Thomas
*****Ba của Thomas nhà ở dưới góc đường ngược chiều với nhà mình ,tối nay gôm hết cả hai nhà lớn nhỏ gồm em gái vợ ,cha mẹ vợ ,vợ và hai con đến ăn mừng 27 năm ngày kỷ niệm đám cưới của vợ chồng họ ,thật không thể nào tưởng tượng nổi gần một năm sau khi phát hiện bệnh Ung Thư thân xác ông lại thay đổi mau như thời tiết , nhìn cảnh vợ dìu chồng đi từng bước một , vì trị liệu chất hóa học nên ông đả rụng hết tóc ,phải đội nón vải trên đầu , thân gầy ốm mặc áo ấm trong nhà hàng ,phản phất mùi dầu thoa cho ấm da thịt , khuôn mặt phì thủng ,nói chuyện khó khăn nhưng vẩn cố giữ vẻ hài hước với mọi người ,mình không khỏi thán phục lòng can đảm ,tính lạc quang của ông và vợ đang ngồi cạnh nhau , cả nhà đang cố giữ không khí vui vẻ trong buổi ăn tối thịnh soạn ,nhưng nhìn ra được tiếng cười sặt sặt của Thomas còn khó nghe hơn tiếng khóc ,thằng con trai cưng duy nhất trong nhà bây giờ là người đang lo sợ cho ba nhất ,đả lộ ra nhiều nét buồn và không bình tỉnh tự tại mặc dù đả 24 tuổi . đứa em gái gọi hai món đồ ăn song xin về nhà trước tránh không khí vui vẻ không tự nhiên ,dù là ăn mừng kỷ niệm ngày cưới 27 năm của cha mẹ , nhưng hình như cha của hai đứa đả có ngày giờ được biết trước sẻ từ giã thế giang nầy vì chứng bệnh ung thư .
Nhân sinh có rất nhiều việc làm người ta phải xúc động , đau lòng , nhưng lại không thể nào chia sẻ được nổi niềm riêng tư của số phận . Thế giang củng có rất nhiều chuyện bất công , khổ nạn ,bệnh tật tồn tại khiến người ta đành bó tay ,không làm gì khác hơn ,dù là người nghèo không tài sản ,hay dù người có đầy tiền triệu gởi trong ngân hàng , dù được sống trong xả hội có nền y học tối tân nhất nhì của thế giới .
Lúc mới lên đây lập nghiệp , Thomas chỉ mới 5 tuổi ,em gái Katarina 2 tuổi , cả nhà từ trên tới dưới là một gia đình gương mẩu của xả hội văn minh , hạnh phúc cảnh thiên luân lạc khiến hàng xóm ai ai củng hâm mộ , người cha luôn đi làm ở nước ngoài ,mỏi lần về nhà thì thấy sáng chiều thường đi kéo tủ thuốc bán tự động ,được đặc ngang đường đối diện của nhà hàng, tối cuối tuần dẫn cà nhà đến ăn ,vợ chồng hạnh phúc ,hiếu thảo cha mẹ ,Thomas từ nhỏ đả có hoài vọng du lịch viếng thăm cho biết quốc gia VN ,Trung Quốc ,và đả thực hiện được từ năm ngoái khi xin được thực tập 6 tháng tại một hãng Đức có chi nhánh ở Mai Lai , tận dụng thời giang cuối tuần đi hết các nước lân cận đông nam á ,mời cả ba má qua Mả Lai chơi trong thời gian thực tập ,dẫn cha mẹ đi thăm viếng Thái Lan ,Singapore ,Bali v..v ,đặc biệt là VN ,mang về rất nhiều hình ảnh của Sài Gòn ,Bình Dương ,Huế ghi trong pc ,mang qua cho mình côi cùng chia sẻ niềm vui . từ khi cha bệnh ra vào bệnh viện mổ hết lần nầy đến lần khác ,Thomas đến đặc đồ ăn nhà hàng hay kể cho nghe căn bệnh nguy nan không chửa trị vứt được của cha , và nổi khổ hiện tại luôn phải tự tin vui vẻ sống trong gia đình , thỉnh thoản củng hay thắc mắc hỏi ,khi ba mình mất ,cảm giác của mình như thế nào ,câu hỏi chỉ được mình trả lời bằng những câu như trong kinh sách đả giảng dạy , cầu nguyện cho người bệnh được đi thanh thản ,rời khỏi thân xác bệnh tật , mình đả không nói thực ra được nổi niềm riêng mất cha đau thấu xương tủy tim gan cho một người trẻ luôn được hạnh phúc bảo bọc đầy đủ từ tinh thần lẩn vật chất ,chưa từng trải qua một lần ly loạn hay khổ sở trong đời nghe để bị ám ảnh vong tượng ,những thanh thiếu niên được sinh ra và lớn lên ở đây ,ít có ai trải qua nạn sinh ly với cha mẹ như nạn nhân chiến cuộc ,vượt biển , củng không ai trải qua cảnh tử biệt với một người thân ,một người quen trong cơn hoạn nạn , hay trong cảnh có chạy gấp bay mười mấy ngàn cây số để về đến nhà củng chỉ thấy được chiếc quan tài chứ không được gặp mặt cha lần cuối cùng . niềm đau cay đắng đó so với nơi đây cảnh người thân sắp ra đi nhưng ngày ngày còn được thấy bên cạnh cảm giác thật một trời một vực . Nhìn ánh mắt hai anh em họ và người vợ ,ai củng biết chuyện ra đi của người chồng , người cha là không còn xa lắm .
Quen nhau ,biết nhau , cuộc đời như bình thủy tương phùng , đến một lúc nào giao tiếp sẻ theo người đi mất hút trên đường đời , như một quy luật của tạo hóa không ai tránh khỏi .chỉ có sự khác biệt từ người ra đi đả lưu lại ấn tượng cho từng người thân , người quen niềm thương đau , tiếc nuối khác nhau phủ đầy trong tâm trí .
Milena
***** Nửa đêm phải chở cô bạn của con gái nhỏ MLena về nhà , chiều nay mẹ cô bạn nhỏ đột nhiên không nói câu nào ,lấy quần áo đi trượt tuyết với người bạn trai lạ hai tuần lể dưới miền nam Đức ,gọi điện nhờ ông bà ngoại chăm côigiùm hai đứa con gái đang đi học ,MLena đang trong thời kỳ trưởng thành ,tủi thân chịu không nổi khóc đến 22 giờ đêm thì lọt thọt vào nhà hàng tìm con gái nhỏ ,hai đứa nhỏ trong phòng riêng nói chuyện đến 0 giờ 30 phút vẩn chưa chịu nghỉ ,mình phải vào phòng con nhắc nhở sáng thứ hai còn phải đi học ,Mlena mới chịu cáo từ để lên xe cho mình chở về nhà ,trên đường về cô bạn nhỏ xin lỗi đả quấy rầy nửa đêm ,vì buồn mẹ quá nên tìm đến con gái tâm sự , cha ruột thì ở cách đây đến 600 cây số , điện thoại củng không tiện vì điện thoại của ông bà ngoại , ba mẹ con sau khi ly vị ở nhờ căn nhà của chú và ông bà ngoại ,5 năm trước mẹ dẫn hai đứa con gái theo bạn trai mới qua Tây Ban Nha lập nghiệp , sống không hợp nên năm vừa rồi chia tay ,lại trở về nhà ông bà ngoại ở nhờ ,hoàn cảnh thất thường ,người mẹ củng không có tâm trí lo lắng cho con cái ,chỉ biết tiếp tục tìm bạn trai cho mình ,ngồi láy xe nghe cô bạn nhỏ vừa kể vừa buồn ,trước khi xuống xe vào nhà bà ngoại quay lại ôm mình và nói cảm ơn nhiều lắm , còn có những người bạn tốt như con gái nhỏ và mình chịu nửa đêm nghe nó kể chuyện không vui . Nhìn dáng sau của cô bạn gái nhỏ đi vào cửa vườn rồi nhấn chuôn chờ người ra mở cửa , một thoáng cay cay nổi lên trong người , Mlena củng đẹp ,củng có cơ hội trưởng thành đàng hoàn như những đứa trẻ khác , mai mắn được sống trong xả hội luôn luôn chu toàn cho công dân từng miếng ăn miếng mặc , nhà ở ,không hiểu sao lại có người mẹ vì ham chơi có thể bỏ con bơ vơ ,khiến tinh thần những đứa trẻ đang phát triển bị tổn thương khuyết tật khi chưa bước vào đời , cô gái nói với mình ngày mai không muốn đi học ,mình đả căn dặn lại thật kỷ ngày mai bạn phải đi học ,tương lai là ở trong tay của mình ,không phải ở trong tai mẹ hay bà ngoại ,không biết cô bé nhỏ có hiểu được không ,gần 1 giờ đêm về đến nhà kiểm soát lại thấy đỉa bánh mì chiên thịt Ba Tây lúc tối chất đầy đỉa cho hai đứa nhỏ mang vào phòng riêng đả được ăn sạch sẻ ,trong lòng cảm thấy vui và nhiều an ủi ,bởi vì lâu nay mình vẩn hay lấy tôn chỉ của ba dạy ,khi nào trong người buồn hay không thoải mái , hãy ăn một thứ gì ngon vào ,vị trí bao tử năm dưới trái tim rất gần ,khi bao tử được ấm ,thì trái tim củng sẻ ấm theo , người ta sẻ cảm thấy dể chịu phần nào khi buồn khổ và bao tử được ấm . ít ra đêm nay làm được việc tốt đẹp cho người ngoài lẩn cho mình ,bánh mì quết thịt chiên vừa tập làm được cả nhà ai củng hưởng ứng ăn thử , phần còn lại định dành cho thứ hai ăn tiếp thì có cô bạn nhỏ đột xuất đến nhà trốn tránh đau khổ , đả ăn hết sạch , khi chia sẻ được một món ăn ngon lạ , tâm trạng người ta củng có thể thấy ấm cúng phần nào ,quên bớt một phần không vui , chịu khó nghe cô bạn nhỏ lãi nhải kể khổ trên xe , kể song chắc cô bé có thể ngủ ngon giấc khi thân tâm vừa no vừa mệt ,lâu lâu được nghe tâm sự của một thiếu nữ sống cảnh bất bềnh ,bất hạnh , làm mình cảm động , cảm thấy đầy lòng tin , dù sao vẩn được bọn nhỏ tin cậy ,nên chuyện nhà đâu đâu kín đáu gì củng có thể mang ra tâm sự cho mình biết .
Củng qua việc nầy ,có dịp dạy cho con gái nhỏ hiểu thêm ,sự khác biệt quan niệm sống giữa người Tây và người góc Châu Á . Người Tây ít khi chịu hy sinh vì con cái ,đôi khi chỉ vì những vấn nạn đam mê không đáng ,làm tổn hại niềm tin ,tương lai cả đời của con vẩn không thấy đắng đo hay tự mình ái nái ,nếu so với tinh thần hy sinh cam cực vì con của bậc làm cha mẹ người Á Đông thật khác nhau như trời xa đất , báo chí Đức củng từng khen ngợi học sinh góc Á Châu ,nếu mang so tỉ lệ học sinh giỏi thì người góc Á Châu chím tỉ số học sinh xuất sắc cao nhất trong các sắc tộc khác . Củng chỉ cho con gái thấy bao nhiêu cặp vợ chồng hiện thực ,khi tình cảm đả đổ bể ,nhưng vì tương lai của con họ ,vẩn cố gắng sống chung một nhà cùng chung xây dựng cuộc sống ,niềm vui đặc trên tinh thần thiên luân lạc ,hơn là những đam mê tứ đổ tường ,mải cho đến thế kỷ nầy , đa số người Á Đông ở tây phương vẩn luôn đề cao lối sống tinh thần , khác với Âu Mỹ đề cao cách sống vật chất .không biết thế hệ sau mình ở đây có còn biết và sống cách của bậc cha mẹ hay không ? khó nói lắm . nhưng vẩn cố gắng thuyết giản mỏi khi có dịp cho con gái được hiểu nhiều về quan niệm sống ,sự khác biệt giữa Âu Á ,thầm hy vọng con gái nhỏ hiểu được phần nào nền giáo dục ,tư tưởng của đông phương là góc rể của cha mẹ luôn muốn gìn giữ , không ngừng mong muốn thế hệ sau luôn học hỏi ,nối tiếp.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen