Tháng 7 âm lịch năm nay được bắt đầu từ trong giữa tháng 8 đến giữa tháng 9 dương lịch , thời tiết khắc khe ,có lúc nóng đến gần 40 độ , người lớn tuổi thở không đều đặng ,hôm qua cả ngày không thấy nắng , vùng cao nguyên phía nam có nơi tự nhiên xuống tuyết gần 5 phân , ngày mai thời tiết lại nóng lên 25 độ như mùa hè , đả bắt đầu sang mùa thu rồi , ngoài vườn nhiều lá nho lấm tấm bị lan màu vàng đỏ , trời mùa thu nắng đẹp như mùa hè , thế sự lại không đẹp như tiết giao mùa , có những đêm đâu đó trên nước Đức những tòa nhà lớn nhỏ cho người tị nạn tá túc bị bóc lửa cháy đỏ rực trời , xảy ra gần nhất là tp nơi em gái đang ở , tăng thêm độ nóng cho thời cuộc xả hội đang lên cơn sốt về làn sống vạn vạn người liều chết di tản sang Châu Âu , Những giọt mưa thu không đủ thấm ướt nền đường qua mấy tháng hè bị nắng nóng phơi khô cằn , thiên nhiên củng như đang bị bệnh nóng lạnh , kéo theo kinh tế thế giới đang bị xoáy trong thị trường chứng khoán tuột dốc thảm thương , nhìn thế sự biến chuyển theo cơn lốc thị trường chứng khoán , chính sự đa màu , những nơi có nội chiến khóc liệt , hay thời tiếc khắc nghiệt nơi các thanh phố lớn ở Châu Âu , Miền Tây nước Mỹ , mình được sống thanh tịnh lặng yên trên núi cao như bây giờ , không bị ảnh hưởng nhiều theo thế sự , củng không bị vướn mắc vào cơn xoáy tài chánh thất thoát nền chứng khoán , cuộc đời không biến thiên , thật sự là điều phúc đức và mai mắn , càng biết ơn Trời Đất đả sắp sếp cho cuộc đời mình sống ẩn cư trên vùng cao nguyên trung phần nầy từ 23 năm nay , ngày ngày sống với công việc làm ăn và thiên nhiên mộc mạc , không cần đua đồi so đo phú quý giàu sang , không cần có những thú say mê chợt đến chợt đi , không cần những phút suy tư trắc ẩn về những quá khứ đả qua , giống như câu nói của người nào đả viết trên net được vạn vạn người hưởng ứng khắc tâm ," Tạ Ơn Đời Mỏi Sáng Mai Thức Giấc ,Ta Còn Có Được Ngày Đẹp Sống Bình Yên ."
Mình luôn tin trên đời nầy có Thánh , có Thần ,Có Phật ,có Trời cao bao phủ nhân gian , cuộc đời nào củng có Ân Quả , Nghiệp Báo ,có Túc Mạng và Đinh Mệnh , Phần Số , đọc rất nhiều sách phong thủy đều viết , " Đức Thắng Tài , Sinh Tử Có Mạng ,Phú Quý Tại Thiên ," Là Phúc Là Họa ,Tùy Duyên Tùy Phận , tuy chưa phải là người có đủ kinh nghệm đời để viết ra những lời có căn cứ trong cuộc sống tiếp nối, nhưng thầm quan sát nhìn cuộc sống những người thân hay biết quá rỏ mà không muốn quen , xảy ra trong phạm vi xum quanh mình, của bản thân và nhiều người hàng xóm , củng thấy rỏ cuộc đời vốn gắn liền chặt chẻ với tạo quá trước sau . Hiểu được , nên tập tỉnh lặng không muốn gây thêm nghiệp nối tiếp , biết được , nên tránh xa mọi tranh chấp ,gian trá thuộc loài tiểu nhân , họ tị tiện đốn mạc hèn hạ , nhưng mình không cần phải hạ thấp mất giá trị bản thân để ứng phó , khỏi mất thời gian về hạng vô tích sự , cuộc sống nhờ có những đều khả ố , nên từng bước học biết tỉnh lặng , hiểu đến mức , " Thấy Như Không Thấy , Biết Củng Như Không Biết " để tránh xa nghiệp chướng và tổn thương không cần thiết , học biết mang hồn và tâm hướng về cõi Tịnh . nói theo lối gian hồ thì là hồn ai nấy giữ , thân ai nấy nhờ . Là của mình đố ai đến lấy đi được , không phải là của mình thì có trăm phương ngàn kế mưu đoạt củng chỉ như nước đổ xa mạc , giành tro trong gió , huốn hồ chi , thế gian nầy còn có huyền cơ trợ giúp cho người biết dưỡng tính ,tu tâm , có thể xoay ngược thế cờ trả mọi thứ ác lại cho kẻ Ác Tâm Ác Báo , Gieo Gì Hưởng Nấy .
Tháng 9 nầy , đúng 6 năm gặp tai họa gia đình bị tới 2 con quỷ cái già ám chồng trên website HQPD , kẻ giang lạy kể lể thêu dệt nổi khổ ấp ủ tình xưa đồi nối lại , kẻ giang manh thừa nước đục tự khuyết mải làm cố vấn tình cảm gia đình với chồng , thả mồi bắt bóng mong đổi kiểu sống khác , 2 con quỷ già đội lớp da người cùng nhau xúm lại điều kiển tinh thần đa cảm của chồng liên tục từ 6 năm nay , làm hết trò nầy đến trò khác , 6 năm làm kẻ hạ lưu đi phá hoại gia đình người đời trên mạng ảo , 72 tháng thời gian chắc củng chỉ có được những bản nhạc tình quê hương trữ tình trên mạng hay vài câu chuyện đọc trên MP3 để nghe , tự đổi lấy tiếng thúi tên hủi về sống với cuối đời , bài học nầy chắc là khó ăn khó nuốt lắm , có một điều rất hay nếu ai biết quẻ tính bằng số , sẻ côi ra được , ai mưu sự hay làm ăn , thời gian qua 6 năm vẩn không đạt được một chút tiến chuyển nào ,thì mọi toan tính sẻ trở thành bọt biển ,vĩnh viển tiêu tan ,mình chưa từng có hứng thú đi giành giựt thứ tình cảm đả không thuộc về của mình , củng không năng nỉ chồng ở lại bên cạnh , nếu chồng quyết tâm đi tìm hạnh phúc ảo ảnh có được từ trên mạng , mọi bước đường mình đi thuận theo Duyên và Nghiệp , nghe theo phần số Trời định , sau 6 năm , thu hoặch được kinh nghiệm phong phú làm người , kiến thức Trung Y , thuộc thêm rất nhiều Thiền Ngôn , lúc đêm vắng còn nghe hiểu được và thưởng thức được nhiều bài hát mang âm hưởng đặc biệt của những người không phải ca sỉ chuyên nghiệp , lại có thể hát ra giọng hát khiến hồn người nghe lạc vào cảnh từ của nhạc , giọng hát ca sỉ Đan Nguyên có êm ấm nổi tiếng cỡ nào vẩn chưa đạt được như cảnh giới của mấy ông hát cho nhau nghe trên trang Website HQPD , nghỉ kỷ lại , thật có lòng cảm ơn mọi việc đả xảy ra trong 6 năm nay ,6 năm gia đình tuy bị nứt mà vẩn chưa chịu bể , bản thân ngược lại về phần kiến thức ,cá tính và tinh thần thu hoặch nhiều hơn 29 năm sống xa xứ trước đó gấp 5,6 lần phong phú , không có đau thương xảy ra cho bản thân , thì biết gì về cảm giác lúc nghe nhạc hay lúc vui mừng , không có 6 năm nầy thì làm gì biết đến ý trong thơ của thầy Thích Tánh Tuệ , làm sao biết được phút tỉnh lặng là thời gian đẹp nhất của một ngày ? mỏi ngày ngoại Tạ Ơn Trời đả luôn diều dắt mình trên đường làm người , củng nên cảm ơn 2 bà quỷ già thất đức kia ,đả mở rộng nhãn quan cho mình có thêm một con mắt sáng nhìn từ tâm hồn , xem đường đời bằng phương hướng Lập Thể .
*****************************************
Chiếc đàn Piano cổ kính đi làm công việc quần chúng .
Hai tuần trước , vợ chồng Renate và 3 người bạn đến chở chiếc đàn Piano của con gái nhỏ đến SV halle ,như đả ngỏ lời mượn trước đó 1 thang , chuẩn bị cho 2 buổi diễn kịch đầu tháng 11 gây quỹ hội , Chiếc đàn cổ Piano nầy đả ở trong nhà mình gần 20 năm , nặng hơn 300 kg , tháng 9 nầy được di chuyển bằng xe của hãng bán vật tư xây dựng Zeiss từ nhà hàng đến tầng 1 của SV ngoại ô thị trấn , 6 ông Đức to tường khiên lên kháng đài , tối hôm đó sau khi tập vợt kịch về , bà ghé nhà hàng hỏi mình tại sao hai bên quay tay 2 chiếc đầu sư tử trạm khắc bằng đồng vàng của chiếc đàn có thắt hai sợ chỉ màu trên đó , Mình giả thích vì đó là chiếc đàn cổ ,người làm ra chắc đả quá thành thiên cổ từ lâu rồi ,thắt 2 sợ chỉ màu lên là trừ tà , ngăn ngừa họ có muốn về thăm báo vật tự tay họ làm ra củng không có lối về ,đặc biệt tháng nầy là tháng 7 âm của người Á Đông ,theo tập tục hồn ma được đi khắp dương trần , Mình hù dởn bà nhớ nửa đêm đừng ra đường nghe không ,vợ chồng bà không tin có chuyện mở cửa âm phủ của người Á Đông , bà nói mượn làm sao thì để y như vậy , gần ngày diễn sẻ mang tặng vợ chồng 2 vé vào cửa côi kịch miễn phí của nhóm hội viên SV diễn , tập tục nầy đả được duy trì trên 20 năm rồi ,qua tháng 11 hội sẻ chở chiếc đàn về nhà hàng để lại chỗ củ .
**********************************
Tử Tế Cuối Đời
Chiều thứ ba nghỉ , sau khi ghé tiệm chỉ Thủy mua bánh chưng và bánh Trung Thu , vợ chồng láy xe lên đỉnh núi Heidelberg ,nơi có các trung tâm phục hồi chức năng lộng lẩy như khách sạn 4 sao thăm anh Châu . Anh Châu lên đây điều dưỡng và trị liệu tiếp hồi tuần trước , mấy tòa nhà lớn 3 tầng kéo dài hình chữ giếng tọa lạc trên đỉnh núi , xum quanh là rừng thiên nhiên , có trạm xe bus , mỏi bệnh nhân ở riêng một phòng có bang công riêng , TV và internet trong phòng , ngoài bang công có ghế nằm dài phơi nắng , đủ các trò tiêu khiển như đánh minigold ,công viên dả ngoạn , bơi lội ,phòng đọc sách ,v...v., hàng tuần thứ bảy chủ nhật có xe bus tổ chức đi xuống phố cổ hay lâu đài Heidelberg , mang bánh Trung Thu và trái Giải lên tặng anh Châu ,thấy thần sắc anh khá hơn lúc ở nhà ,anh kể lần đi điều dưỡng nầy chi phí trả không phải do bảo hiểm sức khỏe bệnh tật như người thường , mà do quỷ tiền hưu trí đài thọ , nghe song thấy lòng trùng xuống , nhớ lại khoản thời gian 9 năm học và làm trong hãng bào chế thuốc tây Boeringer trước 23 năm làm nhà hàng ,có ông Chef NuBer củng bị bệnh ung thư ác tính , lúc khám ra thì đả lan gần hết 2 lá phổi ,nên bệnh viện không có trị liệu tích cực , không làm phẩu thuật lớn cho ông trước khi mất đở phải chịu nhiều thứ đau thêm , hãng đả đề nghị bộ phận bảo hiểm sức khỏe cho ông đi nghỉ dưỡng 6 tuần , bảo hiểm sức khỏe từ chối với lý do là ông không thể phục hồi chức năng lại như người thường mà đang chờ chết , sau cùng quỷ hưu trí đồng ý đài thọ cho ông đi dưỡng bệnh ở trung tâm phục hồi chức năng như tình trạng anh Châu bây giờ , sau khi trở về nhà một thời gian ngắn ,ông mất . Nhìn anh Châu nói chuyện hơi thở ngắn , đứt đoạn , mặt mài xanh xạm ,tóc bạt cúng , cùng với chồng hai người là bạn từ lúc còn nhỏ , anh Châu chỉ lớn hơn chồng mấy tuổi thôi mà bây giờ ốm rút cong người , đứng bên cạnh thấp hơn vai chồng quá nhiều so với trước kia hai người chỉ xê xích nhau 2, 3 phân , đi song song dạo trên triền đồi của trung tâm , trông như hai chú cháu , bác cháu ,cảm xúc làm sao , ba và cha chồng cho đến ngày lìa khỏi dương trần đều thọ trên 80 tuổi , củng chưa thấy ai bị rút laai5 người như cảnh anh Châu mình đang chứng kiến trước mặt . Anh như những bà già khách Đức mình quen thân nằm trong viện dưỡng lão chờ ngày đi mà mình đả có nhiều lần thăm viếng và chứng kiến , thân người càng ngày càng nhỏ lại ,nói chuyện tiếng được tiếng mất .Mình uất nghẹn khi thấy anh đi một chút thì nghỉ ,kể một chút thì ngừng , tháng 2 năm 2014 ,khi chồng được chuyển từ phòng hồi sinh ra tầng 1 dưỡng bệnh ,anh đả khỏe mạnh dìu chồng đi từng bước vào phòng vệ sinh ,hình ảnh đó với ngày hôm nay thật cách xa như cảnh vật mùa hè và cuối thu ,không làm sao tưởng tượng nổi ,làm gan hỏi anh Bác sỉ có nói cắt sạch ung thư trong người anh ra hết không ,anh trả lời ,không thể cắt sạch được vì rể ra đến gần tim ,nên bây giờ vẩn còn có khi bị ngộp thở không ra .
Đời người có những chuyện buồn thật bất công mà không biết do mình tự lựa chọn hay do hoàn cảnh ,phần số tạo nên , 35 năm trước khi sống chung trong trại tị nạn , anh Châu là người trong nhóm lớn tuổi của chồng , khó tính , đàng hoàn , phòng anh đối diện cạnh cầu thang xuống tầng chệt để ra cửa hong nhà trại , cạnh phòng wc , phòng tấm và nhà bếp chung , hai chị em sáng nào củng thức sớm ra làm vệ sinh cá nhân và chạy thang lầu thật lẹ kịp chuyến táu đi Frankfurt để vào lớp học , phát ra những tiếng động khi anh còn đang ngủ , phải giựt mình thức giấc , khó ngủ trở lại được , nên lúc đầu bị anh đến góp ý kiến hoài , thấy tính hình chạy nhẩy của mình không sửa đổi được ,không biết tại sao phòng WC cạnh phòng ngủ anh sau đó bị đóng đinh trên dáng kính lại không mở cửa được nửa , từ đó phải vào tuốt trong xài cái trong phòng tấm , và kính chi diễn chi ,xem anh như người kỳ thị chủng tộc vì hai chị em có màu người Hoa ,đến vài năm sau anh lấy chị Charlotter , mình mới bắt đầu thân lại với gia đình anh ,vì anh Châu và chồng là bạn học cùng quê cùng lớn lên , cùng đi chung chuyến tàu ,chồng vì những người bạn nầy mà bỏ lở cơ hội đi Mỹ định cư , hai gia đình có sự thăm viếng nhau thường xuyên , Charlotter thì tốt tính dạy mình đủ thứ việc của xả hội Đức .
Càng lớn tuổi ,càng thấy nể tính anh trong thói quen cuộc sống như khổ hạnh , khi nhà ở tp lớn Mannheim ,vợ chồng anh không côi TV ,không xài internet , không đi ăn nhà hàng , không ăn món ngon vật lạ ,( có lần vợ chồng mang 10 trứng hột vịt lộn xuống định kêu anh luột lên ăn ,bị anh dấu mất ,nấu khoai tây cho ăn thế ) , không dính dáng đến nữ trang đồ đẹp , sống ở Đức trung thành với đất nước đang sống , chưa bao giờ ra khỏi nước Đức đi chơi các xứ Châu Âu khác như vợ chồng mình ,chỉ đi nghỉ ngoài biển bắc vì con anh có dị ứng da , người sống đơn giản vẩn nuôi ra con thi đậu bác sỉ , đứa thứ hai đang học đại học cơ khí , bao nhiêu người khác nhậu nhẹt ,hút thuốc như nghiện vẩn mạnh khỏe phá phách , còn anh là người tốt thì hình như trời không cho anh hưởng một chút gì là hưởng thụ về già ,hưởng thụ tinh thần ,hưởng thụ trí tuệ tân tiến ..........................
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen