Dienstag, 23. Juni 2015
Samstag, 20. Juni 2015
19 - 6- 2015 Sức Mạnh Từ Thanh Tịnh
***“ Sức mạnh của trẻ thơ là tiếng
khóc. Sức mạnh của đàn bà là phẩn nộ. Sức mạnh của người ăn trộm là vũ khí. Sức
mạnh của vua chúa là quyền uy. Sức mạnh của kẻ ngu là áp đảo
. Sức mạnh của kẻ phá hoại gia đình người khác là tự bọc lộ tính
chất ngu dốt độc ác của bản thân trước công chúng , Sức mạnh của bậc hiền trí
là cảm hóa. Sức mạnh của người đa văn là thẩm sát. Sức mạnh của sa môn là nhẫn
nhịn ,Sức mạnh của im lặng là biến hóa
.........................
*****Chỉ đứng nhìn mà không phê phán, kiểm duyệt,
giải quyết thì dần dần sẽ thấy được sự vận hành, sự sinh diệt của các cảm giác,
cảm xúc, tư tưởng,… Trong cái nhìn bất động đó thì các pháp sinh sẽ tự diệt chứ
không cần cái ta can thiệp vào. Đó mới chính là thanh
tịnh.
– Tĩnh lặng là tuyệt đỉnh của Định.
– Sáng suốt là tuyệt đỉnh của Tuệ.
**** Trí tuệ không để bản ngã xen vào (= chấp thủ của các tư kiến) sự vận hành của các Pháp được gọi là Minh. Chỉ có Minh mới chấm dứt được toàn bộ tiến trình của bản ngã trói buộc con người, làm cho con người bị động trong vòng luân hồi sinh tử.
Viên Minh
********* Sự biểu hiện của nước là hình ảnh, là tấm gương của lối sống tùy duyên. Nước dù ở điều kiện nào, môi trường nào chúng vẫn thích ứng “Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài”, dù thay đổi hình thức, tướng dạng nhưng không hề thay đổi bản chất của nó. Đây là tinh thần “Tùy duyên bất biến”, tùy duyên là để thuận theo nguyên lý cuộc sống, bản chất cuộc sống; sống Đời mà không mất Đạo, với tinh thần này có thể hiện hữu khắp nơi cùng chốn, hiện hữu trong từ ý niệm, hiện hữu trong từng cử chỉ hành vi. Nếu có thể sống và vận dụng được tinh thần “Tùy duyên bất biến” thì chúng ta sẽ luôn luôn duy trì được ánh sáng của tự tâm, sẽ không bị những cám dỗ lôi kéo, không bị bất cứ hiện tượng sự vật nào làm cản trở hoặc đánh mất giá trị cuộc sống, con đường lý tưởng của chúng ta.
Freitag, 12. Juni 2015
13-6-2015 Hai Mặt
SỰ THẬT có 6
chữ
GIẢ DỐI cũng 6 luôn
Mặt trái và mặt phải
Trắng đen ôi khó
lường!
TÌNH YÊU có 7 chữ
PHẢN
BỘI cũng thế thôi
Chúng là hình với bóng
Rất dễ dàng đổi
ngôi.
Chữ YÊU là 3 chữ
HẬN là ba, giống nhau.
Người say men
Hạnh phúc
Kẻ thành Lý Mạc Sầu .
BẠN BÈ có 5 chữ
KẺ THÙ đếm cũng năm
Hôm nao lời ngọt mật
Hôm nay
chìa.. dao găm.
Từ VUI có 3 chữ
Tiếng SẦU cũng đồng như.
Quá vui
thường mất trí,
Mất trí đời đổ hư.
Chữ KHÓC có 4 chữ
CƯỜI cũng vậy, giống in
Ai ” giòn
cười, tươi khóc ”
Ấy cảm thọ nhận chìm .
Cuộc sống là hai
mặt
Giới tuyến một đường tơ .
Chấp nhận mà
không vướng
Nhẹ bước qua hai bờ .
Mittwoch, 10. Juni 2015
11-6 -2015 Bài Viết Về LỄ CHA : YẾN THI của thày Đổ C Đ
.........................
Chúa Nhật thứ ba của Tháng Sáu hằng năm, là ngày LỄ CHA ( Father's Day
) của nước MỸ. Ngày LỄ CHA năm nay nhằm ngày Chúa Nhật 21 tháng 6 năm 2015.
Ta thường gọi ngày LỄ MẸ là NGÀY HIỀN MẪU, nên khi đến ngày LỄ CHA thì rất nhiều người theo thói quen, thay chữ MẪU bằng chữ PHỤ, và gọi ngày Lễ Cha bằng NGÀY HIỀN PHỤ ??!!...
Ngày Lễ Cha, Father's Day, không thể gọi là ngày HIỀN PHỤ được, vì Hiền Phụ 賢婦 là VỢ HIỀN, chớ không phải CHA HIỀN. Muốn nói Cha Hiền thì phải gọi là TỪ PHỤ 慈父, lấy trong thành ngữ " Phụ Từ Tử Hiếu 父慈子孝 ", tương đương trong tiếng Nôm ta là " Cha Hiền Con Thảo." Trong gia đình Phong Kiến ngày xưa, người Cha luôn luôn nghiêm khắc và nghiêm cẩn trong mọi hành vi cũng như sinh hoạt của gia đình, nên còn được gọi là NGHIÊM ĐƯỜNG, NGHIÊM PHỤ. Lời dạy của Cha thì gọi là NGHIÊM HUẤN, như trong Truyện Kiều, khi Thúc Ông bắt Thúc Sinh phải bỏ cô Kiều, cụ NGUYỄN DU đã viết :
Thấy lời NGHIÊM HUẤN rành rành,
Đánh liều sinh mới lấy tình nài kêu.
Nhưng bây giờ mà ta gọi như thế thì nghe nghiêm khắc và xa rời con cháu quá! Còn một từ dùng để gọi cha ngày xưa nữa là XUÂN ĐƯỜNG (còn đọc là THUNG ĐƯỜNG) 椿堂. Theo sách Trang Tử, chương Tiêu Dao Du, thì XUÂN 椿 là loại cây cao bóng cả, tàng lá sum xuê, có tám trăm năm là mùa xuân, tám trăm năm là mùa thu, nên được dùng để ví với người cha là cột trụ chống đỡ và che chở cho gia đình. Khi cô Kiều khuyên Thúc Sinh về thăm Hoạn Thư, thì chàng mới...
Rạng ra trình lại XUÂN ĐƯỜNG,
Thúc Ông cũng vội khuyên chàng quy gia.
Sẵn trình bày luôn về từ dùng để chỉ Mẹ, đó là từ HUYÊN ĐƯỜNG 萱堂. HUYÊN 萱 là một loài thảo mộc được trồng trong nhà như cây Trường sinh, lá thon dài, nở hoa màu vàng và cho hương thơm dìu dịu, ăn được, ta thường gọi là Hoa KIM CHÂM, dùng để chỉ sự dịu dàng của người mẹ nên ta có từ gọi chung CHA MẸ là XUÂN HUYÊN. Khi hay tin Kiều đã bán mình chuộc cha, Kim Trọng đã vật vã khóc than đến nỗi " Máu theo nước mắt, hồn lìa chiêm bao ", khiến cho :
XUÂN HUYÊN lo sợ xiết bao,
Hóa ra khi đến thế nào mà hay !
Xin được trở lại và nói thêm về từ HIỀN PHỤ 賢婦 là VỢ HIỀN; HIỀN 賢: Ngoài nghĩa trái với Dữ là Hiền Thục ra, Hiền còn có nghĩa là GIỎI GIANG. Ví dụ: Hiền Thần là Bề tôi giỏi để phò Vua giúp nước. Hiền Tài là người có Tài Giỏi và đây cũng là một chức sắc Giỏi Giang trong Cao Đài Giáo. Còn...
PHỤ 婦: Đây là kiểu chữ HỘI Ý, được ghép bởi bộ NỮ 女 bên trái là Cô Gái, và chữ TRỮU 帚 bên phải là Cây Chổi hàm ý là cô gái mà cầm cây chổi (để quét dọn nhà cửa) là đã trở thành người chủ của gia đình rồi, đã kết hôn rồi, nên PHỤ là Đàn Bà, là Người Vợ. Vì thế mà HIỀN PHỤ là VỢ HIỀN. PHỤ NỮ là chỉ chung tất cả CÁC BÀ CÁC CÔ có chồng hoặc " chổng chừa !". PHU PHỤ là Vợ Chồng. Hồi nhỏ thường hay nghe Má tôi hát ru em như thế nầy:
Sông dài cá lội biệt tăm,
Phải duyên PHU PHỤ ngàn năm em cũng chờ!
Nên...
HIỀN PHỤ 賢婦 : Chẳng những chỉ người đàn bà hiền thục, mà còn chỉ người đàn bà giỏi giang " Tướng phu giáo tử " ( Giúp đỡ chồng và nuôi dạy con cái ).
Ca dao của Việt Nam ta có câu :
Công cha như núi Thái sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra !
Nhưng...
Công cha như núi Thái sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra !
Nhưng...
Trong văn chương không thiếu những áng văn, những bài thơ ca tụng mẹ hiền, mà lại rất hiếm, rất khó kiếm được một bài thơ, một áng văn hay ca ngợi công cha, có thể sự dịu dàng hòa ái của bà mẹ gần gũi với con cái hơn là bộ mặt lúc nào cũng "Lập nghiêm" của ông cha. Cha thì lo việc lớn hơn, ngoài việc duy trì và nuôi sống gia đình, lắm ông còn phải chăm lo việc nước, việc ngoài xã hội... Nhưng cũng có những người cha có máu "giang hồ" thích lang bạt rày đây mai đó... Ta hãy cùng đọc một bài Ngũ Ngôn Tứ Tuyệt của Đỗ Mục đời Đường để thắm thía hơn với cái máu "giang hồ" của các ông cha ngày trước...
歸家 QUY GIA
稚子牽衣問, Trỉ tử khiên y vấn
歸來何太遲。 Quy lai hà thái trì ?
共誰爭歲月, Cộng thùy
tranh tuế nguyệt
贏得鬢如絲。 Doanh đắc mấn như ti
杜牧 Đỗ Mục
贏得鬢如絲。 Doanh đắc mấn như ti
杜牧 Đỗ Mục
Thích nghĩa :
QUY là về, GIA là nhà, QUY GIA là Về Lại Nhà.
1. Câu 1: Trỉ là non, Tử là Con. TRỈ TỬ: không phải là con non mà là Con Thơ. Khiên: là nắm, là níu, là dắt. Y là Áo, Vấn là Hỏi. Nghĩa toàn câu là :
"Con thơ níu áo hỏi"
2. Câu 2: Quy là Về, LAI là Xu hướng Động từ, chỉ sự di chuyển gần đến người viết hoặc nói. QUY LAI là Về lại, là Về "đây." QUY KHỨ là Về "đi " (KHỨ chỉ di chuyển Xa người nói hoặc viết). Hà là Sao? Thái là Quá. Trì là Trễ, muộn. Nghĩa cả câu:
QUY là về, GIA là nhà, QUY GIA là Về Lại Nhà.
1. Câu 1: Trỉ là non, Tử là Con. TRỈ TỬ: không phải là con non mà là Con Thơ. Khiên: là nắm, là níu, là dắt. Y là Áo, Vấn là Hỏi. Nghĩa toàn câu là :
"Con thơ níu áo hỏi"
2. Câu 2: Quy là Về, LAI là Xu hướng Động từ, chỉ sự di chuyển gần đến người viết hoặc nói. QUY LAI là Về lại, là Về "đây." QUY KHỨ là Về "đi " (KHỨ chỉ di chuyển Xa người nói hoặc viết). Hà là Sao? Thái là Quá. Trì là Trễ, muộn. Nghĩa cả câu:
"Sao muộn quá mới về lại
nhà?"
3. Câu 3: Cộng là cùng, chung. Thùy là Ai? Tranh là dành, giựt. Tuế là Tuổi, là Năm. Nguyệt là Tháng.
Nghĩa cả câu :
Cùng với ai dành giựt năm tháng, ý nói: "Cùng với ai sống đua chen trong những năm tháng đó?"
4. Câu 4: Doanh là Lời, thắng, Ăn, thu hoạch. Đắc là được. Mấn là Tóc mai. Như là giống, giống như. Ti là Tơ.
Nghĩa cả câu :
(chỉ) lời được hai
bên tóc mai trắng như tơ.
Diễn nôm :
Về Lại
Nhà
Con thơ trì áo
hỏi
Sao đi mãi đến giờ ?
Cùng ai ngày tháng ấy
Mà tóc đã bạc phơ!
Sao đi mãi đến giờ ?
Cùng ai ngày tháng ấy
Mà tóc đã bạc phơ!
Lục bát :
Con thơ níu áo hỏi cha
Đi sao lâu quá, bỏ nhà bỏ con!
Cùng ai ngày tháng mõi mòn?
Sương pha tóc trắng chẳng còn như xưa!
Con thơ níu áo hỏi cha
Đi sao lâu quá, bỏ nhà bỏ con!
Cùng ai ngày tháng mõi mòn?
Sương pha tóc trắng chẳng còn như xưa!
Hai câu đầu là lời chất
vấn, thắc mắc, thơ ngây nhưng lắc léo của con thơ. Nhưng hai câu sau... hình
như là lời than van, oán trách, khúc mắc, thở than của bà... nội tướng đã biết
bao ngày khoắc khoải, mòn mỏi đợi chàng về!
Trong ngày LỄ CHA, mong
rằng các ông cha luôn luôn trân quý sự sum họp và tình cảm gia đình để gắn bó
hơn với con cái và các thành viên trong đó, nhất là với người đầu gối tay ấp,
sao cho...
Một nhà sum
họp trúc mai,
Càng sâu nghĩa bể càng dài tình sông!
Càng sâu nghĩa bể càng dài tình sông!
( Truyện Kiều
)
Năm nay là năm Mùi, năm con DÊ, trong bài viết hồi đầu năm về " Năm Mùi nói chuyện dê " tôi có nhắc một câu trong " Tăng Quảng Hiền Văn " là :
羊 有 跪 乳 之 恩 ,
鴉 有 反 哺 之 義 ,
Dương hữu qụy nhũ chi
ân, Nha hữu phản bộ chi nghĩa,
你 及 他 未 及
?
Nễ cập tha vị
cập?
Chú Thích:
Quỵ Nhũ: Quỵ là Quỳ, Nhũ là Vú. Động từ có nghĩa là Bú. Quỵ Nhũ là Quỳ xuống để bú.
Bộ: là Mớm mồi cho ăn. Bộ nhũ: cũng có nghĩa là cho bú.
Phản Bộ: là Mớm ngược lại cho ăn.
Cập: là Bằng. Vị Cập là Chưa Bằng. Bất Cập là Không Bằng.
Quỵ Nhũ: Quỵ là Quỳ, Nhũ là Vú. Động từ có nghĩa là Bú. Quỵ Nhũ là Quỳ xuống để bú.
Bộ: là Mớm mồi cho ăn. Bộ nhũ: cũng có nghĩa là cho bú.
Phản Bộ: là Mớm ngược lại cho ăn.
Cập: là Bằng. Vị Cập là Chưa Bằng. Bất Cập là Không Bằng.
Nghĩa Câu:
Con dê vì biết ơn của
mẹ nên quỳ xuống mà bú. Con quạ có cái nghĩa là khi mẹ già thì nó đi kiếm mồi
mớm ngược lại cho mẹ ăn. Bạn có bằng được chúng chưa hay là không
bằng?
Quả là một bài học luân lý và là một câu hỏi hóc búa khó trả lời ! Mong rằng những ai còn Cha còn Mẹ hãy ráng mà trân trọng !
Câu nói trên cho ta
biết Quạ và Dê là một CẦM một THÚ rất có hiếu với Cha Mẹ, nhưng trong đám Phi
Cầm Tẩu Thú đó cũng có những con rất " bất hiếu ". Ví dụ như con Chim Én chẳng
hạn .... Thường thì một đôi chim én sanh được 2 hoặc 4 trứng, nở ra 1 hoặc 2 cặp
chim trống mái. Đôi chim cha mẹ rất tích cực, vất vả tìm mồi nuôi con cho khôn
lớn, líu lo dạy hót dạy kêu, rỉa lông rỉa cánh. Khoảng 30 đến 40 ngày sau, khi
chim con đã đủ lông đủ cánh, chim cha mẹ mới đưa lên cành tập bay. Sau vài vòng
bay thử, thấy đã cứng cáp, đôi chim con bèn bay thẳng mất hút luôn để tự tìm tự
do cho mình. Bỏ lại đôi chim cha mẹ chít chiu buồn bã gọi mãi mà con nào có về
lại tổ cũ nữa đâu ! Đôi chim én nầy đã quên rằng, ngày xưa mình cũng đã bỏ cha
mẹ mà bay đi như thế ! Thế mới hay...
Sinh dưỡng đạo đồng,
ơn Cha nghĩa Mẹ to lớn ngang bằng nhau, làm con phải hiếu thảo với cả Cha lẫn
Mẹ. Có lắm người chỉ muốn con cái có hiếu với mình mà quên là mình cũng phải có
hiếu với Cha Mẹ mình nữa, như đôi chim én nêu trên chẳng hạn !... Mời tất cả
cùng đọc bài Ngũ ngôn trường thiên YẾN THI của Bạch Cư Dị đời Đường sau đây
...
燕詩 YẾN THI
白居易 Bạch Cư Dị
梁上有雙燕。 Lương thượng hữu
song yến,
翩翩雄與雌。 Phiên phiên hùng dữ thư.
啣坭兩椽間。 Hàm nê lưỡng triện gian,
一巢生四兒。 Nhất sào sinh tứ nhi.
四兒日夜長。 Tứ nhi nhựt dạ trưởng,
索食聲孜孜。 Sách thực thanh tư tư.
青蟲不易捕。 Thanh trùng bất dị bổ,
黃口無飽期。 Hoàng khẩu vô bảo kì.
嘴爪雖欲弊。 Chủy trảo tuy dục tệ,
心力不知疲。 Tâm lực bất tri bì.
須臾十來往。 Tu du thập lai vãng,
猶恐巢中饑。 Do khủng sào trung ki ( cơ ).
辛勤三十日。 Tân cần tam thập nhật,
母瘦雛漸肥。 Mẫu sú sồ tiệm phì.
喃喃教言語。 Nam nam giáo ngôn ngữ,
一一刷毛衣。 Nhất nhất loát mao Y.
一旦羽翼成。 Nhất đán vũ dực thành,
引上庭樹枝。 Dẫn thượng đình thọ chi.
舉翅不回顧。 Cử xí bất hồi cố,
隨風四散飛。 Tùy phong tứ tán phi.
雌雄空中鳴。 Thư hùng không trung minh,
聲盡呼不歸。 Thanh tận hô bất qui.
却入空巢裹。 Khước nhập không sào lí,
啁啾終夜悲。 Chu thu chung dạ bi.
燕燕爾勿悲。 Yến, Yến nhĩ vật bi,
爾當反自思。 Nhĩ đương phản tự tư.
思爾為雛日。 Tư nhĩ vi sồ nhật,
高飛背母時。 Cao phi bội mẫu thì.
當時父母念。 Đương thì phụ mẫu niệm,
今日爾應知。 Kim nhật nhĩ ưng tri !
翩翩雄與雌。 Phiên phiên hùng dữ thư.
啣坭兩椽間。 Hàm nê lưỡng triện gian,
一巢生四兒。 Nhất sào sinh tứ nhi.
四兒日夜長。 Tứ nhi nhựt dạ trưởng,
索食聲孜孜。 Sách thực thanh tư tư.
青蟲不易捕。 Thanh trùng bất dị bổ,
黃口無飽期。 Hoàng khẩu vô bảo kì.
嘴爪雖欲弊。 Chủy trảo tuy dục tệ,
心力不知疲。 Tâm lực bất tri bì.
須臾十來往。 Tu du thập lai vãng,
猶恐巢中饑。 Do khủng sào trung ki ( cơ ).
辛勤三十日。 Tân cần tam thập nhật,
母瘦雛漸肥。 Mẫu sú sồ tiệm phì.
喃喃教言語。 Nam nam giáo ngôn ngữ,
一一刷毛衣。 Nhất nhất loát mao Y.
一旦羽翼成。 Nhất đán vũ dực thành,
引上庭樹枝。 Dẫn thượng đình thọ chi.
舉翅不回顧。 Cử xí bất hồi cố,
隨風四散飛。 Tùy phong tứ tán phi.
雌雄空中鳴。 Thư hùng không trung minh,
聲盡呼不歸。 Thanh tận hô bất qui.
却入空巢裹。 Khước nhập không sào lí,
啁啾終夜悲。 Chu thu chung dạ bi.
燕燕爾勿悲。 Yến, Yến nhĩ vật bi,
爾當反自思。 Nhĩ đương phản tự tư.
思爾為雛日。 Tư nhĩ vi sồ nhật,
高飛背母時。 Cao phi bội mẫu thì.
當時父母念。 Đương thì phụ mẫu niệm,
今日爾應知。 Kim nhật nhĩ ưng tri !
DIỄN NÔM :
BÀI THƠ CHIM ÉN
Trên rường nhà nỉ non đôi én,
Bay song song sớm tối có nhau.
Ngậm bùn kết cỏ trên cao,
Bốn con mới nở lao xao đêm ngày.
Bốn con nhỏ chít chiu trong tổ,
Miệng đòi ăn chim chíp không thôi,
Sâu xanh mẹ bắt mớm mồi,
Bốn con luôn đói cha thời mõi mê.
Miệng mỏ đã tái tê hết cả,
Cố tìm mồi nên chả thấy chi.
Thoắt đi, thoắt lại, lại đi.
Sợ e con đói quản gì tấm thân.
Ba mươi ngày ân cần
nuôi nấng,
Mẹ ốm dần con lớn thêm ra,
Líu lo dạy nói dạy ca,
Rỉa lông rỉa cánh bay qua bay vòng.
Mẹ ốm dần con lớn thêm ra,
Líu lo dạy nói dạy ca,
Rỉa lông rỉa cánh bay qua bay vòng.
Đến một hôm cánh lông đầy đủ,
Đưa bốn con bay thử trên cây,
Cất cao bay vút lên mây,
Bốn phương theo gió lần này... bay luôn !
Trống mái buồn kêu luôn luôn miệng,
Kêu hết hơi con vẫn bặt tăm,
Đành thôi về tổ âm thầm,
Chiu chiu chít chit buồn lòng suốt đêm.
.....................................
Én ơi én, chớ nên
buồn nữa,
Hãy nhớ ngày xưa xửa chưa nhòa,
Cái ngày én tập bay xa,
Cao bay bỏ mẹ bỏ cha chẳng về.
Hãy nhớ ngày xưa xửa chưa nhòa,
Cái ngày én tập bay xa,
Cao bay bỏ mẹ bỏ cha chẳng về.
Lúc đó mẹ cha se sắt ruột,
Dạ nhớ con não nuột ủ ê,
Bây giờ én cũng một bề,
Nhân nào quả nấy tái tê lòng nào ?!
Đỗ Chiêu Đức diễn nôm.
Mừng ngày LỄ CHA, mong
rằng tất cả chúng ta đều hiếu thuận với Cha mẹ để làm gương cho con cháu. Đừng
để như đôi chim én kia phải chít chiu buồn bã khi đàn con đã vổ cánh bay xa
!...
Chúc tất cả đều có một ngày LỄ CHA tuyệt vời !
Chúc tất cả đều có một ngày LỄ CHA tuyệt vời !
Đỗ C Đ
Montag, 8. Juni 2015
7 - 6- 2015 心灵的轮回
7-6-2015 心灵的轮回
根据科学研究,我们身体上的细胞,没有一个是七年前的,换句话说,我们身体上的细胞每时每刻都在新陈代谢,七年就能使我们完全脱胎换骨一次,即是我们身体上的细胞没有一个是七年前的了.
佛法认为整个生物界,从细胞结构,甚至更低级的生命单位或高级动物的人类,各种感受、认识等活动,时时刻刻都在迁流、生灭变化着。有关这种肉体上的生老病死,心灵上的生住异灭、循环流转、新陈代谢,宛如车轮回转的现象,就叫做轮回。甚至忽为人子、忽为人父的人伦关系,喜怒哀乐的感情变化,都是轮回的现象 .
还有更是人的心境快乐时,生命状态就处于“天”的境界;喜乐参半时,生命状态就处于人的境界;有的人心境绝望或痛苦时,生命状态就处于地狱的境界;有的人被欲望支配而痛苦时,生命状态就处于畜生或饿鬼的境界........这样说来,其实佛教的轮回,无处不在 . 所以,想处在什么样的环境之中,是天堂?还是地狱?其实取决于自己。而不是下一世 . 一个人的生命会有怎样的历程,跟上帝或者说上天无关,而是跟这个人自身的性格密切相关 .
穿越是书中的神话 , 这一刻 , 聚集所有自已的回忆, 让我隐隐觉得生命在红尘深处的流失 , 或者终究只是一个念头 , 估计因为身体的病障每天不死不活地过着给自己和家人带来很多的不幸 , 离失这个世界事实上是基于解脱了命运不幸的经历 .
感慨人生的短暂和无常,更觉得珍惜眼前生命中的人人,珍惜每一天 . 很多年前读过这一首词 .
Donnerstag, 4. Juni 2015
4-6- 2015 Chị
Chị là người có vận số xấu , lúc sinh ra không có cha bên cạnh , ở với mẹ ruột
và dượng ghẻ bị đòn nhịn đối thường xuyên , năm 13 tuổi ,được bảo lảnh từ
Hongkong sang VN sống chung với người thân duy nhất còn lại trên trái đất
nầy , chị có tướng mạo thuộc diện khó côi , gò má cao từ khi sinh ra , ai củng
tưởng chị là con trai , người mẹ nuôi ở VN chăm sóc chị cho chị đi học
là người đàn bà đẹp , vì gia cảnh người mẹ nuôi chị không có dịp đến trường
học , lấy chồng sớm , chỉ lớn hơn chị 13 tuổi , càng lớn , chị và mẹ sống
chung nhà càng có khoản cách như ngang nhau , chị khó dạy khó bảo , chị chỉ
nghe lời ba và mẹ của ba , bà nội của cả đám 6 đứa em từ người mẹ lớn hơn chị
13 tuổi sinh ra , đứa nào củng khấu kỉnh xinh đẹp , hàng
xóm hiếu kỳ lắm chuyện , rảnh việc hay lấy ra làm đề tài so sánh , chị đi
học , có bạn bè , ý niệm phân biệt được con ruột thịt và phận làm con ghẻ , nên lén lén
lúc lúc viết nhật ký gọi bà mẹ sống chung nhà là bà dì ghẽ , phân bì tình
thương , hay ghi lại những lời mẹ răng dạy trong nhật ký , bị mẹ phát hiện , có
lúc vì chị mẹ phải khổ tâm khóc lóc , kêu ba mang trả chị về HongKong , chị
biết lỗi , xé nhật ký , chị thừa hiểu ở VietNam chị ăn no mỏi ngày , được đi
học và ngủ nhà ấm , tuổi thơ nhửng chuỗi ngày của chị ở HongKong trong căn
gác mướn chật chọi , bị đòn bị đối là kỷ niệm kinh hoàng khó quên , 18 tuổi ,
chị cùng bạn gái trèo leo căn gác hoang của sau vườn nhà ,hái trộm mận và nghe
tiếng đàn của nhà ai văng vẳng truyền qua căn gác hoang , gác bất chợt bị lúng ,dáng gẩy , bị trượt chân 2 nàng té xuống đất một lượt ,chị bạn gái bị rách quần
trốn tuốt về nhà , bỏ lại chị la réo đau đớn môt mình , đầu chị rách một đường
máu đang phun ra , được người làm báo cho ba má biết , chở chị đi bệnh viện
khâu lại , để lại vết thẹokha6u gần 1 tất trên đầu , sau chuyện nầy chị trở nên dè dặt thu người không còn cởi mở như trước , không giao du ngoài đường với bạn bè ,
chỉ còn qua lại 2 người bạn người Hoa ,1 người ở tiệm Ca phê và 1 cô bạn học nhà nhà làm gẩy , chị dần dần nghe lời ba mẹ , sống
hiền hòa với cả nhà , phụ ba mẹ làm việc buôn bán cho đến ngày chị lấy chồng
.
Tất cả 6 anh chị em của mẹ đều được chị
phụ bà dú và mẹ chăm sóc mỏi ngày , chị nhiều tuổi hơn các em khác mẹ , nên
mọi công việc trên dưới trong nhà chị chia phần với người giúp việc cùng làm
, quảng lý và ăn cơm chung bàn mỏi buổi trưa chiều với các chị giúp việc và
bà nấu ăn chocả nhà .Mổi tối chị làm giấy tờ sổ sách cho ba . Các em chị mỏi
đêm trước khi đi ngủ được cha mẹ bồi dưỡng cho 1 khúc bánh mì thịt ,một trái bắp
nấu hay 1 cái bánh bao thịt ,1 miếng bánh ngọt ,còn chị không ăn chị nói chị đả lớn
tuổi , không cần bồi dưỡng cho mau lớn nửa , mỏi cuối tuần ba có thối quen dẫn
4 đứa con đi côi điện ảnh Hong Kong , chị là người đi mua vé trước nửa ngày cho
các em và ba đi côi xuất 19 giờ , ít khi thấy chị co lòng muốn được đi côi
chung , những ngày trời mưa hay trở gió ,chị là người mang áo ấm hay dù đến
cho các em trong giờ học , em Trinh từ nhỏ đến khi nghỉ học chỉ biết tháo nhưng
không biết cuột giây giày thể thao , mỏi sáng chị đều cuột cho em chỉnh chu
, Thời giang làm con gái lớn trong nhà cha mẹ , chị tuy ăn sung mặc đẹp ,
có quyền hạn chỉ bảo người làm , mỏi năm có tiền vàng cha mẹ cho dành dụm riêng
, trong thâm tâm chị như luôn có một khoản cách
với các em trong nhà , Tuổi thanh xuân vàng son của chị sống chung trong sự
nghiệp đỉnh cao của ba mẹ , chị không có nhan sắc , bạn bè của ba má đa số là
thương gia , thầy giáo , ở đến 26 tuổi chị vẩn chưa có mối nào đến xin hỏi
cưới , trong nhà ngoài 3 người giúp việc còn có 3 ,4 ông thợ sửa
máy Radio TV ở tiệm , có ông thanh niên tên Sủng họ Chiêm nhỏ hơn chị 1
tuổi , củng người Hoa quê ở CV , cha mẹ làm gẩy bán cải sĩ cho người ta ra chợ
bán , mỏi ngày ông phải đi xe đạp đến tiệm ba làm , không biết hai người tò
tí thế nào , má của ông Sũng là bà Xui gia với bà Úm lấy cơm thừa nhà ba
má trước đó than rằng , cô con gái lớn ông chủ NX gò má cao hậu teo , lại lớn
tuổi hơn con bà , lấy về khó phát tài phát lộc , bà khuyên con bà chờ vài năm
nửa lấy cô em của mẹ kế đẻ sẻ có hậu vận tốt hơn , nhưng ông Sủng nhất định
muốn lấy chị để được vào ở rể , còn chị củng nói riêng với ba mướn lấy ông Sủng
làm chồng , chị đả yêu ông thợ nhỏ hơn mình 1 tuổi , chắc củng là mối tình đầu đời của chị .
Dù người ngoài ai ai củng nói ra vào và biết rỏ ông Sủng có ý định riêng khi mở lời muốn cưới chị , Ngày cưới của 2 người củng tổ chức rất nhanh sau khi đàng trai nhờ người qua hỏi , Đám cưới được đầu bếp chính Nam Đô đứng nấu từng phần ăn cho họ hàng thân thuộc bạn bè đến cùng chia vui , mẹ luôn ấm ức vì thời cuộc đổi thay , 2 đứa con gái ruột của mẹ sống xa xứ không có được đám cưới đình đám như chị , không được cha mẹ cho như đả cho chị gần chục lượng vang làm ra cả hợp nữ trang làm của vu quy , còn nhận bao nhiêu quà lể bằng kim bài từ bạn bè ba đến chúc mừng , sau đám cưới vợ chồng chị được ba sắp sếp cho lên tầng lầu tư ở tạm là thiên đường hạnh phúc của hai người . Trước khi lấy chồng , chị ở tầng chệt vừa côi nhà vừa trông người giúp việc . không bao lâu sau đám cưới , ba mua cho chị 1 căn nhà mặt tiền ở cầu Nhị Kiều khu nhóm chợ , để vợ chồng ra riêng và tập sống tự lập , chấm dứt tình trạng ăn cơm ở nhà cha mẹ vợ , lương cất riêng đưa về cho cha mẹ và em chồng dưới quê C Vồn xài , thỉnh thoản nhà còn xảy ra chuyện không vui vẻ là hàng hóa bị mất cấp không biết người nào lấy , vì nhà có tới 3 người làm cùng ở trọ trong nhà .
Ra nhà riêng là bước ngoặc đầu tiên thay
đổi hình tượng người chồng chị yêu thương , anh rể bắt đầu ăn hiếp chị , nạt chị
thường xuyên có khi trước mặt các em chị đang đến chơi , thỉnh thoảng sau cơm
tối , mình và em Trinh hay chạy xe đạp lên nhà chị chơi , thăm một chút rồi về
,chưa bao giờ chị cho các em ăn miếng bánh hay cục kẹo ,( Sau nầy những đứa em
lần lượt thay phiên nhau trở về VN thăm ba má ,củng chưa bao giờ chị làm buổi
tiệc để đãi em nào mặc dù em Ken và vợ rất tốt với chị ,gởi tiền cho chị
nhiều ) tiền lương chồng chị chưa ao giờ dám xài tới , vốn xuất than từ gia
đình thương mại ,chị lấy vốn ra mua hàng hóa gia dụng kê trước cửa nhà bán cho
người đi chợ cần mua , lấy lời từ việc buôn bán sống qua ngày , Có lần thấy
chị chạy xuống nhà nói chuyện khóc với ba chuyện nhà chồng gây sự làm dử với
chị , nghe ba nói với chị là chuyện vợ chồng bất đồng ý thế nào củng ráng cho
thuận nhà hòa cửa , nhưng phải nhớ cho kỷ ,nhà chị đang ở là nhà của ba mua
cho chị , chị đứng tên một mình , do ba đả tính liệu biết trước chuyện , lở
sau nầy anh rể có vợ bé bên ngoài , thì không có quyền hạn nào về quyền lợi
trong căn nhà vợ chồng chị đang ở , đễ buột chị làm theo lời anh muốn , sau
nầy ,anh rể thật sự có vợ bé , trẻ tuổi hơn chị và sinh thêm 2 đứa con ngoài giá
thú , chị đả nhẩn nhịn cam chệu bằng cách dả mù dả điếc ,chỉ biết làm bà vợ
lo buôn bán ở nhà và lo cho 3 đứa con ăn học tới nơi , ai nói gì đến tai chị
chị đều nói y ở ngoài làm gì làm ,chỉ biết mỏi tối y đều về nhà ngủ , 3 đứa con
chị luôn thấy mặt cha hằng đêm ,như vậy chị đả mãn nguyện ,còn ai muốn lén lúc
với y thì lén ở đâu lén , chị không muốn biết gì hết .
Tháng 4 ,1975 miền nam sụp đổ CS cai trị
, sự nghiệp nhà cửa ba mẹ bị mất mát rất nhiều
, ba là người hiểu rỏ cộng sản hơn ai hết
, nên mang đồ đặc và tiền tài phân phát mỏng ra gởi người quen thân thuộc , ông
Sủng được ba đưa tiền mặt kêu mua giùm xe đạp mini đời mới cho em Trinh xài
,quan niệm mỏi người được 1 xe đạp theo chế độ thời đó , anh tự ý lấy tiền ba đưa mua 2 chiếc
,t ự lấy 1 chiếc tự xài như tự thưởng công mình đả đi mua dùm , khi cây đèn bàn
của ba bị cháy hư , ba bảo em Ken lên nhà chị lấy cây đèn bàn đang gởi nhà
chị về cho ba xài , em Ken lên lấy thì bị anh rể kêu lại , tháo chiếc
bóng đèn cóc ra để em mang chiếc đèn không có bóng về cho ba . những việc nhỏ
nhặt tham sân si nầy dần dần làm mất đi tình cảm của mấy đứa em gianh cho chị
,cảm thấy chị theo anh dần dà mất phẩm chất ngày xưa , biến thành ti tiện , đả
có nhà ,có vàng của ba cho để làm của riêng đi lấy chồng rồi , vẩn còn luôn luôn
rình rạo từng chút để có lợi lộc từ ba mẹ mà sơi .Thêm chuyện anh rể chỉ nhỏ hơn
mẹ 14 tuổi , biết không phải là mẹ ruột chị , sau khi được ba giới thiệu cho
vào hãng xuất khẩu Hột vịt muối của người quen làm ,anh nói những lời không kính
trọng mẹ cho người quen ba mẹ nghe , không kêu mẹ là mẹ ,còn nói có kêu là kêu
bà mẹ chị ỡ tận bên Hong Kong v...v.., khiến mẹ tức giận , truyền sang một đám
con gái của mẹ củng tức giận theo , tình cảm chị em bị phai màu , khoản cách
không còn thân mật như lúc chị mới ra nhà riêng nửa , thêm chuyện anh làm mất miếng đất ở đường
Tạ Thu Thâu gần 2 công trước kia ba mua của người bạn quen , vì bạn kẹt tiền năng nỉ ban mua , ba định bụng sẻ mở lò rượu khi các con lớn ,sau 75 , giao cho anh rể trồng
trọt canh tác hoa mầu để giữ của ,cuối cùng anh bỏ hoang không làm , bị đoàn
người thập phương vô sản đến chím đoạt đóng cột cất nhà ở , thái độ mất đất anh
không thấy đau bởi vì không phải do tiền anh lấy ra mua , ba là đàn ông chỉ im
lặng chịu đựng , nhưng mẹ và các em chị đều ngán ngầm tác phong anh rể và sự bất
lực xui theo ý chồng của chị .
Thời gian sau những đứa em chị lần
lượt đi vượt biên , rải rác ở Pháp , 2 em gái ở Đức ,Ken ở Canada tùy hoàn cảnh
của mỏi chuyến đi , lần đầu tiên trở về VN thăm ba má vào tháng 7 năm 1992 ,anh
chị sáng sớm xuống nhà ba mẹ đón , thấy anh chị rất khỏe , hai hôm sau lên
nhà chị cho 3 đứa cháu tiền ,chị nói đang giành giụm tiền định cất lầu thêm .
Hàng xóm nói mình nghe , anh rể mầy tệ lắm , nó dẫn vợ bé đi đám với đoàn người
xí nghiệp xuất khẩu ,còn nói là vợ nó , mình hỏi chị có chuyện như vậy không
,chị nói người ta nói gì nói chị không biết , chị chỉ biết làm thinh , giữ nhà
.
Tháng 8 năm 1998 Lần thứ 3 có chồng và 2
con gái theo về VN , đến tham quan nhà mới cất của chị , kiểu cách giống như
nhà của ba tuy chiều dài ngắn hơn, bề ngang hẹp hơn , nhà ba hướng đông nam
,nhà chị cửa hướng đông bắc , thấy nét mặt chị tuy già trước tuổi nhiều nhưng
vui hơn trước , như đả toại được nguyện vọng lúc tuổi hoàng hôn , có thể
xây ra căn nhà như ba mẹ , ngày xưa chị đả từng sống chung qua. Củng lần ghé
thăm đó ông anh rể Sủng không biết vô tình hay cố ý , kể hoài chuyện phở ở đây
mỏi tô bao nhiêu bao nhiêu , vừa rẻ vừa thơm ngon v......v với chồng mình , ngày
đó mình còn ngơ ngáo , ngây thơ đâu có biết ngoài đời có chuyện ví vợ và bồ là
cơm với phở , nhờ ơn con quỷ già tình củ của chồng dạy khéo trên HQPD gần 6 năm
trước , nên biết chuyện phở cơm từ bài thơ Ta và Địch
, củng may chồng thuộc loại đàn ông đả ăn chơi qua
phở cháo rau sạch thời trai trẻ quá rành , côi phở thời đại như bệnh cùi hủi sợ
bi lây , chỉ nghe ( hoặc nhìn )rồi cười , không có phản ứng hay can đảm thí
mạng quý . Lâu lâu côi lại đoạn phim của chồng quây lúc ở nhà chị , nghe
giọng anh rể nhiệt tình giới thiệu tô phở thế nầy thế nọ ở đây ở đó , củng là
một kỷ niệm vui trong thời gian tưởng nhớ những chuyến về thăm quê nhà
.
Lần sau cùng gặp chị là những
ngày cuối năm vội vàng bay về làm tang lể cho ba , chị ủ rủ , trông già đi
rất nhiều , những đứa con của chị đả lớn ,con gái chị biết theo mình và Út thức
đêm canh quan tài ông ngoại , đốt nhan tiếp cho bàn thờ linh cửu ba luc nào
củng khói hương nghi ngút , đám tang ba anh em về đầy đủ ,
chỉ thiếu em Trinh , cả nhà chị đưa tiễn ba đến tận nghỉa trang ,
tâm trạng ai củng nặng nề
, xuốt thời gian lưu lại VN , không có tâm tư hỏi han đến sức khỏe và đời
sống hiện cảnh của chị , chỉ nghe qua người quen ,
ai củng phản cảm với anh rể có con riêng với người đàn bà nào trong bóng
tối , nhưng tuyệt nhiên không dám hé lời gì đến tai chị . Chị đả
hành sử như bao nhiêu đàn bà khôn ngoan khác , im lặng
và nhẩn nhịn như không hề hay biết gì , nhiều người quen bất
mãn cho sự im lặng của chị , tự chị củng hiểu , kẻ cam tâm làm bé ,
đi phá hoại gia đình người khác thì còn tệ hơn hạng làm điếm , đả là
đồ tệ hại hơn điếm , thì có lén lúc đến đâu củng không ra được gì trong
xả hội , tự chồng chị sẻ biết hổ thẹn ,xấu hổ thậm chí tự biết tội lỗi mỏi
khi đi thăm vợ bé và đứa con từ vụng trộm ra bất đất vỉ làm con của
2 kẻ tội đồ lương tri . chị nhẩn nhịn làm chủ nhà , làm vợ chính thức
đến ngày 2 con trai lấy vợ ,con gái lấy chồng , có cha có mẹ toàn
vẹn đứng ra lo việc cưới hỏi cho các con yên bề gia thất . các con chị
thương chị , những lúc chị bệnh , từng đứa viết thư kể với cậu Ken ở Canada ,
em Ken luôn là người có tính trung lập trong gia đình , không hề bị hành vi và
lời nói bất hảo của anh chị đả làm đả nói đối với mẹ trong quá khứ mà ảnh
hưởng tình cảm chị em như các chị em gái chị , em gởi cả ngàn đô về cho
chị trang trải bệnh viện thuốc men , báo tin chị bệnh cho người thân biết
.
Thứ tư 27-5 vừa mới nhận thư em Ken báo
tin chị nằm bệnh viện sức khỏe quá xấu , cả buổi tối ngồi nghỉ vẩn vơ ngoài
vườn , tâm tư trở về thời gian xa xôi của mấy chục năm trước , có một khoản thời
gian không nhiều lắm sống chung một nhà ba má với chị , không lâu dài nhưng
củng có nhiều ấn tượng về người chị có nét mặt khắc khổ , tính nết cam chịu
của nhiều việc từng giai đọan xảy ra theo thời gian vô tình đi qua trong đời
chị , đêm về nằm nghỉ quanh không ngủ được , hôm sau 28-5 nhận thêm thư
của em chuyển từ thư con gái lớn của chị báo tin , chị đả qua đời vào 23 giờ
đêm ngày 11 tháng 4 âm lịch năm Ất Mùi . tính theo dương lịch là ngày 28 -5
2015 . Chị thọ được 67 năm cuộc đời .
Chị là người có vận số xấu , sinh ra đả
không có cha mẹ ruột đầy đủ bên cạnh , còn không có nhan sắc để vớt vác với
đời , nhưng chị đả đi hết cả cuộc đời bằng một tính cách riêng biệt kiên cường nhận nhịn khiến người
biết suy nghi ai ai củng kính nể chị , kể cả người chồng luôn bắt nạt chị và đả
lén lúc phụ tình chị lại phải làm chồng chị xuốt đời không dám rời bõ chị . Chị
trầm mình sống trong sự cô đơn và tự cường từ lúc sinh ra cho đến sau khi lấy
chồng , cuộc đời chị buồn nhiều hơn vui , chị hạnh phúc với người chị yêu khi được toại nguyện thành chồng vợ để
ăn đời ở kiếp ,chị im lặng với sự phủ phàng cuộc đời mang đến thử thách chị ,
chị không đẹp nhưng luôn cười với mọi người xum quanh ,tỏ ra kiên cường và thân thiện , tuy chị không có mai mắn
như các em chị sống ở thế giới bên ngoài , hưởng mọi thứ tư tưởng kiến thức hiện
tại , nhưng bù lại chị sống bình yên trong căn nhà của ba mua cho chị đến hết cả
cuộc đời , thân tâm chị không cần trải qua kinh nghiệm cay đắng như các em chị
mang hai bàn tay trắng đi xa xứ lập nghiệp , trước sau khi chị nhắm mắt lìa khỏi dương trần
. chị đả được nhìn thấy các con chị
thành lập gia thất , có cháu nội , ngoại , căn nhà của chị có được con nối
bước chị trông côi .
Một nén hương lòng kính dâng lên chị , vì thời
cuộc các em và chị không có thời gian sống gần gủi nhiều , lúc chị nhắm mắt lìa
đời củng không đến được linh cửu chị đễ tiễn đưa , cầu nguyện cho hương hồn chị
sớm tiêu diêu miền cực lạc . Kiếp sau ,cầu nguyện chị sẻ là người sinh ra trong
một gia đình hạnh phúc mai mắn đầy đủ hơn kiếp nầy .
Abonnieren
Posts (Atom)