Freitag, 18. November 2011

17-11-2011 Bên Lề Đám Tang Bác Tư Chí



Cha Hải
 
  Trước khi  lên đường đi Semb để dự đám tang Bác Tư Chí ,thìn lình cha Hải đến nhà thăm vợ chồng ,mình cho cha Hải biết hung  tin  ,cả nhà đang chuẩn bị ăn cơm song sẻ đi dự lể đưa tang Bác Tư  ,Cha và Bác Tư ở  cùng trại tị nạn Lg  năm 1987 , củng từng có sự quen biết qua ,Cha củng từng có chơi chung với Hòa và anh Thành 2 con trai của bác Tư Chí  , việc  đột xuất đến bất ngờ viếng thăm  của Cha như người có tính linh , như đoán trước được có người quen nào của Cha có quen biết nhà mình đả mất nên đến để gởi theo lời chia buồn .  Có nhiều người  không để ý từng mảnh chuyện nhỏ nhặc xảy ra hàng ngày  xum quanh trong cuộc sống , không nghiệm ra được trên đời nầy  vạn sự vốn đều có sự gắng liền thiên liên cùng  tạo hóa , do Duyên Khởi  nên  có ,Duyên Diệt rồi Mất , người chân tu Tinh Thần gần gủi với Chúa và Thánh Sáng chiều  ,thường có tính Linh hơn người thường .Đối với Cha Hải ,mình chứng kiến không phải chỉ lần nầy chuyện chia buồn cùng Bác Tư Chí ,mà trước nay còn có mấy việc liên tục  khác xảy ra  có liên quang đến tinh thần bản thân và gia đình mình ,  mỏi khi không khí  tinh thần bị xáo trộn ,  hay những lúc tâm trạng bị uất ức đau buồn , ngày hôm sau đó luôn có  Cha không hẹn trước mà  đến thăm . Có những việc người ta có thể nhìn và  xem  từ sự việc ,cá tính  ,đoán ra được về vận sau của một người , nhưng nói ra hết sẻ không phải là một điều hay ,củng không phải một việc tốt , dành sự  qua lại nhau bình đạm như Thủy  theo thời gian , ngày qua ngày mọi việc củng sẻ tự đến  trong  mệnh số của người  phải có .
 
 
Dì Bảy
 
   Xuống Smb  ghé nhà Bác Tư trước theo như Nguyên căn dặn ,vào nhà đốt nhan bàn thờ bác Tư ,chia buồn cùng bác tư gái ,Anh em Dung ,có lẻ người làm mình ngạc nhiên nhất và thấy xót đau trong thâm tâm nhất là dì Bảy của Dung ,mới mấy năm không gặp ,dì bảy từ một người cao lớn ,khỏe mạnh lên xuống than lầu  rất thông dong ,gặp lại lần nầy , Dì Bảy  trở thành một bào lảo  thật ốm ,người  như bị cong cụm lại không đứng thẳng ra được , không biết mấy năm nay ngoài chuyện gia đình Dung đổ vở ,ly vị rồi sống chung trở lại ,còn có chuyện nào làm cho Dì Bảy phải thay đổi hình dạng ,mất hết sức khỏe một cách mau lẹ và tàn nhẩn đến như thế nầy ,mình  nắm tay dì bảy , chỉ biết nói đi nói lại hai câu "  sao Dì Bảy thay đổi nhiều quá , dì Bảy sao ốm quá ,tay dì Bảy lạnh quá !!!!" Dì Bảy xuốt đời sống độc thân , cạo đầu tu tại gia ,thương Dung như con gái ruột ,mình còn nhớ cảnh dì Bảy đúc ăn cho Liêm mười mấy năm trước,bây giờ Liêm con trai lớn của Dung  vừa bước vào đại học năm thứ nhất ,từng muổn từng muổn cơm , từng tiếng   dỗ dành đi theo bước  chân cháu ,khen giỏi ,đến chuyện  trước khi qua Đức ,Dì Bảy mua  đôi  bông tai bằng kim Cương  nhét trong gói me màu đen ,để người ta tưởng dùng để nấu canh chua ,gởi qua Đức cho Dung  làm quà cưới v...v ,hình ảnh người đàn bà mặc y phục sư cô màu đỏ nâu cao lớn , khỏe mạnh thanh thoát ,uốn nước luôn có nước đá cục kèm trong ly  ,vui vẻ  làm những chuyện nhà cửa gọn gàn ,sạch sẻ ,chăm sóc cháu tận tụy trong quá khứ ,để lại cho những người quen một ấn tượng cao quý , chịu khó ,thân thiện ,bây giờ nhìn dì Bảy ,một thoáng đau thương  nhói lên từ trong lòng ,Dì giống như một ngọn đèn yếu ớt trước cơn gió lạnh mùa cuối thu ,tay dì Bảy lạnh , người thật ốm , thân người nhỏ lại , không biết nói gì hơn là cầu xin  bình an mỏi ngày hãy đến với dì Bảy...
 
Anh Quảng  Người KQ lẻ lôi Lạc Đàn .....
 
 Quen anh Quảng từ khi quen biết gia đình Dung ,củng hơn hai mươi năm ,18 năm trước mang thai con gái nhỏ ,củng có nhờ  anh Quảng đến  chạy bàn trong nhà hàng  làm chung với Yến ,  ấn tượng  anh Quảng cho người ta thấy như một người cô độc ,thầm kín ,ăn uốn ít ,kén ,không uốn được Cola nguyên chất ,nhưng  mỏi buổi cơm phải uốn một ly phân nửa là Cola ,phân nửa nước xuối pha chung cho dể tiêu cơm . những năm đầu không biết anh Quảng thuộc thành phần KQ ,chỉ biết sơ là anh từng có vợ ,rồi mất vợ ,và chán nản sống đơn thân  như những ông độc thân đồng hương khác ,đi chơi ,làm nhà hàng ,phiêu bạc đây đó ,lúc làm trong nhà hàng củng không hợp được với người khác ,những người trong bếp luôn cả em chồng hay  kiển trách anh Quảng khó tính ,giấy đặc đồ ăn để trên cao không cho người ta côi trước để chuẩn bị sẵn , còn Yến thì mét mình là anh Quảng cứ hút một điếu thuốc dụi hết tàn rồi một lát sau có hút điếu thuốc thứ hai thì lấy cái gạt tàng thuốc mới , buổi tối phải rửa cho anh Quảng đến gần 10 gạt tàng thuốc ( thời đó chưa cám hút huốc trong nhà hàng ,nên khi nào nhàn việc , là anh đốt thuốc hút ,ngồi suy tư một mình ...) mọi người điều trách móc anh Quảng , sau đó mấy tháng anh nghỉ làm ,chắc củng tự biết không làm hợp được với mọi người trong nhà  .
 
    Riêng trong thời gian anh Quảng làm cho nhà hàng mình ,đả có công chỉ cho mình học  cách ghi chú thực đơn khách đặc từng người một để dể ghi nhớ ,biết ai đả đặc món nào ,ngồi chỗ nào ,có thể  bưng thẳng đến đặc ngay trước mặt khách , bằng cách bắt đầu hỏi và ghi từng người trong bàn bắt đầu luôn từ phải sang trái ,mỏi món ăn cá nhân đi kèm thức uốn ,sau đó rạch một đường ngang qua mới ghi đến người kế tiếp , làm như vậy lúc đồ ăn ra sẻ tự biết của ai không cần phải mang đến bàn hỏi lại ,họ có kêu thêm nước uống thì rạch thêm vào vị trí  ô cua cá nhân gọi ,lúc tính tiền sẻ nhanh chóng làm được hóa đơn riêng cho mỏi cá nhân nếu là trả tiền riêng biệt ,không phải hỏi lại  nhiều người ngồi cùng bàn .cho đến bây giờ mình vẩn giữ theo công thức chỉ dẫn của anh Quảng đả dạy ,mỏi lần bàn lớn có nhu cầu tính tiền riêng thì đánh ra một loạt những ai đả ăn và uốn  từng món trong hóa đơn riêng rẻ ,nhiều người thắc mắc tại sao  cả đêm nhiều khách mình lại có thể nhớ từng người đả ăn và uốn món gì quá  tài tình ,trí nhớ tuyệt  ,thật sự là nhờ  học theo cách thức của anh Quảng đả  dạy cho , trong một dịp  cùng chung nhau làm việc trong nhà hàng  , Tuy không quen thân  , không có được thời gian  nhiều để hiểu biết nhau ,nhưng vẩn học được từ anh Quảng một cách ghi thực đơn cho khách rất tuyệt diệu ,đúng như lời trong sách thánh hiền đả dạy, "Ba người cùng  hành ,tất hữu Quả Sư " ,18 năm đả trôi qua rồi  ,mình vẩn nhớ câu nói rất thật thà đả nói và cầm cuốn sổ ghi  chỉ dẫn cặn kẻ  của anh Quảng đả nói với mình ,đó là " Để Tui chỉ cho chị Năm cách lấy bon rất dể nhớ khách nào ăn món nào ,ngồi ở đâu , phục dụ như thế nầy khách sẻ dặc biệt vui và  hài lòng ..v.....
 
Hôm đám tang bác Tư , anh Quảng củng có mặt trong buổi lể , ngồi cuối hàng ghế sau cùng , mình quay đầu lại chào bằng cách đưa  tay vẩy anh , hơn 17 năm không gặp mặt ,anh Quảng củng thay đổi nhiều ,người càng ốm , xanh xao hơn trước ,chồng nói cho mình biết  anh Quảng đi sau chồng một khóa ,thuộc khóa 72 F SVSQKQ VN ,nhìn thấy một ông KQ đứng lẻ lôi tuốt đằng sau băng ghế nhà quàng ,mặt  buồn dời dợi ,óm xanh xao , nói lên được  anh vẩn còn sống những ngày tháng phiêu bạt ,không gia đình  ,vô định hướng như trước đây ,không hiểu  sao đợt gái VN lao động ở đông Đức tràn qua Tây Đức như thác đổ năm 1989 ,nhiều ông độc thân vào  dịp đó phải lập nên gia đình ,vì cứ đụng vào cô nào bà nào thì đều được tặng liền sau mấy tháng cho một tin vui là cái thai trong bụng đang hình thành  ,phải làm đám cưới ,giấy hôn thú cho con  ra đời danh chánh ngôn thuận ,còn các cô các bà  thì có  thể được cư trú vĩnh viển nơi đây ,  riêng anh Quảng ,vẩn  sống cách nước sông không phạm vào  nước giếng , trong giới cảnh Thanh giả Tự Thanh , .......... Đời luôn Cô Hoạnh  ,Tri Nhân Nan Tìm ,Tiếp xúc qua rất nhiều KQ từ bạn bè của chồng ở khắp mọi nước ,có lẻ anh Quảng là người KQ thất trận sống lẻ lôi ,cô liêu nhất từ trước đến giờ mình cảm thấy .

Anh Quảng củng như mấy ông KQ khác , ngày đám cưới Dung và Nguyên hai mươi năm trước , có trổ giọng  hát bài " Hoa Trinh Nữ " rất hay ,có giọng ca khiến người nghe rất cảm như chồng ,như ông Hung 45qs ,Nguyễn Hoàng Tân ,Ông Hân 73F ,luctuan ,ttmd, hay canhbac ,namtrantruonghuy trong HQPD , mỏi người đều được trời bang cho  một giọng hát hay tuy âm giọng khác biệt nhưng chung quy  điều  thu hút được người nghe có thể thả hồn theo tiếng hát  ,chỉ  khác hơn người khác , anh Quảng là người đả lựa chọn một cuộc sống rất hiu hoạnh ,buồn lử thứ trên con đường đất  lạ xứ  người .................... Lâu lâu đi đám tang người thân quen ,gặp lại những người  một thuở  nào còn trẻ đả quen biết  ,bây giờ ai nấy điều đang bước  trên đoạn đường hai phần ba của cuộc đời , nhiều thay đổi ,nao nao ........trái đất  thật sự không có thay đổi , chỉ là mọi người đang thay đổi theo thời gian đả bị mất  ,  cuộc sống dù xôn xao hay lặng lẻ ,thời gian vẩn mang đến khoác cho mọi người một chiếc áo phong sương ,bụi trần hợp với kích thước  cá tính từng người một ,không ai tránh khỏi .........
 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen