Mùa thu năm nay trời đẹp quá ,đả hơn giữa tháng 10 rồi mà ban ngày vẩn còn nắng như mùa xuân , nữa đêm sương mù khí trời lạnh xuống 2,3, độ , đến trời bắt đầu sáng thì nắng củng bắt đầu lên theo , cho những ai có cảm xúc với thời tiết cảm thấy vui mừng , người ta cảm thấy một ngày thật đẹp lại bắt đầu , niềm vui đến từ thế giới thiên nhiên củng mang cho lòng người một tâm trạng tốt đẹp ,lành mạnh . Luôn cả cây Nho đỏ và cây Hoa Kèn ngoài vườn nhà ,không biết có lầm tưởng là xuân lại đến thật mau nửa hay không , lại ra bông tiếp tục và kết trái ,treo lủng lẳng mấy trùm Nho non giữa một hàng Nho đả phơi khô ngọt như đường mật , dưới chân hàng Nho cây Hoa Kèn có thêm rất nhiều búp hoa sắp nở lần thứ ba từ mùa hạ năm nay ,kể cả cây ớt chỉ thiên của Cha Hải tặng muộn ( tháng sáu mới chỉ cao hơn gan tay ),tưởng là trồng trễ sẻ không có trái ,nhưng vẩn trổ ra nhiều bông ớt và đả kết thành mấy trái ớt xanh to , đẹp ,hình như mọi sinh thái thiên nhiên trong nhà năm nay đều có điềm tốt đẹp ,tự mình củng có cảm giác rất hay , không nói sức khỏe ,tinh thần ,sắc diện năm nay ai ai trong nhà củng khỏe ,đẹp hơn năm ngoái và năm kia , còn nhận được rất nhiều sự kiện lạ bất ngờ và vui mừng vô cùng .
******* Tháng 8 năm nay được ông nha sỉ nổi tiếng của thị trấm nầy , tình nguyện xung phong làm một album hình vợ chồng chụp chung và cảnh nhà hàng thật đẹp như nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp ,( Ông Nha Sỉ VLT nói là đang học nhiếp ảnh để sau nầy giải trí lúc về hưu ) ,lòng hết hình vào CD tặng vợ chồng làm kỷ niệm ,còn rửa lớn ra một bức hai vợ chồng đang cười ghim trong phòng kíến truyển lảm của nhà băng tp , có một người từng làm việc cho trại tị nạn 31 năm trước đi lảnh tiền nhìn thấy nhận ra được , khơi lại rất nhiều kỷ niệm kể cho hàng xóm nghe về một Pilot thất thời đi tị nạn ,sự vất vả ,trật tự , thông thái , biết tiếng Anh đối thoại với người Đức ,và mang bệnh sốt rét từ VN qua , cùng sự ngây thơ, táo bạo gan dạ của chị em mình ,mới qua Đức được 5 tháng ,đả nhất quyết mỏi ngày đồi ông hối thúc sở di trú cấp Pass thông hành xanh cho sớm ,để giáng Sinh năm đầu tiên ở Đức , hai chị em được đi xe lửa qua Paris thăm anh hai ,thời đó anh em đả xa nhau 8 năm rồi chưa gặp , sở di trú đả phải làm theo yêu cầu của chị em mình mà đặc biệt nhân đạo cấp Pass sớm hơn những người khác ở chung trại ,mua giùm vé xe lửa ,và người phụ trách đả ân cần chỉ dẫn phải lên xe lửa ở trạm chính của ga Ma ,phải ngồi toa xe có chữ "Paris east " để khỏi phải đến biên giới Forbach bị đổi lạc qua hướng nam Pháp ,cặn dặn đến Paris ngay hôm đó phải gọi điện thoại về trại để báo bình an ,vì họ không thể yên tâm hai đứa như con nít , mới tới Đức định cư 6 tháng ,tiếng Đức chưa rành lại đi ra nước ngoài ,hiếm hoi thiếu niên thời đó dám làm như vậy . Chị em mình củng nhất nhất làm theo từng lời căn dặn chỉ cần ,để được đi gặp người thân ,chỉ sau 10 tháng rời khỏi VN ,nhờ sự tốt bụng và nhiệt tình đầy lòng nhân đạo của chính quyền đương tại cùng người trông côi trại tị nạn ,tháng 12 năm 1980 hai chị em đả xum hợp được với người anh đi du học và ở lại Pháp luôn 8 năm dài , người hàng xóm sau khi nghe kể chuyện của vợ chồng mình ,mang lòng hiếu kỳ đến nhà hàng ăn và hỏi có phải từng là người của ông già từng làm trong trại kể như trên không ,mình chỉ biết xúc động ,và xúc động gật đầu ,chuyện đả qua 31 năm rồi ,không ngờ có một người Đức hơn 20 năm không giao thiệp với thế giới bên ngoài ,già cả bệnh hoạn không bước ra khỏi nhà , ngoại trừ phải đi lình tiền sinh sống hàng tháng ,vẩn còn nhớ và nhận dạng ra được từ tấm ảnh hai vợ chồng của ông Nha sỉ chụp cho hồi tháng 8 ,nhắc lại những chuyện gian nan ,vất vả thưở ban đầu cho người quen của họ nghe và mang đến nhà hàng thêm hai người khách bụi đời lạ vào đầu đầu Thu năm nầy ,thật bùi ngùi xúc động ,vui buồn lẩn lộn cho một kiếp đời tha hương , người ta không ngờ được ,người làm vợ của ông PiLot mang bệnh sốt rét ,phải đắp cái chăn dầy nhất tốt nhất trong trại cộng thêm 3,4, cái chăn mỏng nửa vẩn còn rung lạnh nằm trên giường ,lại là đứa con gái nhỏ xíu hàng ngày đi học xa tận Frankfurt ,biết nói một ít Anh ngữ và hai chị em dám dắt nhau đi xe lửa qua tận Paris thăm Anh dù chỉ mới đến Đức chưa đầy 9 tháng .........,người ta củng không ngờ được người Pilot nằm bệnh trên giường lạnh rung và rên năm xưa ,nay đả thay da đỗi thịt , trở thành một trung niêm cường tráng ,sáng sủa , cứng cáp như tuổi vừa 40 ,đả làm ra rất nhiều rất nhiều việc hay qua thời gian ,từ hai bàn tay trắng dựng lên được một tương lai hơn cả bao nhiều lần thời trai trẻ bị đánh cấp ,có một cặp con gái vừa đẹp ,vừa ngoan vừa tốt tính , luôn làm việc thiện cho xả hội .......
******* Tháng 9 năm nay củng đặc biệt lắm , Một ông khách quen JS làm cho nhà nước về kiểm soát môi trường sinh thái , tự nhiên vào ăn đả hỏi mình , có ăn tôm Alaska của Mỹ không ,loại tôm càng thật bự đông đá từng con một bán ở siêu thị ,nhưng ông chỉ cho những con còn sống nhỏ xíu ,lớn khoản 15 ,16 cm ,loại tôm có hai càng như càng cua và vỏ thì thật cứng ,thân tròn như tôm hùm ,ông kể không biết đồ quỷ xứ mặc dịch nào mua con Tôm Mỹ loại có kẹp nầy mang thả vào hồ nước xuối trên rừng nầy ,ông đi xét nghiệm môi sinh phát hiện sinh ra cả bầy tôm Mỹ con ,con nào con nấy hung dử kẹp cây kẹp những sinh vật khác trong hồ , nên bổn phận của ông là bắt buột phải làm chun bắt hết mấy con tôm Mỹ có càng nầy ra khỏi hồ ,nêu không chúng nó kẹp chết hết tôm cá của hồ nước xuối , bắt rồi giết làm phân thì uổn , mà ăn thì người Đức ở đây không thích vì theo quy luật ,loại tôm nầy ở Alaska chưa lớn hơn 25cm thì chưa được phép bắt ,nghe song là mình lẹ lẹ gật đầu liền ,Tôm ,Cua ,Cá ,Sò ,Óc ,Hến vốn là những món mình thích nhất ,ai đưa tới cho thì đâu cần phải từ chối , giữa tháng 9 ,Ông đi gở chun cho đến tối ,mang đến cho mình một thùng tôm Alaska lớn lớn nhỏ nhỏ không điều , chồng làm một thao gỏi tôm cháy thật ngon để ăn tối ,cả hai vợ chồng ăn thật khoái khẩu ,vừa tâm đắc làm chuyện tốt được cho hồ nước xuối trên nầy là ăn hết tôm có kẹp ,lại ăn được loại tôm trên thị trường chưa bao giờ được bày bán ,vì dưới kích thước không được bắt ,tuy tôm nhỏ nhưng rất ngon và ngọt , lại còn là đang sống bò nhẩy trong thùng rất tươi .
Từ nhỏ ,mình hay nghe ba nói số và tướng của mình luôn có khẩu phước , sẻ được ăn những món ngon vật lạ hơn người thường , lâu lâu nhớ nhà ngồi nghỉ lại những lời ba đả nói lúc còn sống ,thấy củng đúng thật ,từ nhỏ ở nhà chưa bao giờ mình biết nấu một món gì dù là nấu nước pha trà củng có người làm sẵn , đến khi ở trại tị nạn Singapore thì có cô bạn gái học cùng trường nấu cho ăn sẵn ,đến Đức sau khi lấy chồng luôn được chồng làm cho những món đặc biệt của VN ,có những món hồi còn ở nhà có đầu bếp giỏi của ba má chuyên môn nấu các món Tây ,Tàu ,Việt củng chưa làm lần nào như món canh khoai mì hôm qua chồng nấu ăn trưa với bánh mì , chồng bào và vắt khoai mì tươi của C tặng mình hôm đi chợ thứ ba , sắt thịt nhỏ sợi phi với tỏi lên cho nước vào nấu chung với khoai mì nhuyễn ,rồi nói cho mình nghe ,ngày xưa mẹ nuôi của chồng hay nấu canh khoai mì như thê nầy cho chồng ăn , củng là món canh bình dân của những gia đình ở nông thôn ,tuy bình dân nhưng ăn vào miệng thật ngon vô cùng ,nhất là những cục mì được vo tròn lại nấu chính lên thấy trong trong , thật đẹp mắt như đồ trang sức ,phải nói thật là từ khi sống chung với nhau ,mình luôn ăn được những cái lạ ,thật ngon miệng từ bàn tay chồng làm ra , Mình củng luôn biết ơn trời ,đả cho mình sinh ra trong một gia đình sung túc ,đả được ăn ngon đầy đủ từ lúc mới ra đời ,cho đến ngày rời xa gia đình ,củng cho mình có được một bạn đời luôn có khiếu về môn ăn uốn cao lương mỹ vị ,khiến cho mình luôn đầy đủ sức khỏe và giữ được sắc mặt không thay đổi nhiều qua thời gian ,hai năm nay dù tình cảnh vợ chồng có phần nhậy cảm , nhưng chồng vẩn luôn ở bên cạnh như ngày nào chưa xaỷ ra gia biến ,vẩn mỏi tuần món nầy món kia mới lạ đầy tình người trong gia đình ,riêng mình củng đả bắt đầu tập nấu mọi thứ súp từ hai năm nay ,bây giờ nước súp phở ,bánh canh hay hủ tiếu mì của mình nấu ra thật không chỗ nào chê được ,phải nói là ngon ,và ai còn đối sẻ thích ăn thêm một tô nửa củng không thấy chán ,chồng lúc nào củng uốn sạch nước lèo trong tô do mình nấu ,hai năm qua thật sự là một khúc quanh của cuộc đời , tạo cho mình tiếp nhận thật nhiều cái hay đủ mọi khía cạnh trong cuộc sống ,từ tình cảm gia đình ,tinh thần ,sức khỏe ,cảm giác nhân sinh đến thực tế bắt tay vào bếp tự học nghệ thuật nấu ăn , mọi cạnh điều thu hoặch được viên mãn ,thật sự cảm ơn trời đả cho mình có đầy đủ nghị lực ,cơ mai để bước qua được một khúc quanh thật nghẹt thở , cuối cùng được tái sinh lại trong một khung cảnh đầy niềm tin và sức sống ,thật sự rất biết ơn cha mẹ đả sinh ra mình trong gia đình quá đầy đủ mọi thứ ,một vận mệnh luôn có Trời cao và Thánh Linh dìu đất , che chở .
|