Sonntag, 26. Februar 2017

26-2-2017 THẨN THƠ 12 THÁNG

                   





Tháng Chạp cứ hằng năm,
Trong gió rét căm căm.
Xuyến xao đời lữ thứ,
Nhớ " Giây Phút Chạnh Lòng " !

                         Hôm nay tạm nghĩ bước gian nan,
                            Trong lúc gần xa pháo nổ ran.
                            Rũ áo phong sương trên gác trọ,
                            Lặng nhìn thiên hạ đón xuân sang !

                                                       ( Thế Lữ )



Mười một quạnh thu đông,
Sau " Giấy Phút Chạnh Lòng ".
Nhớ hoài anh Thứ Lễ,
Mai khóc, hạt sương đong !

                          Em đứng nghiêng mình dưới gốc mai,
                             Vin cành sương đọng lệ hoa rơi,
                             Cười nâng tà áo đưa lên gió,
                             Em bảo : " Hoa kia khóc hộ người ! ".
                                                      ( Thế Lữ )



Tháng Mười gió thu sang,
Hờ hững cuốn lá vàng.
Vàng bay đầy muôn lối,
Ai xui thiếp phụ chàng ?!

                       Trận gió thu phong rụng lá vàng,
                          Lá bay hàng xóm lá bay sang.
                          Vàng bay mấy lá năm già nữa,
                          Hờ hững ai xui thiếp phụ chàng ?!
                                                ( Tản Đà )



Tháng chín lễ Đăng Cao,
Rừng thu lá xạc xào.
Nhạn từng bầy nam độ,
Ngơ ngác chú hươu sao.

                       Em không nghe rừng thu,
                          Lá thu kêu xào xạc,
                          Con nai vàng ngơ ngác,
                          Đạp lên lá vàng khô !
                                         ( Lưu Trọng Lư )



Tháng tám ước đoàn viên,
Trăng sao cùng Thơ Thẩn.
Nội ngoại khắp mọi miền,
Thoả tình lòng hoài vọng !

                        Hẽm rộng thênh thang bỗng nở hoa,
                           Hân hoan đón bạn nắng chan hòa.
                           Hôm nay họp mặt Vườn Thơ Thẩn,
                           Trả lại hồn thơ tuổi ngọc ngà !
                                           ( Dương thủy Tùng )





Tháng bảy ướt mưa Ngâu,
Đôi lứa ngẩn ngơ sầu.
Hai phương trời cách biệt,
Chờ Ô thước bắt cầu !

                        Từ đó thu rồi thu lại thu,
                           Lòng tôi còn giá đến bao giờ.
                           Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ...
                           Người ấy, cho nên vẫn hững hờ !!!

                                            ( T  T  KH )




Tháng sáu hè đỏ lửa,
Phượng hồng phủ lối đi.
Tiếng ve sầu ra rả,
Não nề thay, chia ly !

                        Rồi chiều nay hè trở về đây...
                           Phượng thắm ơi phượng thắm rơi đầy ...
                           Lại cách xa nhau chín mươi ngày,
                           Hay là một thế kỷ dài,
                           Mà lòng ai đang khóc ai !....
                                     ( Mùa Chia Tay - Duy Khánh )





Tháng năm ngày mùng năm,
Cùng chào Đoan Ngọ lại.
Văn học cổ nhớ hoài,
Tích xưa Nhị Độ Mai.

                         Nụ hồng rãi lối liễu tơ phai,
                            Vườn cũ rêu lan cỏ mọc dài.
                            Bên gốc mai già xuân vắng vẻ,
                            Âu sầu thiếu nữ khóc hoa mai.
                                              ( Jean Leiba )





Tháng tư ngày dài thế,
" Phù Dung " nở trong ao.
Ngó sen non mới nhú,
Gió đưa hương ngạt ngào !

                         Trong đầm gì đẹp bằng sen,
                            Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng.
                            Nhụy vàng bông trắng lá xanh,
                            Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn !
                                                      ( Ca dao )



Tháng ba đào mai úa,
Hoa nở cuối Trà Mi.
Âu sầu nàng thôn nữ,
Lặng lẽ mối tình si.

                        Danh lợi như mây nổi giữa trời,
                           Hồng nhan phải giống mãi trên đời.
                           Đợi anh áo gấm xuân sau lại,
                           Chỉ sợ nghiêng giành hốt qủa mai !
                                                    ( Jean Leiba )



Tháng hai xuân thắm tươi,
Gieo sức sống bao người.
Kỷ niệm hồng êm ái,
Chan hòa khắp nơi nơi !

                        Xuân đã đem mong nhớ trở về,
                           Lòng cô lái ở bến sông kia.
                           Cô hồi tưởng lại ba xuân trước,
                           Trên bến cùng ai đã hẹn thề.
                                             ( Nguyễn Bính )



Tháng giêng Tết thong dong,
Vạn vật như bừng sống.
Pháo đỏ với liễn hồng,
Niềm vui cao lồng lộng !

                            Đã thấy xuân về với gió đông,
                            Với trên màu má gái chưa chồng.
                            Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm,
                            Ngước mắt nhìn trời đôi mắt trong !
                                               ( nguyễn Bính )

           .......................................



Xuân đến xuân đi xuân lại qua,
Thời gian vùn vụt khéo ru mà.
Vui xuân vui cả Ngày Năm Tháng,
Chớ để xuân qua phí tuổi già !

                                      Đỗ Chiêu Đức




Donnerstag, 23. Februar 2017

24-2-2017 Mưa Đêm





          Mưa xuân rơi tầm tả , mưa giai vẳng  hai ngày liền không chịu ngưng , đả qua ngày lập xuân , cận ngày lể chính của Karnaval  nay mai , mưa vẩn không lớn không nhỏ rơi  ngày đêm , miền bắc và trung  Đức  bảo  thổi sập giàn giáo dựng cho ngày lể hội hóa trang  ngoài đường lớn ,  như  thông điệp có ý  cản ngăn thiên hạ không cho hao phí của cải thời gian làm trò diễn hành  khùng điên  các ngày lể  . Lâu lắm nhiều năm rồi bận làm ăn không  hóa trang cho mùa lể  Karnaval như thời còn đi học  hay  đi  làm ở hảng thuốc tây Boeringer , tâm trạng  không thấy tiếc hay buồn khi nghe tp nầy thong báo huy3 bỏ diễn hành ,tp kia đang do dự , tối nay lúc mưa gió , có gia đình khách đến ăn sinh nhật  tới từ tp  Worms , tự giới thiệu là bạn thân của bà Waltraud , má nuôi  con gái lớn  giới thiệu kêu họ đến nhà hàng mình   ăn  , sẻ không uổn phí 60 cây số đường lái  xe  lên đây .

     Khách  đến ăn khiến mình ngạc nhiên  , mừng  vì quen thêm người đàng hoàng ở xả hội Worms , khách ăn song  khen nhà hàng đẹp,vị trí yên tịnh , đồ ăn ngon , từ nay về  sau có muốn ăn đồ Á Đông sẻ chỉ  đến nơi nầy ăn ….khách  hài lòng ra về vui vẻ , tiễn chân khách ra sân ,  ,nhìn bảng số xe Wo của họ đậu trước cửa  trong mưa  , nghỉ mang mác về những ngày còn đi học  ở tp  Worms , lở có mang , ngoài chồng đi làm  ra tứ cố vô thân , cứ tưởng đường học sẻ gián đoạn sau khi sinh con , thật mai mắn   một bà giám thị  chuyên chấm thi  của trường nghề động lòng hoàn cảnh  , muốn giúp đở  cho  đứa khờ khạo như mình được  học  song khóa học , nên  tự động đến ngỏ lời giúp đở vô điều  kiện ,căn dặn   sau khi sinh  nở  song , vợ chồng  bà sẻ nuôi dưỡng hộ con mình  ngày và đêm ,  đến khi nào mình lấy song bằng cấp thì mang con về nuôi   ,( Thời  gian đó  chồng bà là giám đốc của  hảng bảo hiểm  thuộc chính phủ sỡ hữu là AOK  chi nhánh tp Worms ) những ngày vất vả  của thời học sinh lở có con  sớm , gởi con trong tuần 5 ngày cho một gia đình giàu có  khác chủng tộc khác màu da nuôi dưỡng  , họ  chịu khó hết lòng chăm sóc thương yêu con gái như con ruột , để mình mỏi ngày được yên tâm đi học  , có những ngày giữa tuần ,   láy xe đến trước cửa trường đẩy con gái đi dạo quanh khu bộ hành ,chờ mình hết giờ học cùng nhau đi ăn kem  Ý , mỏi lần ăn toàn  tiền của bà  đãy .  sau khi học song , tìm thuê được căn hộ 3 phòng rước con gái về ở  , toàn bộ đồ dùng nội thất  từ phòng ngủ ,nhà bếp ,phòng khách ,phòng em bé củng một  tay bà Waltraud lo tất , chồng mướn xe lớn  cùng với bà đi chở  về  , cuộc sống có những khúc cam go làm nên  dấu ấn đời người  , để thấu nhận thật sự lòng biết ơn và cảm kích cuộc đời ,  đặc  người vào vị trí “ Sương Thiện Hữu Tình “ , không có sự giúp đở  dìu dắt tận tình của 2 vợ chồng  bà Waltraud , lấy được tấm bằng mỏng manh cơ bản trong tay  , mình  sẻ không có cơ hội khả năng bước được  vào hãng  bào chế thuốc tây , làm việc thoải mái  lương cao kéo dài gần 9 năm trường , có thể gom góp tiết kiệm từ lương hàng  tháng  của 2 vợ chồng thành vốn liếng ,   lên núi mua nhà hàng làm ăn  sống yên tịnh  đến bây giờ  đả  24 năm , …….thời  gian qua đi  thật mau , bây giờ con gái  lớn đả làm mẹ 3 năm 4 tháng , mình và bà waltraud  đều lên chức làm bà ngoại ,  mẹ  thì đả lên chức là bà cố ngoại củng  từng thời gian  ấy . .

           



       Đầu năm , có những đêm nằm mơ thấy cha mẹ ,  có lúc tỉnh vậy nhớ  rỏ từng chi tiết , có lần  thấy ba trên tay bồng cháu Mila trước một cánh cửa thật lớn màu đỏ ,  như cổng một ngôi chùa cổ ở đâu  ,( kỳ lạ thật bởi từ sinh thành , chưa bao giờ thấy qua ba bồng đứa con nào trong 6 anh chị em mình ,  anh chị em sinh ra ai củng có một bà người làm  phụ mẹ nuôi con )  có lần thấy mẹ  đang theo một đoàn người đi hành hương , mình gọi mẹ nhưng mẹ chỉ quay đầu lại nhìn và cười , chân không dừng bước  ……. Từ sau Tết đến sau Nguyên Tiêu , sống trong giai đoạn nhớ nhà  , khiến đêm luôn nằm mộng ,mỏi khi mộng tỉnh , xao xuyến bồi hồi  , sống ở xả hội Tây Âu hơn  37 năm ,   hơn gấp 2 lần sống  ở nhà với cha mẹ , nhưng sao mỏi dịp  lể , mỏi  lần Tết , mỏi  khi sinh nhật của cha mẹ ,anh chị em người thân , mình lưu luyến nhớ từng giai đoạn sống với người nhà lúc thiếu thời , vẩn biết nhớ  nhung càng khiến cho  lòng buồn thêm , có bao nhiêu lời cất giữ trong lòng không thể nói ra được  với người thân hay bạn bè , bao nhiêu lần thức  nhìn mưa đêm cho vơi bớt nổi đau , những gia đình không bị xa cách thật hạnh phúc , đêm nay lấy bài học “ Chữ Nho Dể Học 8 nét của thầy Đổ  “ ra học tiếp , lại  tắc đi vì không  tịnh tâm  được để  đọc ,  đầu năm có những đêm tâm tư thật trầm lắng ,ngủ không yên giấc , không  biết có phải thần kinh  hay cơ thể trong người có sự biến chuyển gì không  …….