Montag, 24. August 2015

22 -8-2015 Hạnh Phúc







   Cuối tuần thứ bảy , Frank bao hết nhà hàng để tổ chức sinh nhật 80 tuổi của mẹ , 50 tuổi của bản thân và kỷ niệm công ty tròn 20 tuổi  kể từ khi  sang lại từ tay ba của Frank , tổng cộng 3 sinh nhật cộng lại là 150 tuổi ,

 

         Từ tháng trước được nghe Frank   bàn  việc đặc nhà hàng với chồng về dự tính  buổi ăn mừng 3 sinh nhật tròn 150 tuổi  nầy , mình tự tính nhẩm hậu vận hành của  Frank có số thật  may mắn , mẹ 80 , bản thân 50 , đi vào tuổi số tốt tái sinh thì có thêm công ty trại  cưa tròn 20 tuổi , 3 con số tốt cộng là là con số 150 càng tốt hơn  hiếm khi được trùng hợp xảy ra  trong một nhà  ,năm nay mình  chứng kiến tới 2 nhà được trùng vào số 150 nầy , tháng 8  có của mẹ con Frank và tháng 9 tới sẻ là  của vợ chồng Watraud , mẹ nuôi của con gái lớn . Hai nhà đều làm tiệc lớn  đãi khách ăn mừng , tối thứ bảy chứng kiến cảnh Frank  tiếp từng người khách quen trong nhà hàng mình , bà vợ là Monica chỉ đứng cạnh chồng luôn cười và  gật đầu như mỏi  khi , tự nhiên trong lòng dâng lên niềm cảm xúc xâu xa  , ý tưởng cao đẹp  về tình nghỉa vợ chồng , về tình yêu đôi lứa .

 

         Tình yêu của đôi vợ chồng Frank bề ngoài nhìn  tuy  nhợt nhạt nhưng lại là tình yêu  cao thượng , nhợt nhạt vì Frank củng là 1  thương gia  quá bận rộn , Ngày xưa ông cua cô Monica vì nàng quá đẹp lại điêu luyện về  các điệu  vũ , có nghề  nghiệp  riêng ,  nhưng giữa  đường đời vợ chồng đang êm ấm , Monica bị chứng bệnh kỳ quái tác hại ,  trở thành người thực vật nằm hôn mê trên giường một thời gian dài , Frank phải bán  bỏ căn nhà trang trí toàn màu xanh lam có khu vườn nhỏ đẹp vị trí dưới con đường nhỏ giáp  quốc lộ chính của thị trấn , mướn nhà bạn ở ngoại ô  ,  tiếp tục  vữa bươn trải công việc hãng cưa vừa cùng với cô con gái nhỏ  Eva chăm sóc người vợ nằm liệt  giường mê mang ngày ngày tháng thang , như một thử thách cực  hình của thời gian  .  Trời  thương nên phép thần đả hiện diện khiến Monica tỉnh lại , tuy không thể linh hoạt được như trước khi mắc bệnh  , không thể tiếp tục hành nghề riêng ,  không còn nhớ hết mọi thứ việc phức tạp , từng chi tiết lộ trình của thị trấn  ( đi ra đường hay bị lạc ) ,   Frank củng  nói Moni  không  thể ở nhà một mình  được , nên từ  khi vợ tỉnh lại  , chồng đâu vợ đó , Moni   ngày ngày đi theo Frank vào hãng làm , lo cà phê , thức ăn sáng , trưa ,  trở thành phụ tá tay trái cho Frank ,  mỏi khi chở hàng hóa đến giao cho khách hàng , nàng  ngồi bên   cạnh cho có bạn .

 

          Sau khi Moni khỏe lại một thời gian , Frank đả mua  lại chiếc Motorad phân khói hạng  nặng để mỏi  mùa hè chở vợ  đi chơi băng  đường  rừng  hưởng màu  thiên nhiên .  Thật  ngưởn mộ những mối tình có nạn mà không tan , có cam cùng hưởng ,có nạn ráng  gánh ,  Hình ảnh người chồng như Frank đả chứng thật  cho mình hiểu   ,   trên thế gian nầy thật sự có  tình yêu  cao thượng tồn tại  , dù người của  Frank là lọai  người thô kịch , bụng bự , Monica là người vợ hạnh phúc khi tìm được người chồng đả chịu khó đối diện ,  gánh vác ,  trải qua những tháng ngày sống  khổ tâm khổ thân ,  chung thủy  trước sau trong cuộc sống vợ chồng . ( Thật ra Monica từng  kể cho  mình  nghe , chưa có thằng cha  nào vô duyên bá đạo như Frank , lần đầu tiên gặp nhau trong Discothek chưa quen biết , dám chê Monica  ăn mặc như con két  trước mặt bạn bè 2 phía , bị  bên bạn Moni chưởi lại ray rắc , nhưng hôm sau Frank lấy xe  đến nhà  Moni đón cô đi chơi , cha mẹ Moni không hài lòng , bởi Frank   la thằng con trai đang bỏ nha  sống bụi đời một mình  , lần thứ 3 gặp mặt ,Frank đả hỏi thẳng  thắng người đẹp Moni có chịu lấy ông làm chồng không  , chịu thì bỏ nhà lên xe theo Frank về chung sống rồi làm đám  cưới  sau , sự khời đầu như vậy mà  bao nhiêu cặp của bạn bè ngày ấy , lấy nhau đám cưới  trong nhà thờ đàng hoàn , bây giờ đả   lần lượt  ly vị  ly thân , chỉ còn lại cặp Frank và Monica cco2n  trọn vẹn đến  bây giờ.

 

           Tự nhiên nhớ đến câu nói của một người quen còn đang sống ở VN đả nói với 2 vợ chồng mình , lần mùa hè năm 1998  về thăm nhà  , một bổi trưa vợ chồng ghé  thăm ông  trong tình  trạng ông là  người  đang bị  xả hội xa lánh  , ông nói với chồng là  thương  vợ chồng bây không ngại tai tiếng đến thăm anh Năm , ông bà ta nói có  tài không bằng có Đức , có Đức xài hoài không bao giờ vứt , tuy lời nói mộc mạt  như nói cho xuông tai ,  nhiều năm qua đi , mình vẩn thấy được và cảm  nhận ra chân lý của câu nói nầy hiện diện khắp nơi  , mang mai mắn và hậu bận tốt đến cho những người sống có đạo đức , 

 

                               
 

 

 

 

                                

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen