Chiều trên đỉnh núi sương mù , Phật tọa ngoài hiên với gió sương . không nhan khói không tiếng kinh cầu , Phật và Người cùng thấu nổi đau chốn hồng trần . viết ra vài lời thành kính dâng lên nổi lòng nao nao đối với một tượng Phật , bị đặc để ngoài trời hờ hợt bất kính cạnh ngôi chùa rộng thênh thang 3 dẩy nhà có nhiều lầu cao ( mở cả quán bán trà và những món ăn chay cho khách thập phương ) , có hàng chục phòng óc dành cho khách đến trị liệu bằng chăm cú , mát xa với danh nghỉa từ tôn giáo Phật học , khai giảng đường đi của Phật , nhưng tượng Phật đặc để ngoài trời cùng gió bụi , sương mây ,không có bàn Phật không có nhan ,không có đèn ,củng không có chỗ để người qua đường có lòng quỳ lạy khấn nguyện .
Thứ ba 20 -11 đúng tiết trời giao mùa thu đông , trên đỉnh núi phía đông sương mù dầy đặc , hai vợ chồng đi dạo bằng xe hơi , từ nhà bắt nguồn chạy dọc xuống núi trở ngược lên theo những con đường đèo xuyên qua các làng nhỏ lên cao , có nới sương dầy chỉ khoản cách 5 thước chỉ thấy một màu trắng như mây ,xe như đang chạy trên mây ,người như bị mây bao phủ ,hai bên cánh đồng củng đang cuộn lại với mây thành một màu xanh nhạt huyền ảo , cảm giác khoản cách giữa người và trời thật gần , thật bình yên .
Xe chạy lên đỉnh thị trấn SDB , nơi có ngôi chùa VN rộng lớn nằm một cõi mênh mong trên đỉnh núi phía đông , từng đón rước Phật Ngọc trạm đường chu du đầu tiên qua Âu Châu tháng 6 năm 2011 , chiều nay chùa vắng lặng trong sương mù ,cửa nẻo bốn bề khóa chặt , vợ chồng thả bộ đi vòng ngoài vườn khoản sân chùa giáp với cạnh rừng , thấy có một người tóc đen đang lui cui quét cổng chính của chùa đang tu sửa , một bà trung niên người Đức đang làm công quả ,quét lá khô từng đóng gôm vào thùng lớn giữa sân vườn rộng lớn ,có hai người đàn ông Đức một trẻ một già đang chở củi rừng về chất trên sân , một khu vườn gần 10 mẩu đất chỉ thấy một bóng người tóc đen ,3 người tóc vàng , cảnh vắng vẻ như lạc vào nơi nào kỳ lạ , toàn cảnh chung quanh vườn và ngôi chùa lớn mang một không khí bí ẩn trong sương mù , không có khói nhan và tiếng kinh cầu như ở chùa Viên Gíac trên Hanover , nơi đó dù đến bất cứ giờ nào củng có người đọc kinh ,gõ mõ dưới bàn Phật , cửa chùa lúc nào củng mở rộng và có nhiều người ngồi ở chánh điện cầu nguyện . Chánh điện nơi đây cửa khóa chặt ,vắng vẻ lạ thường , trong lúc đi dạo quanh ngoài sân vườn chùa , phát hiện một cảnh quá đặc biệt , ngoài vườn chùa có ai rào một cái chuồn khoản 8 mét vuông , nuôi mười mấy con gà sống đang đi lòng vòng và kêu cọ cọ , không biết để lấy trứng hay để bán , hình như đều không nên có trong phạm vi giới tu hành . không biết vì sao ngôi chùa tọa trên cảnh thần tiên thoát tục cao hơn mặt đầt 600 thước nầy , lại có cảnh thật phàm tục và gần như khiến người ta khi nhìn đàn gà nuôi trong chuồn thì cảm giác ra được tiếng cắt cổ lấy tiết và nhổ long gà ........................................
Ngoài sân vườn nơi từng để tượng Phật Ngọc tọa năm trước ,bây giờ là nơi tọa tượng phật Địa Tạng Vương thật lớn xi màu vàng ( lớn hơn tượng Phật ngọc ) , Phật chỉ được tọa nơi giữa đình một cách sơ xài ,xum quanh không có bàn để nhan ,đèn bàn , không có mộc ngư gõ mõ , Phật như một món hàng hóa đang được dựng tạm qua ngày , chiếc lư hương năm ngoái cho phật tử cầm nhan bái Phật Ngọc vẩn còn ,nhưng bây giờ được đặc 7 cây đèn cầy đốt ngoài gió của người bản xứ hay đốt ngoài nghỉa trang hay những nơi có xảy ra tai nạn chết người để tưởng niệm , ,xum quanh phật quang cảnh tiêu điều , bụi bậm , một chiếc băng ghế dài bằng cây chấn ngay trước tượng Phật như để ai rảnh rang ra ngồi ngắm Phật , hay cố tình đặc để có ngầm ý không cho phương tiện người qua đường quỳ lại Phật ,vợ chồng phải đứng trước ghế chấp tay khẩn ,mình cầu nguyện với Địa Tạng Vương những lời như mỏi sáng cầu nguyện với các Phật thờ trong nhà ,sương mờ trắng lạnh ,tượng phật long lanh màu vàng sáng trong căn đình không có bàn không có nhan ,không có bình hoa ,chỉ có một ngọn đèn cầy gió đang cháy , bôn bề của đình trống rỗng , nghỉ đến câu dạy giỗ của bà nội ngày còn nhỏ , mái chùa che chở hồn dân tộc , ( bà nội là người Kinh ,nên củng là người duy nhất trong gia tộc luôn tự do đến chùa sau khi ông nội mất ) , thờ Phật cúng phật phải nghiêm mình ,
Nhìn quanh cảnh chùa lạnh vắng trên đồi , nghỉ đến cảnh khói nhan nghi ngút của năm ngoái liên tục 3 lần lên chiêm ngưởn Phật Ngọc , người đông ,đèn sáng , Phật Ngọc được cung kính để tọa nơi đây thật cao ,xum quanh bọc nhung lụa màu đỏ hồng ,kết đầy hoa tươi , một cảnh sắc tươi sáng như sáng hết cả vùng núi quanh chùa , bây giờ củng chùa củ nhưng quang cảnh cô liêu , Phật tọa xơ xài một cổi không có một chiếc bàn để vật thờ phượng hay mộc ngư để gõ mõ tỏ lòng thành cung kính khi ai đi ngang qua khấn , Phật chịu sương chịu gió ngày đêm bao lâu rồi không biết . củng là tượng Phật , là một tín ngườn , mang cùng một niềm tin , Phật Ngọc được đón tiếp linh đình ,quy mô và trang trí an tọa thật cung kính trên cao ,hôm nay nhìn thấy Phật Địa tạng ngồi cô hoạnh ,trước mặt Phật bị chấn chiếc băng ghế cây , không có chỗ cho phật tử quỳ lại , một buổi chiều lên thăm lại chùa và có lể là chùa lớn nhất của nước Đức , bốn bề cửa nẻo khóa kính ,không nghe được tiếng chuông chùa ,không có nhan khối ,không tiếng kinh cầu , chỉ thấy có một tượng Phật ngồi trong đình đơn sơ ,bốn bề sương mù vây kính , gió lạnh , ra về mang theo một nổi đau hồng trần từ nơi vốn là để người phàm tục tìm đến không khí thoát tục trần giang , chứng kiến sự thờ phượng chư Phật củng có sự khác biệt quá lớn về hình thức và nhân tình . Ôi Thế Gian , trước kia ba đả nói rất đúng ,Phật ở trong lòng mình , khi người có Phật tính , tự trong lòng đả có Phật tồn tại .