Samstag, 27. August 2011

26-8-2011 Ngoài Trời Mưa Rơi Rơi ,Người Vui Vẩn Đang Vui ......

Chiều hôm qua  thứ sáu ,con gái và  bạn gái 4 người ngồi chung trên chiếc xe hơi như đả hẹn nhau 1 tháng trước ,lên núi Marbachsee cấm trại  , dự đại hội văn nghệ giao lưu của các băng nhạc thanh niên trong tiểu bang Hessen nầy, liên tục trình diễn 3 ngày liền ngoài trời cạnh một hồ đặp nước , lúc  đi trời vẩn nắng , đến chiều tối  trời bắt đầu như hưởng ứng theo cơn bào ở NY ,mưa sấm sét liền hồi ,  mưa lớn như thác nước đang đổ xuống khắp nơi , ra cửa đứng  không  nhìn thấy đối diện đường những căn nhà hàng xóm ,  chỉ một màu nước và tiếng  của mưa , chợt thấy lo buồn  giùm cho hàng ngàn thanh niên đang côi văn nghệ ở ngoài trời  trên đỉnh núi , không biết sân khấu có vững chắc hay không ,không biết có sấm sét thế nào không .......sáng nay vợ chồng láy xe đi lên đó để thăm côi tình hình  con đang sống ngoài trời với thiên nhiên và âm nhạc như thế nào , xe chạy gần đến địa điểm tập trung ,  đả  thấy không khí sinh hoạt của bọn trẻ thật sôi nổi ,tiếng ca hát và âm nhạc du dương dang đến thật xa  ,nhìn thấy đủ thứ liều ,đủ màu ,đủ kiểu của lớp lớp thanh thiếu niên dựng  đầy  trên thảm cỏ , như một bức tranh vẻ  thiên đường vui chơi của nhi đồng , trong sáng ,vô tư ,vui vẻ...................
 
                                       Lúc khởi hành trời còn u ám ,mây đen giăng khắp trời  .
 



Càng lên cao trời bắt đầu trong sáng , màu sắc như thể hiện sự  thân thiện của mây , trời  và lá cây  .Dọc lưng đồi người ta thả nhiều đàn dê ,bò ra ăn cỏ non , nhìn xa  đàn dê ,bò trông  nhỏ  như  đồ chơi gia súc của trẻ em .
 
 
Đến gần địa điểm cấm trại ,đả thấy xe hơi của các trại viên đậu đầy đặc  hai bên lề đường , tiếng ca hát đệm  nhạc dang dội cả một khu rừng núi cao nguyên ,hình tượng ra được các thanh thiếu niên đang cười ,đang nhẩy  theo điệu nhạc yêu đời .....
 

Quanh bờ hồ là những chiếc liều lớn nhỏ đủ cở , đủ màu sắc của các trại viên ,trong đó có  chiếc liều trung trung của 4 cô nương thời đại  nhà mình ,đang sống thoải mái  ngoài trời 3 ngày liền   cuối mùa hạ , trọn vẹn cuộc sống ngày và đêm cùng với thiên nhiên  mỏi năm một lần .


 
 
 
 

Montag, 22. August 2011

22-8-2011 Ngày Nắng Đẹp

     Thứ  bảy tuần qua  trờ nắng đẹp ,nhiệt độ lên đến 35 ° ,vợ chồng nghỉ buổi trưa mang đồ nghề lên hồ trên đỉnh núi câu Cá nước xuối .


Con đường  rừng chạy lên đỉnh núi ,hai bên rừng cây  được  ánh sáng gọi xuyên qua  lá xuống đến mặt đường , ,tạo ra  những cảnh đẹp lung linh giữa trời và đất ,người và cây ,   cảnh như đang chạy xe trong   mơ .


Người ta trồng nhiều khu vườn Bắp trên đỉnh núi ,dự trữ cho Bò ăn vào mùa đông .




Hồ nuôi cá nước xuối có hẳn một quán nhỏ bán nước uốn ,bánh ngọt ,cà phê và có lò ung khói cá giùm cho những người đến câu cá có yêu cầu ung khói cho cá chính  .




Câu cá đối với chồng là chuyện  rành mạch từ lúc 5,6, tuổi  còn ở quê nhà , mình  là  tay  ngang  ,mỏi  lần  đi  câu ,  chồng   gắng mồi  ,quăng giây  ,  vợ bắp đầu ngồi im chờ  phao  trên mặt hồ nhúc nhíc ,cá ăn câu ,thì kéo cá từ từ vào bờ



Những con cá  được nuôi trên hồ nước xuối ,không có mùi tanh từ lúc bắt lên ,thịt trắng như bông gòn ,có vị ngọt tự nhiên và dòn mịn , ai đả ăn qua một lần loại cá nuôi trên đỉnh núi nầy ,sẻ không còn thích  ăn các loại cá biển , cá sông , hay cá ao nuôi ở dưới đồng bằng


Khi nào là con cá bự ,nặng và giẫy dụa mạnh quá ,thì để cho chồng thu giây kéo  vào bờ từ từ ,  mình đả làm xẩy mất cá nhiều lần vì kéo không khéo tay .




Hồ được  bao phủ bởi rừng Thông thiên nhiên , tuy nắng nóng 35 ° ,không khí vẩn rất dể chịu ,cảm giác mát mẻ và yên tịnh tự trong người ra đến cảnh ngoài .




Những người đàn ông đang làm cá trên bàn  gạch trắng , ngày thường  họ là những doanh nhân , chef của công ty , Ông chủ bự , công nhân viên chức nhà nước cao cấp ,đến đây câu cá , họ đả trổ tài  là một người giỏi sành điệu , làm sạch sẻ tất cả những con cá câu được ,trước khi mang về nhà cho vào tủ lạnh .




Còn đây là thành quả sau khi làm người mẫu cho mình thực tập môn học " Akupressur " gần 10  tháng , chồng  đả  thay  da  đổi  sắc  , trẻ trung hơn những năm trước , như người vừa mới bước  vào tuổi 40 ,sắc mặt hồng hào ,da thịt toàn thân mịn đẹp ,cánh tay và chân không còn long mọc  tùm lum ,tóc  đen bóng và thể lực có thể đi quanh một vòng đồi núi trước nhà hàng chỉ cần 45 phút . không biết tiếp tục thực tập thì  chồng có  trẻ hơn bây giờ nửa hay không , chờ thời gian sẻ trả lời sau .Chỉ biết là sau khi xoa nắng 38 nguyệt đạo chủ yếu của toàn thân thường ngày , đầu năm nay  chồng không bị khổ sở vì bệnh dị ứng phấn hoa , không còn bị đau nhức bậy bạ trên cơ thể  ,như vậy bước  đầu tiên củng đả thu hoặch được thành quả rất khả quan ,  tự nhiên thấy vui và đắc ý quá trời . mong sao em Dung củng sẻ học được môn học đơn giản thật  quý giá nầy , tự giúp mình giúp đời .


 
Vẩn không quên cảm ơn Trời Cao ,các Thánh linh đả chỉ dẫn đưa đường cho mình tìm được một môn học dưỡng sinh thật hữu ích và quý báo .Khổ Tận Cam lai .






     

Samstag, 20. August 2011

21-8-2011 Tháng 7 Âm Lịch


 
Lúc nầy đang là tháng 7 âm lịch  ,là Mùa VuLan , Mùa Mưa Ngâu ,Mùa lể Tình Nhân , Nhưng  củng là tháng của hồn ma  được tự do trở về du dương ở trần gian theo truyền thuyết , thứ bảy tuần trước được vợ chồng Meier mang tặng một bó hoa thật lớn ,chêm  10 đóa hồng to đủ màu trắng ,đỏ ,hồng vàng , thắt lại thật đẹp như bó hoa cô dâu ,chưng  đến nay vẩn chưa tàn , cảm động nhiều đang  mùa Vu Lan lại có người Đức không biết gì hết mà mang Hoa Hồng đến tặng , lại đúng vào ngày Mùng 7 tháng 7 âm lịch , ngày lể tình nhân của Chinese, củng là ngày truyền thuyết Ngư Lang Chức Nữ được hội ngộ nhau một lần trong năm .Ngày sinh nhật của Mụ bà  cổi trên chăm sóc con nít mới đẻ v...v.  cảm giác không  cầu mà có thật là vui .
 


 
********Mỏi năm  tháng 7 âm lịch ,dù là ở xứ Tây Phương đả 31 năm ,mình vần luôn nhớ lời   căn  dặn của Má và bà bội lúc  còn ở nhà  , giữ đúng điều cần thiết nhất ,là không bao giờ bước  ra ngoài một mình sau trời tối . Câm kị thì nhiều lắm ,như không được ăn bậy những gì ở ngoài nhà do người lạ hay quen   cho , không được chơi chạy trốn cúp bắp ngoài vườn  ,không được đi chơi những nơi có sông   ,có  ao  hay  mương  rãnh ,chỗ vắn vẻ ,vườn lạ , không được trèo cây , không được ra  khỏi nhà khi trời sặp tối v...v. Hôm thứ hai vừa rồi ,bà Anas gọi điện đến tìm ,than với mình  cuối tuần gặp mặt  thằng con trai lớn làm bực mình quá ,bị nhức đầu hai ngày liền phải uốn thuốc mới ngủ được , hỏi mình tối  đó sau khi đóng cửa nhà hàng có thể đến giúp bà xoa giùm nguyệt đạo cho êm dịu tâm thần lại được không ? dù trong lòng rất thông cảm và muốn giúp ,nhưng  vẩn phải thành thật nói cho bà ấy biết chuyện hàng năm  vào tháng 8 , là tháng 7 âm của Á Đông ,tháng có nhiều cấm kị nên mình không muốn bước  ra đường vào buổi tối  ,kêu bà ấy ráng tự xoa một mình ,(  đả  vẻ hình đầu , tay và chân với những con số 1,2,3,4,5,6 chỉ các nơi, có đưa cho bà tự tập làm  từ hai tháng trước rồi.  ) ,nhưng bà nầy  cứ than tay bà yếu  không có sức , không biết cách nhấn và xoa như mình ,.nghe  tiếng thở than và buồn rầu của bà kể lể củng tội nghiệp lắm ,nhưng đả  không thể phá lệ đả quen , người xưa nói ,"  Người Không Ít Kỉ ,Thiên Chu Địa Diệt " huốn chi mình là người rất tin sách Phong Thủy ,tướng số,vận hành  trong các tháng kiên kị . Dù là từ nhỏ đến lớn  chưa bao giờ thấy qua hồn ma như em Tr và mấy người làm cho nhà hàng mình ,họ đả kể nhau nghe chuyện họ gặp  như là thật ,dù mình bán tin bán nghi ,làm việc vào ban đêm hoài củng không chưa thấy gì hết ,nhưng  chứng kiến qua rất nhiều việc không mấy bình thường ,chết người  bất đắc kỳ tử hay chuyện bất lành sảy ra vào tháng 7 âm Lịch không phải là ít , nên củng theo lệ kiên kị cho lành mọi mặt .
 
******Hôm14-8 trưa thứ hai  ,vào viện dưỡng lảo thăm bà Malies ,thấy trạng thái Malies hình như không tốt như tháng  trước , tháng trước mình còn ngồi uốn Cà Phê với bà ở phòng khách chung của Viện , nghe  bà kể chuyện thần thoại  lý lịch về mấy khu núi rừng bao xum quanh thị trấn nầy ,bên mình bà có mùi thơm nước xà phòng , nhưng hôm thứ hai mình thấy bà mệt mỏi ,mắt luôn muốn nhắm lại , cánh tay trái bị bầm bỏ đậm đầy nhiều nơi rất kỳ lạ ,thần sắc như đang nửa hôn mê ,như chờ chuyến đi hội ngộ với chồng nới chính xuối .....Người Đức  thống kê  tai nạn giao thông xảy ra chết người bất đất kỳ tử nhiều nhất là vào mùa hè, chết chìm ,những đêm hè hội uốn rượu hay thuốc quá độ    ,trúng gió ..ít ai nghỉ rằng bên cạnh đó phải chăng có những cô hồn dả quỷ đôn đốc  người yếu bóng día đi lầm đường lạc lối,  để có thể đến với họ ở một thế giới bên kia ...người ta chỉ cần xem  kỷ  lại ngày tháng những hiện tượng tai nạn  chết  người  bất  chợt  vô lý  , sẻ  biết được thật sự nhừng gì  sách cổ  hay truyền thuyết ghi lại không phải là vô căn cứ .
 


********Ở  ngà ba đường  dưới nhà hàng mình  ,con đường làng nói liền đến thị trấn kế tiếp ,hai năm trước xe đụng chết một thanh niên vào mùa hè ,chỉ vì thanh niên ấy tiểu ngay đồng cỏ ,sơ ý quay lưng trợt chân bước  xuống đường bị xe đụng chết liền khi con đường chỉ cho chạy 50 cây số giờ ,mỏi lần đi leo đồi tản bộ ,hai vợ chồng hay mang rheo đèn gió đến nơi gây ra tai nạn ,nơi có  cây thanh giá cấm trên động cỏ  để đốt cho người xâu số,  tháng nầy mỏi lần đi tản bộ qua khu rừng thưa , vợ chồng mình nắm tay nhau thật chặt  để giữ chánh niệm ,có cảm giác đang đi   nhưng  xum quanh mình có nhiều cái gì vô hình  đang đi cùng ,củng có lúc cảm giác rợn rợn trên cổ ..........
 
 
   *******Ở Đức lúc mới ra định cư nhà riêng ,có một mùa hè hai  vợ chồng và vợ chồng em gái cùng chung trong chiếc xe VW Passat ,chạy xuống Stutgart xem văn nghệ  do ban Trường Hải từ Mỹ qua trình diễn ,sau  nửa đêm lái xe về chạy trên xa lộ cao tốc  ngon chớn , không biết tại sao chồng chạy mải chạy mải trước mặt trở thành một khu rừng ,càng xâu đường càng hẹp ,cả 4 người có 8 con mắt sáng và to  , không  ai thấy  đổi đường nhỏ vào lúc nào  ,lại có thể từ xa lộ cao tốc   chạy thẳng hoài mà lạc vào tới rừng xâu , đến lúc trước mặt cứ thấy toàn đùm cây đùm cây,bắt đầu  biết sợ và  hoàn hồn , chồng quay đầu xe lại chạy ngược trở ra ,cảm giác chung của mọi người là hình như sau chiếc xe hơi có tiếng gió hú như nhiều người đang chạy  theo xe..............Kinh nghiện lần đó làm cho em Tr bị tâm bệnh hết cả tuần lể ,mặt mủi càng trắng xanh hơn thường ngày ,ban đêm không dám bước  ra phòng ngủ để đi tiểu một mình ,đừng nói là ra đường tản bộ .
 
*******Em Tr là đứa hay bị gặp ma nhất từ khi còn ở VN cho đến Đức ,ngày còn là thiếu niên ,bị trường học bắt  đi làm nền nhà kinh tế mới ở Ngả Tư Cây Dương , nửa đêm ngủ trong liều lớn Hồng Thập Tự ,nằm sát mặt đất  khó chịu  không ngủ được ,em thò đầu ra liều không biết muốn làm gì , thì thấy cả đống lửa đốm đốm  biết bay đang bay  cao  nhẩy nhẩy quanh  liều ,em la lớn  đến cả liều hơn 30 đứa ai  ai củng thức giấc , thấy em Tr tay  chỉ ...chỉ  ngoài liều mà không nói gì hết,rồi ai ai củng đi ra liều xem , củng không thây gì hết ! từ đó về sau em Tr không dám đi làm lao động gì nửa dù bị cảnh báo ,rồi ba phải thuê tiền người khác đi làm thay  vì lý do em bệnh ,yếu ...  .Lúc mới đến trại tị nạn Schönecke2 ở Đức  ,hai chị em được cho vào căn phòng số 10 của block U ,nửa đêm em Tr hay bị ướt quần áo ,có khi  sáng dậy thấy nằm dưới đất ,sau đó nghe người tới trước kể lại phòng đó từng ở qua một cô gái VN,vì hay tin bạn trai bên Mỹ không chịu làm bảo lảnh cưới về Mỹ ,nên đả nhẩy lầu chết ở trường ngôn ngử Bachschule ,nơi hai chị em đang đi học lúc đó ...có lần chiều tối mình đi côi TV bên phòng khách lớn dưới lâu đài  ,em   Tr  ở  một  mình  trong  phòng  viết  thư  nhà  nửa  chừng  bỏ  chạy  sang  phòng chị Oanh , khóc lóc nhờ  chị Oanh  anh  Điền  lên  phòng  khách  kêu  mình  về  , vì  nhìn  thấy  trong  phòng  ngủ  có  bà  nào  đang  nhìn  Tr  viết  chữ   , từ  đó  hai  đứa  đi  đâu  củng  đi  một  lượt   ,ngủ  chung  một  giường   đơn  cho đến khi chuyển trại mới ngủ riêng ,nhưng vẩn chung trong một phòng . 
 
*******Cách đây  mười mấy năm ,phong trào xem phim KH  còn quyến rũ mọi người ,một lần chồng chở hai chị em buổi trưa mùa hè đi Lützenbach nhà chị Hiền đổi Phim ,lúc ra khỏi nhà chị Hiền  em Tr bị rùng mình ớn lạnh  ,nói là thấy mấy gia đình  VN ở 6 chung cư  chung 1 nhà con nít đông (13 đứa )thấy sợ quá ,trên đường về đang lái xe  bất trợ Tr la lên có người cầm cây dù đi như đang bay trong gió , thẳng tới trước đầu xe  ,chỉ thấy chồng lách xe qua rồi chạy tiếp , khi mình quay đầu  lại vẩn nhìn thấy  bóng người cầm dù đang dần dần lùi về xa , nhưng có biết bay hay không chỉ có em Tr biết , trong nhà hàng lúc có nhiều người làm  sau giờ ăn cơm hay ngồi xúm lại kể chuyện ,ai ai củng có kinh nghiệm 1,2 lần gặp ma qua ,chỉ vợ chồng  mình  chưa có gặp  lần nào ,ngoại trừ những lần đi cùng với em Tr ,cứ phải nghe em la và nói là đang có gì gì gì ,nhưng  mình ít khi thấy cái gì gì dù là đang cùng lúc hiện diện bên cạnh . Bây giờ học Hoàng Đế Nội kinh để dưỡng sinh ,mới hiểu được Nhân và Thiện Địa  cùng tương ứng tự nhiên ,Khí của vạn vật ,sinh lý xả hội  có thể tạo ra một nguyên thể ảnh hưởng đến con người ,do Phong ,Nhiệt ,Hỏa ,Ẩm ,khô , Hàn ,lục  khí xoay chuyển theo thời khắc ,tạo ra sự tương ứng với tâm và thần .....nên có người nói em Tr yếu bóng día ,còn mình día nặng vì trán hơi vồ ,từ nhỏ Ba căn dặn mình xuốt một đời phải có hàng tóc ngắn trên trán che bớt día lại ,trong thật tế em Tr mới là người dử và nhớ thù dai nhất với người quen ,nên mình đả không cho em Tr biết chuyện gia biến của mình  gần 2 năm nay ,nếu không thì em sẻ nói : " Chị hãy lập tức ly vị mau cho nên thân , đàn ông tốt thế giới nầy còn nhiều "  là cái chắc .




******* Tháng 7 âm của năm 2009 , củng là thời gian con quỷ già tình củ của chồng bắt đầu post thơ tình than Oán trên HQPD tặng cho chồng bằng  những  bài :" Tìm anh " ngáy 31-7-2009. Nổi niền chia phôi và khuýp Danh ngày 14-8-2009 v...v,đề cầu xin có thể nối lại tình củ với nhau , làm chồng nhất thời đọc lên xúc động đế mất hết lý trí , đả  quên  rằng ,một bà già tuổi giáp 60 ,đả có thể làm bà nội bà cố rồi ,lại có thể viết lên những câu thơ tình khao khát tình yêu như gái  xuân  đương thì ,nhớ nhung da diếc ,ôm hôn say đấm , xiết nhau thật chặt ,ta đọc lên đả mửa đến trong bụng chỉ còn nước đắng  mà vẩn phải mửa hoài liên tục mấy tháng ,còn một đời quang minh sáng xuốt tốt bụng như chồng lại như bị quỷ ám ,ma che mắt quỷ dẫn đường   , để đi viết thư trả lời ỉ ôi với một người đả bỏ rơi mình lúc còn trong trại cải tạo ,từng có tình yêu khác qua bao nhiêu đợt đàn ông ,vẩn còn  mặt dầy đến lên trang Website của Không Quân mà hung hăng đối khát tấn công chồng ,muốn phá gia đình người ta bằng mọi hình thức , Chồng tự làm cho gia đình bản thân phải xức mẻ ,mất mất  tình thân ,còn phải chịu cảnh bị con quỷ già điên kia theo xuốt hai năm nay như đỉa đối thèm  máu đeo theo trên HQ,lúc than khóc ,lúc xin xỏ ,lúc tự cho  là MAINGO ,kể lể vừa dụ vừa xoa ,lúc chưởi xỏ ,lúc kể công ,lúc chù rủa cho chết ,lúc hẹn giờ ra hỏi chuyện ,lúc tự hát , tự khen ,tự trả lời  ,làm đủ thứ trò hề khùng điên trên trang web đàn ông ,đến tháng 7 âm lịch năm nay ,thì bắt đầu tự vạch mặt ra ,làm thơ bằng chữ ttttt " Tình tôi tội tình " ngày 15-8-2011, kể công 37 năm trước ăn cắp tiền cho trai tơ ( thời chồng đi lính KQ )  ,vì mê trai tơ nên ăn trôm tiền tía tôi ... củng mai bệnh mắc mửa của mình đả hoàn toàn hết hẳn ,đọc lên chỉ thắm gớm và tội nghiệp con quỷ già điên đó thôi , bây giờ thật  thương cảm  cho chồng mình ,mang cái ngàn vàng của đàn ông lần đầu tiên hiến cho tình yêu  , để 37 năm sau bị  một con mẹ vô liêm sỉ từng là người yêu say đắm làm thơ vạch mặt  kể lể. còn  kêu  gọi  thiên  hạ  xúm  lại  làm thơ đối đáp chuyện hạ lưu  trên một trang web có 770 hội viên ,của những ông tuổi trẻ nhất củng phải  là  58 tuổi đời , kêu hết 4 ngày không thấy ai ra hưởng ứng gì hết , không biết bây giờ tự nghỉ lại có biết  xấu hổ hay không  . 
 
Trong Nội kinh viết " Tâm Bât chánh nên Tà  nhập Thân , "bệnh tâm thần bất trị  ",là bệnh thấy người ta sống tốt ,còn mình sống xấu thì không hài lòng ,phải làm  cho mọi người ai củng phải khổ lên hết mình mới  thấy vui  .  Chỉ tiếc là  càng muốn thiên hạ khổ ,thì tự mình đả phải truốt lấy cái khổ hơn trước của mình bao nhiêu lần , hại người có chính niệm không được , thì tự phải hứng hết tất cả những cái xấu của mình tạo ra . đó là cái nghiệp tự gieo  và tự hưởng .Tháng 7 âm , là tháng của ma quỷ tự do du dương trên cổi trần ,mình tin thế ,nên trời đả thương xót chồng mình ,cho con gái cuối tháng rồi nhặt được miếng Phật Ngọc bị mất 11 năm trước ,và đầu tháng 7 âm ,mình  lấy sợ dây truyền vàng 18 của mình để chồng đeo ông Phật Ngọc  xuốt ngày đêm trên cổ , lấy cuốn Kinh " Phạm Nghiêm Chú " vĩnh bảo bình an của ông LạtMa Tây Tạng tặng cho mình 5 năm trước  tình  cờ  gặp  nhau  trong  nhà  hàng nầy ,trong gối  kinh  có  vật quý giá nhất không thể nào mua bằng tiền được mang ra  cho chồng chiêm ngưởn một buổi ,để Tà Ma ngoại giới đừng bén mãn  gần được thân chồng ,mượn danh nghỉa bóng nghỉa đen  làm thêm những trò bất nhân  thất đức  . Đả có lúc mình biết chồng thấy mấy cái tên của mấy con già điên kia là đi ngủ sớm hay ra xem TV mà buồn giùm  chồng ,trang web đó là của ai làm ra ? để hôm nay biến thành chỗ của mấy bà già điên lên nhẩy múa với cánh đàn ông già , tìm đàn ông cặp bồ , có bà còn bắt cá cả hai tay chưa đầy  một năm thì bị bể  .........thật là gớm .
 
 
******** Một người tốt không lấy cớ để tham của người khác,phá hoại nha trang của người khác ,một kẻ hèn mới lén lúc  làm ra những tró thất đức vô liêm sỉ ,dả đủ thứ tên làm phiền ,chay mặt  để cầu mong đoạt được những cái không phải là của mình , quên mất  nguyên tắc của đạo làm người vốn thuộc chung một thể với Trời Đất , thuận trời mới sống yên ,nghịch trời là tự gieo bảo , ,ý nghỉa nầy con nít củng hiểu được huốn chi là  già đầu đến có thể làm bà nội bà cố . trên HQ bây giờ có tới mấy bà già thật sự như mấy bà không chồng  thời trung cổ ,mắc bệnh thất tâm phong   vì ...... viết trắng  ra sẻ cảm thấy xấu hổ giùm cho cánh đàn bà .



Mittwoch, 17. August 2011

16-8-2011 心明若水……



岁月如风,人生如梦,不经意地,一个个昨天已匆匆地告别日月星辰。又到了一叶知秋的日子,飘零的岁月如同风中残叶,随风而逝,交织于发黄的记忆。当岁月的轮回与感情的回归,才猛然觉悟,花落无语, 岁月无痕 ,许多时候,我们已无暇在纷扰繁忙的时光流逝中发出对岁月的感慨;偶尔回首漫漫来路时,才蓦然发现,看似悠悠的岁月, 车轮已经匆匆碾过数十年,一切遥远恍如隔世,却近在今生:怀念天真无忧的少年时间, 行走在故乡的大路上,脚下洒满了树影和滤过繁密树叶间隙的细碎的阳光,内心满是空灵遥远无边无际的幻想;而今,儿时那些色彩斑斓的梦幻已经消散在内心深处不经意的角落里,停留在记忆中。
 
纷繁的世界,保持一种心明若水的心境实属不易,上善若水,纯洁而清明,不争名不夺利,只是守着自己那份淡淡的寂寞。远离了工作时的喧嚣和忙碌,可以一个人品味这份刻骨的孤独与莫名的忧伤 , 泡一杯清茶,寻一缕幽静,云淡风轻处,擦去喧闹与纷乱的足迹。蓦然发现,此刻,心明如水…… 

仰望高山,谛听流水。才发现:人的心田,如同土地一般,需要灌溉和耕耘。伴随着人气息的蔓延,宁静的理想国度逐渐分明,能够禁得住磨炼的唯有内心深处的安宁。席地而坐,诚心地膜拜,诚心的瞻仰 ,轻轻地吟着心 , 当清晰的呼吸打扰了那里沉睡的灰尘,便给人以梦境似的回旋。沾染些许“万般皆下品,唯有读书高”的清高,再怀揣些“众人皆醉我独醒”的傲岸 ,心里装着满满的想望,总是在遥远的遥远之外,分散在字里行间, 安置在灵魂的灯塔.
 
心明若水,水浮成露,露沾鸟羽,羽载花香。水清,可以见底;水明,可以映人;心之明净,可以通天地。满地是温柔的月光,不求心意盎然,但求心明若水……

Montag, 15. August 2011

13-8-2011 Khổ Qua .....Đời

Nước Đức hôm nay kỷ niệm 50 năm ngày Berlin bị dựng lên bước  tường ô nhục ,ngăn cắm làng sống người bên đông chạy qua bên tây xin tỵ nạn  ,trên truyền hình hai ngày nay người ta chiếu rất nhiều đoạn phim thời sự củ ,nhửng cuộc phỏng vấn nhiều nạn nhân từng trốn chạy bằng mọi cách từ  trước và sau ngày bức tường Berlin được xây lên chia thủ đô thành hai phần đông và tây  , những cuộc đào thoát kinh hoàng dưới họng súng ,trên những đoạn đường thật ngắn nằm ngay trên quê hương đất mẹ của họ , côi những đoạn có cả một làng cùng nhau đào hầm rồi chạy hết qua Tây Đức ,sự đồng cảm với những  hành  trình  gian  nan  và  nguy  hiểm  dâng  đầy trong lòng ,  nhớ đến vào thời đại thiên thiếu  , mình củng có   qua  cuộc chạy trốn nguy hiểm và gian nan nhất đời , trên chiếc ghe chỉ dùng để đi  trên sông dài 11 mét ,ngang 2,5 mét ,cùng với nhừng người quen ở chung một thành phố    cư ngựu , nửa đêm lên ghe vượt biên ra công hải ,để mưu tìm  một cuộc sống hòa bình và tự do  không có được ở quê nhà ,củng giống như những người VN  tị nạn CS đang sống rải rác ở khắp nước tự do   , ai ai củng từng lấy sinh mạng với ghe thuyền trốn từ nước mẹ ra biển công mênh mong đất trời , để đổi lấy sự sống tự do và nhân bản của con người phải có , rất nhiều người vượt bức tường Ô Nhục bất thành ,bỏ mạng dưới chân tường ,ở ngay biên giới hai bên trong một nước , rất nhiều người VN củng  vượt biên bất  thành ,bị công an bắn chìm  hay bị sống đánh chìm ,hoặch do hải tặc cướp bắt song kéo cho chìm ,người và tàu vĩnh viển vùi thân dưới đáy biển ,  đi nhưng không bao giờ tới được bến bờ mong muốn .
 
       Người Đức họ vượt biên có vẻ dễ dải nhưng  uất nhục  hơn  mình , vì vượt biên chính trên đất nước quê hương họ , củng  được chính quyền Tây Đức ưu đãi hơn mọi sắc dân khác đến tị nạn , và vì thế nhiều người đả an phận sống một cách bình yên ,nhàn hạ . Người VN  vượt biên cay đắng hơn , vì chỉ thấy toàn nguy hiểm và chết trong gan tất , ngay trước mắt ,hầu như ai ai đến được bến bờ tự do  điều trải qua đoạn trường cảm giác như vừa thoát được quỷ môn quan ,  sống yêu đời trở về lại  với  thế giới nhân ái  , ngoại trừ trường hợp  ghe của chồng mình là ngoại lệ không nguy nan, đi vượt biên kiểu gì vừa ra khỏi cửa biển một ngày thì gặp tàu Cap Anamur đến cứu vớt ,nấu cơm chưa chính chưa kịp ăn ,chưa biết qua cảnh đối khát trên biển hay sống chết với hải tặc là sợ đến mức độ như thế nào  !   chuyến tàu được vớt mang danh hiệu Cap Anamur ra  chuyến 3 -tàu được vớt số 1 của mình đả  lênh đênh trên biển  7 ngày 7 đêm ,đối và khát 7 ngày liên tục  ,nếu như không có tàu Đức đến kịp thời ,thì trên ghe tổng cộng 111 người , chắc phải chôn thân hết dưới đáy biển ,vì đêm thứ 8 sau khi lên tàu Cap Anamur ,nằm liệt trong thân tàu vẩn cảm giác được chiếc tàu sắc to và an toàn  ,đang bị sống đánh nhẩy lên nhẩy xuống ,nhiều người khác ăn bao nhiêu vào đều mửa ra hết ,đến sáng trời mới êm  gió ,  đúng ngày thứ 9 ghe mình  rời khỏi VN , buổi trưa trên hải phận nam hải ,nhiều người cùng ghe ,trong đó có mình em gái và bạn Nhung đứng trên Boong tàu Cap Anamur nhìn thấy một cảnh cả đời không bao giờ  quên được , khi chiếc tàu vớt người  chạy đến nơi  chiếc ghe vượt biên khác ,thì ghe đó đang  trong tình trạng chìm xuống nước ,chìm rất là chậm ,trên  mặt biển không có một người hay vật nào trôi nổi , không có tiếng trả lời của nhân viên cứu hộ la hỏi bằng loa ,mọi người đứng trên tàu Cap điều nhìn thấy hình bóng chiếc ghe vượt biên   đang chìm từ từ từ từ xuống xâu , khi ai nấy điều im lặng như nín thở hồi hợp và run sợ ,thì tự nhiên có cái can nước màu sửa đục  từ dưới biển  thoát nhẩy lên trên mặt nước ,tiếng động nhẹ mà ai củng hết hồn , tái mặt ,nổi kinh hoàng đó chắc  cả ghe mình và đoàn cứu người trên tàu Cap ai ai củng sẻ không bao giờ quên được trong trí nhớ !!!
 
 Có lẻ vì các cuộc vượt biên đầy gian lao và kinh hải ,nên những người tị nạn VN khi đặc chân đến nước thứ ba điều có một nổi niềm hân hoang giống nhau , đa số rất cầu tiến và quý sinh mạng của lần thứ hai được sống lại trên đất nước Tự Do ,người ta cố gắng làm ,cố gắng học ,sống nghiêm túc ,cần lao  hơn các săc dân khác , chịu khó đi làm dù là có những việc làm thật vất vả về thể xác , hay có hại đến sức khỏe bản thân  ,cố giữ lấy  niềm hy vọng duy nhất là đặc hết niềm tin và tương lai  vào thế hệ kế tiếp ,có thể học hành đến nơi đến chốn và làm một người có ích lợi cho xả hội ,nhân loại .
 
31 năm đả qua đi rồi ,những nổi khổ vế tinh thần ,thể xác lúc đi vượt biên đả không còn ám ảnh đeo đuổi được bao nhiêu người  như  lúc  mới  qua   Đức  vài  năm đầu nửa  ,thế hệ thứ hai của tóp người vượt biên đả trưởng thành, nên thân  ,có người là bác sỉ ,kỷ sư ,thầy cô giáo trường Đức ,nhân viên cao cấp văn phòng ,ngân hàng , củng có những người qua đây lúc còn trẻ ,có đủ nghị lực  để tự tạo ra sự nghiệp hơn cả cha mẹ bên nhà bị mất vì thời cuộc , người ta tự hào đả không uổng phí thời gian ,người ta mãn nguyện vì đả làm  được những công việc, mà trước khi  rời bỏ quê nhà đả nguyện ước với bản thân ,cha mẹ , hay người nhà thân quen .  Khổ qua rồi ........Cuộc đời còn lại ,cho dù như thế nào ,vẩn đẹp ,vẩn thanh thản  ,vẩn dể sống và dể cười hơn mấy mươi năm trước , càng cảm nhận cuộc sống sâu sắc hơn lúc con cái còn nhỏ , không có cuộc đời nào dể dải,nhẹ nhàng  cả ,nhưng khi đả trải qua bao nhiêu khổ sở ,nguy hiểm  và gian lao để sống đến từng giây phúc nầy ,không nhẹ nhàng thì củng có thể trở thành nhẹ nhàng qua lý trí và cảm nhận nhân sinh , những khi côi các hình ảnh tị nạn của quá khứ , tuy cảm xúc vẩn tràn đầy ,nhưng niềm vui sướng lại càng nhiều hơn ,  khi người ta đả vượt qua được mọi nan nguy  ,khổ sở của quá khứ ở xứ lạ quê người ,để trở thành lớp người đứng vững trong xả hội mình đang sống  ,nếu đem so  các cuộc hành trình nguy nan trên biển cả , lấy  sinh mạng ra đổi lấy sự sống bình  yên tự do của hiện tại ,thì những gì không như ý ,chướng mắt ,bực mình, của  hiện tại , nó thật sự như là những cọng  long chim hư bị rụng ,đang bay phất phơ trong gió , có thể nhìn thấy hình dạng đang bay và rớt xuống đất  như một miếng rác từ đâu bay xuống  ,không có chút gì đáng để tâm hay  ảnh hưởng đến tinh thần hay sức khỏe gì  cả .
 
      Tự nhiên nhớ đến trái Khổ Qua chính vàng của chồng hái đưa cho mình hôm tuần trước  , có hình cong cong ,mình thấy đẹp nên để ở trước quầy bar rượu chưng , qua một đêm đuôi trái Khổ Qua nở ra như hai cái cánh đang cất cao  hình con Phượng Hoàng ,lồi ra những hạt và ruột màu đỏ thắm ,  nhớ cha mẹ đả từng trên bàn ăn nói qua ,khi trái Khổ Qua chính trên cây  ,trong ruột sẻ trở thành ngọt ,và từ từ ngọt ra ngoài ,nên mình ăn thử những hạt có dính chút ít  khổ Qua sống màu đỏ bên trong ,ngọt thật sự một cách mới lạ ,ngẫm nghỉ rất lâu và nhận ra được ,trái Khổ Qua tuy đắng ,có thể  để  càng chính thì sẻ càng trở thành ngọt , giống như mọi sự khổ đau lúc bắt đầu tuy rất đau khổ ,nhưng một khi vượt qua được đau khổ  rồi thì cam ngọt nhất định sẻ tự  đến ,trong đạo đức kinh  củng  từng  dạy  qua  ,Phúc  phần  là   cái bóng  của  Quạ  ,Quạ  phần  là  hướng  tới  của  Phúc  , không  hiểu  sao  năm  nay  chồng nổi hứng  trồng  khổ  Qua  để  làm  kiển   ,để  hôm  nay   mình  có  thêm  được  những   nhận  thức  thật đáng quý ,lôi ra được ở tiềm thức từ trong kinh đạo đức đả lâu không nghỉ đến điều nầy .
 
     Trồng Khổ Qua thật là tốt  ,đầy ý nghỉa ,đầy cảm xúc ,còn là món ăn có nhiều dinh dưỡng  cho cơ thể ,mùi hương đắng của trái khổ Qua tỏa trên cây ,là một mùi hương thanh thoát lẩn  mùi tinh khiết của không khí rừng núi ,khó ai tả được một mùi mang đầy vị  đắng và ngọt trong không khí sạch , khi đứng gần cây Khổ Qua ,mùi vị xanh đắng của trái làm người ta liên tưởng đến cuộc đời hiện tại ở đất nước tự do ,muốn  nói gì thì nói ,muốn làm gì trong phạm vi nhân bản thì làm ,tùy ở khả năng mọi người ,không cần đắng đo ,ngập ngừng hay trần trừ ,sợ sệt , như mỏi lần người ta ngưởi trái Khổ Qua trên cây  ,một mùi xanh đắng thanh thoát đi  thẳng vào mủi và óc ,thật dể chịu ,thoải mái .  Trái khổ  Qua  để chính củng mang đầy ý đẹp cho cuộc sống như đời tị nạn của vợ chồng mình ,càng để cho chính vàng đến tét ra ,trái càng ngọt và hình dáng  thật đẹp một cách  tự nhiên cao thoát ,lần đầu tiên nhà trồng dây khổ Qua ,củng có thể cho mình biết bao nhiêu hưởng thụ về mắt ,mủi hàng ngày , nhận thức được bao nhiêu cái hay trong những trái sống và chính ,trời cao thật sự rất là ưu ái mình , đến bây giờ vẩn để chồng  hàng ngày làm ra những chuyện có thể khải giác thêm những cái hay và mới lạ cho mình học hỏi  được trong tiềm thức ,thật sự biết ơn đời nầy ,ông trời đả sếp cho mình sống đời với một người đả luôn vừa làm chồng ,vừa làm cha ,vừa làm thầy   ,bây  giờ  thì  củng vừa là bạn tri kỷ  , cho mình khỏi bở ngỡ với những môn kỳ lạ mới mẻ .thú vị .
 
 

Mittwoch, 10. August 2011

9-8-2011 Đời - Những Mảnh Tình Duyên Nghỉa Bạt




9-8-2011   Đời -  Những Mảnh Tình Duyên Nghỉa Bạt
 
 Hôm nay đến siêu thị C mua ít đồ cần thiết ,C là bà chủ tiệm thực phẩm Á Đông ở tp lớn cách nhà mình 30 km , qua cảm nhận  cùng là dân chịu khó làm ăn với nhau ,nên hai người trở thành quen biết  hiểu nhau , hay nói chuyện thân mật và  riêng tư cho nhau nghe  từ nhiều năm qua  ,sau khi trả tiền song C nói với mình là dạo nầy vợ chồng  trong tình trạng gây cấn ,cải nhau hoài ,chắc sắp phải bỏ nhau rồi ,dù đả có linh tính từ sáng thứ bảy tuần trước ,khi bước  vào tiệm thấy C ngồi một góc nghe điện thoại và cười một mình rất là dịu dàng ,hạnh phúc ,nói ngọt ngào với ai trong điện thoại là "" anh ráng chịu khó chờ ......! " bước vào tiệm rồi mà C vẩn còn luyến tiếc không chịu buôn điện thoại xuống ,nói mải thêm 10 phút nửa ,ỷ y mình là kkách quen lâu năm có thể chờ được ,thì chờ đó ,và khi chờ vô tình đả nghe rành rành những câu nói thiệt là êm dịu như đang ru một người thân được gọi là anh , bây giờ nghe C nói vợ chồng  sắp  bỏ  nhau  ,mình  thật  là  nghi  ngờ ,nhưng  hỏi ngược lại  trước là bộ  ông xã C có bồ à ? C cười bảo ông xã em như người bị thiến ấy ,bồ gì bồ , mình đả phải cười huề và nói bà  đả làm gì cho ông xã khó chịu cự nự phải không ,C cười rất bí mật ,không trả lời mình có hay không ,chỉ nói vẩn giữ  tiệm nầy để bán và nuôi đứa con  chung mới 8 tuổi .....,C hay về VN thăm nhà , 14 năm trước được chồng  về VN hỏi cưới và bảo lảnh qua Đức đoàn tụ ,mở tiệm thực phẩm Á Đông bán cho đông người Á Châu tại tp nầy ,tiệm bán rất khá ,C là người biết nói chuyện nhỏ nhẹ ,khách hàng ai củng thích và mến C , vợ chồng C thì xê dịch đến 20 tuổi ,khoản cách còn xa hơn tuổi của mình với chồng  ,có lần nói chuyện mình hỏi C,cách nhau 20 tuổi làm sao bà hiểu được tâm tư chồng và  thông  cảm  nhau ? ,khi mình  với  chồng  khoản  cách củng xa nhưng ít hơn so với C , đả phải chịu khó  cố gắng lắm để học hỏi ,nhất là về ngôn ngữ và sở thích hầu  có thể hòa đồng trong tư tưởng ,nói thật củng còn trở ngại ,C nói thì bọn mình mạnh ai nấy sống ,thời đó có Việt Kiều về nước cưới vợ , mừng thấy mồ nên chịu liền ,ổng đi cưới  lại dấu tuổi thật , qua đây côi giấy tờ mới biết ông lớn hơn đến 20  tuổi  đúng  ,thì  củng đả là vợ chồng rồi  ....
 
Mình thích C chịu khó buôn bán lại có  tính cần cù thành thật như người Hoa ,không nói cái xấu thành cái tốt ,bánh trái qua đêm thì nói đả qua đêm ,   củng có lúc mình nói với chồng là trong sách tử vi dạy côi tướng , người có khuôn mặt trái soan vừa tròn hơi dài phải có cặp mắt phượng mới là quý tướng  ,còn đi  với cặp  mắt tròn to và miện củng hơi tròn chu như C thì phán  là loại người có lòng tư lợi đặc trên hết ,nhưng nhìn C hiền quá  không giống như sách nói , từ đầu mình đả  có thiện cảm với  người đàn bà đẹp mà  hiền lành như C, nên thân thích với C rất là  tự nhiên , hai tuần trước thấy C cải và mắn một bà khách VN vào trôm túi Cua biển đông lạnh lẻn đi  ra tiệm , bị C rượt theo bắt trở lại ,miệng C vừa la vừa run , thấy thương người đàn bà vừa mới 36 tuổi biết  nhân từ như C ,  khi C nói  :"nể mặt mi người VN nên không gọi Cảnh sát đến phạt ,lần sau cấm mi bước  vào tiệm  ta " , còn bị bà trộm cấp Cua   nói ngược lại là gọi cảnh sát đến chị định  nuôi  hộ giùm con em à , mình thiệt là tức đến nổi muốn gọi cảnh sát liền giùm cho C , tức và ghét loại người đả ăn trộm bị bắt quả tang mà còn hung dử ,vô liêm sỉ , làm mình nhớ lại chuyện gia biến của cô em gái  ruột xảy ra lúc trước  , củng một người đả ăn nói giọng hung dử mất dạy như vậy với em gái mình qua ,nhưng  C vẩn bỏ qua  và lấy tiền rồi cho về .C là người đàn bà tốt bụng và đẹp  ,chuyện gia biến xảy ra có lẻ nằm ở hai vợ chồng đả cùng giường khác mộng từ nhiều năm trời ,C không được mai mắn như những người vượt biên qua đây ,không được đi học trường Đức đầy đủ , nhưng C đả làm rất tốt trong công việc buôn bán  làm ăn, có lẻ những chuyến về VN thường xuyên ,có người đả hợp ý và thông cảm được với nhau , dù sao ,nghe song củng cảm thấy tội tội đau đau ,khó chịu giùm cho đứa con chung của C chỉ vừa mới 8 tuổi ,như đứa cháu trai của mình ngày cha mẹ ly hôn , Kiên củng chỉ 7 tuổi hơn vài tháng . muốn cầu xin cho chuyện ly hôn của C đừng xảy ra , đề thế gian nầy bớt một đứa bị tổn thương vì gia đình đổ bể ,  nhưng lại không biết mở miệng làm sao được ,khi người ta đang sống trong hạnh phúc xa vời  bị ngăn cách bởi hiện thật ,có lẻ trong lúc nầy họ chỉ khao khát làm sao có thể sống bên nhau mới  thôi ,ta nhớ nhà mình lúc phát hiện đả xảy ra gia biến ,ta củng  từng chỉ mong chồng đi sống cuộc sống có hạnh phúc tình yêu để khỏi phải hoan phí thời gian còn lại của cuộc đời ,không ai  cần  củng  không  ai thích  sống chung  trong cảnh  tình nghỉa vợ chồng đả bị mất mát ,  không hiểu vì  sao đến giờ phút nầy vợ chồng vẩn còn sống chung trong  một nhà ,làm như không có chuyện gì  xảy ra hết ,trong khi mỏi ngày ,sáng ,trưa chiều tối ,mình điều chứng kiến mấy cái tên của mấy bà già điên  leo lên leo xuống HQ để làm đủ trò nhạc ,thơ ,chuyện v...v.liệu chồng C có chịu đựng và thức tỉnh được như mình bây giờ vậy không ? chắc chắn là không vì đây là chuyện tình không có nghỉa trong đó . từ lúc ban đầu cuộc hôn nhân nầy đả chưa đựng sự đánh đổi và không trung thực trong đó ,chồng C củng không phải là người biết thông cảm người khác .............Mình chỉ mong C đừng bị xảy ra chuyện gì bất trách ,bởi vì trong tướng số , chồng C là người có những đặc điểm rất lợi hại ,Lùn và Hô ,là hai điểm nhậy bén nhất cư xử với đời các thủ đoạn không quang minh chính đại ,biết  trước là  vậy , nhưng   ai có biệt tài nào để có thể xoay chuyển được số phận mỏi  con người  ?
 
 
   Cách  đây 14 năm , mình còn nhớ rất rỏ , khi em gái lên mình chơi đột ngột không ở lại đêm vì sợ chồng đi ăn sinh nhật đồng nghiệp về say không mở khóa vào nhà được ,thì mới biết được chuyện gia biến khi chồng cả đêm đã không về , buổi trưa mình lấy xe  chở em gái đến hãng ,để xem mặt cô thợ khách VN góc miền bắc  từ bên Đông Đức qua xin vào làm công nhân cùng hãng với em rể lúc đó đang làm sếp của đám công nhân nầy ,  luôn luôn mang đồ ăn vào cho sếp và   mời em rể đến nhà ăn sinh nhật cho sai mềm , ngủ đến nửa đêm xaỷ ra chuyện trai gái ,bà ấy củng nói  với một giọng  thật là mất dạy với em   mình , một câu mà mình nhớ mải không quên " chồng chị thì chị tự giữ lấy chứ sao lại để mất rồi đi côi ai giựt là sao v...v ,hôm ấy mình thật tức và muốn tát cho một bạt tay vào mặt phường đê tiện giựt chồng người ta để có được giấy tờ ở lại Đức chính thức vĩnh viển    ,nhưng em gái mình đả nói từng  chữ từng chữ một ta  :" Hãy ráng mà chăm sóc người đàn ông mầy giựt về cho thật kỷ ,từ nay kêu nó đừng trở về nhà nửa . củng đừng hòng có ngày được vợ con  tha lỗi "" ,chỉ sau 5 ngày xảy ra sự việc ,em rể đả  phải sách vali ra khỏi cái gia đình đả chung sống 15 năm  , về chung cư  bà mất dạy kia thuê để sống cảnh ly thân chờ ly hôn  ,  không cần phải chờ thời gian phải ly thân một năm ,giống như vợ của Sơn ,chỉ 5 tháng sau hai người đả xé hôn thú một cách thật mau lẹ ,không luyến tiếc , còn  mình là người lúc kết hôn thì làm nhân chứng ,lúc xé hôn thú củng ngồi trong phòng tòa án  để nhìn hai người  từ vợ chồng trở thành người không còn quan hệ gì nhau ,ngoài việc chu cấp tiền sinh sống và cuối tuần được thăm con một lần .
 
 Đến bây giờ em gái mình vẩn không lập gia đình , không kết hôn , sống chung với bạn trai Đức nhỏ hơn 1 tuổi ,luôn luôn đi chơi nước nầy nước nọ thăm người thân ,con trai Kiên đả 21 tuổi vẩn còn đang theo học đại học kinh doanh ,ăn nói không có cảm tình ,có khi rất hổn láo với cha và không biết  đến hai đứa  em trai cùng cha khác mẹ đang sống gần  khu vực  cách nhau chỉ 10 cây số, tính nết kiêu căng nói chuyện hay mích lòng người khác , có lẻ vì tinh cảm gia đình từng  bị tổn thương lúc tuổi còn nhỏ .nhưng mặt khác lại rất chăm chỉ học và cầu tiến trong cuộc sống ,ý chí của Kiên là sẻ làm một công việc thật tốt để thiên hạ mọi người  chứng kiến  con không có cha ,nhưng sẻ học hay và sống tốt hơn những người có cha  , có gia đình dàng hoàn  .
 
        Trong cuộc hôn nhân nầy ,em gái mình khi lấy chồng là vì không muốn sống một mình phải lo đủ thứ trong cuộc sống ,em rể thật sự là một người chồng chịu khó nhất trong các người đàn ông VN khác trong vùng nầy ,từ đầu đến cuối mọi chuyện xảy ra mình là người chứng kiến , ai ai củng biết người chồng thương vợ nhất là em rể ,con gái VN sướng nhất củng là em gái mình ,ít ra đó là trong tầm mắt mỏi người ,nhưng với mình thì em gái  sống lảng phí nhiều thời gian  quá ,khuyên hoài vẩn không được , sống ở Đức củng 31 năm  ,nhưng thời gian đi làm của em Tr cộng lại đến giờ chắc chưa được ba năm  như người ta đi làm chính thức , sau ly hôn mỏi tuần đi làm thêm 2,3,tiếng cho khuây khỏa , hai vợ chồng tr chỉ cách nhau một tuổi nên sống với nhau ,chồng luôn bị vợ gầy la ,em mình  vẩn giữ tính tiểu thư khó tính nên hay la gầy  chồng , giống như ngày nào  còn ở nhà la gầy  người làm mỏi khi có chuyện không vừa ý , trong  hãng làm có nhiều công việc ,chủ hãng vẩn kêu em rể giới thiệu vợ vào làm chung cho mau phát đạt, nhưng em rể  thà cho vợ ở nhà ngồi  không nuôi chó đi dạo , chứ không muốn vợ đi làm cùng hãng  , sợ nửa chừng bị vợ la mất mặt ,đến khi hãng có thợ khách là gái lao động VN  từ bên đông Đức chạy qua xin làm công nhân ,biết nói ngọt lại biết mang quà vào lo cho sếp đủ thứ như kiểu cách lo lót ở VN ,sự xa ngả từng bước  đi  từng bước  đi theo con đường của người đả có lòng cố tình giựt chồng  dăng bẩy sẵn ,có lẻ em rể nghỉ rằng  một lần ăn của lạ cho vui ,không ngờ đả phải trả cái giá mất hết cả một  gia đình ,tình thương cha con , bây giờ em rể vẩn sống chung với người đàn bà hung dử vô liêm sỉ ấy , gia đình xa xúc  ,mặt muổi hóc hắc ,ốm và già trước tuổi nhiều ,ai nhìn củng lắc đầu  ,như ông cụ non đang đi trên đường đời ảm đạm với hai đứa con mười hai ,mười ba tuổi , xa lánh người đồng hương vì bị con trai và vợ củ không tha thứ ,xem thường , không biết có khi nào em rể ngồi nghỉ lại mọi chuyện củ đả qua , và cảm giác thế nào trong cuộc sống hiện tại , sự  thất thoát tình phụ tử và nhân bản ....,riêng đối với mình thì em rể là một người tốt ,lỗi lớn nhất đời là đả yêu và lấy  một người con gái không yêu thương  mình , dẫn đến lỗi lầm xảy ra khi tâm trạng mất căng bằng , củng không nhận được sự thông cảm tha thứ của vợ con , dù sao thì  người tốt vẩn là người tốt ,dù trong hoàn cảnh vinh hay nhục , người ta vẩn cố sống cho tâm được thanh thản , sống một cuộc sống bình thường  , đi làm đóng thuế làm ích lợi cho  xả hội , dù không bước  vào được cuộc sống xả hội thượng lưu ,nhưng mình tin em rể có một  gia đình bình thường như cha mẹ của họ ngày xưa  ,bình thường qua ngày ,bình thường hạnh phúc và bình thường nhìn đời . 
 
Thế sự vô thường ,tuy biết rằng tình yêu là bất diệt , nhưng khi số phận không được có , một cách sống bình thường  với tình thương gia đình ,tình thương nhân loại , chưa hẳn đả không phải là điều không may mắn ,ít ra trong thực tế ,người ta không còn cảm giác nổi đau khi tình yêu bị tổn thương ,mất mát ,không phải khổ lụy tiếp tục vì yêu , sống một cuộc sống có cách nhìn rộng mở  dể dải với bản thân  ,có thể làm cho con tim được  bình thường hít thở , tâm trí sáng xuốt như trời xanh ,tinh thần vững mạnh như rừng núi ,may mắn là khi giữ gìn được sức khỏe , mỏi một ngày thức giấc vẩn nhìn thấy ánh sáng mặt trời ,cảm giác được mùi hương trong gió ,và ăn những món ăn yêu thích ,làm những việc làm có ích lợi và ý nghỉa cho nhân loại .
 
May mắn  là nhìn thấy và  đo lường trước cục diện  mọi sự trước khi làm và sau khi xảy ra để tránh, rẻ sang một hướng không có những lầm lở xảy ra ,nuối tiếc .
 
May mắn  là phải biết đừng bao giờ hối hận những việc sai trái đả xảy ra rồi ,mà hãy chỉnh đốn lại cho những sai trái đừng tái diễn lần nữa ,quý những gì hiện tại đang có ở bên mình ,để mãn nguyện với cuộc sống bình thường ,bình an ở thế gian hiểm trở nầy .