Tháng mười năm nay lòng trong hai lần tháng 9 âm lịch , là tháng trùng nan
theo tập quán người xưa ,người ta cúng vào mỏi ngày rằm như cúng lể Trung Thu
xin hỉ xả , có người tỉ mĩ như chị N Đ ở San Jose , mỏi tháng còn cúng sao xếp
hình đèn cầy có ghi mỏi Thái Tuế theo cách chỉ dẫn trong sách cầu an , mình
biết và có toàn bộ hướng dẫn từ chị gởi cho trước kia , nhưng không có làm theo
chị , chỉ mỏi sáng cầu nguyện các bàn thờ trên , dưới lầu
như thường lệ , như bài tập bắt đầu cho một ngày sinh hoạt , đả qua gần 3 phần
4 năm Gáp Ngọ rồi , tình hình thế giới ngày càng căng thẳng , những người thân
quen xum quanh trong cuộc sống hàng ngày , năm nay xáo trộn bất ổn không bình
yên , kể cả bản thân trong gia đình , càng ngày , càng thấy đời người có nhiều
sự việc xảy ra không hiểu nổi , thấy rỏ là tránh được lại không ai chịu tránh ,
không ai chịu chừa hay nhẩn nhượn , nếu như 5 năm nay không nhờ học thêm về
HĐ Nội kinh , DKinh , tập nhìn đời luôn bằng cặp mắt thứ 3 và vị trí thứ 3
cho mọi việc với mọi người ,cho chính bản thân , thì bây giờ tâm trạng củng
khó tránh khỏi buồn bực hay hờn giận tự hỏi tại sao rồi tại sao như em gái ,
tinh thần củng sẻ bị giao động theo từng việc xảy ra rồi buồn khổ theo
.
Tháng 10 có ngày sinh nhật 1 tuổi của MIla
,cháu ngoại làm thôi nôi không có mặt ông ngoại bên cạnh , chỉ có bà ngoại và
dì Út thay ông ngoại mang tiền và quà đến thật sớm chúc sinh nhật , vừa để
giữ cháu cho con gái lớn chấm bông hoa bằng kem trên những chiếc bánh sinh nhật
con con , buổi chiều khách về rồi bà đẩy cháu Mila đi dạo , nhớ những ngày
sinh nhật của hai con gái từ nhỏ đến tuổi trưởng thành , chồng đều chịu khó làm
tiệc ,cho con mời khách tùy ý , đặc bánh kem ngoài tiệm cho 2 con có ngày sinh
nhật nhiều niềm vui , năm nay củng tưởng sẻ làm một tiệc Buffer cho ngày thôi
nôi cháu ngoại , nhưng chồng đi dưỡng sức thật xa , đành xuôi theo hoàn
cảnh , có khi ý trời và phần số mỏi người mỏi khác ,không làm khác hơn được
.
Tháng 10 củng có ngày sinh nhật em rể Thomas , hai vợ chồng Thomas sắp dọn nhà nên không có đi nhà hàng ăn mừng , buổi chiều có cô bạn gái của cháu Kiên đang thực tập ở tp Lu về nha sớm , nướng ổ bánh dừa hình trái tim , lấy trộm xe của ba láy lên nhà em rể , cùng với em gái là mẹ chồng tương lai trang trí bàn ăn chuẩn bị cho buổi cơm tối , em gái nấu canh chả cá cải bông , luột gà , mình xào mì , lấy rổi và chiên chuối qua cho buổi cơm tối thêm phần phong phú , cả hai bà 1 cô cộng lại là Tam Nương chờ Thomas đi làm về ăn chung buổi cơm sinh nhật . Thật đáng tiếc khi sống chung nhà với cha mẹ , cạnh bên là chị và anh rể mà bây giờ ai củng trở mặt với em Thomas , hai bà chị và hai anh rể không ai gọi điện hay qua chúc sinh nhật em trai út trong nhà , còn cha mẹ ở trên lầu thì chờ gần đến giờ con trai về , hai ông bà đi ra ngoài garage chờ con về đến cất xe song rồi bắt tay con ngoài sân , thay phiên nhau chúc tụng , không vào nhà con ở tầng dưới mà đi thằng lên lầu , tình hình mẹ chồng con dâu đả căng thẳng đến cuối cùng vợ chồng Thomas phải chọn con đường cuối tháng nầy dọn xuống tp WN ở , mỏi tháng trả tiền nhà cho tổ hợp xây cất để có một hộ chung cư mới hoàn toàn làm tổ ấm , để hai bên cha mẹ và vợ đều có được cuộc sống bình yên , chấm dứt những cuộc bất đồng ý kiến về cách sống và thành kiến xung đột khác biệt giữa già trẻ không ăn khớp được nhau .
Em rể là một người tốt , người hiền lành có giáo dục đạo đức , sống độc thân với cha mẹ đến 50 tuổi mới cưới vợ , dù mẹ và vợ có xung đột , cải giả lớn tiếng , ai phải ai quấy củng im lặng chịu thiệt thoài , tự móc túi tiền ra tìm một nơi khác ở cho yên thân , thay vì căn nhà chung của cha mẹ tầng dưới lầu được quyền sỡ hữu cho đến sau khi chết mới giao lại cho cô cháu gái con chị hai Thomas .
Tháng 10 , tình cờ nghe chồng nói về việc anh NV Tân viết mail gởi cả khoá 72E kể 1 chuyện không vui , đi Mỹ tham gia hội ngộ , quen và trao đổi địa chỉ Email với ông CB Tuấn , trở về VN add Facebook , sau đó bị mắc lừa 6 triệu một trăm ngàn tiền VN qua nghiệp dụ bán thẻ điện thoại , nghe ông CBT nói bán thẻ điện thoai giùm ở Đan Mạch lời gấp 2 lần ở VN , nên ghi cho số mất mả để ông Tuấn bán hộ , tiền lời sẻ chia hai , sau khi gởi song số mật mả hơn 10 ngày , đến bây giờ không thấy trả tiền vốn lẩn lời lại , nên viết thư gởi trong nhóm 72E kể rỏ tự sự , Mình hiếu kỳ vào Email chồng tìm đọc các thư từ " câu chuyện không vui " của NVT đến các thư phản hồi của mọt số bạn cùng khóa , đọc kỷ lại thấy tội cho anh NVT , đả bị lừa mất tiền , viết lên cho các anh em biết , còn bị người đứng đầu gây ra họa là ông CBT phổ biến thư khắp anh em KQ gần xa , đổ ngược lại anh Tân là tội phỉ bán , tự xưng mình là người như thế nầy thế nầy cao cả chưa từng biết buôn bán thương mại là gì , còn buột người viết thư xin lỗi , sau khi mọi người đều đồng lòng nói anh Tân bị Hacked lừa gạt , anh Tân viết lại thư xin lỗi thì ông CBT còn giở trò mời Tân add lại Facebook để có liên lạc biết tin nhau sau nầy , thật sự đọc 2 cái Email của CBT viết mà bệnh mắc mửa của mình nó muốn tái diển , một kẻ kể cả người vợ chung cam cộng khổ xe tóc và đứa con trai ruột còn dùi dập cho đau khổ không nương tay , thì lấy nhân cách gì để nói chuyện ta đây thế nầy thế nọ là hay ho ngon lành hay dân có trí thức , cho dù anh Tân thật sự bị Hacked lấy địa chỉ Email CBT lừa gạt tiền thẻ điện thoại , không dính giang gì đến CBT , thì nguyên hung gây ra củng từ cái Email gởi đi của CBT mà tạo thành , biết người ta bị lừa gạt lẻ ra phải nói nhưng câu thăm hỏi và cận trọng , cùng nhau tìm hiểu lý do , kẻ hở , chứ không phải viết cái lối trịch trượng là " Tôi đây từ trước đến nay chỉ biết làm việc v...v , nếu dính vào thương mại thì không phải là CBT v..v, đọc nổi da gà khi ai đả biết quá rỏ đời tư ông nầy , CBT viết trong thư nói là người chưa từng biết thương mại , nhưng vợ chồng mình đả từng hai lần chứng kiến cách tính tóan theo kiểu lổ người ta lợi về mình của ông nầy trắng trợn và trịch trượng ngây thơ không thể tin nổi , xảy ra ở tại nhà mình , 1 là lần hợp mặt mùa hè năm 2001 để gặp gia đình anh Chánh , sau khi anh Chí chở anh chị Chánh và bà Crayzy trở về Pháp , vợ chồng và con gái CBT ở lại nhà mình thêm một ngày nửa , hôm sau tước khi ra về có nói lịch sự với vợ cồng mình là xin phép sau nầy có đi đâu thăm mấy ông KQ chơi thì ghé qua đây trước , cho con gái ông ta là cô bé MIMi ở lại nhà mình chơi với con gái lớn , vì theo ba mẹ đi nhà người ta ngồi tán dốc mấy ngày liền con bé không có hứng thú , lúc nghe song mình làm thinh không trả lời , củng không tỏ một thái độ nào , đả nghe chị vợ ông kể chuyện tàn nhẩn với vợ con như vậy , thì tình bạn bè có nghỉa lý gì với ông nầy ngoài việc tới được nhà người ta để tán dốc ba láp cho hết mấy ngày nghỉ , lần thứ 2 là sau đó 8 tháng , năm 2002 cả nhà đả đặc song vé máy bay đi Mỹ và Canada , chỉ chờ ngày bay thôi , thình lình tháng 5 năm 2002 ,một buổi tối thứ bảy CB Tuấn gọi điện đến nhà hàng gặp mình bắt , ông nói muốn tìm chồng nói chuyện , giao điện thoại cho chồng nói chuyện một lát chỉ nghe chồng trả lời là đả đặc mua vé từ lâu rồi , không có thời gian đặc giùm ai nửa v...v, đến lúc chồng để đện thoại xuống mình hỏi có chuyện gì không ổn không , chồng nói " tự nhiên thằng Tuấn ở Đan Mạch kêu mình mua thêm một vé máy bay cho ông KQ XX nào ở Stutgart để ổng tháp tùng cùng đi rồi qua đó ông Chánh đón luôn một lượt " . mình nói thật vô duyên , có ai quen ông XX nào đâu ,ổng quen tại sao không mua giùm cho để đi với ổng đi , lại gọi điện kêu mình mua là nghỉa lý gì , sau chuyến đi Mỹ về , CBT còn viết mail đặc chuyện với chồng là Sao thư điện tử tôi gởi Điệp đều bị trả về kiểu không ngươi nhận , ( thật sự Email chồng ngày nào củng nhận một đống thư ổng , có khi nhận cả những bài viết tuyên truyền có lợi cho CS nửa là đằng khác ) chồng là người sống chung với mình từ lúc qua Đức cho đến bây giờ , khả năng về Computer của mình là bao nhiêu đều do từ tay chồng dạy ra , lại có người ngây thơ đến đi nói xấu vợ người ta với người trong cuộc tường tận từng gan tất , cho nên từ hơn 10 mấy năm nay ,vợ chồng bao nhiêu lần qua Đan Mạch thăm cha mẹ , chưa bao giờ gọi điện báo cho vợ chồng CBT biết để thăm viếng hay hội ngộ , không muốn có sự qua lại không chân tình . Củng không thích tiếp những người miệng lưỡi trịch trượng , phí của lại phí cả thời gian . Anh Tân lở dại bị gạt là chuyện thật đáng buồn đáng tiếc , nhưng chắc chắn từ nay sẻ cảnh giác tránh được những cái mất lớn lao , biết thêm được cách nhìn người bằng 2 con mắt thường và một con mắt ẩn trong quá khứ để đánh gía hiện tại . Ngoài ra có khi mất như vậy là một dịp để tránh được những rủi ro về sức khỏe theo cách Của đi Thay Người ,Mất Tài Tiêu Tai .
Tháng 10 , nhận được điện thoại anh Châu
,người bạn đời của chồng từ nhỏ cho đến bây giờ , báo tin anh không được khỏe ,
bị phát ra đủ thứ bệnh ,định tìm chồng nói chuyện , sau đó mình nói chồng gọi
lại hỏi thăm , hai người nói chuyện rất lâu ,hôm qua đi chợ , mua bánh cuốn và
tàu hủ , nước dừa tươi mang đến nhà anh Châu thăm bệnh , có nhìn thấy trước mặt
, mới thấy rỏ thời gian thật vô tình với một người đang bệnh , nhìn anh Châu
bây giờ như một ông cụ 80 khi tuổi thật chỉ mới 62 , tóc bạc trắng , lưng khom
, tay rung rung , đi chậm chạp và nói chuyện không còn hơi , anh kể đang bị đủ
thứ bệnh một lượt phát ra , bị từ thời thanh niên , bác sỉ đang trị
liệu bằng hóa chất , nhưng không cho mổ , nếu nhất định mổ xác xuất không có
khả năng sống , anh nói quanh co đau từ giap tràng ,đến phổi bị tê liệt 1 phần
3 không hoạt động được ,bao tử và ruột bị nhồi lên cao hơn vị rí củ 5cm ,
từng lời nói nghe ra như sắp hết hơi ( giống như chồng hồi đầu năm
sau ca mổ lần thứ 2 mới tỉnh lại nói chuyện ) , lúc ra về nhìn vào tráng anh
thấy mặt mài bị án đen phủ , có cảm giác như anh Châu đang muốn nói lời giả biệt
, con trai lớn tháng nầy thi miệng song là kết thúc 7 năm học trường Y ở Freiburg, lấy bằng bác sỉ
, anh Châu nói cho biết , không một chút gì cảm giác vui hay buồn , mình và
chồng đều có cảm giác mọi thứ đối với anh bây giờ đều không có hứng thú hay tha
thiết gì nửa , khi sức khỏe không còn ,thì trước mắt mọi thứ đều không có giá
trị hay ý nghỉa gì . Vợ anh Charlotter đang về dưới quê ở Nuerberg , mình không hiểu nổi trong lúc nầy chồng bị
bệnh nặng , là người vợ còn có việc gì quan trọng hơn phải về quê ở , vợ anh
Châu là bạn tốt của gia đình , cuộc sống đạm bạc của vợ chồng anh Châu nghịch với
cuộc sống ăn uốn bổ dưỡng của gia đình mình , hai nhà lại có thể chơi thân nhau
không phiền hà mấy mươi năm nay , nhìn thấy một người tốt đang bị đủ thứ
bệnh hành hạ , thật buồn , hôm qua trước khi ra về lấy trong túi ra một sợi
giây vải , chỉ cho anh và nói " nghe anh kể là có khi nghẹt thỡ không được ,em đả
tìm đọc trong Dịch Kinh phương phát giản gân giản cốt có thể làm người ta sống
thọ và thở khỏe , em tặng anh cọng giây vải nầy , bằng cách hai tay cầm hai
đầu giây vải kéo thẳng và đưa theo chiều ngang dọc , mỏi lần 5 phút thôi
,như vậy thở khỏe lắm " ,còn đưa cho ảnh cái keo nhỏ đựng một củ Sâm , kêu anh
mỏi sáng chiều uống trà nóng sắt lát nhỏ cho vào trà dưỡng tinh thần , tuy anh
Châu không nói ra sự thật , mình biết một người bị ung thư mà bác sỉ từ chối
mổ chỉ dùng hóa chất trị liệu là đả đi vào thời kỳ cuối rồi , khó lắm mới khang
phục trở lại , nhưng vẩn mang trong lòng một niềm tin để cầu nguyện cho anh mau
khang phục, cầu cho người tốt được quả tốt , Lúc ra về chồng chúc anh bình an
dưỡng bệnh , mau khang phục , mình chỉ nói lời cáo từ , hôm qua cảm thấy căn nhà
anh Châu lạnh lẻo , thiếu sinh khí , trên đường về vợ chồng đều im lặng
, có một chút đắng trong cỗ họng , nghẹn ngào và tiếc nuối cho
cuộc đời của một người sống ép xác , đạo mạo , làm hết minh trách nhiệm làm cha và
làm con , chưa có một ngày nào sống cho hứng thú của riêng mình .
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen