Mấy ngày nay cây hoa vàng được
mình gọi thường là cây Mai , mỏi mùa xuân đến luôn trổ hoa trước khi có
lá đả ra đầy búp hoa ở sau vườn nhà, hôm
qua nhờ chồng cắt nhiều nhánh vào cho
mình trang trí nhà cửa , cấm thành 3 bình
hoa lớn 3 bình nhỏ , cành cong thật đẹp
, cây được trồng sẵn của chủ trước để lại , tuổi đời chắc phải hơn 30 năm , trông dáng sừng sộ như cây dù lớn , mỏi độ xuân về , hoa nở rộ vàng cả một
góc vườn ,mấy tuần sau mới bắt đầu có lá
xanh non , củng đả hơn 7 năm không thèm cắt vào nhà chưng mỏi khi hoa nở , vì nhậy
cảm ghê tởm chữ mai , mặc cho
hoa nở hoa tàn ngoài sau vườn một thời gian dài .
Mùa xuân năm nay , nghe lại
Phí Ngọc Thanh hát bài Một Cành Mai , ngộ ai được sự trùng chữ
khác hành vi của chữ Mai , không thấy kinh tởm hoa Mai nửa , nhớ cây Mai tứ quý của ba trồng
trên sân thượng lầu 4 , lần đầu về thăm nhà năm 1992 cha mẹ có lặt cho mình hạt giống khô mang qua Đức , bận công việc làm ăn , lại ỉ y sau vườn
có sẵn cây hoa vàng nở 5 cánh dính chùm chum
nhau củng như hoa mai bên nhà , mỏi
năm mùa xuân đều có sẵn hoa vàng như mai mang vào nhà chưng lấy hên
,nên giữ hạt giống trong kệ tủ làm kỷ vật , tuần trước lấy ra ngăm nước cùng với hạt giống ớt chỉ thiên ,khổ
qua , 3 ngày sau cho vào 2 chậu nhỏ , ươn hy vọng tháng 5
nầy có thể mang ra vườn trồng , thầm
nghỉ cất giữ sau 25 năm không biết có trồng
ra được gì không , nhìn ra sau vườn nhà cây hoa vàng thân cây
xum xê nhánh cong chỉ lên trời ,
đâm trồi triệu triệu búp non trên từng
nhánh cây , trong một thoáng tâm tư kích động , cho dù mình chán ghét ,bỏ rơi
hơn 7 năm nay ,cây vẩn xum xê nhánh và cho ra búp , nên nhờ chồng cắt nhiều
nhánh mang vào cho mình cấm thành nhiều bình làm đẹp nhà cửa ,đến hôm nay các bình hoa đả nở vàng rực trên cành trong thật đẹp mắt , khách nào đến
ăn củng nói nhà nầy mùa xuân đến sớm .
Hôm qua viết trả lời điện thư cho lớp học , ghẹo đại sư tỷ của lớp
chị ND rằng nếu chị ở gần đây , em sẻ cắt
10 nhánh Mai tặng chị để chưng bài từ lầu trên xuống đến nhà bếp , ngoài anh Lý H
Nghiệp ra thì chị là người lớn tuổi nhất
trong nhóm học cùng lớp , mọi người quen
gọi chị là đại sư tỷ , tên chị là Nguyệt Đông , nếu giải nghỉa chữ
Nho Dể Học theo thầy Đổ
, chắc chắn ai củng hình
dung cá tính chị như người đẹp lạnh lùng trong băng giá , Nguyệt trong đêm Đông thì
lạnh và sắt đến chừng nào , nhưng thật tế ngược lại đại sư tỷ nầy có cá tính nhiệt tâm với bạn bè thầy cô , hửu tình hữu nghỉa hành sự ngang nhau với bạn
thân hay không thân , mình nhớ mười nấy
năm trước , lúc ban đầu nhờ Internet các bạn cùng lớp học KT vừa tìm lại được kết nối nhau thành 1 group
email , mỏi đêm ai có gì hay hay gởi cho nhau côi , chia sẻ kiến thức , hình đẹp
, nói tầm phào , kể chuyện ngày xưa còn
đi học , có người nhắc chuyện củ không
đúng chỗ , đụng trạm cá nhân , có khi cải lung tung qua lại như con nít trong
điện thư , mỏi lần có tiếng lớn tiếng nhỏ không hợp ý với nhau, thì thấy thư của chị xuât hiện ra tay dẹp loạn , kể công khó khăn lắm mới gom các
bạn lại thành một nhà , mỏi khi có thư chị
lên tiếng thì ai còn giân ai còn tức hay oan ức gì đều im lặng xuống , lâu lâu bắt đầu bình thường lại .
Lúc đi học không có chơi
thân với chị , lớp học tập trung hơn 80
người , tuổi tác chên lệt khác nhau , tới từ các tỉnh thành khác nhau , ai củng lựa
ban ngồi bên cạnh và xum quanh bàn mình để qua lại , nói chuyện hay nâng đở lúc làm bài dể dàng
, mười mấy năm nay ,thấy chị lèo lái con tàu Email của lớp lên lên xuống xuống không
biết mệt , lúc nào củng hòa nhả thiện
tâm xoay vòng cho các bạn được đoàn kết , thầm mến chị trọng chị như
một người bạn tâm giao , thường xuyên
ghẹo chị lúc trả lời thư cho lớp học ,
nhưng không gọi điện thoại tâm sư với chị , không muốn làm ngại lòng cô bạn học Loan là bạn thân của chị từ thiếu thời đến bây giờ cùng
chung nhau định cư ỡ Mỹ ,không muốn Loan sinh tính đố kỵ với mình thêm lần
nào nửa , mẹ của Loan trước 1975 là người
làm của nhà mình , sau nầy Loan ra được nước ngoài , dù trong lúc ở trại tỵ nạn Sikeu của Thái , mình có gởi tiền và quà ,sách cho Loan nhiều lần chia sẻ đến khi Loan qua Mỹ
mới thôi , ,Loan vẩn giữ tấm lòng ấm ức
vì mẹ từng làm người ở cho cha mẹ mình
sai khiến ,một lần lúc ba còn sống bất hòa với mẹ , tiếng đồn
cải giả chuyện gia đình bay qua đến
những người quen ở Mỹ và Pháp , Đức , Loan trong điện thoại nói chuyện qua Đức với
mình , lấy ba ra nói chơi một cách bất
cung khính ,Loan biết ba mẹ mình bất hòa
nên nói với mình là “ Ba mầy còn đẹp trai lắm đó , có nhiều người muốn lấy ba mầy lắm “
nghe song thật tức muốn ngất đi được , làm sao một cô bạn học chung từ nhỏ đến trung học , định cư ở nước ngoài mình vẩn quý
, từng gởi gấm em Ken cho 2 đứa
con gái của Loan và Mình qua Canada sống
chung ở nhà em Ken dịp nghỉ Hè để tìm hiểu
quen biết lẩn nhau , lại có thể mang ba ra
nói chơi bất kính như vậy trong điện thoại , dù sao , một nửa học phí của chị em Loan ngày trước 1975 là do ba đóng cho học ,mẹ của Loan lỉnh lương
hàng tháng của ba mang về nuôi con phụ chồng , chị em Loan mỏi khi đi rước mẹ về
nhà đều tấm rửa sạch sẻ và ăn cơm tối ở nhà mình song 3 mẹ con mới cùng
nhau về , nhà Loan nước truyền từ
chủ nhà cho thuê phải tính tiền từng
thùng .sau khi đổi đời ở Mỹ Loan vẩn ấm ức
chuyện ngày còn nhỏ thua xúc bạn
bè , mượn dịp nhà cha mẹ mình có nạn nói
nhửng câu bất kính với ba , đả kích tinh thần mình không thông cảm , từ lần đó về sau mình không gọi củng không nghe điện
thoại của Loan nửa , củng không có
thư riêng trả lời với Loan mà chỉ trả lời
chung chung cho cả lớp cùng nhau đọc .
Trong nhóm Email của lớp có
2 sư tỷ cao hơn hết mọi người , ngày xưa
là đội trưởng và đội phó đội bóng rỗ nữ
của lớp học , có mình là đội viên , mang tên đội “ Triều Dương “ , đánh với các
lớp cao chưa được thắng trận nào , một chị tên Trang My ở Mỹ ,một chị tên Huynh Phụng ở Uc , 2 chị bạn lúc đi học
có rất nhiều điểm trùng hợp giống nhau , dáng cao như nhau , cắt tóc giống nhau
,ăn mặc thường cùng một kiểu ,tóc ngắn một
lượt , đặc biệt khi 2 bạn nầy cười lên ,
như mặt trời chiếu sáng toàn khuôn mặt .
có vợ chồng Quách Đại Ca thương nhau thời
đi học ,cưới nhau rồi vượt biên định cư ở Mỹ , thường khi gởi điện thư rất tiết kiệm chữ , nhưng củng có lúc nổi hứng lên bàn chuyện chính trị thế
giới , viết dài đến mấy ngàn chữ chưa kết
thúc , đọc lên như đang học lịch sử cận
đại tứ hải …… hồi cuối đến giờ vẩn chưa thấy gởi tiếp
……..
Từ nhỏ chơi thân và ngồi
cùng bàn với bạn Lương K N , củng chơi thân
cả anh họ Nghi là LSCơ học cùng lớp , mặc dù cá tính giữa mình và SC khắc nhau
1 trời 1 vực , nhưng là bạn cùng lớp học
từ tiểu đến trung học , 2 nhà củng đối
diện nhau giữa con đường NTH một thời gian qua , sau khi qua Mỹ ,nhà Nghi xảy rả
chuyện bất hạnh , cả gia đình sống ẩn vật
chỉ nhận không lên tiếng trả lời thư cho bạn học nào hết , anh họ Nghi SC là
người đa sầu nặng tình cảm , sau khi qua Mỹ định cư nghe người ta đồn chiếc ghe mình đi gặp nạn trên biển được tàu Đức vớt cho qua
Tây Đức định cư , trước khi nghe
lời cha mẹ dục SC đi côi mắt hỏi vợ cùng ở chung tp tiểu
ban PA , bạn SC hỏi thăm bà con giòng họ lung tung , không có địa chỉ chính xác
của mình , chỉ biết tên thành phố , SC cả gan lặn lội qua đến Đức tìm tp mình đang cư ngụ , vào văn phòng tòa thị chánh hỏi thăm địa chỉ và tìm đến tận nhà thăm bất ngờ 30 năm về trước , khiến mình rất cảm động , luôn quý trọng
tình bạn học của người bạn nặng tình cảm nầy , sau lần thăm
đó biết mình đả có chồng có con , trở về
Mỹ SC cùng cha mẹ đi côi mắt vợ , rồi đám cưới và vợ SC sinh được 2 đứa con trai , dù là bạn rất thân và
luôn cảm kích bạn đả từng làm nhiều việc tốt với mình , củng không có viết Email riêng mà chỉ gởi chung trong nhóm ,tại
vì vợ SC rất ghen ,từng vì một sự nhầm lẩn nào của cô bạn học Chánh K ở Canada, bạn kể chuyện
ngày xưa gì với SC , mà vợ
SC đọc song tức tối đồi Ly vị chồng , đổi lại sự bình yên trong cuộc sống , là
SC chỉ được nhận thư lớp học , không được trả lời . (so ra
mình thật sự là người đàn bà không biết ghen tức , bằng chứng là hơn 7 năm nay
có 2 bà già điên theo bám chồng mình trên mạng ảo , làm đủ thứ trò mất nhân
cách thả mồi chày lưới , đứa thì
than gian cầu xin kể khổ , đứa tự khuyết mải bằng thơ , nhạc
, tự hát như bà khùng , mình chỉ thấy ghê
tởm và gớm không hề tức giận , không cảm
xúc củng không đồi ly vị , tại vì mình xem họ như cứt , phải đứng sang bên lề xem cứt hát tuồng trên HQPD ngày đêm , càng làm tuồng thì tiếng thúi càng đồn xa khắp các
diễn đàn người quen , khỏi phải hành động gì hết họ củng tự lảnh đủ mùi vị của bản thân làm ra.
Cuộc đời đưa đẩy mọi người
một nơi ,dù sao củng tạ ơn đời ,tạ ơn internet ,trưởng thành rồi vẩn còn tìm được bạn tốt trong lớp học củ , chia sẻ kiến
thức với nhau, có những bất ngờ lúc học
chung không quen biết , qua Email lại có
thể quý mến tính cách như trường hợp
mình cảm nhận ra từ bạn cùng họ tên
Larry . luôn có cảm giác Larry giống Tứ Caca
Trần Nhất Bình của ngày xưa cònở quê nhà , từng tuổi nầy còn có cơ hội học
trên mạng với thầy củ Đổ C Đức những bài học mình yêu thích , từ thơ Đường
quen thuộc đến thơ các nhân vật không
quen biết , đều là niềm vui và những bông hoa
hai bên đường đời đang đi .
Xin
cảm ơn đời cho mình những niềm
vui , mỗi ngày còn được thấy những vẻ đẹp của hoa lá , rừng xanh mây trời , đón
bình minh tiễn hoàng hôn ngay trong căn nhà
mình sinh sống , tâm tư còn nghỉ đến những người thân yêu , cả những người bạn người quen gặp trên
đường đời , cảm nhận được từng chặn
đường mình đang đi ,cho dù có những cuộc chia ly và tan vỡ khiến
người ta đau khổ , hiểu ra thì mọi sự sống củng phải tùy Duyên ,Có Duyên mới còn hợp ,Hết Duyên có tiếc đau bao nhiêu củng
không còn . chợt nghỉ đến câu thơ của
thầy Thích Tánh Tuệ nói về cuộc đời với chữ Duyên trong bài Sống Trọn Niền Thương
.
Gặp gở trong đời một chữ Duyên ,Trân trọng bên
nhau phút hiện Tiền , Người đến ân cần cho hết dạ , Người về thôi vướng bận
niềm riing .+
Mấy ngày nay cây hoa vàng được
mình gọi thường là cây Mai , mỏi mùa xuân đến luôn trổ hoa trước khi có
lá đả ra đầy búp hoa ở sau vườn nhà, hôm
qua nhờ chồng cắt nhiều nhánh vào cho
mình trang trí nhà cửa , cấm thành 3 bình
hoa lớn 3 bình nhỏ , cành cong thật đẹp
, cây được trồng sẵn của chủ trước để lại , tuổi đời chắc phải hơn 30 năm , trông dáng sừng sộ như cây dù lớn , mỏi độ xuân về , hoa nở rộ vàng cả một
góc vườn ,mấy tuần sau mới bắt đầu có lá
xanh non , củng đả hơn 7 năm không thèm cắt vào nhà chưng mỏi khi hoa nở , vì nhậy
cảm ghê tởm chữ mai , mặc cho
hoa nở hoa tàn ngoài sau vườn một thời gian dài .
Mùa xuân năm nay , nghe lại
Phí Ngọc Thanh hát bài Một Cành Mai , ngộ ai được sự trùng chữ
khác hành vi của chữ Mai , không thấy kinh tởm hoa Mai nửa , nhớ cây Mai tứ quý của ba trồng
trên sân thượng lầu 4 , lần đầu về thăm nhà năm 1992 cha mẹ có lặt cho mình hạt giống khô mang qua Đức , bận công việc làm ăn , lại ỉ y sau vườn
có sẵn cây hoa vàng nở 5 cánh dính chùm chum
nhau củng như hoa mai bên nhà , mỏi
năm mùa xuân đều có sẵn hoa vàng như mai mang vào nhà chưng lấy hên
,nên giữ hạt giống trong kệ tủ làm kỷ vật , tuần trước lấy ra ngăm nước cùng với hạt giống ớt chỉ thiên ,khổ
qua , 3 ngày sau cho vào 2 chậu nhỏ , ươn hy vọng tháng 5
nầy có thể mang ra vườn trồng , thầm
nghỉ cất giữ sau 25 năm không biết có trồng
ra được gì không , nhìn ra sau vườn nhà cây hoa vàng thân cây
xum xê nhánh cong chỉ lên trời ,
đâm trồi triệu triệu búp non trên từng
nhánh cây , trong một thoáng tâm tư kích động , cho dù mình chán ghét ,bỏ rơi
hơn 7 năm nay ,cây vẩn xum xê nhánh và cho ra búp , nên nhờ chồng cắt nhiều
nhánh mang vào cho mình cấm thành nhiều bình làm đẹp nhà cửa ,đến hôm nay các bình hoa đả nở vàng rực trên cành trong thật đẹp mắt , khách nào đến
ăn củng nói nhà nầy mùa xuân đến sớm .
Hôm qua viết trả lời điện thư cho lớp học , ghẹo đại sư tỷ của lớp
chị ND rằng nếu chị ở gần đây , em sẻ cắt
10 nhánh Mai tặng chị để chưng bài từ lầu trên xuống đến nhà bếp , ngoài anh Lý H
Nghiệp ra thì chị là người lớn tuổi nhất
trong nhóm học cùng lớp , mọi người quen
gọi chị là đại sư tỷ , tên chị là Nguyệt Đông , nếu giải nghỉa chữ
Nho Dể Học theo thầy Đổ
, chắc chắn ai củng hình
dung cá tính chị như người đẹp lạnh lùng trong băng giá , Nguyệt trong đêm Đông thì
lạnh và sắt đến chừng nào , nhưng thật tế ngược lại đại sư tỷ nầy có cá tính nhiệt tâm với bạn bè thầy cô , hửu tình hữu nghỉa hành sự ngang nhau với bạn
thân hay không thân , mình nhớ mười nấy
năm trước , lúc ban đầu nhờ Internet các bạn cùng lớp học KT vừa tìm lại được kết nối nhau thành 1 group
email , mỏi đêm ai có gì hay hay gởi cho nhau côi , chia sẻ kiến thức , hình đẹp
, nói tầm phào , kể chuyện ngày xưa còn
đi học , có người nhắc chuyện củ không
đúng chỗ , đụng trạm cá nhân , có khi cải lung tung qua lại như con nít trong
điện thư , mỏi lần có tiếng lớn tiếng nhỏ không hợp ý với nhau, thì thấy thư của chị xuât hiện ra tay dẹp loạn , kể công khó khăn lắm mới gom các
bạn lại thành một nhà , mỏi khi có thư chị
lên tiếng thì ai còn giân ai còn tức hay oan ức gì đều im lặng xuống , lâu lâu bắt đầu bình thường lại .
Lúc đi học không có chơi
thân với chị , lớp học tập trung hơn 80
người , tuổi tác chên lệt khác nhau , tới từ các tỉnh thành khác nhau , ai củng lựa
ban ngồi bên cạnh và xum quanh bàn mình để qua lại , nói chuyện hay nâng đở lúc làm bài dể dàng
, mười mấy năm nay ,thấy chị lèo lái con tàu Email của lớp lên lên xuống xuống không
biết mệt , lúc nào củng hòa nhả thiện
tâm xoay vòng cho các bạn được đoàn kết , thầm mến chị trọng chị như
một người bạn tâm giao , thường xuyên
ghẹo chị lúc trả lời thư cho lớp học ,
nhưng không gọi điện thoại tâm sư với chị , không muốn làm ngại lòng cô bạn học Loan là bạn thân của chị từ thiếu thời đến bây giờ cùng
chung nhau định cư ỡ Mỹ ,không muốn Loan sinh tính đố kỵ với mình thêm lần
nào nửa , mẹ của Loan trước 1975 là người
làm của nhà mình , sau nầy Loan ra được nước ngoài , dù trong lúc ở trại tỵ nạn Sikeu của Thái , mình có gởi tiền và quà ,sách cho Loan nhiều lần chia sẻ đến khi Loan qua Mỹ
mới thôi , ,Loan vẩn giữ tấm lòng ấm ức
vì mẹ từng làm người ở cho cha mẹ mình
sai khiến ,một lần lúc ba còn sống bất hòa với mẹ , tiếng đồn
cải giả chuyện gia đình bay qua đến
những người quen ở Mỹ và Pháp , Đức , Loan trong điện thoại nói chuyện qua Đức với
mình , lấy ba ra nói chơi một cách bất
cung khính ,Loan biết ba mẹ mình bất hòa
nên nói với mình là “ Ba mầy còn đẹp trai lắm đó , có nhiều người muốn lấy ba mầy lắm “
nghe song thật tức muốn ngất đi được , làm sao một cô bạn học chung từ nhỏ đến trung học , định cư ở nước ngoài mình vẩn quý
, từng gởi gấm em Ken cho 2 đứa
con gái của Loan và Mình qua Canada sống
chung ở nhà em Ken dịp nghỉ Hè để tìm hiểu
quen biết lẩn nhau , lại có thể mang ba ra
nói chơi bất kính như vậy trong điện thoại , dù sao , một nửa học phí của chị em Loan ngày trước 1975 là do ba đóng cho học ,mẹ của Loan lỉnh lương
hàng tháng của ba mang về nuôi con phụ chồng , chị em Loan mỏi khi đi rước mẹ về
nhà đều tấm rửa sạch sẻ và ăn cơm tối ở nhà mình song 3 mẹ con mới cùng
nhau về , nhà Loan nước truyền từ
chủ nhà cho thuê phải tính tiền từng
thùng .sau khi đổi đời ở Mỹ Loan vẩn ấm ức
chuyện ngày còn nhỏ thua xúc bạn
bè , mượn dịp nhà cha mẹ mình có nạn nói
nhửng câu bất kính với ba , đả kích tinh thần mình không thông cảm , từ lần đó về sau mình không gọi củng không nghe điện
thoại của Loan nửa , củng không có
thư riêng trả lời với Loan mà chỉ trả lời
chung chung cho cả lớp cùng nhau đọc .
Trong nhóm Email của lớp có
2 sư tỷ cao hơn hết mọi người , ngày xưa
là đội trưởng và đội phó đội bóng rỗ nữ
của lớp học , có mình là đội viên , mang tên đội “ Triều Dương “ , đánh với các
lớp cao chưa được thắng trận nào , một chị tên Trang My ở Mỹ ,một chị tên Huynh Phụng ở Uc , 2 chị bạn lúc đi học
có rất nhiều điểm trùng hợp giống nhau , dáng cao như nhau , cắt tóc giống nhau
,ăn mặc thường cùng một kiểu ,tóc ngắn một
lượt , đặc biệt khi 2 bạn nầy cười lên ,
như mặt trời chiếu sáng toàn khuôn mặt .
có vợ chồng Quách Đại Ca thương nhau thời
đi học ,cưới nhau rồi vượt biên định cư ở Mỹ , thường khi gởi điện thư rất tiết kiệm chữ , nhưng củng có lúc nổi hứng lên bàn chuyện chính trị thế
giới , viết dài đến mấy ngàn chữ chưa kết
thúc , đọc lên như đang học lịch sử cận
đại tứ hải …… hồi cuối đến giờ vẩn chưa thấy gởi tiếp
……..
Từ nhỏ chơi thân và ngồi
cùng bàn với bạn Lương K N , củng chơi thân
cả anh họ Nghi là LSCơ học cùng lớp , mặc dù cá tính giữa mình và SC khắc nhau
1 trời 1 vực , nhưng là bạn cùng lớp học
từ tiểu đến trung học , 2 nhà củng đối
diện nhau giữa con đường NTH một thời gian qua , sau khi qua Mỹ ,nhà Nghi xảy rả
chuyện bất hạnh , cả gia đình sống ẩn vật
chỉ nhận không lên tiếng trả lời thư cho bạn học nào hết , anh họ Nghi SC là
người đa sầu nặng tình cảm , sau khi qua Mỹ định cư nghe người ta đồn chiếc ghe mình đi gặp nạn trên biển được tàu Đức vớt cho qua
Tây Đức định cư , trước khi nghe
lời cha mẹ dục SC đi côi mắt hỏi vợ cùng ở chung tp tiểu
ban PA , bạn SC hỏi thăm bà con giòng họ lung tung , không có địa chỉ chính xác
của mình , chỉ biết tên thành phố , SC cả gan lặn lội qua đến Đức tìm tp mình đang cư ngụ , vào văn phòng tòa thị chánh hỏi thăm địa chỉ và tìm đến tận nhà thăm bất ngờ 30 năm về trước , khiến mình rất cảm động , luôn quý trọng
tình bạn học của người bạn nặng tình cảm nầy , sau lần thăm
đó biết mình đả có chồng có con , trở về
Mỹ SC cùng cha mẹ đi côi mắt vợ , rồi đám cưới và vợ SC sinh được 2 đứa con trai , dù là bạn rất thân và
luôn cảm kích bạn đả từng làm nhiều việc tốt với mình , củng không có viết Email riêng mà chỉ gởi chung trong nhóm ,tại
vì vợ SC rất ghen ,từng vì một sự nhầm lẩn nào của cô bạn học Chánh K ở Canada, bạn kể chuyện
ngày xưa gì với SC , mà vợ
SC đọc song tức tối đồi Ly vị chồng , đổi lại sự bình yên trong cuộc sống , là
SC chỉ được nhận thư lớp học , không được trả lời . (so ra
mình thật sự là người đàn bà không biết ghen tức , bằng chứng là hơn 7 năm nay
có 2 bà già điên theo bám chồng mình trên mạng ảo , làm đủ thứ trò mất nhân
cách thả mồi chày lưới , đứa thì
than gian cầu xin kể khổ , đứa tự khuyết mải bằng thơ , nhạc
, tự hát như bà khùng , mình chỉ thấy ghê
tởm và gớm không hề tức giận , không cảm
xúc củng không đồi ly vị , tại vì mình xem họ như cứt , phải đứng sang bên lề xem cứt hát tuồng trên HQPD ngày đêm , càng làm tuồng thì tiếng thúi càng đồn xa khắp các
diễn đàn người quen , khỏi phải hành động gì hết họ củng tự lảnh đủ mùi vị của bản thân làm ra.
Cuộc đời đưa đẩy mọi người
một nơi ,dù sao củng tạ ơn đời ,tạ ơn internet ,trưởng thành rồi vẩn còn tìm được bạn tốt trong lớp học củ , chia sẻ kiến
thức với nhau, có những bất ngờ lúc học
chung không quen biết , qua Email lại có
thể quý mến tính cách như trường hợp
mình cảm nhận ra từ bạn cùng họ tên
Larry . luôn có cảm giác Larry giống Tứ Caca
Trần Nhất Bình của ngày xưa cònở quê nhà , từng tuổi nầy còn có cơ hội học
trên mạng với thầy củ Đổ C Đức những bài học mình yêu thích , từ thơ Đường
quen thuộc đến thơ các nhân vật không
quen biết , đều là niềm vui và những bông hoa
hai bên đường đời đang đi .
Xin
cảm ơn đời cho mình những niềm
vui , mỗi ngày còn được thấy những vẻ đẹp của hoa lá , rừng xanh mây trời , đón
bình minh tiễn hoàng hôn ngay trong căn nhà
mình sinh sống , tâm tư còn nghỉ đến những người thân yêu , cả những người bạn người quen gặp trên
đường đời , cảm nhận được từng chặn
đường mình đang đi ,cho dù có những cuộc chia ly và tan vỡ khiến
người ta đau khổ , hiểu ra thì mọi sự sống củng phải tùy Duyên ,Có Duyên mới còn hợp ,Hết Duyên có tiếc đau bao nhiêu củng
không còn . chợt nghỉ đến câu thơ của
thầy Thích Tánh Tuệ nói về cuộc đời với chữ Duyên trong bài Sống Trọn Niền Thương
.
Gặp gở trong đời một chữ Duyên ,Trân trọng bên
nhau phút hiện Tiền , Người đến ân cần cho hết dạ , Người về thôi vướng bận
niềm riing .+
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen