Trong mùa lể Giáng Sinh , cuộc sống nhà hàng ngày ngày bận rộn với những buổi tiệc mừng cuối năm , tiệc hợp mặt , tiệc sinh nhật, còn phải
chuẩn bị dự trữ nhiều thứ để bán những
ngày đại lể , công việc chiếm mất thời
giang mỏi ngày , được ăn chiếc bánh từ cháu
ngoại 2 tuổi Mila nắn cắt , là niềm hạnh
phúc nhất của tinh thần .
Trưa chủ nhật con gái lớn đến
phụ buổi tiệc lớn sinh nhật 81 tuổi ông reinhard , mang một keo bánh đến cho mẹ , nói với mình tự tay Mila nắn cắt cho mẹ nướng , tối lên côi hình trong Email con gởi , nhìn hình
cháu mặt mài đầy bột ngôì cạnh chiếc bàn học làm bánh mùa lể , niền vui không
thể tả hết được , mau thật , mới 2 tháng
trước làm sinh nhật 2 tuổi , 3 bà cháu
dẫn nhau ra tiệm bánh đặc bánh sinh nhật
,hôm nay được ăn bánh của cháu ngoại nắn
, Đấng thiên liên thật sự rất ưu đãi mình , đời tuy
có nhiều việc bất như ý mình không muốn , lại luôn xảy ra làm rối loạn cuộc sống tinh
thần vợ chồng hằng ngày , nhưng ngược
lại củng mang lại những niềm vui cảnh Thiên
Luân Lạc „ không phải gia đình nào củng được
có .
Viết thư trả lời con gái , ngày xưa lúc sinh con ra nhà mình nghèo quá ,cha mẹ phải luôn luôn lo
chăm chỉ làm ,làm việc chính việc phụ để có đủ tiền vốn làm ăn ,chưa bao giờ mẽ
có dịp rảnh rang ngồi làm bánh với con ,mỏi
dịp cuối tuần hay lể lộc sinh nhật đều
đi mua của tiệm , khi con lớn học song đi làm ra ở riêng ,thì mỏi cuối tuần đều nướng bánh ngon cho mẹ ăn , hôm
nay mẹ còn được ăn bánh của cháu ngoại
tự tay cắt nắn phụ con làm ra , niềm vui nầy thật mỏi ngày phải cảm ơn Trời Phật . Cảm ơn con và thương cháu ngoại quá .
Mình
củng rất nhớ mẹ , bây giờ mẹ đả thành bà cố rồi , vì tuổi tác không thể đi du
lịch nửa , cuối năm ai củng nhớ nhau
vì tình thân xa cách , dù sinh sống ở đây đả 35 năm , vẩn luôn nhớ
đến căn nhà sống thời niên thiếu ,ngôi trường tư thục KT
đẹp khang trang mình đả đi từ tiểu học đến trung học bị đứt đoạn , nhớ Mẹ là người khéo tay làm ra nhiều loại bánh không ai chê vào đâu được , nhất là bánh dầu nhân đậu xanh nổi tiếng với họ hàng cách pha bột , chiên lên
vừa dẻo vừa dòn , Lần đầu mẹ sang Pháp thăm anh Hai , ghé qua Đức ở với con gái , chiệu khó dạy cho mình làm bánh bò và banh dầu chiên ,công thức của mẹ nói bằng miệng ,tay pha bột nhắm chừng , mình học kiểu gia truyền không có phân lượng củng
làm ra được 2 thứ bánh thích ăn nhất từ
mẹ ,được Dung vợ anh Chí ở Pháp và Dung em
dâu hờ khen quá khen , mẹ là người chịu
khó vì các con ,mỏi khi có đứa con nào về thăm nhà , còn đang trên phi cơ hay ở Phi trường chờ chuyến bay , ở
nhà mẹ đả lo làm bánh sẵn , bánh bao
ngọt bánh dầu mẹ làm một lần mấy chục cái , để đầy bàn phòng bếp , chờ con
vừa ra khỏi phi trường Tân Sơn
Nhất lên xe đang trên đường về nhà , là lấy từ trong giỏ hợp ra đưa cho con ăn , đứa con nào
củng già 40 gần 50
tuổi hết rồi , nhưng mẹ vẩn
còn côi nhỏ như ngày xưa còn đi học . ai
định đi đâu chơi với bạn bè mẹ củng nói muốn đi
theo ,sợ con bị người ta lừa gạt tiền hay mất ví . Hôm đầu
tháng em trai Út vì tránh mấy con chó
cưng của em Ngọc nuôi , té cầu thang
chảy máu đầu bị mai mấy mủi , gẩy răng ,mẹ khóc với em Trinh và em Ken nhiều
đến các con ai củng rụng rời tinh
thần , đau lòng tình thân xa cách . Ngày xưa vì em Út cha mẹ
từ chối phái đoàn phỏng dấn được đi định cư Canada , bây giờ ba mất , mẹ và em
nương tực tinh thần trong cuộc sống hằng ngày , diễn cảnh tương lai tuy củng
từng xấp xếp theo ý mẹ , nhưng chưa biết
đến chừng ấy ra sao hay sẻ như thế nào , mình chỉ
tự tin như lời ngày xưa ba hay nói với các con , Thuyền
Đến Đầu Cầu Tự Nhiên Thẳng .
Ngày xưa những đứa con của ba mẹ khi xa nhà
bỏ xứ , củng chưa có ai được trang bị cho kinh nghiệm hành trình cuộc sống ngoài đời ,ngày nay
ai ai củng đứng vững trên xả hội các nước , nhìn lên tuy không bằng nhiều vip bự , nhìn xuống thì quá thừa đếm
không hết , sống không làm chuyện ác , không
mất mặt tổ tiên , đả làm được như ý nguyện của ba mong muốn lúc cho con cái xa
nhà , những đứa con tuy sống ở xa , mỏi ngày đều nhớ
ơn cha mẹ , mỏi ngày đềuTri ơn cuộc đời
, Tri ơn Thiên Địa .
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen