Dienstag, 31. Januar 2017

人最美的四樣東西

                   




    人最美的四樣東西 .  

揚在臉上的自信 ,
長在心底的善良 ,
融進血液裡的骨氣 ,
刻進生命裡的堅強 .

    人生如一杯茶,滿也好,少也好.  濃也好,淡也好,暖也好,冷也好 , 自有味道  .


       學會看淡, 要以感恩心珍惜存在的 五十歲以後 , 想一想 , 人生沒有絕對的公平,但是相對還是公平的 . 放在一個天平上 得到的越多,痛苦也必須比別人承受更多  , 回想這麼多年,還有什麼坎是過不去的  , 還有什麼困難是沒遇到的 ,看穿微笑背後的憂傷 , 誰記得當年多少夢想 , 溝坎苦澀 , 義無反顧一起奮鬥 , 今 , 是誰勞累忙碌背後的堅韌 , 誰 , 人,永遠不知道自己有多堅強,直到有一天除了堅強再無選擇 .都是天地的過客 , 世界是一個和合 , 凡事都有不可窮盡的因緣 , 很多人事 ,誰都做不了主 . 人生不可能完美,有遺憾的人生才是真正的人生 .

 

                              

 

 

Samstag, 28. Januar 2017

20句天天年年必須記得的話







1.人在的時候,以為來日方長什麼都有機會。其實人生是減法,見一面~少一面!


2.別人怎麼看你,和你毫無關係;你要怎麼活,也和別人毫無關係。


3.面子到底多少錢一斤,人生為什麼要在乎別人的看法。


4.有一天你會明白,善良比聰明更難。聰明是一種天賦,而善良是一種選擇。


5.不要在心情糟爛差的時候,用決絕的話傷害愛你的人。


6.有時候,沒有下一次,沒有機會重來,沒有暫停繼續。有時候,錯過了現在,就永遠永遠的沒機會了。


7.用心甘情願的態度,去過隨遇而安的生活。


8.有時候,我們永遠不知道自己有多堅強,直到有一天除了堅強再無選擇。


9.那些不需要解釋的事情,從張嘴那一刻起,已經輸了。


10.不要的東西,再好也是垃圾。


11.真正的厲害不是認識多少人,而是患難的時候還有多少人認識自己!


12.女人沒魅力才覺得男人花心,男人沒實力才覺得女人現實。


13.跟自己說聲對不起,這些年一直沒學會愛自己。


14.人人都覺得永遠很遠,其實它短得你我都看不見。珍惜認為值得珍惜的,別讓生命留下遺憾!


15.一個人有生就有死,但只要活著,就要以最好的方式來活下去。人可以沒有榮華富貴,但不能沒有快樂!

16.睜開眼睛我還活著挺好挺好!要須知人生沒有絕對的公平,但是相對還是公平的


17.閉上眼睛,還能睡著,挺好挺好!粗茶淡飯,能夠吃飽,挺好挺好!


18.摸摸衣兜錢還夠花挺好挺好,忙也一天閑也一天平安就好!


19.苦也一天笑也一天快樂就好!想開看開快樂就好!


20.富也一天,窮也一天,知足就好!

 



 

Donnerstag, 26. Januar 2017

27-1-2017 ÔNG ĐỒ THẬT; ÔNG ĐỒ DÕM

                    


       Hiếm khi có được một ông Đồ viết Liễn ở nước ngoài , Houston lại có một ông Đồ viết Liễn làm từ thiện  từ bao nhiêu năm nay ,  biết làm thơ  , giản thơ Đường , giản bài chữ Hoa kim cổ trên mạng , đặc biệt hơn , Ông Đồ Đổ Chiêu Đức hay hơn các ông Đồ kim cổ các nơi    , thầy biết nói lưu loát các thứ Tiếng  Việt ,Hoa , Mỹ ,  Tiều Châu , biết  viết  liễn Rồng Bay Phượng Múa  chữ Hoa hay chữ Việt  nét đ ,( chắc chữ Mỹ củng không làm khó được thầy khi viết bằng bút long ), và ông Đồ nầy có một đức tín cng th đẹp ,tự xưng mình là ông Đồ Dỏm ,  Đức Khiêm Tốn luôn là tấm vải phủ ngoài của tài năng .  Thật có phúc một thời gian ngắn ở quê nhà làm qua học trò của thầy ,đến từng tuổi nầy vẩn còn cơ hội học tiếp mọi tinh hoa của thây trên mạng ảo .

                  

ÔNG ĐỒ THẬT; ÔNG ĐỒ DÕM

" Mỗi năm hoa đào nở, Lại thấy ông đồ già" là thơ của Vũ Đình Liên để tưởng nhớ về ÔNG ĐỒ của thời "... muôn năm cũ ". Còn bây giờ, trước mắt Houston chỉ có Ông Đồ Dõm mà thôi !

    ÔNG ĐỒ DÕM

Mỗi năm mai vàng nở,
Bắt chước ông đồ già.
Bày giấy màu nghiên bút,
Hội chợ đông người qua.

      Cũng áo dài khăn đóng,
      Cũng mực đỏ mực đen.
      Cũng chữ vàng chữ nhũ.
      Phải điệu ông đồ quen !

Cũng chữ Nho, thư pháp,
Quốc ngữ lẫn tiếng Anh.
Cất bút rồng bay lộn,
Phượng múa khắp chung quanh !

      Thế cũng đông người gớm,
      Thuê viết để cầu hên.
      Tiền cúng chùa, gây quỹ,
      Mỗi năm mỗi hơn lên !

Cần Thơ, Phan Thanh Giản,
Việt Mỹ , Hội Cao Niên,
Tịnh Luật, chùa ăn Tết,
Hội chợ cứ liên miên ... 

      Năm nay mai vừa nở,
      Là đã thấy ông rồi.
      Viết hoài hoài viết mãi ...
      Viết hết gân ... thì thôi !

                            Đỗ Chiêu Đức  
                             Xuân 2017



         ÔNG ĐỒ THẬT, ÔNG ĐỒ DÕM

 

ÔNG ĐỒ                            ÔNG ĐỒ DÕM 

Mỗi năm hoa đào nở                Mỗi độ hoa mai nở ,     
Lại thấy ông đồ già                  Tạo dáng ông đồ già.
Bày mực tàu giấy đỏ,               Bày mực đen mực đỏ,
Bên phố đông người qua .         Hội chợ lắm người qua.

Bao nhiêu người thuê viết         Nhưng hiếm người thuê viết,
Tấm tắc ngợi khen tài .             Chẳng ai biết đến tài.
“Hoa tay thảo những nét           Mặc hoa tay rất nét,
Như phượng múa rồng bay “      Rồng phượng muốn cùng bay !

Nhưng mỗi năm mỗi vắng ,        Hội chợ đông mà ... vắng,
Người thuê viết nay đâu ?          Chẳng ai thuê viết đâu.
Giấy đỏ buồn không thắm ,        Gây quỹ hoài... không thắm,
Mực đọng trong nghiên sầu        Ngồi không lại ... thêm sầu !

Ông đồ vẫn ngồi đấy ,                Thầy đồ dõm ngồi đấy,
Qua đường không ai hay .           Không ai thấy ai hay .
Lá vàng rơi trên giấy ,                Tình người bạc như giấy,
Ngoài trời mưa bụi bay .             Gió  thổi nhẹ cũng bay !

Năm nay đào lại nở ,                  Năm nay mai lại nở,
Không thấy ông đồ xưa ,            Gây quỹ vẫn như xưa.
Những người muôn năm          Vẫn ngồi chơi ... như,
Hồn ở đâu bây giờ ?                   Biết ... mần sao bây giờ ?!

          Vũ Đình Liên                                       Đỗ Chiêu Đức
              1936                                                   2016 



                     ĐỒ ĐỖ

           Mỗi năm gom giấy bút,
           Tạo dáng ông đồ già.
           Nhưng lòng người không cũ,
           Dửng dưng lại đi qua.

                Thỉnh thoảng có một bà,
                Dừng chân ngắm hoa loa.
                Mượn thầy chụp tấm ảnh,
                Rồi thỏa mãn rời xa !

           Văn chương rẻ như bèo,
           Huống hồ viết liễn treo.
           Muốn " gây quỹ " thật khó,
           Suốt buổi ngồi buồn teo !

                Nhưng trót mang lấy nghiệp,
                Trách chi thói người đời.
                Đồ ta ta cứ giữ,
                Ta cứ gìn ta chơi !

           Nên...
                     Ta vẫn ngồi đấy,
           Mặc người hay chẳng hay.
           Mong sao phong hóa cũ,
           Vẫn vằng vặc muôn đời !

                                               Đỗ Chiêu Đức
                                                     2015

  TB :
        Mãi đến hôm nay, khi nhận được điện thoại của Ban Tổ Chức Hội Xuân chùa Tịnh Luật mời viết liễn gây quỹ cho chùa, thì ... mới biết rằng năm ngoái ( Tết 2016 ) viết liễn gây quỹ cho chùa được 1.045 usd  ( Một ngàn lẻ bốn mươi lăm đô ). Hú hồn !