Freitag, 29. August 2014

28-8-2014 Những Sự kiện Thất Thường Xảy ra Trong Tháng 7 Âm Lịch .............................








          Tháng 7 âm lịch cuối cùng củng qua đi rồi , đặc biệt vì khoản cách mặt trăng với trái đất vào thời điểm nầy là gần nhất năm , nên rằm tháng 7 ạm năm nay trở thành trăng tròn và lớn nhất trong năm , không giống như hằng  năm  tròn và lớn vào    lể Trung Thu tháng 8 , lượm lặt hết tất cả mọi việc thất thường xảy ra trong tháng 7 âm lịch , nghiền ngẫm lại mọi thứ vừa qua ,không có gì đáng tiếc xảy ra cho bản thân gia đình và người quen xum quanh ,  Cảm ơn Trời ,cuộc sống vẩn bình thường , mọi người  vẩn bình an độ nhật , mỏi một ngày mới đều như món  quà của Trời cao ban cho . lời cảm ơn không đủ  để diễn tả tâm trạng cảm kích sự biết ơn  của  cuộc sống  bình an hiện tại ,  nên chỉ biết cầu nguyện mỏi ngày , cầu cho thế nhân xa lìa bệnh tật ,  ấm no   ,  thiên hạ thái bình , củng biết rỏ bản thân chỉ như hạt cát trên thế gian nầy , nhưng hạt cát biết cầu nguyện mỏi ngày dưới ánh mặt trời ,vẩn tốt và tồn tại có ý nghỉa hơn  những hạt cát chỉ thích  chuôi  vào giầy khiến cho người mang phải bực bội ,khó chịu  ,đau chân , phải tốn công tốn thời gian   làm sạch   giầy hầu  đi được thoải mái trên đường đời .
                                                     ********
     Hôm  mùng 5 tháng 7 âm lịch ( 1-8--2014), nhà  ga chính của  Mannheim có 2 xe lửa tốc hành đụng nhau khiến nhiều người bị thương , sau hai ngày điều tra , đưa ra  thông tin báo cáo , tai nạn  không phải do lỗi kỷ thuật , mà  do 1 trong 2 người điều kiển tàu   giảm tốc độ lúc vào ga chính quá sớm , nên đụng phải chiếc tốc hành ngược chiều đả băng qua ga chính , chênh lệt chí 1,2 phút hai táu hỏa  đụng nhau gây  thảm họa tai nạn thương tích  cho nhiều người , nhân họa chỉ từ 1  người tạo ra như đả  bị quỷ nhập . 
        Chủ nhật  mùng 7 tháng 7 ,ngày tao ngộ Ngư Lang Chức Nữ , trời nắng mưa kỳ lạ , mây xám đầy đặc ,có để ý thời tiết , mới thấy mọi sự biến hóa thời tiết của đất trời  gắng liền với nhân giang , như thời tiết  mỏi năm mùa lể Phục Sinh ,thứ sáu đen năm nào củng u ám hoặc mưa , đến chủ nhật , thứ hai  ngày lể chính trời sáng có  nắng  ấm , chưa thấy lần nào lể Phục Sinh thứ hai có mưa hay mây  u ám màu xám ,dù lể vào tháng 3 hay đầu tháng 4 ,  củng chưa có ngày nào mùng 7 tháng 7 âm  có nắng ấm hay trời đẹp mát mẻ . Mình luôn chuyên tâm chú ý nhiều việc xảy ra vào  tháng 4 ,tháng 5 ,tháng 9 dương lịch và tháng 7 âm lịch của mọi năm , để tự  đo dọ sự chính sắc của sách phong thủy giản dạy và lời giải các cổ nhân  ,càng năm càng thấy hay ,càng bội phục kiến thức hiểu biết của các hiền nhân thời cổ đại ,  biết ơn công sức của tài đức thánh hiền   lưu lại  cho hậu thế  học hỏi , một bộ Hoàng Đế Nội Kinh bao gồm bao nhiêu kiến thức  đạo sống và sức khỏe con người ,một môn Phong Thủy tạo ra bao nhiêu điềm lành , thuận lợi cho nhân sinh cầu tiến , bao gồm cả việc giữ gìn  sức khỏe , tinh thần  , hòa khí , thu  góp tiền tài ,  phúc đức mọi mặt cho người sống  theo đạo hạnh nhân sinh . 
                    
          Thứ tư  sáng ,11 tháng 7 âm ,  sáng chồng định lấy xe đi bưu điện ,  bấm nút điện mở cửa xe  phát hện có con mèo đen 4 chân màu trắng của hàng  xóm  ông bà  Volkwein nằm gọn trên yên sau , trước một hôm xe đi chợ về được mình kiểm tra sau cùng  khóa từ chiều thứ ba 17 giờ ,sau đó qua  nhà đối diện ông bà BuchMann mời vợ chồng nướng thịt ngoài vườn rau ăn chiều , cả đêm không ai động đến xe ,sáng thứ tư lại có con mèo nằm trên xe lúc chồng mở khóa , thật ngoài sức tưởng tượng  , cả đêm mèo  không tiêu tiểu trên xe củng là một việc rất lạ . 
          Tháng 7 ,dọn dẹp nhà  hàng , nhặt được chiếc nhẩn vàng 999 thật to ,có khắc tên R-T .1955, không biết  nhẩn  khắc năm sinh hay năm cưới, nhưng phải là chiếc nhẫn giá trị rất đắc tiền từ lượng đến ý nghỉa , để cả tuần không thấy ai đến hỏi , nhân dịp  ông  bà Reinhart đến ăn nhờ bà mang ra tòa thị  thấn  cho người phụ trách dân sự , tra giùm sổ sách xem ai tên R-T sinh năm 1955 hay cưới năm 1955 ,  nhẩn mất cả tuần không hay biết , đến hôm nay , bà gọi điện cho biết thứ hai nầy chiếc nhẩn được đăng trên báo vùng núi nầy , vì không có họ tên gia đình nên tra xum quanh các thị trấn nhỏ vùng núi  có nhiều người tên R-T nhưng năm  sinh không  đúng , nếu ai đọc báo đến nhận sẻ được hỏi đánh mất nơi đâu và kêu mình đến nhận diện người , đến hôm nay vẩn chưa có người đến nhận , tháng 7 ma  , có chuyện vàng rơi từ bàn tay luôn đeo vẩn không hay biết  ,  hoặc không biết xảy ra ở nhà mình  , nhà hàng có nhiều khách lớn tuổi , củng may  giao cho nhà nước chịu trách nhiệm ,mình nói với chồng sợ nhất chuyện giữ trong nhà chiếc nhẩn  người vừa lìa khỏi trần , trong lúc hồn phách c1  tâm nguyện trở về dương trần tìm lại  gia bảo của họ thì ghê lắm , thôi giao cho chính quyền  giữ giùm là thượng sách nhất .
       
       Thang 7 âm có chuyện huyền diệu xảy ra  ,16-8  thứ bảy trời nóng nực ,  hôm thứ ba đi theo con gái vào văn phòng  giữ cháu ngoại 10 tháng cho con gái làm thay nhân viên nghỉ phép công việc hảng , quá trưa  trời nóng nực về đến nhà cởi chiếc áo trên người bỏ vào máy giặt không để ý sợi giây đeo cổ có tượng Phật Bà bằng ngọc  có 8 viên đá quý làm vòng hào quang củng  theo áo vào  máy giặt quay , đến lúc tối sờ cổ thấy không có giây đeo , nghỉ  kỷ lại chạy xuống  mở cửa máy giặt ra tìm , chỉ thấy có sợ giây đeo và khung vàng  kèm tượng Phật  , trên khung 8 viên đá quý còn nguyên vẹn sáng chiếu  , nhưng tượng Phật Bà  thì đả mất , thò tay quay máy hai ba lần tìm không thấy ,củng không  tiếng động ,đến lúc thọt tay vào khung cao xu che cửa thành máy giặt , mới tìm ra tượng Phật Bà năm trong hai lớp cao xu dầy của khung cửa  ,tượng con nguyên không bị sức mẻ , (  8 năm trước  Dung củng đả từng kể mình nghe  trường hợp  y như hiện tại mình đang bị xảy ra , tượng  Phật Bà cùng một kiểu một kích cỡ mình  tặng cho Dung  đả bị bễ  và đức ngang đầu , nhờ thợ bạc kèm lại nhưng  không  còn   giữ nguyên được , ) Mình toát mồ hôi mang tượng Phật bà và khung vàng trên giây  lên lầu đưa cho chồng xem ,kể chuyện   khó tin đả xảy ra trong máy giặc vừa qua , nếu như tượng Ngọc theo máy quay giặt xấy  thì chắc chắn bị sức mẻ hay bị bể làm hai, thầm cảm ơn sự linh thiêng của Tượng Phật ,mẹ nói tất cả mỏi tượng Phật làm cho các con đều có mang vào chùa cúng , nên rất linh , nhớ 22 năm trước lần đầu tiên về VN , mình  có đặc làm  một tượng  y như đả tặng Dung  tặng em gái Út chồng , chị chồng bảo lúc em gái chồng vào bệnh viện mổ chân , nhờ mang theo sợi dây truyền có tượng Phật Bà bên cạnh nên không bị ma đè , những người năm cạnh xum quanh  đêm nào củng mơ thấy ma  đè kêu  hết người nầy đến người kia   . Bây giờ  tượng được chồng dùng kềm nhỏ  ấn xiết lại thật kỷ , nguyên vẹn như củ , cả một quá trình sự việc xảy ra là một ân huệ của thế giới linh thiên che chở , Tượng bây giờ được treo bên cạnh màng hình pc  ,mỏi khi mở máy đọc báo hay viết thư cho bạn học người nhà , đều mang cảm giác  ân  cần ,cảm kích  và kính cẩn tự trong lòng , số của mình không bị mất của ,năm 2007 tháng 8  ghé   Viên Giác tự đốt nhan , đóng tiền báo và mua đồ chay mang qua Đam Mạch  cho mẹ  chồng   , làm mất miếng ngọc  hình thù kiểu  thẻ bài của lính  cẩn đá quý , phát hiện ngay sau đó vì sợ giây đeo  củng làm bằng  Ngọc từng  khúc nhỏ kết lại còn dính thòng lơ lững  trên cổ , nhưng vợ chồng đi khắp sân chùa tìm mặt thẻ bài ngọc không ra , mấy ngày sau chuyện  xem như đả qua rồi không muốn tiếc của nửa ,   thì thình lìn chồng tìm một vật vừa bị đánh rớt trong xe , thấy tấm thẻ bài bằng ngọc nằm yên dưới ghế  xe cạnh ghế  người lái , mang vào nói với mình là tặng lại cho một vật đả mất . Còn có  con rùa để trên góc bàn bằng vàng  mỏng như giấy  , ai sơ ý dọn dẹp bàn đả khiến Rùa vàng rơi vào túi rác và mang ra ngoài đổ vào thùng rác ngoài sân  ,đến khi xe đổ rác đổ sạch thùng rồi ,   hôm đó mình tự nhiên sinh chứng làm xiêng ra kéo thùng rác đen về chỗ củ   , phát hiện con Rùa vàng  nằm ở góc sân vị trì để thùng rác , vẩn còn nguyên vẹn đầu và hai chân chỉ mình mầy bị bụi cát che  mất một nửa  , mừng quá mang vào nhà nói  với chồng con rùa vang nầy mang từ VN qua ,của chế Mành Tặng rất quý ,không biết quỷ nào mang đi bỏ trong thùng rác ,mai quá nó rớt ra ngoài góc sân  , mai quá hôm nay mình làm xiêng đi kéo thùng rác vào nên phát hiện  nó nằm im chờ chủ đến mang vào nhà rữa sạch sẻ , để lạ vị trí mới kính đáo cao  hơn  trước ...... Còn có chuyện trùng hợp lạ lùng vừa mới giao cho tòa thị  thấn chiếc nhẩn vàng giầy cộm  nhặt được trong  nhà hàng  , 2 tuần sau vợ chồng lấy xe con gái nhỏ đi mua sắm về , lúc lấy vật dụng  sau xe ra ,  lại nhặt được chiếc nhẩn vàng đỏ 585 của đàn bà kích cở bằng ngón tay giữa  , không phải vật đeo của 2 con gái , hỏi  con gái nhỏ có chở bà nào quá giang hay ai bản gái nào đánh rơi  nhẩn trên xe , con nói không có ,không biết ,cũng không ai trong tuổi thanh niên bạn bè thích đeo nhẩn loại vàng của  từng lớp lên làm bà , cho đến bây giờ  chiếc nhẩn vẩn còn để trên bàn pc , chưa thấy ai  tới hỏi.......
             
           Chủ nhật ,10-8 , chiều tối 19 giờ ,tính ra là đúng 0 giờ rằm tháng 7 ,ngày cúng cô hồn theo phong tục cổ truyền ở bên nhà , tự nhiên thời tiết cả ngày đang nóng oi ức , trời chuyển gió lớn như vũ bảo  trong khoản khắc , kèm theo cơn mưa lớn như thác đổ , gió cuốn hết mọi thứ dưới đất bay tung lên cao ,mưa lớn đến nổi khách ngồi trong xe không mở cửa được để chạy vào nhà hàng  ,   chiều tối có ông cựu không quân  VNCH khác khóa  bay với  chồng  tên Lân , cả gia đình  định cư  ở HòaLan gọi điện đến  , hỏi thăm  tìm dấu chân gia đình anh Chí ở Pháp  định qua Paris chơi ,  anh Lân  nói  tưởng cả nhà anh Chí đang nghỉ hè ở nhà mình ,  nên định chạy qua đây chơi  luôn , ông Lân  là bạn thân của cưu đại úy KQ  Huỳnh Hữu Nghị trước ở Pháp Lyon  , mùa hè năm 2006 ông Nghị có  qua  Đức  chơi 5 ngày , được vợ chồng đối đải như ông anh cả , chở đi ăn đi chơi tp MA ,  sau đó về hưu , đi xum hợp với bạn gái ở Nauy  Oslo ,  đả  dẫn giây giắt mối bạn gái củ của chồng quen 40 năm trước củng định cư ở Nauy , cho địa chỉ , điện  thoại   liên lạc chồng  để hai người  lên trên HQPD và yahoo kết lại  tình xưa  , còn dẫn thêm ra cho chồng quen biết thêm người đàn bà khác  ,viết email cho chồng gởi chung tên của một mệ già xùm  khác ở Pháp , lấy các cái tên nào CTím ,v..v .... lên HQPD    thừa  nước đục thả câu , ngày đêm  xíu dại  người đa cảm  hãy nghe chút nhạc Jazz trong đêm vắng ,  5 năm trước   lúc gia đình đang xảy ra chuyện cải giả  vì bà  vô nhân tính ở Nauy , còn xung phong tự  làm cố vấn tình cảm gia đình cho chồng  hiểu ,gia đình đả đổ bể rồi hàn gắng lại củng sẻ nứt ra ,chi bằng tìm một người mới  không dính dáng  tình củ và vợ làm lại  đời mới ,   tự khuyết mải  tình cảm với chồng bằng nhạc  thơ chọn lộc , cùng với bà điên ở Nauy kia đeo theo chồng  múa nhẩy trên HQPD từ 5 năm nay  chai mặt không biết nhục , củng   đạt không được chút cơm thừa cháu cặn của ai , ngoài  nâng giá chồng lên đến  đỉnh cao đàn ông , tuy ở trong thâm sơn dả ngoại củng có người trăm phương ngàn kế  hạ mình  đồi thương yêu ,đồi thăm viếng . đồi dủ thứ ....... 
          Nhờ sự đời thay đổi , nên mỏi năm học được nhiều đều mới , càng thấy mình đả  không lấy lầm  chồng lúc còn  trẻ , nên biết tự an ủi mỏi khi  phiền muộn   . Hôm tối đó  trả  lời trong điện thoại thẳng thắng với ông Lân ,  là gia đình anh Chí không có ở đây , giờ nầy chồng đang bận , muốn tìm chồng nói chuyện thì 2 tiếng đồng hồ sau gọi lại  đi , kết cuộc cả đêm không thấy gọi lại nửa  ,  hôm sau thứ hai  22 giờ đêm có cú điện thoại  nước ngoài gọi  vào máy nhà hàng ,   nghe tiếng  mình  chào hỏi , không thèm  trả lời  ,im một lúc xì rồi cúp máy .   tháng cô hồn  luôn có cô hồn muốn phá phách   .  Có  điều mai mắn  nhiều  nhà luôn  có   Thánh  Linh che chở ,  biết đâu chừng  lại con quỷ già khố nạn kia vở lại  màng kịch   củ của nắm ngoái không tiến hành được , muốn làm như chuyện ông cựu KQ Lâm  nhiều năm trước đả từng lừa gạt vợ là người Bồ Đào Nha  , dẫn bồ về nhà giới thiêu với vợ  là em bà con ,cho vào nhà ở như thượng khách , chồng qua mặt vợ  dể dàng   , cái kế muốm núp dưới bóng mấy ông cựu KQ để đến được nơi đây than khóc kể khổ tận mặt với chồng , những năm trước  đả  đạo diễn hụt nhiều lần  rồi ,ông Lân nầy lại là bạn thân của tên  ma cô dẫn mói cựu đại úy giặc lái Huỳnh  hữu Nghị , bà già dịch nầy năm nay cao cơ hơn  muố làm lại màng củ  trong tháng quỷ , mong có ma che mắt vợ  , quỷ  chỉ lối cho chồng  được chứa chấp ở trong nhà hậu đãi ngày ngày  ,^_^,  ,mai  mắn thật hạng bá vơ  nầy  lại trượt vỏ chuối , tuy thao diễn kế hoặch  trong  đêm rằm tháng 7 âm ,  trăng   tròn sáng và lớn nhất trong năm  ,  quỷ kế vệt  mộng sẳn vẩn không thành  tựu , vậy mới thấy Người Tính Không Qua  Trời Tính , Hành Sự Do Người ,Thành Sự Do Thiên ..   Không phải đi với ma thì mặc áo giấy rồi lôi kéo kẻ nầy người nọ giả dạng mọi việc  thì được toại , mà sống chuyên đi làm kẻ bất nhân bất nghỉa , nuôi tà tâm phá hoại gia đình người khác , nuôi mộng   thất đức cướp giựt những cái không  thuộc về phần của mình , dù rằng trong thật tế không có cách nào cướp giựt được  ,  mọi hành động  biểu diễn ,  vẩn là hiện thân của một con quỷ mặc aó da người đang múa rối  trên dương   gian .
         
        Tháng 7 âm có chuyện bị trộm mất hàng hóa hơn 20 ngàn Euro  của chị Thủy xảy ra lúc nửa đêm thứ ba , có người  đả mở cửa kho lạnh của siêu thị chị  ,lấy sạch kho hàng 5palet tôm , cua ,cá ,vịt mực ,đồ đông lạnh  ,mình nói ai dám ăn cắp đồ đông lạnh số lượng lớn nhiều như vậy , phải tự có kho chứa lạnh mới dám lấy ,chị nói đả biết được người lấy trộm rồi ,chỉ là cảnh sát chưa bắt  còn đang tìm bằng chứng ,người chứng ,vật chứng v...v.... chị Thủy tạm thời phải đặc hàng mới lại để có đồ đông lạnh bán  tiếp tục cho khách hàng ......,chị hỏi tháng nầy tháng ma quỷ xui quá , Mình trả lời chị ma nầy là thuộc hàng ma sống , biết chị  là người quen chị nửa là khác , có ông người Việt đứng bên quầy chờ trả tiền nói ,ai tâm tà  bất chính , trong tháng nầy hay bị quỷ dẫn  đường , sai khiến   cho làm những chuyện tội lỗi để cùng nhập bọn với quỷ ,  chị  Thủy nói trộm hết cả kho đồ lạnh ,không chừa 1 thùng vịt hay tôm cho mình bán cuối tuần nửa , chồng nói đả là trộm rồi còn biết tình nghỉa mà chừa lại cho bán cuối tuần . Thế sự thật phủ phàng ,quen bạn  có tà tâm , tự  mang họa lại cho bản thân , nhưng ở thành phố Ma và Lu  giữa hai tp lớn gắn liền với nhau có hơn 3 , 4 ngàn dân VN qua lại nhau vì nghể nghiệp buôn bán  ,không quen riết rồi củng quen ,như câu nói Nhân Tại Giang Hồ ,Thân Bất Vi Kỷ .
               
           
     Tháng 7 âm , còn nghe em gái  và người quen nhà  chú  em rể Thomas kể , mẹ của Thomas đả chịu hết nổi cảnh mẹ chồng nàng dâu chung đụng mọi sự việc bất đồng ,nhờ chú Thomas làm người nói  vấn đề nhà cửa  , kể từ khi Thomas đám cưới với em gái tháng 10 năm 2012  vào nhà bà ở chính thức đến nay hai gia đình cha mẹ và con trai cưng duy nhất không  còn thuận thảo như xưa nửa ,  con trai cưng  không nói chuyện được  với mẹ vì các mẩu  thuẫn từ  mẹ và vợ gây ra, củng không làm những việc ngày xưa bổn phận Thomas phải làm cho gia đình vì vợ không cho ,  mỏi cuối tuần sáng thứ bảy con trai Thomas còn đang nằm trên giườn ngủ tầng chệt ,  bà mẹ xuống lầu lấy thùng rác đẩy gần đến  tườngnhà cạnh  phòng ngủ con ,  đập nấp thùng  ầm ầm  vỡ lên đập xuống gây tiếng động rồi bắt đầu mắng con trai đủ điều , mục đích chỉ muốn vợ chồng em gái dọn ra khỏi nhà , nhưng Thomas còn luyến tiếc đả hau tốn công sức chăm chút  tầng dưới lầu  từ sơn tường cho đến lót nền nhà công  của 20 năm nay ,củng  đắng đo sợ dọn ra rồi từ nay đoạn tuyệt với cả gia đình thì khổ  thân , hôm Thomas buồn bệnh  nằm liệt ở phòng khách , buổi trưa nghỉ qua thăm bệnh mình chỉ giải thích cho Thomas biết ,theo phong tục Á Đông , thì Anh Em Như Tay Chân ,Cha Mẹ như Thân Thể và Đầu , còn Vợ Chồng Thì như Quần Áo , nhiều người mặc chiếc áo không vừa ,quá chật hẹp  khó chịu cả đời sống khó thở có khi bị chết sớm  , hay chiếc áo màu mè quá không vừa mắt hay tính nết phải thay bỏ mới dể chịu ,,củng như có người thà không mặc áo   ở trần vẩn sống thoải mái hơn mặc chiếc áo rách nát hay dị ngợm , có ai giận rồi  đi chặt tay chặt chân hay đập đầu tự làm thương thân thể mình đâu ?   Những sự việc nhỏ nhặt bất hòa trong nhà , cũng giống như những hạt cát trong đôi giày đã làm cho mình  khó chịu.  vậy thì nên lựa chọn cách giũ bỏ hạt cát để mang giầy đi cho khỏe chân ,hay mang đôi giày  có cát vừa đi vừa đau chân cho đến khi đau không còn đi nổi ? Chúng  mình  không thể không mang giày , vì còn con đường dài phía trước  dài lắm  phải đi , ít nhất củng 30 năm ,  vậy thì tại sao mình  không chịu giũ bỏ hạt cát làm đau chân  ,vừa  có giầy mang dể chịu đi  trên đường đời  trông gai ,  vừa có áo quần đẹp lại vui vẻ  đoạn đường còn lại với vợ và ga đình  ? nói hết lời khuyên như vậy không biết đứa em gái có bệnh tinh  thần  phân  liệt ngồi cạnh chồng có hiểu ý hay không , để tự sửa chữa bản thân lại cho hiền lành ,  em luôn  lợi dụng Thomas không biết tiếng việt , ghét bà mẹ chồng nghiêm khắc nên mở miệng chỉ kêu mẹ chồng bằng quỷ già  , thật là tội lỗi và tội nghiệp ông chồng hiền mình đả quý trọng đả mai mói cho em mong hai người họ  một người ly vị ,một người muộn vợ có thể cùng nhau sống  hết cuộc đời còn lại thật vui vẻ . Em gái củng biết trước nếu mẹ Thomas dể dải , thì Thomas đâu có ở đến 50 tuổi mới lấy vợ  . Em gái và con trai Kiên bàn tính muốn xuống núi nhờ người mua nhà ra ở ngoài , nói đả chán ghét rừng núi nầy không có chỗ nào nhìn thuận con mắt cả . nghe song thật sự củng thấy buồn nao nao .
             
             Có khi , ở nơi hoang vắng thiếu người đồng hương , vợ chồng lủi thủi lo làm ăn lập nghiệp trên núi cao  hơn 21 năm nay , cảnh sống   có lúc  thiếu  vắng  niềm vui của đô thị người quen tụ 5 tụ 7 cuối tuần , còn  bị nhiều người đồng hương lấy ra  đàm tiếu như  đi ẩn cư sớm , lên núi bắp cọp ,  nhìn lại  vẩn có những cái mai mắn hơn hay hơn ở thành phố  là sống tự nhiên  an tại , không dính tà tâm , không đua đồi bề ngoài hay không so đo với nhau từng món của cải , không cần đi đâu phải lấy cả đóng nữ trang ra đeo đeo đầy tay như em gái , còn có được cái quý giá nhất  mỏi ngày hít thở  không khí sãch sẻ , sống  mỏi ngày với thiên nhiên gần trời xanh mây trắng  , thời gian qua đi không để lại giấu vết phong trần  , cuồn phong thời đại củng không ảnh hưởng gì nhiều trong cuộc sống  hàng ngày , chưa nói đến việc mặc dù không ai muốn núi băng bắc cực bị tang dần trong tốc độ rất đáng lo ngại như khí hậu hiện tạ thay đổi  , ướt tính tốc độ nầy  đến 2050  các thành phố ven biển như Hamburg  , kiel ,các nước thấp như Hòa Lan  , Bắc Âu có nguy cơ  chìm ngập trong biển nước , còn   vị trí rừng núi  trên nầy vẩn nguyên  vẹn vì  cao hơn mặt  đất trên  6 trăm mét . nên củng thường  tự an ủi mình  bằng bài thơ của Ông Nguyễn Bĩnh Khiêm là Ta Dại ,Ta Tìm Nơi Vắng Vẻ  ,Người Khôn , Người Ở Chốn Lao Xao ......  Ông Năm Quang bạn của ba ,ba của hia Uy đả từng dạy qua mình những  câu nói bát hữu trong vườn Bạc Hà , khi đó  mình  ghi chép lên quyển nhật ký nhỏ thời học sinh,  và ghi nhớ mang ra được  đến bây giờ  là :  Chưa  đi đến trạm  cuối cùng đời người để nằm trong quang tài ,vẩn chưa biết vận hành tốt xấu mình ra sao ,chưa qua hết 80 tuổi ,chưa biết cuộc đời còn thăng trầm lên xuống như thế nào , mọi việc chưa đến lúc kết thúc ,chưa biết mình xữ sự là khôn hay ngu ,  đúng hay sai , tốt hay xấu , cần nhât là mỏi lần muốn làm  việc gì,nghỉ 3 lần trong  3 lần ,lợi ,hại , được thất ,vinh nhục , hỏi ý kiến người đáng tin tưởng ,chơi bạn phải biết lựa người chính trắng , đạo Đức là vĩnh viễn ,tiền tài chỉ tạm bợ v...v...những câu nói nghe rất hay  rất chí lý , nhưng làm được thì có mấy ai ? những lần về thăm nhà nghe người ta nói ,chính ông hiểu đời  sâu sắc ,vẩn thoát không ra những tà áo đàn bà trẻ hơn bà vợ ông , Ôi đời ......

Dienstag, 19. August 2014

18-8-2014 Vài Triết Lý Của Người Trung Hoa








         Người Trung Hoa hay có nhng ý tưởng đc đáo và sâu sc v phương châm sng. Nhng triết gia thi xưa như Khng - Mnh thì đã đành, mà người đi sau cũng vn có.

        Chẳng hạn, Lương Khải Siêu (1873-1929), đã có một lời khuyên rất uyên bác cho mọi người, đại ý: “Mỗi ngày phải để ra tí khoảnh khắc đứng ngoài cuộc đời, nhìn lại cuộc đời. Sau mỗi tháng, mỗi năm, đều phải dành thời gian thích đáng để làm việc đó. Người tầm thường thì luôn bị cuộc đời cuốn đi, không thể dừng lại được. Kẻ sĩ thường hay xa rời cuộc sống của nhân quần, không hòa nhập đời thường. Duy chỉ có những người rất có văn hóa mới vừa luôn luôn hòa nhập với đời thường, vừa có thể tách ra khỏi cuộc sống thường nhật vào bất cứ lúc nào để nhìn lại chính mình, nhìn lại cuộc đời: điều ấy nói thì dễ, chứ làm thì khó lắm thay !”.

                             
 
       Thi thoảng phải đứng ra ngoài cuộc đời để nhìn lại chính mình, để sửa mình, để sống có ích cho đồng loại. Tư tưởng ấy thật thanh cao. Nhưng cũng vì nó quá thanh cao nên chưa hẳn đã thích hợp với cuộc sống đa dạng và sôi động, đồng thời cũng xô bồ và thực dụng hơn của thời đại ngày nay.
        Ý tưởng của người Trung Hoa thời nay về phương châm sống vẫn sâu sắc như xưa, nhưng xem ra có vẻ thiết thực hơn nhiều. Phương châm ấy được diễn đạt một cách rất “Trung Hoa hiện đại” như sau:
        Một “trung tâm”: lấy sức khỏe làm trung tâm. Hai “một chút”: thoải mái một chút, hồ đồ một chút. Ba “quên”: quên tuổi tác; quên bệnh tật; quên hận thù. Bốn “có”: có nhà ở; có bạn đời; có bạn tri âm; có sổ tiết kiệm. Năm “phải”: phải vận động; phải hòa nhã, lịch sự; phải biết cười; phải biết kể chuyện; phải tự coi mình là người bình thường”. 

     
 
        Điều “một trung tâm” là cực kỳ quan trọng. Thường thì mãi đến lúc già yếu hoặc lúc ốm đau ta mới thấy sức khỏe là qúy giá; khi ngoài kia là trời xanh lồng lộng và nắng gió lung linh mà ta ngồi đây bất lực, mới thấy hối tiếc một thời phung phí sức lực một cách liều lĩnh và dại dột. Rất may là chất lượng cuộc sống ngày một tốt hơn, y học ngày càng hiện đại hơn nên tuổi thọ của con người ngày càng cao hơn nữa. Sắp đến rồi, ngày mà “Sáu mươi tuổi chưa phải là già, bảy mươi tuổi vẫn còn là trung niên !”. Hạnh phúc thay là có một tâm hồn lành mạnh trong một cơ thể cường tráng. Xin hãy nhớ ở bất cứ lứa tuổi nào cũng phải “lấy sức khỏe làm trung tâm”. 
 
      Điều “hai một chút” thật là chí lý. Đừng đạo mạo qúa, hãy sống hồn nhiên như mình vốn có. “Thoải mái một chút” (Một chút thôi nhé!) là hợp với tự nhiên bởi cuộc sống không thể lúc nào cũng căng như một dây đàn đúng giọng được. Cũng đừng qúa tự dày vò mỗi khi lầm lỡ. Ai mà chẳng có lúc sai lầm, có sai thì hãy tự nhủ “hồ đồ một chút” chưa sao ! Cũng lại chỉ một chút thôi nhé, luôn luôn hồ đồ thì còn nói làm gì, hồ đồ nghiêm trọng thì phải trả giá đắt, đôi khi hối không kịp. 

 
         Điều “ba quên” là để cho lòng mình thanh thản. Lỡ đã già rồi (và đã được sống nhiều), lỡ mang bệnh tật rồi (nhiều khi vì những lẽ rất cao cả, nhưng cũng có khi vì sự tầm phào) thì hãy quên đi, “quên tuổi tác” và “quên bệnh tật”; hãy vui sống mỗi ngày bằng những công việc thường nhật có ích cho mình, cho những người thân yêu và cho đời… Cuộc đời riêng của mỗi người chỉ có thể thật thanh thản khi biết “quên hận thù”; “quên hận thù” là điều rất khó, nhưng cũng sẽ dễ dàng hơn khi thực lòng mong muốn có sự thanh thản của tâm hồn. 





        Điều “bốn có” rất đời thường, dung dị và thiết thực. “Có nhà cửa” và “ có bạn đời” tức là có một gia đình yên ấm. Dù cho thế giới văn minh này có biến đổi thế nào thì gia đình vẫn là tế bào bền vững của xã hội, vẫn là nơi trú ẩn cuối cùng đáng tin cậy cho những tâm hồn cô đơn đang bị tai họa phủ phàng rượt đuổi. không buồn gì bằng nổi buồn không có “bạn tri âm”, như “rượu ngon không có bạn hiền”. Sống trên đời ai cũng ít nhiều có bạn, nhưng bạn tri âm đồng cảm chia ngọt sẽ bùi với mình thì không phải người nào cũng có. Thiếu bạn tri âm, cuộc đời sẽ thiếu đi một mảng lớn. Cuối cùng, nhưng không kém phần quan trọng, là phải có của ăn của để ở chừng mực thích hợp, tức là phải có “sổ tiết kiệm”, phải dành dụm, phòng khi lỡ vận, phải lo xa một chút… 



  
       Điều “năm phải” khuyên chúng ta thực hiện một phong cách sống lành mạnh và văn hóa. Trước hết, “phải vận động” (chân tay) vừa phải và bền bỉ. Khó nhất là duy trì được nết tập thể dục thường xuyên; tập kiểu gì cũng được, ít nhiều tùy theo sức, miễn là tập được đều đặn hàng ngày. Đó là cách tốt nhất để giữ cho thân thể được khỏe mạnh và tinh thần thoải mái. Còn thể thao thì tùy sở thích và tùy hoàn cảnh chứ không phải là nhất thiết. Thứ hai là phải “hòa nhã, lịch sự”. Đó là phong cách không thể thiếu được cho mỗi người cho dù ở cương vị nào và hoạt động trong lĩnh vực nào. Nét văn hoá ấy là của chung nhân loại, dân tộc nào cũng có bất kể ở trình độ văn minh nào. Người có văn hóa không hẳn là người có học thức cao. Thứ ba là “phải biết cười”. Biết cười có duyên không dễ. Không phải ai cũng ưa hài hước, và tính hài hước không phải có sẵn trong nhiều người. Những người dễ cười, cũng như là dễ khóc, thường là tốt bụng, những người có tính hài hước thường giàu lòng vị tha. Những người không ưa hài hước có lẽ không phải là những người có văn hóa cao. Hơn nữa, bạn có biết không, mỗi lần cười thì có tới mấy chục cơ trên mặt cùng hoạt động và làm ta sống thêm được ít phút. Vậy thì càng cần “phải biết cười”. Thứ tư là “phải biết kể chuyện”, tức là phải biết kể lại những điều mình biết một cách khúc chiết rõ ràng, biết diễn đạt ý mình một cách sáng sủa, nói rộng ra là phải biết cách giao lưu tư tưởng. Người biết kể chuyện luôn luôn đồng thời cũng là người biết lắng nghe, bởi có chịu khó lắng nghe mới có cái để mà kể lại và mới biết kể như thế nào cho thích hợp đối với người nghe mình. Sau hết và cũng là trước hết là “phải tự coi mình là người bình thường”. Người ở cương vị càng cao mà biết tự coi mình là người bình thường thì càng được kính trọng. Đối với một số người điều ấy không phải dễ dàng, bởi vì ngay một anh binh nhì cũng vẫn có thể ngạo mạn khinh người, coi mình là nhất thiên hạ, y hệt một tướng lĩnh lừng danh ưa phỉnh nịnh. Chúng ta vẫn thường nghe nói: “Cái khó nhất là biết dừng ở chỗ nào” và “cái cần biết trước hết là biết mình”. Người tự coi mình là người bình thường sẽ dễ “biết mình” và cũng dễ “biết dừng”. 

 
        Tôi hy vọng là đã hiểu và diễn đạt đúng được phần nào những ý tưởng sâu sắc và độc đáo của người Trung Hoa xưa cũng như nay về phương châm sống. Xin chia sẽ cùng bạn đọc nhân dịp cuối năm cũ nhìn lại mình, để đầu năm mới thêm chút thoải mái. “Cuộc đời vẫn đẹp sao”........

Posted by anh minhmap  Sưu tầm .


Dienstag, 12. August 2014

12-8-2014 Tháng Nghỉ Linh Tinh







            Mùa hè năm nay đặc biệt nóng ,  nắng tháng 7 làm cỏ dại  cháy vàng , những trận mưa rào mưa đá kèm theo sấm  sét hàng đêm  vẩn không  làm  mát  được không khí ban ngày , miền trung nước Đức đang chịu  cơn gió nóng thổi từ phía nam  Phi Châu lên ,  người lớn tuổi không bận việc làm ,tạm sống  lặng lẻ trong  nhà   , qua lại ở  vườn cây có bóng mát ,  tháng 7 dương lịch  qua đi , bắt đầu  đến  tháng 7 âm lịch thời hạn 1 tháng mở cửa    quỷ môn quan cho cô  hồn dả quỷ được đi chu du khắp dương trần , sẻ  có nhiều việc kỳ quái xảy ra ,kèm theo những buổi lể Phật    mùa Vu Lan báo hiếu  , mùa mưa ngâu , mùa lể tình nhân của  những cặp nhân tình đến  muộn ,không  đúng đạo nhân  sinh   , Tháng 7 âm lịch ,giữa ban ngày có những trận mưa đến rất mau rất lớn ,mưa xối xả  như thác đổ ,  mình láy xe không dám chạy nhanh dù hai cây gạt nước không ngừng gạt  ,   vẩn nhìn không thấy rỏ mặt đường ,vừa chạy qua khỏi  một thị trấn khác cách nhau chỉ 5 cây số , như đả vào một hoàn cảnh khác ,  trời tạnh gió yên , mặt đất khô ráo như chưa hề có trận mưa qua ,  những buổi mưa đêm sấm xét  nhiều  , từ  trong cửa sổ nhìn ra ngoài ánh  đèn đường  khi xét đánh ,cảnh vật dưới núi như trong phim kinh dị , những tia sáng đến trong im lặng làm cả vùng núi sáng rực lên ,chỉ một chốc lát ,tiếng sấm xét vang lên kéo  dài  theo nhiều tiếng từ các thung lũng núi vọng lại , như thiên nhiên đang nổi giận , đang cảnh báo thế nhân , như có tiếng ma quỷ đang hùa theo gió  gào thét , xúi khiến thúc dục  cho nhân loại  tự  phá  hoại cuộc sống thanh bình  đả quá lâu .
        Nhiều đêm  tựa cửa nhìn  mưa  đêm   , nghỉ ngợi quanh quản những  chuyện   xảy ra trong  nửa năm Giáp Ngọ vừa qua với xum quanh  người thân ,   hay  thời sự thế giới  căng thẳng , thật sự nhiều việc ngoài tầm  thông xuốt và hiểu biết , Các nguyên thủ quốc gia không khéo xữ sự có thể cùng nhau bị kéo vào vòng để  thế chiến thứ ba có cớ  bùng nổ , cổ thư củng viết ,  thiên hạ hợp lâu sẻ phân ,  bình yên lâu củng sinh ra  loạn , có loạn mới có chiến tranh ,  có chiến tranh mới có dịp tiêu thụ và thử nghiệm được các vũ khí tối tân của các cường quốc chế tạo , năm nay là kỷ niệm 100 năm thế chiến thứ  nhất  ,60 năm chiến  tranh Giáp Ngọ giữa Trung Nhật ,  thế sự còn luôn như bàn  cờ hồi hợp từng bước  tiến ,    thời đại điện tử  máy bay  không  cần người láy ,  ai đánh cờ ai  con cờ bị chơi , chưa đến  màng cuối  người phàm như mình không sao hiểu biết hết được . Củng không dám sinh lòng hiếu kỳ , lấy chuyện thời sự thế giới ra xem bối quẻ ,  giải bằng  toán cộng 384 của   Gia Các tiên sinh để biết trước mả đáp số   , như mỏi khi có chuyện thắc mắc trong nhà , xin ý kiến giùm  cho bản thân người quen ,  thường tự kính cẩn mang  chỉ số chữ ra đặc quẻ xem giải đáp ,  thật sợ có ông  nào góc Việt ở Mỹ thuộc lòng phân tích rành mạch sấm Trạng Trình ,  biết côi và tính 384 quẻ của bản  cổ thư từ Không Minh lưu lại cho hậu thế ,  đả  tự đặc để  mình  là nhà tiên tri thời đại ,  quốc sư  của ai  ai  ,  mang  thiên cơ ra nói tùm lum như một việc đánh bóng giá trị bản thân , củng không biết  có bao nhiêu người tin có bao nhiều người cười ,  lời  tiên tri có  đúng  hay sai là một việc  , chỉ biết nếu là Thiên Cơ thì bất khả lộ , nếu  là huyền cơ thì vận chuyển thay đổi từ hồi theo nhân và quả của từng người vừa gieo ,   những ông tiên tri có nói sai hay trúng  , thường có cùng một hậu vận đều giống nhau ,rất đáng buồn . Dù có khi đả thật sự giúp được nhiều người thoát nạn , giúp được người đặt  được nhiều thành quả thuận lợi  trên vận hành nhân sinh .

        Mình chỉ biết mỏi buổi sáng cầu nguyện ,thành tâm cầu xin các Thánh Linh ,  các  bàn thờ trên nhà , dưới lầu ,  xin cho những người khốn khổ ,bệnh tật sống trên đời nầy ai ai củng được ấm no , hạnh phúc , cầu cho người thân ai ai củng được khỏe mạnh , bình yên  ,   nhân ly nạn , nạn ly thân , nhất nhất tai ươn quá vi trần . Cầu nguyện mỏi buổi sáng  đả trở thành một phần quang trọng  trong cuộc sống tinh thần từ ngày xa cha mẹ  là  mái   ấm tình thân ,  bước  chân giang hồ  theo cuộc sống thăng trầm trên xứ  người ,  cầu nguyện củng là một công phu mỏi ngày tự khiến cho tâm được hướng thiện , sáng sủa , sống  có  niềm tin vớiđất  trời và bản thân .
                                             *********************************
           Đầu năm Giáp Ngọ ,em dâu út ở Đan Mạch củng  tuổi Ngọ ,  bàn tay bị biến chứng ,  cầm vật nặng không nổi , đến  đôi đủa đang  cầm gắp đồ ăn củng bị rơi , rung  tay  ,vội  đi khám bác sỉ chuyên khoa , khám ra mạch máu bàn tay bị dính lại , phải mổ lòng  bàn tay để tách hai mạch máu riêng ra ,  phẫu thuật song nghỉ việc ở nhà dưỡng thương đến 8 tuần không làm gì hết  , moị việc bếp núp ,lau chùi đều để cho em chồng Út đi làm về làm thay cho vợ . Nga lo lắng bảo năm Ngọ  nầy dử quá , gọi điện qua hỏi mỉnh phải làm sao ,  Mình trả lời chỉ biết ngoài cầu nguyện xin bình  an ra , không nên  làm  gì hết .      
  Giữa năm tháng 7 dương lịch ,nhằm tháng 6 ta , được tin Dung cùng tuổi Ngọ , đả thôi việc làm ở hãng Mỹ ,  mướn thợ nấu bếp mở lại nhà hàng củ đả đóng cửa  hơn 8 tháng trước vì hành động mẩu thuẫn  , độc ác của người  chồng củ đả ly vị 8 năm , bây giờ Dung  tự làm chủ đứng chịu xào mọi vấn đề thuế má , hành chính ,   nhận được  tin các  chị em dâu  củ người  người  vui buồn lẩn lộn , mình từng tính ra cho Dung biết , mạng số Dung không xấu , chỉ là bản tính đa cảm quá mù quán vì tình , hoàn cảnh gia biến của Dung không giống hoàn cảnh của  mình  , gia đình mình  chỉ bị phá dài  dài trên mạng ảo bằng thứ tư tưởng bản ngả vô nhân nghỉa  , trên thực tế từ vật chất đến người chưa có mẹ nào châm múc gì được trong đời thật ,  Dung đả theo dỗi tận mắt bắt quả tang chồng và cô bạn gái Hương  đang ân ái với nhau , chính tai Dung nghe chồng củ thú nhận không có gì say mê bằng chuyện ngoại tình  với cô bạn Hương , nên đứt lòng phải  ly vị , của cải mất mát ,nữ trang mất sạch trong  thời gian chồng ngoại tình  đến ly vị . nhưng sau khi ly vị Dung  vẩn còn yêu chồng củ ,nhiều lần  nổi ghen khi thấy chồng củ  viết tin nhắn cho bạn gái nhí , từ nhược điểm  nầy  nên  chồng củ  mới có  thế  thượng phong cầm cán dùi hết cả nhà Dung phải theo vào vực khổ , ngang nhiên  ôm tiền của hai người sau khi tái hợp mở lại nhà hàng lần thứ 2  đả  tậu được , đi về VN một mình tiêu xài cho tỏa mãn tính xấu riêng , trớ qua đây còn ngang tàn làm mưa làm gió , mắng  trên mắng dưới vợ con  ,nói nặng 2 bà mẹ vợ , đến phải đóng cửa   nhà hàng lần nửa , con chán  ghét không thèm nhìn cha . Bây giờ Dung đang từng bước  chứng minh lại  bản thân và bản lỉnh  người mẹ cho cuộc đời còn lại với người nhà và hai con về việc làm cực khổ cô đơn , nhưng mau chóng xoay ra tiền trong  xả hội nầy ,  đây là lần thứ ba Dung vấn thân vào nghề buôn bán nhà hàng , khai  trương lại trong năm tuổi của bản thân khiến mình vừa lo vừa phục ,  Dung tuy là người Hoa ,nhưng không học trường Hoa Kiều , chưa từng  học lịch sử TQ , củng không biết  nhiều về huyền cơ , tuy nhiên sinh ra là con cháu Hoàng Đế , ai trong máu củng có sẵn khái niệm " Phi Thương Bất Phú " lời nói trong  nhân giang , củng  mang trong người  dũng khí của các tiền nhân như  Lý Thế Dân , Hán Cao Tổ ,  dám chịu  cực và dám làm ,  dù sao củng cầu chúc cho Dung mọi sự việc đều  hạnh thông  . xuông xẻ . đừng đa cảm tự buột mình vào lòng lọng nửa , mọi lời nói bây giờ  chỉ là cầu nguyện ,cầu chúc cho con đường Dung đi  được vững tâm , sáng xuốt vững  dàng . 
          Thật ra ,Dung không phải người đàn bà duy nhất nhẩn nhục đón nhận  mọi sự tàn nhẩn  bạc tình bất nghỉa của chồng mà vẩn một mực  chịu đựng yêu thương  chung sống lại với chồng , chỉ nói nhửng người quen biết xum quanh thôi củng đầy số , lớn tuổi thì có mẹ chồng cả đời bị  ba chồng tính bay mướm háo của lạ làm khổ mấy chục năm , chịu cực khổ  sinh cho ba chồng 12 đứa con trai lẩn  gái ,  còn phải mang con rơi tình địch sinh  ở ngoài về nhà nuôi , nuôi không kỷ bị lạc đạn chết năm 1968 còn bị tình địch nguyền rủa lời độc ác  giáng xuống cho chính các con ruột  mẹ chồng . Đến mẹ ruột của Dung thời còn trẻ củng khổ vì chuyện trăng hoa của ba Dung đến khóc cạn  nước mắt , tuổi trung niên thì có mấy bà  làm vợ của các ông cựu KQVNCH cưới nhau trước khi bỏ nước ra nước ngoài , người  đáng thương , đáng quý và hiền thục tội nghiệp nhất phải luôn ám ảnh trong người mình  phải kể là chị Lan Phương ,vợ anh Cao Bá Tuấn ở Đan Mạch , mình không quen trực tiếp chị Phương ,nhân một dịp anh Đổ Minh Chánh ở Cali được hãng đặc phái qua Pháp công tác  mùa hè năm 2001 vào tháng 6 , lúc đi có mang theo vợ là chị Tâm cùng chuyến bay để thăm viếng Paris hai tuần đầu rồi vợ sẻ trở về Mỹ  , chị Tâm quen 1  bạn gái là vợ ông Tuấn Crazy củng ở Paris  , vợ chồng anh Chánh định qua nhà gia đình ông bà Crazy trú tạm hai tuần đầu trước khi anh Chánh làm việc với chi nhánh hãng ở miền nam Pháp  ,thình lình ông bà Crazy bán cái gia đình anh Chánh qua nhà anh Chí ở , nhờ vợ chồng anh Chí tiếp đãi giùm vì ông Tuấn Crazy bận không nghỉ  được để  ở nhà tiếp khách , ( nghe kể vợ chồng Crazy nầy  lúc qua Mỹ chơi thì được vợ chồng anh Chánh Địa tiếp  đón nồng hậu ,đưa đi đầu nầy đầu kia chơi, đến lượt ông bà Chánh qua Pháp ,ông crazy bảo  việc bận không tiếp đón ở nhà được nên giao  qua nhà anh Lê Minh Chí  , bây giờ thì ông bà Crazy củng không còn sống chung , mỏi người một đối tượng khác ) ,anh Chí quen thân với nhà mình từ 30 năm nay  nay, nên ở Pháp ít ngày ,có  ra Paris dạo chơi song  gọi điện qua Đức nói với chồng , ngỏ ý chở anh chị Chánh và vợ ông  crazy  là bà Phượng tháp tùng theo qua Đức nhà mình chơi  mấy hôm , ngoài ra còn có một gia đình KQ khác củng quen anh Chanh , cư ngựu ở Đan mạch  tên Cao Bá Tuấn thuộc khóa 73 ước muốn đến hợp mặt chung ở nhà mình để hội ngộ với anh chị Chánh ít hôm  ,  các bà vợ của họ củng từng quen biết nhau  , vợ chồng phấn khởi  tiếp đón  hai xe  chở người của 3 nước cả  đoàn 7 người không quen biết ngoài trừ anh Chí  đến hợp mặt ở vùng núi nầy , mấy ngày đầu thật vui vẻ , các ông các bà hợp nhau kể chuyện sáng đêm ,có lúc ngồi ké nghe  anh Chánh  vừa uốn soda Martin  cho đá cục vừa kể chuyện  Ý Lan đứng hát một bản nhạc mà tay súng  giỏi nhất bắn hoài củng bắn không trúng , mình thắc mắc hỏi tại sao vậy , bộ  vừa hát vừa làm xiết sao , cả đám cười ha hả , chờ lâu   anh Chánh mới nhí mắt lại giải thích con Ý Lan nó hát mà ẹo qua ẹo lại lả lướt liễn hồi , có trời bắn củng không trúng nói chi người bắn . những ngày đó mặc dù chuẩn bị mỏi vợ chồng có một phòng ngủ giườn đôi ngủ đêm  ,nhưng ba chị lớn tuổi là vợ anh Tuấn chị Lan Phương ,chị Tâm và bà Cryzy đêm nào củng ngủ chung 1 giườn giành cho vợ chồng  anh Tuấn , anh CB Tuấn phải nằm ngoài phòng khách ngủ chiếc Sofa dài , 3 bà kể chuyện củ rít năm xưa xuốt đêm ,chị Tâm có rủ mình phải vào ngủ chung để kể chuyện nhưng mình không muốn , nói tại  tính nết ngủ rộng xảy ty xảy chân quen rồi , 4 bà năm chung nghĩa là hai người chiếc nhau 1 chiếc giường lại kê chung giườn  cạnh khó ngủ lắm , mình củng đâu có chuyện củ gì ở VN với họ đâu mà kể , qua 3 ngày  sống chung vui vẻ , đến  trước 1 ngày chia tay vào  buổi cơm trưa , ngồi cả chục người vậy một chiếc bàn lớn ăn món tôm chấy đặc biệt của chồng làm , không biết ai nói gì làm bới lại chuyện năm củ , đột nhiên chị Lan Phương vợ anh Tuấn  khóc nức nở , kể lại chuyện anh Tuấn sau 1975 đổi tính cho mọi người nghe , tuy mai mắn không bị đi tù cải tạo như những ông KQ khác , nhưng anh  sinh tật ngoại tình với một cô sinh viên nào lúc xuống Sai Gòn tìm đường vượt biển , khi ấy chị  mới sinh đứa con trai đầu lòng ,  bặt tin chồng lâu quá rồi nghe người quen nhắn chị là ông Tuấn đang cập bồ vói người đàn bà khác ,đang ở nhờ nhà ông Vỏ Văn Tiến ( hiện củng ở Cali và có lần cùng với vợ và cô con  gái củng ghé qua Đức nhà mình chơi  ) , chị khóc hết nước mắt mà vẩn không giám cho cha mẹ ruột biết vì cái oan quá khứ cải cha cải mẹ để được lấy ông CBTuấn nầy làm chồng , bị  sức mẻ tình mẹ con một thời gian không ngắn . chị bồng con cực nhọc lặn lội  xuống Sài Gòn tìm chồng ,vào đến nhà anh Tiến thấy cảnh chồng và cô bồ  hai người thân mật ngồi sát bên nhau , trong lòng đắng đế tê dại , chỉ biết kêu trời và than quá mệt  , mẹ con vào buồn ngủ một giác dài , Hôm  sau anh Tiến  nói với chị L Phương là  " tui thiệt muốn lấy cây xúc rác xúc hai  người nầy đi khuất mắt " sau đó ông CB Tuấn còn dẫn cả bồ về nhà ở chung với vợ , chị Phương kể trong nấc nghẹn nước mắt ràn rụa , là mỏi buổi sáng trước khi bồng con ra chợ bán banh mì thịt , ở nhà phải làm sẵn hai khúc bánh mì nhét  đầy thịt ngon nhất để cho chồng và nhân tình ở nhà sau khi thức vậy ăn , rồi lam lủ bồng con ra chợ bán bánh mì thịt đến quá trưa mới về nhà , phải nhìn cảnh âu yếm bên nhau của họ ngày nầy qua ngày khác , tự hỏi không biết phải làm sao vì có nói ra người thân quen củng không ai thương cảm cho , vì đả cảnh cáo trước nhưng  chị đả nhất quyết đồi lấy ông chồng nầy vì quá yêu ,   hai bà chung chồng một thòi gian bà nhân tình nầy chắc củng phát hiện ở với một ông đàn ông không có tiền , bạc tình bạc  nghỉa vợ con, ăn ở nhờ của cải của người đàn bà bị mình phá hoại tổn thương bao nhiêu lâu không đạt được mục đích tiến triển nào hết , rồi buôn tay trả ông chồng bạc trắng về cho vợ con người ta , sau đó hai vợ chồng chị tìm được đường đi vượt biên,  nghe song mọi người ngồi quanh  bàn ăn  im thinh thích , chị Tâm ầm thầm đưa khăn giấy cho chị L Phương lau nước mắt , thật không ngờ khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của người sau lưng lại có thể làm ra chuyện tàn nhẩn đến như vậy với người vợ đả bỏ nhà bỏ  cha mẹ vì mình , đau  từng đoạn thịt sinh ra đứa con của  mình mà , ông CBTuấn còn xen miệng vào nói  : " cô ấy trước khi ra đi có nói tại bà xả ông  hiền quá nên tôi giựt chồng bả không đành , nếu  bà cai cú thì sẻ chết với bả ! cho mất chồng luôn .  Ta lườm ông Tuấn một cái thật lâu và nói chổng với chị LP là chồng vậy mà củng ở lại được đến bây giờ chị thiệt là hay ,em gái em chỉ phát hiện chồng nó đi dự tiệc sinh nhật bạn gái quá chén đến nửa đêm mới về ,3 ngày sau đả   lấy Vali tự thu dọn quần áo cho chồng và  đuổi  ra khỏi nhà khộng nương tay , không cần nghe giải thích câu nào  hết , chị bảo lúc đó làm lớn chuyện ra sợ ba má  chị buồn ,nên cố ngậm đắng nuốt cay cho qua chuyện . 
        
         Chiều hôm đó một mình ở  dưới nhà hàng lây quây lau ly ,kiếm việc không cần thiết lau nầy lay kia , không muốn lên nhà để nghe chuyện các ông tàu lau này xưa phi hành nửa , vừa buồn vừa tức giùm cho chị Phương ,củng không muốn nói gì ra phí uổn sinh khí trong người , chị L Phương chắc đoán biết thấy nghỉ trưa lâu quá mình còn ở dưới nhà một mình hoài ,  nên xuống nhà đứng cạnh  thì thầm những chuyện khốn khổ của đàn bà ,  nghe nhiều mình trả lời ít ,nhưng có nói với chỉ là em nói thật ,chị hay lắm mới bỏ qua và quên hết được mọi chuyện để sống với người chồng như vậy ,còn mình củng lấy chồng củng như chị ,cải anh cải em ,phải  ra khỏi nhà sống cơ hàn bắt đầu lại anh Điệp , nhưng nếu ảnh có nhân tình thì chắc vợ  chồng  bỏ nhau chứ em  không nhẩn nhục như chị được , củng không bao giờ cho tình địch bước  vào nhà được một bước   , đừng nói chi  đến cho ăn bánh mì thịt , có chăn là gọi cảnh sắt đến xúc họ đi ,  chị nói đời sống ở đây khác VN , bây giờ sống ở xứ nầy còn ai chấp nhận cho chồng ngoại tình nửa ,cùng lắm là ly hôn , sống một mình không đi làm vẩn có nhà nước nuôi cho ăn cho ở đến ngày chết . Từ dịp chia tay  nhau ở nhà mình ,  không gặp lại chị Lan Phương nửa ,chỉ  nhận được một lần thư chị gởi bưu điện qua và 2 lần phone nghe chỉ tâm sự ,ở Bắc Âu vẩn có đàn bà VN nào đó hết thời rồi   xin  phép làm vợ bé anh Tuấn  , mình không thích nhưng đề tài nầy nên làm thinh .Năm 2002 cùng  chồng  đi hợp liên khóa 72-73 tổ chức  ở Cali , gặp lại anh CBTuấn ở nhà anh Chánh Đổ , mình vẩn giữ thái độ có khoản cách với chồng chị L Phương  , chỉ nhờ anh mang về giùm cho chị một món quà nhỏ mua ở Cali.
 Đàn bà
     Thật không ngờ sau 8 năm lời thật tình tự sự chia sẻ  với chị Lan Phương , ngày 13 tháng 9 năm 2009 , bản thân mình củng gặp phải cảnh gia đình đổ bể tình cảm sức mẻ , cải vả rùng rợn một thời gian ngắn vì một con quỷ già  thất đức vô lương tâm  ,  từng một thuở  là tình nhân của chồng thời trước 1975 củ , chia tay khi chồng vào trại cải tạo  trở ra lẩn tránh khong gặp , vượt biên tỵ nạn  sống ở Nauy, Oslo , nhờ qua bàn tay moi  móc ma cô của cưu đại úy giặc lái  Huynh Hữu Nghị ,  nên chồng và họ nói lại  liên hệ ảo tình với nhau  trên mạng internet , cho đến giờ phút nầy họ vẩn chưa đủ nhân duyên để được gặp  mặt  nhau  ở Đức hay ở Nauy , dù bà khố nạn nầy đả đạo diễn nhiều phen kịch màng định dùng các ông cựu KQ  hợp mặt nhau ở nhà mình để núp bóng  theo qua,  lần nào củng không thành việc , đáng tiếc đáng tiếc củng đáng đời .   Nhờ có cảnh gia biến của bản thân ,mình mới thật sự nghiệm được bài học ngàn vàng  của chị L phương đả từng trải , Nhẩn Một Lúc , Phong Bình  Sống Lặng , Lùi Một Bước ,  Biển Rộng Trời Cao ,có đều mai mắn hơn chị L Phương và Dung ,  chồng mình  tuy đa cảm  đa tình, lại là người giữ bản tính hiền hậu ,nhân từ , chữ Tín và Nghỉa đặc trên hết , thà tự mình chịu đựng đau khổ vì tình mới tình củ   , củng không muốn làm ra chuyện phủ phàng trong thật tế là hại  con gái phải  sống thiệt thoài khổ sở trong cảnh thiếu tình  cha chăm sóc,  củng hơn 4 năm dài vợ chồng không thèm cải giả thèm lần nào , không trúng mưu độc ác chơi trò chọc tức hàng ngày của kẻ khố nạn ước  muốn, ta và chồng   cùng nhau lo lắng công việc chung , nhẩn nhượng trong cách sống khác quan niệm  nhưng chung một gia đình ,chung một nhà  , ngày nào còn sống chung  luôn giữ đạo làm người chính đáng , không ai tổn thương  ai cho đến hết mỏi ngày , mình tự nguyện làm được tới bước  nầy , củng ít nhất đả tự hoàn thiện được tinh thần  trong cuộc sống và miễn  nghiệp quả trong tương lai . Nghỉ lại vận mệnh  mình củng thuộc hành mai mắn , 5 năm trước tưởng đả mất hết mọi niềm tin  , cuộc đời tan tác , giây phút đó chợt đau lòng nghỉ  quẩn ,có tạo ra bao nhiêu nhà cửa củng không còn ý nghỉa gì trong cuộc sống , cả đêm khóc như một người điên , nào ngờ nhờ câu chuyện gia biến , mới có cơ hội kiên cường tự lực trong khốn cùng , học được   bao nhiêu đều  hay  trong kiến thức tiềm ẩn có sẵn , hiểu thêm chiều xâu của mỏi  đoạn đường  đời   , hoàn cảnh sống tinh thần tuy phải trải qua một đoạn thời gian kinh hoàng , củng bình phục lại rất mau như việc  tai nạn  chồng bị té ngả nửa đêm đầu bị ứ máu của  cuối năm 2013 ,  phải phẫu thuật  não đến hai lần ,nhiều người tưởng chồng sẻ vĩnh viển không còn bình thường ,nhưng chỉ 7 tuần sau đả trở lại bình thường ,  bây giờ  còn đang chờ đợi cho lần mổ kế tiếp bộ phận khác để  hoàn thiện sức khỏe lại  như củ , Thật không ngờ xảy ra nhiều điều bất hạnh trong thời gian chỉ 5 năm nay ,song mọi việc như  sự nghiệp  tình thương  gia đình  vẩn tồn tại sau cơn khổ ải , tinh thần có tiến triển tốt thêm  không bị lạc mất  ,  nên từ  từng câu chuyện xảy  ra , khiến người ta hiểu  được , ở đời mỗi người đều có nghiệp chủng và nhân duyên khác nhau , nên có tư duy và đời sống khác nhau.  Thân người thì hữu hạn mà ước muốn ai củng vô cùng , nên ước muốn là mầm mống của những nỗi bất an gạy ra đau  khổ , Không có khát vọng tranh giành tình thương , ganh tị  tự biến mất , thâm tâm thật sự có bình yên ,  hòa  hợp với đất trời mỏi ngày mỏi lúc  .Ước muốn càng nhiều từ việc làm bất chính , thì nỗi đau và tuyệt vọng càng  cao , nếu  dùng định tâm quán chiếu tất cả mọi sự vật xảy ra xung quanh mình và nhìn vào  tự tâm , nhìn về xum quanh người  quen biết , sẻ  thấu hiểu mọi việc , tự sẻ  biết được tất cả đều là nhân duyên và nghiệp quả.
          Cổ thư dạy : Đủ duyên thì hợp thành, hết duyên thì chia lìa  , đến  lúc các nhân duyên hội tụ đầy đủ thì quả hay báo sẽ đến  không chừa  không sót .  Điều đó củng có nghĩa là tất cả mọi sự xảy ra đều có nguyên nhân của nó. Đó là điều tất yếu của cuộc sống để xảy ra  . 
                                
                                       
        Người đàn bà   thứ hai hình như  tên Phượng , là vợ anh Đức thượng kỷ sư NG  Hữu Đức ở Cali US , mình không quen chị nầy nhiều ,nhưng tình cờ đi hợp Liên khóa nên gặp nhau nhiều lần ở hội trường và các nhà anh em KQ tổ chức các đêm tiền hợp , lần tiền hợp thứ hai  ở nhà anh N.Văn Hảo ,có mặt vợ chồng anh Vi từ VN sang ,các bà kéo nhau lại một góc tự giới thiệu là vợ của ai rât vui , lúc chị  Phượng nói chỉ là vợ anh Đức thượng thì chị Vi nói đâu phải , sao không giống bà vợ năm trước anh Đức thượng dẫn đến nhà tui chơi ở VN , anh Đức giới thiệu là bà xã ổng mà , từ chiều cao  đến thân hình rồi khuôn mặt không giống chút nào hết ,? Chị Vi còn nói chị bên nầy quá đẹp so với bà ở VN ốm tong teo đen thủi , đêm hôm đó nghe chị Vi nói song chị Phượng tái xanh mặt mài , chị Chánh đinh  chính lại đây là vợ anh Đức thượng ở Mỹ ,chị Vi che miệng  kêu trời , tiếp theo mấy hôm sau ,  cứ mỏi lần tựu hợp là chị Phượng tố khổ anh Đức , lấy tiền bảo là về VN mở hãng xưởng làm ăn , xây đường làm từ thiện  ,nhà cửa từ 4 cái bán hết chỉ còn 1 v...v. thì ra có vợ bé nuôi ở VN......  ,  tuy chị  cằn nhằn anh Đức nhiều , nhưng thấy ra trong ánh mắt chị không có lữa hờn ghét ,và mỏi buổi hợp mặt nhau chị đều cùng chồng đến đầy đủ lần ,trước khi trở qua Toronto xum hợp với gia đình em Ken 2 tuần , anh chị Đức đặc một măm  lớn đúc lò 2 con đãi  mọi người ăn chia tay  , từng cử chỉ chị sau tin động trời ,mình củng hiểu ra được  tuy  đau khổ bị chồng lừa ,nhưng trong thâm tâm chị  vẩn rất thương   yêu chồng , từng cử chỉ chị biểu hiện sau tin anh Đức có vợ bé vẩn  vững  vàng tự tin , không côi bà  bé ở VN là cái móng của con gì   hết . 
     .Chị Phượng  là người hiếu khách và thương chồng  , biết anh Điệp và anh Đức cùng quê ở VN , chị gọi mình bằng  em thân mật , bình thủy tương phùng ,  lúc chia tay chị tặng   hai CD nhạc trẻ cho mình mang về  Đức làm quà lưu  niệm ,  năm  ngoái  côi hình   hợp mặt liên  khóa trên HQ ,thấy hai  vợ chồng tham  dự chụp chung  ảnh vui vẻ , cảm thấy rất vui , các bà xả của các ông  cựu KQ 72E bà nào củng đẹp và dể thương , mỏi lần đọc tin ngôi sao  Lưu Hiểu Khánh của TQ thì nghỉ đến khuôn mặt vợ anh Lương  Thế Hùng hao hao nét đẹp xuất chúng của đại minh tinh nầy ,chỉ còn hơn 2 tuần nửa là  ngày đến hẹn lại lên của các ông tham dự liên khóa ở Mỹ , đại hội hợp mặt liên khóa 72-73 lần thứ năm được tổ chức ở San Jose  ,nơi bạn học cùng trường KH củ cưu ngụ rất đông , đặc biết lần nầy có sự tham dự của 4 người cùng khóa 72E từ VN qua  , trong đó có anh Tân L , mình  quen tốt với anh Nguyễn Văn Tân , vẩn còn mang trong người  món nợ nhân sự ngoài đời đả  thiếu nhiều năm  chưa trả , sau khi chôn cất ba hoàn tất , có nhờ anh Tân cùng  em Ken  và mình 3 người đi cả ngày Taxi khắp Sai gòn , 3 người đi tìm tung tích những ngày cuối của ba từ nơi nầy đến nơi nọ ,sợ bị Taxi chạy lòng vòng gạt tiền khách du lịch , nên nhờ anh Tân đi chung xe cho an tâm do biết  anh Tâm là thổ địa SG , vào tận bệnh viện cấp cứu Trưng Vương bộ phận lưu hồ sơ để xin mở  lại hồ sơ xem tử án của ba , anh Tân có chỉ dẫn phải kẹp tiền vào văn kiện khi trả lại , xui sao hôm ấy gặp cô  Bác sỉ T Vân tuổi trẻ , người đẹp lại không ăn tiền , chị  em  đọc kỷ bệnh án cả nửa tiếng đồng hồ ,  khi  trả hồ sơ lại cho bác sĩ , đi chưa được 3 bước  bị  bác sỉ kêu lại ,đưa hai tờ 10 đô trả lại mình và nói  ,bỏ quên đồ rồi nè ,  làm cả 3 ngượn quê gần chết  , lẹ lẹ nhét tiền vào túi cười huề ra khỏi bệnh viện  ,sau đó lấy tiền cúng   đi ăn  tiệm Quảng Đông ,còn nhớ rất rỏ là các món canh củ  sen hầm xường heo ,vịt tiềm thuốc nắc và hẹ xào tảu hũ .
    Nhìn thấy nhiều người  một thuở  quen nhau cùng chí hướng cùng có thời gian xum hợp biết quý mến , nay mai sắp có dịp   quây quần hợp mặt lại  lần nữa , trong lòng nhớ và  buồn nao nao , tự an ủi mình  thế sự chuyện bất như ý ,10 đả chiếm hết 8, 9, còn lại 1 phần  giữ cho cả nhà có được bình an thì củng nên mãn nguyện , chỉ là càng gần ngày hợp mặt ,  tâm bất tự chủ thỉnh thoản nhớ về những chuyện linh tinh sự việc của quá khứ có gắn liền  các bạn cùng khóa của chồng  bản thân được tham dự  , một lần nào đả có dịp gặp nhau , chia sẻ hàn huyên với nhau , dù thới gian hợp nhau chỉ ngắn ngủi ,vẩn có cảm tình chân thật đầy trong buổi xum hợp  ,hy vọng một lần nào  khác khi  chồng khỏe mạnh hẳn , gia đình bình yên , lại có dịp hợp nhau lần nữa .gặp lại người quen , quen  biết thêm  nhiều người lâu rồi chỉ biết tên trên HQ nhưng chưa nhìn thấy tận mắt  , , học và nghe thêm nhiều sự việc , sự quen biết có trân trọng trong giao hữu , luôn là những bản  nhạc êm đẹp trong hành trình cả cuộc đời nhân sinh .