****Sau Tết ta 2012 , Có cơ hội cảm thấu được một tình yêu thật cao thượng hiện hữu ở xum quanh người thân mình đang tiếp xúc , một mối tình từng bị tổn thương khắp toàn thân , bị đau đớn nát hết cả tim gan lẩn tâm hồn , từng chứng kiến tận mắt chuyện nhơn nhuốt tàn nhẩn nhất của sự phản bội tình yêu thương vợ chồng thiên liên ,nhưng trong lòng lại vẩn nuôi dưỡng được tấm lòng một mực yêu thương không ngừng đối với người đả yêu lần đầu và lấy làm chồng để rồi phản bội lại mình trong quá khứ , đả ly vị lâu rồi vẩn còn ghen tuông dử dội , vẩn cảm thấy mãn nguyện đầy đủ khi vợ chồng chung sống lại với nhau ,dù hiện tình đầy dẩy những khó khăn và trướng ngại trước mặt , trong thực tế tình trạng chung sống với nhau vẩn còn nhiều tính chất phù vu và huyền ảo trong ẩn số của tình nghỉa gia đình . Đó là tình yêu đầu đời của em Dung đối với em chồng Nguyên.
Hôm thứ ba gia đình ăn Tết Tân Niên ,Dung Nguyên và con trai Long lên sớm hơn khách mời nửa ngày , cùng chung nhau góp sức chuẩn bị các thứ việc cho buổi tiệc tối ,trong lúc hai đứa ở ngoài Bar rượu sắp ly cho khách dùng khai vị ,có đoạn đối thoại rất thú vị với Dung khiến cho mình có nghiền ngẫm cả cuộc đời chắc củng không thể nào làm theo được ,dù trong lòng rất khâm phục Dung . Mỏi lần gặp nhau Dung đều trầm trồ hay khen và nói :
- Sao chị năm hay quá ,bao nhiêu năm trời củng không thay đổi sắc mặt da thịt nhìn y như ngày xưa " ,mình trả lời Dung ít khi chị nổi giận cao có hay buồn phiền ai , chỉ khoản thời giang hai năm trước có buồn khổ một trận dử dội về chuyện riêng , đau đến nổi như sắp nứt bể cả người ra ,khóc như một người điên liên tục mấy ngày trời ,sau đó mai mắn quá biết tự mình chuyển hướng theo học cách dưỡng sinh của người Chinese trong sách cổ xưa ,được dạy trên mạng để người đọc học theo cách dưỡng sinh ,nên thấy được mọi việc trên đời nầy ngoài sức khỏe là quý giá nhất ,không thể nào mua bằng tiền hay tự do được , phải biết tự giữ gìn làm sao cho thân tâm thật tốt ra , không có việc gì đáng cho mình buồn hay hờn giận nửa , củng dạy Dung mỏi một lần cười là sẻ trẻ lại một phút ,mỏi một lần tức giận ai ,ganh ghét hay bất thiện với ai ,là tự làm cho người mình mau già đi , ngắn đi lộ sinh mạng ,còn làm cho người ta mất dần trí khôn trong cách sống .Dung nghe song nói :
" - để em kể chị nghe chuyện nầy ,từ đó về sau em củng không còn cải vả với anh nguyên nửa .năm ngoái vào tháng nầy ,củng sau ngày nầy một ngày (ngày 25-1) ,là sinh Nhật của bồ anh Nguyên ,em lục SMS của anh Nguyên ra thấy ảnh viết chúc Mừng sinh nhật nó ,rồi nó viết lại là cảm ơn ,trong khi anh đang sống chung một nhà với mình , em tức quá chưởi ảnh quá trời luôn ,đập hết đồ trong phòng ,sau khi ảnh bỏ ra phòng khach rồi thì em chợt tỉnh lại ,thấy mắc cở quá ,mình đả ly vị với người ta mấy năm rồi ,tại sao còn ghen đến mức độ khùng điên tới nhứ vậy ,từ đó về sau em không bao giờ cải vả với ảnh bất cứ chuyện gì nửa hết , công việc chung mạnh ai nấy ráng làm cho tốt ." nghe song mình chỉ nhìn Dung cười mải không trả lời được ,Dung hỏi lại :
" Chị có thấy em vô duyên quá không chị năm ? " mình mắc cười quá trời phải cười ra tiếng rồi buột miệng trả lời :
" Vô duyên chưa từng thấy trên đời nầy chứ còn gì nửa ,đả hết tình nghỉa vợ chồng rồi mới ly vị ,ai đời ly vị rồi củng còn ghen đến mức vừa chưởi vừa đập phá đồ, vậy thì ly vị làm gì trời "
" Lúc đó đọc song thấy tức quá ,nổi nóng lên đập đồ chửi đả đời ,đến khi nhớ lại mình đả ly vị nhau lâu rồi ,đâu có quyền gì để ghen với người ta nên mắc cở quá ,hứa với lòng từ nay về sau không cải vả bất cứ vấn đề gì nửa cho chừa cái tính ghen . " Dung nói mà mặt mài vẩn còn nét xúc động ,da mặt đỏ hồng lên , tuy vẩn còn thấy mắc cười và cười không ngừng được ,nhưng trong thâm tâm vẩn có một nén đau kèm theo trân trọng liền với tâm trạng Dung , mình kêu Dung ra bàn tiệc để côi lại bàn ghế khăn giấy có thiếu sót gì không cho không khí dể trôi qua ,một lát sau mới nói với Dung :
" Thật sự trong lòng Dung còn yêu Nguyên dử lắm , ly vị là vì lúc đó đả hết đường giải quyết bất đất vỉ thôi , chỉ có tình yêu chân thật mới có thể che lấp hết mọi khuyết điểm ,mỏi bệnh tật ,mỏi lỗi lầm ,cho dù ngày nay chồng Dung có lở bị bệnh cùi ,thì người làm vợ củng không đành lòng xa được người chồng đang mang bệnh đâu .Chị đọc nhiều chuyện thật ngoài đời của xả hội Dân Quốc đến thời cách mạng văn hóa ,có những cặp tình nhân , vợ chồng chân tình ,họ giữ được tình thương yêu gắn bó đi xuyên xuốt mọi thời đại biến hóa với nhau một đời , dù biết trước rằng nếu buông ra người vợ luôn được ưu đãi ,sống dể dải hơn là gắng bó với nhau trong bần cùng , thân bị đài đọa , Dung củng là một thành phần như vậy trong những nhân vật chị đọc qua .
Dung chỉ cười và nói em không biết ,nhưng nét mặt và nụ cười của Dung hiện rỏ nổi niềm rất mãn nguyện ,như mình đả vừa nói trúng ngay trái tim xâu của Dung .
Khi chụp ảnh cho Dung ( Lúc sau nầy nầy mình thích chụp ảnh thiên nhiên và những người mình thích ),sửa khăn giấy lao miệng ,Dung củng nói với mình là thật ra ly vị rồi củng có người theo , muốn thì củng có thể có chồng khác được nhưng không muốn ,mình củng nói làm đàn bà đàn hoàng ,trung thật thì dù ở tuổi nào củng có người theo ,chỉ khác ở chỗ mình có chịu đi thêm một bước nửa hay không thôi ,hai đứa đều có chung một quang niệm đồng tâm như một , nếu chồng đi mất rồi thì thôi ,sống với con giữ lại kỷ niệm cho khỏe thân ,còn chồng chịu sống bên cạnh mình thì trong ngôi nhà có hai người cùng sinh hoạt chung, ,con còn có cha bên cạnh để nương tựa , lúc nào củng vui vẻ hạnh phúc hơn là không có cha trong nhà ,nên hai đứa cùng khuyên nhau đừng ngu dại cải vả làm gì nửa cho thêm mệt mỏi tinh thần ,phải luôn cười ,cười trên mọi sự dù có nghịch ý mình . Dung còn chêm thêm câu dạy đời rất hay ," ham lấy người khác con mình nó nghỉ bậy tại mình muốn ly vị để có chồng khác mới đau đớn hơn bị mất chồng ." nghe Dung nói mà thương trong lòng ,vừa phụ họa theo vừa mắc cười mà không dám cười tiếp ,rỏ ràng là Dung yêu Nguyên hơn hết mọi thứ danh dự tiếng tâm trên đời nầy ,đả tu rồi ( Dung tự nói ) vẩn chịu chung sống lại với người chồng không trung thực . Mình láy sang chuyện cô em dâu khác với Dung là Vân cho nhau nghe , Vân củng đả ly vị chồng từ đầu năm ngoái ,đến giờ nầy mỏi lần điện thoại hay gặp mặt với người quen củng còn mắng diếc chồng củ mải không ngừng , rỏ ràng trong thâm tâm Vân củng còn yêu chồng muốn sống chung lại với chồng củ mà chưa có dịp ( vì người đời nói thương nhau lắm cắn nhau đau ,có yêu thương mới có ghen tuông ,mà Vân củng là một bà ghen động trời ,khi hay tin em dâu thứ 8 vợ Lâm làm mai cho chồng Vân một bà sồn sồn lùn sủn gái già ở Bắc Âu ,lập tức Vân đả gọi điện qua nhà em dâu thứ 8 chưởi rủa hai chị em dâu thứ 8 thẳng cẳn ,quên mất vợ chồng họ đả xé giấy hôn thú rồi ,....), sau khi ly vị Vân có thói quen qua nhà chồng củ dọn dẹp nhà cửa cho con được ở sạch sẻ ,bị chồng đè hiếp cả hai lần ,hiếp song lại nói nặng vợ củ nên tự thấy ngu quá ,từ đó mới thôi không qua nửa ,nhưng chỉ dám than chuyện với em dâu út ,không khiếu nại hay kiện chồng củ một lời nào , trong cuộc sống bất đồng cảnh ngộ,củng khác tính nết ,lại luôn thích so sánh với hoàn cảnh Dung và hay nói với mình và em dâu út là ,nàng Dung còn mê thằng n-h lắm .....,còn Dung thì gặp lần trước Tết nửa có nói phân minh ,nếu ham mê chuyện đó thì đi lấy người Đức không sướng hơn sao ,tại sao phải khổ tâm khổ thân làm gì ......nghỉ đi nghỉ lại ,nghỉ mải vẩn không hiểu hết được tình yêu có bao nhiêu từng lớp ,phân được bao nhiêu loại ,có kẻ ngoại tình củng dám cho là tình yêu , có kẻ toan tính giựt chồng người khác củng có thể lấy hai chữ tình yêu ra ca tụng , có người em dâu thứ 8 ở bắc Âu từng giựt người yêu của kẻ nhỏ tuổi hơn họ để lấy làm chồng ,cuối cùng thì 10 năm nay sống cảnh vợ chồng hai bửa chửi lộn một lần ,năm ngày đánh nhau một trận lớn ,lúc còn cha mẹ chồng ở Đan Mạch thì luôn đánh nhau đổ máu ,mét nhau cho cha mẹ chồng nửa đêm phải đi Taxi đến can thiệp ,làm dâu mà luôn mét ,máng vốn mẹ chồng về hành động của em chồng ,không biết chửi nhau hàng ngày mà sống chung nhau được hết ngày nầy qua tháng khác ,chỉ trong phạm vi gia đình chồng và gia đình mình thôi ,đả phân chia ra bao nhiêu thứ tình không hoàn hảo ,khiến cho người ta luôn hoài nghi trên đời những bài thơ tình thật đẹp của Đổ Phủ hay Bạch Cư Dị ,Phạm Sung Liêm có thật đả có trên đời nầy không , duy chỉ có một điều mình có thể khẳn định được ,cho đến giờ phút nầy Tình Yêu của Dung đối với nguyên thật sự là vô bờ vô bến , một mối tình cao thượng thoát tục ,chỉ có tình yêu chân thật mới có thể xóa hết mọi nổi đau uất hận đả bị , che lấp hết mọi dấu vết tan thương khổ đau ,để cùng nhau có cuộc sống vợ chồng không bình thường trong xả hội nầy , Tình cảnh nầy làm cho mình thán phục ,và sẻ nghiền ngẫm mải về sau mọi khía cạnh của cuộc đời .
Chỉ có một điều mình luôn thắc mắc và hoài nghi ,liệu Nguyên có hiểu và cảm kích trời cao đả dành cho Nguyên một người bạn đời tốt đến như vậy hay không ? khi đang sống chung trở lại với vợ củ ,Nguyên vẩn liên lạc với cô bạn gái nhỏ tuổi khoản con gái lớn của mình đang sinh sống tại VN , hai người họ đả quen nhau trong một dịp mùa hè Nguyên qua thăm cha mẹ sau khi ly vị vợ ,cô gái ấy là cháu của em dâu thứ 8 ,được lảnh qua ĐanMach với dạng du lịch 3 tháng để làm công cho quán ăn em chồng Lâm kiếm tiền mang về VN tích lủy làm vốn ,nay luôn hối thúc Nguyên qua email phải về VN hợp mặt ........,hôm Tân Niên nghe Nguyên nói Nguyên đả bỏ Bier và cà phê một tháng rồi ,bây giờ chỉ uốn trà ,nghe song củng thấy có một tia ánh sáng yên lòng ,đàn ông thường không biện bạch các chuyện trong quá khứ ,nhưng khi quyết định bỏ một thứ gì họ ham thích nhất trong người ,thì củng như họ muốn nói cho mọi người biết cái không tốt họ đả bỏ xa ngoài sau lưng ,như chuyện chồng bỏ cà phê đả hơn nửa năm nay , cà phê là món thích nhất của chồng mà hơn 6 tháng qua chồng không đụng tới nửa ,chỉ mấy hôm nay có nhiều bánh mứt của bạn bè cho ,thêm vào Cà Phê Mỹ pha sẵn trong lon loại thượng hạng của Dung mang lên tặng , mỏi lần khui một hợp ra mình mời chồng uốn nửa lon ,mình nửa lon thì chồng uốn lấy vị , ý chí thể hiện qua hành động tuy không nói ra ,ai củng tự biết là đang thể hiện cá tính của một người cầm lên được ,thì buông xuống củng được .
Càng không hiểu nổi con người và cá tính của em dâu thứ 8 ở Bắc Âu ,( cho nên mình chưa từng qua lại với người đàn bà lớn tuổi mất đạo đức nầy .)lập mưu lập kế cho em chồng lọt vào bẩy ,bỏ rơi một cô bạn gái nhỏ tuổi hơn họ bên Đức khóc vở sống vở ,thời giang đó lổ tai mình phải làm cái thùng chứa những lời than khóc chửi mắng em chồng của cô gái tên Nhiên hàng ngày trong điện thoại ,bất lực trước mọi sự yêu cầu vì mọi chuyện đả rồi ,nghe đến nổi hết biết nói lời an ủi hay giải thích giùm thêm chữ nào , củng chứng kiến cảnh sau khi lập mưu lấy được em chồng làm chồng rồi ,thì là cảnh luôn chửi nhau đánh nhau mải không ngừng do cha mẹ chồng thuật lại , chửi mải nhưng không được bỏ nhau ,và luôn canh hể có em hay anh chồng nào ly vị ,là em dâu thứ 8 nầy luôn mau lẹ giới thiệu liền cho em,và anh chồng bạn gái khác như dạng thích làm mai kiếm lời bất chính ....vậy thì lúc bất chấp thủ đoạn để lấy cho được em chồng ,trong hai người họ có loại tình yêu nào trong hôn phối ? trong khi trước đó em chồng Lâm đả thề non hẹn biển và quan hệ với một cô gái khác có cha mẹ sống chung trong một gia đình đàng hoàn ở nước Đức ?
*****Thật ra thì sống đến hơn nửa đời người , vẩn không biết thế nào để đích thực định nghỉa tình yêu của nhân giang , dù tình yêu luôn là một đề tài muổn thuở cho người ta ca tụng . Nhưng thôi không nhất thiết phải tìm ra đích thực để làm gì !Tự bản thân mình củng từng trải qua hai lần động lòng cảm xúc tận trái tim xâu , nổi đau xót, ray rức , lòng thương yêu lo lắng hết cả thân và tâm cho một người ngoài ,thì củng hai lần bị chượt té đến toàn thân tâm bầm vập ,đau thấu tận xương tủy . Lần đầu tiên khi tuổi đời như một trái chuối còn xanh , trái tim đả sớm biết động lòng quan tâm ,lo lắng xót xa cho một thanh niên quen biết giữa quan hệ hai bên cha mẹ , khi đó dù chỉ hơn mình vài ba tuổi , bạn ấy bị cha mẹ cho vào vùng Kinh Tế Mới sinh sống cả năm trời , với lý do tập thể lực tu luyện thân và chí , hình bóng cô đơn của người bạn mỏi thứ năm bước xuống chiếc xe lam ngoài quốc lộ , dáng đi thư thả vào căn nhà nghỉ của vườn bạc hà đả làm trái tim mình co thắc đến đau lại từng hồi ,nhưng củng hết lòng ngưởn mộ tấm lòng cao siêu biết chịu đựng cuộc sống vì thời cuộc tạo ra ,nên đả không ngần ngại trao hết trái tim của một đứa con gái chưa biết mùi vị yêu thương hạnh phúc là gì,mang hết ra cho người bạn ngớ ngẩn nầy , kết cuộc là cả 3 người từng là bạn thân nhau , ai nấy phải chạy trốn cho thật xa để chôn dùi kỷ niệm không đoạn kết , mạnh ai nấy xây dựng tương lai của riêng mình .
Lần thứ hai động lòng vì một thanh niên nằm bệnh trong trại tị nạn ở kế bên phòng , củng tính thích hiếu kỳ , nghe lời bà bầu vợ của ông lái ghe cùng chuyến đi của người chồng hiện tại ,lấy thêm mền vào phòng đắp cho một thanh niên gầy ốm đang bị hoành hành bởi bệnh sốt rét , đả được đắp chiếc mền dầy nhất tốt nhất của trại cho rồi vẩn còn lạnh rung người , khiến cho những người cùng trại ở kế phòng tốt bụng ai nấy mang mền của phòng riêng dư ra đưa đến cho đắp thêm vào người , đắp thêm 5 cái mềm lên người mà vẩn còn rên hơ ...hơ ....hơ .... hơ ..như sắp đứt thở, khi đến gần để nhìn kỷ khuôn mặt của người bệnh thì trong người củng như vừa bị một viên đá ngàn cân đánh vào lòng , miệng của chồng lúc đó run cầm cập rên than lạnh quá mấy em ơi ....lạnh , lồi ra hai đồng tiền xâu và dài hệt như của bạn học Lương Khung Nghi mình ngồi cùng bàn từ lớp một cho đến lớp 6 trong trường KT , khuôn mặt chữ nhật như khuôn mặt của ba lúc chụp chung hình với mẹ thời còn trai trẻ , da ngâm đen y như thầy Đổ đi lính có thời dạy Hoa văn của trường , cái làm cho mình thót hết tim gan ra ,là khi người bệnh ráng mở mắt ra để nhìn những người đến thăm bệnh và cười cảm ơn ,đôi mắt to hơn mắt nai ,mí mắt xâu và rỏ như T-Thị K-N đang hiện ra trước mặt mình ,hai đứa vừa mới chia tay mấy tháng trước trên chuyến bay qua Đức chưa lâu , sau thời giang cùng hoạn nạn từ VN qua đến Singapore ,khi thấy lại ánh mắt đẹp một thuở mình thương yêu hết lòng đang nằm trên giường rên khổ vì bệnh sốt rét lạnh , lại vô điều kiện động lòng quan tâm ,lo lắng ,trái tim biết đau xót vì một người lạ ,tự nhiên tuổi đời không bằng ai ,củng không biết người ta làm nghề gì ,có vợ ở VN hay không , chỉ nhận biết sau đó người bệnh nầy thật tốt bụng ,có chìa khóa dưới hầm giặc quần áo thì đưa cho chị em mình giặc trước ,( Những người trong trại không ai chịu đưa chìa khóa dưới hầm có máy giặc cho mình xài ,lý do đến giờ nầy vẩn không ai nói ra ) ,cuối tháng anh hay nấu cháo gà cho những thanh niên trẻ khác ăn chùa ,(tụi trẻ nhỏ lúc đó cuối tháng đối là rủ nhau đi ăn cơm chùa trong phòng anh năm ,) đa số bọn trẻ thời đó chưa ai biết cách chia đều tiền xài trong tháng như mình và một ít người lớn khác , mình thì tình nguyện cho mượn tiền chùa không giới hạn ngày trả ,không biết về sau có trả lại hay không quên mất rồi ,nhưng trong lòng tự biết được tuy bị mang bệnh , người ốm yếu ,nhưng khi khang phục lại đó sẻ là một bậc anh trưởng,có nhiều năng khiếu hơn người thường ( điễn hình qua kinh nghiệm của ba đả từng chảy và kể lại ) , còn đặc biệt hơn ai hết có tấm lòng thiện tâm , như miệng người đời hay dạy người có Đức sẻ ăn hoài không dứt , có Tài sẻ xài hoài không hết , 31 năm trước chỉ với những điểm đặc biệt nầy , mình đả thật sự động lòng , trao hết những gì tốt đẹp nhất của thời thanh xuân ra với một người hơn nhau đến gần 10 tuổi , quên đi rất mau nổi buồn thất tình của tuổi 13 ,14 ,hăng hái làm lại cuộc đời mới trên đất khách quê người , mặc kệ sự phản đối của anh hai và em gái ,mặc kệ ánh mắt và sự đàm tiếu của những đứa cùng trang lứa chơi chung nhau trong trại .
28 năm sau ,khi mọi thứ đều đả có đầy đủ ,khi danh dự tiếng tâm đều được lấy lại với mọi người ,thì củng là lúc mình bị té một cú từ trên đỉnh cao cuộc sống gương mẩu của xả hội xuống đến tận cạnh cửa đáy địa ngục .Yêu lần đầu , té trượt mất bạn gái mình thân yêu ,yêu lần thứ hai , thấy được thế giang mặt trái quá ngao ngán , không biết Tình yêu còn có gì để ca tụng , chỉ thấy mửa hết ngày nầy qua ngày nọ ,mửa đến nước đắng củng còn mắc mửa , nếu không nhờ học được những bài học dưỡng sinh trong " Hoàng Đế Nội Kinh " ,chắc bây giờ đả nằm im dưới lòng đất vì uất tức ,hoặc sống dở chết dở như một bà điên trong viện tâm thần . Từ khi mang hết tâm trạng đặt vào học cách dưỡng sinh , hiểu được Nhân sinh Triết học bao phủ tứ thời ,thiên nhiên vũ trụ , tình yêu trong mình đả trở thành là xa xí phẩm , có người được thì xum xuê cuộc đời ,vui hưởng đường mật ,hân hoang say mê trong cuộc sống lứa đôi , người không có củng sống được thanh thản . Tâm hồn củng có thể hòa lẩn sự biến đổi từng hồi của vẻ đẹp thiên nhiên , cây cỏ ,hoa lá 4 mùa , mang tinh thần phó thác vào những việc làm có công ích cho xã hội , gia đình ,cuộc sống vẩn rất đẹp và đầy ý nghỉa .
Có lẻ khi trái tim động lòng trong thời khắc hoạn nạn , chỉ là một thứ tình tri kỷ ân nghỉa với nhau trong cuộc đời ,dù sao mình củng đả mai mắn có được 27 năm sống êm ấm hạnh phúc bên cạnh người chồng có đủ mặt như đả chung sống với những người mình thân yêu thời thơ ấu , có thể cùng nhau làm nên sự nghiệp như mình từng nguyện ước ngày rời bỏ quê nhà , đả là một ân huệ của trời cao đặc biệt ưu đãi cho số phận mình trong nửa kiếp người sống ly hương . có một điều mình có thể nhận thức được rất xác thực nơi chính bản thân ,là tình yêu có thể khiến người ta đau khổ ,củng có thể khiến người ta mau khôn lớn , ý chí vững mạnh hơn bao giờ hết khi tình bị tổn thương .trong thế giới tình yêu chân chính , thật sự không có hai chữ hối hận .
《大林寺桃花》——白居易
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen