Tháng 5 rồi ,tháng có mưa xuân kéo dài xuốt đêm thâu , có nắng nóng giữa trưa như hạ , ngoài đường đâu đâu củng muôn hoa đua nở như thường năm mỏi độ đầu xuân về . Hôm qua nhận được gối quà từ US của bạn học LSC gởi tặng ,trong đó có 5 quyển vừa giai phẩm xuân ,vừa đặc san của hai trường PTG và ĐTĐ hợp nhau làm , thêm 4 cuốn tạp chí của cộng đồng người Việt,từ bắc Cali đến vùng Texas ấn hành , nhìn những món quà quý đặc trên bàn , một thóag tâm tư trở về phương trời củ , sau năm 1975 ,những học sinh học trường Hoa Văn của KT và TN vì trường bị tịch thu làm công sở nhà nước ,nên bất đắc vỉ ai ai củng phải vào trường ĐTĐ ,PTG được đổi thành tên trường phổ thông cấp 2, 3 để đi học tiếp tục , trước khi gia đình được nhà nước phân chia giai cấp tư sản mại bản hay tư sản dân tộc ,ngụy quyền nguy quân v...v .
Mải đến bây giờ , dù đả sống ở xả hội văn minh giàu có ,nước có kinh tế mạnh nhất ở Châu Âu 33 năm ,vẩn không hiểu ra vì sao và ai đả có trí tuệ chế tạo ra từ ngữ tư sản mại bản , củng nhớ những vụ đánh tư sản , lấy xe chở cả nhà người ta đi mất vào vùng nông thôn xa lạ ,bạn bè một thuở từng thất lạc nhau , không khí kinh hoàng ấp xuống nhà nhà ai có cha là sĩ quang , nhà ai gia đình giàu có ,công chức cao cấp ,bác sỉ kỷ sư v..v đều trở thành nạn nhân bị trả thù của một đất nước chiến tranh vừa mới chấm dứt , vừa mới thống nhất . súng đạn tuy đả ngưng bắn ,máu người tuy không còn đổ , nhưng ngày tháng kế tiếp là một trời nước mắt và nổi đau khóc không ra tiếng của bao nhiêu triệu người miền nam phải âm thầm chịu đựng , bị tổn thương , khi quốc gia đang sinh sống bị sụp đổ và thay quyền đổi tên ,lần lượt bao nhiêu ngàn người đả chết để trả giá cho cái tên đẹp đẻ được giải phóng , được sống trong mùa thanh bình , luôn ấm no hạnh phúc bằng kiểu mọi khi làm đơn từ xin đi đâu hay làm bất cứ việc gì , đều phải điền trên trang giấy hàng đầu đều đặng , như bắt người ta ngậm đắng để ăn bánh vẻ ......................
Mau lắm , 10 năm phong thủy luân lưu chuyển . sau 38 năm đất nước được thay tên đổi quyền , xả hội đả xoay chiều từ hơn 20 năm trước , để đi theo phương hướng tư bản canh tân , nhưng không biết có ai còn hứng thú tự đặc tên là loại tư bản gì không , chắc phải gọi là tư bản giai cấp , vì ai càng làm cán bộ cấp cao thì tiền không cần làm mà càng có nhiều ,nhiều đến mức ngân hàng nước ngoài phải kinh ngạt , trong một nước nhỏ nghèo chậm tiến ,cần thế giới giúp đở phát triển về mọi mặt ,lại có nhiều người gôm tiền gởi hàng tỉ tỉ hay trăm triệu đô la ở nước ngoài ,bây giờ không còn ai nhắc đến những cái tên Mỹ Ngụy hay ngụy quân ngụy quyền , tư sản mại bản nửa ,chỉ có Việt Kiều ,hay việt kiều yêu nước v..v, Sau 38 năm những người vượt biên mang thân phận tỵ nạn trải qua hai cuộc đổi đời từ CS đến tư bản , ai ai củng đang trên vị trí của điểm như con số 38 đả định nghỉa , được xả hội đương thời , người đời kể luôn cả kẻ đối địch có thể xác định và biết được khoản thời gian của mọi đời người trôi qua , ai đả được và mất , sống vinh hay sống nhục , đang lưu hương hay ôm hận , hay một đời tự bôi vôi chét bùn tanh lên mặt sống cho qua hết cuối kiếp người . Củng sau 38 năm ,mình chứng kiến một người khi miền nam thất thủ ông không đầy 2 tuổi , bây giờ làm Cha cai quảng đến 4 giáo xứ của người thuộc thiên chúa giáo ở Đức , đúng ngày 30 tháng 4 năm nay , báo chí địa phương đăng một đoạn văn khen ngợi về mặt thành tích và được bầu làm người đại diện cho một tập đoàn sinh hoạt cộng đồng của người dân sinh hoạt truyền thống ở đại phương . đó không phải chuyện hay và huyền diệu lắm sao ? không phải đả làm nên chuyện nở mặt lưu hương cho đất nước mẹ , đả sinh ra những đứa con đang sống lưu vong xứ người ,vẩn đứng lên trên hàng ngàn hàng triệu người dân cổ thủ , và là tính đồ ngoan đạo của Thiên Chúa Giáo ở nước Đức nầy . Sau 38 năm miền nam VN bị mất ,sống ở vùng núi cao ở Đức ,lại đọc được câu nói thật đúng ý với thế sử sự của những người vượt biên ra tị nạn sống có chí khí và lý tưởng ở nước ngoài , đăng vào ngày 30 tháng 4 của quyển sổ đỏ nhỏ có tựa đề " 366 câu thích ứng với đời sống đẹp mỏi một ngày " ,đó là câu : Die Antwort ist für uns stets eine Antwort , Die von der frage abhängt , Die wir an sie stellen " của ông Stanislaw Brzozowski . Mình là người ngoại đạo ,nhưng luôn tinh có Chúa ,củng như có Phật và Thánh cùng tồn tại với chúng sinh ở trên cao . Củng không ngừng biết ơn và cơm ơn cuộc đời nầy , trời Đất đả giành nhiều ưu ái từ tinh thần lẩn sức khỏe ,vật chất đầy đủ cho cả nhà , dù có khi cuộc đời không phải ngày ngày đều tốt đẹp mỹ mãn hạnh phúc như ý muốn .
Hôm côi clips biểu tình 30 tháng 4 ở Paris doTâm 73F post trên HQ ,thấy le que chỉ mười mấy người toàn mấy ông bà lên chức nội hay cố mang đầy cờ vàng ra đứng ở một góc trên lề đường hát nhạc hùng ca , không khí biểu tình thật ảm đạm ,buồn hiêu ,khí thế của những năm đầu mới đến ,hàng năm hàng ngàn người xuống đường thị oai trước tòa lảnh sự CS VN bây giờ không còn nửa ,quê hương ai củng nhớ ,dân tộc không ai có thể quên , nhưng lửa hờn vong quốc dần dần đả chuyển thành lửa tháp sáng cho nhân loại đại đồng ,theo nhân cách sống và hướng nhân sinh của các nhà tỉ phú Mỹ , sống ở Mỹ , trái tim quan tâm đến vấn nạn toàn cầu . Củng thấy ông Trúc Hồ làm hòa tấu nhạc Asia cho 30 tháng 4 năm nay thật đặc biệt cả hai mặt bảo tồn văn hóa lẩn lịch sử cận đại cho VN. Mấy ngày trước nghe chồng nói Paris năm nay biểu tình vắng người quá ,mình trả lời chồng đâu cần phải biểu tình mới cho là yêu nước , nhớ hận , tự cố gắng làm tốt mọi việc để cho kẻ đả một thời dùi dập mình không chết ,bạc đãi mình không gục ngả , ngược lại còn đứng vững mạnh trên một xứ sở văn minh giàu có hơn xứ của họ cai trị làm oai ,làm nên sự nghiệp thách thức lại với kẻ đả một thời dùi dập mình .củng là cách tự biểu dương ngược lại cho kẻ thắng trận thấy quân anh minh của những người ở chế độ củ còn sống sót ,cho kẻ thắng trận ngưởn mộ ngược lại cuộc sống người thua trận .như một người bạn đả từng nói với mình ,cố gắng làm tốt mọi mặt trong cuộc sống ,củng là lúc thù không cần trả củng đả song .
Có chuyện phong thủy luân chuyển theo thời vận vẩn chưa kể ra hết để chồng biết , ngại bị cho là thần thánh quá hay huyền diệu quá việc làm của phàm trần , chuyện đời vai trả người ta có thể nhìn từ mười năm phong thủy luân lưu chuyển theo nhịp thời gian ( Ít nhất là đối với chồng ). Khi mới bắt đầu làm nhà hàng từ 20 năm trước , vợ chồng có thuê qua lần lượt một nhóm thợ khách VN chạy từ đông Đức củ qua (họ là người được nhà nước VN tuyển chọn ưu tiên cho đi làm nghỉa dụ lao động quốc tế , vì có lương cao gấp 10 lần hơn cán bộ trong nước ,có thể gởi quà về giúp người nhà buôn bán hàng hiếm thời chưa mở cửa canh tân ) , nhân dịp bức tường sụp đổ năm1989 , họ chạy qua xin tị nạn tạm trú ở trại bên Tây Đức , rồi đến xin việc làm ,còn mình thì thuê họ làm tạm công việc cực nhọc trong nhà bếp ,họ là con cái của cán bộ về hưu kế hoặch nhà nước , con chủ tịch xã , bộ đội có cấp bậc lái xe tăng đánh vào miền nam mùa xuân năm 75 , còn có con gái của liệt sỉ hy sinh năm 75 nửa , mười mấy năm nay , chồng có thừa ra 3 căn hộ cho 3 gia đình người Đức thuê ở ,có tiền thuê nhà hàng tháng thu đều đăng , có nhà nhiều phòng cho vợ chồng con cái mỏi người xài hai phòng sinh hoạt thoải mái ,có nhà hàng để buôn bán ,có vườn nho đẹp vừa bán cho mùa hè vừa để tự tấm nắng , mọi thứ gặt hái được ít nhiều củng có một phần công sức của những người từng làm thuê trong quá khứ phụ giúp dựng lên , ngẫm nghỉ đến cùng , thế sự mọi việc đều có vai có trả , 4 năm 8 tháng bị đài đi cải tạo khổ nhục , không lương bổng ,ăn uốn thiếu thốn , tinh thần còn bị chà đạp , thời thế khiến cho một người có đẹp trai anh minh phong nhã đến chừng nào ,thất thế rồi bao nhiêu người yêu củng chạy mất hết ,( đến khi được thả ra trại cải tạo rồi đi tìm tình thì củng không ai dám gặp để kết duyên chồng vợ , bây giờ đời chồng lên hương ,nhờ internet có kẻ lạy lục cầu xin ,kể lể chưởi mắng , lập mưu hàng ngày để xin nối lại tình duyên ngày củ ,thề chờ đợi để sống hết cuộc đời v..v , thật tội nghiệp cho cô em chồng út , thân đả bị tật từ nhỏ , sống cuộc đời không trọn vẹn vui được với đời , ngày nay tên em còn bị một con đàn bà già vô liêm sỉ lợi dụng làm nickname mang lên HQ múa hề mua vui , làm thơ , đóng đủ thứ màng ảo vọng ngày đêm để chơi trò ngoại tình !!! thích Lưu tiếng thúi cho tổ tiên và lưu nghiệpác trả thêm kiếp kiếp sau dài dài ) . khi phải mang thân bệnh sốt rét chốn khỏi quê nhà ,chắc chồng chưa bao giờ ngờ được , 9 năm sau chứng kiến cảnh bức tường Bá Linh sụp đổ ,con cái thân nhân của cán bộ CS đang lao động bên đông Đức củ vì bản thân có thời thế , nương theo thế thời , cuộc đời phải đi xin làm thuê hay làm vợ cho những người Việt tị nạn chạy trốn thiên đường ác quỷ của chính thân nhân họ tạo ra , từ thành phần bị cho là kẻ thua cuộc lý lịch xấu ở trong nước từ 75-đến năm 80, sau 12 năm trở thành chủ nhân , người giúp đở việc làm cuộc sống cho con em thân nhân kẻ thắng cuộc nghịch đãi người bại trận , , không cố ý lấy Đức trả oán ,vẩn làm ra việc lấy Đức trả oán theo thời cuộc ,Đảo càn khôn trở thành người thắng cuộc trong thế giới tự do .
Người trong cuộc tuy không ai muốn nói ra , nhưng cảm giác của người xin được việc làm và người cho công việc làm ,phải là hai cảm giác đặc biệt chỉ chính người trong cuộc hiểu rỏ sự đời , thời gian mới thấu nhận hết nổi niềm của một tinh thần chịu đựng , bất khuất ,đi qua được nổi đau của quá khứ , tồn tại lại là sự hảnh diện của hiện tại với cha mẹ , người thân ,bạn bè ,anh em và bản thân , khi người cực nhọc làm việc phụ giúp mình dựng nghiệp , là con em người cùng chủ nghỉa một thời từng đài doạ thân xác và tinh thần phía người thua cuộc , bây giờ những người làm cho nhà mình họ có tiếp tục sống bằng phương thức nào ,ở đây mở quán ăn nhanh ,giải khát hay đả về nước làm chủ cơ sở ,giám đốc nầy nầy kia nọ,chủ nhân sân Tenis hay tiệm cầm đồ , ai trong thâm tâm muốn hay không củng lưu lại một quá khứ cảm xúc ,không thể nào quên hay phủ nhận được ở một khoản đời . Có Người lưu Hương ,Có người Lưu Hận ,Có Người Lưu Bùi Ngùi , Cảm Kích ,Củng Có người Lưu Lại Một Nổi Đau Tức Tối Cả Đời ,Vì Nông Cạn Đả Làm Chuyện Ngu Nhất Để Đời Trong Quá Khứ .
38 năm ,đủ để xác định thành quả ,vị chí ,nhân cách ,điểm đứng của phân nửa đời một người đả trải qua ,không có gì để hối hận hay nuối tiếc khi mỏi ngày đều không ngừng học hỏi ,không ngừng hoàn thiện bản thân cho xả hội đại đồng .không phải ai ai củng làm nên được " Thế Đại Lưu Phương " như tấm bản đen có 4 chữ Vàng đang treo trên tường của nhà hàng , kỷ vật ba đả viết tặng cho các con lần đầu 1992 về thăm nhà , nhưng tối thiểu củng làm được trong đời lưu lại nhiều kỷ niệm hay , luôn hảnh diện không hoan phí mất từng ngày tháng thời gian trôi qua , để có khi ngồi nghỉ lại quá khứ ,trong tâm trí mãi một cảm giác êm đẹp lưu hương , không tiếc không hận , không oán không trách , chỉ có niềm vui để luôn luôn cảm ơn cuộc đời . Nếu không xảy ra ngày 30 tháng 4 ,chắc gì cuộc đời của mỏi người thấu được niềm xâu xắc của thế thái nhân tình , của mọi cá nhân ,chắc vì ai có thể chứng kiến được cảnh trung kiên ,chung thủy của các bà vợ hay người yêu có chồng đi cải tạo . ( điển hình như vợ của ông PS72G trong HQ , nay được chồng luôn đề cao ) , chắc gì những ông KQ một thời bay lướt trên mầy sành các điệu Dance ,lại có thể trở thành các ông chồng tháo giác , làm đủ mọi ngành nghề trở thành cường nhân của thế giới tự do ? 38 năm ,đủ để chứng kiến thành quả một nửa đời người đả đi qua .lưu lại cảm xúc để nhớ đời .
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen