Dienstag, 15. Oktober 2013

17-10-2013 Một Đời Ngây Thơ



 Đời người có những khoản thời gian , cuộc sống bất trợt được tô màu   thêm vào ngân khoản  tình thương nhân loại , khiến cuộc sống mỏi ngày mỏi giờ trở nên phong phú , mang  niềm vui , ý nghỉa của một người ngoài có một kiếp nhân sinh khác  người bình thường , lại sống có ý chí ý nghỉa trong   xả hội đi chung vào  cuộc sống hàng ngày của gia đình  , cùng nhau chia sẻ một khoản thời gian  sống chung , cùng  ăn chung bàn , cùng  ngồi chung xe  đi chợ hay cùng nhau ngồi ở nhà hàng  Mỹ ăn trưa , cùng thức khuya  dậy sớm ,và cùng nhau tập thể dục ,cùng đứng trong buổi sáng có sương mù chờ chuyến xe  đến đón  người .


             10 ngày 10 đêm đón về sống chung với gia đình  một người mang bệnh nhược trí bẩm sinh  như  em Hiền , người sinh cùng năm tuổi với em trai út  trong gia đình  , là một niềm vui mai mắn và hạnh phúc  của trời đất ban cho , khiến  người ham học phong thủy như mình được có dịp  khám phá thêm  một cuộc sống nhân sinh khác thường ẩn chứa trong ngủ quan ,  lưu lại trong tâm trí rất nhiều đều mới lạ của thế giới  người mang bệnh khuyết trí  ,   hiểu thêm được tâm trạng của người  bệnh khuyết trí  không phải nhât nhất là không khôn  như người ngoài tưởng tượng , trái lại có khi rât là khôn , giỏi hơn người thường , không phải cái gì củng không biết , mà có những lần  thật sự cái gì họ củng biết , và càng không phải bệnh khuyết trí thì tình cảm lơ là không nhậy cảm , thật tế  khi được sống chung  nhà , mọi việc từng  tiết mục xảy ra  trước mắt đều  chứng minh cho mình được thấy rỏ ,  người khuyết trí khi nghe điện thoại của người thân  từ xa  gọi về hỏi thăm , biết xúc động ,  chảy nước mắt ràng rụa ,tự lao chùi và khi thấy  mình lại gần , biết tự che dấu và nói  đả hết  nước rồi " hết chảy nước mắt rồi "  .


        Thời gian Cha Hải  bận công việc phải qua Tây Ban Nha 10 ngày  cùng với các ông Cha khác , nhận đón em Hiền về sống chung trong gia đình , củng là thời điểm   con gái nhỏ vắng nhà đi du lịch qua Ái Nhỉ Lan chung với   khóa hoc năm học cuối lớp 13 , nhờ  có mặt  em Hiền ở nhà sáng tối  , nên thời gian vắng bóng con gái củng không cảm thấy  buồn vắng nhớ mong , mỏi ngày khám phá ra từ em Hiên  có những niềm vui mới lạ phát sinh ,  là người có tính thích học hỏi phong thủy , thích đọc chỉ tay , thích côi toán số vận mệnh , tự nhiên trong lúc con vắng nhà có một người như Hiền  đến sống chung với vợ chồng , tinh thần nhớ con  được vơi đi , mỏi ngày ngoài  công việc hàng ngày  không thay đổi , chỉ bận  ba buổi  ăn sáng , trưa  , chiều cho Hiền , đặc biệt buổi trưa và  chiều    luôn  có chồng phụ giúp làm đồ  cho em Hiền ăn , phải thật tình nói câu  cảm ơn chồng , cho đến giờ  phút nầy   ,mọi  việc làm của vợ ,đều có  chồng tốt  lòng phụ giúp một cách hoàn mỹ . Có  lúc rảnh rồi ngồi xem Hiền tô màu trên quyển hình vẻ , có thối quen hiếu kỳ lật bàn tay em  Hiền  ra côi và đọc hai  đường chỉ tay ( chỉ duy nhất hai đường trên lòng bàn tay ) , xem  chi tiếc từng gò thịt  u lên trên lòng bàn tay  , mới phát hiện người mang bệnh nhượt trí bẩm sinh như em Hiền thật sự trên tay  không có đường trí tuệ ,  không có đường sự nghiệp hay đường hôn nhân , củng không có đường công danh  và  vận hành ,niên thọ  , trên hai bàn tay em Hiền chỉ vỏn vẹn thật rỏ nét hai đường  sinh mệnh và hạnh phúc , Phúc của bản thân và phúc chung cho  những người xum quanh người thân có tiếp cận cuộc sống chung với Hiền .

 

          Ở trên người em Hiền ,dù củng tướng ngủ đoản như Đ T B , nhưng hiện rỏ không có những xấu xa  của tính người tham lam , tính  tị tiện bất chấp thủ đoạn , không có sự đồi hỏi hay ganh ghét ,so  sánh ,giành giựt, hung dử  , mọi hoàn  cảnh tốt xấu khi đến đều  nhận với  tâm trạng bình yên  .  Chợt  hiểu ra thế nào là phúc   trong đường  chỉ tay của Hiền ,  bởi không biết tranh giành , đố kị , tham lam ,so sánh hiểm độc  trong  cảnh giới   phàm nhân ,   , nên Hiền  luôn thanh thản ,nên chỉ tay  có nét đậm về Phúc tinh . Những lúc em Hiền đi hãng khuyết tật làm hay đả lên giường ngủ đêm ,mình hay nói với chồng sao Hiền giỏi  đến nổi ở chung với người ngoài mà không một chút nào cảm thây buồn hay lo sợ , hay khó chịu vì hoàn cảnh khác biệt , đồng ý là đả quen mặt nhau hơn một  năm ,mỏi tháng Hiền theo em trai là Linh Mục  Hải  đến nhà hàng ăn tối thiểu một lần , nhưng đây là lần đầu tiên Hiền đến nhà mình ở ngày và ngủ đêm , hai hôm đầu nửa đêm khuya mình còn đi  vào phòng  Hiền đang ngủ để thăm chừng  , xem có khóc thầm hay có ngủ được không  , thấy  Hiền ngủ rất ngon ,ngấy  ra tiếng không có chút gì  lạ giường hay lạ cảnh , mỏi ngày ở đây Hiền sống với tâm trạng thanh thản theo giờ giấc làm và nghỉ của nhà hàng  ,ngoại trừ ngày thứ sáu ,Cha ở Tây Ban Nha gọi điện về hỏi thăm ,  sau khi  đưa điện thoại cho Hiền nghe , bất ngờ thấy Hiền lau nước mắt ,dụi mắt như con nít sau khi nghe điện thoại Cha ,biết hiền nhớ em  khóc ,tự lấy khăn giấy lau nước mắt , nên làm bộ như bận lo khách  bên trong lây quây như không thấy gì hết  , sau đó Hiền đả lấy sách hình ra tô màu và quên đi rất mau chuyện khóc một mình .

     Mỏi buổi chiều trong tuần ra ngồi trước  thềm nhà bực tam cấp ,  chờ  đón  Hiền tang sở  trên chuyến xe của hãng chở về đến tận trước sân nhà , hầu như chiều  nào củng có nắng vàng gọi khắp sân  ,thời gian chờ xe đưa Hiền về có được  khoản khắc tấm dưới nắng cuối mùa thu cảm giác  thật ấm áp hạnh phúc , khi   có dịp  ngồi  chăm chú chiêm nghiệm màu sắc của dẩy núi trước cửa nhà , trải qua nhiều đêm thu  sương lạnh , lá cây đả dần dà   lưa thưa đổi thành màu  vàng nhạt ,đỏ , xanh ,cam úa  xen lẩn nhau trùng trùng  điệp điệp ,  kéo dài  từ phía đông sang bên tây ,   sắc lá rừng tự nói lên  thời tiết trong vẻ đẹp huyền diệu của   mùa  thu rừng núi Âu Châu  ,  khi người ta chìm trong cảnh sắc thiên nhiên đẹp huyền diệu như một bức tranh lung linh   trong ánh nắng  màu vàng nhạt , chắc chắn trong lòng không ai còn  vướn bận gì  đến  chuyện  phàm  trần hay phiền não thế nhân  , đó là lý do vì sao mình đả sống trên rừng núi nầy hơn 20 năm rồi  , vẩn còn say mê cảnh sắc mỏi mùa của năm đến rồi đi  , yêu cuộc sống hiện tại  dù thế giới ở đây thật đơn giản , không có người đồng hương , không sống gần người thân ,   dù biết rằng thế giới của cộng đồng người Á Đông rất vui , rất náo nhiệt ở các thành phố lớn , nhưng khi mang  các thứ vui chơi so với thiên nhiên hiện  thật trước mặt  ,thì vẩn cảm thấy đời mai mắn khi được sống nơi đây , mỏi ngày được nhìn mặt trời mộc rồi  lặng ,  được nhìn màu sắc của lá cây thay  đổi từng mùa theo thời gian ,tâm và thần gần gủi  với thiên nhiên ngày ngày .

              Bây giờ em Hiền đả được Cha đón về nhà xứ sống lại cuộc sống   tu  đạo như  ngày củ  ,kết thúc 10 ngày 10 đêm làm khách trọ  trong nhà . Củng thành tâm  cảm ơn trời cao đả  sắp sếp cho  khoản thời gian nầy , có em Hiền đến tá túc trong gia đình , Khiến cho mình có cái nhìn hiểu biết nhiều  thêm với quan  điểm những người mang bệnh nhược trí , thời gian con gái vắng nhà không bồn chồn buồn nhớ như những lần  trước ,và củng không còn thời gian  bực mình với nhửng thư điện tử hàng ngày phải nhận của mấy ông vô duyên  lấy tên điệp giả kia gởi , có khi mình  tự biết và rất cảm ơn ơn  Trời cao rất ưu ái đặc biệt chiếu cố đến tinh thần mình ,  trong thời gian bị phá hàng ngày đến phải  bực mình từ những   người giả tên chồng gởi thư đến mỏi ngày liên tục  , tự nhiên có  Hiền đến sống chung với gia đình , từ em Hiền  ,nhìn thấy được thế giới của bình yên khi người ta không vướn bận mọi thứ của đời phàm ,so ra được phẩm chất cao thấp giữa  người có trí và người khuyết trí ,  từ em Hiền thấy được thế gian  nầy tuy không hoàn hảo ,người ta vẩn đón nhận vào cuộc sống  một cách hoàn hảo bằng sự tri túc . Mỏi ngày tỉnh giấc trong ý thức biết cống hiến sức mình cho thế nhân dù khuyết trí ,  có người tuy  sinh ra  có tật  ,  nhưng sống không bị phế . Em Hiền ,củng là người cho mình thêm một bài học đời phong phú trong 10 ngày sống chung nhà . một người khi sinh ra đả được Trời sắp sẵn cho sống kiếp  Một Đời Ngây Thơ , Vô Tội .






Photo: ??就是幸福!

Photo


Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen