Ngày Nicolaus năm nay trúng vào thứ ba là ngày nghỉ , không khí có phần đặc biệt và tỉnh lặng hơn thường năm , khoảng trống của thời giang dành riêng tập trung cho gia đình nhiều hơn nhủng năm trước , củng trùng ngày âm lịch cúng giáp năm của cha chồng ,tính theo âm lịch ,cha đả đi về nơi vĩnh cửu được đúng một năm rồi .
Năm ngoái ngày nầy ,vợ chồng có giờ hẹn với bác sỉ chuyên về bệnh tim ở WN , để khám lại cho chồng tổng quát thật kỷ lưỡng cho sức khỏe về bộ phần tim mạch ,máu huyết điều hòa , sau đó được bác sỉ tuyên bố sức khỏe hoàn toàn thuộc dạng tốt ,như ý ,tối hôm đó về cùng với hai con gái pha rượu Bạc Hà vào nước Ỏi ,rượu vang trắng cho cả nhà uốn , ăn mừng một buổi cơm tối vừa tây vừa ta với nhau thật vui vẻ ,lòng đầy tự tin không còn lo sợ chồng sẻ bị trúng phải những lời chù rủa chết cho mau bằng thơ do kẻ thất đức ,vô liêm sỉ đăng trên cột Hát Cho Nhau Nghe của HQPD , củng bỏ ngoài tâm hết những sự việc kì quái bất hạnh của gia đình phải gánh trả nghiệp được kể lại từ miệng mẹ chồng , nhưng không ngờ những lời chù rủa đó đăng lên sau một tháng đúng thì cha chồng mất ( đăng ngày 17-11 .2011 dương lịch ,cha chồng mất ngày 17-12-2011 dương lịch ,ngày âm lịch là 12-11-2011 .), vào ngày Thân ,giờ Thân ,năm Giáp Dần , cha chồng tên Hợi - đại kị với tuổi Quý tỵ của chồng !
Vì cha chồng mất vào số ngày tháng liên hệ nhau rất kỳ quái , sau khi cha mất hai ngày , mình đả chịu khó thức đêm đến giờ Dần ,liên tục mấy ngày theo cách quẻ cộng ra tự côi cho thỏa lòng hoài nghi , dù côi và cộng bao nhiêu lần củng xoay đi quẩn lại ra tòan liên hệ đến vấn nạn và mất , thất , một năm sau lấy tờ lịch ghi chú khoanh vòng ra côi lại ngày cha mất được giáp năm ,trong thâm tâm vẩn còn cảm thấy bàng hoàn nao nao làm sao , vẩn còn thầm nhớ nổi buồn như cha chồng đả phải bị chết oan , để giữ gìn sinh khí cho các con của cha đang gặp nạn ,mình tự biết người được cha độ an nhiều nhất là chồng ,( vì chồng luôn luôn gặp mai mắn gần một năm nay sau khi cha mất )đứa con trai thứ năm từ khi sinh ra đả mang cho bà chị thứ ba của cha chồng nuôi dưởng đến lớn ,chưa được hưởng bao giờ sự chăm sóc hay tình thương của cha mẹ ruột ,nhưng cuối đời cha đả làm nên một việc làm lớn lao của người cha cho những đứa con đang đụng phải sống gió tình đời . mặc dù biết sống được đến 82 tuổi đối với người Á Đông củng đả là thọ hơn người bình thường , nhưng mỏi năm đến ngày giỗ của cha ,mình sẻ không quên những việc đả xảy ra trước và sau ngày cha chồng mất ,không phải như kinh sách dạy là nhớ để làm khổ bản thân nhiều , mà nhớ để biết ơn cuộc đời nầy luôn có sự hiện diện của đấng thiên liên trong cõi thế ,nhớ để hiểu được tình thương tương thân ,tượng trợ tinh thần trong gia đình , nhớ để hiểu thêm thủ đoạn của những kẻ mưu tìm bất chánh đoạt danh đoạt lợi không thành ,lòng dạ trở nên hiểm độc hung ác đến độ nào . Và củng nhớ , để luôn luôn tôi luyện tinh thần sức khỏe cho thật tốt ,sống thật vui vẻ ,luôn luôn hoàn thiện cuộc sống có ý nghỉa ,để khỏi phải trúng ý gian ,mắc mưu tòi của những kẻ đả cố lòng phá hoại , ác ý trêu tức mong cho mình phải khổ sở,tức chết ,tinh thần suy sụp , nhớ chuyện củ để có một ý chí sống thật vững mạnh ,không phải như những lời buôn xuôi đả viết là nhớ chỉ tự làm khổ mình thêm .
Nhớ để biết được không có những ngày khổ sở của hôm qua ,thì không có những kiến thức và tinh thần tự tin vững chắc của ngày hôm nay .
Khi mang rượu nước ,và trà ,bánh trái lên bàn thờ Cha đốt nhan ,mời cha chồng về và cầu như mọi ngày mình vẩn luôn cầu nguyện , xin cha độ cho cả nhà được bình yên ,ban sức khỏe tốt cho chồng và mọi người thân thuộc trong gia đình .dù biết rằng mọi việc trên đời nầy đều xuôi theo ý trời và duyên phận ,nhưng mọi việc mình đều làm như ba đả từng dậy qua ,vạn sự chỉ cần Tận Nhân Lực , tri Thiên Mệnh ,sống một cách sống có ý nghỉa với bản thân và nhân sinh .
***** Tính đến ngày Nicolaus của năm nay , mình đả trải qua được đúng 31 lần ngày Nicolaus ở Đức , trước đó ở VN chưa hề có ai cho mình biết thế gian nầy có ngày Nicolaus ,có người nào quen thân hay tốt bụng sẻ mang quà đến cho người đang cần ,nhưng qua đến đây mới thấy thế gian nầy thật sự đầy ấp tình thương yêu mọi nơi , lúc ở trại tị nạn hay mấy năm đầu gia đình còn túng thiếu ,đều có người mang quà bánh đến cho vào ngày nầy , đến khi gia đình ra tự lập buôn bán ,thì đến phiên mình bắt đầu cho lại những đứa trẻ ham vui của thị trấn nầy ,mỏi năm có 3 ngày tụi nhỏ như thường lệ vào xin bánh kẹo và luôn biết trước là sẻ được cho ăn bánh phòng tôm ,mỏi nhóm hơn cả chục đứa ,đó là ngày 3 ông vua , ngày halloween ,và ngày Nicolaus .
Người năng làm ông già Nicolaus hàng năm để mang quà đến nhà cho những năm đầu là bà Waltraud , mẹ nuôi của con gái lớn ,thuở còn đang đi học mình lở mang bầu nên lo lắng không biết có học được tiếp tục hay phải nghỉ học sau khi sinh con ra , ngày ngày với cái bụng càng to dần mang sách vở đến trường thật nhọc nhằn , được bà Waltraud lúc đó chỉ làm bà giám khảo cho điểm mỏi kỳ thi , thời gian rảnh đều ở nhà biết chuyện , nên đề nghị với lòng nhiệt huyết , là sinh con ra hãy đưa con cho bà ấy nuôi hộ ,khi nào học song rồi bà sẻ giao trả lại ,thời gian đi học mỏi cuối tuần có thể đón con về nhà từ chiều thứ sáu ,đến chiều chủ nhật thì mang lại nhà bà ấy chăm sóc đến thứ sáu tối kế tiếp lại mang về , thời gian cứ xoay chuyển như thế mải đến khi mình học song thi song lấy được bằng học nghề rồi mới chính thức rước con về nhà ở vĩnh viển ,bà Waltraud thương con gái lớn như con ruột ,sau khi con về nhà ở với cha mẹ ,thì luôn tìm cớ Sinh Nhật hay ngày Nicolaus để có dịp mang tiền và quà đắc tiền đến cho con gái , những người đồng hương cùng tị nạn ở vùng lân cận , mỏi lần tụ tập lại sinh hoạt thường bảo nhau con gái lớn mình đẻ bọc điều , chưa đầy tháng thì được vào nhà phú quý ở ,có cha mẹ nuôi là giới thượng lưu đở đầu ,còn nhỏ xíu được mặc quần áo đắc tiền , mải đến 19 năm trước gia đình dọn lên trị trấn trên rừng núi nầy làm ăn buôn bán , Waltraud mới thôi không còn thuận tiện để cho quà nửa , trở thành thực khách của nhà hàng vẩn tiếp tục qua lại với mói tình thân quen ,và là gia đình thực khách đến từ xa nhất của vùng nầy ,mải tận tp Worms lên .
Đối với gia đình Waltraud , cả nhà mang một ân nghỉa xâu nặng có lẻ xuốt đời nầy không thể nào trả nổi , vào nhửng năm đầu tìm được nhà thuê ,từng món bộ phận đồ đặc trong nhà như phòng ngủ ,phòng khách ,nhà bếp ,màng treo cửa sổ , hay quần áo của con nhất nhất đều do một tay Waltraud đi mua hay nhận của người quen mang đến cho vợ chồng con gái dùng , kể cả việc mua giấy dáng tường cho căn hộ minh thuê 27 năm trước , bà vừa xin tiền chồng là Gehard ,vừa thương lượng với chủ tiệm làm sao bán cho loại giấy tốt nhưng đừng đắc tiền quá ,mai mắn làm sao củng có được một chủ tiệm bán cho loại giấy tốt với giá tiền tượng chưng . thời gian đầu mới lập gia đình , hầu như Waltraud luôn đóng vai ông già Nicolaus , hết mang món nầy đến mang món khác cho nhà mình được đầy đủ như một gia đình Đức bình thường khác , Bây giờ mỏi lần gặp nhau ở nhà hàng hay nhà waltraud vào những buổi lể lộc ,sinh nhật ,sự tử tế kính trọng với nhau để nhớ mải những ân tình một thời được bà giúp đở lúc ban đầu sinh sống ở Tây Đức , bước qua khỏi cảnh thiếu thốn tinh thần lẩn vật chất xuông xẻ ,hai gia đình từ người lạ trở thanh như người thân một nhà ,chuyện gì củng mang ra tâm sự được , những người bạn quen của Waltraud mỏi lần ngồi lại ăn sinh nhật chung ,luôn luôn kể đến đề tài cuộc sống vợ chồng mình , họ là những người bạn quen biết từ 27 năm trước , biết rỏ hai vợ chồng tị nạn VN nầy ra mướn nhà , thân nghèo không một miếng của nào tự mua nổi , hiện tại lại sở hữu một sự nghiệp , nhà cửa hơn họ gấp bao nhiêu lần ...thật sự khó tưởng tượng ra được , không biết hai vợ chồng mình đả phấn đấu trong cuộc sống bằng phương cách gì ........ừ ,thì tại đời mình củng mai mắn gặp những Nicolaus tốt rất nhiều ,có hiện hình và không hiện hình , luôn hiện hình thì là chồng và bà Waltraud ,mải đến ngày hôm nay vẩn luôn là Nicolaus bên cạnh cuộc đời mình .
Waltraud ,mẹ nuôi của con gái lớn , mải đến gần đây cuối tháng 10 ,bà mới nói thật ra là lúc xưa khi nhận giữ con gái giùm ,là rất muốn giữ và nuôi luôn co gái lớn ,vì trông thấy mình quá non trẻ ,không biết gì về chuyện nuôi con ,có thể vợ chồng mình không thể sống chung nhau được lâu dài ......., và nếu như thuở ấy có chuyện chia tay ,thì con gái lớn sẻ vĩnh viển làm con nuôi ở nhà bà ....
Ảnh vợ chồng và con gái lớn được chồng bà Waltraud là Gehard chụp vào mùa hè 1983 trước cửa nhà bà .
Ông Bà đả cho vợ chồng thuê căn nhà ngoài đồng do ông Thomas tìm gắp hộ , và củng là hai người chứng hôn cho đám cưới mình cuối năm 1982 .
*****Ngày Nicolaue năm nay , có thêm một kỷ niện khó quên , trưa thứ ba hai vợ chồng trở về tp Lap ,định vào quán ăn năm xưa được chủ nhà đãy ăn ngày làm giấy hôn thú ,nhưng khi bước vào trong quán củ ,mới thấy bây giờ không bán đồ ăn nửa mà trở thành quán uốn bier ,rượu và cho hút thuốc ,phòng tối tăm ,khói thuốc mịt mù , cạnh bên có một quán mới rất đẹp mắt , hai người vào ăn trưa với món ăn thịt rừng và cá chiên cùng khoai tây , dù là quán lạ củng ăn rất ngon miệng , sau khi tính tiền , hỏi thăm người bồi bàn về tiệm củ ,mới biết đả đổi qua nhiều lần chủ ,bây giờ trở thành quán uốn bier , hút thuốc của những người rảnh rang ,về hưu ,lúc ra về nhìn lại quán củ một lần nữa ,nghỉ đến câu vật đổi , người lạ trong cảnh củ , nhìn bên cạnh người chồng đả hơn 29 năm cùng nhau lao tâm lao lực ,cùng khổ cùng cam , cảm xúc vô cùng ,tình yêu là gì , tình nghĩa là gì , thời gian trôi qua đả như quyển tự truyện ghi đầy nước mắt mồ hôi và thành quả trên từng trang giấy ,từ bắt đầu cho đến gần cuối truyện đời của vợ chồng , thời gian đả là nhân chứng ,thời gian là ân tình ,thời gian là nghỉa nặng , thật biết ơn cuộc đời nầy ,mang ơn cha mẹ nuôi dạy và ân tình những người đả luôn ở bên cạnh để chia sẻ mọi nổi niềm với mình trong cuộc sống .