Hôm nay gần ngày cuối của tháng 7 Âm lịch
,tháng có nhiều ý nghỉa trong năm , ý nghìa lớn nhất đời vần là mùa Vu Lan báo
hiếu , mùa mưa ngâu , mùa khỏi đi cầu thực ngồi kiết bàn của người xuất gia , tháng
quỷ môn quan được đại mở cửa ,cho các vong hồn người khất có thể lên dương trần
. gặp người thân .
Mùa Vu lan năm nay , vợ chồng củng lên
chùa Tây trên đĩnh núi như thường năm , cầu nguyện
lạy Phật lẻ lôi , sinh hoạt ngoài trời bên cạnh nhiều người
bản xứ không hiểu biết gì về mùa lễ , vẩn lên chùa tấp nập từ sáng đến chiều , xem
văn nghệ Tây ,thưởng thức ẩm thực chay á đông . tháng 7 ta
năm nay tâm trạng nặng buồn hơn những năm trước , mỏi ngày đọc bài của hiền nhân đến
khuya , tự khấy tan nổi buồn không biết phải
nói làm sao .
Tiệm Á đông của a Chứ đả bán đủ loại
bánh trung thu , hôm rầm tháng 7 mua một
hợp bánh nhân hạt sen để trên bàn thờ
ba cúng, đêm ra vườn đốt nhan khấn mọi người thân đả mất , thức thật khuây đứng bên
cửa sổ nhìn ra vẩy núi trước cửa nhà ,
đêm trăng sáng cảnh vật rõ từng nét , không biết ba và bà nội , cha chồng có về
ăn bánh hay không , mình chưa bao giờ thấy
ma hay bị ma đẩy từ trên giườn xuống đất như
emTrinh đả trải , nhưng trong thâm tâm luôn tin tưởng Tâm Linh có thật
trên đời nầy , mùa tháng 7 âm lịch mấy
năm trước , có những lần đi dạo trong
đêm vắng băng qua khu rừng thưa không
bóng người , củng chưa từng thấy bóng ma nào xuất hiện . Có lẻ
día mình nặng , người quen ai
ai luôn cả anh Hai củng từng nói với em
Trinh rằng mình là đồ đại ngu , bởi trước
trán luôn đễ tóc che hết hào quan sáng xuốt
,duy chỉ có mình tự biết nghe lời ba căn dặn , ba biết côi tướng , từng nói qua tráng của
mình từ khi sinh ra đả cao còn vồ sâu hai cạnh lớn hơn tráng người lớn , bắt buột
phải có mái tóc che lại cả đời , mới mong có được cuộc sống bình thường như những
người đàn bà khác , ít tai họa , nên kiểu
tóc che trán nầy nầy được theo mình từ nhỏ đến trưởng thành chưa hề thay đổi , từ nhỏ mình củng là đứa con không được lòng thương của cha mẹ như các anh em khác, và củng là đứa con bị ba gầy
la thường xuyên hơn các anh em
khác , bởi tại lỳ
Ba mất
nhiều năm rồi , tháng 4 năm nay được cải táng lại như ý nguyện , bây giờ ngồi
trên bàn thờ không biết có còn hờn trách mình như ngày xưa mình còn ở nhà không
? bây giờ con gái lớn rồi , mang tội bị mẹ hờn trách , làm hỏng hết kế hoặch
chia gia tài căn nhà duy nhất còn lại của cha mẹ cho anh Hai , em trai và em gái , đả nhiều lần nhìn lên bàn thờ thầm hỏi ba , ngày trước không đồng ý ký tên nhườn
quyền cho mẹ bán nhà ,có phải là lỗi lớn
nhất của đời mình không ? ,có phải vì vậy
mà bây giờ tình mẹ con bị gián đoạn , không thể hàn gắng lại bình thường ,trừ khi phải làm như lời em
Trinh nói ngang trong điện thoại cuối tháng 5 , mình phải biết sám hối , phải hy sinh sự nghiệp tương lai cả nhà , lập tức
ly vị chồng , thực hành ngay những chuyện
không đâu vào đâu hết , chỉ có lợi cho em và anh em khác , , em thậm chí còn nổi
điên lớn tiếng dạy đời mình là ra làm cả đóng của cải để cho 2 đứa con gái , lở
nó hư đốn như con Ngọc , con Kim phá cho mầy sạch hết , nghe là tức tối đau lòng ,tim đập loạn
nhịp , 2 đứa con gái mình , lớn thì học
song năm 2004 ,được nhận liền làm kế toán cho một hãng có hơn 50 nhân viên đả làm hơn 12 năm dài , được chủ tín nhiệm giao cả chìa khóa tủ sắt cất
giữ tiền xài cho hãng , chưa có ngày nào thất nghiệp qua , đứa nhỏ đang theo
học đại học năm thứ 2 , tuổi vẩn còn cần sự giúp đở của cha mẹ ,2 đứa con sống
bình thường , chăm chỉ chính chắn , tự
nhiên bị dì nó mang ra nói nặng , rủa sẻ hư đốn
,bại gia , còn bảo má nó phải ly vị với ba nó liền để sám hối việc không
cho mẹ bán nhà , không biết ba có linh
thiên nghe được những lời nầy không , sẻ nghỉ như thế nào về mỏi đứa
con của ba , nhất là em Trinh !
2
tháng nay thật buồn … buồn không biết tỏ cùng ai , đọc rất nhiều sách hay ,chăm sóc nhiều chậu hoa của mấy
bà khách quen mang đến tặng , chậu kiển Thanh Long đang nở đầy hoa hình dạng
như đầu rồng , chăm sóc 5 cây ớt chỉ
thiên ngoài vườn ,làm công việc nhà hàng như máy móc , tìm quên mọi phiền muộn bên nhà trong những trang nhật
ký ngây thơ viết từ những năm 1977,78
lúc mới bắt đầu sắp trở thành cô
thiếu nữ, mình củng biết bao nhiêu năm
nay , em Trinh có công lao lớn mỏi ngày
gọi điện 3 ,4, 5 tiếng đồng hồ internet
về nói điện thoại an ủi, tâm sự với mẹ ,
nên tinh thần mẹ luôn minh mẩn , có chỗ giãi bài .tâm sự , mẹ có nhà cho người
ta thuê buôn bán trang trải cuộc sống ,
thuê người làm công việc nhà ngày
đêm , mẹ và em đều là người có phúc nhàn
thân, nên tư tưởng suy nghỉ có nhiều quan điểm giống nhau , nhưng để nghe lời một người như em Trinh , từ khi cùng nhau sống ở Đức hơn 38 năm toàn làm những chuyện
gây họa cho mình và thiên hạ mang ,
thì nhất quyến không bao giờ mình
nghe dù chỉ là nữa lời , mục đích của em chỉ muốn làm sao cho mình không thể tiếp
tục sống bình yên ở thị trấn thiên nhiên nầy được nữa , bắt buột phải nghe theo lời của em muốn .
Cảm giác ngày xưa ở nhà vì bị người ta đến máng vốn , nên ba gầy la bắt mình ở nhà không cho đi học tiếp , lại trở về trong tâm trí , xuốt hơn nửa đời người , sao mình toàn gây ra phiền muộn cho người thân , lại luôn không phục những phán xét của người ta ,viết thư kể em Ken nghe ,em bảo mình thôi thì từ nay sinh hoạt xum quanh người trong gia đình chị được rồi .
Cảm giác ngày xưa ở nhà vì bị người ta đến máng vốn , nên ba gầy la bắt mình ở nhà không cho đi học tiếp , lại trở về trong tâm trí , xuốt hơn nửa đời người , sao mình toàn gây ra phiền muộn cho người thân , lại luôn không phục những phán xét của người ta ,viết thư kể em Ken nghe ,em bảo mình thôi thì từ nay sinh hoạt xum quanh người trong gia đình chị được rồi .
Có một
bí mật hôm nay nói thật cho ba nghe , từ trước đến nay chỉ có mình và em Trinh
biết ,chưa bao giờ mình nói cho người thứ
ba nghe ,vì sao hơn 38 năm nay ở chung nước Đức với em Trinh mà em cứ côi mình
như đối thủ để hạ gụt không thương tiếc tình chị em ruột thịt , hôm nay cuối
tháng 7 âm lịch , viết nhật ký như tường trần với ba , mong ba có linh thiên , về độ cho các đứa con ba
được khỏe mạnh ,tai qua nạn khỏi từng đoạn
đường đời .
Những ngày mới đến Đức ,cực khổ trăm bề trong cuộc sống mới ,em Trinh không
nhịn nổi sự cam khổ mỏi thứ phải tự tập
làm , luôn oán trách phàn nàn vượt biên song sống quá khó , có lần lớn tiếng
trách với mình , tại sao không thương Phương Pháp Ký mà không nói cho em nghe
,để em làm bạn gái nó , em nói người yêu đầu đời của em là P Phát Ký , tại vì bạn
P P Ký tốt bụng , tập cho em chạy xe đạp
!!! ( trời biết được PP Ký lúc đó là bạn
thân trong lớp mình , thích mình
nên mỏi
chiều xuống nhà tập cho em Trinh và em Ken chạy xe đạp , có dịp cùng
chung nhau ăn ỏi ăn xoài chua , uốn sửa đậu nành , làm sao ai biết em Trinh
thích bạn mình , mà trước khi vượt biên PP Ký đả lấy vợ rồi , vì cha mất sớm nên má bạn ấy bắt P P Ký lấy
vợ sớm để có con nối giòng , P P Ký là ông con trai tốt , đẹp
trai cười có đồng tiền đa tình , kiện tướng đánh bóng rỗ của lớp , trước khi thích mình ,trong lớp có chuyện
rêu rao là bạn có 2 bà bồ , được cho là
vợ lớn vợ nhỏ ,vợ lớn là bạn thân của
mình Lương Khung Nghi , củng cười có 2 đồng tiền , em
gái Siêu Cơ củng bạn thâncùng lớp ,vợ nhỏ
là T Như Châu , nên tự nhiên được kiện tướng bóng rỗ thích ,mỏi khi má kiện tướng
mang đồ ăn từ Rạch Giá lên cho con tẩm bổ
,được bạn gởi em Trinh mang về cho mình ăn ké củng thấy vui vui , viết thư trả
lời cảm ơn , thời gian đó mình đả bị ba
bắt ỡ nhà không cho đi học , chỉ được đi sinh hoạt Hồng Thập Tự như tập làm lao
công miễn phí với người nghèo ở nông thôn , bạn Ký
thật giàu tình cảm , năm 2002 gặp lại
trong đám tang của ba ,thấy mắt bạn
long lanh nước mắt giây phút gặp lại bạn học củ
, cùng với các bạn học khác thức nguyên đêm với mình canh quan tài , hỏi
mình biết con gái lớn bạn tên gì không
?, mình nghịch ngợm trả lời làm sao biết
được ,thế là bạn nhằn cho một câu „ là Phương Tố Trân đó „ tên ai đỗi ngược lại đó . em Trinh nói người yêu đầu tiên của em
là bạn PP Ký , ghét mình không chịu sao không
nói cho em biết , làm sao ai biết được
em thích vì em học khác lớp mình .
Em còn nổi hứng nói luôn chuyện động trời đất khác ,la
mình mầy như cây sao trổi , thằng Uy quen với tụi tao trước ở Kinh tế mới
Ngả Tư Cây Dương ,lúc đó tao và Q Mỹ Lan làm hậu cần , hia Uy và Kỷ sư Nhật , chú Sử giúp đở tụi tao nấu cơm 2 tuần cho cả đội ăn vui vẻ lắm , tự nhiên sau nầy trở thành bạn thân của mầy
với Nhung giành nhau , 2 lần tao thích ai đều bị mầy không lấy mà làm hư hết . tao ghét mầy lắm ….. Chuyện 3 người giữa mình và Từ K Nhung
,Tiết Q Uy chỉ có trời mới biết được là vì sao , nhưng em đả đổ hết lỗi vào người mình , còn ghét cay đắng chưởi rủa Nhung , ai mà biết
trong thâm tâm em luôn thích những người có quen thân với chị ruột em .. Từ ngày
sống chung ở nước ngoài không có cha mẹ , mình phải chịu lép mọi mặt để em đừng vỡ tính ngang ngược nói bậy
nói bạ đổ lỗi chuyện không đâu vào đâu , ở xứ người đủ thứ khó khăn phải học phải làm , phải cố gắng giữ
lời hứa với cha mẹ tiến lên sau khi ra nước ngoài sinh sống , em chỉ có một việc làm duy nhất là làm
khó mình , hạ mình xuống ,từ việc lầm lở
mình mang thai trước khi đám cưới
, bị em nói đủ thứ đều , đến nổi anh Hai bực tức kêu mình ra khỏi nhà
của xả hội mướn cho 2 chị em ở , đến sau khi học song được nhận vào làm trong
hãng thuốc có lương thật hật , mình ráng xin ông Chef cho em không cần theo học cực như mình ,chỉ vào làm trong bộ phận đóng gối , chỉ trong 4
tháng em sinh sự với đồng nghiệp nghỉ ngang không cần thông báo với ai hết , do xảy ra chuyện bà Hegal người Đức vì tức em
nên uốn thuốc tự tử không chết , bệnh MS phát sớm phải ngồi xe lăn sau 10 năm
mới chết thật , báo hại mình 9 năm trời đi làm mỏi ngày đi ngang bộ phận của em từng làm qua bị người ta chỉ
chỉ trỏ trõ . nói hoài chuyện củ không quên . củng không bước vào căn tin lớn của hãng ăn giờ giải lao để
tránh bảo miệng người đời .
Những
năm đầu ở Đức , anh chị hai từ Paris mỏi bận qua thăm mang qua cho rất nhiều đồ
ăn VN làm sẵn , em để hết bên nhà em để mình qua thăm anh chị chỉ nhìn nhưng không được đụng tới , thời điểm năm 82,83,,84 bên Đức chưa có Siêu Thị Á Đông nhiều như bây giờ ,có lúc mình củng thèm
mấy chục nem chua ,mấy cây giò lụa và những
ổ bánh bong lan ,bánh sửng ,bánh gan đó lắm ,nhưng em và chị dâu luôn mỡ miệng
nói trước là để bên nhà em cho Minh chồng củ em mang đi làm ăn , em thích cười nhìn mình thỏa mãn vì được anh
chị hai côi trọng . Sau khi giành dụm đủ
tiền , mình và chồng tìm đường lên núi vừa ẩn cư vừa lập nghiệp , tưởng sẻ được bình yên từ nay ai sống cuộc đời mình , vứt được cảnh 9 năm dài mỏi ngày vào hàng
thuốc tây Boelinger làm bị người ta chỉ trỏ xầm xì
hoài không biết mệt , ai ngờ vợ chồng em đỗ vở , người chồng tốt như Minh
củng có tình ngoại hôn , em lại mỏi cuối
tuần mang quần áo và con trai lên
nhà hàng tá túc khuây khỏa
tinh thần , mình và chị của giữa ông Thomas tốt bụng , tạo cơ hội cho 2 người quen biết , thương
nhau , mong cho em không cần cực khổ làm lụng , củng có được nhà cửa khang trang
như người ta , ngày còn ở bên nhà chồng , em cấm cả chồng mới là Thomas không được ra sau vườn
má chồng em làm cỏ làm vườn hoài
,vì sợ chồng em nhìn qua thấy cảnh vườn nhà hàng mình , em lý luận vô lý
với mỏi người theo quan điểm bản thân ,
không thể tưởng tượng nổi lại tạo ra đủ thứ oán thù với nhà chồng , cuối
cùng phải dọn xuống núi thuê nhà ở , để
vợ chồng mình ở đây lãnh đủ sự hằn học của hàng xóm mấy năm nay .
Bây giờ ba đả là người Thiên Cổ
, tháng 7 âm được phiêu diêu trên dương trần thăm viếng mỏi người ba muốn thăm
, chuyện của từng con trải qua ba nhật định
đả hiểu và biết mọi cội nguồn , cầu mong
ba độ cho em Ken được vạn an trường thọ
, anh Lương có sức khỏe tốt , sớm
có cháu bồng , em Trinh đầu óc minh mẩn ,
tinh thần đừng bị phân liệt , nói bậy nói bạ mà luôn tưởng là chính chắn chính
nghỉa , em Ngọc sớm hồi tỉnh làm lại cuộc đời . Đứng trước bàn thờ của ba , mình nói chuyện ai ăn hiếp mình côi thường mình đều im lặng nhẩn nhịn được và bỏ qua hết , nhưng nói nặng đến con gái mình thì không thể nào tiếp tục giả ngu im lặng
được , từ ngày em mở miệng nguyền rủa con mình sẻ hư hỏng , thì lời nói của em từ đây về sau sẻ
không có tiếng nói nào trong lòng mình nửa , mong ba hiểu cho mình và tha thứ cho sự im lặng
từ bấy lâu nay về chuyện nhà cửa với má ,
và về sau với mọi việc em Trinh nói
, Đời người có hạng , thời gian chứng kiến được con người , Con đả
không hoan phí một ngày giờ nào ở bên Đức để hoàn thành lời hứa lúc ra khỏi nhà với trình độ học vấn thua kém anh em mình ,
con củng không có lòng Tham 1 phân tiền nào từ căn nhà của ba để lại ,Trời
Biết ,Đất Biết ,Ba củng biết , hôm nay mọi
chuyện lở làng , mẹ con em Ngọc làm bại
gia phong , mẹ hờn oán không muốn nói chuyện với con nửa , mọi thứ lỗi con đều
nhận hết vào người , chờ Trời Phật phán
xét riêng bản thân con không có gì để
sám hối cả .. Con củng không làm chuyện bỏ
chồng như em Trinh mong muốn , Con thích chờ chồng bỏ ,chờ người ta phụ mình , cuộc sống sau nầy dù có hạnh phúc hay phiền muộn sẻ
không cảm thấy ân hận vì đả tận Nhân Tâm
,sống Túy Duyên .
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen