Bóng trúc quét sân trần
chẳng đọng ,
Vầng trăng xuyên biển nước không xao.
Điều chí thiện , long lanh cùng
cái đẹp ,
Mỗi ngày đời , lắng đọng cả trăm năm .
Cuộc đời sóng gió nuôi ta lớn ,
Bao lần đau khổ dạy ta khôn.
Ngày mai chẳng biết ra sao nữa ,
Mà có ra sao cũng chẳng sao.
Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ ,
Thong dong tự tại vậy mà vui.
So với cái mênh mông của
vũ trụ ,
Thì nỗi buồn của ta có ra chi.
Ngước lên cao để thấy mình còn thấp ,
Nhìn xuống thấp để thấy mình chưa cao.
Trần gian mỏng mộng vô thường ,
Đường xa mỏi mệt tôi nhường nhịn tôi.
Ở đời muôn sự của chung ,
Hơn nhau một tiếng anh hùng mà thôi.
Núi là núi, sông là sông ,
Thiền là một tách trà nồng trên tay .
Ngỡ chỉ là một cuộc chơi ,
Ngoái lại sau thấy một trời phù vân.
Ta về nghỉ
lại tình hư ảo ,
Hư ảo không còn chỉ có ta.
Bản lĩnh tài năng nên sự nghiệp ,
Nhân hòa đức độ tạo thành công.
Thiền Ngôn .
Vầng trăng xuyên biển nước không xao.
Mỗi ngày đời , lắng đọng cả trăm năm .
Bao lần đau khổ dạy ta khôn.
Mà có ra sao cũng chẳng sao.
Thong dong tự tại vậy mà vui.
Thì nỗi buồn của ta có ra chi.
Nhìn xuống thấp để thấy mình chưa cao.
Đường xa mỏi mệt tôi nhường nhịn tôi.
Hơn nhau một tiếng anh hùng mà thôi.
Thiền là một tách trà nồng trên tay .
Ngoái lại sau thấy một trời phù vân.
Hư ảo không còn chỉ có ta.
Nhân hòa đức độ tạo thành công.
Thiền Ngôn .
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen