Montag, 23. Februar 2015

23-2-2015 Đầu năm Khai Bút , Tản Mạn Đầu Năm .






CÂU ĐỐI CHO NĂM ẤT MÙI


 

                       Duc Do's photo.   Duc Do's photo.


 


         ẤT MÙI : ẤT thuộc hướng Đông, hành Mộc, màu xanh. MÙI : Đứng hàng thứ 8 trong Thập nhị Địa Chi, cầm tinh con DÊ, từ Hán Việt là DƯƠNG 羊, đồng âm với DƯƠNG 陽 là Thái Dương, là Dương Khí sanh ra từ trời đất.

       Theo sách Chu Dịch. Sau tiết Đông Chí thì khí âm hàn bắt đầu tiêu thoái, và khí dương thì bắt đầu sanh trưởng, đêm sẽ ngắn dần, ngày sẽ dài thêm ra, cho nên Tháng Mười Một là tháng TÝ, thuộc quẻ Phục 復 là NHẤT DƯƠNG SANH, Tháng Mười Hai là Tháng Sửu, thuộc quẻ Lâm 臨 là NHỊ DƯƠNG SANH, và Tháng Giêng là Tháng Dần, thuộc quẻ THÁI 泰 là TAM DƯƠNG SANH. Vì thế nên Tết Nguyên Đán của tháng Giêng mới dùng câu TAM DƯƠNG KHAI THÁI 三陽開泰 mà chúc mừng cho năm mới mở ra vận hội mới, lấy Ý chữ THÁI là LỚN, là THÔNG, như trong tiếng Việt ta thường nói " Hết vận Bỉ rồi thời lại Thái ", hoặc " Bỉ cực thì THÁI lai " và " Hết cơn BỈ CỰC, đến hồi THÁI LAI ". Có nghĩa : Hết lúc Bế tắt, nghèo khó thì đến lúc Hanh Thông, khá giả.....

        

   Image result for 三陽開泰意思Image result for 三陽開泰意思 Image result for 三陽開泰意思

 

          Vì 2 chữ DƯƠNG đồng âm, nên ta thường gặp những bức tranh vẽ hình 3 con dê thay thế cho khí dương của trời đất mà chúc nhau bằng câu TAM DƯƠNG KHAI THÁI như ta thường thấy !

       Nương theo Ý trên, Đỗ Chiêu Đức có 2 câu đối để Khai Bút cho năm con DƯƠNG...DÊ 2015 như sau :

      1. TAM DƯƠNG KHAI THÁI KIM NIÊN THÁI,

            三      陽        開     泰    今     年     泰,

         NGŨ PHƯỚC LÂM MÔN THỬ TUẾ LÂM.

           五       福     臨     門     此    歲    臨。

Có nghĩa :

         Ba cái khí dương mở ra cái vận lớn, năm nay sẽ thắng lớn.

         Năm cái phước đến cửa, năm nay cũng sẽ vào nhà luôn !

 

      2. NGŨ PHƯỚC TỰ THIÊN HÂN TUẾ KHỨ,

            五      福     自     天      欣    歲    去,

          TAM DƯƠNG TÒNG ĐỊA KHÁNH XUÂN LAI.

           三       陽      從       地      慶       春     來。

Có nghĩa :

        Ngũ phước là do trời ban cho, mừng là  một tuổi nữa đã đi qua !

        Tam dương là từ đất sanh ra, vui là lại được đón thêm một mùa xuân đến nữa !

      NGŨ PHƯỚC : là 5 cái phước mà mọi người ao ước, đó là : Phú, Thọ, Khang ninh, Du hảo Đức, Khảo chung mệnh  (  Giàu, Sống lâu, Mạnh khỏe, Nổi tiếng là có Đức và Chết một cách an lành ! )

 

       Hai câu đối nầy đã được viết ra và được trang trí bằng màu hường thật bắt mắt, và... đã được tặng cho NGƯỜI GIỮ VƯỜN của trang WEB. PTG&ĐTĐ là Nhà Văn, Nhà Thơ, Nhà Giáo TRẦN BANG THẠCH hôm chiều 29 TẾT để trang trí phòng khách đặng... ĂN TẾT với con cháu !( Xem hình 2 câu đối ở đầu bài viết nầy )

      Kính chúc NGƯỜI GIỮ VƯỜN của trang WEB. trường nhà có được một cái TẾT tuyệt vời bên cạnh con cháu và bên cạnh người BẠN ĐỜI cũng tuyệt vời nhất... xứ MỸ !

                                                               Đỗ C Đ

******************************************************

 Tản Mạn Đầu Năm .

 

           Những ngày Tết âm lịch thường khiến người ở nơi không có cộng đồng  tổ chức Tết  như nơi  mình sinh sống  nhớ nhà  xao xuyến ,  nhớ về  Tết của tuổi thơ sống trong không khí gia đình ấm cúng , áo mới tiền lì xì của người lớn cho  đầy túi  được tự do tiêu xài , tuổi đời càng nhiều nổi nhớ càng lang thêm  , năm nay ngoài nhớ mông lung những cảnh Têt nơi nầy nơi nọ  , càng nhớ cái Tết hoạn nạn kinh hoàng của nắm vừa qua từ đầu năm  Giáp Ngọ kéo dài  đến gần giáp năm  Ất Mùi   ,  năm  Quý Tỵ trước ngày giỗ mẹ  nuôi  đến  ngày giao thừa  và Têt Giáp Ngọ  , là một chuỗi ngày ngày lo  lắng buồn  bả  ,đếm từng giây từng phút cho  cơn nguy kịch được qua đi , mỏi  buối  cầu nguyện  bình an   của  mỏi ngày  ,là một quá trình chịu đựng của sức mạnh tự cường , tin tưởng vào đấn thiên liên và phần số  duyên nghiệp  từng cá nhân ,  càng gần những  ngày hết năm Giáp Ngọ , tâm tư luôn bồi hồi xúc động chờ ngày đưa năm đa nạn đi  , thần  kinh như bị si85 giây đàn  bị kéo  căng  từng  hồi khi  lần lượt nhớ lại từng giai đoạn của từng ngày năm ngoái ,  bác sỉ làm gì , nói gì , mọi  chi tiếc  diễn  biến như  cuốn phim  được  quay trở lại trong trí nhớ ,  có người  nói rât đúng , khi sự việc bất lành xảy ra , người ta chỉ có tâm trí đối phó  và cầu nguyện , khi sự  việc  được xuông sẻ qua đi  ,  hồi nghỉ lại mới thật sự là lúc cảm giác ra sợ hải ,rùng rợn , đau đớn  , thê thảm  cô đơn khi phải  gồng mình cùng với  bất hạnh  đi từng bước  một mỏi một ngày , mai mắn là thời gian dài của  sự việc xảy ra , như có  Thánh Linh bên cạnh luôn dìu dắt  , trấn an , không biết nghỉ đến sợ hải khi  phải ngủ một mình trong căn nhà  lớn thường xuyên khi con gái luôn thường đi xa không ngủ ở nhà ,phải  thay chồng một mình côi sóc mọi công việc sinh thái trong nhà hàng , sách viết  thật hay , mọi việc rồi củng sẻ qua ,  thật tình một năm Giap Ngộ  mang  nhiều tai ươn bất hạnh đến cho nhiều người bây giờ cũng được qua đi . 

 

         Tết năm nay có chuẩn bị  trước đầy đủ các thứ bánh chưng bánh bò bánh tiêu bánh bía  bánh in đủ loại , để bù lại  năm ngoái ngày  ngày   vợ chồng  đón Tết trong  phòng hồi sinh  , bàn thờ chỉ có nhan đèn và nước trắng , cuối năm Ngọ cúng dỗ mẹ nuôi   và  các bàn thờ trên dưới nhà có phần phong phú xôm tựu ,   có chồng ở nhà nên xào thêm  nắm to và canh chua cá lách ,vợ chồng con cái ngồi chung bàn  ăn buổi cơm đám giỗ luân lạc , ngày giỗ mẹ nuôi củng là ngày lể tình nhân  của  người Tây ,nhà có thêm chậu  kiển tết mới lạ , Lễ tình nhân năm nay là năm thứ 6 của gia đình bị  rạn nứt ,con gái nhỏ từ cô thiếu nữ chưa đến 15 tuổi  chứng kiến lần đầu tiên ba mẹ cãi giả lớn tiếng  liên tục trong nhiều ngày ,sau đó cùng nhau thỏa thuận yên lặng đến bây giờ đả  21 tuổi , luôn gắng bó với mẹ ,  cùng nhau  vượt mọi khó khăn trên tinh thần ,  có cùng nhau đi ngang qua nhiều  cánh cửa  hoạn nạn , mới thấy quý  giây phút còn  được ngồi chung bàn ăn  cơm  , hiểu được đích thực  giá trị  cuộc sống của từng giờ từng ngày  ,  ngày mai  mọi việc sẻ thế nào không ai nói trước được , ít ra mỏi một ngày của hôm nay , bây giờ , mỏi người thân quen đều  được bình an là ước nguyện lớn nhất của  mình cho một năm mới  bắt đầu . không cần dùng những danh từ mỹ miều ,  vần  thơ ba hoa , hiện tại của thật tế  là khỏe mạnh , bình an   là một ân huệ lớn nhất của  Trời Đất  ban cho .

 

 

 

          Đêm giao thừa chiều thứ tư ,có mời vợ chồng em gái  lên cùng ăn tối với gia đình ,củng một bàn ăn thật phu phú chuẩn bị cho các con và cháu , nhà hàng vẩn mở cửa bán bình  thường ,    sau khi khách  về  mình  đóng cửa sớm ,  ngồi chung tán dốc chuyện đông tây nam bắc đến khuya  vợ chồng em gái mới ra về . Chuyện mâu thuẫn của gia đình cha mẹ  và 2 chị em rể đêm  ấy tránh không ai nhắc đến ,  ai củng thích thảo luận chuyện con gái nhỏ chuẩn bị tìm nhà  trọ , đi học xa , ở thành phố con trai của Dung đang học và sắp tốt nghiệp , nơi có ngôi thánh đường  lớn  được người ở đây ví như nhà thờ Đức Bà ở Paris , và củng là nơi mấy năm trước hai gia đình  Chí  Dung và mình cùng nhau dẫn con cái đến du ngoạn chiêm ngưỡng ngôi Thánh Đường  ,   ngồi ăn trưa ở tiệm cạnh nhà ga chính vào giờ có  khủng bố  cài bom  trong chiếc sách tay  đặc  cạnh đường gầy xe lữa trong nhà ga lớn   , không biết do trục trặc kỷ thuật làm sao nên bom không nổ được , đến  ngày sau về đến nhà đọc  báo thấy  ghi lại chi tiếc đầy đủ  vào đúng ngày ,giờ có bom khủng  bố cài đặc ở ga  tp KL ,  trục trặc kỷ thuật không nổ được  , vị trí ngày giờ đúng lú hai gia đình đang cùng ăn trưa ở tiệm  cạnh  nhà ga  .... đầu năm , nhắc lại chuyện củ , nhớ câu người xua thường nói , Đại Nạn Bất Tử ,Tất Có Hậu Phúc , không phải chỉ  thoát nạn một lần đó , mà năm  Giap Ngọ vừa qua ,vợ chồng củng đều đả đi  lướt ngang qua cánh cửa  tử thần  , như có   sự dìu dắt  từ đấng thiên liên thoát  được nạn , mai mắn đi trở về cuộc sống bình phàm một cách huyền diệu  . Còn Dung thì kể  cho mình nghe trong điện thoại , có lần mắt nhắm mắt mở đi bộ  băng qua đường không côi dấu chỉ dẫn trên cột đèn   , có chiếc xe hơi đang chạy tới , người đi đường ai củng như thấy xe đả cán trúng , Dung cảm thấy như bị một sức mạnh kéo văng lên lề ,  khi  hoãn hồn nhìn lại , Dung thoát nạn trong gan tất ,    toàn thân không bị  thương tích  , chuyến nầy hậu phúc 2 nhà chắc chắn sẻ rất lớn , rất to , phúc trước mắt là   một đứa con  của Dung vừa tốt nghiệp đại học đang đi thực tập . tương lai sáng rạng ,  phúc của gia đình mình hiện nay là con gái  được nhận vào một  trường  đại học khá , niềm vui là hạnh phúc của  gia đình , kinh sách viết thiên đàn hay địa ngục tự trong  tâm ra , trải qua bao nhiêu lần  sinh ly thống khổ của năm  qua , mình vẩn cảm nhận được cuộc sống luôn  ưu đãi cho  mỏi người có thiện tâm , thế giới nầy  luôn  kỳ diệu ,mạng sống thật đáng trân trọng quý báo , mỏi  ngày  đều  cảm ơn đất trời  cảm ơn cuộc đời  nầy ,  cảm ơn những người tử tế , từng   đi  với nhà mình một đoạn  đường   lúc gia đình hoạn nạn .

      

Montag, 16. Februar 2015

17-2-2015 Thầy Đồ Đổ C Đ Viết Liễn Tết Cho Quỹ Từ Thiện















滾滾長江東逝水

滾滾長江東逝水, 浪花淘盡英雄.

是非成敗轉頭空, 青山依舊在, 幾度夕陽紅.

白髮漁樵江渚上,慣看秋月春風.

一壺濁酒喜相逢,古今多少事,都付笑談中.
              

                              

                                       

Samstag, 14. Februar 2015

14-2-2015 Cuối Năm Nghe Thầy Đổ kể chuyện Liễn ....Không .

Hôm nay, tôi xin kể hầu Quí Thầy Cô và Các Bạn hữu thân mến câu chuyện về một loại Liễn Tết đặc biệt : LIỄN KHỐNG, một loại Liễn... không có chữ nào cả !
 

          Trước tiên, Tôi xin phép được nhắc lại các từ sau đây :           *  Chữ AN 安 là Yên, Bình an là bình yên, đó là Hình dung từ. Còn khi là Nghi vấn từ, thì chữ AN có nghĩa là : Làm sao, như thế nào ? Ví dụ :
               An năng 安能 : nghĩa là Làm sao được, làm sao có thể.
          *  Chữ HẢO 好 là Tốt ( tính từ ). Nhưng khi là Nghi vấn từ, thì có nghĩa giống như chữ AN. Ví dụ :
                Hảo bất 好不 có nghĩa là : Sao mà khỏi, làm sao cho khỏi.

           Bây giờ thì ta vào truyện nhé ! Như tôi đã từng nói về Giang Nam Tứ Tài Tử ở trên mạng nầy một lần rồi, không biết có  bạn nào còn nhớ không ? . Nổi tiếng nhất là Đường Bá Hổ, kế đến là Chúc Chi Sơn, Văn Trưng Minh và Châu Văn Tân (  có sách nói là  Từ Trinh Khanh  ). Tất cả 4 người đều là GIẢI NGUYÊN của xứ Giang Nam và đều rất giỏi về cầm kì thi họa, nên mới được xưng tụng là GIANG NAM TỨ TÀI TỬ. Kỳ nầy, tôi chỉ nói về Chúc Chi Sơn 祝枝山 mà thôi !

                         
 
        Chúc Chi Sơn và Tạo hình Chúc Chi Sơn trong phim "  TỨ ĐẠI THIÊN TÀI  "
       
             Chúc Chi Sơn  ( 1460 - 1526 ), tên là DOÃN MINH, tự là HY TRIẾT, vì bàn ta phải dư ra một ngón nên mới có biệt hiệu là CHI CHỈ SANH 枝指生 ( nghĩa là : Ngón tay mọc thêm ), gọi mãi thành CHI SANH, rồi gọi trại thành CHI SƠN và chết tên luôn là CHÚC CHI SƠN 祝枝山. Ông người xứ Trường Châu tỉnh Giang Tô ( TÔ CHÂU ). Xuất thân từ một gia đình danh nho vọng tộc, rất giỏi về thư pháp, ông viết được nhiều kiểu chữ và viết rất đẹp,  nhất là chữ Thảo . Người đương thời thường xưng tụng : Họa thì có Đường Bá Hổ, Thư pháp thì có Chúc Chi Sơn....
             Có một lần, ông đến thăm Đường Bá Hổ ở Hàng Châu, nhưng lại ở trọ nhà của Châu Văn Tân, nấn ná lần lừa mà đã đến giao thừa lúc nào không hay. Dân chúng ở Hàng Châu có tục lệ là chỉ dán liễn KHỐNG không có chữ, lấy ý là : suốt năm bình an vô sự. Trong cơn tửu hứng cuối năm, Chúc Chi Sơn cười bảo rằng : Họ muốn bình an vô sự, năm nay ta phải cho họ " hữu sự " mới được !. Bèn bảo gia đồng của mình chuẩn bị   mực viết và mượn thêm một thư đồng của Châu Văn Tân để xách lồng đèn dẫn đường....
             Sau khi cúng Giao thừa, mọi nhà đều đóng cửa đi ngủ, nhà nào cũng dán sẵn một đôi liễn đỏ không có chữ gì cả. Khi đến một nhà lớn xây mặt về hướng đông, thư đồng bảo rằng đây là nhà của một đại thiện nhân ( nhà hảo tâm hay làm việc thiện ) ở địa phương, Chúc bèn dừng lại, viết đôi câu đối sau :

                   Hướng dương môn đệ xuân thường tại       向陽門第春常在
                   Tích thiện nhân gia lạc hữu dư                     積善人家樂有餘
Có nghĩa :
           Nhà xây về hướng mặt trời, nên mùa Xuân thường ngự nơi đó.
           Người trong nhà hay làm việc thiện, nên niềm vui luôn có thừa.

             Khi đến một căn nhà nhỏ, nhưng cũng khá khang trang, thư đồng bảo rằng :
           Lúc ban chiều, khi người chồng đi làm xa về, vợ lục lọi trong tay nải, thấy không có đem tiền gì về ăn Tết cả, nên không cho ăn cơm đoàn viên chiều 30 Tết, đến khi phát hiện trong túi quần của chồng có đến mấy chiếc nhẫn vàng, mới cho ăn cơm và thân cận, bây giờ thì họ đã ngủ yên rồi !. Chúc Chi Sơn bèn cả  cười và cất bút đề rằng :

                        Nang nội vô tiền, hưu tưởng ẩm thực nam nữ ,
                          囊 内 無 錢,休 想 飲 食 男 女 
                          Đại trung hữu vật, tiện thành sài mễ phu thê.
                        袋 中 有 物,便 成 柴 米 夫 妻
Tạm diễn nôm :
                        Túi xách không tiền, đừng hòng gái trai ăn uống,
                        Trong lưng có bạc, mới mong chồng vợ cháo cơm .

                Cứ thế, họ đi hết dãy nầy đến dãy khác.....
               Khi đi đến một tòa nhà cao cửa rộng, sơn son thếp vàng, thư đồng bảo Chúc Chi Sơn đừng viết liễn ở cửa nầy, vì đây là nhà của một ác bá nổi tiếng của xứ nầy, Chúc bảo là thế thì càng cần phải viết, thấy có 2 lớp cửa, cửa lớn ở ngoài dán đôi liễn trống thếp vàng, Chúc bèn viết đôi câu đối như vầy :
               Minh nhật phùng xuân, hảo bất hối khí,     明日逢春,好不晦氣
                Chung niên đão vận, thiểu hữu dư tài.       终年倒運,少有馀财
Có nghĩa :
              Ngày mai đón xuân, chẳng xui xẻo lắm sao,
              Suốt năm lận đận, không tiền tài dư dã.

          Cửa trong , nhỏ hơn, dán đôi liễn trống màu đỏ, Chúc bèn viết :
                 Thử địa   an năng   cư trú               此 地 安 能 居 住
                 Kỳ nhân   hảo bất   bi thương.        其 人 好 不 悲 傷.
Có nghĩa :
                 Nơi nầy  làm sao mà ở được !
                 Người ở đây sao mà khỏi được buồn thương !

            Viết xong, ông lại ký tên đàng hoàng là : Tô Châu Giải Nguyên Chúc Chi Sơn thư. làm cho 2 đứa thư đồng đều hoảng sợ, lo lắng......

            Sáng sớm hôm sau, Mùng Một Tết, Cả thành Hàng Châu xôn xao hẵn lên, vì tất cả liễn khống đều đã được ai đó viết chữ lên....Dĩ nhiên, có người rất hoan hỉ, vui vẻ vì những lời chúc Tết tốt đẹp ở trên đó, như Nhà Hảo tâm làm việc thiện kia vậy, có người cũng lỡ khóc lỡ cười như 2 vợ chồng nhà nghèo kia, nhưng...cũng có người giận dữ và thưa lên Quan Phủ, như nhà Ác bá nọ... Chúc Chi Sơn đã chuẩn bị tư thế sẵn sàng đi hầu quan từ sáng sớm, nên khi được mời là ông lập tức đến ngay. Quan Phủ kính trọng ông vì ông là một Giải Nguyên, lại là Tài Tử nổi tiếng của xứ Giang Nam, nên chỉ hỏi ông, vì sao viết những lời xui xẻo, xấu xa cho nhà ác bá kia?. Ông cười và trả lời rằng : Đó toàn là những lời chúc tốt đẹp cả mà !. Tên Ác bá cải lại rằng : Ông có chắc là những lời tốt đẹp không ?. Chúc bảo : Thư pháp của ta, một chữ giá đáng ngàn vàng (  Nhất tự trị thiên kim  一字值千金 ), ông không trả công cho ta còn thưa gởi lôi thôi !. Tên Ác bá cải : Nếu quả thực là những lời tốt đẹp, ta sẽ sẵn sàng trả cho ông một ngàn lượng bạc, bằng ngược lại thì ông tính sao đây?. Chúc đáp là mình sẽ chịu mọi hình phạt do quan xử. Được lời của hai bên, Quan Phủ bèn cho sai nha đến nhà của tên Ác bá gở hai đôi liễn xuống, mang đến công đường. Tên Ác bá dương dương tự đắc, phen nầy cho nhà ngươi hết chạy tội, còn Quan Phủ thì lo ra mặt, vì thấy đôi câu đối xấu quá, không biết phải xử sao cho phải. Chỉ có Chúc Chi Sơn là tươi cười giải thích rằng : Vì suốt đêm bận viết liễn, nên khi viết đến nhà của tên Ác bá ông đã quên chưa kịp chấm câu, và ông bèn mượn cây bút trên bàn của Quan Phủ, chấm lại đôi câu đối như sau :
Câu 1:
                 
Minh nhựt phùng xuân hảo,  bất hối khí,
                  Chung niên đão vận thiểu,  hữu dư tài.
Có nghĩa :
                 Ngày mai đón xuân tốt đẹp, không có gì xui xẻo,
                 Suốt năm vận xui rất ít, có tiền bạc dư dã.
Câu 2 :
                
  Thử địa an,  năng cư trú,
                  Kỳ nhân hảo,  bất bi thương.
 Có nghĩa :
                  Nơi đây yên lành, có thể ở được,
                  Người ở đây tốt, không có chuyện buồn
thương.

            Kết quả như thế nào thì  chắc Quí Thầy Cô và Các Bạn cũng đoán được rồi... Chỉ biết là sau đó, Chúc Chi Sơn về lại nhà của Châu Văn Tân, mời cả Đường Bá Hổ cùng đến, anh em cùng Ăn Tết và cùng nhậu...mút mùa cũng không hết một ngàn lượng bạc.....

                                                                                                           Đỗ C Đ  kể

Sonntag, 8. Februar 2015

9-2-2015 你正在比嗎?

                                    

        
你正在比嗎?                                                             作者:張忠謀


1
4歲  比可愛
 
57歲  比聰明學藝(幼稚園)
8
12歲  比成績(國小)

13
15歲 比cool(國中)

16
18歲 比帥(高中)
1922歲 比女友(大學)
2324歲 比體力(當兵)
25歲   比學歷(找工作)

26
27歲   比汽車

28
32歲    比老婆

33
35歲     比小孩

35
40歲     比事業

41
50歲     比房子

51
55歲     比錢

56
60歲     比媳婦

60
65歲     比聲望
6670歲     比子孫
70
75歲      比健康

75
歲       比老
...

你正在比嗎?
 
在一個講究包裝的社會裡, 我們常禁不住羨慕別人光鮮華麗的外表, 而對自己的欠缺耿耿於懷。 但就我多年觀察,我發現沒有一個人的生命是完整無缺的, 每個人多少少了一些東西。
有人夫妻恩愛、月入數十萬,卻是有嚴重的不孕症;
有人才貌雙全、能幹多財,情字路上卻是坎坷難行;

有人家財萬貫,卻是子孫不孝;

有人看似好命,卻是一輩子腦袋空空。

每個人的生命,都被上蒼劃上了一道缺口,

你不想要它,它卻如影隨形。
以前我也痛恨我人生中的缺失,但現在我卻能寬心接受,
因為我體認到生命中的缺口,彷若我們背上的一根刺,

時時提醒我們謙卑,要懂得憐恤。

若沒有苦難,我們會驕傲,沒有滄桑,

我們不會以同理心去安慰不幸的人。

我也相信,

人生不要太圓滿,

有個缺口讓福氣流向別人是很美的一件事,

你不需擁有全部的東西,若你樣樣俱全,管別人吃什麼呢?

也體認到每個生命都有欠缺,我也不會再與人作無謂的比較,

反而更能珍惜自己所擁有的一切。
猶記得我那可稱為台灣阿信的企業家姑媽,
在年近七旬遁入空門前告訴我:

「這輩子所結交的達官顯貴不 知凡幾,

他們的外表實在都令人豔羨,

但深究其裡,每個人都有一本很難唸的經,甚至苦不堪言。」

所以,不要再去羨慕別人如何如何,好好數算上天給你的恩典,

你會發現你所擁有的絕對比沒有的要多出許多,

而缺失的那一部分,雖不可愛,卻也是你生命的一部分,

接受它且善待它,你的人生會快樂豁達許多。

如果你是一個蚌,你願意受盡一生痛苦而凝結一粒珍珠, 還是不要珍珠,寧願舒舒服服的活著?

如果你是一隻老鼠,你突然發覺你已被關進捕鼠籠, 而你前面有一塊香噴噴的蛋糕, 這時,你究竟是吃還是不吃呢?

早期的撲滿都是陶器,一旦存滿了錢,就要被人敲碎;

如果有這麼一隻撲滿,一直沒有錢投進來,
一直瓦全到今天,他就成了貴重的古董, 你願意做哪一種撲滿?


你每想到一次就記下你的答案,直到有一天你的答案不再變動,

那就是你成熟了!!
                             
                         







                         

Mittwoch, 4. Februar 2015

5-2-2015 那个她

                         






           那个她 , 在13 岁的生命时期残酷的受了家父和一个女老师带来心灵中最早一次的创伤期 ,  那时 , 因为出于父母足够的金钱富贵 , 她只是在生活上有她自己选释放压力的生活方式 ,骄傲 , 天不怕、地不怕 , 我行我素 , 学习看起来略显普通的事故 , 甚至是在师长的引导下 , 总是在有意或无意间忽视了他们师长具有特殊意义的象征 , 必须承认, 对师长长期人格形成中的一部分不羁 , 终于在学生时期出现了问题 , 甚至是一个不能被原谅 , 不合情理 , 不负责任的问题 ,成年把一切错误都推到了她才13 年岁的身上 , 女老师对她的父母说这样一段话 ,  " 这样一个不和一般见识的女孩子 , 其实不必去上学 ,学了也没有用 ,  我认为她在家学习家庭生活 , 足以成人 , 等不了多 3 , 5 年 , 一样为人妻子" , 就是这样 , 家父感到女老师说的话是有理 ,早早让她远离了学校的生活 , 远离了学习的穿越 . 那一年她14岁 ,女老师30 岁 .

 

         可以说在此期间,是她人生最早的一个"创伤期 " , 受了内伤的她 ,不能承认自我是“自用而不自知”的东西 , 心中她对自己父母的迷雾 ,她认为她的出生没有使父母达成愿望,是一个多余的孩子 , 这个发现给她内心深处那最最不愿意被触及的地方 , 自卑感 , 把所有她自已心中的委屈都推给了成年人的世界是残酷的人设计的 -

 

          成长后因为世事改变 , 她在一个新的世界理接纳了形形色色的人和事 , 得到别人关心、理解和公平的关注 , 让她领悟到重新掌控自己生命,  给了自己一个重新坚定的机会 , 过去的一些事虽然已无法挽回,但更重要的是,还有好多事现在挽回来得及!而且还可以打造一个美好的未来 , 现实虽然不能正面的重新审视不合情理的举动 , 她从来没有服过输 ,  她相信自己是好孩子 , 能够努力做好一切!先前的经历虽然痛苦,但却是一笔珍贵的心里财富 , 没有那些错误,又怎么能有这些体会的机会,让心灵得到成长?

 

         40年过去了 ,没有人知道这个过程 的影响 , 变成能量灌注她天天积极与外界接触的象征 ,她意识到 , 从某个悲伤事件中走出来 ,就是要在一切的根源理重新成长 ,重新接纳自己不完美的现实, 因此给自己选择了一份踏实平凡的事业,着简单素净的日子 ,她一直在努力 ,只因为心里希望 父母对她小时后的过失能重新理解 ,  这样自强不息的生活也获得上天长期的厚德载物,  让她达到了人上人的地位 ,并不是每个说过的人都能不动声色地做到,而她这个无才无学问的人能理智的做到了 ,三十年岁月 ,三十年努力 , 只为她永远不能承认自己如女老师那一年对家父说的一段话,学了什么也没有用 ,她不用毕业 , 她没有宏图大略 , 如今她活出了生命的光耀 ,没有白来这个世界 , 人生很长, 她学会了穿越 ,,生活是有很多不公平的 , 午夜梦回,她心里一片坦然,  一件件想起来的故事 , 她衷心地谢谢父母赋予了她生命,才使得她有了这样一份荣幸 , 有条件认可自己性格型 , 有自信心从来没有服过输 ,更是感谢那个女老师 , 没有她那一段属于道德不良的话 , 今日她对生命和正确的人生观程度没有如此核心的意义 .她真心感谢那些曾经和现在在精神上帮助过她的人 , 文字拙劣 ,无法描述种种恩情,言辞微薄,难以言明切切真意 , 因为有这生命的历程 ,甚是感恩 .

 

                    

                            *********************************

 

人生如茶,初饮时也许会感觉苦涩;待到回味时,却会让人体会到茶的甘甜。这是不意而得的收获,也是情理之中的自然事,要体会茶的滋味、人生的滋味,必须要有一个自己去亲自体验,亲自经历,方可有所省悟;体验者只有不当茶而迷才能清楚所得是何滋味 .

 

 

5-2-2015 Trên Đỉnh Mùa Đông .

            


                      





                                               




                                                       



                                                       




                                              

Dienstag, 3. Februar 2015

3-2-2015 LIỄN TẾT...CHO ÉP-PHÊ NGƯỢC.







  LIỄN TẾT...CHO ÉP-PHÊ NGƯỢC  Cuộc Đời Thầy ĐỔ C Đ 


              Trước khi kể chuyện của tôi, xin mời tất cả cùng ôn lại hai tác giả lớn trong văn học cổ Việt Nam ta nhé, đó là....

             Nguyễn Khuyến 阮勸 (1835-1909), Tam nguyên Yên Đỗ, vì ông ở làng Yên Đỗ và đậu đầu 3 cuộc thi nên gọi là TAM NGUYÊN : Đậu đầu thi hương gọi là HƯƠNG NGUYÊN  ( còn gọi là GIẢI NGUYÊN ), đậu đầu thi hội gọi là HỘI NGUYÊN  ( còn gọi là CỬ NHÂN ) và đậu đầu thi đình gọi là ĐÌNH NGUYÊN ( còn gọi là TRẠNG NGUYÊN ). Ông chẳng những giỏi thơ mà còn rất giỏi về làm câu đối.
            Ngày xưa, khi nhà có điều hiếu hỉ như đám cưới, đám ma... thường được chúc mừng hoặc chia buồn bằng đôi câu đối. Nhưng muốn có câu đối hay thì phải nhờ đến những bậc Đại khoa có tài như Nguyễn Khuyến làm thì mới có giá trị. Muốn nhờ những vị nầy làm câu đối thì phải có lễ vật hậu hỉ, tốn kém vô cùng.
            Một hôm, có một anh kia mang lễ vật rất hậu đến nói với cụ Tam Nguyên rằng : Nhờ cụ làm cho một đôi câu đối mà hiếu hay hỉ gì cũng dùng được cả , để đám cưới, đám ma, chúc thọ... nhiều quá, mỗi lần đều rất tốn kém, thà tốn một lần cho xứng đáng để khỏi phải mỗi lần mỗi tốn. Cụ cười cho cái hảo ý của anh ta, và viết cho đôi câu đối như sau :

         Nhất đức tại thiên tùy phó phận,       一 德 在 天 随 付 份,
         Thất tình ư ngã khởi vô tâm .            七 情 於 我 豈 無 心.
Và được...
         Giải thích như sau :
         Nếu là đám cưới sẽ có nghĩa như thế nầy : Cái đức là do Trời ban, duyên Trời rung ruổi phó cho phải gặp số phận nhân duyên như thế. Về mặt tình cảm của con người ( Thất tình là Hỉ, Nộ, Ái , Ố, Ai, Cụ, ( lạc ), Dục ) thì... Tôi đâu thể vô tâm trước cái vui của quý vị.....( Khởi vô tâm : có nghĩa : Sao mà có thể vô tâm cho được ! ) . Ý là  : Tôi cũng mừng cho qúy vị đó !
       Nếu là đám ma thì sẽ giải thích như sau : Cái đức do Trời ban cho số phận có bao nhiêu đó mà thôi ( đừng buồn nữa ). Về mặt tình người thì tôi đâu thể vô tâm làm ngơ ( trước sự tang tóc của các vị cho được ! .....).  Ý là : Tôi cũng xin chia buồn đó !
       Nếu là chúc thọ thì lại có nghĩa : Cái đức của Trời cho được hưởng phước phần trường thọ là vậy,  nên về nhân tình thì tôi cũng đâu thể làm ngơ, tức là tôi cũng chúc mừng THỌ cho quý vị đó.!.....
          Quả là một câu đối vạn năng vạn dụng dùng cho vui buồn gì cũng được !
          Bây giờ, thì ta nói về Trần Tế Xương  ( 1870 - 1907 ) nhé !  Ông  có một bài thơ theo thể HÁT NÓI nói về Tết, trong đó có 2 câu đối rất hay. Mời Quý vị cùng đọc bài Hát Nói sau :

"Nhập thế cục bất khả vô văn tự
Chẳng hay ho cũng húng hắng một vài bài
Huống chi mình cũng đã đỗ tú tài
Ngày tết đến cũng phải một vài câu đối
Đối rằng:
"Cực nhân gian chi phẩm giá phong nguyệt tình hoài
極 人 間 之 品 價, 風 月 情 懷
Tối thế thượng chi phong lưu, giang hồ khí cốt”
最 世 上 之 風 流, 江 湖 氣 骨
Viết vào giấy dán ngay lên cột
Hỏi mẹ mày rằng dốt hay hay
Rằng hay thì thật là hay
Chẳng hay sao lại đỗ ngay tú tài
Xưa nay em vẫn chịu ngài".

           Hai câu đối trên là loại Câu đối 10 chữ, ( thuộc loại văn Biền Ngẫu kiểu Tứ Lục & Lục Tứ ) có nghĩa như sau :

         Câu 1 : Cái phẩm giá cao nhất trong đời nầy là : Tình hoài vọng về gió trăng phong nguyệt.( chỉ sự thanh cao phong nhã, không nhuốm mùi tiền bạc tầm thường của thế tục ).
        Câu 2 : Cái phong lưu nhất trên đời nầy là : Khí cốt của kẻ giang hồ.( rày đây mai đó cho thỏa chí nam nhi tang bồng hồ thỉ , không màng đến lợi danh tầm thường của nhân thế ! ).

          Bây giờ thì tôi sẽ kể một câu chuyên về bản thân tôi nhé !

          Năm tôi 20 tuổi, nghĩa là đã đi dạy học được 2 năm rồi, và cũng có nghĩa là đến tuổi động viên phải đi lính rồi. Tôi là Chuyên viên Điện ảnh của Sư đoàn 3 Không Quân Biên Hòa. Cuối tuần, thường hay đi phép về Chợ Lớn, Ở trọ nhà thông gia của một người bạn học cũ. Một hôm, khi vừa về đến Chợ Lớn thì ông bạn của tôi cho biết tin là  bà thông gia chủ nhà trọ qua đời tối hôm qua. Trong lúc bất ngờ, không kịp chuẩn bị, sẵn miếng vải lị ông bạn tôi làm để điếu tang, tôi viết luôn đôi Câu đối của Cụ Nguyễn Khuyến lên đó :
                           Nhất đức tại thiên tùy phó phận,
                           Thất tình ư ngã khởi vô tâm.
         Lúc đó, tôi còn trẻ, nét chữ còn mạnh mẽ như rồng bay phượng múa, làm cho một người bà con bên phía thông gia đến điếu tang trầm trồ và tìm đến gặp tôi để hỏi thăm....đủ thứ. Sau đó, hỏi lại người bà con, mới biết Ông ta là vua mức bí của Chợ Lớn, thấy tôi tuổi trẻ mà viết được Câu đối cao siêu làm vậy, lại thêm nét chữ thanh nhã bay bướm, nên mới hỏi thăm gia thế và định bắt tôi....làm rễ. Sau đó, ông mời tôi và ông bạn của tôi đến nhà chơi, ăn cơm, để cho con gái ông ta xem mắt, và rất thường xuyên lui tới với gia đình thông gia của ông bạn của tôi.
         Chuyện tưởng như xong xuôi đâu vào đó cả rồi, chuyến nầy chuột sa hủ nếp ,  tha hồ mà béo nhé !
         Tết năm đó, tôi ăn mức bí ngọt tới tim luôn, sẵn hứng chí, thừa thắng xông lên , tôi viết luôn một đôi liễn Tết dán lên nhà của người bà con để khoe tài. Đó là đôi liễn " quỹ quái " của Ngài Trần Tế Xương đó :

                 Cực nhân gian chi phẩm giá, phong nguyệt tình hoài,
                 Tối thế thượng chi phong lưu, giang hồ khí cốt.

         Ông Vua mức bí đến xem thấy, hỏi của ai viết, rồi bảo gở xuống, và từ đó ông ta không thèm hỏi thăm đến tôi nữa. Đợi hoài không thấy động tịnh gì cả, tôi đâm nghi ngờ, rồi hỏi thăm người bà con, thì được họ nói cho biết như sau :
        Trước đây, ông ta thấy tôi tuổi trẻ mà có học thức, văn hay chữ tốt, nên định chiêu tôi làm rễ để tiếp giúp ông ta quản lý sổ sách, phát triển làm ăn, chừng thấy câu đối Tết của tôi , Ông ta nản chí quá. Suốt ngày nó cứ " Phong nguyệt tình hoài " hú hí với con gái mình hoài, không biết lo làm ăn, lại còn " giang hồ khí cốt " nữa chứ, không khéo nó rủ rê con gái mình bỏ nhà theo nó đi giang hồ thì bỏ bu luôn !. Không được, phải kiếm thằng nào chí thú làm ăn, giúp ông ta làm giàu thêm nữa thì mới được......Thế là vãn tuồng, vãn hát cải lương  luôn ! ...

        Quý Vị thấy đó, đồng thời cũng là một Câu đối, nhưng Câu đối của Cụ Nguyễn Khuyến thì người ta khen hay muốn gả con gái cho, còn Câu đối của Trần Tế Xương thì làm hư việc hết.......Suy cho kỹ thì cũng tại mấy chữ " Giang hồ Khí cốt " mà ra cả !
       Đây là chuyện thật một trăm phần trăm của đời tôi hồi còn trẻ, tuổi trẻ thường sống với lý tưởng cao nhã, tình cảm cao thượng mà phóng túng, không chịu gò bó vào vòng danh lợi, không nuốn hơn thua với đời, mà chỉ chuộng cái khí cốt giang hồ thanh cao, đẹp đẽ... Hơn nữa, Trần Tế Xương là một tác giả lớn trong chương trình học, mà học sinh nào thích văn chương đều rất ngưỡng mộ, đâu có ngờ câu đối của ông ta lại cho " ép phê ngược " như thế !. Thì ra cuộc đời thực tế khác hẵn với cuộc đời trong văn chương là vậy ! .Lúc đó, tôi cũng rất ngạc nhiên là, tại sao câu đối của Trần Tế Xương hay là thế, mà lại bị chê dữ vậy ?!?! ....

        Bây giờ thì đầu đã bạc rồi, con người đâm ra thực tế hơn. Nói thật, nếu bây giờ có " thằng nào đó " mà có cái " Khí cốt giang hồ " đến để hỏi cưới con gái tôi, thì chắc tôi cũng lắc đầu từ chối, trừ phi con gái tôi nó chịu !.....( Nói chơi, chứ con gái tôi đã có chồng con hết rồi ! )

                                                                                       Đỗ C Đ

                                   +++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++



 

  Thầy và Bạn làm cho Đỗ C Đ tôi nhớ lại những cái Tết hồi còn bé ở xã Thường Thạnh Đông, huyện Châu Thành , tỉnh Phong Dinh ngày xưa quá đi thôi !

         Cái Răng, Cái Chanh, Cái Muồng, Cái Tắt... Quê tôi ở Cái Chanh, giữa Cái Răng và Cái Muồng....

HỌA VẬN :


                                    NHỚ TẾT QUÊ XƯA

                            Làng quê xưa TẾT rộn niềm vui,
                            Chẳng phải như nay cứ ngậm ngùi !
                            Bánh tráng phơi tràn đầy sân bãi,
                            Bánh phồng quết vội mấy canh vùi.
                            Lư đồng bóng láng chưn đèn mới,
                            Bánh tét thơm lừng bánh ướt lui.
                            Pháo chuột đầu thôn vang tí tách,
                            Xóm làng rộn rả, nhớ khôn nguôi !


                                                                Đỗ C Đ



Họa:
NHỚ TẾT XƯA
Xưa nghèo ăn Tết vậy mà vui
Thế củi rơm khô tiếp mẹ ngùi
Hừng hực bánh phồng trên gắp nở
Thơm lừng khoai nướng dưới than vùi
Đường mòn nhộn nhịp người qua lại
Áo mới lượt là trẻ tới lui
Trải mấy mươi năm hình ảnh cũ
Vẫn còn ký ức nhớ khôn nguôi.
Cao L T
27/1/2015



Họa bài HƯƠNG XUÂN NGÀY CŨ của K P

XUÂN BUỒN

Xuân về chẳng có được niềm vui
Cám cảnh cô đơn, dạ ngậm ngùi
Ngày trước gia đình luôn tụ họp
Bây giờ hạnh phúc mãi chôn vùi
Mai trồng trước cổng cành trơ trụi
Khách đến bên thềm chân tháo lui
Chiều tối ba mươi chưa nấu bánh
Nỗi sầu lẻ bạn mãi khôn nguôi.
                            P H


Vào ngày 11:22 Thứ Hai, 26 tháng 1 2015, L N đã viết:


Xin gởi bài họa cùng K Phượng và thi hữu .
Than kính 
Ml

 Bài Xướbg :
Hương Xuân Ngày Cũ
Mỗi độ  vào xuân  đâu có vui 
Tha hương đất khách những bùi ngùi
Ba mươi tờ lịch thôi nao nức
Trừ tịch hồn xuân đã ngủ vùi
Thấp thoáng bóng ai về ủ mộng
Chập chờn hồn bướm tạ từ lui
Đêm nay giấc điệp chưa tròn giấc
Hương cũ nơi lòng mãi chẳng nguôi
 K P
Bài Họa :
   XUÂN THA HƯƠNG

Quê người xuân đến mấy ai vui ,
Vận nước ra đi luống ngậm ngùi .
Lạnh lẽo mai đào chưa nở kịp ,
Hừng hừng men Tết cứ say vùi .
Tự do nhân phẩm còn mong đợi ,
Mộng ước ngày về ắt tính lui .
Hoài niệm giao thừa lòng khắc khoải ,
Lò hồng hương cũ nhớ nào nguôi .
                
            Ml