Mưa cuối mùa lất phất rơi cả ngày sang qua đêm , lặng lẻ đi trên phố cổ trong
mùa lá rụng có sương gió , mưa rơi không ướt mình , nhìn thấy thân phận thảm
não của những chiếc lá úa rơi đầy trên mặt đường , trên các lối đi từ bao giờ
đả héo úa đầm đìa la liệt như những mảnh rác tách rời màu nâu đen , lá lìa
cành gặp trận mưa nhiều ngày liên tiếp trở thành những miếng rác dập , thán
phục những thi nhân đả làm ra biết bao nhiêu bài thơ mùa thu lá bay thật
tuyệt vời , trải qua nhiều niên kỷ vẫn còn lưu truyền mải trên môn học thi văn
nhân giang , nhiều bài được gợi cảm viết ra từ những chiếc lá vàng úa dập
dưới chân mình đang đi , không ngạc nhiên vì sao có người dí Thơ là Mộng ,
Mộng ra Thơ . Chắc lúc còn sống ba hay mong nhớ những đứa con xa nhà lắm , nên củng mộng ra những bài thơ ước nguyện
trùng phùng , có thể sống chung lại một nhà như thời trước 1975 ,
làm thương gia bị thất thời như ba thật khổ mạng , sự nghiệp , tài sản
đất đai cả đời cẩn mẩn tạo dựng bị mất sạch , sống cam chịu thiệt thoài
trong thời vàng thao bùn xìn lẩn lộn , ba vẩn còn tinh khí làm ra những bài
thơ thời cuộc mơ tương phùng với các con , thật quý trọng làm sao , càng
khiến bước chân cô liu mình đang đi thêm sức kiên cường
, ba thì không còn trên thế giang nầy nửa , nhưng bút tích và tinh thần , khí
phách của ba đả vĩnh viển khắc ghi trong lòng và tinh thần của các con
cho đến hết cuộc đời nầy .
Đi lang thang một mình rất lâu trong
mưa sương , đi qua phố cổ , nhìn quán kem có đầy kỷ niệm mùa hè vừa
qua hai chị em mỏi khi bắt đầu đi dạo đều ghé
mua cho mỏi người một cây thật lớn cho cuộc đi bộ dài 2 tiếng đồng hồ từ sau
lưng phố đi băng đồi qua thị trấn Linf , bây giờ em gái và chồng đả dọn đi
về tp Whm ở , chắc không còn hứng thú về đây đi dạo núi đồi nửa , hôm nay một
mình nên không đi xa , chỉ vòng phía sau lưng phố cổ đi dọc theo nghỉa trang thị
trấn ngược trở về hướng ngại ô cánh đồng đồi bên cạnh con xuối nhỏ , có trại
du lịch cho người ta dựng liều hay xe đến thuê ở , đứng nhìn nước xuối chảy
dài ra đường quốc lộ , nhớ đến con cá nằm bất động hơn một tiếng đồng hồ khi
nước xuối cứ chảy đều đều qua thân , giòng nước chảy chỉ làm phần đui của
cá hoạt qua hoạt lại giữ thăng bắng , trong một lần mùa hè đi ăn
trưa với chồng ở quán KIM ngoài bang công trên đỉnh núi tp ERB tình cờ bắt
gặp, nhớ đến lời nói cuối tuần rồi của chị bạn gái tốt Charlotter
nói với mình trong điện thoại là , " Có những bi kịch sẻ không xảy ra ,
nếu cận trọng người ta có thể tránh được ," thường khi nói ra câu nói nầy thì bi kịch đả xảy ra rồi mới nghe được,
không biết đây là cách tự an ủi cho sự bất hạnh mang bệnh ung thư phổi
của chồng , hay có phần hờn trách tính chồng đại gàn , nhất định không chịu
cai thuốc sau ngày lập gia đình với người vợ y tá ngoan đạo Cơ Đốc Giáo ,
chồng chị , anh Châu khai gian với bác sỉ đả hút thuốc được 20 năm , bác sỉ
đo lường ghỉ trên hồ sơ là hút quá 30 năm , nói chuyện với mình chị nói đả hút
trên 40 năm , lá phổi bị hư là chuyện phải xảy ra . Người tây phương làm việc gì
củng bình tỉnh , theo công thức dù là người trong cuộc , nên chồng chị bị phát
bệnh ung thư ác tính , bác sỉ không dám mổ sợ chết liền ,trị bằng hóa trị chít
thuốc vào người kéo thời gian sống đến bao lâu thì kéo , Mình thán
phục tâm trạng bình tâm tỉnh lặng của Charlotter trước tình hình xảy ra cho
chồng chị , chị là người bạn luôn tốt với bạn bè , đầu năm khi chồng bị tai nạn
phẫu thuật não nằm ở bệnh viện Heidelberg , hay tin vợ chồng anh Châu liền
vào thăm , khi anh Châu bận làm ca sáng hay ca chiều thì Charlotter đi một
mình đến thăm chồng hầu như mỏi ngày , mang đủ thứ trái cây dù chồng không ăn
được , mình phải mang về nhà , bây giờ đến phiên anh Châu phát bệnh ,chồng đang
ở tận xa xôi ,mình phải côi công việc nhà từ trên xuống dưới , không đến nhà
anh Châu thăm viếng bệnh được thường xuyên , củng không tỉnh lặng được như vợ
anh , tiếc một người sống khổ hạnh , hơn 60 năm cuộc đời không một chút gì
ham muốn hay say mê , ngoài việc chăm chỉ làm việc nuôi gia đình con cái và hút
thuốc . mình tự hỏi , đả sống gương mẩu ép xác đến chuyện bình thường nhất là
truyền hình , ,túc cầu củng không côi ,nhạc Việt hay âm nhạc ,kịch cái gì củng
không nghe , Computer không xài , internet không côi không đọc , khì bi kịch
xảy ra , có cần đo lường sự tránh được hay không xảy ra được không ? ở Đức có
ông cựu thủ tướng là H.Schmidt hút thuốc liền xì ,vào phòng hợp hay nhà âm nhạc
người ta cấm hút thuốc củng chăm thuốc hút như không ngại gì ai hết , mua
thuốc hút một lần đến 100 cây ,mỏi cây 10 gối người ta chở cả xe đến giao tận
nhà , sống đến bây giờ hơn 80 tuổi vẩn khỏe mạnh , là chính khách thông thái
tình hình châu á nhất trong các đảng phái cả nước , nếu nói hút nhiều thuốc bị
bệnh ung thư thì trường hợp ông cựu thủ tướng nầy sao ngược lại ? tự hỏi rồi tự
trả lời , người Á Đông quan niệm số phận , mỏi người sinh ra mang vận mệnh
khác nhau vào đời , người tốt chưa hẳn là được vận tốt , người xấu đôi khi đả
làm chuyện xấu xa còn hung hăng thách thức người đời , phùng mang trợn
mắt làm ác không biết nhục , trong những trường hợp nầy , bi kịch có xảy ra cho
nạn nhân thì củng đâu phải người ta cận trọng là có thể tránh được ? biết bao
nhiêu cuộc đời bị tàn phá ,chỉ bởi cái tâm bị lệch lạc .
Đi dạo về thấy trăng đả trèo lên ngọn
đồi trước mặt nhà , trăng tròn và sáng đêm nay , đả qua hết nửa tháng 9 nhuận
của âm lịch rồi , năm Giáp ngọ củng qua được 3 phần 4 , đi qua những xác lá
bầm dập nằm đầy đường phố và khắp ngoài ô buồn bả , hứng nhiều cơn gió thu ban
chiều lây những chiếc lá còn quyến luyến trên cây đả thay màu sắc đẹp , cảnh
thu đẹp nên lá chịu số phận thay màu , lìa cành , héo úa , bay theo gió lạc
khắp nơi nơi , cuối cùng trở thành rác phân bón , mang một tâm trạng lắng
động chuyện bất hạnh đời người đời mình trở về nhà , tự nguyện với lòng làm
con của ba , trong hoàn cảnh đưa đẩy thế nào đi nửa , củng không thể sống
như những chiếc lá đâm chòi , màu sắc đổi theo mùa quyến rũ , rồi cuối cùng
theo gió đong đưa , bị gió thổi bay xa , phải tự có dũng khí , tự cường để xây
dựng cuộc sống , chửa lành những vết đau trong cuộc đời nầy , mở cửa bước vào
nhà , bỏ lại hết sau lưng những phiền não của thân phận nhiều chiếc lá rụng
cuối mùa thu , mưa sương khiến cho tinh thần thêm sáng xuốt , đốt ngọn nến
trước mặt tượng hòa thượng đang ngồi cầu nguyện trên quầy bar rượu của Janne
tặng , thấy tờ giấy nhỏ ghi lại mấy hàng chữ sáng nay viết vội để nhắc
nhở buổi hẹn ngày mai ,14 giờ sau khi Christine đi làm về , sẻ ghé qua để học
cách chỉ dẫn tiêu trừ đau nhức hai vai và thắc lưng theo phương pháp Akupressur
, Christine làm thư ký cho toàn án , đả đau lưng đến phải chít một lần thuốc
giảm đau hạng nặng vào xương sống lưng , phải đi dưỡng sức 4 tuần trên miền
bắc Đức hồi mùa hè nầy , bây giờ không dám chít nửa , muốn học cách trị liệu
thiên nhiên của Trung y mình đả theo học từ 5 năm nay , tự miểm cười với cảnh
nhà vắng chỉ có một mình mình đang đứng , củng nhờ từ ngày tình cảnh vợ chồng
bị bà quỷ già vô lương thất đức kia phá hoại , khổ một mình chỉ có 3 tháng
đầu thôi , 5 năm nay nhiều người ở vùng nầy đả hưởng được nhiều quả đẹp của
môn học huyền diệu thần kỳ nầy mình tự học lấy trên mạng
, đúng như lời ông sáu Dư BSCS đả từng côi bàn tay nhỏ của mình lúc đi thực
tập ở viện điều dưỡng đả nói , mầy lớn lên , hể làm nghề gì củng khá ,
củng giỏi , trên tay mầy có đường thành công ...,
( có đều ông nầy không côi ra , ta thiệt là dở về thơ tình và không biết hát
, may mà còn biết nghe người ta hát nên thấy đời còn dể thương ) tính toán ra
thì vẩn lời về lợi ích sức khỏe tự mình và cho người đời nhiều
hơn gấp vạn lần sự đau khổ hay ghê tỡm khó chịu trong xuốt hành trình hơn 5
năm gia đình bị phiền nhiễu , không có tình yêu mà gia đình vẩn còn nguyện
vẹn mới thật là chuyện huyền dịu kỳ nhất trên đời nầy .Trời Đất thật quá ưu ái
đối với bản thân và người nhà mình , mỏi ngày
mình đều cảm ơn Trời Phật , các Thánh Linh ,và cầu nguyện cho người người khốn
khổ trên thế gian nầy được qua hết khổ nạn ,ấm no hạnh phúc .
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen