Sonntag, 29. Mai 2011

25-5-2011 Tri Thức Hà Thời Túc .....



Điệp khúc Tháng Năm....2
    Mấy lúc nầy  mỏi lần mở trang học liệu ra ôn lại những Akupressur   đang theo học   , tự trong đáy lòng hay  trổi  lên một cảm giác buồn không làm sao cắt bỏ được ,đả hơn hai tháng rồi mình tâm niệm sẻ dịch lại từng phần nào thật quang trọng cho cơ thể ,mang hữu hiệu nhất cho sức khỏe để tặng cho Dung  làm món quà tinh thần cho  một thời đả từng làm chị em bạn dâu thân thích với  nhau ,  hiện tại thì  đả trở lại thành  bạn tâm giao như  hai mươi mấy năm trước mới quen biết  ở xứ xở  nầy , cơ thể của  Dung bây giờ suy yếu lắm  ,bệnh dị ứng nặng đến phải uốn loại  thuốc có kortison để chống trội , có  tác hại phụ hại đến xương tủy ,chỉ để  điều trị  bệnh dị ứng của năm nay vì nắng sớm trời hạn hán, kỷ luật qúa  nhiều  phấn bông, nhưng  cho đến khi thật sự mỏi lần ngồi vào bàn viết , so sánh hai thứ ngôn ngữ Hoa và Việt của mình ,mới thấy được dù đả cố gắng đọc rất nhiều năm sách báo ,thơ văn việt , nghe qua nhiều năm đài tiếng nói RFA ;BBC ;VOA ,cả nhạc VN, củng đả tự  mình  từng  hay  đắc  ý qua , vì tiếng  Việt   dể  học  ,dể  hiểu  ,dể  viết  lắm  , ( bằng chứng là con và các cháu mình đứa nào củng viết được chữ Việt ), thỉnh thoản còn có thể tập dịch  thơ từ chữ Hoa ra thành Việt ngử, tự thấy củng tạm ổn , tự cho là có thể làm thông dịch được hai thứ ngôn ngữ nầy  , như  mình  đả  từng   làm  thông  dịch  tiếng Đức miễn  phí  cho  những  người  cùng  thân  phận  tỵ  nạn ở chung trại 30 năm qua  , không bao giờ ngờ được  đến lúc muốn làm một bài dịch thuật có những danh xưng trên thân thể con người thôi ,  mới chơi với  ra từ các vị trí danh xưng các gò thịt trên khuôn mặt thôi củng không biết chữ Việt kêu là gì , ( Củng như chữ Hoa từ điểm giữa đỉnh đầu thẳng xuống tới càm được có các tên như Đỉnh Phong ,Chính Trung ,Ấn Đường , sống mủi thì viết là Sơn Căn ,xuống tới  Nhân thọ ,Nhân Trung ,trái bên Nhân trung gọi là  Tiêủ Khố ,phải gọi là Tiên Khố ,càm thí là Địa hoạt ,trên càm phải và trái goi là Địa Khố  ,vành tai phải là Kim Tinh ,tai trái là Mộc Tinh ,nếu dịch nguyên như Hán từ ra ,có ai sẻ hiểu ra là gì không ? ) chưa nói đến các danh từ khoản cách từ bàn tay  nối liền tới cánh tay ,thân ,lưng , đùi , bàn chân ,sau lưng  hong và mong . bế tắc từ lúc bắt đầu khởi sự khi lòng rất  hăn hái  , vẻ cả bức ảnh khuôn mặt thật bự ra để dưới ngăn tủ nhà hàng ,chia từng khoản một cơ thịt trên mặt ra như hình trong sách vẻ ,nhưng lại không dịch được thành tên như tiếng Việt  thường dùng , nguyên danh từ  chữ Hoa dịch ra chắc  sẻ không ai hiểu nổi . những lúc nầy ,mới thấy được sự hiểu biết ít ỏi của mình về nhửng vị trí danh xưng  tầm thường nhất trên  cơ thể con người , mà từ lâu nay mình sơ xót không chú ý hỏi han tới được người ta kêu là gì  ,  Hôm đầu tuần đi dạo rừng với  chồng , hỏi chồng  giữa bàn tay nối liền cánh tay ,tiếng Hoa kêu là Thủ Quảng ,người Việt kêu là gì ,chồng trả lời là cổ tay ,  Nguyệt điểm Thái Thủ chủ yếu nhất để  duy trì sức nóng trong cơ thể  ,nẳm  ở giữa Thủ quảng , là phải viết hai phân  nằm ở giữa cổ tay ,.....bao nhiêu danh từ  hoàn toàn  khác biệt nhau từ chữ đến nghỉa khi dịch ra thành chữ Việt , phải lệ thuộc một người am tường tiếng Việt  bên cạnh để luôn luôn hỏi các danh xưng ,như từ  cổ tay liền tới cù chỏ cành  tay phía trong gọi là gì ,giữa cổ nối liền vai khoản giữa gọi là gì  .... , một  đại  nan  đề  như đang  đứng  đó  cười  và  thách  thức  với  mớ  ngôn  ngữ  thiếu thốn sự am tường hiểu biết trong tri thức của mình .
Kể từ sau khi gia biến ,hình như mình đả tự động ít làm phiền chồng ,hay nói thật tình là không còn quấy nhiễu chồng về các việc riêng tư thắc mắc trong  kiến thức ,nếu việc đó   không quang hệ đến gia đình hay công việc làm ăn , gần ba mươi năm dài vị trí chồng đả từng như người  cha ,người anh cả , người thầy kính yêu và người chồng thần tượng ấn xâu trong lòng  ,từ chuyện hướng dẫn cuộc sống hàng ngày , đến dạy mình bơi lội ở bải biển Cheverningen của hòaLan ,dạy  cách xử dụng máy PC ,mở hợp thư riêng  với bạn học cùng lớp  , làm thế nào gởi kèm nhạc hay hình theo email cho bạn học thưởng thức  ,viết chữ Việt bỏ dấu cho ra vẻ chuyên nghiệp ,đến việc dạy  tập láy xe ở công trường tập láy ,ngồi giải thích từng câu hỏi trong lý thuyết cho mình hiểu tường tận ,thuở  ấy những người làm trong nhà hàng nhìn thấy  sau giờ cơm chồng ngồi giảng dạy từng chi tiết một luật giao thông của Đức cho vợ nghe ,ai củng nói công nhận ông chồng nầy chịu khó và tốt tánh quá độ  ,  mình thì trời sinh  vốn không lanh lẹ , tánh tình lại không phải tốt tính lắm ,học những  thứ có hứng thú thì điều phải học thật cẩn thận và kỷ lưỡng ,đến khi nhớ được rồi thì vĩnh viển sẻ không quên ,những thứ không thích học chỉ nghe qua thôi ,có nghe thêm một trăm lần củng không nhớ được chữ nào , nếu gặp phải ông chồng nóng tính , lười biến ,không biết phải mất bao nhiều  thời  gian  học  lý thuyết  hay tốn bao nhiêu giờ học lái xe mới có được bằng lái ,để 18 năm nay có thể láy xe chạy khắp mọi nơi như ý muốn , nhất nhất mọi việc mình điều ghi khắc  ân  tình  minh  tâm tận đáy lòng , luôn  biết  ơn trời cao đả ban cho mình một người chồng tốt  bụng ,đả yêu thương vợ đến  hết lòng , mải cho đến ngày  phát hiện thư tình của con quỷ già ghê tởm  kia tháng 9 năm 2009 gởi qua lại với chồng , thì bao nhiêu niềm tin trong mình củng như trái tim điều đổ nát theo những lời nói to tiếng bất hảo với nhau , tinh thần  đả như  thấy được cảnh giới của địa ngục đang vẩy tay gọi vào , củng nhờ trời cao thương tình giang tay ra cứu độ , mình đả có thể bình tâm tỉnh lặng lại theo thời gian qua các giai đoạn học và hành với đời   khổ  ải ,  tự mọi thứ đau đả được nguôi lại bình thường  ,nhưng mỏi khi trạm phải một cảnh nào có cảnh tượng  như trong quá khứ đả có qua  ,thì tự dưng trong lòng  bị se thắt đau lại từng hồi như vết thương vừa bị nứt lại ,  vừa bị chém lại một dao vào tim đả bể nát lâu rồi và được  tự mình thâu lượm  dán lành lại ,cảm giác bị  mất đi một thứ  từng trân quý nhất đời lại trở về ,cho nên mình tự biết ,cảnh ngồi nghe chồng giản bài như xưa chắc khó có lại được nửa  ,nhất là bây giờ chồng bận nhiều công việc hằng ngày  ,tinh thần củng không khỏe ,lại có HQ ,là nơi chồng bỏ hết tâm sức từ lúc cuối năm 2007 bắt đầu  lập ra , đến bây giờ thì đả trở thành nơi  trăm hoa đua nở , nhất là từ khi  Cánh Thép bị đóng cửa ,bên nầy lại càng náo nhiệt hơn ,ngày ngày có bài mới đăng , chồng lo chăm sóc hình ảnh ,kỷ thuật ,mình thì  củng đả tự  biết chăm sóc tinh thần  từ mấy năm nay rồi ,đến bây giờ thì hình như vợ chồng đả như đôi bạn tri kỷ chung sống  lâu năm với nhau ,biết lúc nào nên nói chuyện và lúc nào nên tỉnh lặng ,  tuy đả từng có nhiều thắc mắc trong kỷ thuật viết Blog ,có những bài báo  đọc  những danh từ không hiểu được hết , mình vẩn thầm lặng tự mình đọc đi đọc lại nhiều lần cho rộng thời gian tự tìm hiểu lấy ,tự đoán mò lấy  ,không nhất thiết  phải có những cảnh làm phiền chồng như nhiều năm về trước nửa , củng luôn tự mình   an ủi là  đả thật sự trưởng thành rồi , không cần phải như đứa con nít ngày xưa luôn đeo theo hỏi hoài những thắc mắc ngoài đời ,  trong internet ,có khi người ta củng có thể hỏi những  Blogger lạ không biết mặt nhau ,nếu có những điều cần thiết phải hỏi cho ra biết .
 Buồn . Chưa  biết phải tiếp tục làm sao cho xuông sẻ  công việc nầy ,củng buồn vì biết mà không giúp được người mình thương  mến có ích lợi cùng nhau chung hưởng .thứ hai  rồi  nghe em chồng nói sẻ ghé nhà mình với Dung chơi sau khi đến lấy quà VN của chị chồng gởi anh Châu mang qua Đức  , thầm mừng vì đang bế tắc trong công việc  dịch thuật ,có dịp mặt đối mặt để giải thích một buổi  tường tận trong lòng củng tạm vui và yên ổn  ,nhưng Nguyên đả không đi lấy quà vì bận việc nhà ,Dung  lỗi hẹn với mình . cách nhau hơn 100 cây số ,làm cùng một nghề nhà hàng , ngày nghỉ ngơi  khác nhau ,điện thoại  thì lệ thuộc giờ giấc bởi  khách đến muộn hay về sớm ,tự cảm thấy hình như có cái gì không xuông sẻ lắm khi muốn Dung học theo mình như  đả học được .
 Dù sao đi nửa ,mình củng sẻ cố gắng hết lòng tìm hiểu thêm ,để hy vọng có thể hoàn thành tâm niệm dịch thuật những gì đả học được ,dù biết rằng  chưa đủ trình độ Việt  văn để có thể làm được hoàn thiện,  bị bế tắc hoài làm tinh thần  rất khó chịu  ,nhưng chỉ cần nghỉ đến trong cuối bài  học ,thầy giảng dạy củng có ghi học viên sau khi học song ,tự hiểu có tiến truyển về tinh thần và sức khỏe tốt ,thì hãy quảng bá môn học đơn giản nầy để khỏi phải bị thất truyền ,như làm một việc từ thiện cho  nhân loại và giữ gìn tài sản cho  nhân gian . Cầu mong cho mình có thể  mau mau thông xuốt mọi thắc mắc danh xưng ,khắc phục mọi trở ngại  trong Tri Thức chưa đầy đủ , vì mình đả tự nghiệm ra được đây là một môn học thật quý giá và thực dụng  ,không có tác hại phụ mà chỉ toàn  làm cho con người được hoàn thiện về sức khỏe ,tư tưởng ,giữ được Tinh thần và nhan sắc tốt đẹp . Đích thực đả  đạt tới điểm trong Hoàng Đế nội kinh viết giữ gìn tốt cho nhân sinh tam bảo là  Tinh ,Khí ,Thần Sắc , điều được bảo tồn tốt đẹp trong cơ thể con người qua môn học nầy .
关山月
  
  明月出天山,苍茫云海间。
  长风几万里,吹度玉门关。
  汉下白登道,胡窥青海湾。
  由来征战地,不见有人还。
  戍客望边色,思归多苦颜。
  高楼当此夜,叹息未应闲

8-5-2011 Điệp khúc Tháng Năm....



Trong môn học Phong Thủy mình rất thích và ham học hỏi từ hơn hai mươi năm qua ,có những câu nhắc nhở người học  khi mở đầu một sự việc tìm hiểu nào có liên quan đến đạo và đức trong vận mệnh con người ,đó là câu    Thiên Cơ Bất Thì Khả Lộ ,Thần Cơ Có Thể Diệu Đoán ,Huyền Cơ Có Thể Cảm Nhận ,từ lâu vì bản sinh có  máu thương mại ,nên mình luôn chỉ nghiên về phần thương mại mà cảm nhận ,mải đến sau khi gia biến , mới bắt đầu cảm nhận cá tính riêng biệt của nhân sinh ,và từ đó hiểu được thêm rất nhiều những tinh hoa trong sự sấp xếp của vũ trụ và cuộc sống con người ,mới thấy được Huyền Cơ là một cơ mai ,hay cơ hội của Quả và Nghiệp.
***Hôm nay 8-5 ngày Lể nhớ ơn mẹ ,được con gai lớn nướng cho một ổ bánh kem lớn hình  trái tim thật ngon  ,con gái nhỏ làm một tấm thiệp có một chữ Dũng bằng chữ Hoa tặng  cho mẹ làm tin , trong cảnh bận rộn của nhà hàng vừa có buổi tiệc rửa tội khách đặc ăn buffer ,vừa có khách riêng rẻ   cả nhà đến ăn mừng  nhau , hai đứa con gái  mình thật ngoan đẹp và hiểu  chuyện  , buổi trưa  có cả ông bà Scheiber đưa con gái ở Berlin về thăm tới ăn ,hai đứa con gái  thay mặt cha mẹ đang bận làm  ,vừa tiếp chuyện hai ông bà  một thời từng làm việc thiện trong Hồng Thập Tự ,đả giúp đở người VN 30 năm về trước ,vừa phụ mẹ rửa ly lao ly cho mau hết công việc ,  con gái lớn cắt bánh kem ra từng dỉa cho cả nhà ăn thưởng thức ,mình  kêu mang ra bàn gia đình ông Scheiber cho mỏi người một miếng   ,mời họ thưởng thức  bánh của con làm , thấy hai đứa vừa ăn vừa kể chuyện cười ,lòng  củng thấy vui theo ,không có gì vui bằng thấy cả nhà ai củng khỏe mạnh  ,vui vẻ ,lạc quang và tự tin .  Thật sự rất biết ơn trời cao ,đả cho mình sinh ra hai đứa con vừa tốt bụng ,vừa sinh đẹp , vừa tử tế ,hình như bao nhiêu cực nhọc trong công việc điều tang biến mất khi nhìn thấy hai con vui cười  trên  bàn ăn .Ông Scheiber nhắc đi nhắc lại hoài với vợ chồng mình lúc ra về ,là có cha mẹ như vợ chồng mình , nên có một cặp con xuất sắc như vậy là tự nhiên ,mặc dù có lẻ chỉ là một lời nói tốt cho cả nhà ,nhưng nghe song vẩn thấy rất an ủi trong lòng  . như vừa mới  được uốn  ly nước Cam Lộ . Có những huyền cơ người ta có thể nhìn ra hay đoán được ,nhưng lại muốn để thời gian tự giải bài cho thích đáng mới thật hay .
****Củng như hôm thứ tư vừa rồi ,4- 5  Cha Hải ghé nhà hàng bàn thảo  việc đặc bàn cho giáo dân cuối tháng 5 nầy ,vợ chồng mời Cha cùng ăn cơm trưa ,tình cờ lúc ăn cơm chồng nhắc đến vụ đi câu cá nước xuối trong hồ gần đây ,  cả 3 người ăn cơm song cùng nhau đi lên đó để  câu  cá  giải  lao  buổi  trưa  ,phải thành thật mà nói , mùa xuân nầy đả lên đây câu 6 lần ,đi có cha Hải là lần thứ 7  ,trong  bụng  mình  đang  thầm  nghỉ  có  một  người  tu  đi  câu  cá chung ,lại là lần thứ 7 , số thất ,không khéo câu cả buổi không có con nào thì không phải gì lạ  ,nhưng thật là khác thường chưa từng xảy ra ,chồng vừa mới quăng giây câu xuống hồ chưa  được nửa phút ,đả có cá cắn câu ,và sẻ không ai có thể nào tin được câu lên một con cá gần nửa kg ,vừa bự vừa mập , là con cá to nhất từ đầu mùa xuân đi câu đến nay ,mỏi lần câu vợ chồng củng phải chờ từ 20 đến 30 phút mới có cá ăn câu ,nhưng lần nầy thật may mắn ,cứ quăng giây xuống thì có cá kéo lên , hôm ấy câu toàn cá bự  ,lạ lùng là khi đưa cây cần cho Cha cầm để câu ,thì lại câu không lên con nào nửa , sau  gần 20 phút  chồng trở lại  cầm cần câu thì lên được thêm hai con ,tổng cộng câu được 7 con hơn 4 kg mới hả hê đi về .Trong chuyến đi  nầy ,mình đả thu hoặch  được khi cảm nhận ra  huyền cơ giữa người và người trong không gian ,giữa Tính ,  Linh ,Duyên , Đắc ,Thuận , củng tình cờ lúc chú ý cha Hải đứng cầm cần câu , tuy cha mặc quần áo thời đại ,không ngồi bàng tọa như Khương thái Công đang câu thời gian , nhưng ánh mắt nhìn hồ nước lại  thật xa vời ,như trước mặt không phải là một hồ nuôi  cá ,mà là cả một mảnh đời bao la của thế gian , cả một tâm  trạng của người cô đơn đang đi trên đường đời muôn vạn sắc thái ngang dọc  , chắc Cha không phải là người câu được cá ,nên trong hồ tuy cá thật nhiều ,bơi qua bơi lại đầy  hồ , nhưng cá không ăn câu lúc cha  câm cần . Có những người luôn luôn mang may mắn đến cho người khác ,chia sẻ mọi nổi niền đau khổ với người khác được ,nhưng tự bản thân lúc cô đơn  hay buồn lại không thể nào phân chia  với ai , đó là con đường tâm linh  người ta đả lựa trọn để sống cao thoát hơn người phàm tục , con đường tuyệt đối  đơn độc không ai có thể đi cùng ,dù đó là người thân yêu nhất trong đời ...........trong kinh sách củng viết viết  ,Tu Thân ,Dưỡng Tính . không biết Cha Hải có lúc nào buồn hay không ,nhưng một người trẻ tuổi mà làm được như Cha thì thật sự củng đả rất  là Phi Phàm .
****Huyền cơ trong HQPD
Hôm 30-4 , tâm trạng thật nhớ nhà  ,định vào HQ mục "hát cho nhau nghe "để nghe bài " Gót hồng thôi hết phiêu Du " của Khuê Phan hát ,mình thích bản nhạc nầy và thường vào đó nghe dù rất chướng mắt với cái tên HaVo , mỏi lần  nghe  như có  phần cảm xúc lại  lúc mới xa nhà  thời con gái ,hôm ấy bổng  phát hiện  mất tiêu hết các bài hát  có tiếng the thé ,hát cà vực cà vực như sắp hết hơi ráng kéo cổ ra hát của con quỷ già độc ác kia , lấy tên HaVo đăng  chung một cột với ông hung 45qs , bấm đi bấm lại hai lần côi kỷ lại thật sự đả bị xóa sạch ,tự nhiên cảm thấy mắc cười quá  phải ngồi cười một mình  rất lâu ,rất ngáo , không biết có phải giọng hát chua chát quá bị người ta yêu cầu xóa bỏ ,hay đả bị người trong HQ phát hiện những  mưu đồ  xảo nguyệt , diễn đủ thứ trò trong đó cốt chỉ để phá hoại cho được gia  đình người ta hay không ,nên đả bị xóa hết cho vào thùng rác ,thật kính phục cá tính Anh Minh Vỏ Đoạn   của ông hung 45qs quá , củng thật tội nghiệp cho con quỷ già độc ác kia quá , không biết tốn bao nhiêu công sức để  tập hát ,thu âm ,luyện giọng nặn óc làm thơ, khi tuổi đời đả có thể làm bà cố nội rồi không lo tu đạo dưỡng sức mà đi lo  câu đàn ông ,  ráng mong làm sao hát được cho  chồng mình nghe , mong sao  chồng mình tội nghiệp lại như hồi tháng 9 năm 2009  mới vừa có  liên lạc lại như tình cảnh lúc ban đầu .  Nhờ   xóa sạch những bài của  con quỷ già kia  ,nên bây giờ  mục " hát cho nhau nghe " mới thật sự là những tiếng hát  truyền cảm của mấy  người hát chỉ thật tình để hát cho nhau nghe ,mà  lại hát rất  hay ,có thêm giọng the thé của con quỷ già đó chỉ như trong ly nước mát tặng người ta uốn ,  lại có một con xâu hay con lăng quăng ghê  tởm đang nằm trong đó , nghe ghê gần chết . chưa nói đến con xâu nầy ,lấy cả chục  tên đàn bà chưa chịu đả , lấy cả  tên đàn ông ,sáng ,trưa ,chiều tối đi lên đi xuống HQ để canh ngóng chồng mình ,hết nam72a ,thì quoc73c  ,nguyen44  ,KHANG , ,MYPHUOCTAY ,7509 , còn tởm đến nổi đả lấy giả tên của SQKQ ,còn  có thể giả cả mục tìm bạn tự hỏi tự đáp ,giả cả tên nầy tên kia để đăng bài nầy bài nọ tường thuận như ta đây thiệt như đả có   kinh nghiệm quân trường đang kể chuyện    , ớn  không  thể  nào  chịu  nổi  ,ta  ngạc  nhiên  chồng biết lại  có  thể  làm  ngơ  nương  tay cho một con quỷ   làm đủ trò đủ kiểu  quậy múa  trên HQ bao nhiêu năm tháng dài , khi Ông hung 45qs lại có thể Anh Minh dọn sạch nhà mình một cách quả cảm chỉ trong vài tháng sau khi chung cột .
Nhưng chồng không dọn dẹp sạch sẻ những bài của họ đăng , bây giờ ngồi cảm nhận củng  là một huyền cơ có  thể diệu đoán được qua thời gian , để bây giờ mỏi khi họ tự côi lại những gì  một  thời  giang  dài đả đăng để đăm chém tinh thần mình ,là mỏi một vết dao tự đâm ngược lại bản thân họ  ,khi lúc đầu cứ nghỉ rằng mỏi ngày đăng một thứ ác ý ,thì có thể chọc tức đến giết chết bà vợ  là kỳ đà đang cản muổi chuyện giựt chồng của họ , dùng HQ làm chỗ  đồng phạm đồng lỏa giết người bằng con dao tinh thần ,( may mắn thật mình không bị chọc tức chết ,trái ngược  lại bây giờ tinh thần vui khỏe  và tự tin  hơn sau ngày bị gia biến nhiều  , ha cái thật thật cảm ơn Trời ),  tháng 5 năm ngoái ,mình còn  lớn tiếng tranh luận với chồng ,tại sao chuyện xấu xa đổ bể rồi  vẩn để một con quỷ vào đó đăng lung tung làm dơ chủ chương của HQ ,nào nhạc tình nhắn gởi ,nào thơ ca ngợi ngoại tình ,thơ chăm chít vợ ,nào clip dạy chồng đấm vào mặt vợ nếu vợ lôi thôi cự nự chồng bằng clip " Người đàn bàn lý tưởng " ,còn dạy chồng lấy lý do đổ oan ly vị vợ bằng bài " Con Ruồi " đủ thứ trêu tức  hằng ngày trên HQ chỉ cốt ý làm sao cho mình mau mau tức chết , mình đả từng kêu Trời ,cầu xin  Trời bang cho mình sức mạnh tự cường  để chịu đựng ,để thời gian đau khổ nhất được qua đi ,tháng 5 năm nay mình củng kêu Trời , kêu  để cảm ơn Trời đả cho mình thấy được các huyền cơ của mỏi sự việc , thế gian nầy  giấy vốn không thể nào gói được lửa ,huốn chi thúi như rác thì có ngày hết cả HQ người ta củng sẻ ngưởi được , bạn có thấy không ,chỉ là một trang website ảo  ,củng có đầy huyền cơ trong đó ,huốn chi là cả sinh mạng  và tinh thần của mỏi một người ,không biết con quỷ già nầy có tham giành chồng người ta đến bị  khùng không nửa ,cuối tháng vừa rồi   gởi email vào hợp thư gia đình , lấy tên Jacob viết  vỏn  vẹn mấy chử " EMAIL ME BACK" ,chắc là đả viết hàng trăm email trong HQ cho chồng chưa được hồi âm , hôm sau  lấy tên Jessica  gởi với lời trêu tức " quây quãt ,còn muốn sống như vậy bao nhiêu năm nửa " ,còn sợ chồng không biết do ai gởi ,phải ký hiệu in hình con chim  đang bay trên màu cầu vòng ở cuối  thư  ,  bộ chồng có can đảm đi sống  với  thứ người ham  đàn ông đến nổi giựt chồng người ta chưa được nổi  điên làm khùng tới như vậy sao ?( Có Cam đảm thì đả đi từ cuối năm 2009 vì thời đó ta ngu đến độ cái gì củng cho mang theo hết mà chồng ở lỳ không chịu đi ,đến giờ nầy thì mọi sự đả như màu trong ánh sánh , không biết còn gởi bài " Hãy yêu tôi " lên HQ để làm gì cho người ta bịt muổi )) cứ tưởng tượng mỏi  sáng ,trưa ,chiều ,tối   leo lên HQ chờ chồng ra chat ,chờ mải không được rồi  leo xuống chưởi rủa ,cảnh sắc sẻ tức tối nổi điên đến cở nào  ,ngày  nầy  qua  ngày  khác  ,riết  rồi củng phải  bị điên thiệt , Phải chăng đây là sự giải mả của Huyền Cơ đả từng mang Chúa ra xem thường khi viết bài thơ Tìm Anh trong HQ ;"
Nếu cho ta một ngày ở Thiên Đàng,  Không vui bằng... bầu rượu túi thơ nầy...  - Thiệt đó. Không tin. Bạn hiền sẽ thấy, Đoạn kết cuộc đời. Tìm anh là đây!
Hay hai câu : -" Con cầu xin Chúa trên Trời ,hãy cho con lấy được người con yêu " ( Người con yêu bị con bỏ rơi và trốn tránh hai lần lúc  xa cơ thất thời hai bàn tay trắng ,bây giờ người con yêu có gia đình ,có vợ có con ,có cả nhà cửa  đồ sộ ,nên con cầu xin Chúa phải cho con lấy lại cho được mặc kệ tha nhân thế nào thì thế ......)   thật tội nghiệp quá  ,sao Ông trời không sui khiến cho con quỷ già nầy  học được môn akupressur như mình đả vô tình tím ra lúc tinh thần bị tổn thương đến sắp điên loạn và học được  cách dưỡng sinh , tự chửa khỏi bệnh trầm cảm cho mình ,củng như có bao nhiêu cái hay và xuất sắc trong môn học quý hiếm tinh hoa nầy ,để con quỷ già kia có thể tự trị khỏi  bệnh điên khùng ham  khiếm đàn ông của người ta hàng ngày trong hư ảo  ,chửa khỏi lòng  tham lam và  bất lương kia cho mọi người trên thế gian nầy  được nhờ và họ củng  tự nhờ . thiệt là tội nghiệp quá , nghiệp chướng xâu nặng quá .không biết kế tiếp mình còn cảm nhận được Huyền Cơ gì trên HQ nửa ,nhưng mình đả không ghét trang HQ đó là nơi đả chứa nhiều bài đăng tổn thương đến gia đình mình ,ngược lại  côi đó như là một nơi học hỏi thêm cho kiến thức và giải trí cho tinh thần mỏi ngày một giàu mạnh ,bằng chúng là có thể nghe được nhiều chuyện lịch sử bằng truyện đọc sẵn ,nghe những bản nhạc hay của những người không phải ca sỉ hát ,đọc những mẩu tin do người có công siêu tầm ,quang trọng nhất là nơi đó còn có nhiều người sáng trí và sáng mắt ,quả cảm , luôn mang cho người đọc những món ăn tuyệt phẩm của tinh thần cho những người đang thiếu quê hương , thiếu tình người .

28-4-2011 Chuyện Hy Hữu Trong Nhân Sinh

 Có những chuyện không thể nào giải thích được , đả từng  sảy ra trong cuộc sống.
 
*Chủ nhật ngày Phục Sinh ,Dung lai Ấn Độ từ Pháp gọi điện qua hỏi thăm cả nhà , hai đứa nói đủ thứ chuyện ,  bây giờ nhân sinh quang của Dung đả khác hơn trước nhiều  ,vì vừa mới thoát chết  khi  băng qua đường lớn ,rỏ ràng Dung  nhìn thấy xe đả đụng vào mình Dung rồi , đứng chết chân  tại chổ một hồi lâu vẩn chưa thể hoàn hồn ,những người lái xe xum quanh củng dừng lại xuống xe đến gần  quan sát ,hỏi thăm ,họ củng thấy xe đả đụng vào người Dung rồi ,đến gần mới biết Dung không có bị gì hết , đả  thoát chết trong gan tất ,  nếu chuyến tai nạn đó tránh không khỏi ,không chết củng bị thương nặng thành tật.....Lúc hoàn hồn lại ,Dung nói  thấy sinh mạng thật mong manh ,đời người thật quý giá . nghe song  mình rùng mình  , nghỉ  ngợi  rất lâu , mừng cho Dung mọi  xui xẻo điều được quá giải , người còn nguyên vẹn ,đả thấy qua bao nhiêu người ở đây ,hôm trước còn  cười nói  ăn khoẻ ,hôm sau thì đả hoàn toàn thay đổi cuộc đời trở thành một tấm bi kịch  , quen Dung từ 16 năm nay , càng ngày càng thương mến nhau ,đến độ có thể nói bậy nói bạ , mang chồng ra nói đùa tặng cho nhau được , lúc  to  tiếng  phê  phán nhau củng   không ngại  hờn giận  ,tính nết của Dung chu toàn ,rất kỷ  tới milimet  , tuy nhỏ tuổi hơn mình nhưng đi đâu chơi có Dung ,thì củng như có má hay chị hai đi cùng  ,cái gì củng nghỉ tới và mang theo , thậm chí miếng bùi nhùi rửa chén  hay  túi  rác  củng  có  sẵn  trong  hành trang   , có khi  mang luôn bánh nướng sẵn để dọc đường  ăn vặt , thật  rất  bái  phục  cá tính chu đáo đó . ,biết hai đứa điều có chồng lớn tuổi ,sau nầy hai ông chồng sẻ về hưu sớm hơn vợ ,bỏ lại hai bà còn phải làm thêm  một chục năm nửa ,  mình thường bảo với Dung ,chờ mấy ồng về hưu rồi ,hai đứa mình lấy nhà hàng đổi thành quán bán Cà Phê bánh ngọt vừa bán  vừa nhiều chuyện  với khách , chừng đó con cái thì có gia đình  riêng tư ,hai ông chồng vừa  là bạn  cùng quê ,cùng niên khóa KQ ,cùng định cư ở Âu Châu từ năm 80 cho đến giờ ,để hai ông ở đây 6 tháng mùa hè ở chung với vợ , còn mùa đông học theo cha mẹ chồng đả từng làm , chạy về VN ở 6 tháng trốn lạnh ,vừa hả hê đi chung du lịch bằng cây gậy và ba lô  như hành khất , đi hết cả đất nước VN cho thỏa chí anh hùng lúc trẻ không làm được ,bao nhiêu lần tâm sự với nhau trong những đêm mùa hè  ở bải biển hay trong nhà mình ,nhà Dung , ,bao nhiêu chuyện thầm kín thổ lộ cho nhau nghe , còn có bao nhiêu là món ăn đặc sắc của vợ chồng Dung hay chồng làm ra trong những mùa hè xum hợp ,cùng nhau chia hưởng , Mình  ái mộ Dung ,một người mặt mủi y như Ấn Độ ,lại có thể hát những bài nhạc trữ tình như giọng hát Phi Nhung , làm bánh ngọt ngon như bánh bán trong tiệm Mỹ Lệ Hoa hay Tiệm Đồng khánh , cái hay nhất củng Dung là cách cư xử ở đời với người thân hay người ngoài , thích hay không thích ,lúc nào lở gặp mặt  điều hỏi thăm sức khỏe cả nhà ,mình mà không thích ai thì im lặng ,khỏi nói câu nào ,có khi làm bộ như không thấy cho qua chuyện , Dung mà trong bụng có chuyện buồn sắp đứt ruột củng có thể cười te tét lộ hàn răng trắng đẹp của ấn Độ ra xả giao cho qua , còn mình mà buồn thì chỉ muốn ngồi ở một góc nào vắng ,lở gặp ai dù có cạy miệng củng cười không được tự nhiên ...., Công việc của mình là mang những món ăn ngon  ra cho người thích thưởng thức ăn   ,công việc của Dung là an ủi những bệnh nhân bị Ung Thư vào thời kỳ cuối sắp qua đời , khác  nhau từ việc làm ,cách  ăn uốn đến cách cư xử xả giao , cách  dạy con , nhưng hai người lại có thể thân nhau  bao nhiêu năm trời ,chưa có chuyện gì đáng tiếc xảy ra ,tự trong lòng mình  rất quý mến và thương yêu Dung như em gái ,mỏi lần gặp nhau là chọc ghẹo mải đến lúc chia tay mới thôi ,hình như  chỉ  để  thích  nghe  Dung  mắng  hay cằn nhằn mới thấy thích , nghe  kể chuyện Dung vừa thoát chết , vừa mừng vừa rung ,không biết phải cảm ơn trời Phật và Chúa bằng từ nào  ,đả hiển linh che chở cho một người bạn thân được bình an trong nguy cuộc ,cho  mình vẩn còn đó người bạn luôn luôn tốt bụng và cao thượng trong cuộc sống ,đả vốn không còn tồn tại được bao nhiêu người còn có được cá  tính như Dung .
Đả có lần mình nói với Dung nửa đùa nửa thật , tuổi con Rồng mạng cứng lắm ,nhưng phải sống vì sự vinh khổ của muôn người , như đứa con của trời phải bị đài xuống nhân giang làm bao chuyện thiện ,khi nào  hết phận sự sẻ  về làm con của Rồng tiên tiếp ,xem ra lúc xe đến gần người Dung ,củng có cha Rồng hất bỏ chiếc xe hơi  ra hướng khác ,để bao vệ Rồng con được bình an ....thật là hy hữu .hy hữu của một thế giới huyền diệu . thế gian nầy vốn là có Chúa , Phật và Thánh tồn tại , mình đả  được trải nghiệm  nhiều lần  , luôn giữ mải niềm tin nầy cho đến chết mới thôi .
 
 
**Câu chuyện của Moni thì càng hy hữu hơn , là thực khách của nhà hàng mình từ 19 năm nay ,cô giáo đẹp dạy khiêu vũ ở HP luôn có những buổi tối thật lảng mạng với chồng là Frank ở nhà hàng mình ,ăn những món ăn thật đắc tiền ,uốn rượu vang đỏ của Pháp ,bổng dưng 5 năm trước bặt tin  không còn  đến ăn nửa , cứ nghỉ là họ dọn đi nơi khác  hay qua nước khác ở rồi ,  đến đầu năm nay lại thấy Frank nắm tay vợ vào nhà hàng mình  ăn ,và hỏi mình còn nhớ hai người họ không ,vợ ông vừa mới tỉnh lại sau 5 năm làm  người thực vật nằm trong bệnh viện , vừa tập đi lại được đả đồi đến nhà hàng ăn ,vì trong trí nhớ vẩn còn ấn tượng với nhà hàng  và vợ chồng mình . Mình hỏi 5 năm  Koma mà tỉnh lại được đả thật hiếm ,càng hiếm hôi hơn khi thần kinh ngủ quá lâu mà nhớ được những người quen củ ,Moni kể mình nghe , trước khi tỉnh 4 tháng ,thì thần trí đả tỉnh trước rồi ,chỉ là cơ thể toàn thân không nhút nhít được ,không mở mắt được ,nhưng khi mọi người đến gần giường bệnh ,nói cái gì ,ai khóc ai kể chuyện Moni điều nghe hết ,chỉ không phản ứng được thôi ,nên thỉnh thoản nhớ những chuyện củ , những buổi ăn  thật ngon và đẹp ở nhà hàng mình với Frank ,sau khi có thể cử động ,thì Moni nhất định muốn ăn lại những món do  chồng nấu ...... vợ chồng họ cho mình biết ,toàn nước Đức ,chỉ có duy nhất một sự kiện người koma tỉnh lại còn giữ được toàn bộ ký ức , hồ sơ của Moni được giới y học giữ và theo dõi hàng năm ,mang ra giang đường làm tài liệu nghiên cứu trong Y học hiện tại .
Moni củng kể mình nghe ,sau khi tỉnh lại ,nhân sinh quang củng thay đổi hẳn ,bây giờ không phung phí như xưa ,biết được người quý nhất là hai con gái và chồng ,mỏi một ngày thức vậy thấy mặt chồng như một món quà của thượng đế đang ban cho ,mỏi một ngày của họ điều phải sống cho hết lòng vì nhau , trong thời gian  tỉnh lại nhưng chưa cử động được ,Moni đả phải chứng kiến hàng ngày sau giờ làm frank với mái tóc tẩm mồ hôi bên giường bệnh ,có lúc khóc, có lúc kể chuyện khó khăn công việc trong ngày ,lúc la hết bắt Moni phải tỉnh lại ,nếu không Frank sẻ như người bị mất đi cái lưng chịu đựng thân thể ,  tuy hoàn cảnh bây giờ ,bác sỉ chưa cho lái xe ,chưa cho phép làm việc cử động nhiều ,nhưng với hai người ,cuộc sống bây giờ là ân huệ của Chúa bang cho ,Frank đả từng là một tội đồ bỏ nhà đi bụi ,không tin trên đời nây có Chúa , hôn nhân của họ bị ba của Moni tìm đủ mọi cách ngăn cản  nhưng không thành , bây giờ thì gia đình Moni đả rỏ ra được ,gả bụi đời lấy con gái mình năm xưa bị cả nhà hất hủi ,là một nam nhi đại trượng phu đội trời đạp đất ,mình hỏi Frank bây giờ chịu tin có Chúa trong đời nầy chưa ?  hai người họ gật đầu ...cười mãn nguyện ,bắt một gả chuyên chạy Motorad cực nhanh mà tin trên đời nầy có Chúa ,củng phải trải qua một đoạn trường thật đau khổ thử thách ,  từ ngày vợ tỉnh lại ,Frank đả đưa vợ đến đây ăn 7 lần rồi ,và còn sẻ đến tiếp tục nửa  ,hai người đó nói ,trò  chuyện với mình thật thoải mái ,vì mình  tin và thấu hiểu được  huyền diệu của cả câu chuyện , ngày nay vì xả hội đả tiến bộ đến mức bấm vào Google ,thì có thể tìm ra  địa danh mình muốn tìm ,nhưng không thấy  có chỗ của Chúa hay Thánh ở ,niềm tin con người đả mất dần theo sự tiến bộ của xả hội ,chỉ hoàn toàn tự tin vào chính bản thân  ,nhưng câu chuyện Moni tỉnh lại sau 5 năm ngủ yên như thực vật ,vẩn còn giữ nguyên vẹn được trí nhớ ,thì không một ai giải thích được  lý do , nó huyền diệu đến  chỉ có thể nói rằng thiên thần luôn luôn ở bên cạnh của Moni lúc bị koma ,giữ gìn trí nhớ lại cho đừng mất đi ,củng đả giúp cho Moni được tỉnh lại.........
 


25-4-2011 .... Ăn Mặn - Ăn Kiên

  
Tháng Tư Mưa Nắng Nắng Mưa Cuộc Đời ....3
 
.... Ăn Mặn - Ăn  Kiên
 
Tối nay  ăn con cá nước xuối được câu trong hồ nhân tạo trên đỉnh núi  cách  thị trấn mình ở 12 km .củng là thời gian ăn kiên của Thiên Chúa  giáo bắt đầu  chấm dứt ,mùa ăn kiên nầy ,vợ chồng  đả lên đỉnh hồ câu cá được năm lần  ,mỏi lần mang về 5,6 con cá bự bự , gần 3 kg, những con cá được người ta nuôi trong hồ trên núi bằng nước  xuối thịt trắng  tinh khiết như giấy trắng , mịn và giòn thơm thiên  nhiên ,không có mùi tanh như những  cá sông hay cá biển ,từ khi ăn loại cá trên vùng núi nầy nuôi ,thì mình đả không còn ăn những thứ cá khác chưng bán ngoài siêu thị ,những lúc không rảnh đi câu ,  củng có gả giang hồ đi câu rồi  mang đến bán  cho vợ chồng mình ăn   . Gần 2 tháng nay   vào những buổi  trưa  trời  nắng  đẹp , 2 vợ  chồng  thích  lên  đó  tự  câu  lấy   , vừa  có  thể  phơi  nắng  cho  khỏe  da  thịt  ,vừa  có  thể mang cá tươi về tối đó  xơi liền một  con  chiên vàng lên thật  là  thích .  
 
Cái thích nhất của mình là nhìn những người rải rác đang đứng câu cá  xum quanh hồ , mỏi một nét mặt người câu điều  hàm  chứa  mỏi sắc thái và nỏi  niềm  khác nhau , biểu hiện cho mỏi cá tính trong nội tại .  Những lúc ngồi quang sát chồng  ngồi câu cá ,cặp mắt chăm chú nhìn cái phao trên mặt hồ như  đứa con nít đang chăm chú  vào món quà hay đồ chơi mới lạ , không ai có thể tưởng ra được một người đả trải qua nửa đời phong sương ,nhọc nhằn 4 năm 8 tháng  trong trại cải tạo ,phấn đấu nhiều với cuộc sống mới trên quê hương lạ lập nên sự  nghiệp ,lại có những giây phút  hí hửng và tinh nghịch  như đứa con nít đang khám phá một thứ gì mang đầy niềm vui và mới lạ , thỉnh thoản hay  cười lén ,  những người không câu cá chỉ đi dạo quanh hồ , thường  đứng lại tò mò hỏi chồng mình vài câu xả giao ,chắc chắn họ củng cảm thấy thần sắc chồng mình mắc cười lắm ......thầm nghì trong chuyện Bản Phong Thần ,Khương Tử Nha ngồi câu thời gian chắc chắn không phải là mấy kiểu nầy , mỏi lần đi câu ,bổn phận của mình là khi cá ăn câu  ,thì phải lấy  vợt to để sẵn xuống mặt hồ chờ ,chồng kéo cá vào từ từ cho mình vớt lên  ,có hôm củng chợt chân sắp té xuống hồ với cá ,làm cá bị vuột mất , thứ năm vừa rồi đi câu , lúc dính cá được chồng tập cho quay giây cần câu kéo cá vào bờ ,chồng đứng vớt cá vào vợt ,mới thấy cầm cây cần câu trên tay thật không phải nhẹ nhàng . mỏi lần ngồi câu cá với chồng  ,hay nhớ đến cảnh anh Chí chồng Dung hai năm trước cùng nhau đi biển ở đại tây dương , sáng sớm  một mình lấy cái lưới của bạn bè mang từ VN qua tặng đi văng lưới ,đến trưa về chỉ có một con cá nhỏ như ngón tay cái ,cả nhà cười đến sấp té hết xuống đất , mình thật nhớ  hai vợ chồng tốt bụng nầy ,bao nhiêu năm là tri kỷ ,là bao nhiêu kỷ niệm đẹp và êm  ấm mang đến cho nhau . Hình như  trong đời mình quen những người tên Dung điều là hiền thục thông minh và tốt bụng , Dung người Góc Hoa thì không lanh miệng như Dung Ấn Độ ,nhưng hai người họ có cùng một ưu điểm mà mình khó có thể học được ,đó là lòng chịu đựng thật hay ,điều khéo tay nấu nướng ,biết làm nhiều loại bánh thật ngon .
 
 Em dâu Dung tuy nói là tu tại gia ,nhưng củng không ăn chay  ,không tụng kinh niệm Phật ,chỉ ăn trong  49 ngày sau khi cha chồng mất rồi ăn mặn lại ,hai mươi năm trước lúc sắp mở nhà hàng ,mấy chị em dâu có lần nói chuyện về ăn chay ,thời đó mẹ chồng vừa qua Đan mạch đoàn tụ với cha và gia đình em út chồng , các con  dâu mới biết má chồng ăn chay trường ,còn cha chồng ăn mặn ,thích uốn rượu Remy Martin ,uốn bier Đức ,cộng các món đồ biển  ,mình hỏi Dung có ăn chay như má chồng và má nuôi Dung  được không ,Dung bảo không ,sợ mới ăn một buổi thì thèm ăn xíu mại ,mang tội lắm , mình củng chẵn khác Dung , từ nhỏ ở nhà có bà nấu nướng chuyên nấu các món đặc biệt cho ba mẹ và anh chị em ăn mỏi ngày ,ra đây rồi tuy không biết nấu củng có  được ông chồng  thích ăn ngon ,còn biết nấu những thứ tuyệt phẩm của thế gian nầy , ai ăn một lần món tôm Hùm cháy của chồng rồi , sẻ như chị Tâm vợ của KQ Charli Đổ nói lúc gặp lại cả nhà mình ở  Mỹ khi đi dự hội ngộ kỷ niệm 30 năm  tháng 7 -2002  ,"qua Đức  ăn món tôm của bác Điệp làm ngon quá , về Mỹ nhớ hoài "  món   nầy là món đắc ý nhất của mình ,mỏi lần có khách ở đâu tới ,vợ chồng điều đãi  khách món Tôm cháy   ,cho những người quen  khỏi  phải  uổn  phí  như người  ta  nói  biết  mặt  con  tôm ngon , chưa biết qua cách ăn tôm ngon nhất như thế nào ....
 
Nhà mình không có đạo , không biết sao mùa ăn kiên của năm nay ,mình đả  có thể chỉ ăn tôm cá  và trứng nhiều ,không đụng đến miếng thịt Bò nào cả , càng không có ăn những miếng steack được ướp da vị Á đông có  Sacha hay bột  chá xíu vào thật thơm ngon , tự thấy nhịn được như vậy mà không chút nào nghỉ tới hay thèm ăn củng tạm mãn nguyện  với bản thân lắm , Không muốn khắc khe với bản thân mình vì làm người  phải có sức khỏe tốt .Ba mình củng dạy qua , thế nhân nói ăn để mà sống ,chứ không phải sống để mà ăn ,nhưng tổ tiên mình còn một câu hay hơn nửa để lại cho người đời ,là Nhân vỉ Thực Vi Tiên ,nếu có khả năng ăn thử những món cao lương mỹ vị ,thì củng đừng nên tránh né những dịp mai đó . Hèn chi nhà mình có bà Tư là đầu bếp giỏi , ba mình còn dạy các con ,có học đến bằng nào ,thì củng chỉ nên đi vào thương trường ,đưng bao giờ bước  vào chính trường hay chiến trường , ở thương trường dù tiểu phú hay đại phú , đác ý hay thất ý ,người ta luôn còn có chỗ ngồi ăn cho thân tâm khỏe mạnh ,Chính trường và chiến trường thì chỉ tính theo lệ một mất một còn ,không phải tôn chỉ sống của nhà mình , không biết ba mình có máu lai VN , vì sao lại có nhừng  cách dạy con thật lý thú ,lạ lùng là trong các con đả hơn phân nửa ,ai ai củng nghe lời đang sống trên thương trường  ,liệu con của các con có khi nào chịu nghe lời như  các anh em mình  vậy không ?
 
Củng có khi  thắc mắc ,sao chồng xuất thân là lính sỉ quang không quân , củng bước  vào thương trường linh hoạt được như những đứa con của thương gia , thế gian nầy thật sự có nhiều điều sắp xếp thật kỳ diệu ,  trong đó ,mọi một sinh linh điều  đóng góp một  vai trò cho xả hội muôn màu muôn sắc nầy , dù ăn chay hay ăn mặn ,ăn kiên , chỉ cần có đóng góp được công sức cho xả hội mình đang sống,dù nhiều hay ít ,thiết nghỉ đả làm và đạt được ý nghỉa của cuộc đời về tôn chỉ ích nước , lợi dân  , mình cảm thấy tu tại gia như Dung mà không ăn chay củng không có gì là kỳ lạ . trái lại là thuận theo tự nhiên , là hạnh phúc thực tại trong tâm .



19-4-2011 Ánh Nắng Thời Gian .

Tháng Tư Mưa Nắng Nắng Mưa Cuộc Đời .... 2
 
***** Ánh Nắng thời Gian ....
 
Chiều nay ngồi ngoài vườn Nho thưởng thức chiến lợi phẩm ,  những chiếc ghế ngồi ngoài vườn mang màu trắng nhiều năm qua ,được sáng kiến của chồng lựa hai ngày nắng đẹp,  thứ hai tuần rồi và tuần lại nầy sơn thành màu xanh lá cây thật đậm , sáng nay chồng thức sớm phết lại những nơi có khuyết điểm lúc sơn song bị thiếu sót ,sau khi đi mua sắm về hai vợ chồng ra vườn ngồi uốn cà phê , chồng nằm dài chiêm ngưởn thành tích đả bỏ ra 3 buổi nghỉ trưa ,để sân vườn  từ nay  có được bộ mặt đổi màu  mới cho mùa hè sắp tới . Màu xanh của lá ,hợp với màu xanh của núi rừng bao  quanh thị trấn ,rất đẹp mắt ,củng rất dể chịu . tâm như có món quà từ đâu gởi đến trong lúc nầy , cuộc đời được cho thêm màu sắc của sức sống .
 
Chiều nay củng đang uốn cà phê nửa chừng ngoài vườn ,chồng hứng lên rủ đi lên đồi dạo quanh một vòng vì trời còn đang nắng ,lên đến đỉnh cao  mặt trời vẩn còn nằm cười trên lưng đồi  , cả một màu trời phía tây biến thành màu đỏ cam chiếu sáng quanh vùng   ,nhìn mặt trời tròn như một trái cầu vàng long lanh bị bao phủ bởi những màu sắc hạnh phúc của thiên nhiên , dưới chân là cả một cánh thảm vàng từ màu hoa của củ cải  đường nở đầy chem khít như một tấm lụa vàng  , xum quanh những cánh rừng thông nối tiếp nhau đủ màu  xanh nhạt ,sậm của mỏi loại cây , ở trong khoản khắc ánh chiều tà  ,đi  trong  không  gian  những màu sắc đẹp tuyệt vời của thiên nhiên cấu tạo , trời đất thật huyền dịu ,đời người củng có những lúc đả hưởng được như thật  đang đi trong tiên cảnh   , hạnh phúc đôi khi ngập đầy chỉ đơn giản như nhìn được những màu sắc đẹp vô phương tả được bằng bút mực , có một người đả từng cùng cam cộng khổ với mình 28 năm dài đang đứng chung với nhau để cùng thưởng thức ,cùng  im lặng chia sẻ  không khí lành mạnh và những màu sắc nhân  gian kỳ diệu của các sinh linh ,chợt nhớ đến những năm mùa hè trước ,bao nhiêu lần   từng cùng nhau thả những bước chân  trên  bải biển miềm tây nước Pháp ,những bải biển ở Hòa Lan ,ở  hồ lớn của Ontario Canada , cùng nhau ngắm mặt trời từ từ lặn xuống biển cho đến khuất ,cảm giác củng như cảnh nhìn mặt trời từ từ đi xuống núi chiều  nay , trong người chứa  đầy sự biết ơn của tạo hóa , đả cho mình sống trong cuộc đời nầy , hạnh phúc là khi những người bên cạnh ai củng khỏe mạnh ,cùng nhau  chia sẻ một nổi niềm vui hay buồn ,khổ hay lạc  ,chợt cảm thấy ái nái , có những lần đả khéo tránh né khi chồng kê sát  vào mặt của mình , đả quên mất những câu thơ giữ thời gian của người xưa kêu ngạo  như bài " Kỷ độ Tịch Dương Hồng "dưới nầy .
 
"滾滾長江東流水,浪花淘盡英雄.是非成敗轉頭空,青山依舊在,幾度夕陽紅.白髮漁樵江渚上,慣看秋月春風.一壺濁酒喜相逢,古今多少事,都付笑談中 "
" Cuồn cuộn Trường Giang đông lưu thủy ,Lảng hoa đào tận anh hùng , thị phi thành bại chuyển đầu không ,Thanh Sơn Y cựu tại ,kỷ độ tịch dương hồng. Bạc đầu Ngư Tiều bờ giang thượng ,quáng ngắm Xuân Phong Thu Nguyệt ,một ấm rượu nồng hỉ tương thân  ,Cổ kim bao nhiễu sự ,thoái  thát tiếu đàm trong ."
 
Đời người vốn thật ngắn nguổi ,sao ta phải tự làm khó mình chi cho tâm không thể lặng an , nếu người ta biết được trái đất ngày mai sẻ không còn không khí hay ngừng quay , nước biển sẻ làm  lụt hết các năm châu ,thì mỏi một ngày của hôm nay ai củng sẻ nên  cố gắng  tận tâm tận sức mà sống cho  hoàn hảo với nhau ,mình  từng khuyên chồng hãy  đi sống cuộc đời còn lại theo ý muốn của trái tim , bỏ mặc thế sự phải hay quấy,cười hay chê  ,mặc kệ vợ con sẻ tiếp tục cuộc sống  như  thế nao ,thời gian qua chồng đả lo lắng chăm sóc cho gia đình 27 năm dài chu toàn tuy chỉ có tình thương thân ,nhưng củng đả đủ tình đủ nghỉa , 19 tháng đả qua đi  ,chồng vẩn luôn tránh né vấn đề s , vẩn  sống chung nhà làm chồng,làm tiếp tục  bổn phận  người cha tốt , còn mình cùng vẩn đang  làm tiếp người vợ của 28 năm dài đả làm  , cùng nhau chia sẻ mọi công việc nổi niềm hàng ngày ,nhận  những tình thương như từ trước đến nay đả nhận ,như đả  từng  nhầm lẩn là tình yêu , thời gian còn lại có lẻ còn phải cộng thêm  tình tri kỷ vào , để bù đắp những chỗ sức mẻ,những dấu vết bị người thứ ba quẹt  phết lung tung tổn thương trong tâm hồn .
 
Người ta nói thời gian có thể chứng minh được con người ,thời gian củng có thể giải thích được những thắc mắc ,và thời gian củng có thể khiến những sự việc chính đáng  trở thành hoài niệm ,tưởng nhớ ,những việc xấu xa trở thành tự duy hận trong lòng .
 
Mình lấy một người chồng đả bị kẻ thứ ba  bỏ rơi từ năm 1976 khi còn ờ trong trại cải tạo , và năm 1981 khi gặp chồng trong trại tỵ nạn ,lúc đó chồng đang độc thân . Nhiều năm qua kẻ thứ ba củng đả có qua bao nhiêu cuộc tình khác , con gái họ củng đả lớn xồ xề như đả có mấy lượt con ,nêu có chân tình với chồng mình ,thì đả chờ đợi ngày người yêu ra trại cải tạo để cùng xum hợp,đám cưới xây dựng tương lai ,hay bằng mỏi giá bất chắp thời ấy  chồng mình chỉ hai bàn tay trắng không nhà không cửa . củng phải nhất tâm cương quyết lấy cho bằng được người yêu ,khi năm đầu tiên ở Âu Châu 81 họ  mới có lại được liên lạc với nhau  , làm người  không  phải  lúc  người  yêu  khốn  cùng  trắng tay không nhà cửa   thì  tìm lý do tránh  xa  ,diện  cớ  lẩn  trốn  ,đến  khi tuổi già ,tự thân cảnh bất như ý ,thì tìm cách  đeo lại người tình  một thời tự bỏ rơi ,bất chấp thủ đoạn tổn thương người khác ,  ,nay đả là người có sự nghiệp ,có gia đình , ta đả cư sử  không giống như cô vợ có bầu của gả thanh niên trẻ tuổi hơn  ở  trọ nhà con quỷ già thất đức kia lúc còn ở VN,mang cái bụng chửa ra để chưởi vào mặt hai người họmột kẻ  gian tinh một hàng giựt chồng  ,chưởi cho cha mẹ con quỷ già kia  đau  khổ  phải  thu  xếp  cho  con  gái đi vượt biên ,tránh tiếng đồn xa , bà bầu đó còn chưởi cho  chef ở cơ quan công nghiệp nghe  để họ bị mất việc làm ( thời 1979 mà được làm ở sở công nghiệp thì lý lịch cái bọn nầy củng phải thật là trong sạch và cách mạng lắm mới vào làm được ,cho nên đâu giám dính dáng tiếp tục với sỉ quan không quân VNCH  làm gì !!!,những chuyện bần tiện nầy là mình biết được khi  đọc trong email của con quỷ già kia đả lén lúc viết cho chồng khi mới vừa liên lạc lại vào tháng 9-2009 ,mỏi lần đọc thì bệnh mắc mửa bị càng nặng, thật ngạc nhiên chuyện như vậy củng mang ra than với chồng mình được ,củng ngạc nhiên chồng đả từng bị xúc  động và tội nghiệp con quỷ già đọc ác kia được khi một thời đả bị họ bỏ rơi và chạy trốn   ) cho nên mình  đả kêu chồng hãy lập tức đi tìm thứ người đó mà chung sống hết đời còn lại đi , mặc kệ tình yêu đó là có ý nghỉa gì , mặc kệ người đời sẻ đánh giá ra sao,mặc kệ cuộc sống sau nầy của mình và con gái sẻ thế nào , kêu  không biết là bao nhiêu lần ,và củng  bao nhiêu lần to tiếng tổn thương nhau ,đến bây giờ thì ,vợ chồng vẩn còn sống chung trong một nhà ,ăn chung một bàn cơm ,ngủ chung giường lớn ,cùng đi trên những quảng đường đả và đang đi chung, côi cùng một kênh truyền hình nếu có trương trình nào hấp dần hay hay  ,nếu  không nói hai người đả từ vợ chồng trải qua cảnh gia biến , phải tự  trở thành đội bạn tri kỷ lâu năm để chăm xóc lẩn nhau ,thì thật sự không biết lấy gì để hình dung hay diễn tả tình cảnh của hiện tại . 
 
Càng đi theo ánh sáng  ,ánh nắng của thời giang càng làm cho người ta cảm thấy tuy cuộc đời nào củng có những sự   khổ sở phiền não khác nhau  ,nhưng  cuộc sống lành mạnh  thật sự rất đẹp .thế giang thật rất là kỳ diệu  . Củng rất cảm ơn con quỷ già thất đức kia xen vào gia đình mình để phá rối cuộc sống , khiến cho mình khám phá ra nhiều điều hay còn  tồn tại trong nhân  gian ,mà khả năng mình có thể hiểu biết được , để bây giờ tinh thần  trở nên kiên cường ,sáng xuốt hơn trước khi xảy ra gia biến bao nhiêu lần .
 
“Thank you, thank you for helping me。Thank you for breaking my heart。Thank you for tearing me apart。Now I'm a strong, strong heart……”
 
 
 
.
 明月本无价,高山皆有情。
夕阳余晖,难断怀念。
世间美好,心向往之。
怀念,心灵的私语,意韵悠长!
 




14-4-2011 Tháng Tư Mưa Nắng Nắng Mưa Cuộc Đời .... (1)

*** Akupressur
Sáng  thứ hai 11-4 , tờ báo  Bild được giới bình dân yêu chuộn nhất và có số lượng tiêu thụ nhiều nhất nước Đức có đăng bài bình luận và giới thiệu môn học " Nguyên thủy Trị Liệu Đau Nhức  Bằng Nguyệt Đạo của TQ "  mà mình đang theo học , đọc thấy giới y học Đức ngày nay đả chính thức công nhận và  xác định có những bệnh đau nhức không thể trị dứt bằng thuốc tây được ,kể cả bệnh trầm cảm ,cao máu ,nhưng lại có thể trị khỏi hẳn bằng cách trị liệu cổ truyền bằng cách Châm Cứu hay xoa nắng nguyệt đạo trong cơ thể ,phương pháp có từ trên hai ngàn năm của Trung Quốc truyền lại ,và đặc biệt môn xoa nguyệt đạo trên người là môn không mang đến bất cứ nguy hiểm gì hay tai hại phụ .
 
Đọc song sao thấy vui quá , không ngờ trong quá khứ những ngày  bị  đau khổ đến tận cùng ,lại là lúc có được một dịp thật mai mắn  phát hiện và theo được một môn học thật hữu ích ,vừa dể dàng học hỏi lại  quý hiếm vô cùng , nếu không thực hành thì sẻ không bao giờ  có thể ngờ được ,chứng sổ mủi dị ứng phấn  hoa của chồng khi ra ngoài nơi có nhiều hoa nở vào mùa nầy ,mình củng có thể xoa hai đường Giáp Tuyến và  Túc Tam Lý , Hậu Nhỉ và đỉnh Phong bù loa bù loa một hồi chưa được 20 phút thì mủi củng ngưng chảy ,bình thường lại như không có gì  là  dị  ứng  cả . thuận tiện   chỉ  cho  chồng  những đỉa quan trọng trên người để mỏi sáng sớm thức vậy cách làm  theo 5 phút ,như vậy sẻ được mỏi dịch cả ngày . Củng không ai có thể ngờ được ,sự khác biệt lớn lao ở tinh thần và sức khỏe của mình nếu so với 19 tháng trước thì đả như thiên đường và địa ngục ,nếu như tháng 9 năm 2009 đến tháng 5 năm 2010 mình bi quan và khổ sở như đả đến tận cùng của cuộc sống và tâm sức chịu đựng ,thì  trạng thái tinh thần  bây giờ là đầy sức tự tin và hoan hỉ khi khám phá được một thế giới mới về bệnh đau nhức ,trầm cảm ,dị ứng ,áp huyết cao của thân thể con người ,có thể khống chế mọi sự đau khổ bằng hai bàn tay thật tầm thường thường , mà có thể hết đau hết nhức liền sau đó ,không phải là bùa ngải ,không phải là thần chú ,củng không phải
là phép tiên nào ,mà là những phương pháp đơn giản của tổ tiên mình được dân giang lưu truyền lại ,và trong khung cảnh tự tìm ý chí để sống khỏe ,mình đả may mắn được ơn trên chỉ đường mò đến ,câu nói ,"có nhưng việc tưởng chừng như không thể nào xảy ra , không phải là sẻ không xảy ra ,có những chuyện mình không thể nào tưởng tượng được , không phải là không có " đả đọc được ở đâu thật đúng qua trời .củng thật đúng với câu thiện nghiệp mà mình đả học thuộc cuộc sống có sự biến đổi ,mà chúng ta mới có cơ hội học được những điều tinh khôi .
 
 
Trong 360 nguyệt đạo trong cơ thể con  người  ,tuy  chưa học thuộc được hết một nửa ,củng đả làm  được nhiều cái có lợi ích cho sức khỏe bản thân  và  nhiều người xum quanh , có những niềm vui vô biên  mà người ta chỉ có thể chia sẻ ầm thầm với Chúa ,với Phật ,Thánh và người thân ,người quen đả quá cố để khỏi phải mang tiếng nói tầm phào hay tự cao tự đại trong xả hội hiện tại .dù sao thì thật sự muốn cười một tràn thật dài và thật khoái chí khi học và hành được môn Akupressur nầy ,như muốn nắm tay Dung ,nắm tay tri kỷ là bà Chí ( vợ của KQ LM Chí ở Pháp ,củng tên Dung ,mà là Dung lai Ấn Độ )để nhảy điệu Samba , dù là trời ngoài kia đang lạnh hay đang mưa ..
 
"Life is not about waiting for the storms to pass...it's about learning how to dance in the rain.."
 
*****Simon
 
Tối thứ hai Simon ở Mỹ về ,ghé qua nhà hàng ăn và thăm cả nhà mình , từ ngày hành nghề  Boxer ,mỏi lần gặp lại điều có cảm thấy hình như Simon đô ra thêm ,hai đường thịt  chân mài u ra như xưng cao  thêm và nhìn càng thấy  hung hăn hơn , chuyến đi Mỹ vừa rồi  dài hơn  2 tháng ,mình hỏi Simon ở bên đó sống có quen không ? khi từ nhỏ đến lớn được sống trong khu thung lũng rừng già êm ả nầy ? Simon chỉ nói tạm được ,kể mình nghe ,nghề  Boxer  phải uốn thuốc ,nên chắc bây giờ hình dạng  của nó thay đổi khác hơn xưa lắm  phải không ? đôi mắt Simon bây giờ là tỉnh táo chứ không buồn như năm ngoái nửa , vẩn nhớ lời đả tự hứa với mình là mỏi lần về đây sẻ ghé nhà hàng  ăn , báo bình an ,thăm cả nhà mình .  18 năm trước Simon là đứa bé chỉ hơn một tuổi  , được cha mẹ thỉnh thoản bồng  theo đi  ăn nhà hàng   , vì thương và thích con  nít quá nên mình thường hay bồng bế  cho vui , vô hình đả tạo cho Simon một cảm giác thân thích  bắt đầu từ  nhỏ cho  đến lớn ,lúc mẹ  mất ,hai anh em  chạy đến nhà hàng  báo cho mình biết , rồi nghỉ học đi làm nghề đánh Box ở Pháp ,kể mình nghe rồi  và kêu giữ kín  giùm không muốn cho ai biết ,  lúc đó mình đả  nói thật với Simon là rất sợ nghề đó ,nó dả mang lại mất mạng như chơi ,nhưng Simon nói phải làm thôi ,nếu không ai duy trùy chi phí sinh hoạt của bà nội và em trai ,khi trong người không có lấy một cấp bằng nghề nghiệp  ,cả trung học củng học chưa song ,và hứa sẻ đến thăm mình mỏi lần về Đức ,Simon bảo  trên đời nầy có ba người đàn bà bồng qua nó ,đó là Mẹ ,bà nội và mình , bà nội tuổi đả cao ,Simon không muốn tâm sự hết mọi việc sợ bà lo buồn , nên mỏi lần nói với mình thì củng như nói với người mẹ đả mất của nó vậy ,thật là một kiếp người cô đơn và khổ thân ,chưa bao giờ mình dám hỏi Simon những trận đánh ra sao ,đánh thắng hay bại ,sau  trận đánh có nằm bệnh viện hay không , mỏi lần gặp rồi chia tay ,dò đầu ,dỗ vai chúc bảo trọng ,luôn cầu mong cho cậu trẻ nầy sớm thoát được nghề khổ thân nầy , có một việc làm nào tốt đẹp hơn sau khi em trai học ra trường ,ta thật sự sợ  cảnh chịu đấm đánh  trên vỏ đài chỉ vì qua tiền bạc hơn thua mạng sống với nhau ,(thế nhân  nói tiền tài là vật ngoài thân,sức khỏe là vô giá ,sinh mạng là trân quý nhất trên đời nầy ,xem ra không thể nào áp dụng vào hoàn cảnh của Simon ) Cảnh  đấu vỏ đài vì tiền ,với mình thì  tượng chưng như con người đang trở xuống thành hai con cờ có  tay chân ,hay hai con thú  đánh nhau để giành sự hơn thua để sống  còn ,Mình biết chắc chắn tự Simon củng hiểu được những sự thật tàn nhẩn trong nhề  ,nhưng đời người  có nhiều cuộc thật bất đất vỉ , ,đời không phải là mộng mơ ,nên thường giết chết những mơ mộng để phải sống thực tế .Cầu chúc cho mỏi một lần Simon ra đánh trận ,dù thắng hay bại ,điều giữ được bình an ,bảo toàn sinh mạng cho ngày tháng sau nầy được sống bình yên .
 
 



5-4-2011 Thức Đêm ..Tưởng Niệm

Đêm nay trăng khuyết,  trời mưa , Đêm như đang khóc cho những cuộc đời tang thương vì thiên tai ,thảm họa , chiến tranh ,khủng bố đang xảy ra khắp  nơi  trên thế giới  .
 
Đêm nay mất ngủ , ngồi nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sồ ,nhìn ra ánh đèn đường trước  nhà , cà  đồi núi trước mặt bị bao chùm bởi một màu  đen  của  đêm tối buông phủ khắp nơi , nhớ  nhà ,nhớ người cha uy nghiêm đả mất ,nhớ tuổi thơ và trường học ,bạn bè cùng lớp ,nhớ cả những mùa nghỉ hè được về cù lao của bà nội sống những ngày rất thiên nhiên ,rượt đuổi mấy con Ngỗng trước sân vườn ,lâu lâu củng nên phải mất ngủ một lần để tưởng niệm cuộc đời ,củng giống như trong tháng nên  có ít nhất một hai ngày chỉ ăn súp hay ăn thật ít ,để có thể làm sạch cơ thể máu huyết và  đường tiêu hóa .
 
Đêm nay ngồi trước pc định dịch bài các nguyệt xum quanh mắt cho Dung tự học lấy ,  tâm lại đi nghỉ đâu đâu ở quê nhà xa xôi nên không làm ra gì hết ,Dung tuy là có cha mẹ điều góc Hoa thứ thiệt ,lại không biết đến mặt muổi chữ Hoa ra làm sao cả ,sự sơ xuất của cha mẹ đối với con trong quá khứ ,thường đến một lúc nào đó mới nhận ra được  là đáng tiếc , thì thời gian đả không còn chỗ trống để cho mình sử dụng lại nửa .
 
Mình luôn kính và phục ba cách làm người lúc còn sống ,vì sao mọi khía cạnh trong cuộc sống nhân sinh ba điều nghỉ tới và làm được , kể cả việc bắt con phải học thuộc lòng các câu ngạn ngữ và  ngủ kinh , bắt đọc tam Quốc Chí diễn nghỉa , Xuân Thu chiến quôc , Thủy Hử ,những cuốn truyện dầy cộm trong tủ sách gia đình ba đặt trên ngăn sách , cuốn nào củng chữ đặc nghẹt từ trên đọc xuống rất  mỏi mắt , không giống sách in thời bây giờ từ trái viết qua phải ,vậy mà cả anh hai ,mình và em Ken điều nhất nhất nghe lời ba , đọc hết cuốn nầy đến cuốn kia ,như thầy chùa bị bắt đọc kinh . nhờ vậy mà bây giờ hiểu và nhớ hết các cốt chuyện , ý nghỉa làm người cho ra người của cổ nhân giáo huấn . những buổi cơm tối ,ba hay hỏi các con thích nhất nhân vật nào trong các chuyện ,anh hai thích Lưu Bị ,Triệu tử Long ,em ken ở Canada nhỏ hơn mình 3 tuổi , thích Chu Du ,Quang Vân Trường và Tào Tháo ,còn mình thích nhất là Ngọa Long tiên sinh Gia Cát Lượng , Ba  đả từ nhân vật yêu thích của các con ,mà giải ra được cá tánh của các anh em mình  sau nầy trưởng thành sẻ như thế nào .Bây giờ ngồi nghỉ lại ,chỉ riêng phần số của mình thôi ,ba đả nói trúng từ hơn 38 năm trước ( Nhà Hàng của mình thật có tên chữ Rồng , vị trí thì tọa lạt  tuốt trong thung lũng của khu rừng già ,18 năm hơn vừa sống ẩn cư vừa có thể làm ăn , tuy là nhà  trên núi cao rừng xâu , nhưng củng thật may mắn đả được rất nhiều nhân vật tung quành một thời  bay trên trời , chọc trời phá mây  , lướt gió với những chiếc trực thăng ,phi cơ đủ các loại  , sống ở các thành phố danh tiếng của Mỹ ,Cananda ,Pháp ,Úc , Đan Mạch ,Tây Tạng , TQ , đến tận nhà giếng thăm vợ chồng mình ,đến thăm hàng năm  là bạn thân cùng quê ,cùng khóa bay của chồng  ở Paris gia đình  KQ Lê Minh Chí  , có hai cô con gái như nhà mình thân nhau từ lúc nhỏ cho đến lớn , từ Mỹ qua  có vợ chồng KQ Chánh Địa Charli Do ,KQ Hảo TL ,gia đình KQ Vỏ Văn Tiến , Vợ chồng KQ đặng Chấn Kỳ , điều đến từ Cali ,còn  ở Texas đến có vợ chồng KQ Lâm Chí Hạo ,dù là  vợ anh LCHạo  có anh vợ sống ở Đức cách  nơi mình không xa ,nhưng  hai vợ chồng nầy vẩn ngủ đêm và ở nhà mình trong thời gian giếng thăn nước Đức ,còn có hai ông già một thời hết ra lửa thời VNCH , từ Mỹ qua Pháp chơi ,củng ghé qua nhà  mình để thăm chồng hàn hiên mấy hôm ,từ Đan Mạch tuy không quen  củng có qua nhà mình để hợp mặt bạn cùng  anh em là gia đình KQ Cao Bá Tuấn v...v. ba mình đả nhận biết  ra được cá tính của mình sau nầy sẻ có lối sống như ở ẩn  ,nhưng củng là người có hôn phối với người có cá tính  linh hoạt và thông minh bởi vì mình quá cảm , nhưng trong cuộc sống ẩn cư vẩn sẻ  có không khí hoạt bát mang theo trong gia đình , ngồi nhớ lại từng hồi một những việc trong  thời gian đả đi qua  , mới biết và thấm hiều được câu nói không ai hiểu hết  tính con hơn cha mẹ của dân giang để lại ,ba mình còn nói tính con ngoại cương nội nhu ,tuy là tính có ich lợi và thành quả trong  xả hội ,nhưng lúc bản thân có chuyện buồn  sẻ phải chịu đau khổ một mình , là tính luôn luôn thiệt thoài . tuy rời khỏi ba mình chỉ là đứa con nít mới lớn ,nhưng ba đả đáon hết được cá tính và sự thăng trầm vinh  hoa ,khổ ẩn của cuộc đời mình , 19 tháng nay ,đả có bao nhiêu là tâm sự thầm lặng , không nói được cho người thân còn sống nghe ,mà chỉ mỏi sáng tối  ,đứng trước bàn thờ ba hay đứng ngoài sân vườn Nho chảy nước mắt ,  gọi thầm Ba ơi ,cho con sức mạnh tử cường , chỉ cho  con một con đường sáng xuốt để đi cho thật kiên cường như ba đả  đi trên đất nước VN 60 năm trước .
 
Ba mình thật phi thường ,mang trong người hai giòng máu Việt Hoa , 3 tuổi mồ côi Cha ,ông cố bắt bà nội mang ba trở về Quảng Đông cho bà cố nuôi  thành người , từng tham gia cuộc chiến kháng Nhật , Lúc trở về VN tìm lại mẹ đẻ , mới biết mẹ không làm dâu ở TP mà về quê  Cù Lao ở quá  tự nuôi thân bằng trái cây hoa màu trên hai mẩu đất của ông Cố chia cho ,bà nội từng năng nỉ ba mình ở lại quê với bà ,nhưng ba đả nhất định về tp để lập nghiệp như ông  cố nội đả căn dặn trước khi nhắm mắt ,trong cộng đồng người Hoa lúc ban đầu người ta cười ba mình là con lai Việt ,đầu gà đít vịt ,vậy mà sau khi lập gia đình ,có con ,sự nghiệp thăng hoa , nhà cao ,nhiều của ,có cả vườn nhà ngoại ô cuối tuần cho con,ba mình còn  giành thời gian ra đề đảm nhiệm chúc tổng sự trưởng của một trường Hoa Kiều KT rất nhiều năm mải đến ngày mất nước , trong đó đà cộng tác với nhiều thương gia người Hoa cùng thời ,đóng góp chi phí  phụ giúp cho ngôi trường tư thục được bền vững chạy điều đặn ,cất thêm lầu lên cho thêm nhiều lớp học , phòng nội trú nam nữ , đóng học phí giùm cho những con em người Hoa có hoàn cảnh khó khăn , để họ  vẩn  được  đến  trường  học   ,những  việc  nầy  ,nếu  không  có  giới người Hoa nhiệt tâm công ích đứng ra tổ chức và  điều khiển ,  duy trì văn hóa tiếp tục cho hậu thế ,thì mình củng sẻ như Dung ngày hôm nay ,không biết mặt muổi chữ Hoa là nghỉa gì cả . Dung sinh trưởng ở Long Xuyên ,nơi có giới kinh danh Hoa Kiều rất ít ,nên trường tư thục Hoa ngữ  rất xơ xài .không có nhiều thầy giỏi ,củng ít người học .
 
 Bác V-Trung nói với mình lúc mình về VN :Ba lứ sống là người của xả hội ,chết rồi là người để mọi người vẩn luôn còn biết và nhớ đến , khen hay chê ,thích hay ghét là quyền của mọi người ,nhưng trong thời buổi khó khăn đó  ,đám ma của ba lứ  là cái đám ma đông nhất trong giới người Hoa chết , từ nhà người ta nối đuôi theo xe tang dài đến đại lộ HB ,trong đó có hầu hết người Hoa trong vùng , những người làm củ của nhà mình  ,thợ phu xe, những người bán ở chợ ,các thầy cô giáo trường Hoa Kiều ,và nhiều công chức từng là học sinh của trường KT củ . Ba mình chết oan lắm ,nhưng chắc thật mãn nguyện được nhắm mắt trên cửu tuyền .Một đứa con lai hai giòng máu ,lúc nhỏ về TQ sống với bà cố bị hàng xóm cười là con lai mọi ,trưởng thành rồi về VN lập nghiệp thì bị người ta nói đầu gà đít vịt ,cao to như tây lai .đến khi nằm trong quang tài , người đến cúng điếu ba mình là đủ cả người Việt ,người Hoa , người lai Miên ,lai Việt  đấy đủ mọi từng lớp thành phần trong xả hội . trong đó có một cán bộ CS từng giựt lấy vườn ở ngoại ô nhà mình củng đến trước linh vị ba đốt nhan ,mình tự  hỏi không biết họ đốt nhan nói gì với ba mình ?
 
Có một bí mật cho đến giờ phút nầy mình củng chưa nói  cho ai biết kể cả chồng hay anh em ruột trong nhà , vì sao mình dám lấy người chồng lớn hơn mình một khoản tuổi đời lại không do dự hay sợ bị lừa gạt , khi 30 năm trước xum quanh mình không thiếu những thanh niên  ngang ngửa tuổi và chơi chung nhau hàng ngày trong trại tỵ nạn rất vui vẻ ,hay các bạn thích mình định cư ở các nước khác. Đó là vì chồng mình đả có một dóc dáng cao ráo như ba  thời trai trẻ chưa phát tướng ,có nét nhân từ thoát ra từ vần tráng cao phẳng  như nhau ,khi cảnh tượng hai người đọc báo ,cùng   thoát ra trên khuôn mặt nét trầm tư như nhau , chồng  có hai con mắt sáng ,đen tròn ,hai mí thật rỏ và điều  như anh hai mình và bạn gái Nhung cùng vượt biên chung  một chuyến tàu, thân nhau từ lúc nhỏ,3 người nầy lúc cười quá độ điều có thói quen chảy nước mắt  ,chồng còn có đặc điểm là khi cười lên có hai đồng tiền thật xâu và dài ,nhìn rất có hậu  hệt như cô bạn Lương Khung Nghi học ở trường KT cùng lớp ngồi chung bàn từ lớp một lên đến lóp 6 , còn một điểm từng làm cho mình sùng bái nửa là có màu da đen ngâm như thầy Đổ dạy mình quốc ngữ hồi tiểu học  , thời đó thầy Đổ đang đi lính ( không biết lính gì mà mỏi tuần điều có mặt để dạy học ) ,thầy Đổ rất thích nghe bản nhạc Hoa Đổ Quyên ,  thầy đi lính , chắc phải  có người yêu ngóng trông thầy về nhà ,mình là  đứa học trò  luôn được thầy Đổ vào cuối giờ kêu tên lên hát bản nhạc Hoa Đổ Quyên để giải lao rồi ra sân .Bao nhiêu yếu tố đó đả làm cho mình cải anh cải em  cương quyết đi theo chồng sống với nhau hơn  nửa đời người ,cùng nhau tạo ra được một sự nghiệp chắc ba mình bên kia thế giới nhìn  thấy được củng sẻ rất hảnh diện và được  an ủi ,những  lời nói  trước khi đi con hứa sẻ làm nên những gì ba  bị mất  vào tay CS ,bây giờ vợ chồng con đả làm được ,dù là ở cuối đường tình vợ chồng  , con đả bị người ta xô té , bị chế ngạo ,nhưng con củng đả tự đứng lên được và sẻ đi tiếp tục con đường của mình đả  tự chọn lấy ,không than ,không khóc ,củng không oán . Bởi vì thế gian nầy ,người đau khổ không phải chỉ riêng một mình con ,và nếu mang mọi thứ hư thật ra đặt lên cán cân cuộc đời hiện thật  để  cân nhắc ,thì con đả luôn luôn là ở phía chính đáng ,hiện thực , còn được mọi sự ưu đãi của thế nhân , không có gì để phải  ân hận hay tiếc nuối . 
 

20- 3.11 Tháng Ba Năm 2011 với Nước Nhật

Tháng 3 của năm 2011 là mùa đại tan thương của nước Nhật Bản ,Thiên tai ,nhân họa , chết thảm ,mất tích vì bị sống thần cuốn trôi ra biển , và những con người học thức cao ,có tinh thần Vỏ Sỉ Đạo ,dấn thân cảm tử làm công việc điều khiển sửa chữa lại những lò Nguyên Tử đang bị hỏng , do hậu quả của  động đất và sống thần  gây ra , những con người côi nhẹ sinh mạng cá nhân và địa vị trong xả hội ,để đi đến nơi nguy hiểm nhất về tính mạng và sức khỏe , làm những công việc mà ai ai củng đang phải tránh xa ,  tháo chạy lo sợ bị phóng xạ nguyên tử lang nhiễm .
 
Học qua rất  nhiều lich sử Trung Quốc nói về những anh hùng dân tộc ,Những bài thơ ca  ngợi như "  Chính Khí Ca " của Văn Thiên Tường ," "Tiểu Trùng Sơn "hay "  Mãn Gian Hồng " của Nhạc Phi ,ca ngợi những việc và người vỉ đại đả hy sinh vì nước vì dân ,được   ghi danh vào thanh sử,còn được lưu truyền cho đến ngày hôm nay ,nhưng chưa bao giờ được chứng kiến tận mắt những anh hùng sống đời hiện thực ,như đang chứng kiến đội quân kỷ thuật gia và đội cứu hỏa cảm tử của Nhật đả tình nguyện dấn thân  làm trong phạm vi các lò nguyên tử bị hư hỏng ở Fukuschima  ,bản lảnh hiển hách của những  con người có nguồn góc tinh thần Vỏ Sỉ Đạo cao thoát  hơn sinh mạng và không gian trong tôn chỉ sống vì nước , chết vì dân . đang dùng sinh mạng an nguy của chính họ để viết thành lịch sử cho hậu thế lưu giữ .
 
Củng học qua từ sách vở  ,chết có thể nhẹ như long hồng , củng có cái chết nặng như núi Thái Sơn ,từng chứng kiến  qua những con người một thời mang  cấp  bật   hạng nặng trong nước , có người đả vì nước mất   nên  tự sát chết theo vận nước, để lại tiếng tâm đời đời cho  lịch sử nước nhà  ,củng có người chạy thoát ra thế giới tự do , lúc còn chức có thể hết ra lửa đạn , hết chức  rồi củng xổ ra bôm tấn tuy chỉ bằng miệng thôi ,nhưng đến lúc già thì phải  thiêu thiểu sống ở viện dưỡng lảo ,vợ con không còn quan hệ để nhìn  nhau ,trên cổ tay phải đeo những ký hiệu là khi có nguy bệnh là cho  chết theo bệnh tật ,chứ không chửa trị để được  tiếp tục sống, những cái chết âm thầm như những chiếc lá mùa thu rơi rụng trong rừng vắng  , trôi  qua  một kiếp  người mang nhiều màu sắc cầu vòng của cuộc đời ,  rồi để lại  tiếng thở dài cho những ai từng  quen biết  tiếp xúc với nhau qua . Củng  thấu hiểu được đích thật thế nào là hai chữ anh hùng qua đội cảm tử quân Fukushima  của Nhật  đả và đang làm . Và hai chữ vỉ đại thật đáng để ngợi ca cả một dân tộc đang bị thiên tai hoành hại trong lúc nầy . Mình vẩn còn nhớ và đả từng ghi lên sổ Tạp ký câu nói rất quan trọng Ba đả  dạy các con phong cách sống theo  ý tưởng của giới người Hoa  ở hải ngoại lúc còn sống là : Có Những Vinh Hiển Chung Trong Cuộc Sống, Một Ý Chí Chung trong Hiện Tại ,đả Cộng Tác Làm Thành Những Việc Vỉ Đại ,Và Còn luôn Muốn Làm Nửa ,Đó Là Những Điều Kiện Cần Thiết ,Để Kết Thành Một dân Tộc .Hôm nay lấy câu nói nầy để gắn vào bản sắc của dân tộc Nhật thì có lẻ đúng với hoàn cảnh một trăm phần trăm hơn .
 
 Khi chứng kiến thiên tai khủng khiếp tàn phá mọi sinh linh ,của cải , người ta tự nhận ra được cuộc đời nầy không có gì có thể là trường tồn để nắm bắt được vĩnh viễn , ngoại trừ có  tinh thần  cao cả   bất diệt ở tâm hồn . Khi tâm hồn có trái tim cao cả để hành sự ,thì củng nhận ra được con đường tâm linh thật sự rất là   cô đơn , dù người thân yêu nhất củng không  thể cùng hành hay gắn bó   ( Khi bắt tay  chef lên xe cứu hỏa ,trong truyền hình  mình thấy có người đang nuốt nước mắt vì đau thương được quay thoáng qua  rất mau )
 
Chợt hiểu được có một tình yêu siêu thoát đến bất diệt ,không có thứ tình nào có thể  sánh vai hay ngợi ca bằng tình yêu thương của những con người mang  thiên  trách sống vì nước ,chết vì dân đả từng  và đang sống trên trái đất nầy .
 
*******Đả từng nghe qua Ba   phân tích địa hình các  nước cho anh hai lúc mình còn là một tiểu nữ sinh   ở trường  Hoa Kiều KT, Nhớ rất kỷ ba nói với anh hai ,tuy TQ luôn cho mình là thiên tử ,là con cháu của Rồng ,nhưng địa hình TQ  giống như một cái Vợt lớn , bao nhiêu củng  muốn  vớt vào đó ,nhưng chất tinh và Nước sẻ chảy ra ngoài nhiều tùy vào lảnh đạo khôn khéo của thời cuộc ,con Rồng chính thức trên bản đồ là ở nước Nhât Bản , từ địa hình một đất nước người xưa có thể nhìn ra bản chất một dân tộc , củng như nước Việt Nam địa hình như một con rắng Mắt Kiến  ( hình như dịch ra là rắng Hổ Mang ),ngồi đối đầu với TQ bao nhiêu ngàn năm,tuy sách sử luôn đề cập VN  từng là một tỉnh hay thuộc địa của TQ ,nhưng cho đến bây giờ nước  nầy vẩn không phải thuộc về ai qua nhiều chiến  cuộc, còn có thể thôn tính thêm phần đất của Miên và Chim Thành ở phía nam  ,dù lúc đối hay  lúc no ,bởi vì dân tộc VN có bản sắc như rắng Mắt Kiến , Ba  giản theo sách cổ cho con nghe , không nghiên về phía nước nào ,mặc dù  ba   theo  giáo  dục  Khổng  giáo TQ  , nhưng  trong người của ba mình có đến  phân nửa là máu VN  do  bà nội là người Kinh góc Huế . Ba còn giảng cả các hình thù của những nước lân bang  gắn liền với vận mệnh của dân tộc họ v...v , nhớ kỷ nhất là ba  nói  đến các nước Gia Nả Đại ,Mỹ ,Úc ,Pháp và Đức những nước  có hình thù của những chữ điền viên trong chữ hán ,nên luôn là những thiên đàng  của nhân  loại , ba mình không thích Mỹ ,vẩn khen đất nước Mỹ như một cái Tô bự của địa cầu , chứa đựng tất cả tinh Hoa ,anh Tài ,Ngủ Cóc , Hầm mỏ  của thế giới  ,thuở  đó ai  biết được Mỹ  khống chế vũ khí toàn cầu như hiện tại ,có thể ra lệnh đánh nước nào thì đánh ,mặc dù hiện tại thực tế  đang là con  nợ của TQ  . Nhật và Anh .
 
Không biết sách cổ dạy có đúng hay không ,nhưng thật sự phong cách của những người Nhật cho thế giới một cái nhìn rất là khí phách  ,cao thoát như Rồng ,trong cơn hoạn nạng củng giữ được thái độ điềm đạm,cứng rắng  ,lể nghỉa như trong những lúc đang yên bình phú quý  ,đó là điều đáng cho những nước lớn và mình kính nể  học hỏi theo . ( Mặc dù củng nghe ba mình giản qua rất nhiều về thời đệ nhị thế chiến Nhật xâm lắng TQ , ba đả rừng  từng là một thanh niên sống sót dưới đao súng của quân đội Nhật ,lượm về VN một đứa con nuôi khi vừa  ..và những cuộc Thảm sát khác như ở Nam Kinh ,Thanh Đảo ....)
 

8-3-11-- Đời Riêng Biệt .........

denmotluc
 
Trải qua nhiều sóng gió cuộc đời , khi nhìn lại  mình vẩn còn   mai mắn   giữ gìn được sức khỏe tốt , tâm trí vẩn thật minh mẩn ,hưởng thụ được không khí trong lành mỏi một ngày của vùng đồi núi cao nguyên ,   chợt nhận ra được hạnh phúc không phải  là những gì mình mơ tưởng  xa xôi trong tương lai tốt đẹp ,hoành tráng ,hay đứng trên đỉnh đồi tràn ngập những hoa màu nhìn xuống bình nguyên , hay những   bước  chân từng bước  qua trên bải biển đại tây dương  như những năm tháng dài hàng  năm đả  từng có  ,  chờ ngấm hoàng hôn khi  chiều xuống  , và lái xe rượt theo  mặt trời lặn , mà đích thật hạnh phúc bây giờ là mãn nguyện  qua từng giây phút của hiện tại  ,  thiện hóa bản thân mình  đang sống đời  hiện tại hơn là lo xây đấp thiên đường ở xa xôi .
 
Khi con gái nhỏ  nói mùa hè nầy muốn đi Canada nghỉ hè 4 tuần với bạn học gái cùng lớp ,vừa tham quan trao dồi thêm Anh ngữ  và  có  thể  thăm lại  thân nhân , ,mình chỉ cảm thấy rất vui mừng và an ủi , không có lòng lo lắng mọi mặt về ăn uốn hay sinh hoạt ,như kỳ  con gái lớn 17 tuổi  lấn đầu tiên một mình cùng bạn gái làm chuyến đi xa nhà qua Canada thăm cậu ruột củng 4 tuần   lể .Con gái  nhỏ của mình đả thật sự trưởng thành rất mau lẹ nhờ cảnh nhà bị xáo trộn 18 tháng trường ,mới tháng 2 vừa  qua ,biết hẹn với con trai nhỏ của Dung là Long 15 tuổi ,anh em chú bác nhau hai đứa xuất hành từ hai nơi  , gặp mặt nhau ở nhà ga MA để đi tiếp 60 cây số lên Frankfurt thăm 3 đứa con của Sơn và Vân ,cùng anh em chú bác khác của nhau ,sau khi cha mẹ 3 đứa  mới xé hôn thú được hai tuần lể .Mình thương Long như con ruột ,không phải vì Long có khuôn mặt và mái tóc giống con gái nhỏ ,mà tự thâm tâm mình rất quý trọng tâm hồn siêu vượt tuổi đời của Long ,khi xảy ra gia biến ,Long chưa đầy 9 tuổi ,những buổi tối Dung làm song đóng cửa nhà hàng lái xe  ra  xa  lộ  hay  đậu  cạnh mé rừng ngồi khóc la rào thét ,vì sợ khóc ở nhà thì  cha mẹ ,dì bảy và hai con thấy đau lòng ,Long luôn chờ mẹ về khóc  hỏi mẹ ở đâu , đến lúc người cha bị hụt hẳn vì tình mới vở mộng ,cả nhà ai củng lánh xa Nguyên ,thì củng Long là đứa con duy nhất mới 12 tuổi hơn ,đả nói với  mẹ ,nếu cha mẹ không chịu chung sống lại ,Long sẻ đi tự tử chết , không thì vào nhà cô nhi viện làm đứa trẻ mồ côi ,không muốn thấy cha mẹ mỏi người sống một nơi nửa . từ khi vợ chồng Dung sống chung trở lại ,Long như đứa con nít mau lớn ,cứng rắng ,lạc quan ,gặp ai chưa chào hỏi đả cười trước , lịch sự và tử tế như hai đứa con gái của mình  , cho nên Chị em họ rất là thân thích gắn bó nhau . hai hôm nay được nghỉ ,Long theo cha mẹ lên nhà hàng mình thăm bác , tự  xin ngủ lại đêm , tối đi côi KINO với hai chị nhà mình , hôm nay đi chợ MA chở theo hai đứa nhỏ thả ở trung tâm phố MA ,cho hai đứa  đi chơi hội chợ lể Hóa trang ,nhìn dáng sau lưng của hai đứa nhỏ cao ráo , đang đi trên phố đông người  cười nói với nhau , nét mặt đầy lòng tin với cuộc sống ,tự dưng cảm thấy thật an ủi trong lòng ,cuộc đời nầy thật sự  còn có nhiều mầu nhiệm ,hai đứa nhỏ nầy khi gia đình bị sức mẻ điều trong lúc tuổi  còn  thơ  dại ,vị thành niên , nhưng  hình  như  trời  cao  đả   đặc  biệt  ưu  đãi cho hai tâm hồn nhỏ bé nầy  điều có cho sẵn  một  sức  mạnh   tự  cường  rất  là  mạnh  , đả tự  vượt  qua  được  mọi  đau  thương  buồn  khổ  của  gia  đình  , luôn  nhìn đời bằng  một tâm trạng đầy lòng yêu thương  và  tự tin  trong cuộc sống . Hôm qua tối  mình từng nói với em chồng , tài sản vô giá là những đứa con biết suy nghi và tử tế của chúng ta ,hôm nay trong khoản khắc tỉnh lặng khi nhìn hai đứa con gái và Long cùng ngồi  chung bàn với vợ chồng mình ăn trưa ở  Le Büffer RNK zentrum , mới thấy rỏ thật sự  tài sản vô giá của một kiếp người , là khi có được những đứa con có đạo đức ,biết sống tử tế ,có ích lợi cho xả hội con người  đang sinh sống ,làm được công việc người nối tiếp người cho một xả hội lành mạnh , tốt đẹp ,  mới thật sự cảm nhận ra , niềm vui vô giá để giữ được của kiếp sống làm người là từ những lớp trẻ sống tử tế nầy mà có được .
 
Hôm qua củng nghe Dung tâm sự rất nhiều về chuyện quá khứ ,và cảm giác của hiện tại  , những  chuyện đau lòng mà người đàn bà hiền thục nầy đả trải qua, phải  gánh chịu , thật sự như những vết cháy phỏng nặng ,tuy có lành lại nhưng vĩnh viển sẻ còn những vết thẹo mang theo mải trong người ,khó có thể quên hay xóa sạch , mục đích bây giờ của Dung là sống vì con ,vì còn có trái tim đạo đức ,không thể bỏ mặc người chồng đang đau khổ  cô đơn , tinh thần không nơi nào nương tựa  , Dung củng là người nặng tình nghỉa vợ chồng,dù sao củng  hơn hai mươi năm chung sống với nhau , dù là  thật tế bây giờ hai người chỉ chia sẻ được công việc ,chứ khó có  thể nào chia sẻ được tâm hồn . Ở xuốt cả ngày từ trứa  đến 1 giờ đêm ,Nguyên thì cứ tâm tình với chồng mình cho lòng vơi bớt tủi thân , Dung thì củng nhân lúc chỉ có hai người , kể mình nghe nhiều chuyện động trời đất của người chồng đả ly vị mà còn chung sống lại trong lúc nầy , lúc ăn đêm lại nghe Nguyên kể tùm lum về mọi cớ sự thế thái nhân tình bạc, nghỉ ngợi cả đêm không sao ngủ được , mình  mở PC chuyển hết các links thực tập về môn học " Phương Pháp Nguyên Thủy Trị Liệu Đau Nhức  " bằng cách xoa nắn Nguyệt Đạo trên người, gởi vào email  cho Dung ,khuyên Dung nên học như mình đả từng tự học  lấy ,để giữ gìn sức khỏe ,có sức khỏe và tinh thần tốt ,con người sẻ tự tin , bao dung ,nhìn đời một cách rộng lượng và sáng xuốt hơn .  thật sự trong tình cảnh vợ chồng  mang những vết thẹo quá xấu mà chịu chung sống  lại với nhau ,  củng chỉ có lòng đại từ bi như Dung thì mới có thể làm được thôi , ngoài việc ngồi nghe Dung kể rồi đưa khăn giấy cho lao nước mắt , chẳng còn biết khuyên răng làm sao  bây giờ .Ít ra ,mình nghiệm ra được thế gian nầy  người có trái tim Bồ Tát hay Chúa  không phải là ít , sống không  nghỉ  đến  nổi  buồn khổ  riêng  ,hay thà  lựa  chọn  cuộc  sống an nhiên tự tại để sinh  sống cho thanh thản và sung sướng  với bản thân mình,  mà cắn răng  can  đảm vấn thân vào xả hội vì cục diện cho chu toàn nghỉa đạo và đời   , Ít  ra  ,những  câu  ngạn  ngữ  ngày  xưa  mình  bị  cha  bắt  học  thuộc  lòng   là rất  chính đáng ,đâu  đâu  củng  hiện  hữu  trong  nhân  gian  , hai câu ngạn ngữ bằng chữ Hoa  ba đả viết vào trang  đầu cuốn lưu bút thời học sinh của mình ,đến nay vẩn còn khắc sâu trong trí nhớ đó là " Thực Đắc  Khổ Trung Khổ ,Phương Vi Nhân Thượng Nhân ." Ta không dám tự ví mình nhân thượng nhân ,nhưng ít ra tự mình biết mình đả sống rất trung thực với cuộc đời nầy ,hết lòng vì gia đình ,chồng con ,không say mê những  cám dỗ xa hoa ,không ưu mê trên đường công danh sự nghiệp , không thẹn với trời và đất khi số mệnh được sinh ra là lớn lên làm con của ba mình là ông TTS , đả có lúc mình củng từng đau khổ đến sắp ngả quỵ , nhờ nhừng sách vở ngày xưa ba  bắt phải học thuộc lòng ,ngày nay đả dìu mình tự đứng thẳng người lên và  thật kiên cường ,vững mạnh , sáng xuốt để nhìn thấy thế gian nầy ,cuộc đời nào củng có sự khác biệt trong bể khổ , không ai có thể sống biệt lập ít kỷ mà đứng ngoài giòng xả hội để thoát được bể khổ cuộc đời , chính trong cái bể khổ đó vượt qua được mới thật sự có  bình an tại tâm , Ít ra mình biết được ,Dung thật sự bây giờ Tâm rất là bình an ,công việc tuy nhiều ,nhưng trái tim luôn lắng động ,không còn vướn bận những hỷ nộ ai lạc như thời gian  chưa vượt qua được nổi đau khổ bị chồng bội bạc . Mình thật kính nể Dung và thương Dung  hết lòng .
 
Có một câu ngạn ngữ bằng Englisch từng đọc qua  như thế nầy :  " Remember that not getting what you want ,is sometimes a wonderful  stroke of luck ! ""
Củng đọc qua một câu Thiện nghiệp trong kinh sách đả viết : Chúng ta bổng thông hiểu mọi quy luật của đất trời ,không có gì là trường tồn bất biến , Ngược lại chính nhờ biến đổi mà chúng ta có được những điều mới mẻ tinh khôi . Chinese củng  có câu " Tái Ông Thất mả , Chưa chắc là họa " nên mình hy vọng Dung học hỏi môn học của mình gởi cho , tự cường tráng lại  thân thể và cặp mắt bị cận hơi nặng ,tuần trước khi định khâu lại lai chiếc áo bị tuột chỉ , giữa lúc bận làm ,có điện thoại người quen gọi đến hỏi chuyện  ,sau đó sơ ý không đeo lại cặp kiến cận 1,5 độ thường ngày phải dùng trong việc đọc sách và viết hay khâu nút áo ,lai áo , làm luôn một mạch hết chỉ xỏ kim rồi khâu cho hoàn tất ,lúc xếp chiếc áo mới phát hiện mình đả không đeo kiến cận mà làm hết mọi chuyện như đả đeo ,mau mau lấy cây kim lại để xem ,thật sự  mắt bây giờ không đeo kiến  nhìn thấy lổ kim thật rỏ ràng và to ,lấy tờ báo Bild ra để đọc thử ,mới biết  không cần kiến cận vẩn đọc được chữ rỏ ràng ,chồng nói em đả từ cận thị chuyển sang diễn thị ,nhưng ta nghỉ ra được  là vì mỏi ngày điều xoa nguyệt Nguên Thần cho dể ngủ ngon không  bị mộng ,và nguyệt  trường  khuê từ trên đầu chạy xuống mặt  đến cổ cho người luôn tinh táo không bị đau nhức bậy bạ ,nên đả giúp cho con mắt củng sáng rỏ lại ,làm gì có chuyện tự nhiên từ cận thị chuyển sang diễn thị ?nhìn gần thấy bự ,nhìn xa không thấy rõ ,ai nhìn xa lại có thể thấy rõ thì là thiên lý nhãn chứ đâu phải mắt người nửa  ,mình biết chồng luôn côi mình như con nít nên nói cho xuông thôi ,không tin thành tích mình làm được tử gần một năm nay .Kệ ,ta  vẩn một lòng khuyên Dung phải học cho được môn học nầy ,dù không nói lý do vì sao cho Dung biết .
 
Thật ra giữa vợ chồng mình dù đả từng  xảy ra chuyện vui buồn hay tổn thương lời nói gì trong 18 tháng qua , điều mà đến bây giờ mình vẩn còn luôn  khẳn định ,  là đả có được một người chồng lương thiện thật chịu khó ,  và là một người cha tuyệt vời hết lòng vì hai đứa con gái . Những ưu điểm nầy đích thật là nguồn năng lực khiến cho mình không cảm thấy tiêu cực chán nản hay hối hận đả chung sống với nhau sau những ngày gia biến , mà trân quý mỏi một ngày trong cuộc sống hiện tại , tuy tình huống sinh hoạt đả không còn đơn thuần giữa hai người như tước , có lúc vui lúc buồn , lúc sáng lúc mờ mỏi khi có những chuyện chướng mắt vô liêm sỉ liên can đến tinh thần vợ chồng xảy ra trên HQ , thật rất khó làm nổi tự tại như  không  thấy  gì  biết  gì  , sống   an nhiên tự tại ,  giáo dục của mình  trong cuộc sống , thật sẻ là thật có tồn tại ,giả sẻ là giả trong hư không ,nên mỏi khi không an nhiên tự tại nổi ,thì mình nghỉ đến các ưu điểm của chồng đả từng có ,để khắc chế những nổi buồn đang xen lẩn vào  tinh thần ,những lúc nầy  hay tự ví mình như từng lấy được một cái mỏ đá quý ,đả trải qua  thời giang dài cùng nhau chịu khó đào xén và cực nhọc  mài  cắt  kỷ lưỡng ,trải qua sự lao khổ hao mòn mất mát ,đá mới  trở thành được cái quý giá  như Saphi , củng luôn tự an ủi với chính  mình ,nếu chồng không phải  thân như cục đá quý trong tay mình   ,thì  con  quỷ  già  độc  ác  kia  có  chịu  hạ  mình  xuống  thành  thứ vô liêm sỉ nhất trên đời nầy , cố chai mặt ra ngày nầy qua ngày khác làm giả tên đàn ông đàn bà đủ trò trên HQ để giành cho được cục đá Saphi mình đang có sẵn  hay không ?  nên mình tập  làm người nên tri túc mới  thường lạc , mặc dù cái Lạc nầy tự tìm ra trong nổi buồn khổ bị mất mát  của  đời  người , nhưng so với nhiều cuộc đời đáng tiếc  khác , gia đình mình vẩn là đang  sống trong vườn hoa luân lạc . Hạnh phúc bây giờ là mãn nguyện  qua từng giây phút của hiện tại  ,  thiện hóa hoàn cảnh  mình  đang sống đời  hiện tại ,giữ gìn những gì  mình đang có trong hiện tại . luôn luôn biết ơn Trời phật đả cho mình sống trong không gian đầy hạnh phúc có Thánh linh hiện hữu và  che chở mỏi bước  đi trên đường đời .
 
KhảiCa