Montag, 14. November 2016

15- 11-2016 Đêm Trăng Sáng Chép Thơ Hay Thầy Thích Tánh Tuệ

    






                                                 Hoa Bình Minh

Hãy bắt đầu ngày mới
Hồn nhiên một nụ cười!
Nụ cười thành hoa nắng
Gửi đất trời.. Muôn nơi..

– Đừng ước mơ thay đổi
Cả thế giới quanh mình
Đó chỉ là ảo tưởng
Hãy đổi thay cách nhìn.

– Nếu đời quăng trái chanh
Nhớ làm ly giải khát
Nhỡ gặp người tệ, ác
Biến rác thành bông hoa!

Đừng quan trọng thái quá
Mọi việc nơi trần gian
Chuyện chi rồi cũng vậy
Rủ nhau cùng.. mây tan!

Mấy mươi năm mở mắt
Rồi ngủ vùi đất sâu..
Sống một ngày Tỉnh Thức 
Ấy- đã là thiên thâu.

Niềm an vui vốn dĩ
Từ nội tâm yên bình
Khi lòng đầy hoan hỉ
Thế giới này đẹp xinh. 

.

Như Nhiên  – Thích Tánh Tuệ

 

Mơ Hoan


Không ai sống mãi trăm năm
Thế mà tính chuyện xa xăm ngàn đời
Không ai biết được tuổi trời
Mà ôm mộng tưởng đổi dời thế gian, 

Không ai đẹp mãi dung nhan
Mà mong hoa thắm chẳng tàn chiều hôm.
Nào ai vui mãi không buồn
Dùng dằng, dan díu.. cuối đường chia xa.. 

Thở vào.. có lúc thở ra
Giữa hai hơi thở.. đời ta lắm điều .
Không ai dám bỏ tình yêu
Dù tình ẩn chứa bao nhiêu lụy sầu
Có ai tóc chẳng bạc màu
Mà hoài dệt mộng bên cầu tử sinh.

Ít ai hạnh phúc một mình
Nên đành đánh đổi.. mong tìm chút vui.

Không ai ưng bước trở lui
Nên đường thiên lý ngậm ngùi ruổi dong.
Mấy ai về lại với lòng
Thú đau thương.. nhận chìm trong vô thường. 

Không ai sống mãi miên trường
Thì xin nhớ lẽ Chân thường tại Tâm
.

Thích Tánh Tuệ

 

Ai Hay

Ai hay trong một tách trà
Có hồ sen ngát mượt mà dâng hương
Ai hay trong gió ngàn phương
Đã mang hơi thở trùng dương xanh ngời
Tay em cầm mảnh giấy rời
Nhìn sâu… chiếc lá trên đồi nằm im
Ai hay trong một cánh chim
Chở theo nỗi nhớ trái tim xa nhà
Hữu thân giữa chốn Ta Bà
Là vương bóng dáng hằng sa luân hồi
Ngửa bàn tay dưới mặt trời
Lặng nhìn, hội ngộ bao đời xa xôi…
Nên người nào có xa tôi!
Tôi và thế giới chẳng rời xa nhau
Khi người mang vết thương sâu
Hồn tôi lân mẫn nguyện đau vì người
Khi người nở một nụ cười
Bàn chân tôi bước thảnh thơi nhịp cùng
Ai hay một trái tim nồng
Mở ra ôm được muôn lòng thế gian!
.

Thích Tánh Tuệ

 

    Đã biết chốn ni là quán trọ
Hơn, thua, hờn oán.. để mà chi!
Thử ra ngồi xuống bên phần mộ
Hỏi họ mang theo được những gì..
Chốn ấy trăm năm ngỡ tít mờ
Đâu ngờ ập đến tựa cơn mơ.
– Sống Thương và Hiểu từng giây phút
Ngay kiếp mong manh gặp bến bờ..

Như Nhiên

 

 Vội

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa.
Vội ăn, vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già.
Vội sinh, vội tử, vội một đời
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã , rời…
Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.
Ngoài hiên đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.
Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.
” Đáy nước tìm trăng” mà vẫn lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà…
Vội quên, vội nhớ vội đi, về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!
Có ai nẻo Giác bàn chân vội ?
” Hỏa trạch ” bước ra, dứt não nề…
(Bodhgaya mùa Tipitaka 2012)
.

Thích Tánh Tuệ 

 

 

Cuộc đời ni ngắn lắm
Đừng bận lời thị phi
Thấy điều chi có ích
Lặng lẽ làm, rồi đi !

Ai gieo mầm san sẻ
Gặt hái về yêu thương
Người gieo nhân ích kỷ
Quả chín, buồn cô đơn.

Cứ ôm hoài sầu hận
Chỉ khiến mình ta đau,
Người vẫn cười hể hả
Còn ta tóc bạc màu.

Lá thời gian rớt vội
Tháng ngày như bóng mây
Trách chi ai lầm lỗi
Phiền chi, đời đổi thay!

Cuộc đời ni buồn lắm
Đừng tiết kiệm nụ cười!
Sống từ hòa, cởi mở
Đón thanh bình muôn nơi. 

Cuộc đời này đẹp lắm!
Tiếc chi ngày đã qua
Hiện tại luôn tươi thắm
Với cõi lòng bao la…

Như Nhiên Thích Tánh Tuệ

 

 

 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen