Mittwoch, 27. Juli 2011

20 - 7 -2011 Niềm Vui Lạ Thường . Cảm Nhận Nhân sinh 3






***** Tháng 7 năm nay  mưa nhiều hơn thường năm , hầu như  không có tuần nào được liên tục ba ngày nắng ,nhưng đối với gia đình mình lại phát sinh ra  nhiều niềm vui lạ thường , lạ một cách không thể nào nghỉ ra được vì sao ,hay giải thích bằng lập luận nào .
*****Giữa tháng 7 đến tháng 8 năm nay ,nhà hàng mình được nhà bank cho quản cáo miễn phí ,chưng hình ảnh trang hoàng trên các khung tủ kiến trong phòng trước  có hai máy  lấy tiền tự động và hai máy in giấy tờ nhà bank .Củng  là một niềm vui  và  hảnh diện ,  vì nhà bank chỉ cho những cửa hàng có tiêu chuẩn  cao để trang hoàng  quảng cáo ,vừa làm đẹp cảnh phòng nhà bank ,vừa quảng cáo được cho cửa hàng ,đôi bên điều có lợi ,đây  là lần thứ 3 nhà hàng mình được lên khung trở lại liên tục 4 tuần  quảng cáo miễn phí trong nhà bank nhân dân của cả vùng nầy ,

* Người Đàn Ông Đặc Tiệc Cưới
   Đầu tháng 7 có một người Đức  dẫn một cô gái Thái thật trẻ đến nhà hàng đặc  tiệc cưới , nói với mình nếu như không có gì trở ngại vể thủ tục khiếu nại ,thì cuối nầy  phòng đăng ký kết hôn sẻ chấp thuận cho hai người kết hôn tại thị trấn gần đây ,từ lúc đầu đăng ký gặp trắc trở vì cô gái nầy qua đây để du lịch ,nên buột phải trở về trước và lảnh qua cưới sau , Nhưng mọi chuyện củng êm đẹp vì có nhiều người thân hai nhà ra làm  người  chứng giấy  hôn thú ,tiệc cưới được đãi ăn trưa ở nhà hàng mình ,sau khi làm lể trao nhẩn cưới cùng  hoàn tất  mọi thủ tục giấy tờ . Từ lúc đầu mình không để ý mặt muổi người đàn ông Đức  nầy lắm ,chỉ chú ý cô dâu là một cô gái Á Đông thật trẻ , thật đẹp ,nét mặt còn như trong tuổi  của con gái nhỏ của mình ,mải đến khi tiệc tan , chú rể  đến thanh toán tiền hóa đơn ,nói một câu nói giống như mình đả từng nghe qua mười mấy năm về trước ,vào một buổi chiều tối cuối năm  ,có một thanh niên ghé vào nhà hàng nói với mình là có thể bán cho một món vịt curry thiếu chịu được không ,vì lở đường không mang theo card nhà bank ,không lấy tiền được trong lúc nầy ,đối quá trời nên vào các nhà hàng ở thị trấn nầy  hỏi mua chịu ,  nói với mình là đả hỏi qua ba tiệm nhà hàng ý ,Đức và  Bistro Thổ nhỉ Kỳ ở dưới con đường chính của phố thị , họ điều không chịu bán thiếu chịu , có người chỉ hãy vào nhà hàng nằm ở ngoại ô của mình để mua chắc có lẻ được ,vì chủ nhân là người Á Đông ,nếu mình không bán thì gả thanh niên đó nói phải chịu đối để về đến nhà nằm chờ đến sáng hôm sau . Củng tại quan điểm ở Đức chưa ai từng bị đối ,và một miếng ăn cho người ta đở qua cơn lạnh củng không phải chuyện xấu ,( lúc đó là mùa đông ) ,nên mình hỏi với chồng song làm một mó vịt curry như ý muốn bán thiếu cho gả thanh niên nầy ,cứ nghỉ rằng một vài ngày sau người ta sẻ mang tiền đến trả ,chỉ có 25DM thôi ,có củng không giàu mà mất củng không nghèo , người thanh niên đó còn gởi cái giấy căn cước lại cho mình giữ ,đến khi  một vài ngày sau đó không thấy đến trả tiền ,mình mới côi lại giấy căn cước là cái giấy đả hết hạng ,nhưng trên giấy tờ vẩn còn bức hình người thiếu tiền  đang  tươi  cười  ,thật  là  chuyện  hoang  đường và xả xui  , và  lúc  nầy  thì  mình  đả  nhận  ra  gả  thanh  niên  mười  mấy   năm  trước  ăn  món  vịt  curry   rồi biệt tâm mười mấy năm trước , bây giờ đang đứng trước mặt mình làm chú rể , lúc thanh toán hoa đơn   trả dư ra 21 Euro bảo là cho tiền típ phục dụ , chờ hai vợ chồng họ bước  ra khỏi nhà hàng ,mình lấy tấm thẻ căn cước vẩn còn giữ trong tủ sách nhà hàng ra côi mặt muổi thật là vẩn như xưa ,chỉ có kiểu tóc là khác và mặt già dặn hơn xưa  ,  chưa đóng cửa tiệm đả mau mau kể cho chồng nghe chuyện không thể nào ngờ được nầy ,chồng nói củng hên nó không nói để thứ hai mang đủ tiền đến trả , nếu không mất lần nầy không phải một món vịt mà đến mấy chục món .......
      Rồi  một tuần sau ngày chủ nhật ,người đàn ông nầy lại vui vẻ dẫn vợ và mẹ đến ăn trưa như khách thường khác ,đặc biệt cảm ơn mình đả làm một buổi tiệc cưới trang hoàn thật đẹp ,đồ ăn thật ngon cho mọi người thưởng thức ,ai ai người quen đến dự  củng khen  hết lời ,còn mình thì thầm  vui vẻ ,tự nhiên có chuyện  không thể nào ngờ  được xảy ra ,cho mình chứng kiến được làm chuyện tốt không bao giờ bị lổ lả ,đúng thật như cha  đả dạy từ lúc nhỏ ở nhà  ,chuyện thiếu tiền của gà thanh niên mười mấy năm trước mình đả quên mất từ bao nhiêu năm rồi ,không ngờ ngày đại vui của người dựt ăn lại làm ở nhà hàng mình ,còn thừa lúc thanh toán tiền trả thêm cho món nợ năm xưa ,mình biết người thiếu nợ mới nhớ dai dẳn khó chịu , người cho ăn thiếu  thì có  bao giờ ngờ được từ 25DM=12,50Euro thiếu ,sau mười mấy năm được trả lại lẩn lời là 20 Euro , còn có một bàn tiệc cưới thật lớn mừng  chuyện trăm năm của người ăn thiếu ? đúng  là một niềm vui hiếm hôi của đôi bên người cho thiếu và người bị thiếu nợ , quái vị và đầy đủ tình người .
*  Miếng Ngọc  Cẩm Thạch Phật Ông Địa

   
Hôm thứa bảy ,15-7 con gái nhỏ vào phòng ngủ của mình tìm kiếm một món đồ cần thiết , tình cờ dưới góc tủ sắt đen  cạnh  giường ngủ   vợ chồng ,  nhặt  ra miếng ngọc cẩm thạch hình ông địa tròn thật xanh của chồng đả đeo hồi mười lăm  năm trước ( 1996) , lúc mẹ lần đầu tiên qua Pháp du lịch ,rồi qua luôn Đức thăm hai con gái mang qua cho rể  mỏi người một mặt ông địa ,con gái thì nhiều mặt  phật Bà Quan Âm ,Quan Âm khắc kiểu đứng ,khắc kiểu ngồi v...v. chồng đeo trên cổ  đến năm 2000 thì đánh mất với sợ dây truyền 5 chỉ vàng 18 ,cả nhà tìm khắp mọi nơi củng không tìm ra đâu được , có lúc mình nghỉ bị Yến người làm giúp việc lẻn dấu mất mang về nhà riêng cho chồng con gì rồi ,nhưng không nhìn thấy người ta lấy nên chỉ nghi ngờ thôi , chồng đeo trên người cứ đi tấm hay ngủ trưa điều cởi dây truyền ra , để đại trong nhà tấm củng có ,để trên bàn làm việc củng có ,nên lỗi mất là tại tự mình ,mất đến giờ hơn cả mười năm , vợ chồng trong  lòng  củng  không  còn  nhớ  đến  miếng  cẩm  thạch  ông  địa  đấy  nửa  ,không  ngờ   đứa  con  gái  nhỏ  lại  nhặt  được  dưới góc tủ đen ngày 15-7-2011, 40 ngày sau khi  lên đỉnh núi  chiêm bái Phật Ngọc , cầu nguyện cho cả nhà và thế nhân được an lành bình yên .
Có lẻ không ai tin vào sự kỳ lạ nầy ,miếng Ngọc Phật Ông Địa mất từ 11 năm trước mà bây giờ lại lồi ra dưới góc tủ cạnh giường ngủ ,mười một năm ,bao nhiêu trăm lần mình thay bao mền bao gối  sạch ,bao nhiêu trăm lần lao chìu giường ,tủ ,bao nhiêu trăm lần hút bụi quanh phòng ngủ củng không thấy  được miếng Ngọc mà bây giờ lại được con gái nhỏ nhặt được  mang đưa cho mẹ  , mình tin đây là sự huyền diệu của Phật Pháp ,mẹ từng nói tất cả Ngọc qua tay mẹ để tặng hay mua giùm cho con gái ở đây ,mẹ điều mang đến chùa  Thiên Mụ cúng và làm phép qua , để cho miếng Ngọc được làm của linh thiên ,( em Dung củng đả từng được mình tặng cho một miếng Ngọc tượng bà Quan Âm 10 năm về trước ,và trước khi gia đình Dung bị gia biến ,tượng Phật Bà bị gẩy  ngang cổ ,Dung có nhờ thợ bạc  sửa gắng lại nhưng không được ), năm 2006 ,trên đường đi Đan Mạch ghé chùa Viên Giác cúng đường và mua bánh trái đồ chay biếu cho mẹ chồng ,mình củng đánh mất miếng ngọc hình thức  như Tấm thẻ Bài  hình chữ nhật , do một người quen ở VN mắch làm để kỷ niệm mình có chồng là lính KQ , vì tấm thẻ bài Ngọc nặng hơn sợ dây truyền dài  xâu bằng khúc tre cẩm thạch ,nên bị  duột xuống ghế xe  lúc  nào  không  hay , sau khi trở về Đức ít lâu thì được chồng nhặt được trong xe và tặng lại  cho mình ,nếu lúc đó mình đổi xe mới sớm   ,thì chắc chắn miếng Ngọc thẻ bài sẻ bị mất vĩnh viển ,nhưng hình như là  những miếng Ngọc điều đả đúng như lời trong Tâm Kinh dạy ,cái gì của mình ,trước hay sau củng thuộc về của  mình , có bị thất lạc rồi củng về với mình , cái gì không phải của mình ,có cố chấp đi tìm hay  cố giành  dựt , cuối cùng củng không thuộc về mình ,hiểu được lý lẽ nầy  qua sự kiện con gái nhỏ nhặt được miếng Ngọc Ông Địa , mình bắt đầu chú tâm đọc lại thật kỷ bài Tâm Kinh  ,hôm thứ ba 19.7 qua phòng mạch lấy máu như thường năm ,để xét nghiệm sức khỏe về mọi mặt qua máu  , lần đầu  tập  can đảm nhìn thẳng vào kim tim khi cô y tá từ  từ chít vào tay mình ,từ từ rút đầy một ống máu ra ,rồi đổi ống thứ hai ,ống thứ ba ,ông thứ tư , cô ý tá nhỏ ấy tốt bụng lo lắng , kêu mình đừng nhìn lúc đổi ống ,có bị chống mặt hay sợ không ,nhưng mình đả cười và nhìn  mải nơi giữa cánh tay đang có ống kim tim sừng sửng đứng trên da thịt , rút máu từ từ trong cơ thể  mình ra ,cảm giác không thấy đau vì đả tự nghỉ trước rằng nó không làm mình đau được , muốn cố  tâm ứng dụng lời giải Tâm Kinh vào hiện thực trước mắt xem mình có nhận thức được hay không , thật là hay khi cảm nhận được  thành quả thật bất ngờ và như  ý , thấy mà như không thấy , nhìn thấu rồi thì thế sự  đau đớn ,bực bội  khổ sở củng như là không , khi hiểu được tất cả mọi thứ Vui Buồn ,Hỷ ,Nộ  ,Ai , Lạc ,Đau ,Sầu , điều có thể đến rồi lại sẻ phải đi như cơn gió thoáng  ,duy chỉ có cách sống Vinh hay   Nhục ,mới có thể  lưu lại  tiếng tâm  cho người đời  sau và mải mải cho con cháu làm Tin .
        Phật Pháp thật  vô biên , chỉ mới đọc qua  bài  Tâm Kinh vài lần,thì đả giải được bao nhiêu là ẩn khúc của đời người trong lòng mình  , có thể khiến người ta nhìn thấy được thế sự mọi  nguyên nhân phiền não ,bức xúc ,khổ sở thật sự chỉ tự trong  ý tưởng của mình mà ra , nhìn thấu được mọi sự biến hóa vạn vật củng có thể chỉ trong giây lát ,mọi sự cố gắng và mọi hỷ lạc có thể quyết định được hiện tại ,nhưng không thể nào quyết định được vĩnh cửu ,  trước đây mình hay côi chuyện đi tu là từ tâm , vào chùa là trốn tránh hiện thực , hay vì một lý tưởng sạch thân ,không mang lợi ích gì được cho xả hội về mặt kiến thiết và xây dựng , nhưng xem ra mình đả sai lầm ,sau khi đọc một bài kinh mà có thể thấu hiểu  nhiều việc cảm nhận nhân sinh ngoài  khả năng nhân lực , phát hiện Phật Học thật sự củng  là môn học rất đáng cho người đời  kính trọng . Mình thật may mắn để  có dịp tiếp xúc và đọc được bài kinh  quý giá  của tiền nhân để lại ,tuy là từ trước đến nay vẩn không thích chùa chứa thanh niên chốn quân dịch ,không thích những ông thầy chùa ban đêm đội nón ra chợ  ăn đêm  ,hay còn có thầy chùa ở Mỹ  đứng lên sân khấu hát những bài " Đời tôi đi tu nên luôn luôn phải ăn chay ," " ai bảo đi tu là khổ " ..thật làm mất uy tín của  Phật Giáo ,nhưng trong truyền thống ,Phật học đích thật   có thể khiến cho một con người hiểu được và thay đổi cách nhìn ,cách sống sao cho tâm  được  bình  ,thân được yên  .
*** niền vui Trồng Cây cảnh và được  ăn Quả
  
       Đầu tháng 7 ,cha Hải mang đến cho gia đình mình 4 cây ớt con ,   thật mừng đến khó diễn tả ,mình thích ăn cay , mấy năm trước có mang ớt chỉ thiên của anh Chí & Dung  ở Pháp về  trồng ,ra thật nhiều ớt ăn không hết phải mang tặng cho tiệm thực  phẩm Á Đông bán ,sau đó không trồng nửa vì nhà lộn xộn , gia biến ,mình vẩn giữ kỷ 5 trái ớt cuối cùng hái từ cây nhà trồng giữ trong tủ  đông đá , để thỉnh thoảng lấy ra nhìn  , nhớ có thời gian trồng ớt thật cay ,đột nhiên năm nay được cha cho 4 cây ớt để trồng ,  niềm vui như được một món quà tinh thần thật vô giá , cây ớt mới nhỏ xíu ,mà mình đả tưởng tượng sau vài tháng nửa sẻ có những trái ớt trong vườn như những năm trước ,vui thật

      Năm nay Hoa Lan nhà mình nở một cách lớn lạ thường  , củng   không  biết  nước  trong  bồn  cá  năm  nay  có  gì  là đặc  biết ,ngoài việc cá đẻ thêm  15 con cá con  ,chồng  vẩn  lấy  nước  trong  bồn cá để tưới  cây cảnh trong nhà hàng  như thường lệ , sau đó cho nước mới vào bồn lại  cho đầy như mỏi khi  ,nhưng từng chiếc Hoa  Lan năm nay nở to  hơn là  miệng  chén  ,màu  tươi  tốt ,thân Hoa dầy như   hoa làm bằng  vải  ,bà  chủ  xe  máy  Tiệm CL   vợ chồng Uli vào  đây  ngồi  cạnh chậu  hoa  nói  chưa  bao  giờ  thấy  có  cây  hoa Lan nào to đến như thế , hoa nở  kéo dài hơn 5 tháng rời , vẩn chưa có héo cánh hoa nào , Hoa Lan là tên của mẹ ,nhưng mẹ trước khi qua Pháp chưa từng biết HoaLan ,mải đến khi qua đây con gái và con dâu mới chỉ cho mẹ biết loại Hoa đẹp lâu nhất trên cành nầy là tượng chưng cho tên của mẹ .

   Năm nay  cây cảnh ngoài vườn nho ,đặc biệt lần đầu tiên trồng hai  dây  Khổ Qua,cho ra trái thật  sai , đầu mùa  xuân  chồng lấy hạt giống từ trong những trái Khổ Qua bị đông lạnh của vợ chồng anh Châu biếu ra ngâm nước ,chờ lên mọng rồi cho vào khuây ươn  thành cây non ,đầu tháng 5 mang ra ngoài vườn Bier trồng ở hai chậu kiển gần cửa sổ  ,chỉ hai tháng sau đả ra thật là nhiều quả ,vẩn còn nở tiếp thêm  nhiều bông ,   bắt đầu  tháng 7 nhà đả  thu hoặch  một tuần 3,4,trái ,đến nay đả ăn được mười mấy trái rồi  , giữ trong tủ lạnh còn 5 trái tươi ,trên hai dây  còn treo hơn một chục trái lớn nhỏ chờ hái ăn cộng  một trái thật to để làm giống , là tay ngang mà trồng được sai trái như vậy thật  vui  quá ,lại  có  nhiều  điềm  vui  như  ý  nghỉa  của  trái Khổ Qua ,như trong thuật ngữ  " Tiên  Khổ Hậu Cam  "  " Khổ Qua ,Khổ Qua rồi "  mình còn đọc được trong sách ghi ,Khổ qua thuộc lương  dược  ,ăn nhiều có tác dụng làm  mát gan, tốt mật  ,thanh lọc sạch máu  ,loại khỏi bệnh sỏi thận, an thần ngủ ngon  ,làm  hạ  huyết  áp  cao  , trị  được  ngứa  ngoài da  v...v,  thật vui mừng mỏi lần ra sân vườn nhìn thấy những trái Khổ Qua treo lủng lẳng trên dây đong đưa qua lại , đến gần dây ngưởi được mùi xanh thoát đắng trong không khí trong lành ,quả là một mùa cây cảnh đầy niềm vui  .
 Cây Lê trồng ở sau vườn  nhà hàng cạnh nhà kho ,năm nay củng cho ra thật  nhiều trái ,vào giờ nầy đứng từ trong phòng ăn thứ hai của nhà hàng nhìn ra cảnh sau vườn , từng trái lê đả to đến có thể háy ăn được liền ,nhưng nhà đang có  đầy một túi lớn  trái Mirabellen của bà Bauer ,là hàng xóm cạnh nhà  tuần nầy mang qua cho tới hai lần ,ăn mải củng chưa hết ,nên vẩn chưa hái trái Lê nào của nhà để khai vị , mỏi lần nhìn ra sau vườn thì niềm vui  của sự trồng cây được ăn quả vung đầy , hình như mọi thứ ở trong nhà điều phát triển một cách tốt đẹp lạ thường  ,điều mang  niềm vui thiên nhiên vào đến tận nhà cho tinh thần mình cảm nhận được  ,thế gian nầy thật sự  đả rất  ưu đãi với gia đình mình ,tuy đả có lúc nổi buồn củng đau như xét nát thịt da ,nhưng bù trừ lại cho sự trưởng thành thật sự và hiểu biết thêm nhiều thứ trong hai năm nay , thì nổi buồn đó đả lu mờ và hình như không còn chỗ đứng trong phạm vi mình sinh sống nửa , cho dù là vẩn hàng ngày nhìn thấy trên HQPD , mấy bà già điên thèm đàn ông KQ đến nổi tôn chỉ để  sống là sáng trưa chiều tối lấy hàng  mấy chục cái tên giả ông giả bà lên lên xuống xuống làm đủ trò hề ,tự hát ,tự khen ,tự hỏi tự trả lời bằng tên bà nầy tên bà nọ ,chỉ với mục đích  cua cho  được mấy ông  sồn sồn nhẹ dạ ,mê nhạc mê thơ trong đời ảo , trong đời thật chưa biết có ai dám đì   mò trăng trong nước ,vớt sao dưới song  với những bà già nầy hay không ,  nhờ đọc Tâm Kinh ,mình đả không còn bức xúc mỏi khi thấy những cái tên vô liêm sỉ thất đức kia lên xuống trên căn nhà tinh thần nầy nửa ,trái lại đả nhìn thấu được và hiểu thấu ,những trò hề rồi sẻ đi theo hề ,thấy như không thấy  cho sạch tâm sáng mắt ,ai tự tạo hề thì tự chuốt lấy nhục , thích vào với sình lầy thì tự lúng sâu trong bùn dơ  ,nghiệp ai nấy trả  ,Mình   bây giờ thức tỉnh và vui với những gì tốt đẹp đang tồn tại ở xum quanh mình .

 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen