Sonntag, 13. November 2016

13-11-2016 Lớp Mình Ngày Ấy Bây Giờ

                





           Có ông  Tôn Ngộ Không tái thế lên làm tổng thống Mỹ ,  mới có dịp phát hiện các bạn lớp  của mình  thời Trung tiểu học  đang sống ở nước ngoài , củng có lúc suy tư  đến thời cuộc chính trị  , có góc nhìn  và chính kiến khác nhau tuy sống chung một đất nước cưu mang mấy mười năm nay ,chắc chắc ai củng xem như tổ quốc bản thân , nên tân TT của Mỹ thật có phước ,vừa mới đắc cử , khắp  nơi bình luận không dứt , tiếng  hoan hỉ thì ít mà lo lắng thì nhiều ,  chưa có lần nào thấy sau đắc cử TT mới  người ta xuống đường biểu tình chống đối như lần nầy , ……. , đến cái group Email của lớp, thường  xuyên  từ  các câu chuyện hay của danh nhân ,người  nổi tiếng hay những mảnh  tình muôn thuở  cao thượng của chị N Đông gởi cho đọc , mấy ngày nay tự động  chuyển hướng thành mục  thời sự nóng bỏng , nổi lo của toàn thế giới , ý kiến của từng cá nhân . mỏi tối làm song việc lên đọc  thư ngoài tâm trạng  thưởng thức như trước kia  ra  , còn có thêm phần  nhận thức về  chiều xâu nhìn xa đối với chính sự quốc gia của mỏi   một bạn học củ  ,vừa mắc cười ,vừa ngạc nhiên với cá tính  hiểu biết riêng của từng bạn học . 




             Sự việc nầy khiến mình  vui thầm   , mỏi tối đọc bình luận của các bạn tự cười  một mình ,  hết ngạc nhiên nầy tới ngạc nhiên khác  .       Lớp của mình ngày ấy lổm chởm khác tuổi khác phái  chung  1 lớp học , có người còn là teenager , có người đả trưởng thành biết yêu hay  vừa ra trung học đả làm đám cưới , củng có người thích yêu bản  thân  sống một mình cho đến bây giờ như chị QML , lại  rất được mọi người kính trọng dù chị  ở trong nước , tuy xê xích tuổi tác trên  lệch  khác nhau nhiều  ,  hầu như   có chung một điểm là  người  ai củng sống đàng hoàn tự trọng  , có tính cách  riêng , có tiến triển  tốt  trên đường đời  dù ở nước ngoài hay trong nước  ,  nhưng ai củng thích dấu  những nổi  niềm riêng  , thư gởi  cho nhau mục đích là để chia sẻ kiến thức   , giữ quan hệ mật thiết  tình  đồng môn  , một thời cùng nhau ngồi học chung lớp  dưới mái trường Khải Trí , những nổi niềm riêng  hay buồn riêng  ai củng giữ im lặng  ,   không cho bạn học củ biết , không muốn các bạn có ý kiến hay chia sẻ sự bất hạnh  ,điển hình nhất là mình ,  tình  cảm vợ chồng bị    những thứ vừa già vừa thúi nát  vừa điên khùng quậy phá triền miên từ hơn 7 năm nay ,   những  lúc không im lặng  được phải hồi thư , mình vẩn viết những lời chêu  ghẹo đùa giởn với  các bạn ,chúc các bạn mình  đầy đủ an khang ,ăn ngon ngủ ngon . không muốn ai biết hay hỏi đến chuyện riêng vợ chồng  làm gì , vỉ nhiên có người trong nhóm có người biết , em Trinh củng có quen em các bạn ấy , nhưng là người tế nhị có tư cách , đương sự không lên tiếng thì ai củng làm thin ,  như chưa từng có chuyện gì xảy ra cả , mà thật sự thì củng chả có gì phải  lo lắng cả . sống  hơn nửa đời người , còn  có chuyện gì không thể buông xuống hay tháo giác được ,  là sự ngu muội , tự phí thời gian  và phí cuộc sống hiện tại  .




       Có một đều  làm mình rất ngạc nhiên ,không hiều sao Email của lớp bây giờ lại có thêm   tên cô Huê trong đó , có từ hồi nào cho đến  hôm qua ,nhờ Lưu K Xương ở Los  lên tiếng trước mình  mới phát hiện theo …cái cô phó hiệu trưởng ngày xưa đến nhà thưa chuyện với ba  những tác phong không giống con gái của mình cho ba xữ , ( thật ra mình chưa  lần nào giống con gái cả ,  kể cả ra đời  đến bây giờ củng vậy ,xong pha thương trường trên  giang hồ , gặp đủ thứ mặt mủi trắng đen cao thấp trong xả hội , ông bà già đến con nít 2,3,4, tuổi củng giao lưu được  , nhưng  bây giờ  mình quả quyết , ba trên trời rất hảnh diện đả sinh ra đứa con gái đả nôi gương ba không được 10 phần củng có 5 phần .,)  sau khi nghe cô Huê  thưa chuyện  phá phách trong trường của mình , ba nổi nóng  gầy la mình triền miên, ba  muốn cho mình  thôi học ,vì đả làm mất mặt chức vị lảnh đạo phó Tổng Sự Trưởng của ba trong  một trường tư thục Hoa Kiều quy mô ,còn cô Huệ thì phụ đề Việt Ngữ ( tại vì cô nầy dạy Việt Văn ,không biết nói  tiếng Hoa )  thêm là  sẻ lo cho tấm bằng cấp trung học giả  để treo trên  tường nếu mình bị bắt ở nhà  luôn không cho đi học tiếp … ( chuyện như vậy mà củng có thể thốt ra từ 1 cô giáo học qua đại học sự phạm Việt ngữ )   ,thật không biết là cô giáo kiểu gì , chưa lần nào mình thấy kính mến hay thân thiện với cô nầy mấy chục năm nay )  ..ai ngờ 30 tháng 4  ập đến , .mọi thứ không muốn nó củng đến tận nơi  ,những của cải của chung của riêng  đều cùng  thời điểm lần lượt bị  mất sạch  do chế độ CS …. Và những đứa học trò củ ngày xưa ,  giỏi , tốt , xấu  phá  phách hay lì lợm gì gì củng lần lượt  trôi theo giòng đời , tản cư    khắp năm châu , mỏi người tạo ra cho mình sự nghiệp riêng dù lớn hay nhỏ . Thật đáng khen lớp của mình ngày ấy bây giờ .




              Huê bây giờ gần 70 tuổi rồi ,  Không biết có còn nhớ chuyện nầy không , mình thì luôn nhớ để hòa thành  chí khí , kể ra củng nên cảm ơn cô Huê  , không phải nhớ để buồn phiền hay trách ai ,chỉ để nhìn lại bản thân  , lấy kinh nghiệm sống với 2 con gái bằng thái độ thân mật và thì thầm chia sẻ  , không gầy la  con như ngày xưa mình đả bị ba gầy la thường  xuyên , khiến em Trinh quen làm con gái ngoan , nên   củng thường xuyên  trấn áp mọi  hành vi mình mấy chục năm nay  , nhờ có được sự từng trải  của mẹ , từ nhỏ đến lớn 2 đứa con gái không bị gầy  la , còn được  tình yêu thương hết lòng của cha , lo cho ăn ngon sáng chiều từ nhỏ cho đến lần lượt từng đứa do công việc  hay học vấn  rời khỏi nhà  .  đều luôn là niềm vui lớn nhất  trong cuộc đời khi người làm mẹ không biết nấu ăn  .

    Cảm ơn Trời ,Cảm ơn Đời , Cảm ơn đả được sinh ra  làm con của ba má ,  sống trong gia đình đầy đủ , nhân cách cao thượng  , cảm  ơn mọi thứ đả xảy ra trong cuộc đời , tuy không phải lúc nào củng đẹp như ý muốn , mọi thứ trải qua đều như rất xuông xẻ , hạnh thông ,  thành tựu , kết quả  ,  nhìn lên tuy không bằng ai  , không khôn  hơn ai , nhưng  mình rất là Tri Túc ,Tri Ân .


                           

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen