Cho dù thế gian nầy rất
nhiều người theo khoa học thời đại , không tin
có ma quỷ , không tin cuộc đời có quả báo ,không có sự tồn tại của Thánh
Linh , Thần Quỷ , kể cả chồng mình sống
trong ngôi nhà có thờ đầy các bàn thờ Phật , Phật Bà ,Thánh , Thầy , Ông bà Và
Cha của đôi bên , mỏi khi nói đến vấn đề quỷ thần củng hay cải ,
nói là nếu Trời Phật có Linh ,nếu
có quả báo ,thì CS làm bao nhiều điều tội ác cho nhân loại ,họ vẩn ngang nhiên sống phè sống sướng trên
bao nhiêu khổ đau của người bị thống trị
, nếu có quả báo thì chúng nó đả bị quả báo chết hết rồi . Đúng là ai bất
hạnh phải làm người dân sống dưới chế độ CS , tinh thần lẩn thể xác sống
khổ hơn súc vật , nhưng chính họ ,những
người mang giòng máu vô minh phải theo chủ nghỉa CS để tồn tại , tự trong tâm người họ có thật sự sống sướng và phè hay không , chỉ có trong lòng họ tự biết, nếu được cho tự do làm một người bình thường
,sống hạnh phúc khá giả , ,an lạc ,được học hành đàng hoàn ,nhận thức cuộc đời để sống một cách
có giá trị , nếu sinh ra có được
sự lựa chọn , chắc chắn chả có ai muốn đi làm người CS bao giờ . Củng
như bao nhiêu gái điếm , từ cấp hèn đến cấp sang , đều
mang chung cái nghiệp phải làm điếm
, cho dù kẻ có mai mắn được đi làm gái bao cao cấp đến cở nào , củng tự
biết là thân tâm nhơ nhuốt , đang bôi nhọ tổ tiên giòng họ, kéo lê cuộc đời tinh thần dưới đáy địa
ngục cho qua ngày , hay những kẻ thích
đi phá hoại gia đình người khác , vì bất cứ lý do
nào , thì trong cổi tâm củng tự biết
là bị mắc nghiệp chướng từ kiếp trước phải trả , để cả đời bị thiên hạ có quyền chưởi rủa , vẩn
phải tạo thêm nghiệp ác cho đời sau . Đọc
rất nhiều hồ sơ những kẻ cướp hay giết
người ,họ đều có chung khái niệm sau đó ,
là không biết khống chế khi tinh thần lên cơn sát khí , Mình không
tin con người có ăn học bình thường , có
tỉnh thức lại không hiểu nổi mình đang làm gì ,tạo gì ,trừ khi tâm thần họ đả bị
Quỷ Ám .không biết đến sinh mạng đáng quý và giữ gìn cuộc sống được bình an tốt đẹp .
Mình tin trên đời nầy có Trời Đất Thánh
Linh , Ân Quả tuần hoàn và có ma quỷ , tuy không có kinh nghiệm nhiều với cuộc đời muôn mặt ,nhưng từng chuyện từng
chuyện xảy ra xum quanh cho bản thân
gia đình , người thân ,bạn bè quen lân cận
, nối kết lại trước sau 30 mấy năm trôi qua , đều có thể khiến người ta tự nghiền
ngẫm ra , ân quả không phải chỉ tồn tại từ kiếp trước đến
kiếp nầy , hay nặng nghiệp còn phải mang qua kiếp sau , lần lượt hiện thực xảy ra bao nhiêu thế sự trước mặt
từ bao nhiêu năm nay , khiến người ta không thể không tin câu Quả Nhãn
Tiền , Hiện Thời Báo của cổ nhân để lại có linh ứng không sai lời nào.
Từ việc quyên tiền cho ông Kaiser mua
xe Rollator , có dịp nhận xèt ra những
người cùng chung trại năm củ ,ai vô cảm và ai có tấm lòng hoài niệm thời gian
khổ cực với nhau ,bên cạnh còn dư ra được một khoản tiền riêng để ông
Kaiser dành làm tiết kiệm khi nào cần gì thì lấy ra xài , tới lui nhiều lần với ông già ốm yếu mang đủ thứ bệnh sống cô đơn nầy , dần dần phát hiện ra sau
lưng ông là những chuỗi ngày mang nhiều trắc trở bất hạnh từ nghiệp thân tạo ra
bởi cá tính .
Ông từng là nhân viên văn phòng trại tị nạn , giúp nhiều người Việt lo việc giấy tờ hành chính làm giấy bảo lỉnh ,tìm
người thân thất lạc tìm chỗ học v…v cho
nhiều người sống chung trại thuở ban đầu
mới đến Đức , Cho đến 35 năm sau khi phát hiện nhận diện lại được ông , một số
người vẩn mang tấm lòng biết ơn và yêu thương ông như củ , hăng hái đóng góp
,hăng hái đề nghị tổ chức buổi tiệc để có dịp hàn huyên với nhau sau mấy chục năm
cách biệt , riêng chồng thì mỏi tuần một ngày mang thức ăn và cả kết nước
uốn đến cho ông xài ,ông có vấn đề gì cần
thiết hay muốn đi chợ mua thức ăn thì
hôm sau chồng lấy xe chở ông đi hoàn tất
, kể cà con gái nhỏ lâu lâu cuối tuần về thăm nhà ,củng phụ ba hẹn với bạn học
cùng thời trung học đến nhà ông phụ chở rác và sách báo củ chất đầy xe của ba
đến kho rác bỏ giùm , nhưng để tìm ra lý do tại sao ở nước Đức còn có người sống
khổ đến như vậy là cả một đại nan đề, đặc
biệt là người dám mang cùng tên cùng họ với vua Wilhelm Kaiser của nước Đức hơn 100 năm trước ,( Mình không tin người bình thường dám lấy tên vua
đặc cho con ) ông sinh hoạt thiếu thốn mọi
mặt ,nhà cửa sắp sập không ai trong
chính quyền để ý đến , khi hiện tình mỏi tuần chính quyền địa phương đăng đầy
các bài tin trên báo chùa phát cho từng nhà
, kêu gọi dân làng tự nguyện đứng ra giúp đở người tị nạn đang tạm cư trong thị
trấn , phụ chở họ đi khám bệnh , làm dịch
qua Anh ngử hay làm thầy cô giản dạy kèm thêm
tiếng Đức cho họ mau hội nhập xả hội Đức . Qua nhiều lần tiếp xúc để ý tìm hiểu , phát hiện ông Kaiser là người rất tự phụ , tự
cao ,có cá tính nhìn thiên hạkhông bằng
mình ( như tính em gái ), là người không
cần nhìn xuống mặt đất để người ta phải đứng vững để sống còn , hơn 70
năm cuộc đời của ông có lẻ thời gian nhiều nhất là để đọc sách , đủ thứ sách từ
mô hinh xe lửa đến tâm lý học , tranh ảnh thế giới , tập chí bình luận …… vào căn nhà nhỏ hẹp của ông ,sách nhiều đến từ
phòng ngủ , xum quanh giường ngủ , kéo ra để đầy quanh phòng khách ,dọc hành lang ,cầu thang ,nhà bếp
chỗ nào củng chất đầy lên cao không ngăn nấp , không kệ sách phân loại , đa số
là sách quý giá , ông nói chuyện ôn hòa
với vợ chồng mình và vợ chồng Charlotter , nhưng khẩu khí xem thường thế nhân ,
phàm phu tục tử không học cao hiểu rộng
, thái độ đó khiến ông tự cô lập mình sống
trong khốn cùng , không mở miệng hay làm đơn
xin gì với chính quyền địa phương
khi tiền hưu ít ỏi , ,dù đó là quyền lợi
của mỏi một công dân nên làm ,nên xin , đểthiếu
thốn triền miên , tự hủy hoại sức khỏe
mang đủ thứ bệnh tật vào người .
ra đường đi ngả lên ngả xuống ,cả tháng
nay sau khi được chăm sóc trong bệnh viện đầy đủ ,mỏi tuần có chồng đến chở đi siêu thị mua những món ăn ông ưa thích
, tình trạng sức khỏe ông trở lại tốt
dần dần , hôm nay chồng mang cơm xào đến cho ông , về kể mình nghe nhìn ông mập hơn tháng trước nhiều . có thể
khiến một người ốm yếu sắp ngả quỵ ngoài đường một tháng trước , bây giờ đi đứng lại hơi bình thường và mập mạp ra , vợ chồng cảm thấy vui vui và cảm giác hạnh phúc khi mang được
một chút sức khỏe tinh thần đến cho người khốn cùng , dù biết rằng sự khốn cùng
nầy là tự ông muốn có ,tự ông tìm ra .
Nói chuyện hành huyên với chồng thân tình ,
ông kể chồng nghe ở đây ai củng ghét ông
,mong ông mất cho rồi , nhưng mình nghỉ không ai vô cớ đi ghét một người cô đơn như ông ,mà phải do tự ông tạo ấn tượng ra cho người
ta có cảm giác trước , nhớ đến lần ông bị
bắt đi nằm bệnh viện giữa tháng 10 vừa rồi ,đi thăm ông khi trò chuyện vợ chồng
nghe ông thẳng thắng chê người bệnh nằm cùng
phòng là , ông nầy vì sinh ra trong rừng
sâu hẻo lánh khộng thoát ra được cái ngu trời ban , người bệnh khác ngủ ngái như heo ( ông đó là thầy giáo về hưu ) , mình không khỏi ngạc nhiên , vì sao mấy chục năm trước vợ ông phải bõ nhà
đi mất , vì sao trước đây không ai đến gần ông được dù là chỉ để giúp đở hay hỏi hang . Người Đức
lịch sự nhưng tự trọng , tự kỷ luật ý thức cao ,vang tay ra được củng co lại được , ăn ở ngăn nấp sạch sẻ dù học cao hay
học ít , không ai phục người nói suông bằng miệng , học mà không hành để sống vất vả như ông cả một kiếp người , lý
lẽ hay kiến thức không phải để tranh luận bằng miệng , hết thẩy lý lẽ và chân lý
đều có cùng chung một hướng đạo , là người
học đều dụng tâm để làm , học sau đó là
hành , có nói bằng miệng hay đến cở nào
mà trong thật tế lùi lại một chỗ ,không làm được là người có học mà không biết lảnh ngộ . Học
cao hiểu rộng như ông mà tự đài đoạ thân
xác và sinh mạng đến mức nầy thì với mình là đều u mụi ,vô minh chứ không phải uyên bác ,hôm 27 tối ngồi ăn cơm tối chung với vợ chồng Anh Châu ,anh Đông là 2 người
làm chứng nhân theo chồng đến giao tiền
cho ông ký nhận, mình thở dài , nói với mọi người , nếu đọc qua 100 ngàn cuốn sách mà sống cảnh như vậy thật sự không có giá trị cuộc đời chút nào cả ,Charloter nhún vai
,bảo rằng người tự phụ luôn cho mình là đúng , bao giờ biết giá trị hay không
giá trị là nghỉa lý gì. Mình mang mấy bức
hình chồng giữ trong máy chụp hồi còn ở chung trại có
hình ông Kaiser , chồng rửa ra hình mang
cho ông Kaiser làm kỷ niệm chỉ cho Charlotter côi , nói với Charlotter ,có
lẽ ông nầy có bị quỷ ám , nhìn hình từ
lúc ông còn trẻ đả khác hơn người bình
thường , chắc có mang nghiệp vào thân từ kiếp nào ,nên bị đài tự muốn tìm cách sống khổ nhọc như vậy đến hết cuộc đời , vợ chồng mầy ở xa tận Mannheim ,điện thoại hỏi
thăm bằng miệng thôi , còn vợ chồng mình ở gần đây ,tới tới lui lui
chứng kiến ,thật sự bất nhẩn …………..
Dù tính tình ông có kỳ quái thế nào đi
nửa , nhìn ông mang đủ thứ bệnh vào thân , do tự cố chấp , cao ngạo , tự phụ mấy chục năm nay dẫn đến sức khỏe tàn phế , không ai còn nở nói câu nào trách móc ông tại
sao không chiệu đi điều dưỡng ,tại sao không giao nhà cho nhà nước rồi vào nhà
dưỡng lảo sống có người chăm sóc đàng hoàn , người người chỉ thầm thương tiếc cho sức khỏe
đả mất của ông , cá tính của ông , thôi làm được gì lúc nầy cho ông thì làm , sau
nầy ông mất đi ,giữ lại một kỷ niệm như học
được một bài học quý giá ngoài đời . Hiều thêm có một nghiệp quả thích tự tìm ,
tự tạo ,không có hại đến ai , làm khổ ai , chỉ có hại cho bản thân mình ,huỷ hoại tự mình .
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen