Bác Tư Chí ( ba của em dâu Dung ) đả thanh thản lìa khỏi thế gian nầy vào đêm Chúa Nhật khuya sáng thứ hai ,ngày 7 tháng 11 năm 2011 , để lại thương nhớ nuối tiếc lớn lao cho Bác Tư gái và năm người con bác , dì bảy ,người em của bác tư gái tu tại gia cùng nhau sống chung trong một nhà hơn hai mươi năm nay , từ khi cả gia đình Dung được Hòa em trai Dung bảo lảnh sang định cư ở nước Đức nầy .
Bác Tư thọ được 78 tuổi ,nếu mang so với tuổi thọ ở Đức thì phải nói thật là không thọ lắm , đa số lảo bối hiện tại ai củng sống đến hơn 90 tuổi mới đến trình diện Chúa , nhưng nhân sinh mọi người có một số mệnh và tính khí khác nhau , dân tộc Á Đông xem trọng thời gian còn sống sự cống hiến cho đời ,và tính thương đả dành cho thế nhân là quan trọng hơn là tuổi có thọ hay là đoản ,không giống như dân tộc tây phương ,đa phần ai củng muốn sống cho thật thọ ,lo bảo hiểm đủ thứ đễ hưởng thụ cuộc sống an nhàn cho tự mình lúc về già .
Hôm trưa thứ ba được Dung gọi điện kể cho nghe tường tận mọi việc lúc bác tư sắp lâm trung , sự an giấc ngàn thu thật êm và nhẹ nhàn của bác Tư trong tiếng kinh cầu liên tục 4 tiếng đồng hồ Dung ngồi đọc bên cạnh giường bác ,mình có cảm nghỉ chắc chắn Bác Tư đi rất là an lạc ,thư thái , trong năm người con ,bốn trai một gái ,bác Tư thương yêu nhất là Dung , cô con gái áp út duy nhất nhà , Dung hiền hậu ,vừa đẹp người đẹp tính , tính tình chịu đựng và nhẩn nại nhất từ trước đến nay trong phạm vi người mình quen biết chưa ai có được ,( Nhưng Dung là người mau ứa nước mắt ) Hai bác xuốt đời đả cùng Dung chung nhau gắng bó trong cuộc sống từ nhỏ cho đến khi lấy chồng ( Vì Nguyên ở rể ) rồi theo luôn xuống nhà hàng Smb phụ việc tổng quát cho vợ chồng Dung , khi hai người họ khởi nghiệp làm ăn hai mươi năm về trước . Bác Tư thương con gái Dung hơn các con trai trong nhà , mình đả ngầm phát hiện ra điều đó từ lúc quen biết bác , ( Khi anh Dũng lần đầu mở căn nhà hàng ở Smb năm 1990 ,không thấy hai bác xôn xao ý kiến hay xuống đó phụ giúp dù chỉ một chút tí xíu công việc trong hay ngoài nhà hàng , một năm sau khi anh Dũng giao nhà hàng đó lại cho Dung và Nguyên làm ,thì không những bác Tư mà bác tư gái ,dì bảy ( má nuôi Dung ) ai ai củng xuống nhà hàng ở luôn ,đảm hết đủ thứ công việc từ giữ con đến giặc dủ đồ đạc ,ủi khăn , lao chùi , vào luôn trong bếp phụ việc nhà hàng khi đông khách đủ tất tần tật mọi việc lớn nhỏ v...v
Tấm lòng không trọng nam khinh nữ ,còn dành hết mọi tình thương cho con gái như bác Tư , không giống và không phù hợp với nếp sống Dân Tộc Hoa kiều trong hoàn cảnh vả hội mình sinh trưởng thời còn nhỏ , đa số người Hoa ở nước ngoài ai ai củng dành mọi tình thương thân yêu lo lắng hết cho con trai ,nhất là con trai trưởng ,con gái chỉ được nuôi lớn như là phải nuôi nấng giáo dục vì đả sinh ra là đứa con trong nhà , bị dạy khắc khe hơn con trai ,chịu mọi thứ thiệt thoài để dành hết phần ưu tiên cho anh em trai , nhưng trong nhà bác Tư Chí hoàn toàn khác hẳn , từ lúc quen biết bác thì mình đả phát hiện tấm lòng của cha mẹ Dung dành cho con gái Dung thật bao la ,tình thần của hai bác vui theo tình huốn của con gái khi vui ,buồn và khổ theo Dung lúc tâm trạng hay sự việc xảy ra không như ý , những trạng thái đặc biệt nầy làm mình ngạc nhiên , củng thầm sinh ra tình cảm rất thân thiện mến mộ với gia đình Dung ,nhất là con người Bác Tư Chí ,củng là một nhân vật có máu mặt thời quá khứ ,lại khác hẳn cách sống như ba mình , ( ngày xưa ở nhà ,nghe ba ngồi dạy 3 đứa con gái ruột cách làm người ,bây giờ nhớ lại mà lạnh xương sống ,sau buổi cơm lúc chờ người làm mang trái cây ra ăn cháng miệng ,ba hay răng đe 3 đứa con gái của ba là : " phải làm người con gái tốt ,giỏi ,siêng năng ,thục đức ,lương thiện ,nếu sau nầy gả con gái đi rồi mà vợ chồng lôi thôi cải dả củng không cho trở về nhà ba mẹ ,có trở về ba củng sẻ đuổi về nhà chồng để cho nhà chồng dạy dỗ cho biết thân ,thiệt là mai mắn quá trời luôn ,3 đứa con gái của ba không ai có nhà chồng gì hết ,còn lựa phải toàn mấy ông chồng hiền ,trong 3 chị em gái có tới 2 đứa tính gan lì là mình và em Ngọc ,cái gì ba không cho mình củng cảm thấy thích ,không sai thì làm ,mười tuổi hơn đả tham gia đội bóng rỗ nữ của trường Trung Học Hoa Kiều , mỏi lần tập dượt về là mỏi lần nghe ba má la gầy như gõ mõ dưới nhà bà nội , bị hăm dọa chơi thể thao sẻ làm mất trinh ,sẻ bị ế chồng ,ở giá ,đi tấm hồ bơi thì da thịt bị đen ,bị nám v...v, bây giờ mình mỏi mua hè đều phơi da thịt ở ngoài nắng ngoài biển . ,tuy trong lòng ai ai củng kính trọng ba ,sợ ba , nghe những lời giáo huấn của ba như tuân theo luật pháp ,nhưng cho đến ngày rời khỏi gia đình lên tàu vượt biện ,mình củng chưa một lần nào có dịp hay cơ hội cảm nhận ra thân thiết với người cha đáng kính của mình .)
Đối với Bác Tư Chí ,ngoài kính trọng và nể phục cách làm người khác với truyền thống phong tục của bác ra ,( Bác có thể khi vui quá ngồi chung với đàn con trai và bạn của họ ăn uốn ,cười vui nói phét ,thi nhau uốn bier đến tàn canh vui ) . tự nhiên rất thương và cảm nhận sâu sắc ở nơi hai bác , vì nhà hàng của Dung &Nguyên ,bác Tư từ bỏ mọi cuộc vui về ở luôn dưới smb như người ở ẩn , không còn qua lại với bè bạn người quen hay đồng hương sống chung tp ở Lg ,ngày ngày có mặt dưới nhà hàng chăm sóc từ việc tự viết chữ Hoa bằng thư pháp tên nhà hàng ,in lên giấy màu rồi cắt ra để trang trí những khung cửa kiến mỏi ngày một chút , cho đến dùng dao nhỏ đẽo những bông hoa hay khắc những con vịt ,con ngỏng ,con gà bằng củ cà rót để trang trí trên các măm đồ ăn , những lần ngắm từ bác Tư chú tâm làm , mình đả nhìn xuyên xuốt qua đến hình ảnh và mọi tâm tư của chồng như đang hòa lẩn trong những công việc giống nhau ,một người là thương gia bị thất thời mất của ( bác Tư từng là chủ một cây xăng dầu ở VN , một người là Pilot bị thất trận gảy cánh bay , hai người đều mất hết tương lại ở quê nhà phải chạy nạn qua đất khách , vì mưu sinh nên cầm lên những công việc làm mà nếu không phải mất nước ,mất nhà ,chắc chắn xuốt cả đởi họ không bao giờ biết và đụng tới .bác Tư và chồng đều sinh ra trong thành phần ưu tú của xả hội VN thời trước 1975 , được giáo dục kỷ hơn người bình phàm ,lại thản nhiên vì cuộc sống hiện thực nới xứ lạ quê người ( Bác Tư thì vì con gái ) ,làm những việc làm rất bình phàm , rất cực nhọc , nhàm chán vì thời gian làm việc ngược với công việc bình thường , lúc người ta nghỉ ngơi đi ăn chơi thì là giờ giấc mình phải làm , mình hiểu ,thông cảm ,thương và quý chồng củng quý bác , thỉnh thoản củng tự đặc câu hỏi trong lòng ,nếu như ba có chạy nạn ra nước ngoài ,người đả từng thành công thành danh trong quá khứ như ba ,có chịu làm những việc như bác Tư đang làm công không cho con gái bác vậy không ? câu hỏi đó vĩnh viển củng sẻ không có câu trả lời ,vì ba đả vĩnh viển rời bỏ thế gian nầy lâu và lâu lắm rồi .
Trong lòng mình rất quý hai người đàn ông tháo giác nầy , làm công việc bất chấp cực nhọc vì con cái ,lấy cảnh thiên luân lạc của gia đình làm niềm tin vui trong cuộc sống , che khuất những bóng đen của sự đau thương nước mất,những niềm đau xa nhà ,xa bạn bè người thân ,mang uất hận thất thời ẩn dấu trong thâm tâm , đồng cảm với chồng , mình đả cố gắng hết mình vấn thân chung cho sự nghiệp mau thăng tiến ,như Dung đả vấn thân hết mình với Nguyên ,với bác Tư mình luôn mang trong lòng tình ái mộ sự bình dị ,luôn cầu nguyện cho cả nhà Dung được mạnh khỏe , bình an , thỉnh thoản xuống thăm Dung ,mang những sấp báo Hoa ngữ Hải ngoại hay những cuốn sách Khoa Học Huyền Bí ,Ma Quỷ được xuất bản từ Đài Loan tặng cho bác đọc giải trí ,trong hai gia đình chỉ có mình và Bác Tư Chí là còn thích đọc báo Hoa ngữ ,nói rằnh rẻ tiếng phổ thông ,viết chữ Hoa . Bác Tư không biết cảm giác thân thiện của mình đối với bác ,vì tất cả bọn nhỏ quanh quẩn bác điều côi như nhau là con cháu cả ,kể cả Vân khờ vợ củ của Sơn . mình luôn quý những cá tính dể chấp nhận hiện thực của bác và của chồng , dù là cho đến sau ngày gia biến , hạnh phút gia đình đả pha màu xám tối ,nhưng trong thâm tâm mình vẩn luôn quý mến mỏi một khía cạnh chịu khó ,tháo giác ,thông minh ,chịu đựng ,hiền hòa ,nhườn nhịn ,bao dung ,những ưu điểm đó luôn là những kỷ niệm xuốt một đời đáng để ghi nhớ mải , những khuyết điểm nhẹ dạ ,đa cảm chỉ chím 2 trên 10 điểm tốt , nhân sinh vốn không có tập toàn tập mỹ ,chưa có ai sống cuộc đời không có khuyết điểm ,chỉ cần trong gia đình hoàn hảo , người ta đả vẹn toàn được sứ mạng làm người . Cảm giác hạnh phúc không phải tới từ những bài thơ lảng mạn , chỉ biết viết và hư cấu mọi tình cảnh kiêu ngoa , mộng ảo ,lánh xa lúc người ta nghèo ,tù tội ,bệnh hoạn , rồi quỳ xuống gian lại khi người ta thăng tiến cuộc đời , ngồi vệt mộng ban ngày , thực chất không làm ra được gì hết , hạnh phúc củng không phải là điểm cuối cùng của cuộc đời , mà là những đoạn đường đả từng cùng chung sức nhau cố gắng để vượt qua , những sống gió , trắc trở , đau khổ và sự cảm nhận cùng chung nhau gắng bó chia sẻ mỏi bước đời người đả cùng nhau lên xuống , đả tạo nên niềm hạnh phúc đích thật của nhân sinh vĩnh viển được lưu lại trong tâm trí ..
Bác tư đi rồi ,đi ngày 7-11-2011 ,bác là niềm cảm ứng hạnh phúc bất hữu bất diệt trong lòng của con cái ,trong đó có cả mình , trưa thứ tư đóng cửa nghỉ bán , vợ chồng và con gái nhỏ ghé MA chở thêm anh Châu xuống KL nhà quàng của Smb làm đám tang đưa tiễn bác đoạn đường cuối đến nơi an nghỉ sau cùng ,trời u ám sương mù đầy đặc dọc hai bên xa lộ từ Ma xuống KL , như tâm trạng buồn của Dung đang lạc mất một người cha luôn là người có thể ngồi tâm sự với con gái , Nghỉa trang buồn quạnh quẻ ,người đi đưa tang thưa thớt , làm lể trong tuần nên ai củng bận đi làm ,chỉ những người thật thân với gia đình bác mới bỏ việc làm láy xe đường trường đến đưa tiễn .5 người con của bác đều có mặt đầy đủ trước quan tài cầu an siêu thoát , nhìn cảnh đám tang của bác ,mình nhớ đến đám tang của ba nhiều năm trước đây ,nước mắt rơi xuống mặt tự lúc nào không dằn lòng được nổi đau củ ,từ nay thế gian nầy lại có thêm 5 người con không có cha như mình và chồng đả từng trải . Quang cảnh của tháng năm dài ,Người đi để lại kỷ niện cho đời nhớ thương .
Cầu nguyện cho hương linh bác Tư sớm thăng thoát tiêu diêu nơi bình yên cực lạc .