Mittwoch, 2. Mai 2012

3- 5- 2012 Trong Giấc Mơ Ba Lại Trở Về









Cuối tháng 4 ,mở những trang website Việt ngữ ra ,đâu đâu củng một thể , toàn đăng rất nhiều rất nhiều bài chủ đề 30 tháng 4 ,quốc hận ,chuyện buồn tháng 4 tồn trữ từ nhiều năm qua , siêu tầm lại đăng lên càng năm càng nhiều ,không biết đọc giả có chụi khó đọc hết các bài đó hay không , nhưng cứ nhìn vào thì có cảm giác như lửa của những người đăng bài đang sôi sục . Cứ đến ngày 30-4 là dịp nhắc nhở cho  triệu triệu con tim bừng cháy lên lại nổi uất hận làm dân    phía thất trận ,sau khi  cuộc chiến tranh quốc cộng  kết thúc . Những người bị nhà tan ,  người mất sau cuộc chiến ,  có hội đoàn  biểu tình tưởng  nhớ về quê hương ở Châu Âu , Trong dịp nầy có người tổ chức đêm ca nhạc 3 đêm xuyên 3 quốc gia liên  kết nối  liền  nhau , vào dịp lể bắt cầu từ 28,29,30, đến 1 -tháng 5 ,cho   nhiều đồng hương đi làm được nghỉ liên tục 4 ngày  có được một đêm giải trí với  văn nghệ tình thương  ,củng bị  lên án chỉ chít nặng nề ,đặc biệt với MC Nguyễn Ngọc Ngạn .người ta lấy dịp 30 tháng 4 để  hâm nóng lửa hờn vong quốc , khơi lại hận thù trong  quá khứ , mình  tuy thường ngày củng rất thích đọc  các bài viết  đủ thứ thể loại ,nhưng cả tuần nay không có đọc bài nào hết ,vào dịp nầy  thì ai củng nhớ và buồn ,nhưng hâm nóng lửa thù  hận không hay bằng tự khuyến kích bản thân , cả nhà sống cho thật tốt , tạo ra nhiều điều có ích lợi cho xả hội nhân sinh ,tạo phúc lợi cho công chúng .làm một việc tương trợ cho đồng hương  còn sống cam cực tại quê nhà , củng là một hành động thực tế đang thể hiện sự bất khấut và vượt qua  được của mỏi cuộc đời từng bị ngược đãi .
              Cảm  thấy ở Mỹ người Việt rất tiến bộ về vấn đề dịp 30 tháng 4 nầy ,  đến ngày 30-4  ,thay vì biểu tình thất nhả phải nhờ đến cảnh sát địa phương theo  tuần sát ,  mất thời giang lẩn của công nhà nước , người ta tổ chức lể tưởng niệm một cách trang nghiêm ,đặc vòng hoa cho những anh hùng đả vong thân vì nước ,khiến thế hệ sau có thể hòa vào tinh thần trong buổi lể ,và có  ấn tượng hiểu biết , ghi nhớ  xâu xắc ,mang lòng  kính trọng những vị tướng đả mất vì thành  . hy sinh vì quốc gia dân tộc .
 Tháng 4 nầy thật sự quá nhớ nhà  ,nhớ những  ngày còn được sống bên cạnh cha mẹ ,được chăm sóc kỷ từ ăn uốn ,sức khỏe ,quần áo đến tư cách học làm người , tháng 4 nầy mẹ thình lình vào bệnh viện mổ đầu gối ,làm con gái không được ở bên cạnh mẹ để chăm sóc lúc mẹ bị đau đớn ,phải nhờ đến hai người bạn gái thân túc trực bên cạnh  ngày đêm chăm sóc mẹ , thay thế  bổn phận kẻ làm con đả phật lòng ý mẹ từ nhiều năm nay , thật buồn lắm  , làm người củng có lúc đứng vào vị trí  có miệng mà   không nói được nên lời , giữa hiếu   và  nghỉa  khó có thể vẹn toàn  đôi bên . ...... Mẹ giận con gái khăn khăn giữ nguyên ý định , không đồng ý ký giấy nhườn quyền cho mẹ bán căn nhà của ba để lại ,để anh  hai chị dâu được toại nguyện , đả  2 năm 8 tháng rồi  ,cuộc sống tinh thần của vợ chồng bị một bà già thất đức vô liêm sỉ ,phường vô loại liên tục ngày đêm  quậy phá  bằng đủ  hình thức thơ văn hạ lưu trên HQ không  ngừng , mẹ không  thể nào ngờ và biết được , hơn hai năm trước ,đả có lúc mình muốn ngả đầu vào vai mẹ để khóc một trận cho hả hê   , dựa người vào thân mẹ để kể hết chuyện bất hạnh của đường đời  tự nhiên ở trên trời rớt xuống đầu con gái mẹ ,nhưng củng vì  vấn đề nhất quyết phải giữ lại nhà  của ba để làm nhà tổ nghiệp , nên  chỉ biết quỳ trước bàn thờ ba khóc như một người điên ,chỉ biết khóc và khóc ,khóc mà không biết  phải nói gì với người cha đả mất .


Liên tục hai tuần nay ,ngả lưng trong phòng làm   việc riêng của  mình nghỉ trưa  ,nơi  có  đặc bàn  thờ  ba  , bàn  thờ  mẹ  nuôi  chồng  ,bàn  thờ  Thầy  và  bức  tranh  Phật Bà Quang Âm bằng tranh sơn mài , có lúc  ngủ say  mơ thấy ba  như còn sống ngồi đối diện đang nói chuyện với mình , củng còn  kiểu cách thích  giảng dạy đạo lý như những ngày còn sống chung một nhà thời niên thiếu  , ba lúc nào củng sợ các con hư  ,không nên thân phí uổn một cuộc đời khi được trời ban phước cho được  làm người . Hôm trưa thứ năm ,củng trong lúc  nghỉ  trưa ,lại  mơ thấy ba ôm đầu mình vào lòng , nói những lời lẻ như an ủi ,mỏi lần tỉnh giấc sau cơn  mơ ,mình đều nằm yên trên bộ ghế sofa rất lâu , để hồi tưởng lại từng hồi những lời nói và những tình cảnh xảy ra trong giấc mơ  .Có lẻ nói ra người ngoài cuộc sẻ không bao giờ tin ,nhưng với bản thân ,mỏi một giấc  mơ thấy ba về ,đều hàm chứa những ý nghỉ và biểu thị ấn tượng xâu xa trong cuộc sống hiện tại và sắp tới .
Lúc sinh thành ba là một thương gia giỏi ,thành đạt ,một người nhiệt tâm làm việc xả hội , từ thiện  , ba có  tính gia trưởng từ đầu chí cuối , ba lớn hơn mẹ đến 13 tuổi , trong nhà ai củng phải nghe lời ba , kể cả bà nội là mẹ ruột  của ba ,có nguồn góc là người của kinh thành Huế , củng thích nghe lời ba .Ba lớn lên với bà cố ở Quảng Đông ,bà nội chỉ  sinh ba ra rồi mang ba về Quảng Đông trao cho bà cố nuôi dạy  ,tuy không có công nuôi ba nhưng sau khi trở qua VN ,ba vẩn một lòng lo cho bà nội đủ mặt từ nhà cửa  đến kinh phí  sinh hoạt hàng tháng ,ở cù lao ông giáo  giòng họ tổ bên bà nội ,  gia đình ông cậu và chú Út làm nhà bằng cây xẻ bằng phẳn ,chỉ có bà nội được ba  xây nhà bằng tường  gạch ngối đỏ cao mát mẻ ,chia thành ba giang ,bếp cất riêng  sau nhà   ,sân nhà xum quanh được lót  gạch vuôn đỏ , lúc nào củng được người làm tên Trâm lau sạch sẻ , để mỏi đêm bà nội ra đốt nhan cúng bàn thờ Thiên .

Ba là người có phân nửa  máu VN ,nhưng ở thành phố cả nhà sống  trong   cộng  đồng   như  một  gia  đình  người  Hoa chính  thống   , lấy  đạo  Khổng  làm giáo huấn cho gia đình trật tự từ trên xuống dưới , các con ai củng đi học trường Hoa Kiều ,nói tiếng Tiều  ở nhà ,tiếng Quang Thoại trong trường K-T,ngoài việc kinh danh ,niềm vui lớn và hăng say của ba là lo  cho trường K-T ngày càng mở rộng thêm cao ,để con em người Hoa ai có nghèo củng được vào học được trường tư thục  Hoa Kiều  , ba củng là người nhiệt tình góp  công cho chuyện từ thiện  cứu trợ  người dân ở thôn quê  , làm  nhiều công quả trong hội Hồng Thập Tự ,bắt hai chị em mình vào đó học cứu thương ,  theo các anh Khê ,anh Phú Hùng sinh hoạt tập thể học đủ thứ về cách sinh hoạt  trại hè của thanh thiếu niên , theo người ta gối quà ,chất  quà ,em Trinh chán quá chỉ vào được nửa năm thì bỏ ngang ,còn mình ham vui nên theo đến ngày đi vượt biên rời bỏ VN mới đứt đoạn .
 Ba còn là người có  biệt tài  xem sách số ,côi ngày  tháng tốt cho đồng hương người Hoa và bà con người Việt khi mua nhà đất ,khởi công sửa  nhà   cửa , làm đám cưới , sửa chửa những vật dụng quang trọng có liên hệ đến cuộc sống thường ngày , Đến chuyện  đi cúng mồ mả ông bà tổ tiên hai bên , ngoài  dịp lể  thanh minh hay đoan ngọ ra , những ngày khác ba đều  phải côi và lựa sẵn ngày , giờ khởi hành   ,cúng vào giờ nào mới là giờ kiết không kiên kị bất cứ ai trong nhà .  má sinh 6 đứa con ,chỉ có mình không may , từ lúc mới một tuổi ,đả bị ba nói là con gái chán bị dồ , đả cao còn chia xâu ra hai cạnh tóc  ,nguyên khí quá nặng , ba bắt mẹ nhất định phải làm cho mình kiểu tóc che chán lại , không ngừng căn dặn cho đến mình vào trường học ,ba vẩn nói phải để tóc che chán lại cho đến già ,như vậy mới không lộ hết nguyên khí  ra ,áp nguyên khí của người khác , đặc biệt làm đàn bà áp nguyên khí của đàn ông sẻ khó có chồng hoặc không được hạnh phúc hòa nhả v...v. hai em gái từ nhỏ ai ai  củng được vén tóc kẹp lên  bằng nhiều trang sức đẹp ,chỉ có mình một kiểu tóc  thả xuống chán che tận long  mài ,nghe lời ba dặn cho đến giờ phút nầy củng chưa giám thay đổi kiểu nào khác  ,  có khi khó chịu vì mấy mươi năm chỉ một kiểu tóc hoài , thầm  nghỉ nếu mình  được vén tóc lên không chừng  còn hên hơn bây giờ nhiều lắm ,nhưng củng chỉ dám nghỉ trong ý tượng thôi , chưa dám làm liều  thay đổi ,  sợ  phật ý dạy của ba lúc sinh thời ,hay bị thay đổi chuyện gia đìnnh chồng con ..........
 Ba còn côi ra được tuy anh hai rất đẹp ,mắt mủi miệng đều không có khuyết điểm ,nhưng những lần về thăm nhà lúc  chỉ có mặt  hai người ,( tại vì Má không thuận với ba ,còn luôn nghe theo ý kiến của anh hai ,)   ba  nói và chỉ cho mình biết nhượt điểm yếu đuối của anh hai nằm ở giữa hai long mài hơi đâu xuống ,cặp mắt quá nhu mì ướt át ,ba bào  hai đứa con bị  sinh lộn tính ,phải chi anh hai là mình ,còn mình là anh hai thì nhà sẻ phước lớn yên ổn ,tuy nói vậy ,ba vẩn là người cha thương con trai  và trọng con trai hơn con gái ,mải đến về sau 10 năm cuối cuộc đời , ba mới chịu trút hết tâm sự ,niềm riêng cho các con gái của ba nghe ,nổi buồn riêng và nổi lo sợ bà chị dâu có dị tướng , vợ anh hai sẻ làm mưa làm gió một khi ba mất , ba còn chỉ mình côi tướng người không bình thường của chị dâu ( miệng nói liền hồi không ngừng ,còn  lớn tiếng ,tay chân cụt ngủn , thân người  nhỏ xíu ,đứng chưa tới vai mình ,là loại người có tướng ngủ đoản ,),hiện rỏ  sự tham lam không đáy và tính  trời sinh tuy giỏi bươn trải ,  nhưng không trung trực ,bất chấp thủ đoạn tình thân  , sẻ gây  tai họa cho anh hai   lúc sau nầy .Ba củng biết  nhược điểm của má quá thương và nể anh hai chị dâu ,nên trong bản thảo di  chúc , ba đả không ghi tên má  trong phần  thừa huỡn căn nhà ba và em gái em trai út đang ở , chỉ ghi tên cho lại các con mỏi người một phần . trước khi ba mất ,đả nhiều lần trong  nhiều năm mình đến thăm cha mẹ , ba  đều căn dặn các chị em  phải đề phòng chị dâu và gia đình xui gia ,ba má của chị dâu ,họ đều có dụng tâm bất chính .loại người tham lam thất đức ..,củng  đả có vài lần chị dâu kêu anh hai đề nghị  ý định bất chánh ,có ý định qua mặt   ba mẹ ,muốn gởi người quen của họ vào ở chung nhà  , lấy lý do chăm sóc ba mẹ ,nhưng đều bị ba gạt bỏ không đồng ý .      .



Ba củng đả đoán biết trước được  tính hổn láo của người chị dâu có tướng ngủ đoản nầy ,( người ngắn ,càm ngắn ,cổ ngắn ,tay ngắn ,chân ngắn ),ngày về dự đám tang của ba ,quang tài còn để ngay giữa nhà ,chị dâu dần người làm ra chợ tìm mua sò huyết loại thật tươi  vừa mang ra chợ bán ,  về nấu cháu sò huyết cho mọi người và anh hai  ăn cho bổ máu !!! dù biết rỏ  tên cúng cơm của ba được bà nội gọi từ lúc mới sinh đến lúc mất là So ,Má và chị Sang thấy  mình cứ nhịn không ăn chiều ,không ăn cháu khuya ,  hối thúc phải ăn cháu sò cho bổ , sợ liên tục làm đám ma mấy ngày không ngủ bị xuống sức ,cùng theo một giọng điệu như  chị dâu , ăn cháo sò huyết bổ lắm ,tức quá mình mới nói với má và chị Sang nghe ,chưa thấy ai vô duyên đến mức độ cha chồng tên So , đang nằm trong quang tài tại nhà  chưa chôn ,lại có người làm dâu đi  mua cả đống sò huyết về nấu cháo sò cho cả một nhà đang làm đám tang ăn !!!! ,mình thấy em Ken nhìn  mình rồi có ánh mắt ái ngại vì đả trót ăn hai buổi  cháó sò .....,còn chị Sang thì kêu trời ,nói ai nghỉ ra được như em trời !  Chỉ có chế Mành là ăn chay xuốt buổi đám tang vì đọc kinh cho tang gia  liên tục 6 ngày .trước một ngày chôn ba ,chị dâu còn dám kể um xùm với mẹ và mọi người trong nhà đang  canh nhan đèn trên quang tài rằng , : " Bích nằm mơ thấy ba ngồi lên vở nấp quang tài ra ,nói với mọi người tao chưa chết tại sao tụi bây muốn mang tao đi chôn ,nên Bích lấy cây viết mực Tàu vẻ bủa lên trên mình của ba ,ba mới chịu nằm  trở vô quang tài .!!!!! có một người dâu hổn đến mức ăn nói như vậy thật sự quá bất hạnh , củng không hiểu tại sao mẹ luôn phải vì thương anh hai mà chìu lòng loại người hổn láo thất đức đó . củng chính vì ba hiểu tính mẹ lúc sau nầy  ,nên mới có chuyện không chịu ghi tên mẹ trong di chúc để  phần căn nhà duy nhất còn lại của ba cho mẹ . và củng vì ngày ba còn sống mình dám cải với ba vì chuyện nhà bệnh vực mẹ ,nên ba mới nói rỏ với mình là sau nầy mình sẻ là nạn nhân thứ hai của mẹ như ba  ,ba củng đả đoán trước được mình sẻ cương quyết giữ nhà  của ba cho đến cùng ,dù phải bị mẹ đối sử bằng mọi cách củng cứng  đầu không theo ý mẹ ,nên mỏi khi mình đau khổ hay buồn ,luôn  ằm mơ thây ba về ,dù là giấc ngủ  trưa chỉ chợp mắt mấy mươi phút .


Đầu năm Nhâm Thìn , cả nhà vừa ăn Tết với người quen bạn bè song thì anh hai  nghe lời chị dâu gọi điện qua ,không chúc Tết mà hối thúc bắt mình phải ký giấy đồng ý , chị dâu ở cạnh nói môt câu ,anh hai nói theo sau cho mình nghe ,đến lúc căng thẳng không thuyết phục được ,anh nghe lời chị dâu nạt mình lớn tiếng trong  điện  thoại , chưởi mình là con quỷ phá đám ,một mình không thèm ăn rồi phá cho cả đám không ai  được ăn hết ,còn nói nhà đó của ba ,củng là của anh hai ,không ký củng phải ký .hôm tối đó tức quá ,mình củng trả lời anh hai rất lớn tiếng ,không ký thì không ký ,nhất định không ký , chết củng không ký ! hai người làm gì quá .sau khi để điện thoại xuống ,mình mặc áo ấm vào ,  một mình lủi thủi đi  dọc con đường làng mé  rừng hơn một tiếng đồng hồ trong đêm lạnh trừ 13 độ ,vừa đi vừa khóc ,không muốn khóc ở nhà ,không muốn bị con và chồng tháy , đau nhói tim gan ,nhớ từng câu nói của anh ruột mình ban tối gầy oan mình mà đau tận  xương tủy , anh hai và mình từng là cặp anh em thân thích nhau đến như chị em gái ,mà mấy năm nay chỉ vì tiền ,đả không  còn nói chuyện thân thương được như  trước nửa ,tiền ,đâu phải là thứ quang trọng nhất trong đời ? có là được ,đâu cần phải tham , phải muốn của người khác .


******Ba không giống như chồng ,ba không có máu nghệ sỉ ,chưa bao giờ thấy ba hát một bản nhạc nào dù chỉ một câu ,hay vẻ tranh ,ba củng không cho con học và chơi âm nhạc ,chỉ cho và bắt đi theo học cứu thương , học cách giữ gìn  tự vệ . Ba cho rằng mê âm nhạc sẻ ảnh hưởng đến chí hướng con người ,và luôn chỉ cho các con côi những ăn xin vừa đi xin tiền vừa hát rong ngoài đường , ba thành kiến nặng với ca sỉ ,  nhà từng cho Thím ở Sài Gòn lánh nạn bởi chồng một nữ ca sỉ nổi tiếng đồi lấy Thím làm vợ bé để trả thù  Chú Tuấn , là chồng Thím có giang díu với vợ ông nghệ sỉ hung dử nầy  , phải nhờ đến quân cảnh đến xử  ông nghệ sỉ đó mới chịu rời khỏi trước sân cửa nhà mình  , ba cho rằng câu xướng ca vô loại người xưa để lại không  bao giờ sai , nên em Trinh từ nhỏ có giọng hát hay ,luôn mê hát nhạc Việt Nam ,phải lén lén đến nhà  bạn học khác tập  hát sợ ba gầy . sau khi định cư ở  Đức  ,em Trinh là người sưu tầm  nhiều nhạc trữ tình ,nhạc trẻ ,mỏi lần đi thăm anh hai ở Paris ,trên đường về trong xe đều có đầy túi băng nhạc VN . có khi mang cả thùng của anh hai côi rồi về côi lại hoài không thấy chán .
        Ba  củng chưa bao giờ nấu ra một món ăn nào cho cả nhà ăn , hàng ngày lên bàn ăn  món ngon nhất người làm  để trước mặt ba ,chờ ba gấp trước mọi người mới gấp theo . tại vì ba làm ra nhiều tiền ,nên nhà luôn có người nấu bếp chuyên nghiệp , ba luôn  dạy , làm ra  tiền con muốn ăn cái gì củng có ,không cần học nấu nướng làm gì .  Câu nầy bây giờ nghỉ lại không đúng lắm  ,nếu chồng không biết nấu các món  ngon ,thì hai mươi năm nay vợ chồng làm sao kiếm  ra tiền lớn được ?, củng như câu ba căn dặn hai chị em lúc đi vượt biên , nếu bị hải tâc giây bắt thì thà nhảy xuống biển tự tử ,đừng để chúng nó làm nhục hay bắt luôn làm vợ !,  câu nầy củng không đúng , nhiều người đả từng trải qua cảnh bị hải tặc bắt  và bị làm nhục ,bây giờ vẩn sống  rất tốt ,có người  học ra  nữ bác sỉ ,Nha sỉ ,làm ký giả hay thương gia rất lẩy lừng trong xả hội ,nếu lở vì muốn giữ mình mà tự tử thì đời củng chấm dứt theo xuống dưới đáy biển ,đâu có cảnh sống đẹp và danh dự như bây giờ đả có  .!!!
***** Nhưng  những lời ba dạy trước  khi còn ở chung  nhà lúc nào củng đúng và rất hay ,là những điều đến giờ phút nầy mình  còn luôn ghi nhớ và  không ngừng cố gắng làm theo trong đời sống hiện tại ,đó là làm người không nên oán trách thời thế ,không cần ghi xâu thù hận , cách tốt nhất để chứng tỏ cho kẻ thù hay thời thế đả ngược đãi với mình  ,là phải sống cho thật tốt , cố gắng tái tạo  được  mọi   thứ   từng  bị  người  ta  cướp  đi  ,cười  đẹp nhất cho những ai đả từng chờ đợi mình phải khổ sở ,phải khóc và ngả gục trước  mặt   họ  , như vậy là cách  đối xử  hay nhất trong xả hội  ,trên đường dời .Ba củng dạy ,  đừng bao giờ làm bạn hay gần gủi với kẻ xấu hay tiểu nhân ,vì tính xấu là tính trời sinh , người tính xấu  hồn vía  dể bị yêu tinh bám theo  như  quỷ ám , càng lâu  về già  càng  mất hết nguyên khí và  bản  tính của người ,  chỉ còn lại   là  thân xác của người ,nhưng lòng dạ như  quỷ ma , người đời  kêu là mất nhân tính . mình luôn luôn nhớ những lời triết lý nhân sinh của ba dạy ,đời người không có nếu như,  giả xử , chỉ có sự  lựa chọn đương thời ,  đúng lúc ,sẻ quyết định cho tương lai của mình ,đó là đích thật của nhân sinh . cho nên dù có thương cặp mắt bạn Nhung đến cở nào ,vẩn không cho phép mình thân cận với gia đình bạn ấy . hai hôm trước , trên bàn ăn  vợ chồng nói chuyện về  những hạn người vô loại ,mình đả nói với chồng rằng từ nhỏ đến lớn ,chưa bao giờ nghỉ rằng sẻ tiếp xúc hay biết qua người vô loại ,mải đến mấy năm gần đây mới thấy được xum quanh mình kẻ vô loại lại là hạng đàn bà ...., Ba không có dịp dạy mình phải đề phòng hay đương đầu với kẻ vô loại như thế nào ,nhưng mình tự biết côi đó là loài vi trùng đáng kinh tởm ,phải tự biết  lánh xa  , nếu  có kẻ vô loại muốn  mang xác đến gần thì phải biết lập tức nhờ cảnh sát đến xúc đi như bắt con chó hoang về chuồn thú vô gia cư ...........


******Cuối đời của ba gặp quá nhiều uất  ức , khổ tâm ,sự nghiệp tiêu tan vì thời cuộc ,nhà cửa mua cho bà con họ hàng mướn ở thì bị giựt hết , tiền cho ông cậu ,bà mợ và những người quen  lúc phải vào bệnh  viện mổ  trước 1975  củng không ai trả lại ,còn xúm nhau lại mắng  cả nhà mình cho là  thành phần tư sản mại bản ( không biết mải bản là nghỉa lý gì ) , không nên có liên hệ sợ bị liên lụy .Bà mợ còn nói thẳng với mấy người làm ở nhà mình , có cùng quê quáng gần cù lao  rằng , giải phóng rồi nợ nần thiếu tư sản mại bản không ai cần trả .....khiến cho ba mình cảm thấy rất đúng và rất hảnh diện  , cả một đời  đả lựa trọn cách sống 100 phần trăm theo dân tộc văn hóa người  Hoa .
Khi bà nội vừa mất chưa được 49 ngày ,thì Ông Câu và chú Út sợ con cháu ai quen của bà nội xuống hưởng phần đất hương quả của bà nội ở   cù lao ,họ đả vội vàng gở hết ngói và nhà bà nội mang làm chuyện xây cất khác ,cảnh vật chỉ còn lại một nền nhà bằng bê tong  lót gạch đỏ , hoang phế .....................căn nhà
 kỷ niệm ba cất cho bà nội ở mấy mươi năm ,   bị  em  ruột  và  cháu   bà nội phá vở sau khi bà nội mất chưa được 49 ngày . Nhưng sau khi phá nhà bà nội sáu tháng sau  ,ông cậu củng đột ngột mất ,sau tháng kế tiếp chú út củng đi theo , để lại hết tất cả đất  vườn ,ruộng nhà cù lao cho bà mợ và con dâu là người ngoài họ tộc côi sóc .ba nói cho mình nghe khi mình về thăm nhà  ,rằng bà nội Linh lắm ,kéo theo hai người thân xuống dưới cùng trò chuyện đối chất với Viêm dương về việc cướp đất vườn của chị ruột .....


Đến tuổi  già ba sinh bệnh khó tính ,vợ con không ai chịu thông cảm ,Ba mong có lại một lần tất cả con trai con gái của ba ngồi chung lại một bàn cùng ăn cơm với nhau như thời các con còn thơ ấu ,nhưng ai củng đi thăm ba mẹ lần lượt không trùng ngày ,để đến ngày làm đám tang của ba ,anh em mới thật sự tựu tập lại chung một bàn ăn như ba hằng mong mỏi ,là ngày tiễn ba đi vĩnh viển  xuống cửu tuyền .!!!!!!!ba đi một cách thật oan nghiệt .tan thương .những bức thư ba viết vào những ngày cuối cùng chứa đầy nước mắt của một người già cô đơn ,mất mát quá nhiều niềm vui gia đình thiên luân lạc , không có sự thông cảm hàng ngày trong cuộc sống của người bạn đời ,dù  đả chung sống với nhau gần 50 năm .........Ba có nhiều tâm nguyện chưa toại, vì con trai trưởng của ba quá nhu nhược .và đứa con trai út của ba thì bị nhược trí , ba lo nhất là sau khi ba mẹ đi hết ,ai sẻ là người lo  cho em trai út ...............
Ba củng là một người phi thường ,có đức độ cao ,ngày đám tang ba , bạn bè thân thuộc ,đến những  người bà con họ hàng một thời giựt nợ ba , giựt nhà ba củng từ xa  lên dự đám đang và cúng tiễn biệt .,điển hình ghê nhất là bà ngâm ,ngày xưa xin ba được vào căn nhà ở quốc lộ 4 để ở nhờ ,rồi thửa cơ giải phóng giựt luôn ,khi ba nằm trong quang tài ,mình đả chứng kiến một cảnh tượng thật đáng sợ nhất của sự ân  quả  tại thế ,  chứng kiến  một kẻ ngaỳ xưa từng hung hăng nói ngang ăn cướp của nhà mình ,bây giờ biến thành một bà ni cô chỉ có da bọc xương ,mắt lồi ,môi thăm đen khô héo ,khuôn mặt như đầu lâu đứng cạnh linh cửu ba đọc kinh Địa Tạng Vương ,hỏi ra mới biết đó là bà ngâm , từng là người giựt  lấy căn nhà ngoại ô của ba mình ,rồi ở không yên ổn sau bán  đi ,bị chồng bỏ ,không con không cái ,bây giờ nươn thân cửa phật ở trong chùa .hay tin  ba mất nên đến đọc kinh tiễn cậu ba    liên tục ben linh cửu  .thật ghê  tởm .





Khách đến viếng linh cửu đốt nhan từ biệt ba , có hầu hết các thầy cô giáo trường Hoa Kiều mới và củ ,  rất nhiều rất nhiều đồng hương Triều Châu  ở cùng thành phố và vùng phụ cận lên ,đến bác Việt Trung phải nói  với  mình  ,đám  tang  ba  lứ  là  đám  tang  có  nhiều  người  đến  đốt nhan cúng bái nhất của người Hoa từ  trước đến nay . Có cả một nhóm bạn học củ cùng trường cùng lớp của K-T   năm xưa củng rủ nhau đến  cúng từ biệt ba ,   là   các bạn Trịnh Hòa ,Tăng Bằng ,Tăng Hà ,Huỳnh Công Khánh ,Lâm Chấn Nghỉa  ,và người tới từ xa nhất tận rạch Giá là Phương  P Ký ,họ được bạn cùng trường ở gần nhà là Chim Ích Quang báo tin cho biết ,nên rủ nhau cả đám đến cúng tiển biệt ba và thức nguyên một đêm ngồi ngoài bàn nói chuyện trường học bạn củ với mình ,canh đèn cầy quang tài cho đến sáng . Ngoài ra còn có cả phu xe lôi ,các bà bán hàng chợ trong thành phố , đặc biết nhất phải nói là có một nhóm  cựu  Không quân thuộc khóa 72 E   đến trước linh cửu ba phúng điếu làm tận tình tận nghỉa bạn  cùng khóa với chồng .đó là anh chị Vi ,anh Tân ,anh Cầu ,anh Quang và anh Tuấn .
 Trước khi lên máy bay về chịu tang ,chồng lo sợ người nhà bận  ma chai không  thể ra phi trường đón mình được ,nên có gọi điện nhờ anh chị Vi cùng khóa 72E  ra đón giùm ở phi trường ,giữa hai nhà vừa mới gặp mặt nhau  và chia tay trước đó 4 tháng ở Cali , trong dịp về tựu tập 30 năm hợp mặt liên khóa ,nên chồng bạo miệng nhờ anh chị Vi ra phi trường đón mình đưa về nhà giùm ,không ngờ hôm ấy ra phi trường đón mình ngoài anh chị Vi ra ,còn có các ông cùng khóa học bay của chồng là anh Quang , anh Tân ,anh Cầu ,anh Tuấn   người Bắc nửa , tất cả  đi chung trên chiếc xe lớn 12 chỗ ngồi của anh Vi xuống tận nhà mình  ,  đứng xếp ba  hàng trước linh cửu của ba đốt nhan  cúng ba  thật trang nghiêm , như hành lể tiễn biệt người thân  ,thật sự rất cảm động ,anh Vi còn tự ra một bao thư tiền cúng ghi là của gia đình 72E , mình đang trong lúc buồn rối loạn cạnh  chiếc quang tài ,nghe ông ghi sổ hỏi :" sao có tên ai phúng điếu kỳ quá trời ,gì mà ghi là gia đình 72E " ,nghe song mình nhìn qua các bạn cùng khóa của chồng đang ngồi uốn trà trong đám tang ,rồi  giải thích với ông ghi sổ rằng đó là các bạn cùng chung học khoa bay thời đi lính sỉ quan   với chồng năm 1972 .( ước nguyện của ba sau khi mất ,tất cả tiền phúng điếu đều cho vào công việc xả hội trường học ,nghỉa trang và các hội đoàn đồng hương .) giải thích song thấy ai ai có mặt tại  nơi  đều ngạc nhiên , nét mặt mỏi người   nổi lên  niềm thân thiện kính nể sự có mặt của các anh bạn cùng khóa với chồng , ai củng cảm nhận  ra được sự chân tình của những người bạn ngày xưa ,tuy không gặp mặt mấy mươi năm ,lại tận tình hoàn  thành một một nghỉa cử cao đẹp đối với cha  vợ của  bạn    , ân  tình  đó   cung   sẻ   luôn theo  mình  ,nhớ  mải  đến  hết cuộc đời  nầy ,củng  luôn luôn cảm thây hảnh diện đả là một nửa thành phần được làm dâu trong gia đình KQ nói chung  ,có khẩu hiệu không  bỏ  anh em ,không bỏ bạn bè .luôn đi đầu . 
******Từ một đứa trẻ 3 tuổi bị mất cha ,bị ông cố bắt đưa về Trung Quốc nuôi và ăn học cho đến trưởng thành ,bị  người cùng quê với ông cố  ở TQ đặc cho ba cái tên thằng con mọi ,về lại VN tìm mẹ và lập nghiệp , củng  bị người ta kêu là người có giống  đầu gà đích vịt ,một đời ba nhiều giang nan , vinh hạnh ,làm nên  nhiều việc hay cho xả hội ba từng sinh sống qua  ,tuy vì thời cuộc ,mọi sản nghiệp đều tiêu tan  kết thúc vào   ngày 30 tháng 4 , nhưng  khi ba nằm xuống ,người thương tiếc ba , đến cúng trước linh cửu của ba là mọi từng lớp thành phần trong xả hội ,có cả những ông cựu KQ một thời bay lượn tàu sắt  trên trời , chưa bao giờ quen biết người và mặt ba ra sao ,đến đốt nén nhan tỏ lòng thành kính , thật sự  là một niềm hạnh phúc lớn lao an ủi cho người ra đi ,củng là niềm hạnh phúc chung cho người thân còn ở lại nối tiếp nhau  trong cuộc sống ,khắc  ghi vào  lòng mói tình thân hữu cao đẹp và sự kiện hiếm hoi lưu lại   kỷ niệm thật đẹp cho gia đình  mình  . 

Ba vẩn hay về trong giấc mơ mỏi khi mình quá nhớ nhà ,nhớ người thân . ba vẩn sống mai trong lòng của các con ,như ngọn đèn sáng soi trên đường đời , vĩnh viển .

Dòng suối  Badab Sourt ở Sari (Iran) bắt đầu tan chảy sau khi mùa đông giá lạnh qua đi. Dòng suối này nằm trên ngọn núi Alborz, có độ cao 1.840m trên mực nước biển. - Ảnh: Rashid Amiri Ara.

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen