Chị là người có vận số xấu , lúc sinh ra không có cha bên cạnh , ở với mẹ ruột
và dượng ghẻ bị đòn nhịn đối thường xuyên , năm 13 tuổi ,được bảo lảnh từ
Hongkong sang VN sống chung với người thân duy nhất còn lại trên trái đất
nầy , chị có tướng mạo thuộc diện khó côi , gò má cao từ khi sinh ra , ai củng
tưởng chị là con trai , người mẹ nuôi ở VN chăm sóc chị cho chị đi học
là người đàn bà đẹp , vì gia cảnh người mẹ nuôi chị không có dịp đến trường
học , lấy chồng sớm , chỉ lớn hơn chị 13 tuổi , càng lớn , chị và mẹ sống
chung nhà càng có khoản cách như ngang nhau , chị khó dạy khó bảo , chị chỉ
nghe lời ba và mẹ của ba , bà nội của cả đám 6 đứa em từ người mẹ lớn hơn chị
13 tuổi sinh ra , đứa nào củng khấu kỉnh xinh đẹp , hàng
xóm hiếu kỳ lắm chuyện , rảnh việc hay lấy ra làm đề tài so sánh , chị đi
học , có bạn bè , ý niệm phân biệt được con ruột thịt và phận làm con ghẻ , nên lén lén
lúc lúc viết nhật ký gọi bà mẹ sống chung nhà là bà dì ghẽ , phân bì tình
thương , hay ghi lại những lời mẹ răng dạy trong nhật ký , bị mẹ phát hiện , có
lúc vì chị mẹ phải khổ tâm khóc lóc , kêu ba mang trả chị về HongKong , chị
biết lỗi , xé nhật ký , chị thừa hiểu ở VietNam chị ăn no mỏi ngày , được đi
học và ngủ nhà ấm , tuổi thơ nhửng chuỗi ngày của chị ở HongKong trong căn
gác mướn chật chọi , bị đòn bị đối là kỷ niệm kinh hoàng khó quên , 18 tuổi ,
chị cùng bạn gái trèo leo căn gác hoang của sau vườn nhà ,hái trộm mận và nghe
tiếng đàn của nhà ai văng vẳng truyền qua căn gác hoang , gác bất chợt bị lúng ,dáng gẩy , bị trượt chân 2 nàng té xuống đất một lượt ,chị bạn gái bị rách quần
trốn tuốt về nhà , bỏ lại chị la réo đau đớn môt mình , đầu chị rách một đường
máu đang phun ra , được người làm báo cho ba má biết , chở chị đi bệnh viện
khâu lại , để lại vết thẹokha6u gần 1 tất trên đầu , sau chuyện nầy chị trở nên dè dặt thu người không còn cởi mở như trước , không giao du ngoài đường với bạn bè ,
chỉ còn qua lại 2 người bạn người Hoa ,1 người ở tiệm Ca phê và 1 cô bạn học nhà nhà làm gẩy , chị dần dần nghe lời ba mẹ , sống
hiền hòa với cả nhà , phụ ba mẹ làm việc buôn bán cho đến ngày chị lấy chồng
.
Tất cả 6 anh chị em của mẹ đều được chị
phụ bà dú và mẹ chăm sóc mỏi ngày , chị nhiều tuổi hơn các em khác mẹ , nên
mọi công việc trên dưới trong nhà chị chia phần với người giúp việc cùng làm
, quảng lý và ăn cơm chung bàn mỏi buổi trưa chiều với các chị giúp việc và
bà nấu ăn chocả nhà .Mổi tối chị làm giấy tờ sổ sách cho ba . Các em chị mỏi
đêm trước khi đi ngủ được cha mẹ bồi dưỡng cho 1 khúc bánh mì thịt ,một trái bắp
nấu hay 1 cái bánh bao thịt ,1 miếng bánh ngọt ,còn chị không ăn chị nói chị đả lớn
tuổi , không cần bồi dưỡng cho mau lớn nửa , mỏi cuối tuần ba có thối quen dẫn
4 đứa con đi côi điện ảnh Hong Kong , chị là người đi mua vé trước nửa ngày cho
các em và ba đi côi xuất 19 giờ , ít khi thấy chị co lòng muốn được đi côi
chung , những ngày trời mưa hay trở gió ,chị là người mang áo ấm hay dù đến
cho các em trong giờ học , em Trinh từ nhỏ đến khi nghỉ học chỉ biết tháo nhưng
không biết cuột giây giày thể thao , mỏi sáng chị đều cuột cho em chỉnh chu
, Thời giang làm con gái lớn trong nhà cha mẹ , chị tuy ăn sung mặc đẹp ,
có quyền hạn chỉ bảo người làm , mỏi năm có tiền vàng cha mẹ cho dành dụm riêng
, trong thâm tâm chị như luôn có một khoản cách
với các em trong nhà , Tuổi thanh xuân vàng son của chị sống chung trong sự
nghiệp đỉnh cao của ba mẹ , chị không có nhan sắc , bạn bè của ba má đa số là
thương gia , thầy giáo , ở đến 26 tuổi chị vẩn chưa có mối nào đến xin hỏi
cưới , trong nhà ngoài 3 người giúp việc còn có 3 ,4 ông thợ sửa
máy Radio TV ở tiệm , có ông thanh niên tên Sủng họ Chiêm nhỏ hơn chị 1
tuổi , củng người Hoa quê ở CV , cha mẹ làm gẩy bán cải sĩ cho người ta ra chợ
bán , mỏi ngày ông phải đi xe đạp đến tiệm ba làm , không biết hai người tò
tí thế nào , má của ông Sũng là bà Xui gia với bà Úm lấy cơm thừa nhà ba
má trước đó than rằng , cô con gái lớn ông chủ NX gò má cao hậu teo , lại lớn
tuổi hơn con bà , lấy về khó phát tài phát lộc , bà khuyên con bà chờ vài năm
nửa lấy cô em của mẹ kế đẻ sẻ có hậu vận tốt hơn , nhưng ông Sủng nhất định
muốn lấy chị để được vào ở rể , còn chị củng nói riêng với ba mướn lấy ông Sủng
làm chồng , chị đả yêu ông thợ nhỏ hơn mình 1 tuổi , chắc củng là mối tình đầu đời của chị .
Dù người ngoài ai ai củng nói ra vào và biết rỏ ông Sủng có ý định riêng khi mở lời muốn cưới chị , Ngày cưới của 2 người củng tổ chức rất nhanh sau khi đàng trai nhờ người qua hỏi , Đám cưới được đầu bếp chính Nam Đô đứng nấu từng phần ăn cho họ hàng thân thuộc bạn bè đến cùng chia vui , mẹ luôn ấm ức vì thời cuộc đổi thay , 2 đứa con gái ruột của mẹ sống xa xứ không có được đám cưới đình đám như chị , không được cha mẹ cho như đả cho chị gần chục lượng vang làm ra cả hợp nữ trang làm của vu quy , còn nhận bao nhiêu quà lể bằng kim bài từ bạn bè ba đến chúc mừng , sau đám cưới vợ chồng chị được ba sắp sếp cho lên tầng lầu tư ở tạm là thiên đường hạnh phúc của hai người . Trước khi lấy chồng , chị ở tầng chệt vừa côi nhà vừa trông người giúp việc . không bao lâu sau đám cưới , ba mua cho chị 1 căn nhà mặt tiền ở cầu Nhị Kiều khu nhóm chợ , để vợ chồng ra riêng và tập sống tự lập , chấm dứt tình trạng ăn cơm ở nhà cha mẹ vợ , lương cất riêng đưa về cho cha mẹ và em chồng dưới quê C Vồn xài , thỉnh thoản nhà còn xảy ra chuyện không vui vẻ là hàng hóa bị mất cấp không biết người nào lấy , vì nhà có tới 3 người làm cùng ở trọ trong nhà .
Ra nhà riêng là bước ngoặc đầu tiên thay
đổi hình tượng người chồng chị yêu thương , anh rể bắt đầu ăn hiếp chị , nạt chị
thường xuyên có khi trước mặt các em chị đang đến chơi , thỉnh thoảng sau cơm
tối , mình và em Trinh hay chạy xe đạp lên nhà chị chơi , thăm một chút rồi về
,chưa bao giờ chị cho các em ăn miếng bánh hay cục kẹo ,( Sau nầy những đứa em
lần lượt thay phiên nhau trở về VN thăm ba má ,củng chưa bao giờ chị làm buổi
tiệc để đãi em nào mặc dù em Ken và vợ rất tốt với chị ,gởi tiền cho chị
nhiều ) tiền lương chồng chị chưa ao giờ dám xài tới , vốn xuất than từ gia
đình thương mại ,chị lấy vốn ra mua hàng hóa gia dụng kê trước cửa nhà bán cho
người đi chợ cần mua , lấy lời từ việc buôn bán sống qua ngày , Có lần thấy
chị chạy xuống nhà nói chuyện khóc với ba chuyện nhà chồng gây sự làm dử với
chị , nghe ba nói với chị là chuyện vợ chồng bất đồng ý thế nào củng ráng cho
thuận nhà hòa cửa , nhưng phải nhớ cho kỷ ,nhà chị đang ở là nhà của ba mua
cho chị , chị đứng tên một mình , do ba đả tính liệu biết trước chuyện , lở
sau nầy anh rể có vợ bé bên ngoài , thì không có quyền hạn nào về quyền lợi
trong căn nhà vợ chồng chị đang ở , đễ buột chị làm theo lời anh muốn , sau
nầy ,anh rể thật sự có vợ bé , trẻ tuổi hơn chị và sinh thêm 2 đứa con ngoài giá
thú , chị đả nhẩn nhịn cam chệu bằng cách dả mù dả điếc ,chỉ biết làm bà vợ
lo buôn bán ở nhà và lo cho 3 đứa con ăn học tới nơi , ai nói gì đến tai chị
chị đều nói y ở ngoài làm gì làm ,chỉ biết mỏi tối y đều về nhà ngủ , 3 đứa con
chị luôn thấy mặt cha hằng đêm ,như vậy chị đả mãn nguyện ,còn ai muốn lén lúc
với y thì lén ở đâu lén , chị không muốn biết gì hết .
Tháng 4 ,1975 miền nam sụp đổ CS cai trị
, sự nghiệp nhà cửa ba mẹ bị mất mát rất nhiều
, ba là người hiểu rỏ cộng sản hơn ai hết
, nên mang đồ đặc và tiền tài phân phát mỏng ra gởi người quen thân thuộc , ông
Sủng được ba đưa tiền mặt kêu mua giùm xe đạp mini đời mới cho em Trinh xài
,quan niệm mỏi người được 1 xe đạp theo chế độ thời đó , anh tự ý lấy tiền ba đưa mua 2 chiếc
,t ự lấy 1 chiếc tự xài như tự thưởng công mình đả đi mua dùm , khi cây đèn bàn
của ba bị cháy hư , ba bảo em Ken lên nhà chị lấy cây đèn bàn đang gởi nhà
chị về cho ba xài , em Ken lên lấy thì bị anh rể kêu lại , tháo chiếc
bóng đèn cóc ra để em mang chiếc đèn không có bóng về cho ba . những việc nhỏ
nhặt tham sân si nầy dần dần làm mất đi tình cảm của mấy đứa em gianh cho chị
,cảm thấy chị theo anh dần dà mất phẩm chất ngày xưa , biến thành ti tiện , đả
có nhà ,có vàng của ba cho để làm của riêng đi lấy chồng rồi , vẩn còn luôn luôn
rình rạo từng chút để có lợi lộc từ ba mẹ mà sơi .Thêm chuyện anh rể chỉ nhỏ hơn
mẹ 14 tuổi , biết không phải là mẹ ruột chị , sau khi được ba giới thiệu cho
vào hãng xuất khẩu Hột vịt muối của người quen làm ,anh nói những lời không kính
trọng mẹ cho người quen ba mẹ nghe , không kêu mẹ là mẹ ,còn nói có kêu là kêu
bà mẹ chị ỡ tận bên Hong Kong v...v.., khiến mẹ tức giận , truyền sang một đám
con gái của mẹ củng tức giận theo , tình cảm chị em bị phai màu , khoản cách
không còn thân mật như lúc chị mới ra nhà riêng nửa , thêm chuyện anh làm mất miếng đất ở đường
Tạ Thu Thâu gần 2 công trước kia ba mua của người bạn quen , vì bạn kẹt tiền năng nỉ ban mua , ba định bụng sẻ mở lò rượu khi các con lớn ,sau 75 , giao cho anh rể trồng
trọt canh tác hoa mầu để giữ của ,cuối cùng anh bỏ hoang không làm , bị đoàn
người thập phương vô sản đến chím đoạt đóng cột cất nhà ở , thái độ mất đất anh
không thấy đau bởi vì không phải do tiền anh lấy ra mua , ba là đàn ông chỉ im
lặng chịu đựng , nhưng mẹ và các em chị đều ngán ngầm tác phong anh rể và sự bất
lực xui theo ý chồng của chị .
Thời gian sau những đứa em chị lần
lượt đi vượt biên , rải rác ở Pháp , 2 em gái ở Đức ,Ken ở Canada tùy hoàn cảnh
của mỏi chuyến đi , lần đầu tiên trở về VN thăm ba má vào tháng 7 năm 1992 ,anh
chị sáng sớm xuống nhà ba mẹ đón , thấy anh chị rất khỏe , hai hôm sau lên
nhà chị cho 3 đứa cháu tiền ,chị nói đang giành giụm tiền định cất lầu thêm .
Hàng xóm nói mình nghe , anh rể mầy tệ lắm , nó dẫn vợ bé đi đám với đoàn người
xí nghiệp xuất khẩu ,còn nói là vợ nó , mình hỏi chị có chuyện như vậy không
,chị nói người ta nói gì nói chị không biết , chị chỉ biết làm thinh , giữ nhà
.
Tháng 8 năm 1998 Lần thứ 3 có chồng và 2
con gái theo về VN , đến tham quan nhà mới cất của chị , kiểu cách giống như
nhà của ba tuy chiều dài ngắn hơn, bề ngang hẹp hơn , nhà ba hướng đông nam
,nhà chị cửa hướng đông bắc , thấy nét mặt chị tuy già trước tuổi nhiều nhưng
vui hơn trước , như đả toại được nguyện vọng lúc tuổi hoàng hôn , có thể
xây ra căn nhà như ba mẹ , ngày xưa chị đả từng sống chung qua. Củng lần ghé
thăm đó ông anh rể Sủng không biết vô tình hay cố ý , kể hoài chuyện phở ở đây
mỏi tô bao nhiêu bao nhiêu , vừa rẻ vừa thơm ngon v......v với chồng mình , ngày
đó mình còn ngơ ngáo , ngây thơ đâu có biết ngoài đời có chuyện ví vợ và bồ là
cơm với phở , nhờ ơn con quỷ già tình củ của chồng dạy khéo trên HQPD gần 6 năm
trước , nên biết chuyện phở cơm từ bài thơ Ta và Địch
, củng may chồng thuộc loại đàn ông đả ăn chơi qua
phở cháo rau sạch thời trai trẻ quá rành , côi phở thời đại như bệnh cùi hủi sợ
bi lây , chỉ nghe ( hoặc nhìn )rồi cười , không có phản ứng hay can đảm thí
mạng quý . Lâu lâu côi lại đoạn phim của chồng quây lúc ở nhà chị , nghe
giọng anh rể nhiệt tình giới thiệu tô phở thế nầy thế nọ ở đây ở đó , củng là
một kỷ niệm vui trong thời gian tưởng nhớ những chuyến về thăm quê nhà
.
Lần sau cùng gặp chị là những
ngày cuối năm vội vàng bay về làm tang lể cho ba , chị ủ rủ , trông già đi
rất nhiều , những đứa con của chị đả lớn ,con gái chị biết theo mình và Út thức
đêm canh quan tài ông ngoại , đốt nhan tiếp cho bàn thờ linh cửu ba luc nào
củng khói hương nghi ngút , đám tang ba anh em về đầy đủ ,
chỉ thiếu em Trinh , cả nhà chị đưa tiễn ba đến tận nghỉa trang ,
tâm trạng ai củng nặng nề
, xuốt thời gian lưu lại VN , không có tâm tư hỏi han đến sức khỏe và đời
sống hiện cảnh của chị , chỉ nghe qua người quen ,
ai củng phản cảm với anh rể có con riêng với người đàn bà nào trong bóng
tối , nhưng tuyệt nhiên không dám hé lời gì đến tai chị . Chị đả
hành sử như bao nhiêu đàn bà khôn ngoan khác , im lặng
và nhẩn nhịn như không hề hay biết gì , nhiều người quen bất
mãn cho sự im lặng của chị , tự chị củng hiểu , kẻ cam tâm làm bé ,
đi phá hoại gia đình người khác thì còn tệ hơn hạng làm điếm , đả là
đồ tệ hại hơn điếm , thì có lén lúc đến đâu củng không ra được gì trong
xả hội , tự chồng chị sẻ biết hổ thẹn ,xấu hổ thậm chí tự biết tội lỗi mỏi
khi đi thăm vợ bé và đứa con từ vụng trộm ra bất đất vỉ làm con của
2 kẻ tội đồ lương tri . chị nhẩn nhịn làm chủ nhà , làm vợ chính thức
đến ngày 2 con trai lấy vợ ,con gái lấy chồng , có cha có mẹ toàn
vẹn đứng ra lo việc cưới hỏi cho các con yên bề gia thất . các con chị
thương chị , những lúc chị bệnh , từng đứa viết thư kể với cậu Ken ở Canada ,
em Ken luôn là người có tính trung lập trong gia đình , không hề bị hành vi và
lời nói bất hảo của anh chị đả làm đả nói đối với mẹ trong quá khứ mà ảnh
hưởng tình cảm chị em như các chị em gái chị , em gởi cả ngàn đô về cho
chị trang trải bệnh viện thuốc men , báo tin chị bệnh cho người thân biết
.
Thứ tư 27-5 vừa mới nhận thư em Ken báo
tin chị nằm bệnh viện sức khỏe quá xấu , cả buổi tối ngồi nghỉ vẩn vơ ngoài
vườn , tâm tư trở về thời gian xa xôi của mấy chục năm trước , có một khoản thời
gian không nhiều lắm sống chung một nhà ba má với chị , không lâu dài nhưng
củng có nhiều ấn tượng về người chị có nét mặt khắc khổ , tính nết cam chịu
của nhiều việc từng giai đọan xảy ra theo thời gian vô tình đi qua trong đời
chị , đêm về nằm nghỉ quanh không ngủ được , hôm sau 28-5 nhận thêm thư
của em chuyển từ thư con gái lớn của chị báo tin , chị đả qua đời vào 23 giờ
đêm ngày 11 tháng 4 âm lịch năm Ất Mùi . tính theo dương lịch là ngày 28 -5
2015 . Chị thọ được 67 năm cuộc đời .
Chị là người có vận số xấu , sinh ra đả
không có cha mẹ ruột đầy đủ bên cạnh , còn không có nhan sắc để vớt vác với
đời , nhưng chị đả đi hết cả cuộc đời bằng một tính cách riêng biệt kiên cường nhận nhịn khiến người
biết suy nghi ai ai củng kính nể chị , kể cả người chồng luôn bắt nạt chị và đả
lén lúc phụ tình chị lại phải làm chồng chị xuốt đời không dám rời bõ chị . Chị
trầm mình sống trong sự cô đơn và tự cường từ lúc sinh ra cho đến sau khi lấy
chồng , cuộc đời chị buồn nhiều hơn vui , chị hạnh phúc với người chị yêu khi được toại nguyện thành chồng vợ để
ăn đời ở kiếp ,chị im lặng với sự phủ phàng cuộc đời mang đến thử thách chị ,
chị không đẹp nhưng luôn cười với mọi người xum quanh ,tỏ ra kiên cường và thân thiện , tuy chị không có mai mắn
như các em chị sống ở thế giới bên ngoài , hưởng mọi thứ tư tưởng kiến thức hiện
tại , nhưng bù lại chị sống bình yên trong căn nhà của ba mua cho chị đến hết cả
cuộc đời , thân tâm chị không cần trải qua kinh nghiệm cay đắng như các em chị
mang hai bàn tay trắng đi xa xứ lập nghiệp , trước sau khi chị nhắm mắt lìa khỏi dương trần
. chị đả được nhìn thấy các con chị
thành lập gia thất , có cháu nội , ngoại , căn nhà của chị có được con nối
bước chị trông côi .
Một nén hương lòng kính dâng lên chị , vì thời
cuộc các em và chị không có thời gian sống gần gủi nhiều , lúc chị nhắm mắt lìa
đời củng không đến được linh cửu chị đễ tiễn đưa , cầu nguyện cho hương hồn chị
sớm tiêu diêu miền cực lạc . Kiếp sau ,cầu nguyện chị sẻ là người sinh ra trong
một gia đình hạnh phúc mai mắn đầy đủ hơn kiếp nầy .
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen