Dienstag, 28. August 2012

28-8-2012 Nói Chuyện Với Tam Ca 1




Sư Huynh T-V-Đông ,khuya chủ nhật  26-8 , mình đả đốt 3 nén nhan lần thứ 7  ngoài vườn nho , cầu nguyện cho  lần  thất thứ 7 của  tam ca ,và củng là lần sau cùng , vì sau tuần thất nầy ,củng là sau 49 ngày mở cửa mả ,Tam Ca sẻ đi đầu thai ở một nơi nào khác làm một kiếp đời mới  .  Mau lắm ,mới vừa nhận hung  tin tam ca mất đột ngột , bây giờ  đả qua thất thứ 7 rồi , chắc bên nhà người thân đả làm lể mở cửa mả cho Tam Ca  theo nghi thức và tập quán truyền thuyết của người Phật Giáo Á Đông mình hôm thứ hai , sau ngày mở cửa mả , 3 hồn của Tam Ca sẻ phải  uốn chén cháo  quên của Mạnh bà  ,  đi qua cầu Naỉ Hà để đầu thai làm một kiếp đời khác , quên đi hết những chuyện của kiếp nầy  đả làm gì  và sống  ở đâu ,trừ khi hồn nào quá luyến tiếc đời trước , đả lén lúc Mạnh Bà sơ sót  đổ bỏ cháo quên không uốn . ^_^  .  Tam ca ,  chúng ta là sư huynh muội nhau  một trận đường thời niên thiếu ,cùng  học chung  một mái  trường  K-T  ,  học chung với  các thầy cô giáo , có một thời   gọi bằng anh em sinh hoạt chung  với nhau  rất  thân  , thành tâm  viết thêm lên nhật ký vài hàng tâm sự  ,  để tiễn biệt tam ca  đi làm một người mới ở  kiếp khác , chúng ta đả nghìn thu vĩnh biệt ,không ngày gặp lại , từ nay những  chuyện vỉ vãng giữa tam ca và bạn bè thân cận với nhau củng sẻ  được khép kín lại trong trí nhớ mình  , như  một kỷ niệm thật êm đẹp  trong thâm tâm mọi người  giữ yên cho đến hết  cuộc đời .

     


         Hôm tối thứ ba 10-7 đọc email của sư tỷ QML báo tin tam ca mất ,mình thức khuya lắm , thử gọi điện về VN liên lạc hỏi thăm sự cố với chị QML , nhưng phải chờ đến sáng sớm là buổi trưa bên VN  mới liên lạc được với sư tỷ , chị ấy kể cho  nghe tình hình tam ca đi làm về than bị đau ở bàn quan ,được đưa vào  trong bệnh viện chỉ mấy tiếng đồng hồ sau thì  mất   , chị  nói đả liên lạc song lớp học củ  , bạn bè sẻ đến  cúng viếng vào tối thứ tư ,vì thứ năm là ngày tam ca được  hỏa tán ,mình nhờ sư tỷ  đốt  hộ giùm cho 3 nén nhan trước linh vị  , cầu nguyện cho tam ca  sớm tiêu diêu miền cực lạc thay cho đứa em ở tận xa xôi bên  Đức không đích thân đến viếng được , sư tỷ  còn tốt bụng  hỏi mình muốn làm thêm gì nửa không . Sau khi nhận được hung tin ,mình đả chuyển liền cho Vloan biết để Loan báo lại cho bạn tam ca là anh Châu Quốc ở Mỹ ,có liên lạc với Loan , củng chuyển cho sư tỷ L-N-Đ ở San jose làm công việc chuyển đi tiếp giùm cho ai ở vùng Cali quen tam ca , chị N-Đ  có quen nhiều người trong lớp học củ của tam ca ( mỏi lần vợ chồng thầy cô giáo H.V.Huy  từ VN đi chu du một vòng từ bắc Mỹ qua đến miền nam California  thăm viếng các học trò củ ,  học trò củ trường K-T đều hợp mặt  lại rất  đông  ở NY ,Toronto , LA  ,San jose.  v.v.,trong đó có không ít học sinh cùng lớp với tam ca ngày xưa đến dự ),sư tỷ LNĐ củng tốt bụng báo tin luôn cho vợ chồng Huỳnh S-Tuyết ở PA biết ,và viết thư nói  với mình tin gì nghe song  thật buồn đứt ruột . ai ai củng thương tiếc tam ca sớm  từ giã khỏi đời trong tuổi  hoàng kim .


 Bạn học cùng lớp của tam ca và của lớp mình tụ hợp trong nhà hàng LA Cali tẩy trần cho chuyến chu du nước ngoài thăm học trò củ của vợ chồng thầy cô H.V.Huy tháng 10 năm 2011





              Thầy cô thăm San jose Cali trú tại nhà sư tỷ L-N-Đông .

         Mình đốt nhan vào giữa khuya mỏi chủ nhật  giờ tây Đức mỏi một thất của tam ca đều đặn , đứng ngoài vườn nho trong đêm vắng cầu nguyện cho linh hồn tam ca sớm tiêu diêu miền cực lạc , kiếp sau làm một người vui vẻ  mãn ý hơn kiếp nầy , cầu cho vợ con tam ca được bước  qua khỏi  nổi buồn mất mát quá lớn lao  của đời người ,để tiếp tục cứng rắng đi  trên con  đường còn lại  ,dù đả phải thiếu vắng bóng  thân thương dìu dắt cùng chia sẻ mọi   cam go ,vui buồn  với nhau của người chồng và người cha hiền . Củng cầu xin cho mỏi người thân quen được khỏe mạnh  như mỏi buổi sáng khấn nguyện trên nhà ,Củng biết rằng cuộc đời mỏi người đều như đang đi trên biển cà  mênh mong ,hên thì thuận bườm xuôi gió tiến rất mau  như  gia đình mình và tam ca ,hia Uy ,anh Đức Phát v...v, xui thì gặp phải gió lớn sống to ,trùng trùng nguy nghịch , mặc  dù củng hiểu  được có trải qua sống  to gió lớn  người ta mới tự điều khiển  được chiếc thuyền đời vững chắc tay lái ,nhưng một  lời cầu nguyện có thể khiến  tâm được tịnh an , tinh thần có một nơi tin tưởng gởi thác . không ai muốn cuộc đời phải gặp nhiều giong bảo để qua đó học hỏi kinh nghiệm ,mình củng vậy mà , bất đắc vỉ chuyện đến rồi  thì phải hứng chịu và nương theo chiều thuận để tiến bước hay lùi lại tùy theo tình cảnh .
      
           Tam ca biết không , đời mình phải hai lần lùi bước  trong chuyện tình cảm trai gái  , tuy đau khổ đến như sắp bị nghẹt thở , nhưng sau đó  đều  gặt hái được những thành quả lớn lao bất ngờ  tự  mình củng không thể nào lường trước được   , tuy trong  đó củng phải  tự ra sức cố gắng không ít để hồi  phục  tâm trí .  Lùi lần đầu  nhườn  quyền   gần gủi  hia Uy cho bạn gái  thân , qua bên nầy  lở nhiệt tâm lấy  được một người chồng thiệt là chịu khó và thông minh ,tháo giác ,có thể từ hai bàn tay trắng tạo ra sự nghiệp để hảnh diện với đời không lảng phí một chuyến đi vượt biên , bỏ hết tất cả lại quê nhà .

        30  năm  sau lùi lần thứ hai tình cờ học được môn học Akupressur có thể  giữ gìn sức khỏe , cải lảo hoàn đồng , chẳng những làm được việc  mua  lại sức khỏe ,kéo lại  tuổi xuân vô giá trở về không tốn một đồng tiền nào hết ,chỉ với sự hiểu biết và hai bàn tay của chính mình , gặt  hái được  thành quả  tuyệt  vời như vậy  , cuộc sống hằng ngày vẩn còn có   người  chồng đa tài đa cảm bên cạnh ,  sáng  tối  chia sẻ  công việc và kiến thức từ hơn 30 năm vẩn đang tiếp diễn , mình thấy lùi lần thứ hai thật là huyền diệu trùng trùng ,cuộc đời vẩn đẹp quá dù không có tình yêu , mỏi một ngày mới đều thật  đáng quý và  trân trọng .
           
         Mỏi lần cầu nguyện kỳ  thất của tam ca  , mình cắm nhan ở bệ hoa  đỏ  kê dưới dàn nho đen ,nơi đả  từng là chỗ chồng mang con bướm đậu  từ trong cửa sổ nhà hàng ra  cho nó bay  đi tự do thông  thả   buổi sáng thứ ba ,10-7 , là  ngày tam ca mất  nhưng chờ đến khuya đi ăn tiệc  sinh nhật dì 8 về   mình mới  đọc được  tin  sư tỷ QML gởi chiều hôm đó.  Có khi , mình  nghỉ Tam  Ca hình như  có ý gởi thác  con bướm  ấy đến  để báo hung tin  trước , nhưng   mình  không tài nào   nghỉ ra  trước đó  được  , dù sao  thời gian chạy rong  ngoài vườn  bạc hà  bắt bướm của  anh em chúng  mình  củng  đả cách xa  quá lâu   ,trong   giây phút  nhìn  con bướm đẹp xuất hiện trong nhà đột ngột buổi sáng khi cửa nhà còn đóng kín , tuy có thắc mắc không biết bướm đả bay vào nhà lúc nào , nhưng thật không nghỉ  ra được vì sao hay có ý nghỉ gì .










      Tam  Ca  bây giờ đả quá người thiên cổ , không cần mình nói  củng biết được tiểu muội nầy của tam ca vẩn như những ngày còn sống ở VN  , vẩn thích ăn  ngon và ăn quà bánh như con nít ,trtng tủ lạnh lúc nào củng có bánh ngọt ,trái cây ,  ngày nghỉ thứ ba hay thứ bảy nghỉ  buổi trưa ,  vợ chồng hay  ra ngoài ăn  các món  mình thích ,  đi chợ thì  mua  về  các thứ đồ ngon  bày ra vườn ăn /( như hôm nay nghỉ ,trưa hai vợ chồng ăn ở Metro ,mua  2kg con Dồm biển về ăn tối .) chồng   là người luôn lo cho vợ ăn đầy đủ , sáng nào củng thích ăn bánh mì dài kiểu Pháp chứ không thích ăn cháo như lúc còn ở nhà , dù biết ăn cháo tất thanh tâm .   Ngoài đời đụng phải chuyện xâm hại đến danh dự bản thân hay cả nhà  thì  mình dử  không ai ăn hiếp được  , ngày xưa ở vườn bạc hà  , tam ca từng hỏi có phải mình hồi nhỏ dử lắm phải không  , nghe nói K K đánh người ta  té xe đạp ngoài đường , bây giờ  mình kể cho tam ca nghe một chuyện chỉ có chồng và em Trinh biết  ở đây thôi ,người thân và bạn bè  chưa ai được biết ,  chuyện  đả xảy ra những năm đầu mới qua  Đức , ở xứ Tây phương  mình vẩn  không sợ trời sợ đất , 27  năm trước sau khi  học song  , xin được việc đi làm ở hãng thuốc Đức  BLG rất tốt  , 3 tháng sau có thành quả  vượt trội , quan hệ  trên  dưới  Chef và nhân viên củng khá  nên  xin  luôn  cho em Trinh vào  làm chung  hãng ,  ở bộ phận em Trinh làm  có  thằng  đồng nghiệp  Đức cao to gấp hai  lần mình ,lớn hơn mình  mười mấy tuổi ,    đang ở chung vợ 16 năm rồi nhưng cứ theo đuổi gạ gẫm cua em Trinh  xuốt , vỉ em Trinh làm chung bàn với vợ hắn  ,  được tháp tùng xe đi và về thuận đường , em Trinh thấy người ta có xe Prosche đưa đón tận  nhà  xốt xắn ân cần nên củng thích lắm , làm cho  vợ  ông đó cứ gọi điện qua phòng làm việc của mình  khóc lóc   ,  than van , hay đụng mặt ở căn tin hãng thuốc củng kể lể cho cả đám người ngồi xum quanh nghe  , khiến cả khu làm phía nam  ai củng  biết chuyện , nên giờ giải lao ăn trưa 40 phút mình phải từ khu bào chế thuốc qua khu em Trinh hai đứa cùng ăn trưa , củng định  làm  bóng đèn  sáng , không muốn  em Trinh và thằng Hans  đó qua lại  nhiều , tội cho bà vợ Đức trung niên  của nó ghen đến săp điên  , một  buổi nghỉ cơm trưa ngồi băng ghế ngoài sân đang nói chuyện với em Trinh thì thằng quỷ đó  cười cười đi tới ,tay cầm túi đồ ăn  định đến  ăn chung  ,  tức quá  mình cởi chiếc  giầy có  đầu nhọn đế cao dưới chân ra đập vào đầu nó phung ra máu  ,còn  chưởi nó là hàng thú vật , đồ heo dơ , có vợ rồi còn dám đi cua gái có chồng , ông đó lớn  như con gấu , nhưng lại  chết nhát như thỏ ,bị mình đánh chảy máu trên chán xuống mắt ,chỉ biết khóc và nói sẻ thưa mình ra công đoàn cho bị đuổi việc ,  bồi thường y phí vết thương gây ra .. v.v , mình  thách lớn tiếng lại nói nếu nó  không thưa mình lên công đoàn ,sẻ côi nó như con chó điên ngoài đường , thứ đồ chui từ cầu tiêu lên  , lúc đó  chuyện quan hệ lộn xộn của nó và em Trinh làm nhiều người cùng sở bực tức , mình  đi đến chỗ nào  người ta củng nói khuyên   em mầy buôn tay  đi , bà helga  sáp điên rồi  , nên tâm trạng  củng  đau và bực bội  mệt  mỏi lắm , lại không cản được  chuyện tình  cảm riêng tư  khi chị em ai củng đả trên 20 tuổi ,  củng định nếu bị kêu lên phòng công đoàn    thì nói hết ra những gì bực tức chướng mắt hai tháng liền  một thể cho  hội công đoàn nghe ,có bị đuổi việc củng không thiết tha   nửa , nhưng sau đó không biết chuyện nó   bị mình đánh chảy máu đầu trong hãng vẩn im lặng không nghe ai nhắc đến , vợ nó củng không thấy tới mán vốn hay trả hỏi gì mình (  bà nầy thương chồng quá sức tưởng tượng ,gọi điện  xin mình giúp không được thì  cố tình đón đưưng  trong hãng đến bắt tay mình chúc sinh nhật sớm hơn 3 ngày ,tưởng mình sinh cùng ngày với em Trinh là tháng 7 , rồi nói tao chúc  cho hai chị em sinh đôi tụi bay chết  sớm ,nếu biết mình đánh chồng bà  chảy máu  đầu ,chắc bà  không để yên đâu )  (  em Trinh  thì nói tại nể  mặt thương em  Trinh nên  không  đi thưa mình ,  mình  nói lại vậy nó là thứ đồchui  từ  cầu  tiêu công cộng  lên  , mầy  qua lại  với nó  thì cùng nhau   ngưởi mùi thúi chung  đi ,) vào làm chưa đầy 3 tháng ,  en Trinh tự xin nghỉ việc chỉ để dứt ra  cuộc tình  tay  3  nghiệt ngả , không ngỏ  tiến  xa hơn được   ,khi  bà vợ quậy hết mặt muổi  mọi người rồi  uốn thuốc  tự tử  nhưng không chết ,bị khám ra  có bệnh MS  phải  ngồi xe lăn nửa đời còn lại  , em Trinh phải  tự bỏ một công việc làm tốt ,vào thời gian 1986 mỏi giờ lương  là 13 đồng Mark tây Đức , chỉ vì muốn kết thúc sự quan hệ lộn xộn do tình cảm  nhẹ dạ nhất thời gây ra , củng tự  ảnh hưởng  vết đen  đến hôn nhân sau nầy phải gẩy cánh một cách không còn đường hàn gắn lại với chồng là Minh .)  về sau  thằng quỷ Hans đó luôn lẩn tránh mặt mình  trong hãng  tận 8 năm dài  , mải đến  mình tự xin nghỉ việc  sang lại nhà hàng trên núi Odw để làm ăn buôn bán , chắc nó thấy mất  bóng mình trong hãng  BLG là  mừng  dữ lắm ,còn mình thì vui vẻ nôi theo tấm gươn của cha ông  ,đi trên con đường  gọi là muốn kiếm ra nhiều  tiền một cách  quang minh chính đại thì phải theo ngành  " Phi Thương Bất Phú "  .   8 năm làm trong hãng thuốc ,chef nào củng biết mình làm việc không thua các  đồng nghiệp người Đức  khác  ,nhưng đừng ai mong có thể ăn hiếp hay chơi gác  được nửa phân ,  từ khi  lên  nhà hàng sinh sống đả gần 20 năm  ,đến giờ nầy Chef Schäfer vẩn cùng  vợ hàng tháng đên ăn và giữ tình cảm thầy trò rất thân mật ,

             Bây giờ Tam Ca biết cá tính của mình hiền hay dử trong xả hội Tây rồi phải không ?( Hồi nhỏ mình có đạp  người ta té xe đạp thật , vì nó giám vực sách hình của em Trinh còn chọc quê ,em Trinh về mét mình ra mặt đánh một lần cho nó chừa , từ đó về sau  gặp em Trinh là nó rút đi nơi khác chơi không dám rục rịt nửa , lúc sinh hoạt trong tổ bạc hà không trả lời tam ca là do tâm lý  tuổi mới lớn ,sợ người ta chê mình dử nên cười  cho  qua chuyện , không muốn nhận lỗi , bây giờ già rồi không sợ ai chê dử nửa  , củng  tự biết những lúc tức lên  mình luôn  hơi dử quá đáng ,  thẳng tay thẳng cẳn , lở sau nầy có bị chồng bỏ theo bà già nào hay cô mi nhon nàoở VN  thì củng đành chịu thôi  ,không thích tự dối trá  hay làm bộ hiền diệu  , nhu mì ỏng ẹo hay giả người em sầu mộng gì gì đâu    , tự  cảm thấy tính mình thuộc tip người sư tử lai Đức mà , ( hấp thụ văn hóa Đức từ 32 năm nay lận ), là người thích  im lặng mở nửa con mắt nhìn đời xum quanh môi trường sinh sống  .giữ lấy địa phận của mình   .^_^ ,  nhưng tiểu muội muội của tam ca củng chưa từng hung  dử với bất cứ ai thiện chí với mình bao giờ . bằng chứng là trong nửa đời qua quen bao nhiêu đứa con nít , ai ai   củng  thích và theo mình  ,  theo cho đến khi  lớn có việc làm ,có bạn  có gia đình vẩn thích thỉnh thoản đến giếng thăm nhau và tâm sự ,dù người đồng hương hay là  người Đức .^G^ .  Sống ở Đức bơ vơ không cha không mẹ khi tuổi chưa trưởng thành ,nếu mình không dữ thì người khác tưởng mình dể cho ăn hiếp lắm ,như em Trinh chỉ biết dử với anh em ,ra ngoài làm gì củng sợ ,nên  đả lảng phí đi thời gian nửa đời người ở nước tự do ,giàu có , mất đi rất nhiều cơ hội làm rạng danh cha mẹ và bản thân .

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen