợ chồng của mình hy vợ chồng Dung ,xoay quanh chỉ là việc anh em quanh co nhau nhờ Sơn chuyển T
giùm để tránh phiền phức v...v, bị vợ phát hiện rồi hỏi lý do ,vô chồng cải đến nổi phải đánh nhau ,rồi ra tòa ly thân ,còn có cha
mẹ chồng đứng ra nâng nở ,hô hào ở không được thì bỏ ,lấy vợ khác .... ,nếu có ai nghỉ đến tình cảnh những đứa con vô tội ,đang
phải vất vả khổ thân từ những xung đột của cha mẹ mà ra , từ tuổi đang phát triển ngây thơ lại chuyển sang mặt cảm ,tự ti trầm cảm dần dần, thì còn có thể mở miệng để ủng hộ cho việc con trai họ bỏ vợ không ? Trời ạ ,làm dâu cho dù trong hoàn cảnh phải hay quấy nào củng không được cha mẹ chồng côi trọng như chính con trai ruột của họ đâu ,khi thế sự xảy ra bất như ý ,thì người thân thuộc cho dù có lỗi củng là thân ,còn người ngoài luôn luôn vẩn là người ngoài ,cho dù có hy sinh vì chồng mỏi thứ , đến khi lên bàn chung nhà để kết tội ,thì có ai lại đi bênh vực một người ngoài ? 2 ngày nay mình hay nghỉ đến tình cảnh của Mai liên , cứ nhìn khuôn mặt đăm chiêu và tủi thân của nó thì cảm thấy đau nhói lòng , biết là khi mở miệng khuyên Vân hãy vì con mà cố gắng
chung sống lại vài năm cho con được nhờ , ML bớt vất vả từ tinh thần đến thể xác ,còn tránh được nguy cơ bị hai anh trai bạo hành , mình sẻ bị cha mẹ chồng gắn tội và gầy la ,nhưng làm người thấy được những sai lầm và những khốn khổ có thể tránh khỏi
lại làm ngơ như không thấy ,làm lơ như không biết ,bỏ mặc những khốn khổ sai lầm đó ra sao thì ra thật sự là làm lơ không được , nhưng khi mình xen vào việc nhà có dín dán với cha mẹ chồng thì không biết tiếp theo sẻ còn bị bao nhiêu giong bảo ,khi cha mẹ chồng đả từ lâu luôn luôn phản cảm gia đình mình chỉ đẻ có hai đứa con gái ,không có con trai để nói giòng !!!!
Từ hơn 4 tháng nay , mình tìm vào môn học dưỡng sinh và trị bệnh bằng huyệt đạo hướng Đông y của Dr.Hu ,củng bởi vì tâm hồn và tinh thần ,tình cảm bị chồng và người tình củ tổn thương quá nhiều ,quá đau đớn ,nên đả phải nhờ lấy môn học nầy mà tự bình
tâm tỉnh lặng lại cho thần kinh khỏi bị đứt , từng câu chữ trong sách đả dạy cho mình biết đạo từ tâm ra ,bệnh củng từ tâm mà ra ,
ta cố gắng bỏ hết những chuyện buồn bị uất ức ,mà làm theo những lời dạy trong sách để dưỡng sinh ,dù là không thể trị khỏi
những bệnh nan y như Dr Lg dùng thuốc tây để chửa trị hay mổ xẻ ,nhưng ít nhất có thể làm cho người bị nhức khớp xương ,mỏi
tay, nhức lưng hay nhức vai ,đau đầu ,có thể giảm bớt được một phần nào đau nhức , họ được vui khỏe ,như vậy đả là niềm vui tự tạo ra được cho mình rồi ,củng thật cảm ơn Trời Phật ,đả cho Cha Hải và Dr Lg sống ở gần nơi nhà mình , khi cả nhà bị ma quỷ định xô đẩy vào đáy địa ngục , ta chợt nghỉ tới và thấy được ánh sáng của nhân cách sống vì muôn người của hai người nầy , khiến cho ta có lại được nghị lực và sức mạnh để tự giữ gìn sức khỏe ,tâm trí sáng xuốt cho cả nhà mình khỏi phải bị ma quỷ ảnh hưởng tiếp tục . vì vậy ,dù muốn dù không ,mình vẩn có lẻ phải nói chuyện với Vân một lần ,phân tích những cái khó khăn của đứa con gái vô tội phải vì cha mẹ mà khổ cực,biến dạng ,Vân có nghe được hay không thì là chuyện khác ,nói ra như vậy là làm theo cái tâm như trong sách dạy ,khi tâm trong sáng ,người ta sẽ thấy rõ phiền não để khử trừ .không có người mẹ nào thấy con khốn khổ lại có thể bỏ mặc , muốn gạt bỏ nổi khốn khổ của con ,cách duy nhất vẩn là người mẹ phải hy sinh một phần cái tôi của bản thân mình .Ta củng vậy ,dù biết rằng nói chuyện với Vân ,cha mẹ chồng và chồng củng sẻ cảm thấy khó chịu ,nhưng tâm của mình bảo mình phải làm như vậy ,ta chỉ biết bọn trẻ thơ vốn vô tội .trước khi người lớn làm ra một điều gì là quyền hay lợi ,hãy nhìn lại xem có tổn thương đến những đứa trẻ do chính mình tạo ra chưa ! Khổng Tử củng dạy qua ,nhửng gì mình không muốn ,thì củng đừng bắt người khác phải gánh lấy .biết là như vậy ,nhưng việc đời lại luôn luôn trái ngược với lời dạy của Khổng Tử
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen