*** Người Đàn Bà Ăn Chay Trường ***
Ngày là cô thiếu nữ bà theo Việt Minh kháng Pháp , bị lính khố bắt nhốt , bà đẹp đến khiến người đàn ông có quyền lực giao tế thời ấy ,nhỏ hơn bà 1 tuổi đứng ra bảo lảnh về nhà ông , lấy làm vợ , từ đó bà đẻ liên tục cho ông 12 người con ,7 trai 5 gái xếp hàng mỏi năm một đứa , chồng bà thương vợ nhưng tính trăng hoa háo sắc không chừa , cặp bồ đủ hiệu , bà im lặng chịu thiệt thoài sống dưới mái nhà con chung con rơi , ăn chay trường niệm Phật theo ngày tháng với đàn con , đứa con trai thứ 5 bà vừa sinh ra đả mang đi cho chị chồng thứ ba nuôi dưỡng , sau ngày mất nước , bà làm đám tang cho 2 đứa con trai thứ 3 và thứ 6 , Năm 1990 được con trai Út bảo lảnh ra nước ngoài sinh sống , mỏi mùa hè vợ chồng bà cặm cùi trồng rau quả , đậu bí giao cho chợ Á Đông bán, giành dụm tiền hưu trí và tiền thu hoặch rau quả gởi về con gái lớn bên nhà , thay mặt cha mẹ nuôi 3,4, đàn cháu ăn học , đám cháu nội mất cha , mẹ đi lấy chồng khác , đám cháu ngoại bị cha bỏ , con gái nghèo , trong nhà tổ vợ chồng bà để lại nuôi gần 10 đứa lóc nhóc, đến khi các cháu nội ngoại bà thôi học , mọi đứa một hướng đi , bà mệt mỏi với cuộc sống văn minh , trồng trọt ,với những đứa con trai bà ngoài nầy vì chuyện gia đình nối tiếp nhau ly vị vợ , bà bay về quê nhà , muốn an nhàn chờ ngày vĩnh viển ra đi trong căn nhà củ quen thuộc , con gái lớn bà trông đang trông côi và từng thay mặt cha mẹ chăm nom bầy cháu lẩn con chị khôn lớn , về nhà sống bà mỏi ngày một óm ,các con trai bà ở nước ngoài gọi điện về bà không được nghe ,con gái lớn bà bảo bà bị lảng tai , người quen về ghé thăm , bà vẩn nói bà rất khỏe , 2 trong 5 đứa con bà có gởi tiền về nuôi ăn đều đặn , người quen chụp mang hình bà qua cho các con bà xem , thấy bà óm tong teo .má hốp , 2 con mắt thủng xâu , than người da bọc xương , không ngồi vậy nổi chỉ nằm vỏng hay nằm giường , khác hẳn hình dáng những năm bà sống ở bắc Âu , tròn triạ cười nhắm hít mắt lại , thỉnh thoảng căn tròn mắt ra gầy la các con dâu khi theo chồng qua thăm vợ chồng bà , bà thấy trướng mắt ,các con trai bà đều nuông chiều vợ ,không đối xử với vợ như chồng bà đối xữ với bà ………. , sau gần 8 năm trở về sinh sống bên nhà , con gái lớn bà mắc bệnh ung thư gan mất , đứa con gái thứ 9 của bà , ngày xưa vì yêu người là con trong gia đình phía bên kẻ thắng cuộc , lấy làm chồng , bị gia đình quở trách bỏ xứ đi tỉnh xa ăn nên làm ra , lảnh bà về chăm sóc , cho vô nước biển , uốn thuốc bổ chỉ ít ngày sau bà trở nên người da mặt hồng hào . ngồi vậy được , các con bà ở nước ngoài gọi điện về bà nghe được và trả lời , bà nhận được mặt con trên màng điện thoại , từ đầu chí cuối bà không nói sự oan ức đả chịu đựng gần xuốt 8 năm , kể từ ngày bà về lại mái nhà xưa , nhưng các con các cháu bà nhìn thấy hiện tượng trước mắt , ai củng tự hiểu biết con gái lớn bà đả không chi đủ sổ tiền phụ cấp cho bà , không lo cho bà ăn uốn đầy đủ , đến nổi bà không còn sức lực chuyển động hay ngồi lên được .
Hôm làm ma chay con gái lớn bà ,các cháu và các con gái bà nói bà nằm ngủ trong phòng ,không hay biết việc con gái lớn bà đả qua đời , tránh được việc lần thứ 3 bà lâm cảnh tóc bạc khóc người tóc đen ……., trong nhà bổng chốc ồn ào khác thường, đông người ra vào liên tục 2, 3 ngày liền hồi , nhan khối nghi ngút ,có khi trên thật tế bà biết việc gì đang xảy ra , nhưng làm ngơ như người bị mệt mỏi nằm ngủ trong phòng , không hay biết gì hết , tự mình tránh cảnh từ biệt chia ly , khi đả thắm với cảnh đời gieo nhiều hạt giống lành cho con và cháu , đến cuối đời , bà nhận ra toàn là hạt giống lép , không có quả lành , bà nói với cô con dâu út chưa bao giờ cưới , bà thương nhớ những đứa cháu lương thiện sinh trưởng ở ở nước ngoài , nổi niềm tiếc nuối bà bỏ xót không quan tâm khi còn sống ở Châu Âu , không thân thiện nhiều vì cho rằng chúng cháu có đầy đủ cha và mẹ lo lắng . Bây giờ bà 92 tuổi , bắt đầu sống cuộc sống như tiên dưới trần , khổ tận cam lai , tiếp xúc với màn hình điện tử , sống với đứa con gái mà bà từng có khoản cách xa lạ gần 1 phần ba đời bà . Thanh thản kinh kệ , đầy đủ thể chất đạm bạc như đả tu thành chính quả . .
***** Duyên Nợ *****
Chị lấy đứa con trai thứ 5 của bà khi tuổi còn rất trẻ , hai người ở chung trại tỵ nạn chỉ cách nhau một bức tường phòng . Trước khi mất nước nhà chị giàu có , gia đình có 4 người làm ,sau mất nước vẩn giữ lại một bà lo chuyện nấu nướng và dọn dẹp , Chị dụng về mọi mặt , thập niên 80 trại tị nạn chị ở phân chia nhiều thành phần , chị và em gái thuộc vào viện không lớn không nhỏ không cha mẹ , không biết nấu nướng giặc ủi , mọi thứ ngầm theo học người ta , nhưng chị là thành phần khó sai bảo , nên bị đa số người lớn tuổi cùng trại làm đủ thứ khó dể , không cho xài bếp tập thể vì sợ cháy bếp ,không cho xài máy giặc dưới hầm vì sợ hư máy ,những ngày đầu ở trại tị nạn nước Đức ,khó khăn trăm bề , chị còn phải chịu chăm sóc thêm đứa em gái đi vượt biên cùng , không thích ứng nổi với cuộc sống không người làm củng không chịu tập làm gì hết , ngày oán than ,tối khóc nhớ nhà .
Cạnh phòng chị có ông đồng hương tị nạn bị bệnh sốt rét nặng , cuối mùa hạ nằm đắp 5 chiếc mềm củng còn rên lạnh quá các em ơi , 1 bà trong trại quy động phòng ai có 2 cái mềm thì mang qua cho ông một cái đắp thêm lên , chị nhiệt tình mang qua cho mượn chiếc của mình , ( thật tế mùa hạ ngủ không ai cần đắp mềm ) , trong người chị có có máu Hồng Thập Tự và Viện điều dưỡng từng sinh hoạt qua , thấy người ta rên vì bệnh chị thương cảm , lo lắng , sau khi được bệnh viện trị hết cơn sốt rét về , ông cạnh phòng trở thành người luôn giao chỉa khóa phòng giặc cho chị xài trước , chị giặc song mới đến 2 anh em ông xài ( Mỏi phòng thay nhau giữ 1 ngày ), ông kêu em ông tìm đâu ra mang cho 2 chị em chiếc bếp điện 2 mắt , cuối tháng ông thấy đám trẻ mồ côi nam hết tiền nhịn đối ,ra vào các phòng gia đình xin ăn , ông nấu cháu mở cửa phòng cho mọi người vào ăn chùa , có khi lấy cớ mượn tiền chị , mỏi mùa lể ông tổ chức lể Tết , lể Giáng Sinh , Lể Trung Thu , ông vừa đàn vừa hợp ca với các ông có tuổi đời biết hát nhạc vàng cho cả trại già trẽ trai gái hợp lại nghe , tổ chức nấu các món ăn quê hương , rũ nhau đi dạo rừng ,trồng rau ngoài vườn trại , tuy chị nhỏ tuổi , nhưng ỡ VN bị bắt buột có sống qua nhiều gai đoạn tập thể , từ Kinh tế mới Ngả Tư Cây Dương , Hồng Tập tự , Tổ Bạc Hà , Viện Điều dưỡng , biết ông là người có chất đạm như một kho tàng quý báo bên trong với dáng ngoài gầy ốm , chị gạt bỏ hết những người đang đeo đuổi tuổi trên dưới như chị hay lớn hơn chị, chỉ qua lại nói chuyện đi chơi với người đàn ông vừa ốm vừa cao từng mang bệnh sốt rét nầy , và chị lấy làm chồng , trong hoàn cảnh anh và em gái chị bất mãn chị có thai trước đám cưới , không chấp nhận củng không đồng ý
.
Không ai nhắc đến việc chị có con cho cha mẹ bên nhà biết , chị cũng không tự nói , mải sau khi em trai chị vượt biện định cư Canada biết chuyện , viết thư thông báo về nhà cho cha mẹ biết có cháu ngoại gần được 3 tuổi . Đàn bà nào củng mong lấy được chồng có nghề nghiệp cơ sở việc làm vững chắc , có thể trông cậy cuộc sống đảm bảo an toàn , riêng chị biết số chị tuy được sinh ra trong gia đình khá giả ,nhưng là số cực thân , lấy nhau về 2 vợ chồng dóc toàn lực thanh niên ra làm 4 công việc 2 chính 2 phụ cải thiện đời sống tha hương , ngày qua ngày , hoàng thiên không phụ lòng người ,vợ chồng chị sang lại nhà hàng với một giá đắc như bị lừa , việc làm vẩn xuông sẻ ,trôi trải , vài năm sau chủ nhà vở nợ , vợ chồng chị phải mua hết toàn bộ nhà cửa của họ lại , không tự nguyện anh chị vẩn phải làm chủ nhà cho 3 hộ gia đình người Đức thuê ở , có nhà riêng ở trên lầu ,có nhà hàng dưới lầu làm ăn hơn 20 năm mưa nắng sương tuyết đi qua bình an .
Chị tri túc cuộc sống bình dị nơi với gia đình giữa rừng núi thiên nhiên , tưởng
hạnh phúc đả nắm tay vĩnh viển với chị thì cuộc đời tình cảm vợ chồng bị giầy xéo bởi những thứ rác bẩn từ trên mạng ảo quành hành , chỉ
trong một thoáng tình củ không rũ củng nhào vô Wesite của anh , phá vở mái ấm gia đình anh chị sau 27 năm làm vợ chồng
.
Chị khóc như người điên , khi không còn nước mắt thì chị tỉnh thức , nghĩ đến ngày từng mạo hiểm sinh mạng vượt đại
dương , hiểu được thật tế sự đáng và
không đáng giữa duyên nợ đời người , chị
nhớ mẹ chồng kể khi mang thai chồng chị
là thời gian bà đau khổ ghen tuông hết cỡ với người đàn bà khác đang dang díu
với cha chồng , sức khỏe tinh thần má chồng đều không được tốt nên khi sinh đứa con thứ 5 ra ,bà
gởi cho chị chồng thứ ba làm con nuôi lớn đi lính KQ , nhờ vậy đứa con nầy không uốn được rượu như
cha chồng và các anh em ruột , không
thô bạo hung dử , mang tính đa cảm đa tài sống với đời . Chị hiểu tính chồng không bỏ được gia đình vì con chung , củng không dứt được
những cảm giác phiêu diêu mê mẩn của huyền
ảo , nên im lặng chịu đựng gần 8 năm dài sự thao túng đủ mặt những thứ rác bẩn với chồng chị trên mạng , mùa hè năm
nay , bị nhiều việc xảy ra bên nhà tác động , tinh thần chị không giữ được
thăng bằng , một lần chị nói với chồng , đả đến lúc mỏi người nên lựa cho mình một cách sống riêng , thay cho 8 năm nay sống chung vì con
và chữ nghỉa , chị muốn người chồng đa cảm đừng vì chữ nghỉa phí thời gian cuối
đời còn lại , hãy đi tìm cuộc sống cò đam mê , có ảo tượng mơ màng trên mây cho
đúng điệu sống đời đa cảm , thay cho sự trả lời , chồng chị tìm đặc trên mạng nhà nghĩ mát cạnh
bải biển Hòa Lan , đả trả tiền thuê nhà , báo cho chị và con biết đầu mùa thu cả nhà 3 người cùng nhau đi biển nghĩ
.
Chị
nhớ đến thư em trai chị viết cho chị , khuyên chị nghỉ đến trường hợp gương người
cha và em trước khi tự muốn quyết định việc lớn
gì, chị củng nhớ đến 2 câu thơ về Duyên của thầy Thích Tánh Tuệ :
Gặp gỡ trong
đời một chữ duyên , Trân trọng
bên nhau phút hiện tiền . Người đến,
ân cần cho hết dạ , Người về,
thôi vướng bận niềm riêng .
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen