Dienstag, 1. März 2016

1-3-2016 Tâm Thái

                                   




         Hôm nay là một ngày trải nghiệm tinh thần nhiều  biến chuyển và cảm thụ mạnh mẻ cảnh  sắc  giao mùa  của nhân gian nơi mình sinh  sống , giúp cho tâm trạng  bồn trồn khó chịu  gần một tháng nay được từ từ lắng động , sau một chuyến đi dạo bằng xe hơi  với chồng trên con đường  xuyên núi rừng thông xuống bờ sông Nekar cạnh thanh phố  Heidelberg .


        Mưa gió liên tiếp 3 ngày liền  , mỏi ngày nghe tiếng gió hú theo  từng hồi như tiếng khóc thương bi  ai của sinh linh nào tuyệt vọng  trong rừng núi vọng ra mỏi khi chuyển gió lớn ,  nhà hàng sát bên rừng nghe càng  khiến tâm thần mình thêm buồn  , từ ngày nhận thư em bị  bệnh , mỏi đêm sau buổi nghỉ tối là mỏi một buổi trăng trở buồn  lo ,  không thể bình tâm  lại được như trước , dù sáng nào củng tự làm Akupressur , sáng nào trước khi xuống lầu làm việc  củng thành tâm khẩn nguyện các bàn thờ trên nhà 9 chỗ  và dưới lầu 2 chỗ  ,   bệnh hoạn không chừa một ai , những người  tốt bụng  ở xum quanh mình ai củng mắc phải , người ta phải chịu thử thách  hết nổi buồn nầy đến nổi lo khác trong cuộc sống ,  không chia sẻ được thật trạng , củng không giúp được khi mọi người ở một nước xa cách ngàn dặm ngoài cầu nguyện  không biết nói gì, có khi tinh thần bị xuống dốc ,có khi nóng nải  , có đêm thao thức không ngủ được , như đêm nay  giữa khuya không giờ ,xuống nhà ra  sân vườn đốt nhan khẩn  với Trới Phật , cầu cho em sau ca mổ mọi sự bình an , khang phục lại như trước , mình thành tâm chia sẻ sức khỏe và tuổi thọ của mình cho em , dù luôn biết ơn  Trời  Phật  ưu đãi , đả cho mình sức càng ngày cang mạnh , thân càng ngày càng khỏe , những  trong thâm tâm mình vẩn cầu mong  Thanh Linh   bang cho mọi người thân yêu có được sức khỏe như mình .


    Tuần trước , chồng thấy điện thoại có tin nhắn ,bấm ra nghe là cô bạn Nhung  thời niên thiếu , 36 năm trước  cùng vượt biên và định cư ỡ Hamburg gọi đến chúc tết ,hỏi thăm cả nhà ,nghe qua rồi mình củng im lặng không có chút hứng nào để  gọi  trả lời .

            



   Hôm  tối chủ nhật 28-2 ,  trời liên tiếp giong bảo cả ngày  , chưa đến 20 giờ khách về hết , mình mau mau đóng cửa tiệm không cho khách ăn  đêm vào tiếp để nghỉ việc sớm  ,bất chợt Charlotter gọi điện đến hỏi thăm  sức khỏe cả nhà , sau đó lại nói chuyện chị quan tâm nhất của ông Kaiser , chuyện ông Kaiser mình đả nói với chị 2 lần trước đây mấy cuộc  gọi nhau rồi mà chị cứ phải hỏi ,tuy ông Kaiser nầy đả  già  đến hơn  70 tuổi , nhưng tâm thái không đàng hoàn , ông làm trời làm đất từ chối đủ thứ thiện tâm  và luật lệ giúp đở của nhà nước  , như bác sỉ phải cưỡng bức ông vào bệnh viện  để điều trị , khám xét sức khỏe , ở được 1 tuần ông gọi điện bảo vợ chồng mình phải ra luật sư kiện bệnh viện không cho ông về ,lúc ở cùng phòng bệnh với một  ông bệnh nhân già khác , không biết góc gác người ta  là sao hết  , mở miệng chưỡi đỏng người ta là tiếc cho đồ ngu  ngóc ,sinh ra ở trong một hang hóc của rừng núi ,không biết thế giới  bên ngoài cho vợ chồng mình nghe lúc thăm bệnh ông  ,trong khi ông già đó là ba ruột của Peter bạn thân của chồng ,người ta thời đệ nhị thế chiến từng  bị bắt làm tù binh bên Pháp mấy năm  , sua được thả  về học lại ngành kỷ sư địa chất , làm công chức cho sỡ địa chất tp Damrstad hơn 40 năm mới về hưu , sau đó ở nhà  lại làm trưởng làng lo việc công chúng , tổ chưc hợp ca , hợp bạn đến sửa sang làng xá đẹp đẻ  không lương phí cho cả 2 ,3 thị trấn lân cận ,hôm đi đám tang ông vợ chồng  mình nghe người ta kể  tiểu sử của ông trước đám tang mà mắc thẹn giùm cho ông Kaiser , đám tang ông người đến dự đứng chật hết cả một khoản sân ngoài nhà quàng , ông Cha phải ra ngoài sân làm lể để người trong nhà và ngoài sân cùng nghe được, tội nghiệp ba của Peter trước khi chết còn bị ông Kaiser chưởi là đồ ngu ngóc một cách vô duyên  .

                  




     Rồi đến chuyện bệnh viện  sau 10 ngày  làm giấy tờ gởi ông qua viện điều dưỡng  nghỉ dưỡng 3 tuần ,ông nhất định từ chối , quát tháo nhân viên y ta phải kêu xe cho ông về nhà ,làm toàn những chuyện ngược đời  mà tự đắc , sau khi ông về nhà ,chồng và anh Đông , anh Châu chồng chị đến nhà ông giao số tiền quyên của  mấy gia đình đồng hương cho ông ký nhận ,rồi nói ông có số điện thoại nhà mình  ,có cần gì thì gọi ,chồng thỏa thuận là mỏi tuần để ra 1,2 tiếng đồng hồ sáng thứ nắm đến nhà ông chở ông đi chợ mua nhu yếu phẩm ,  đi được 2  tuần ,ông gọi điện đồi chồng để mình đưa ông đi điều trị vật lý ở thị trấn Birkennau cách xa đây hơn 10 cây số , nơi  căn nhà trên sường có 2 thang lầu cao dóc , lần trước vợ chồng bắt gặp ông trên đường đi không dửng phải chở tới nơi ,mình phải kè ông ngang hong  như bồng cả người ông vào thân mình để lên  tới phòng mạch điều trị , nên vợ chồng đả khuyên ông đổi phòng mạch tại đây hay ở cách đây 2,5 cây số có một chỗ cạnh đường chính dưới lầu ,một chỗ cách đây 4 cây số ngay  mặt phố  ,chồng chở tới  chỗ ông  đi xe đẩy vào ,hết giờ đến đón về , ông nói ngược vơi chồng là ông đi một mình củng được , không thích  đổi chỗ .

                       




            Chỉ mới nói ngong với chồng là đi một mình , sau 2 hôm ông nhờ  bà điều trị vật lý là bà Sommer đánh điện lại nhà hàng ,gặp chồng bắt bà nói muốn nói chuyện riêng với bà Vo , mình hỏi  bà có chuyện gì không , thì bà bắt  bẻ là ông Kaiser yếu lắm ,không có  bà giúp kè ông thì ông không lên trên nầy trị liệu vật lý được , tự nhiên nghe song câu nói bà Sommer mình nổi nóng đến mức không kèm chế được  , bực đến phải trả lời lớn tiếng hơn thường ngày  và không kháh sáo với bà là  : Tôi thấy ông ấy khỏe lắm , nên mới có tính tình thái độ chuyên môn làm chuyện khác thường ngược đời người ta , ở xum quanh đây bao nhiêu phòng điều trị vật lý ở ngay mặt bằng mà ông không chịu đi ,phải lựa chỗ xa như ở chỗ bà  , còn phải lên 2 cầu thang lầu cao ngất ngửa không có thang máy cho bệnh nhân  , bà biết không  chồng tôi mổ đầu  hơn 1 năm trước , không thể cầm , khiên hay  dìu người  vì nguy cơ lở bị ngả có nguy hiểm  đến tính mạng  , lần trước tôi đau lòng xúc động  phát hiện ông là nhân viên làm việc  trong trại tị nạn chúng tội 35 năm ttước , đi ngả  lên ngả xuống để đến trạm xe lửa  tới chỗ bà điều trị , nên tôi không ngần ngại khoản cách đàn bà đàn ông vừa kè vừa như bồng ngang ổng đến chỗ bà để ổng làm bài tập , sau đó  bệnh viện  giữ ổng 10 ngày để khám sét bệnh tình ,cho ăn uốn  bổ dưỡng thì ổng la làng đồi kêu chồng tui đi luật sư kiện bệnh viện  giùm ổng , bệnh viện dưa ông qua khu diều dưỡng 3 tuền  ổng nhất định từ chối kêu Taxi  về nhà ,  tụi tui đề nghị ông đi các phòng điều trị ở tại đây hay vùng lân cận , chồng tui chở đi và đón về , ông trả lời chồng tui ông tự đi tới chỗ bà được , người đồng hương  tui có quyên cho ông 1 ngàn tiền  Euro ,mua cho ông 1 chiếc Rollator để ông đi cho vững vàng rồi , tôi không muốn làm những chuyện  nghịch lý theo ý ổng  muốn , tui củng không tin là 2 thang lầu cao của bà  lúc nào củng đi được xuông sẻ mà không bị té , nếu bà cần người bệnh nhân nầy thì bà tự  phải biết làm thế nào đón ông đến chỗ bà chứ không phải là trách nhiệm của tui  phải dìu  ổng lên đó .“ nói một hơi dài  bà Sommer nghe song  chắc cảm thấy  bà Vo nầy nói chuyện vô tình quá nên trả lời là thôi được , tôi sẻ nói lại những  lời nầy cho ông Kaiser nghe  ,vì ông nhờ tôi gọi điện riêng  để nhờ bà Vo đó  .   Sau hôm thứ hai từ chối không dìu ông đến chỗ bà Sommer  ,3 ngày sau  thứ năm như thường lệ 10 giờ sáng ,chồng đến trước cửa nhà ông để  chở ông đi chợ mua thực phẩm ,đồ hợp ,không thấy ông ra cửa , bấm chuông ông  củng không mở cửa , về nhà không thấy điện thoại  nói năng lý do gì hết , mình nói chồng nghe , ông đang làm  trò giận vì  muốn vợ anh  dìu ổng  mỏi tuần đi  phòng mạch điều trị  vật lý , tưởng kêu bà Sommer là đàn bà nói chuyện riêng với em là mọi việc sẻ OK , bị em  từ chối thẳng thắng nên bây giờ trở mặt làm thinh .  Chồng nói vậy thì khỏe chứ  có sao đâu ,bộ tưởng đi với ổng sướng lắm sao ,chê cái nầy chê cái kia  giản  đủ thứ làm như anh là con nít hay dân mới đến Đức sống , trong siêu thị người ta ai củng biết mặt mình làm nhà hàng ,tự nhiên đi với một ông già sinh tật chướng ,uống hết ly cà phê của siêu thị mời uốn quảng cáo rồi chê trước mặt người ta là không ngon ,bị người ta chưởi lại  không ngon mà  củng ráng uốn cho hết !!!anh phải làm lơ như không thấy chuyện .

             




    Những chuyện lặt vặt nầy mình đều kể 2 lần cho Charlotter nghe rồi ,nhưng  chị mỏi lần gọi điện đều hỏi thăm mầy có nghe tin gì herr Kaiser không , 1 lần kể  khi trước Noel  chị kêu mình tổ chức buổi  tối  mời ông Kaiser và  những người quen từng quyên tiền  lại nhà hàng để ngồi chung nhau nói chuyện ,nhà hàng  mấy ngày lể người ta đặc bàn nghẹt hết chỗ ,công việc làm ăn bậnrộn không  có thời gian , mình nói chị thích thì mời  ổng  về nhà chị đi  ,chị nói cả nhà tối đêm Giáng Sinh  phải về dưới Nürberg nơi em trai  chị có trại nuôi bò cùng nhau đón lể  , thêm 1 lần vào trước Tết Á Đông ,chị lại đồi mình mời mọi người đến nhà hàng  cùng hàng huyên với ông Kaiser , mình nói vợ chồng làm qua mùa lễ rất mệt , chỉ muốn Tết Ta tìm quán nào có người làm  sẵn cho mình ăn trả tiền thôi chứ không muốn tổ chức rườm rà  trong nhà hàng mình chi cho mệt thân ,dả lại ông Kaiser đang giận vì mình không làm những việc ngược đời với sự yêu cầu của ông là dìu ổng ,chị còn kêu mình viết giấy    vào thùng thơ ông là khi nào có cần gì thì người mình sẵn sàng giúp  chia sẻ ,mình tức quá nói tao không viết cái giấy gì  cho ổng hết ,ổng có số điện thoại cầm tay của chồng ,của nhà hàng ,của nhà riêng ,muốn  gì cần gì người ta giúp thì gọi cho chồng  tao ,còn tao là đàn  bà Á Đông , tao cảm thấy ông nầy có ý đồ không đàng hoàn nên tao không muốn dín dáng gì đến ổng nửa . hôm đó tức quá nói với chồng là sao bây giờ thấy Charlotter kỳ quá ,miệng thì mói như nhiệt tình tốt bụng lo lắng cho ông kaiser  lắm , toàn là  kêu mình đi làm không à , còn chỉ thì anh Châu có bệnh ung thư phổi phải mổ phải hóa trị cả năm nay , mà chị thường xuyên không ở nhà lo chăm sóc chồng ,tối ngày về dưới nhà em trai phụ làm ở dưới , để anh Châu trên nầy tự đi tự về lủi hủi một mình  , hể mỏi lần gọi điện thì cứ nhắc ông Kaiser như thế nào rồi , năm 2014 , mình có nhờ  chồng  chụp poty  tờ hình bàn chân tổ bố , chỉ dẫn từng huyệt đạo bằng chữ Đức , đích thân đến nhà chỉ chị ấn xoa tăng cường hệ miễn dịch và tiêu hóa ,dưỡng tim cho anh Châu được mau khỏe , 1 năm sau chị  nói chị không thể làm vì không quen xoa chân người ta , bây giờ chuyện ông Kaiser chị sót sắn như chuyện của  bản thân , mà toàn kêu mình đi thực hành , khiến người ta cảm giác hình như trong máu chị có phân biệt nặng nhẹ người Việt  người Đức ……

               




     Hôm tối chủ nhật 28-2 , gọi nhằm lúc mình không được vui  khi nghỉ đến chuyện  em sắp lên giườn mổ  nay mai , bực bội những câu nói giản đạo đức  bằng miệng của chị , mình  lại nói chứng nói thẳng ,kêu Chị  bằng Charlotter thân yêu của tao ơi ,tao với mầy đều trải qua cơn hoạn nạn ggốpng nhau ,  đều có chồng từng vào bệnh viện phẫu thuật qua , từng thập tử nhất sinh qua ,  từng có thể sẻ có tình hình xấu hơn là hiện tại , nên từng cùng nhau cầu nguyện qua , cho nên người nên quý trọng nhất và cảm ơn  nhất là chồng còn nguyên vẹn minh mẩn đang sống  bên cạnh mình , phải biết cảm kích Thánh Thần và  trân trọng từng giờ ,từng ngày  tháng còn bên nhau , chuyện  của ông Kaiser kệ bà ổng đi ,ổng thích làm đủ chuyện ngược đời thì tự ông biết  giải mả chuyện ổng làm ,ỡ Đức mỏi người đều được nhà nước chu cấp và chăm sóc tùy theo giai đoạn của tuổi tác ,bây giờ vẩn mỏi ngày 2 lần có ý ta đến nhà chích thuốc và có người nghỉa vụ đưa ông đi chợ mua đồ , không cần mình phải lo lắng lộn xộn đâu . Không biết Charlotter nghe song có buồn giận mình hay không , chỉ biết là  sau khi để điện thoại xuống mình  có cảm giác rất buồn , có một chút gì mất mác sự kính trọng và thân cận của   hai người từ 30 năm nay ,lúc ngồi ăn tối với chồng mình nói hôm nay Charlotter lại hỏi thăm ông Kaiser , muốn mình cho cơ hội ông Kaiser và mọi người có dịp gặp nhau ở nhà hàng để ổng nói 1 vài câu chuyện củ với mọi người hay ít nhất là lời cảm ơn mọi người đả quyên tiền cho ông ,mình  từ chối còn dạy ngược lại bà là phải biết quý trọng ông chồng bên cạnh , quý thời gian bên nhau  ( em muốn nhắc nhở chị đừng  bõ anh Châu ở đây một mình về dưới Nürberg ở với em trai hoài ) 

                           



  Xúc phạm một người mình kính trọng từ 30 năm nay như má  như chị ,tâm trạng thật khó chịu ,chỉ là nhịn lấu quá  không nói không được ,nói rồi lại thấy mình tàn nhẩn , lấy kim chích đúng chỗ chị đang mắc phải ,củng không hiểu tại sao chị phải đi về dưới nhà hoài từ khi anh Châu bệnh , có khi nghe em Trinh kể anh Châu nhờ ông Hà chở đi bệnh viện xạ trị,  bị ông Hà gọi điện hỏi thăm tùm lum hỏi anh Châu bệnh gì sợ bị lây ,mình nói em Trinh nghe Ung thư phổi  mà lây gì , củng hỏi chồng hiều lần ung thư phổi có lây hay không ,chồng nói không .

                    







           Sáng nay thức lúc 7 giờ ,  đáng lẻ phải đi tập thể thao ở TV halle 90 phút , tự nhiên tinh thần  không muốn đi ,lây hoay với túi xách , kiểm tra giầy thể thao và khăn  song  đễ lại chỗ củ ,vào giườn ngủ tiếp  đến  gần 11 giờ mới thức , thấy chồng đi mua đồ ăn sáng về , mua cả tôm hùm cho buổi ăn tối nay  , chồng bảo mình sao hôm nao trốn học , mình nói tâm  thái khó chịu  không đi nổi ,nên đi ngủ  tiếp ,chồng bảo  trời nắng đẹp quá , ăn sáng song láy xe đi dạo đường núi xuống Heidelberg chơi . Trời nắng đẹp thật , khi  chạy lên đỉnh núi mới thấy cảnh thiên nhiên  của hai bên lề rừng khác biệt một trời một vực , bên phải  không có nắng , tuyết vẩn phủ màu trắng cả khu bìa rừng ,bên trái trời nắng vàng , hàng thông xanh bóng theo gió mây lay động  ,càng lên cao  càng hùng vỉ , chạy xuống gần bờ sông Neckar , dừng xe  xuống đê xem nước  sông động chảy cuồn cuồn ,hôm nay chồng  cho xe chạy phía bên phải dòng sông của thành phố Heidelberg , phát hiện nhiều cây hoa đào cạnh  bờ sông đả trổ đầy  hoa, nhìn cảnh núi sông hùng vỉ của đất nước mình cư trú , màu sắc đẹp hiền hòa của mùa xuân nắm ấm , nghỉ đến thế sự lộn xộn của hiện tại từ bàn tay các bậc chính khách đồ tể đạo diễn  , khiến hàng vạn vạn  nạn nhân sống trong chiến tranh ,  những mảnh đời khổ sỡ  mất  cha ,mất mẹ ,mất con , thế gian chuyện buồn kể không hết ,nếu tự mình còn níu kéo  theo những chuyện không vui  như trên với Charlotter nửa thì thật không nên ,thôi từ nay chị muốn nói gì nói , mình không  trả lời kiểu  nói móc hay giạy đời chị  nửa ,không ai sống cuộc đời của  người khác được , bản thân ai củng có cuốn kinh riêng khó đọc ,  khi khó chịu nhât ,củng phải tập nhìn đời như câu nói trong kinh thi cổ nhân : Nhân Gian Thế Sự , Lạc Sầu Như Mộng, "Phong Tại Thiên Không Phong Vô Tướng  Ngã Cư Hạ Giới Ngã Hữu Tâm .

               


Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen