Dienstag, 5. Mai 2015

2-5-2015 Tháng 4 Buồn Đi Qua , Cuộc Đời vẩn có nhiều niềm vui .

                 





 
                Trưa ngày lể Lao Động 1-5 , bất thình lình anh chị Nguyên ở Lorsch dẫn 2 đứa cháu nội gái con của Nhàn đến thăm  ,cho Đậu phụ chính tay chị làm , ngồi chung nhau uốn trà  ăn cơm  nhắc lại nhiều kỷ niệm xưa ,  của thời giang 1980 một  lượt mấy tàu vượt biên được tàu Capanamur của  tây  Đức vớt , chia  theo từng toán  vào   trại tị nạn sống chung thuở  ban đầu , mọi người   khơi lại hành  trình chuyến  vượt biển nan nguy và  nhiều niềm vui thời còn trẻ trung  , cùng nhau sống trong căn nhà tu viện được cải biến thành nhà   tị nạn  cho người VN  ở Wald-MB ,tiểu bang Hessen , sau 35 năm  bây giờ mới nghe chị nói  Yên con trai lớn của anh chị  chỉ nhỏ hơn mình 5 tuổi ,  từ trước đến  nay 6 đứa  con chị vẩn rất ngoan hiền kêu vợ chồng mình bằng cô chú  lể phép  . Sự thăm viếng không báo trước của anh chị và 2 cháu  khiến tâm trạng  buồn phiền từ nhiều tuần nay  , tinh thần không cân bằng với  hoàn cảnh hiện tại của mình  trở lại bình thường ,  đặc biệt cuối tuần nầy có  ngày nghỉ liền với cuối tuần nên con gái ở KL về nhà ở với cha mẹ 4 ngày ,chợt cảm  thấy lại cuộc đời vẩn tười  đẹp , như màu sắc của  thiên nhiên bốn mùa luôn mang đến  từng  vẻ đẹp mỏi mùa cho nhân giang , cuộc sống đôi khi củng có niềm vui mới lạ khi gặp lại 2 đứa nhỏ  Gia Hân và Hà Ly  lần đầu năm 2010 chỉ tí tẹo 3. 4 tuổi , bây giờ  cô chị  Gia Hân  đả  học lớp 5 , Ha Ly đi  học  lớp 2 ,  cô bé Hà ly xuốt buổi trưa luôn thân thiện đi theo lây huây bên mình để hỏi  đủ thứ chuyện trong nhà hàng  ,tính  hoạt bác như con gái nhỏ ngày xưa mới lên 3, 4 tuổi . Lâu lắm  rồi mới có lại sự  vui vẻ ghẹo con nít VN vừa đẹp vừa dể thương  ,mình có  cảm giác lại như những ngày xa xôi lắm vẩn hay chọc ghẹo con gái nhỏ mỏi khi con được đón từ  nhà trẻ về  , cau  đời nối tiếp đời bổng hiện về trong  tâm tưởng , xóa đi nổi buồn của  nhiều tuần  nay , buồn vì phải  sống xa con ,đứa con ngày nào  chưa được 15 tuổi đả hiểu chuyện gia đình nguy biến ,   biết nói lời xin mình đừng vội vàng ly vị , chờ con vào đại học rồi mẹ tính sao củng được  ..........buồn chuyện hàng xóm xum quanh đàm tiếu việc vợ chồng em gái mải đến giờ vẩn chưa hết chuyện gây cấn với cha mẹ chồng  , buồn  cách   hành xử ích kỷ của vợ chồng em gái khi đả dọn đi nơi khác ở vẩn gây đủ thứ rắc rối để lại cho cả thị trấn bàn tán ,bình luận ,không nghỉ đến đả  gây nhiều buồn phiền  tai tiếng đến cho  gia đình chị sống ở đây hơn 22 năm lập nghiệp và mua nhà , phải  chịu  ảnh hưởng mà  không thể bỏ đi nơi khác ở như vợ chồng em được .
 
 
           Thật ra buồn thì buồn , trong thâm tâm mỏi ngày mình luôn biết ơn Trời , biết ơn Đấn thiên liên  , mỏi  khi gặp phải  chuyện buồn phiền đến tận cùng của cảnh giới ,  luôn cảm thấy có sức mạnh tín ngưởn  hổ trợ cho mình nương tựa  tinh thần ,  biết ơn người bạn đời sống bên cạnh  đả hơn 33 năm , dù tình cảm  chồng vợ  rạng nứt , 6 năm nay vẩn sống chung với nhau vì đạo nghỉa  con chưa trưởng thành ,   đả tưởng rằng những ngày không có con gái sống chung nhà   , tâm tưởng mất hẳn  nguồn động lực  giao tiếp giữa ý nghỉa   gia đình  ,  hai  vợ chồng  sáng tối trạm mặt nhau sẻ  ái ngại hay  là một sự bắc đầu chuẩn bị  lạnh chiến trong tinh thần , ngày lại  ngày vẩn thấy  cuộc sống cứ  bình thường  trôi qua , không lạnh cũng không nóng  ,  vẩn  như lúc còn  con gái ở nhà  ,  vẩn  có những giây  phút thưởng  thức món ăn  ngon miệng  hay trao đổi  tinh hình  chuyện  thế giới bên ngoài , chuyện bạn bè tứ xứ , cùng nhau cố gắng lấp đầy  sự trong vắng của những ngày con gái vắng nhà ,cùng nhau thu xếp ngày nghỉ đi  thăm con , nứt mà không bể , như một ơn  lành làm nên sự thận trọng từng cử chỉ và lời nói trong  cuộc sống với nhau , biết trân trọng kiếp sống , trân trọng thời giang  gấp bội lần hơn lúc còn nguyên vẹn .
 
         Trong thâm sâu ,mình củng luôn  luôn cảm ơn cuộc đời nầy có những bạn học tốt , cùng nhau vào  trường học KT Hoa kiều học  từ thuở 5 tuổi , vừa là hàng xóm , vừa là bạn chung lớp  mỏi năm thời niên thiếu  , cả nhóm lớp học cũ đả  gắp bó  cho nhau biết thông tin chuyện vui buồn  cưới hỏi hay  đám  tang , dù cuộc đời có nhiều đổi thay , có người dọn nhà đi nơi khác , rất nhiều vượt biên qua  sống ở Mỹ ,  vẩn luôn có lòng chiếu cố tinh thần  lẩn nhau như bạn SC ,   mình chưa từng  than gian một lời nào buồn hay cần ai tâm sự với bạn ,     biết bạn củng có gia đình ,có con cái để lo lắng ,  nhưng bạn lâu lâu vẩn thăm hỏi  ,  và vì có anh rể là thầy của nhau ngày xưa , nên mấy năm nay  từ bạn  mình được trở về  làm học trò lại của thầy  trên mạng   bằng  hình ảnh và Email ,  ôn lại hai thứ ngôn ngữ Hoa -Việt  hầu như trong 35 năm ở Đức không có dịp xài đến ,   học  thêm khiến thức dịch  và diễn giải thơ Đường   , thưởng thức những bài họa thơ của các lảo tiễn bối sáng tác rải rác ở nước ngoài , công đức của thầy  Đổ C Đ thật vô lượng , khi cuộc sống thật tế người ta lo chạy theo thời gian và tiền bạc , thầy lại mang thời gian trao tặng kiến thức cho hậu bối mở mang trí tuệ , dung đấp hiểu biết  cho học sinh củ . Thầy còn mỏi năm viết thư Pháp bán vào lể Tết Nguyên Đán làm  từ thiện   ,đặc biệt năm nay vợ chồng thầy và 4 cháu   được lên   trang bìa Thơi Báo ,  nhờ làm học sinh thầy , làm bạn học của SC ,  mỏi năm mình đều có nguyệt san  hai trường ĐTĐ và PTG ấn hàng  trong tay để đọc ,  Kinh sách viết phải  cầu nguyện lại Phật 500 năm ,giữa người và người mới có một dịp để quen nhau ,  mình không những quen thầy , quen cả nhà hai bên của thầy , còn được ngày ngày đọc bài tập kim cổ của thầy tỉ mỹ giản dạy  bằng  Email  , hai chữ cảm ơn không đủ để nói lên lòng biết ơn  với những kiến thức mỏi tuần được tiếp nhận từ thầy Đổ ,  không đủ lời để cảm ơn người bạn đồng môn luôn siêu tập  gởi cho hàng tuần .
 


         Tháng 4 năm nào củng có chuyện không vui ,Thang 4 củng  là con số chết , đài truyền hình  tháng 4 năm nào củng chiếu lại cảnh tan tóc của những ngày thế chiến thứ 2 cận và sau kết thúc , báo chí Việt Ngữ hải ngoại  luôn nhắc nhở tháng 4 đen của 1975,  đặc biệt năm nay đúng  kỷ  niệm  40 năm miền năm thất thủ , thời gian 40 năm  của một nửa đời người ,Phải , Trái ,Thành , Bại có thể tự nhìn thấy ở bản thân và ở đại cuộc , tháng 4 năm 2015 vừa mới qua đi , hy vọng mọi người thân quen và bạn bè , thế nhân kể cả bản thân mình càng trân trọng cuộc sống hiện tại hơn trước  , sống an lạc làm thêm nhiều chuyện tốt cho xả hội , cho  thời gian qua đi để lại  niệm vui bù đắp những đau khổ , buồn phiền của kiếp người ai ai củng từng  phải mang , phải gánh đi trên con đường xa xứ ,xa người thân. nhưng bù lại ai củng có được những đều mai mắn là :  
 
1/ Ta đang còn sống
2/ Ta có sức khỏe
3/ Ta có đủ sáu căn
4/ Ta có tự do
5/ Ta có tiện nghi vật chất
6/ Ta có tình thương
7/ Ta có sự hiểu biết và mỏi ngày đều học hỏi  thêm .
 
 
 
 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen