Dienstag, 12. Februar 2013

13-2-2013 Xuân Nơi Băng Giá





  Ba ngày tết củng qua đi rất mau , tâm tư còn lại là nghe những bản nhạc xuân ,đọc những  bài viết về xuân   , côi lại những  Email của bạc  bè và bạn  học  cùng lớp gởi chúc tụng nhau  hai  ngày đầu năm  , những bạn ở VN  thật sướng , Xuân đến thật sự với mùa có hoa mai ,pháo Tết  ,còn  có buổi hợp  mặt   ăn Tân Niên với nhau cùng các thầy cô  giáo ,một bạn ở VN gởi cho nhiều bắc ảnh   chương trình buổi văn nghệ  ,  Sư tỷ QML  nay đả là  hiệu trưởng của trường , thay mặt lên nói lời  chúc xuân với kiều bào , các em nhỏ vũ điệu Ấn Độ và 5 con Lân cùng lúc múa trên khán đài ,  côi  thư rồi đọc lại bài  viết  " Tết nhớ nhà " của ông TG 72A   , lòng không còn hứng chí  ngồi xem quẻ tư vi đầu năm cho mọi người thân trong nhà ,mới biết nổi nhớ nhà đôi  khi có thể khiến một người bình thường biến thành  thất hồn lạc phách  ,băng hoại cả một khoản thời giang trong miên mang nổi nhớ . tư tưởng có thể  theo hồn lạc  về  một thế giới của quá khứ  xa xưa , về với kỷ niệm một thời từng sống qua ,như xa lắm lại thật rỏ  ràng trong tâm trí hiện tại .




   Tác giả bài "Tết nhớ nhà " tả những kỷ niệm của bản thân  xum quanh  thành phố là nơi mình được sinh ra và lớn lên ,đọc lên quá  quen thuộc đến đau cả tâm gan  , mỏi con đường mỏi khúc sông được tả ,hầu như hàng ngày mình phải đi hai ,ba bận , nhà là nơi sinh ra ,có kỷ niệm thời thơ ấu với cha mẹ cùng chung sinh hoạt  , không ai quên được ,củng không ai xa nhà rồi nhớ đến lại không đau ,cho dù bây giờ ở xứ lạ có 3,4,5 cái nhà ,vẩn như nhà của thiên hạ , tại vì ở không hết ,phải cho người ta mướn , trong không giang mình ở tuy rộng lớn ,dư  phòng trống dùng cho mỏi người một phòng làm việc ,nhưng không có dấu vết kỷ niệm của cha  mẹ  để lại , không có cảnh  cả nhà ngồi quanh  bàn cơm  ăn thật ngon ,có lời giản dạy của ba trước và sau giờ ăn , dù  mẹ từng  sống du lịch ở đây qua.củng làm qua bánh nầy bánh nọ ở đây cho mình ăn  ,  nhưng khi mẹ về rồi thì nhà ỏ đây củng như mọi khi rất bình thường ,là nơi nghỉ ngơi và làm việc trong cuộc sống .


         Sống xa nhà  32 năm ,cứ tưởng mình đả kiên cường lắm ,mỏi năm đến giờ giao thừa  bàn thờ nào củng cúng nhiều  trái  Lychee , tự thầm  nhắc nhở  mọi việc phải luôn dùng lý chí  trên hết ,chi ra  phải có lợi , ngoài trừ việc làm từ thiện ,nhưng  khi người ta chi nổi nhớ ,thu lại chỉ có được niềm đau .Nổi nhớ thật giống như cảnh băng tuyết ngoài trời , ở trong nhà ấm nhìn  ra   đẹp  long lanh ,đẹp tinh khiết ,đẹp  mộng mơ , khi  thật tế lấy thân trần ra đứng cạnh  cảnh đẹp tuyệt  vời như ảo mộng trong băng giá , sẻ tự  thấu nhận được cảm giác lạnh đau buốt từ từ đi   vào đến tận xương tủy , tê liệt cả thần kinh . những đêm ngồi nhớ nhà cảm giác  rất mệt , mệt hơn làm việc xuốt ngày không được nghỉ , từng  thán phục ba  đả dạy các con câu nói rất chí lý ,lấy bi thương  trở thành kiên cường ,lấy  buồn khổ hóa thành sức mạnh , con của ba sinh ra không phải để   đa sầu đa cảm ,oán trời  than  đất  ,mà là để khám phá cuộc đời ,xây giựng sự nghiệp ,  đả  có lúc mình  tự hỏi ,có khi nào ba củng buồn  mỏi khi ngồi đọc thư các con dù đang rất tiến đạt , tương lai  vô lượng  nhưng cha con đả   vì hoàn  cảnh phải chia xa , sống  mỏi người một nước ? rồi tự trả lời chắc  chắn  có lúc  ba  buồn lắm , nhưng ba là  người  lý trí ,chắc  chắn mỏi  lần buồn , ba sẻ lấy  luật bù trừ ra tính cái lợi của sống cách xa và cái hại của cảnh sống gần gủi ,   rồi nhất định ba vẩn cảm thấy vui mừng  mãn nguyện  khi các con  của ba  đều nên thân ,nên người  dù  phải sống xa nhà quá nửa vòng trái đất  .    Củng có lúc mình nhớ nhà  ,nhớ lung tung   , ngồi khóc ở một  góc nhà nơi lúc không ai trông thấy  , khóc đả rồi lau khô nước mắt , tự an ủi lại mình ,  phải đi  tiếp   con đường vận mệnh  đả giành sẵn cho  mình đi ,    Trời Đất vẩn           rất ưu  ái  đối với cả nhà mình , nên không  tự hành hạ tinh thần bởi  những chuyện đả qua rồi hay chuyện không  đáng  , có  câu nói rất hay trong đoạn văn  nào mình vẩn luôn nhớ , đó  là . " Đến một lúc , Chúng ta bổng thấu hiểu quy luật của đất trời ,không có gì là trường tồn bất biến , Ngược lại ,chính nhờ biến đổi mà chúng ta có được những điều mới mẻ tinh khôi . "
          Tết tha hương khiến ai củng nhớ nhà , nênTết   ở xứ người luôn là những cái Têt đặc biệt , đặc biệt  cho mỏi  người tùy vào hoàn cảnh   mọi người đang sinh sống  . không có mai đào Tết vẩn đến  ,không có pháo hoa Tết vẩn là Tết .Tết đến với mọi người  biết đến Tết dù ở tận rừng  xâu núi cao  .




Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen