Dienstag, 11. Juni 2013

11-6-2013 Qua Cơn Mê

                         
                                       

          Chiều thứ bảy hẹn mấy cô bạn gái tí nị của mình ở gần nhà đến  uốn trà Taro và trà  kokonus , sáng đi chợ với chồng mua thêm một ổ bánh  Pháp về đãi các bạn nhỏ ,chồng ngạc nhiên khi mình  có cái hẹn thật kỳ lạ ,  uốn trà với các cô bé  nhỏ  8,9, tuổi ở vườn nho  nhà hàng , mình chỉ  nói là thôi kệ , tốn tiền mất một khoản  thời gian  để có những giây phút thuần khiết vui vẻ với  trẻ em , xua đi các nôi buồn vốn từ không có lại tưởng như  đả có , đả khổ và phải  khóc thầm bao nhiêu lần trong đêm vắng , một mình từng khờ khạo ngồi ngoài vườn bier chịu lạnh như tự hành xác , đến nửa tháng trước thì sự việc như được ánh sáng mặt trời soi sáng mọi sự thật , củng là lúc   thân tâm lại một lần chịu đựng thứ thách khắc khe  của tinh thần  bị người thân   nói dối ,tổn thương . 

 

            Mệt mỏi ,thất vọng và đau nhức từng hệ thần kinh trong người , khi biết được người lừa gạt mình , thưởng thức hay cười thầm từng sự mệt mỏi cố gắng của mình lại là người có cùng giòng máu chung trong người ,cùng một cha một mẹ sinh ra , cùng được nuôi dưỡng giáo dục  lớn lên trong  một hoàn cảnh  gia đình . Phải , hai tuần nay mình thật đau khổ , củng giống như sáu tháng trước được tin em gái bị bệnh ung thư ngực ,đả mổ song không chịu uốn thuốc trị liệu hóa học tiếp tục vậy , mỏi buổi tối  sau công việc hay ngồi lại một mình dưới nhà hàng ngẫm nghỉ ,khóc thầm , nhớ nhà , nhớ tuổi thơ  ,tìm hiểu mải cả họ tộc ai củng sống thọ ,chưa có người nào bị mắc bệnh ung thư .  Đến tự khắc chế nổi buồn cố gắng  can đảm khuyên em Trinh sống lạc quan  , bao dung ,  mỏi tuần hai đêm qua làm Akupressur toàn thân cho em được máu chuyển điều độ , chỉ mong sao sức khỏe em Trinh có thể cường tráng mau lẹ , có thể chống trội thắng lại được bệnh đang mang , mỏi thứ ba đi chợ , luôn  mang về  Tàu phù , những thực phẩm làm ra từ đậu hay kem đậu đỏ cho em  ăn ,biết các thứ đậu đều chứa chất đề khán  mạnh chống  lại sự  phat triển của ung thư . trưa thứ sáu nấu canh ,hay xào nuôi cho thật nhiều cải bông ,cải trắng dù bận đến cở nào ,củng cố găng nhín thời gian ra để hy vọng ăn uốn dinh dưỡng sẻ mang kết quả tốt hơn là chỉ uốn dấm táo trị liệu như em  nói .

            

            Có những buổi trưa nghỉ không ở nhà ngủ trưa ,qua thăm em cùng nói chuyện nhà , có khi phải  ngồi nghe em kể khổ ,chưởi bới  nhà chồng từ má  chồng  ,hai chị chồng đến hai anh rể chồng  2 tiếng đồng hồ , mình củng mang kinh nghiệm  bản thân ra nói  cho em biết , lở bất hạnh có má chồng bênh vực con ,thương con như kiểu hoàn cảnh mấy chị em dâu đả ly vị hết của nhà chồng ra khuyên em , so vơi người VN , mẹ chồng Đức của em là loại dể dải  dể chịu hơn nhà mình nhiều lắm , khuyên em nên kính lảo thì đắc thọ như trong sách luôn  dạy , có khi em bực lên nói hổn tầm bậy tầm bạ khiến mình phải lo sợ , không biết tinh thần có bị máu ung thư làm cho hư hại không , Củng có lúc thấy em nấu chè cho mình ăn ,làm bì chay cho cả hai nhà  ,gởi thêm cho anh em Cha Hải , nói nhiều đến vận mệnh mỏi người , vừa nói vừa tự đấm ngực liên hồi , em nói trong  người không được  khỏe , đau nhức tùm lum , có hôm gọi điện kêu qua , tặng mình đôi giầy da đắc tiền , chiếc quần lụa model  trên rộng dưới ống chân túm lại  kiểu Ấn Độ , áo khoác mỏng cho mùa hè , chiếc vòng  đeo tay thời trang ,đôi bông tai mua  mang từ VN qua ,Mỏi lần nhận từng món , trong  thâm tâm  lo sợ như đang nhận những vật để kỷ niệm về sau ....................em củng than rất buồn , nói nếu như mầy  có chuyển gì  còn để lại cho hai con gái nhà cửa gia sản có sẵn ở  trước mặt ,còn em có ra đi thì đứa con trai chưa có nhà riêng ,còn nhà chồng thì chưa chắc là được trọn vẹn v...v , mỏi lần nghe  là có  những buổi tối ngồi một mình  ngoài vườn  nghỉ ngợi  tình đời , siêu lòng , lên lầu đứng trước bàn hờ ba cầu nguyện mà nói trong nước mắt , "" Ba ơi !  Nếu lần nầy con ký tên chịu đồng ý cho mẹ bán căn nhà lớn tổ nghiệp của ba ,không phải vì ham số tiền của phần mình được chia ra .mà chỉ vì muốn toại nguyện cho em Trinh trong lúc tinh thần đang quá xuống dốc được phấn chấn trở lại ,mai ra vì có trong tay phần tiền nhà và phần tiết kiệm từ trước đến nay ,em có kế hoặc mới với con trai thì sinh  lực sẻ mạnh hơn ." 


                

               

         Mỗi lần nói với bàn thờ Ba tối hôm trước , hôm sau lại bò ý định khờ dại đi  ,vì nhà vẩn phải để em gái út   buôn bán và  ở, lở sau khi mẹ qua đời ,em còn  lo cuộc đời còn lại của  em trai út bị bệnh tật bẩm sinh . bán căn nhà lớn ngoài phố chính đi , mua lại nơi khác sẻ không còn thuận tiện cho việc mưu sinh trong cuộc sống và tương lai của hai đứa cháu gái  con em Ngọc  . Ngẫm nghỉ đến chuyện hơn 30 năm trước ba đả lo hết cho 4 anh chị em lớn trong nhà ra được  nước ngoài , đó  là một ân huệ lớn nhất của đời người rồi ,còn lý  lẻ nào  phải không mãn nguyện ,  phải lấy thêm phần tài sản của cha mẹ sau khi ba mất , tạo khó khắn thêm trong cuộc sống cho hai em út không được mai mắn như  anh chị  đả có  hiện tại  .  6 tháng nay tuy biết em Trinh luôn muốn mình ký tên cho má bán ,  nói nhiều điều không hay  về gia đình   em N , do dự mải rồi củng  giữ nguyên ý định  như củ ,  không nghỉ đến chuyện đồng ý  cho mẹ bán  nhà , Chỉ bản thân mình ở gần em Trinh , làm những gì có thể làm trong phạm vilàm được  của  người chị  , nhịn  tức giận mỏi khi nghe em nói nặng chưởi bới  nhà chồng ,chưởi những người già  đáng tuổi cha mẹ mình , có  hôm thứ hai Lể Phục Sinh  em củng chưởi luôn  mình là người ham cười lớn tiếng , sống luôn lạc quang ban ngày ,tối lên giườn khóc một mình ,có khi tự tử chết không ai hiểu tại sao   ,   khi ngồi phơi nắng chung ngoài sân , em củng hay nói sản chỉ trích người ngoài tướng mạo thế nào ,thế nọ ,hậu quả không tốt ,  có lần buồn quá ,tâm sự với chị QML ,  rồi dặn chị thôi đừng hở lời lở mẹ và em gái út biết ,tìm đủ  cách thức nấu canh dưỡng sinh với sư tỷ LNĐ ở San jose để gởi cho em nghiên cứu , sư tỷ còn tốt bụng viết kinh nghiệm của bạn cùng bệnh như em  đả được hết ra cho biết cách thức sống thư giản .

            

         

         Có hai lần mình nói chuyện riêng với Thomas  , lúc Thomas qua quét  tuyết hộ , là nên khuyên em đi khám máu lại ,đổi bác sỉ khám lại thật kỷ , nếu cần thì đến ông bác sỉ nhà cạnh nhà hàng , ông nầy nổi tiếng là bác sỉ tốt ,khám rất kỷ .Nhưng Thomas nói ý định  không uốn thuốc  và không đi bác sỉ của vợ ,bản thân Thomas không lay chuyển được  ,  buồn quá ,sau tết Chinese , lấy tên vợ chồng Trinh và Thomas ra côi quẻ cộng 386 của GCL xem vận hành về bệnh tình em Trinh ,  chỉ  thấy trong quẻ ra  mấy câu " Nhất Tâm Lưỡng Sự ,Nhật Sự lưỡng  Tâm , Hoa Mới Cành Khô   ,............" không có chử nào  là có bệnh nan y , lại có biểu hiện của chứng bệnh tinh thần  bị phân liệt , suy nhược ,viển vong .nên càng thấy lo sợ thêm , vì có những lúc  nghe em vừa giận vừa kể con trai và bạn gái  Kiên thấy má Thomas sống chung nhà  khó khăn bênh vực chị gái chồng ,cháu gái ruột   ,mẹ con Trinh bị hờ hợt , nên hai đứa cháu dái và chù cho má Thomas mau mau chết ,nghe song phải rùng mình lo lắng cho hai đứa nhỏ nầy ,mới hai mươi tuổi đầu mà có cái Tâm quá đáng sợ , bất chính , đứng ở trong nhà người ta chù người ta chết , người ta không hiểu được lời ác việc ác củng như thất thương quyền ,muốn tổn thương hay hại được người khác , thường là tự mình phải bị tổn thương nặng nề trước mới đến lượt người ta bị thương ,( nên Thất Thương Quyền không có ai luyện tập hầu như thất truyền ) Trinh lại không biết nhiều về phong thủy ,chỉ biết má Thomas tuổi heo , ghét mẹ chồng nên trong nhà đâu đâu củng chưng đầy rắn để kình lại má chồng , có lúc còn nói như người bị bệnh sản , " bả mà vô nhà lục đồ tao côi lúc tụi tao đi chơi hả , cho mấy con rắn nầy cắn chết bả . ( tại vì căn nhà hai tần của ba má và Thomas ở ,đều có thối quen chìa khóa giử  giùm cho  nhau từ trước khi Trinh lấy chồng nên đến giờ củng không thay đổi .) tội nghiệp Ba tuổi chuột ,sợ nhất là rắn ( vì Rắn nuốt Chuột ) , em Trinh chưng bàn thờ Ba ở chỗ không nghiêm trang  ,đặc trên chiếc bàn dài để ngoài đường hành lang nhà Thomas , bên cạnh có tượng  Phật Di Lạc kê cao hơn mấy phân , có con rắn bằng tượng đỏ quấn tròn củng để trên bàn ,còn có mấy bức ảnh gia đình kết lại trên một cái  mẩu như cây xè ra 5,6,cánh ,Thomas đi làm về củng để ví tiền và chìa khóa xe trên mặt bàn  đó  ,có lần em nói ," tao chưa bao giờ thấy Ba  trong chiêm bao hết ,ba đi đầu thai rồi " Mình thiệt như ngậm đắng làm thinh cho qua chuyện ,bàn thờ Ba ,Phật ,hình ảnh cả vợ chồng ,mẹ con và con dâu hờ ,tượng rắn le lưỡng đều đễ chung trên một chiếc bàn ,  thờ kiểu nầy có  hồn nào thèm  về  ,bộ không sợ bị rắn nuốt sao  . Trinh còn kể  cho vợ chồng mình nghe là nhà Thomas có ma ,nửa đêm bà nội Thomas  cứ đi đi lại lại lục đồ  trong  phòng làm việc hoài ,vì trước kia bà  mất ở trong  căn  phòng  đó , có lần Thomas  nửa đêm phải la um xùm bà mới chịu im lặng không lục đồ nửa ..........không biết chồng   có tin hay  không  ,mình thì biết tính của Trinh  hay  gặp ma từ còn nhỏ ở VN , nhiều lần đi chung chỉ nghe  em hay  nói ớn lạnh ,thấy nầy  thấy kia ,    mặc  dù mình củng có mặt  ở bên cạnh ,nhưng không có thấy gì  hết !.   

         

             

              Sau sinh nhật của chồng 3 ngày , tối thứ hai được chồng  Trinh  Thomas mang qua cho một túi chè trôi nước thật bự , nói là của chị Bích vợ anh Đông ở Lapt gởi cho , hôm đó em Trinh xuống nhà chị Bích chơi cả ngày nên chị làm chè đãi , lúc nhận chè  thấy mừng quá , sau 3 ngày  sinh nhật tự nhiên có người cho chè Viên vừa tròn vừa bự ăn là điềm rất tốt ,tối  lên lầu sớm viết  Email cảm ơn chị Bích ,được chị cho biết ,thật ra em ruột của mình trước kia đi cắt bỏ bứu lành ở trên ngực , không phải ung thư gì đâu  , chị bảo mình đừng lo lắng quá .

            


                               

            Phải đọc Email của chị Bích đến ba lần , mới có thể bình tâm lại cơn  xúc động , mừng cho em mình không có mang bệnh ung thư ,lại đau tận xương tủy khi từ 6 tháng nay bị em gạt , mình đả làm đủ thứ chuyện lung tung  như một bà mẹ muốn cho con được khỏe mạnh ,bất chấp thời gian và sức lực có hạn , những đêm khuya lạnh có tuyết rơi ,một mình đi từ nhà em Trinh về trong lòng buồn não nề ,những buổi đi dạo đồi cố gắng nghe em chưởi má và hai bà chị chồng không tiếc lời vẩn im lặng cho qua chuyện ,bao nhiêu lần một mình ngồi trong đêm thổn thức khi lục lội trong tâm trí cả nhà họ tộc chưa từng có ai bị mắc bệnh nầy , ai củng sống thọ , có lần một người bạn quen rất thông thái đả nói với mình câu nói đúng như hiện tình bây giờ ,bạn nói  " Bệnh thì phải có giấy bác sỉ chứng nhận đàng hoàn chứ , chỉ nói thôi thì không biết có bệnh thật hay biết đâu là có ý định gì ,đâu có ai có bệnh ung thư lại không muốn uốn thuốc trị liệu cho hết bệnh ... "  nghe  biết là  có lý ,nhưng vì thật sự là  chưa bao giờ nghỉ rằng em mình sẻ gạt mình đau đến như vậy . thật sự là đau lắm , dù sao  hai người là chảy chung một giòng máu của cha  mẹ . không có bệnh mà nói có bệnh  là chuyện xui , điềm không tốt ,gạt mình làm gì . 

     


       Cơn mê làm chị đả qua rồi , còn lại là những vết  buồn và đêm mất ngủ , củng không muốn xoa huyệt Bách Hội để  ngủ được  liền , không biết tại sao phải gặp chuyện như vậy , những buổi tối ngồi một mình ngoài vườn với lửa  đèn cây có mùi thơm phản phất trên không gian , tự an ủi mình cho dù bị tổn thương đau đến từng  nào ,cả nhà  vẩn đang được  sống trong một thế giới có tình người , khỏe mạnh , có bao nhiêu người đang không nhìn được thế gian vào ngày mai , bao nhiêu người bị cơn đối đài đọa triền miên ,bao nhiêu người mang bệnh tật trong người sống không bằng chết , bao nhiêu người đang chịu cảnh thiên tai ,địa họa ,hay sống không có tự chủ ,  thì nổi buồn riêng của mình củng giống như một cơn mê ,  cơn ác mộng vừa mới qua đi , cuộc sống vẩn phải tiếp tục , mặt trời vẩn mộc mỏi sáng ở phía đông . Thời gian sẻ là xuối mát làm  lành những tâm hồn bị tổn  thương . Những lúc nầy ,mình thật yếu đuối đến nổi mơ ước được  trở về làm lại đứa con nít ,sống nghịch ngợm trong sự chăm sóc yêu thương của cha mẹ , không cần phải sống có trách nghiệm với đời ,với người thân yêu , qua cơn mê rồi , nghỉ đến lòng vẩn còn đau ,thì ra củng có lúc mình thật yếu đuối ,không giống như con người thường ngày đi đứng trên thương trường , thật sự là đau lắm   .


                     
                    
          



                            



Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen