Montag, 15. August 2011

13-8-2011 Khổ Qua .....Đời

Nước Đức hôm nay kỷ niệm 50 năm ngày Berlin bị dựng lên bước  tường ô nhục ,ngăn cắm làng sống người bên đông chạy qua bên tây xin tỵ nạn  ,trên truyền hình hai ngày nay người ta chiếu rất nhiều đoạn phim thời sự củ ,nhửng cuộc phỏng vấn nhiều nạn nhân từng trốn chạy bằng mọi cách từ  trước và sau ngày bức tường Berlin được xây lên chia thủ đô thành hai phần đông và tây  , những cuộc đào thoát kinh hoàng dưới họng súng ,trên những đoạn đường thật ngắn nằm ngay trên quê hương đất mẹ của họ , côi những đoạn có cả một làng cùng nhau đào hầm rồi chạy hết qua Tây Đức ,sự đồng cảm với những  hành  trình  gian  nan  và  nguy  hiểm  dâng  đầy trong lòng ,  nhớ đến vào thời đại thiên thiếu  , mình củng có   qua  cuộc chạy trốn nguy hiểm và gian nan nhất đời , trên chiếc ghe chỉ dùng để đi  trên sông dài 11 mét ,ngang 2,5 mét ,cùng với nhừng người quen ở chung một thành phố    cư ngựu , nửa đêm lên ghe vượt biên ra công hải ,để mưu tìm  một cuộc sống hòa bình và tự do  không có được ở quê nhà ,củng giống như những người VN  tị nạn CS đang sống rải rác ở khắp nước tự do   , ai ai củng từng lấy sinh mạng với ghe thuyền trốn từ nước mẹ ra biển công mênh mong đất trời , để đổi lấy sự sống tự do và nhân bản của con người phải có , rất nhiều người vượt bức tường Ô Nhục bất thành ,bỏ mạng dưới chân tường ,ở ngay biên giới hai bên trong một nước , rất nhiều người VN củng  vượt biên bất  thành ,bị công an bắn chìm  hay bị sống đánh chìm ,hoặch do hải tặc cướp bắt song kéo cho chìm ,người và tàu vĩnh viển vùi thân dưới đáy biển ,  đi nhưng không bao giờ tới được bến bờ mong muốn .
 
       Người Đức họ vượt biên có vẻ dễ dải nhưng  uất nhục  hơn  mình , vì vượt biên chính trên đất nước quê hương họ , củng  được chính quyền Tây Đức ưu đãi hơn mọi sắc dân khác đến tị nạn , và vì thế nhiều người đả an phận sống một cách bình yên ,nhàn hạ . Người VN  vượt biên cay đắng hơn , vì chỉ thấy toàn nguy hiểm và chết trong gan tất , ngay trước mắt ,hầu như ai ai đến được bến bờ tự do  điều trải qua đoạn trường cảm giác như vừa thoát được quỷ môn quan ,  sống yêu đời trở về lại  với  thế giới nhân ái  , ngoại trừ trường hợp  ghe của chồng mình là ngoại lệ không nguy nan, đi vượt biên kiểu gì vừa ra khỏi cửa biển một ngày thì gặp tàu Cap Anamur đến cứu vớt ,nấu cơm chưa chính chưa kịp ăn ,chưa biết qua cảnh đối khát trên biển hay sống chết với hải tặc là sợ đến mức độ như thế nào  !   chuyến tàu được vớt mang danh hiệu Cap Anamur ra  chuyến 3 -tàu được vớt số 1 của mình đả  lênh đênh trên biển  7 ngày 7 đêm ,đối và khát 7 ngày liên tục  ,nếu như không có tàu Đức đến kịp thời ,thì trên ghe tổng cộng 111 người , chắc phải chôn thân hết dưới đáy biển ,vì đêm thứ 8 sau khi lên tàu Cap Anamur ,nằm liệt trong thân tàu vẩn cảm giác được chiếc tàu sắc to và an toàn  ,đang bị sống đánh nhẩy lên nhẩy xuống ,nhiều người khác ăn bao nhiêu vào đều mửa ra hết ,đến sáng trời mới êm  gió ,  đúng ngày thứ 9 ghe mình  rời khỏi VN , buổi trưa trên hải phận nam hải ,nhiều người cùng ghe ,trong đó có mình em gái và bạn Nhung đứng trên Boong tàu Cap Anamur nhìn thấy một cảnh cả đời không bao giờ  quên được , khi chiếc tàu vớt người  chạy đến nơi  chiếc ghe vượt biên khác ,thì ghe đó đang  trong tình trạng chìm xuống nước ,chìm rất là chậm ,trên  mặt biển không có một người hay vật nào trôi nổi , không có tiếng trả lời của nhân viên cứu hộ la hỏi bằng loa ,mọi người đứng trên tàu Cap điều nhìn thấy hình bóng chiếc ghe vượt biên   đang chìm từ từ từ từ xuống xâu , khi ai nấy điều im lặng như nín thở hồi hợp và run sợ ,thì tự nhiên có cái can nước màu sửa đục  từ dưới biển  thoát nhẩy lên trên mặt nước ,tiếng động nhẹ mà ai củng hết hồn , tái mặt ,nổi kinh hoàng đó chắc  cả ghe mình và đoàn cứu người trên tàu Cap ai ai củng sẻ không bao giờ quên được trong trí nhớ !!!
 
 Có lẻ vì các cuộc vượt biên đầy gian lao và kinh hải ,nên những người tị nạn VN khi đặc chân đến nước thứ ba điều có một nổi niềm hân hoang giống nhau , đa số rất cầu tiến và quý sinh mạng của lần thứ hai được sống lại trên đất nước Tự Do ,người ta cố gắng làm ,cố gắng học ,sống nghiêm túc ,cần lao  hơn các săc dân khác , chịu khó đi làm dù là có những việc làm thật vất vả về thể xác , hay có hại đến sức khỏe bản thân  ,cố giữ lấy  niềm hy vọng duy nhất là đặc hết niềm tin và tương lai  vào thế hệ kế tiếp ,có thể học hành đến nơi đến chốn và làm một người có ích lợi cho xả hội ,nhân loại .
 
31 năm đả qua đi rồi ,những nổi khổ vế tinh thần ,thể xác lúc đi vượt biên đả không còn ám ảnh đeo đuổi được bao nhiêu người  như  lúc  mới  qua   Đức  vài  năm đầu nửa  ,thế hệ thứ hai của tóp người vượt biên đả trưởng thành, nên thân  ,có người là bác sỉ ,kỷ sư ,thầy cô giáo trường Đức ,nhân viên cao cấp văn phòng ,ngân hàng , củng có những người qua đây lúc còn trẻ ,có đủ nghị lực  để tự tạo ra sự nghiệp hơn cả cha mẹ bên nhà bị mất vì thời cuộc , người ta tự hào đả không uổng phí thời gian ,người ta mãn nguyện vì đả làm  được những công việc, mà trước khi  rời bỏ quê nhà đả nguyện ước với bản thân ,cha mẹ , hay người nhà thân quen .  Khổ qua rồi ........Cuộc đời còn lại ,cho dù như thế nào ,vẩn đẹp ,vẩn thanh thản  ,vẩn dể sống và dể cười hơn mấy mươi năm trước , càng cảm nhận cuộc sống sâu sắc hơn lúc con cái còn nhỏ , không có cuộc đời nào dể dải,nhẹ nhàng  cả ,nhưng khi đả trải qua bao nhiêu khổ sở ,nguy hiểm  và gian lao để sống đến từng giây phúc nầy ,không nhẹ nhàng thì củng có thể trở thành nhẹ nhàng qua lý trí và cảm nhận nhân sinh , những khi côi các hình ảnh tị nạn của quá khứ , tuy cảm xúc vẩn tràn đầy ,nhưng niềm vui sướng lại càng nhiều hơn ,  khi người ta đả vượt qua được mọi nan nguy  ,khổ sở của quá khứ ở xứ lạ quê người ,để trở thành lớp người đứng vững trong xả hội mình đang sống  ,nếu đem so  các cuộc hành trình nguy nan trên biển cả , lấy  sinh mạng ra đổi lấy sự sống bình  yên tự do của hiện tại ,thì những gì không như ý ,chướng mắt ,bực mình, của  hiện tại , nó thật sự như là những cọng  long chim hư bị rụng ,đang bay phất phơ trong gió , có thể nhìn thấy hình dạng đang bay và rớt xuống đất  như một miếng rác từ đâu bay xuống  ,không có chút gì đáng để tâm hay  ảnh hưởng đến tinh thần hay sức khỏe gì  cả .
 
      Tự nhiên nhớ đến trái Khổ Qua chính vàng của chồng hái đưa cho mình hôm tuần trước  , có hình cong cong ,mình thấy đẹp nên để ở trước quầy bar rượu chưng , qua một đêm đuôi trái Khổ Qua nở ra như hai cái cánh đang cất cao  hình con Phượng Hoàng ,lồi ra những hạt và ruột màu đỏ thắm ,  nhớ cha mẹ đả từng trên bàn ăn nói qua ,khi trái Khổ Qua chính trên cây  ,trong ruột sẻ trở thành ngọt ,và từ từ ngọt ra ngoài ,nên mình ăn thử những hạt có dính chút ít  khổ Qua sống màu đỏ bên trong ,ngọt thật sự một cách mới lạ ,ngẫm nghỉ rất lâu và nhận ra được ,trái Khổ Qua tuy đắng ,có thể  để  càng chính thì sẻ càng trở thành ngọt , giống như mọi sự khổ đau lúc bắt đầu tuy rất đau khổ ,nhưng một khi vượt qua được đau khổ  rồi thì cam ngọt nhất định sẻ tự  đến ,trong đạo đức kinh  củng  từng  dạy  qua  ,Phúc  phần  là   cái bóng  của  Quạ  ,Quạ  phần  là  hướng  tới  của  Phúc  , không  hiểu  sao  năm  nay  chồng nổi hứng  trồng  khổ  Qua  để  làm  kiển   ,để  hôm  nay   mình  có  thêm  được  những   nhận  thức  thật đáng quý ,lôi ra được ở tiềm thức từ trong kinh đạo đức đả lâu không nghỉ đến điều nầy .
 
     Trồng Khổ Qua thật là tốt  ,đầy ý nghỉa ,đầy cảm xúc ,còn là món ăn có nhiều dinh dưỡng  cho cơ thể ,mùi hương đắng của trái khổ Qua tỏa trên cây ,là một mùi hương thanh thoát lẩn  mùi tinh khiết của không khí rừng núi ,khó ai tả được một mùi mang đầy vị  đắng và ngọt trong không khí sạch , khi đứng gần cây Khổ Qua ,mùi vị xanh đắng của trái làm người ta liên tưởng đến cuộc đời hiện tại ở đất nước tự do ,muốn  nói gì thì nói ,muốn làm gì trong phạm vi nhân bản thì làm ,tùy ở khả năng mọi người ,không cần đắng đo ,ngập ngừng hay trần trừ ,sợ sệt , như mỏi lần người ta ngưởi trái Khổ Qua trên cây  ,một mùi xanh đắng thanh thoát đi  thẳng vào mủi và óc ,thật dể chịu ,thoải mái .  Trái khổ  Qua  để chính củng mang đầy ý đẹp cho cuộc sống như đời tị nạn của vợ chồng mình ,càng để cho chính vàng đến tét ra ,trái càng ngọt và hình dáng  thật đẹp một cách  tự nhiên cao thoát ,lần đầu tiên nhà trồng dây khổ Qua ,củng có thể cho mình biết bao nhiêu hưởng thụ về mắt ,mủi hàng ngày , nhận thức được bao nhiêu cái hay trong những trái sống và chính ,trời cao thật sự rất là ưu ái mình , đến bây giờ vẩn để chồng  hàng ngày làm ra những chuyện có thể khải giác thêm những cái hay và mới lạ cho mình học hỏi  được trong tiềm thức ,thật sự biết ơn đời nầy ,ông trời đả sếp cho mình sống đời với một người đả luôn vừa làm chồng ,vừa làm cha ,vừa làm thầy   ,bây  giờ  thì  củng vừa là bạn tri kỷ  , cho mình khỏi bở ngỡ với những môn kỳ lạ mới mẻ .thú vị .
 
 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen